Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 94: Thành lập quân đoàn Cương Thiết (1)
Tiêu Thất Gia
08/08/2018
Sân huấn luyện ngầm trải dài mười dặm. Đập vào mắt mọi người ngoại trừ mấy cái đài luận võ thì còn có ba cái hố rất to.
Mọi người nhìn thấy ba cái hố kia thì đều cảm thấy khó hiểu, không biết ba cái hố lớn này dùng để làm gì?
Vân Lạc Phong làm ra vẻ như chưa hề phát hiện ra nghi vấn trong đầu của bọn họ, chậm rãi xoay người, ánh mắt nghiêm túc đảo qua từng gương mặt ở phía đối diện. Lớn giọng nói để tất cả người ở đó đều có thể nghe được.
"Các ngươi tổng cộng có hai trăm người. Một trăm là nam nhân, một trăm là nữ nhân. Cho nên từ bây giờ, phân chia theo giới tính mà lập thành hai đội quân. Thân là nam nhân, thể xác và tinh thần của các ngươi cần phải kiên định như sắt thép. Cho nên, từ bây giờ đội quân nam nhân lấy tên là Cương Thiết!"
Một trăm nam nhân lập tức đứng thẳng người. Rõ ràng bọn họ chưa từng được huấn luyện, nhưng hiện tại thể xác và tinh thần của bọn họ lại có đến mấy phần kiên định như quân nhân.
"Đội quân Cương Thiết từ nay nguyện trung thành với Đại tiểu thư, dầu sôi lửa bỏng, quyết không chối từ!!!"
Vân Lạc Phong cong môi cười nhạt, mắt đen tà khí nhìn Diệp Linh.
"Diệp Linh, ngươi là tam hoàng tử của Lưu Kim Quốc, nhất định những chuyện huấn luyện trong quân đội hiểu rõ hơn những người ở đây. Vì vậy, chức phó đội trưởng của quân đoàn Cương Thiết giao cho ngươi đảm nhiệm. Hy vọng ngươi không làm cho ta thất vọng."
Cơ thể Diệp Linh cứng đờ, ánh mắt mở to đầy kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong.
Lúc trước hắn cấu kết với Cao Đồ tính kế hãm hại nàng ấy, vậy mà bây giờ nàng ấy lại để hắn làm phó đội trưởng? Diệp Linh vốn nghĩ có thể nhặt về một mạng xem như là không tệ rồi. Không ngờ Vân Lạc Phong chẳng những không so đo hiềm khích trước đó mà còn trọng dụng hắn.
Không biết tại sao, trong lòng Diệp Linh đột nhiên cảm thấy bình lặng khác thường, rồi lại dần dần hướng về Vân Lạc Phong."Diệp Linh, dù ngươi và Cao Đồ muốn hãm hại ta, nhưng ta vẫn phải thừa nhận đúng là bản lĩnh của ngươi không tệ. Từ giờ trở đi chỉ cần ngươi một lòng một dạ trung thành với ta, tất nhiên tiền đồ cẩm tú mà ta đã hứa cũng không thiếu phần của ngươi."
Vân Lạc Phong nhìn vẻ mặt đang ngẩn ngơ của Diệp Linh, tiếp tục nói: "Nhưng nếu để ta phát hiện ngươi lại phản bội ta lần nữa, thì tiếp theo sẽ không đơn giản là dùng độc dược để khống chế ngươi nữa đâu, ta sẽ thật sự làm cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong."
Trong lòng Diệp Linh run lên, xem như hắn đã hiểu một trong những tính cách của Vân Lạc Phong... Nói được, làm được!
Diệp Linh mấp máy môi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Vân Lạc Phong: "Sau này mạng của Diệp Linh ta là của cô nương!"
"Nhớ kỹ lời ngươi nói!" Vân Lạc Phong nâng tầm mắt, chuyển sang những người khác trong quân đoàn Cương Thiết, trên mặt tăng thêm một chút thần sắc khí phách cuồng vọng: "Các ngươi cũng phải nhớ thật kỹ cho ta, Vân Lạc Phong ta không cho phép bất cứ kẻ nào phản bội. Ai dám thì ta tuyệt đối không dung tha! Ngược lại, các ngươi giaosự trung thành của mình cho ta, thì chính là người của ta! Vân Lạc Phong ta trời sinh luôn thích bênh vực người mình, vì vậy, kẻ thù của các ngươi là kẻ thù của ta, người thân của các ngươi, sẽ là người thân của tất cả chúng ta."
Mọi người chợt im lặng, không có ai lên tiếng. Tuy nhiên, sự cảm động trong nháy mắt bỗng dưng sôi trào trong đôi mắt bọn họ đều đang hướng về phía Vân Lạc Phong.
Còn có gì có thể khiến ngươi cảm động hơn việc một chủ tử có thể xem kẻ thù của ngươi như kẻ thù của mình, xem thân nhân của ngươi như thân nhân của mình kia chứ.
Tuy rất nhiều chủ tử cũng dùng lời lẽ như vậy để có được sự trung thành của thuộc hạ. Thế nhưng có mấy chủ tử lại thật sự làm được điều này. Vân Lạc Phong thì khác, Vân Lạc Phong khiến họ tin tưởng một cách chắc chắn rằng nàng ấy làm được!
Chỉ một câu nói đã làm cho lòng của những người này, từng người từng người một đều thật lòng muốn phục vụ cho Vân Lạc Phong.
"Đại tiểu thư!" Một thiếu niên thanh tú khoảng mười sáu mười bảy tuổi giơ tay lên, hơi hơi nhỏ giọng hỏi: "Tam hoàng tử làm phó đội trưởng, vậy đội trưởng của chúng ta là ai?"
Vân Lạc Phong cong môi cười: "Đội trưởng của các ngươi tạm thời là một bí mật. Qua vài ngày nữa ta sẽ để người đó đến gặp mặt các ngươi. Chỉ là thân phận của đội trưởng quân đoàn Cương Thiết tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài. Kẻ nào vi phạm, theo tội phản bội mà xử trí."
Mọi người nhìn thấy ba cái hố kia thì đều cảm thấy khó hiểu, không biết ba cái hố lớn này dùng để làm gì?
Vân Lạc Phong làm ra vẻ như chưa hề phát hiện ra nghi vấn trong đầu của bọn họ, chậm rãi xoay người, ánh mắt nghiêm túc đảo qua từng gương mặt ở phía đối diện. Lớn giọng nói để tất cả người ở đó đều có thể nghe được.
"Các ngươi tổng cộng có hai trăm người. Một trăm là nam nhân, một trăm là nữ nhân. Cho nên từ bây giờ, phân chia theo giới tính mà lập thành hai đội quân. Thân là nam nhân, thể xác và tinh thần của các ngươi cần phải kiên định như sắt thép. Cho nên, từ bây giờ đội quân nam nhân lấy tên là Cương Thiết!"
Một trăm nam nhân lập tức đứng thẳng người. Rõ ràng bọn họ chưa từng được huấn luyện, nhưng hiện tại thể xác và tinh thần của bọn họ lại có đến mấy phần kiên định như quân nhân.
"Đội quân Cương Thiết từ nay nguyện trung thành với Đại tiểu thư, dầu sôi lửa bỏng, quyết không chối từ!!!"
Vân Lạc Phong cong môi cười nhạt, mắt đen tà khí nhìn Diệp Linh.
"Diệp Linh, ngươi là tam hoàng tử của Lưu Kim Quốc, nhất định những chuyện huấn luyện trong quân đội hiểu rõ hơn những người ở đây. Vì vậy, chức phó đội trưởng của quân đoàn Cương Thiết giao cho ngươi đảm nhiệm. Hy vọng ngươi không làm cho ta thất vọng."
Cơ thể Diệp Linh cứng đờ, ánh mắt mở to đầy kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong.
Lúc trước hắn cấu kết với Cao Đồ tính kế hãm hại nàng ấy, vậy mà bây giờ nàng ấy lại để hắn làm phó đội trưởng? Diệp Linh vốn nghĩ có thể nhặt về một mạng xem như là không tệ rồi. Không ngờ Vân Lạc Phong chẳng những không so đo hiềm khích trước đó mà còn trọng dụng hắn.
Không biết tại sao, trong lòng Diệp Linh đột nhiên cảm thấy bình lặng khác thường, rồi lại dần dần hướng về Vân Lạc Phong."Diệp Linh, dù ngươi và Cao Đồ muốn hãm hại ta, nhưng ta vẫn phải thừa nhận đúng là bản lĩnh của ngươi không tệ. Từ giờ trở đi chỉ cần ngươi một lòng một dạ trung thành với ta, tất nhiên tiền đồ cẩm tú mà ta đã hứa cũng không thiếu phần của ngươi."
Vân Lạc Phong nhìn vẻ mặt đang ngẩn ngơ của Diệp Linh, tiếp tục nói: "Nhưng nếu để ta phát hiện ngươi lại phản bội ta lần nữa, thì tiếp theo sẽ không đơn giản là dùng độc dược để khống chế ngươi nữa đâu, ta sẽ thật sự làm cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong."
Trong lòng Diệp Linh run lên, xem như hắn đã hiểu một trong những tính cách của Vân Lạc Phong... Nói được, làm được!
Diệp Linh mấp máy môi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Vân Lạc Phong: "Sau này mạng của Diệp Linh ta là của cô nương!"
"Nhớ kỹ lời ngươi nói!" Vân Lạc Phong nâng tầm mắt, chuyển sang những người khác trong quân đoàn Cương Thiết, trên mặt tăng thêm một chút thần sắc khí phách cuồng vọng: "Các ngươi cũng phải nhớ thật kỹ cho ta, Vân Lạc Phong ta không cho phép bất cứ kẻ nào phản bội. Ai dám thì ta tuyệt đối không dung tha! Ngược lại, các ngươi giaosự trung thành của mình cho ta, thì chính là người của ta! Vân Lạc Phong ta trời sinh luôn thích bênh vực người mình, vì vậy, kẻ thù của các ngươi là kẻ thù của ta, người thân của các ngươi, sẽ là người thân của tất cả chúng ta."
Mọi người chợt im lặng, không có ai lên tiếng. Tuy nhiên, sự cảm động trong nháy mắt bỗng dưng sôi trào trong đôi mắt bọn họ đều đang hướng về phía Vân Lạc Phong.
Còn có gì có thể khiến ngươi cảm động hơn việc một chủ tử có thể xem kẻ thù của ngươi như kẻ thù của mình, xem thân nhân của ngươi như thân nhân của mình kia chứ.
Tuy rất nhiều chủ tử cũng dùng lời lẽ như vậy để có được sự trung thành của thuộc hạ. Thế nhưng có mấy chủ tử lại thật sự làm được điều này. Vân Lạc Phong thì khác, Vân Lạc Phong khiến họ tin tưởng một cách chắc chắn rằng nàng ấy làm được!
Chỉ một câu nói đã làm cho lòng của những người này, từng người từng người một đều thật lòng muốn phục vụ cho Vân Lạc Phong.
"Đại tiểu thư!" Một thiếu niên thanh tú khoảng mười sáu mười bảy tuổi giơ tay lên, hơi hơi nhỏ giọng hỏi: "Tam hoàng tử làm phó đội trưởng, vậy đội trưởng của chúng ta là ai?"
Vân Lạc Phong cong môi cười: "Đội trưởng của các ngươi tạm thời là một bí mật. Qua vài ngày nữa ta sẽ để người đó đến gặp mặt các ngươi. Chỉ là thân phận của đội trưởng quân đoàn Cương Thiết tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài. Kẻ nào vi phạm, theo tội phản bội mà xử trí."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.