Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1398: Thánh Nữ (2)
Tiêu Thất Gia
09/02/2019
Edit: Sahara
Hai nha hoàn này thực lực cũng không tồi, dù sao cũng là người Vu Yêu Tộc, thực lực cũng ở cảnh giới Thánh Linh Giả, nhưng cường giả Thánh Linh Giả ở Vô Hồi Đại Lục không ít, chỉ bằng vài hai nha hoàn còn chưa đủ để động thủ với Y Tháp.
Về sau, Âu Nhã biết được, thì ra địa vị của Thánh Nữ còn trên cả tộc trưởng, nàng ta liền hưng phấn vội vàng đi tìm tộc trưởng bảo hắn phái người đi diệt Y Tháp.
Cho dù thế lực Y Tháp có mạnh, thiên phú Vân Lạc Phong có cao mấy, cũng không có khả năng đối kháng với cường giả Vu Yêu Tộc.
"Vân cô nương, cầu xin ngươi hãy giúp ta, ta muốn tìm Âu Nhã báo thù, tại Thất Châu Đại Lục này, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta, nếu ngươi chịu giúp ta báo thù, thì cả đời này ta nguyện ý nghe theo ngươi sai khiến!"
Sau khi viết xong những lời cuối cùng, Hoàng Oanh Oanh ngẩng đầu, chăm chú nhìn Vân Lạc Phong bằng ánh mắt khẩn cầu.
Hiện tại, Vân Lạc Phong chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của nàng, nàng phải nắm chặt lấy, vĩnh viễn cũng không buông tay!
"Ta sẽ giết Âu Nhã!" Vân Lạc Phong quét mắt nhìn Hoàng Oanh Oanh, nói: "Những không phải vì ngươi! Mà là vì không để cho Hoàng Oanh Oanh tổn thương tới người thân của ta!"
Nhổ cỏ, nhất định phải nhổ tận gốc!
Ngày đó, sau khi Âu Nhã trốn thoát, nàng liền biết, nếu không diệt trừ Âu Nhã, thì nàng ta sẽ trở thành một tai họa về sau.
"Đa tạ!"
Cổ họng của Hoàng Oanh Oanh không thể phát ra được chút âm thanh nào, cho nên chỉ có thể dùng khẩu hình để nói hai chữ này.
Nàng không quan tâm Vân Lạc Phong giết Âu Nhã vì nguyên nhân gì, nàng chỉ biết, Vân Lạc Phong có thể giúp nàng báo thù.
Một điểm này, đã đủ rồi!
"Hoàng Oanh Oanh, ngươi có biết tại sao Âu Nhã lại trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc không?" Vân Lạc Phong hơi nhíu mày, dùng giọng điệu lười biếng mà hỏi.
Hoàng Oanh Oanh lắc lắc đầu, chuyện này nàng cũng không sao hiểu được.
Hoàng Oanh Oanh đương nhiên không biết, sở dĩ Âu Nhã có thể trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc, nguyên nhân cũng chính là do nàng.
"Yết hầu của ngươi bị thương không nhẹ!" Vân Lạc Phong quét mắt nhìn Hoàng Oanh Oanh từ trên xuống dưới, rồi quay sang nhìn vị lão bá cùng Tiểu Mạch, nói: "Các người ra ngoài trước, ta phải chữa thương cho nàng ta!"
(*yết hầu: cổ họng.)
Nói thật, Hoàng Oanh Oanh rất vô tội!
Tuy rằng huynh trưởng của nàng ta là vị hôn phu của Âu Nhã, nhưng dựa vào những việc làm của Âu Nhã ở Vô Tận Thành, ngay cả Nam Cung Vân Dật cũng bị che mắt thì huống hồ là người khác.
Cho nên, Vân Lạc Phong cũng không có ác cảm đối với Hoàng gia.
Quan trọng nhất chính là, việc Hoàng Oanh Oanh bị thương, Vân Lạc Phong nàng khó thoát quan hệ. Lúc trước, là nàng truy sát Âu Nhã, nên mới khiến Âu Nhã như chó cùng dứt dậu, ăn trộm châu thoa của Hoàng Oanh Oanh, dùng làm lộ phí đi đường.
(*chó cùng dứt dậu: vì tình thế bị đẩy đến bước đường cùng mà phải làm liều, kể cả là việc xằng bậy.)
Càng chưa từng đoán được sẽ bị Hoàng Oanh Oanh phát hiện, thế cho nên Hoàng Oanh Oanh mới gặp kiếp nạn này.
Về tình về lý, Vân Lạc Phong đều nên chữa khỏi cho nàng ta.
"Tiểu cô nương, các người....." Lão bá sửng sốt, muốn nói gì đó, lại bị Tiểu Mạch trực tiếp kéo ra ngoài.
Vân Lạc Phong vung tay, tiếng rẹt rẹt vang lên, theo đó là y phục trên người Hoàng Oanh Oanh bị xé rách.
Tức khắc, các vết thương muôn màu rực rỡ trên người Hoàng Oanh Oanh liền xuất hiện trước mắt Vân Lạc Phong.
"Mấy vết sẹo trên người của ngươi không mất nửa tháng thì không lành được, trước hết, ta trị cho yết hầu của ngươi trước đã!"
Nếu Vân Lạc Phong dùng linh dược, thì mấy vết thương trên người Hoàng Oanh Oanh sẽ hồi phục rất nhanh.
Vấn đề là, trước đó, tất cả linh thảo linh dược trong không gian thần điển đều bị Tiểu Thụ ăn sạch cả rồi, một cây cũng không còn, cho nên, hiện giờ nàng chỉ có thể mua những dược liệu bình thường để chữa cho Hoàng Oanh Oanh.
Khuôn mặt nhỏ của Hoàng Oanh Oanh đỏ lên, nàng tháo khăn che mặt xuống, thần sắc ảm đạm mà nhìn vết thương trên người mình.
Những vết thương này, đều là do nàng lang bạt* dọc đường mà lưu lại, nàng vốn dĩ luôn sống trong nhung lụa, bây giờ vì báo thù, quả thật là hao tổn tâm huyết.
(*lang bạt: sống lang thang rài đây mai đó. Từ đồng nghĩa: lang bạt kỳ hồ.)
=== ====== ====== ====== ====
Hai nha hoàn này thực lực cũng không tồi, dù sao cũng là người Vu Yêu Tộc, thực lực cũng ở cảnh giới Thánh Linh Giả, nhưng cường giả Thánh Linh Giả ở Vô Hồi Đại Lục không ít, chỉ bằng vài hai nha hoàn còn chưa đủ để động thủ với Y Tháp.
Về sau, Âu Nhã biết được, thì ra địa vị của Thánh Nữ còn trên cả tộc trưởng, nàng ta liền hưng phấn vội vàng đi tìm tộc trưởng bảo hắn phái người đi diệt Y Tháp.
Cho dù thế lực Y Tháp có mạnh, thiên phú Vân Lạc Phong có cao mấy, cũng không có khả năng đối kháng với cường giả Vu Yêu Tộc.
"Vân cô nương, cầu xin ngươi hãy giúp ta, ta muốn tìm Âu Nhã báo thù, tại Thất Châu Đại Lục này, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta, nếu ngươi chịu giúp ta báo thù, thì cả đời này ta nguyện ý nghe theo ngươi sai khiến!"
Sau khi viết xong những lời cuối cùng, Hoàng Oanh Oanh ngẩng đầu, chăm chú nhìn Vân Lạc Phong bằng ánh mắt khẩn cầu.
Hiện tại, Vân Lạc Phong chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của nàng, nàng phải nắm chặt lấy, vĩnh viễn cũng không buông tay!
"Ta sẽ giết Âu Nhã!" Vân Lạc Phong quét mắt nhìn Hoàng Oanh Oanh, nói: "Những không phải vì ngươi! Mà là vì không để cho Hoàng Oanh Oanh tổn thương tới người thân của ta!"
Nhổ cỏ, nhất định phải nhổ tận gốc!
Ngày đó, sau khi Âu Nhã trốn thoát, nàng liền biết, nếu không diệt trừ Âu Nhã, thì nàng ta sẽ trở thành một tai họa về sau.
"Đa tạ!"
Cổ họng của Hoàng Oanh Oanh không thể phát ra được chút âm thanh nào, cho nên chỉ có thể dùng khẩu hình để nói hai chữ này.
Nàng không quan tâm Vân Lạc Phong giết Âu Nhã vì nguyên nhân gì, nàng chỉ biết, Vân Lạc Phong có thể giúp nàng báo thù.
Một điểm này, đã đủ rồi!
"Hoàng Oanh Oanh, ngươi có biết tại sao Âu Nhã lại trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc không?" Vân Lạc Phong hơi nhíu mày, dùng giọng điệu lười biếng mà hỏi.
Hoàng Oanh Oanh lắc lắc đầu, chuyện này nàng cũng không sao hiểu được.
Hoàng Oanh Oanh đương nhiên không biết, sở dĩ Âu Nhã có thể trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc, nguyên nhân cũng chính là do nàng.
"Yết hầu của ngươi bị thương không nhẹ!" Vân Lạc Phong quét mắt nhìn Hoàng Oanh Oanh từ trên xuống dưới, rồi quay sang nhìn vị lão bá cùng Tiểu Mạch, nói: "Các người ra ngoài trước, ta phải chữa thương cho nàng ta!"
(*yết hầu: cổ họng.)
Nói thật, Hoàng Oanh Oanh rất vô tội!
Tuy rằng huynh trưởng của nàng ta là vị hôn phu của Âu Nhã, nhưng dựa vào những việc làm của Âu Nhã ở Vô Tận Thành, ngay cả Nam Cung Vân Dật cũng bị che mắt thì huống hồ là người khác.
Cho nên, Vân Lạc Phong cũng không có ác cảm đối với Hoàng gia.
Quan trọng nhất chính là, việc Hoàng Oanh Oanh bị thương, Vân Lạc Phong nàng khó thoát quan hệ. Lúc trước, là nàng truy sát Âu Nhã, nên mới khiến Âu Nhã như chó cùng dứt dậu, ăn trộm châu thoa của Hoàng Oanh Oanh, dùng làm lộ phí đi đường.
(*chó cùng dứt dậu: vì tình thế bị đẩy đến bước đường cùng mà phải làm liều, kể cả là việc xằng bậy.)
Càng chưa từng đoán được sẽ bị Hoàng Oanh Oanh phát hiện, thế cho nên Hoàng Oanh Oanh mới gặp kiếp nạn này.
Về tình về lý, Vân Lạc Phong đều nên chữa khỏi cho nàng ta.
"Tiểu cô nương, các người....." Lão bá sửng sốt, muốn nói gì đó, lại bị Tiểu Mạch trực tiếp kéo ra ngoài.
Vân Lạc Phong vung tay, tiếng rẹt rẹt vang lên, theo đó là y phục trên người Hoàng Oanh Oanh bị xé rách.
Tức khắc, các vết thương muôn màu rực rỡ trên người Hoàng Oanh Oanh liền xuất hiện trước mắt Vân Lạc Phong.
"Mấy vết sẹo trên người của ngươi không mất nửa tháng thì không lành được, trước hết, ta trị cho yết hầu của ngươi trước đã!"
Nếu Vân Lạc Phong dùng linh dược, thì mấy vết thương trên người Hoàng Oanh Oanh sẽ hồi phục rất nhanh.
Vấn đề là, trước đó, tất cả linh thảo linh dược trong không gian thần điển đều bị Tiểu Thụ ăn sạch cả rồi, một cây cũng không còn, cho nên, hiện giờ nàng chỉ có thể mua những dược liệu bình thường để chữa cho Hoàng Oanh Oanh.
Khuôn mặt nhỏ của Hoàng Oanh Oanh đỏ lên, nàng tháo khăn che mặt xuống, thần sắc ảm đạm mà nhìn vết thương trên người mình.
Những vết thương này, đều là do nàng lang bạt* dọc đường mà lưu lại, nàng vốn dĩ luôn sống trong nhung lụa, bây giờ vì báo thù, quả thật là hao tổn tâm huyết.
(*lang bạt: sống lang thang rài đây mai đó. Từ đồng nghĩa: lang bạt kỳ hồ.)
=== ====== ====== ====== ====
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.