Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 178: Thế nào là tìm đường chết (3)
Tiêu Thất Gia
14/08/2018
Khó trách hoàng nhi
sẽ nhớ mãi không quên nữ nhân này, nàng lại đẹp tới loại trình độ này,
nếu thật sự để bệ hạ gặp được nàng, chỉ sợ trong hoàng cung này không
còn chỗ cho mình dung thân.
“Vị cô nương này, không biết nên xưng hô như thế nào?”
Nàng nhớ tới mục đích của việc đến đây nên cũng không rảnh lo đoạt phủ đệ với Diệp Linh, mắt đẹp thật sâu mà ngóng nhìn Vân Lạc Phong, đáy mắt xuất hiện một tia trầm tư.
“Vân Lạc Phong.”
Vân Lạc Phong nghiêng nghiêng liếc nhìn nàng một cái, không nhanh không chậm nói. ”Vân Lạc Phong.” Dung hoàng hậu khẽ nói ba chữ này, trong mắt hiện lên tia sáng, đi thẳng vào vấn đề, “Lần này bổn cung tới đây mục đích chính là gặp ngươi, hiện tại bổn cung chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn trở thành một người trên rất nhiều người hay không?”
Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, nàng khoanh tay trước ngực, cười như không cười hỏi: “Ý gì?”
“Chỗ ta có một cơ hội có thể giúp ngươi trở nên nổi bật.” Dung hoàng hậu lạnh lùng cười một tiếng, “Phải xem ngươi có thể nắm lấy hay không, nếu ngươi bắt lấy cơ hội này thì việc ngươi thương tổn Lạc nhi bổn cung có thể bỏ qua chuyện cũ.”
“Ồ?” Vân Lạc Phong khẽ cười một tiếng, tà mị nhướng mày, “Không biết là cơ hội gì đây, ngươi có thể nói nghe thử.”
Dung hoàng hậu nhìn thấy biểu tình này của thiếu nữ, cho rằng chuyện này hấp dẫn được nàng, trong lòng vui vẻ, đồng thời cũng xẹt qua một tia khinh thường.
Nàng còn tưởng rằng nữ tử có diện mạo tuyệt sắc như thế sẽ có vài phần khí khái, hiện giờ xem ra bất quá cũng chỉ có vậy, không khác gì những nữ nhân trong thanh lâu.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý nghe lời của bổn cung, bổn cung có thể đưa ngươi cho quản sự Ngũ Trung của Lạc Phong Các! Chỉ cần ngươi câu được hắn, từ nay về sau đường xá sẽ một mảnh thái bình.”
Dung hoàng hậu cao ngạo nâng cằm, trên dung nhan lãnh diễm tràn ngập ý trào phúng, ả nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong, trong lòng phảng phất đã nhận định nàng sẽ bắt lấy cơ hội này.
Tiểu nha hoàn Khinh Yên đứng ở sau lưng Vân Lạc Phong hoàn toàn bị lời nói của ả dọa choáng váng.
Nàng không có nghe lầm chứ?
Có phải đầu óc của hoàng hậu này có vấn đề, lại dám đưa các chủ sau màn của Lạc Phong Các cho một quản sự nho nhỏ của các? Còn bảo đây là đưa cho tiểu thư nhà mình cơ hội trở thành một người trên nhiều người.
“Ngươi nói đó là quản sự Lạc Phong Các sao?”
Vân Lạc Phong cười khẽ một tiếng: “Ta còn tưởng rằng là nhân vật lớn nào, hoá ra chỉ là một hạ nhân mà thôi.”
Còn không phải sao?
Ở trong mắt các chủ thật sự của Lạc Phong Các, chẳng phải quản sự Ngũ Trung chỉ là một hạ nhân sao?
Đáng tiếc, Dung hoàng hậu sẽ không bao giờ nghĩ đến thiếu nữ tuyệt mỹ này lại là lão đại của Lạc Phong Các! Nếu để nàng biết tất nhiên sẽ tìm cái hầm ngầm chui vào, không bao giờ ra nữa!
“Hạ nhân?” Dung hoàng hậu hơi sửng sốt, đột ngột nở nụ cười, “Vân cô nương, chẳng lẽ ngươi không biết đại danh của Lạc Phong Các? Lạc Phong Các này trong nửa năm ngắn cũng đã danh chấn Lưu Kim Quốc, mà tên quản sự Ngũ Trung của Lạc Phong Các này còn là một người Cao Linh Giả cao cấp, cao thủ hoàng tộc chúng ta gặp được hắn cũng phải lễ nhượng ba phần, cho nên hắn cũng không phải là hạ nhân gì! Ngươi nhìn thấy hắn tốt nhất nên khách khí một chút.”
Ở trong mắt Dung hoàng hậu nhất định là Vân Lạc Phong kiến thức hạn hẹp, không biết đại danh của Lạc Phong Các mới có thể nói ra loại lời nói dõng dạc này, hiện giờ chính mình đã nói ra thực lực của Ngũ Trung, như vậy thiếu nữ này nhất định sẽ rất vui lòng nhào lên.
Lúc đó, nàng sẽ dùng Vân Lạc Phong làm nhịp cầu, móc nối quan hệ với quản sự Ngũ Trung.
“Vị cô nương này, không biết nên xưng hô như thế nào?”
Nàng nhớ tới mục đích của việc đến đây nên cũng không rảnh lo đoạt phủ đệ với Diệp Linh, mắt đẹp thật sâu mà ngóng nhìn Vân Lạc Phong, đáy mắt xuất hiện một tia trầm tư.
“Vân Lạc Phong.”
Vân Lạc Phong nghiêng nghiêng liếc nhìn nàng một cái, không nhanh không chậm nói. ”Vân Lạc Phong.” Dung hoàng hậu khẽ nói ba chữ này, trong mắt hiện lên tia sáng, đi thẳng vào vấn đề, “Lần này bổn cung tới đây mục đích chính là gặp ngươi, hiện tại bổn cung chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn trở thành một người trên rất nhiều người hay không?”
Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, nàng khoanh tay trước ngực, cười như không cười hỏi: “Ý gì?”
“Chỗ ta có một cơ hội có thể giúp ngươi trở nên nổi bật.” Dung hoàng hậu lạnh lùng cười một tiếng, “Phải xem ngươi có thể nắm lấy hay không, nếu ngươi bắt lấy cơ hội này thì việc ngươi thương tổn Lạc nhi bổn cung có thể bỏ qua chuyện cũ.”
“Ồ?” Vân Lạc Phong khẽ cười một tiếng, tà mị nhướng mày, “Không biết là cơ hội gì đây, ngươi có thể nói nghe thử.”
Dung hoàng hậu nhìn thấy biểu tình này của thiếu nữ, cho rằng chuyện này hấp dẫn được nàng, trong lòng vui vẻ, đồng thời cũng xẹt qua một tia khinh thường.
Nàng còn tưởng rằng nữ tử có diện mạo tuyệt sắc như thế sẽ có vài phần khí khái, hiện giờ xem ra bất quá cũng chỉ có vậy, không khác gì những nữ nhân trong thanh lâu.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý nghe lời của bổn cung, bổn cung có thể đưa ngươi cho quản sự Ngũ Trung của Lạc Phong Các! Chỉ cần ngươi câu được hắn, từ nay về sau đường xá sẽ một mảnh thái bình.”
Dung hoàng hậu cao ngạo nâng cằm, trên dung nhan lãnh diễm tràn ngập ý trào phúng, ả nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong, trong lòng phảng phất đã nhận định nàng sẽ bắt lấy cơ hội này.
Tiểu nha hoàn Khinh Yên đứng ở sau lưng Vân Lạc Phong hoàn toàn bị lời nói của ả dọa choáng váng.
Nàng không có nghe lầm chứ?
Có phải đầu óc của hoàng hậu này có vấn đề, lại dám đưa các chủ sau màn của Lạc Phong Các cho một quản sự nho nhỏ của các? Còn bảo đây là đưa cho tiểu thư nhà mình cơ hội trở thành một người trên nhiều người.
“Ngươi nói đó là quản sự Lạc Phong Các sao?”
Vân Lạc Phong cười khẽ một tiếng: “Ta còn tưởng rằng là nhân vật lớn nào, hoá ra chỉ là một hạ nhân mà thôi.”
Còn không phải sao?
Ở trong mắt các chủ thật sự của Lạc Phong Các, chẳng phải quản sự Ngũ Trung chỉ là một hạ nhân sao?
Đáng tiếc, Dung hoàng hậu sẽ không bao giờ nghĩ đến thiếu nữ tuyệt mỹ này lại là lão đại của Lạc Phong Các! Nếu để nàng biết tất nhiên sẽ tìm cái hầm ngầm chui vào, không bao giờ ra nữa!
“Hạ nhân?” Dung hoàng hậu hơi sửng sốt, đột ngột nở nụ cười, “Vân cô nương, chẳng lẽ ngươi không biết đại danh của Lạc Phong Các? Lạc Phong Các này trong nửa năm ngắn cũng đã danh chấn Lưu Kim Quốc, mà tên quản sự Ngũ Trung của Lạc Phong Các này còn là một người Cao Linh Giả cao cấp, cao thủ hoàng tộc chúng ta gặp được hắn cũng phải lễ nhượng ba phần, cho nên hắn cũng không phải là hạ nhân gì! Ngươi nhìn thấy hắn tốt nhất nên khách khí một chút.”
Ở trong mắt Dung hoàng hậu nhất định là Vân Lạc Phong kiến thức hạn hẹp, không biết đại danh của Lạc Phong Các mới có thể nói ra loại lời nói dõng dạc này, hiện giờ chính mình đã nói ra thực lực của Ngũ Trung, như vậy thiếu nữ này nhất định sẽ rất vui lòng nhào lên.
Lúc đó, nàng sẽ dùng Vân Lạc Phong làm nhịp cầu, móc nối quan hệ với quản sự Ngũ Trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.