Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1327: Thiên tài hồng y, Hồng Loan (4)
Tiêu Thất Gia
26/01/2019
"Vân Lạc Phong, không ngờ ngươi mặc y phục nam nhân cũng hoàn mỹ đến như vậy, chặc chặc, nếu
ngươi mà là nam nhân, ta khẳng định là sẽ yêu ngươi!" Hồng Loan đi quanh Vân Lạc Phong một vòng, càng xem lại càng thích, đúng như lời của nàng
ta nói, khi Vân Lạc Phong xuất hiện trước đám đông, thì ánh mắt của mấy
nữ tử kia liền không có cách nào dời đi được.
Hồ Li cũng nhìn đến ngây người, hắn không ngờ tới, khi Vân Lạc Phong mặc nam trang, lại có bộ dáng khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại này.
Ông trời thật sự là bất công, cho nàng ta một dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết, lại còn tặng thêm cho nàng thiên phú tuyệt đại! Người như vậy, có khác gì là con cưng của trời, cả đời đều hưởng thụ sủng ái của trời cao.
Vân Lạc Phong nhìn thấy sự kinh diễm và si ngốc trong đáy mắt Hồng Loan, nàng khẽ cười tà ác, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm Hồng Loan lên: "Hồng Loan, nhớ rõ chuyện mà ngươi đã hứa với ta!"
Hồng Loan hồi thần lại, nàng giơ tay đánh tay của Vân Lạc Phong ra, trừng mắt liếc nhìn Vân Lạc Phong một cái: "Ngươi thật sự xem mình là nam nhân à? Còn đùa giỡn ta? Ta nghe nói ngươi đã thành thân rồi, phu quân của ngươi còn một bình dấm chua vô cùng bá đạo. Ta không muốn đến lúc đó phu quân của ngươi lại đến tìm ta tính sổ, cho rằng ta sàm sỡ thê tử của hắn."
Sau khi nói xong lời này, Hồng Loan vội vàng xoay người, nàng khẽ vỗ vỗ lên khuôn mặt có chút nóng bừng của mình, rồi thở ra một hơi thật mạnh.
Nếu Vân Lạc Phong thật sự là một nam nhân, Hồng Loan nàng khẳng định là sẽ bị nàng ta mê hoặc mất thôi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, nàng phải buông bỏ được người trong lòng trước đã.....
"Đi thôi!" Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo một cái: "Không phải ngươi cần vội vã trở về phủ Châu chủ à? Ta cũng muốn giúp ngươi mau chóng giải quyết xong chuyện này sớm một chút!"
Hồng Loan gật gật đầu: "Lộ trình từ nơi này đến phủ Châu chủ cũng không xa lắm, trong vòng một ngày là có thể tới nơi rồi! Vân Lạc Phong, đến lúc đó, bất luận là có xảy ra chuyện gì, ta cũng nhất định sẽ bảo vệ ngươi!"
Đây là lời hứa của nàng dành cho Vân Lạc Phong!
Vốn chỉ là một lời hứa, nhưng Hồng Loan lại thực hiện cả đời!
"Vân Lạc Phong!" Hồ Li đi đến trước mặt Vân Lạc Phong: "Ta cảm thấy, thời điểm mà ngươi mặc nam trang, đừng nên tùy tiện cười với mấy cô nương, bằng không, đến lúc đó, không phải chỉ có nam nhân mới là tình địch của Vân Tiêu công tử, mà e là nữ tử cũng trở thành tình địch của hắn, khi ấy, Vân Tiêu công tử làm sao mà ứng phó?"
Vân Lạc Phong nhún vai: "Chỉ đùa một chút mà thôi, huống chi, ngươi cho rằng Hồng Loan là loại người tâm trí không đủ kiên định à?"
Nếu tâm trí Hồng Loan không đủ kiên định, thì không có khả năng có được bước tiến như ngày hôm nay.
Hô Li suy nghĩ cẩn thận điểm này, rồi vội vàng đi theo phía sau Vân Lạc Phong, bắt đầu lộ trình đi về phía xa.
______
Đông Châu.
Bên trong phủ Châu chủ, nam nhân trung niên ngồi ngay ngắn trên cao, khuôn mặt lạnh lùng, biểu tình nghiêm túc: "Đại tiểu thư còn chưa trở về sao?"
"Châu chủ, đại tiểu thư đang trên đường trở về, đoán chừng rất nhanh là sẽ về tới!"
Ngay khi lời của người này vừa dứt, thì bỗng có một đạo bóng dáng vội vội vàng vàng chạy vào, kinh hỉ mà nói: "Châu chủ, đại tiểu thư người.... người đã trở về....."
"Cái gì?"
Châu chủ vốn mang biểu tình nghiêm túc, vừa nghe xong lời này, lập tức đứng lên, đáy mắt ông xẹt qua một tia vui mừng không dễ gì phát hiện, nhưng rất nhanh thì đã trở về với biểu tình nghiêm túc vạn phần.
"Hừ, ta thật muốn hỏi thử nó một chút, nhiều năm như vậy, rốt cuộc là nó đã chạy tới nơi nào để tiêu dao, mà ngay cả nhà cũng không chịu về!"
Nói xong lời này, Châu chủ liền dẫn theo một đám người, định đi ra đại sảnh.
Đột nhiên, chân Châu chủ còn chưa bước được nửa bước, thì một bóng dáng hồng y đỏ như lửa đã xuất hiện ngay trước mặt ông ta.
"Cha, con đã trở về!"
Hồng Loan ngẩng đầu nhìn Châu chủ, chậm rãi nói.
Châu chủ vừa định mở miệng, thì một câu kế tiếp của Hồng Loan đã khiến cho khuôn mặt của ông ta ngay lập tức biến sắc.
Hồ Li cũng nhìn đến ngây người, hắn không ngờ tới, khi Vân Lạc Phong mặc nam trang, lại có bộ dáng khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại này.
Ông trời thật sự là bất công, cho nàng ta một dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết, lại còn tặng thêm cho nàng thiên phú tuyệt đại! Người như vậy, có khác gì là con cưng của trời, cả đời đều hưởng thụ sủng ái của trời cao.
Vân Lạc Phong nhìn thấy sự kinh diễm và si ngốc trong đáy mắt Hồng Loan, nàng khẽ cười tà ác, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm Hồng Loan lên: "Hồng Loan, nhớ rõ chuyện mà ngươi đã hứa với ta!"
Hồng Loan hồi thần lại, nàng giơ tay đánh tay của Vân Lạc Phong ra, trừng mắt liếc nhìn Vân Lạc Phong một cái: "Ngươi thật sự xem mình là nam nhân à? Còn đùa giỡn ta? Ta nghe nói ngươi đã thành thân rồi, phu quân của ngươi còn một bình dấm chua vô cùng bá đạo. Ta không muốn đến lúc đó phu quân của ngươi lại đến tìm ta tính sổ, cho rằng ta sàm sỡ thê tử của hắn."
Sau khi nói xong lời này, Hồng Loan vội vàng xoay người, nàng khẽ vỗ vỗ lên khuôn mặt có chút nóng bừng của mình, rồi thở ra một hơi thật mạnh.
Nếu Vân Lạc Phong thật sự là một nam nhân, Hồng Loan nàng khẳng định là sẽ bị nàng ta mê hoặc mất thôi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, nàng phải buông bỏ được người trong lòng trước đã.....
"Đi thôi!" Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo một cái: "Không phải ngươi cần vội vã trở về phủ Châu chủ à? Ta cũng muốn giúp ngươi mau chóng giải quyết xong chuyện này sớm một chút!"
Hồng Loan gật gật đầu: "Lộ trình từ nơi này đến phủ Châu chủ cũng không xa lắm, trong vòng một ngày là có thể tới nơi rồi! Vân Lạc Phong, đến lúc đó, bất luận là có xảy ra chuyện gì, ta cũng nhất định sẽ bảo vệ ngươi!"
Đây là lời hứa của nàng dành cho Vân Lạc Phong!
Vốn chỉ là một lời hứa, nhưng Hồng Loan lại thực hiện cả đời!
"Vân Lạc Phong!" Hồ Li đi đến trước mặt Vân Lạc Phong: "Ta cảm thấy, thời điểm mà ngươi mặc nam trang, đừng nên tùy tiện cười với mấy cô nương, bằng không, đến lúc đó, không phải chỉ có nam nhân mới là tình địch của Vân Tiêu công tử, mà e là nữ tử cũng trở thành tình địch của hắn, khi ấy, Vân Tiêu công tử làm sao mà ứng phó?"
Vân Lạc Phong nhún vai: "Chỉ đùa một chút mà thôi, huống chi, ngươi cho rằng Hồng Loan là loại người tâm trí không đủ kiên định à?"
Nếu tâm trí Hồng Loan không đủ kiên định, thì không có khả năng có được bước tiến như ngày hôm nay.
Hô Li suy nghĩ cẩn thận điểm này, rồi vội vàng đi theo phía sau Vân Lạc Phong, bắt đầu lộ trình đi về phía xa.
______
Đông Châu.
Bên trong phủ Châu chủ, nam nhân trung niên ngồi ngay ngắn trên cao, khuôn mặt lạnh lùng, biểu tình nghiêm túc: "Đại tiểu thư còn chưa trở về sao?"
"Châu chủ, đại tiểu thư đang trên đường trở về, đoán chừng rất nhanh là sẽ về tới!"
Ngay khi lời của người này vừa dứt, thì bỗng có một đạo bóng dáng vội vội vàng vàng chạy vào, kinh hỉ mà nói: "Châu chủ, đại tiểu thư người.... người đã trở về....."
"Cái gì?"
Châu chủ vốn mang biểu tình nghiêm túc, vừa nghe xong lời này, lập tức đứng lên, đáy mắt ông xẹt qua một tia vui mừng không dễ gì phát hiện, nhưng rất nhanh thì đã trở về với biểu tình nghiêm túc vạn phần.
"Hừ, ta thật muốn hỏi thử nó một chút, nhiều năm như vậy, rốt cuộc là nó đã chạy tới nơi nào để tiêu dao, mà ngay cả nhà cũng không chịu về!"
Nói xong lời này, Châu chủ liền dẫn theo một đám người, định đi ra đại sảnh.
Đột nhiên, chân Châu chủ còn chưa bước được nửa bước, thì một bóng dáng hồng y đỏ như lửa đã xuất hiện ngay trước mặt ông ta.
"Cha, con đã trở về!"
Hồng Loan ngẩng đầu nhìn Châu chủ, chậm rãi nói.
Châu chủ vừa định mở miệng, thì một câu kế tiếp của Hồng Loan đã khiến cho khuôn mặt của ông ta ngay lập tức biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.