Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 764: Ta đảm đương vai ác (1)
Tiêu Thất Gia
25/10/2018
"Ta và bọn họ có quan hệ gì?"
Nữ tử hồng y nở nụ cười, mày liễu nhẹ nhàng nhướng lên: "Vân Tiêu là con trai ta, Vân Lạc Phong là con dâu ta. Ngươi nói xem, ta cùng bọn họ có quan hệ gì hả?"
Tựa như có một đạo sấm sét đánh thẳng lên đỉnh đầu của Lâm Nguyên, làm cho ông ta chỉ trong nháy mắt mà hồn vía như rớt thẳng vào mười tám tầng địa ngục.
Nữ nhân này vừa nói cái gì thế?
Nam nhân lãnh khốc tựa như sát thần kia chính là con trai của bà ta?
Nói cách khác, hai người kia đều là người của Diệp gia?
Không!
Không đúng!
Nếu tên tiểu tử kia thật sự là con trai của nữ nhân này, vậy thì tại sao hắn ta lại mang họ Vân mà không phải là họ Diệp?
Long Phi cũng ngây ngẩn cả người.
Vân Tiêu công tử không phải là cô nhi sao? Sao tự dưng lại nhảy ra một mẫu thân thế này? Mặc kệ chuyện này có phải thật hay không, thì hiện tại nữ nhân này cũng đang ra mặt cho chủ tử và Vân Tiêu công tử.
Chỉ cần có điểm này là đủ rồi!
Nữ tử hồng y liếc nhìn Lâm Nguyên đang chết sửng, lạnh giọng nói: "bây giờ thì ngươi đã biết tại sao ta lại muốn trừng phạt ngươi chưa? Ngươi cả gan đối xử với con trai và con dâu ngoan của ta như vậy, kêu ta làm sao tha cho ngươi?"
Trong lúc nói những lời này, nữ tử hồng y lại tiến về trước thêm vài bước, hơi thở trên người cũng từ từ nồng đậm sát khí.
Lâm Nguyên hoảng sợ lui về sau liên tục, gian nan nuốt xuống từng ngụm nước miếng: "ta... Ta không biết bọn họ là người Diệp gia, tục ngữ có câu kẻ... Kẻ.. không biết thì... không có tội! Cho.. Cho nên..."
Vút...
Nữ tử hồng y khẽ nâng tay lên, một đạo lực lượng mạnh mẽ được bắn ra, đánh thật mạnh lên bụng của Lâm Nguyên.
Tức khắc cả người Lâm Nguyên liền bay ngược ra sau thật xa, máu tươi trào ra khỏi khóe miệng, sắc mặt thập phần tái nhợt...
"Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, lập tức cùng ta đào ngàn trượng đất lên." nữ tử hồng y hơi hơi nâng cằm lên: "làm xong, ta sẽ cho các ngươi được toàn thây!"
Sắc mặt Lâm Nguyên đã tái nay càng tái hơn, ông ta vừa định mở miệng cự tuyệt, thì lời nói tiếp theo của nữ tử hồng y đã làm cho yết hầu của ông ta nghẹn lại.
"Ngươi có thể từ chối không làm, tuy nhiên, ta đảm bảo các ngươi sẽ chết còn thảm hơn cả cái tên kia!"
Tên kia mà nữ tử hồng y nói chính là nam nhân mặc trường bào màu xám. Hơn nữa, bà ấy nói là các ngươi, chứ không phải ngươi, hiển nhiên là ám chỉ hết tất cả cường giả đang có mặt tại chỗ này.
Trên mặt của những người khác lộ rõ vẻ hoảng sợ, đối với Lâm Nguyên đã hận lại càng hận hơn, nếu không phải tại ông ta, bọn họ làm sao lại tao ngộ* nhiều nguy hiểm đến như vậy, bây giờ ngay cả tánh mạng cũng không giữ được.
(*tao ngộ: gặp phải, gặp được)
"Được rồi! Các ngươi có thể bắt đầu làm việc!" nữ tử hồng y phủi phủi ống tay áo, bước tới ngồi lên một cái rễ cây to nhô lên trên mặt đất gần đó.
"Vị nữ hiệp này..." trong đám người kia bỗng vang lên một âm thanh yếu ớt: "chúng ta không có cuốc, nên đào thế nào bây giờ?"
"Không có cuốc thì không biết dùng tay sao? Hiện tại các ngươi tự giác đi đào, hay là muốn ta tới giám sát các ngươi?"
Nữ tử hồng y rút roi da mang bên hông ra, vung roi quất lên mặt đất một cái mạnh, trên khuôn mặt anh khí mang theo một tia sắc bén.
"Còn không đi mau!"
Nữ tử hồng y vừa dứt tiếng quát, đám người kia lập tức liền bị dọa đến nỗi suýt tè ra quân, người lảo đảo, kẻ liêu xiêu rối ra rối rít chạy tới chỗ đất lúc nãy xuất hiện hắc động nuốt chửng mấy người Vân Lạc Phong, bắt đầu dùng tay ra sức đào đất.
____
Dưới lòng đất.
Vân Lạc Phong đang ngồi đó mà trợn mắt há hốc mồm, ngửa mặt nhìn lên trên, một bộ dáng cạn lời.
Kiếp Phù Dung lại có chút ngạc nhiên: "dưới này cư nhiên lại có một thông đạo? Lại còn vừa dài vừa rộng đến như vậy! Thật không biết là người nào mà lợi hại đến thế, lại có thể đào được một cái thông đạo bậc này!"
Mí mắt của Vân Lạc Phong khẽ giật giật mấy cái: "cái thông đạo này là do Tầm Kim Thử trong tay ta đào. Hướng ra của thông đạo chính là bên ngoài Vô Hồi Chi Sâm. Thật không ngờ mới rời khỏi nó không bao lâu mà lại quay về một lần nữa rồi!"
Kiếp Phù Dung lại càng thêm ngạc nhiên, có lẽ do không ngờ được thông đạo này đào là vì Vân Lạc Phong.
Càng không ngờ được mấy người bọn họ bị hút xuống lòng đất lại may mắn rơi vào thông đạo này!
Nữ tử hồng y nở nụ cười, mày liễu nhẹ nhàng nhướng lên: "Vân Tiêu là con trai ta, Vân Lạc Phong là con dâu ta. Ngươi nói xem, ta cùng bọn họ có quan hệ gì hả?"
Tựa như có một đạo sấm sét đánh thẳng lên đỉnh đầu của Lâm Nguyên, làm cho ông ta chỉ trong nháy mắt mà hồn vía như rớt thẳng vào mười tám tầng địa ngục.
Nữ nhân này vừa nói cái gì thế?
Nam nhân lãnh khốc tựa như sát thần kia chính là con trai của bà ta?
Nói cách khác, hai người kia đều là người của Diệp gia?
Không!
Không đúng!
Nếu tên tiểu tử kia thật sự là con trai của nữ nhân này, vậy thì tại sao hắn ta lại mang họ Vân mà không phải là họ Diệp?
Long Phi cũng ngây ngẩn cả người.
Vân Tiêu công tử không phải là cô nhi sao? Sao tự dưng lại nhảy ra một mẫu thân thế này? Mặc kệ chuyện này có phải thật hay không, thì hiện tại nữ nhân này cũng đang ra mặt cho chủ tử và Vân Tiêu công tử.
Chỉ cần có điểm này là đủ rồi!
Nữ tử hồng y liếc nhìn Lâm Nguyên đang chết sửng, lạnh giọng nói: "bây giờ thì ngươi đã biết tại sao ta lại muốn trừng phạt ngươi chưa? Ngươi cả gan đối xử với con trai và con dâu ngoan của ta như vậy, kêu ta làm sao tha cho ngươi?"
Trong lúc nói những lời này, nữ tử hồng y lại tiến về trước thêm vài bước, hơi thở trên người cũng từ từ nồng đậm sát khí.
Lâm Nguyên hoảng sợ lui về sau liên tục, gian nan nuốt xuống từng ngụm nước miếng: "ta... Ta không biết bọn họ là người Diệp gia, tục ngữ có câu kẻ... Kẻ.. không biết thì... không có tội! Cho.. Cho nên..."
Vút...
Nữ tử hồng y khẽ nâng tay lên, một đạo lực lượng mạnh mẽ được bắn ra, đánh thật mạnh lên bụng của Lâm Nguyên.
Tức khắc cả người Lâm Nguyên liền bay ngược ra sau thật xa, máu tươi trào ra khỏi khóe miệng, sắc mặt thập phần tái nhợt...
"Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, lập tức cùng ta đào ngàn trượng đất lên." nữ tử hồng y hơi hơi nâng cằm lên: "làm xong, ta sẽ cho các ngươi được toàn thây!"
Sắc mặt Lâm Nguyên đã tái nay càng tái hơn, ông ta vừa định mở miệng cự tuyệt, thì lời nói tiếp theo của nữ tử hồng y đã làm cho yết hầu của ông ta nghẹn lại.
"Ngươi có thể từ chối không làm, tuy nhiên, ta đảm bảo các ngươi sẽ chết còn thảm hơn cả cái tên kia!"
Tên kia mà nữ tử hồng y nói chính là nam nhân mặc trường bào màu xám. Hơn nữa, bà ấy nói là các ngươi, chứ không phải ngươi, hiển nhiên là ám chỉ hết tất cả cường giả đang có mặt tại chỗ này.
Trên mặt của những người khác lộ rõ vẻ hoảng sợ, đối với Lâm Nguyên đã hận lại càng hận hơn, nếu không phải tại ông ta, bọn họ làm sao lại tao ngộ* nhiều nguy hiểm đến như vậy, bây giờ ngay cả tánh mạng cũng không giữ được.
(*tao ngộ: gặp phải, gặp được)
"Được rồi! Các ngươi có thể bắt đầu làm việc!" nữ tử hồng y phủi phủi ống tay áo, bước tới ngồi lên một cái rễ cây to nhô lên trên mặt đất gần đó.
"Vị nữ hiệp này..." trong đám người kia bỗng vang lên một âm thanh yếu ớt: "chúng ta không có cuốc, nên đào thế nào bây giờ?"
"Không có cuốc thì không biết dùng tay sao? Hiện tại các ngươi tự giác đi đào, hay là muốn ta tới giám sát các ngươi?"
Nữ tử hồng y rút roi da mang bên hông ra, vung roi quất lên mặt đất một cái mạnh, trên khuôn mặt anh khí mang theo một tia sắc bén.
"Còn không đi mau!"
Nữ tử hồng y vừa dứt tiếng quát, đám người kia lập tức liền bị dọa đến nỗi suýt tè ra quân, người lảo đảo, kẻ liêu xiêu rối ra rối rít chạy tới chỗ đất lúc nãy xuất hiện hắc động nuốt chửng mấy người Vân Lạc Phong, bắt đầu dùng tay ra sức đào đất.
____
Dưới lòng đất.
Vân Lạc Phong đang ngồi đó mà trợn mắt há hốc mồm, ngửa mặt nhìn lên trên, một bộ dáng cạn lời.
Kiếp Phù Dung lại có chút ngạc nhiên: "dưới này cư nhiên lại có một thông đạo? Lại còn vừa dài vừa rộng đến như vậy! Thật không biết là người nào mà lợi hại đến thế, lại có thể đào được một cái thông đạo bậc này!"
Mí mắt của Vân Lạc Phong khẽ giật giật mấy cái: "cái thông đạo này là do Tầm Kim Thử trong tay ta đào. Hướng ra của thông đạo chính là bên ngoài Vô Hồi Chi Sâm. Thật không ngờ mới rời khỏi nó không bao lâu mà lại quay về một lần nữa rồi!"
Kiếp Phù Dung lại càng thêm ngạc nhiên, có lẽ do không ngờ được thông đạo này đào là vì Vân Lạc Phong.
Càng không ngờ được mấy người bọn họ bị hút xuống lòng đất lại may mắn rơi vào thông đạo này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.