Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 790: Tiết Nhu Nhi âm hiểm (2)
Tiêu Thất Gia
28/10/2018
"Diệp Kỳ... "
"Bỏ đi! Chúng ta đi thôi! Không bao lâu nữa thì nghĩa phụ và nghĩa mẫu cũng trở về rồi!" Diệp Kỳ ngẩng khuôn mặt thanh tú lên, một trương dung nhan khả ái kiều tiếu lại lần nữa nở nụ cười.
Cả đời này, người mà Diệp Kỳ sùng kính nhất, ngoại trừ đại ca, thì chính là nghĩa phụ và nghĩa mẫu! Nếu không nhờ có nghĩa phụ và nghĩa mẫu, nói không chừng bản thân Diệp Kỳ đã chết ở góc đường nào đó từ lâu rồi...
Nghe nói lần này nghĩa phụ ra ngoài là vì muốn tìm nhi tử thân sinh của nghĩa mẫu, cũng đã qua nhiều ngày như vậy rồi, không biết hai người họ đã tìm được người chưa?
______
Lầu hai.
Trong gian phòng xa hoa, Diệp Hi Mạch đem thực đơn trả lại cho tiểu nhị, xong mới quay sang nhìn mấy người Vân Lạc Phong.
"Phong muội tử, ta vẫn còn chưa hỏi muội, hai người bọn muội đến đây lần này có phải là có chuyện gì quan trọng cần làm hay không?"
Vân Lạc Phong giật mình: "ừm!"
Mục đích của hai người họ đến đây lần này là vì tìm kiếm mẫu thân của Vân Tiêu, nếu không bọn họ cũng không cần trèo đèo lội suối mà đến Vô Hồi Đại Lục này.
"Chúng ta đến đây chính là vì muốn tìm người!" suy nghĩ một chút, Vân Lạc Phong vẫn nói ra mục đích của mình.
Nhưng mà, Vân Lạc Phong lại không có nói cho Diệp Hi Mạch biết người mình muốn tìm là ai.
"Ha ha!" Diệp Hi Mạch cười lên hai tiếng sang sảng: "chúng ta cũng thật giống nhau, đều đi tìm người! Phong muội tử, muội có thể nói cho ta biết người mà muội muốn tìm là ai không, ta có thể cho người của Diệp gia hổ trợ!"
"Không cần đâu!" Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "đúng rồi, người vừa rồi dưới lầu là muội muội của huynh sao? Thoạt nhìn... Hình như huynh không thích người muội muội này lắm thì phải?"
Vừa nói đến đây, Diệp Hi Mạch liền có chút đau đầu, hắn nhăn mày kiếm lại, nói: "kỳ thật, thời điểm mà nghĩa phụ mới thu dưỡng muội ấy, quan hệ giữa ta và muội ấy cũng không có căng thẳng đến như vậy, sau này, càng ngày ta càng phát hiện ra muội ấy thật quá ngu ngốc, có lẽ chính vì như vậy mà ta mới không có hảo cảm với muội ấy!"
"Muội tử, muội xem thử xem, muội ấy kết giao những bằng hữu gì kia? Đầu tiên là nữ nhi của một đầu lĩnh thổ phỉ, đầu lĩnh thổ phỉ kia còn mượn danh của muội ấy mà tác oai tác phúc! Còn Tiết Nhu Nhi, vừa nãy muội cũng nhìn ra được ả ta là dạng người gì rồi đó!" Diệp Hi Mạch càng nói lại càng tức giận.
Nếu Diệp Kỳ mà có ở mặt ở chỗ này, Vân Lạc Phong thật rất nghi ngờ Diệp Hi Mạch có lôi Diệp Kỳ ra mà đánh một trận hay không?
"So với dạng người ngu ngốc như muội ấy, ta lại càng thích những nữ nhân thông minh giống như Phong muội tử đây!"
Diệp Hi Mạch nhìn Vân Lạc Phong chớp chớp mắt, khóe môi nở một nụ cười soái khí.
Đúng lúc này, một ánh mắt lãnh khốc bắn tới trên người Diệp Hi Mạch, làm cho cả người Diệp Hi Mạch như bị kim chích, có chút không chịu được mà không ngừng ho khan.
"Ta đùa, ta đùa một chút cho vui thôi...."
Trời mới biết, một khắc vừa rồi Diệp Hi Mạch có cảm giác như là có một lưỡi đao sắc bén đặt lên cổ của mình! Tựa như một giây tiếp theo sẽ cắt phăng cái đầu của hắn ta xuống ngay vậy!
"Ngu ngốc!" Hỏa Hỏa liếc nhìn Diệp Hi Mạch, cất giọng trào phúng: "ngươi làm trò, đùa giỡn nữ nhân của người ta ngay trước mặt người ta, người ta không lập tức giết ngươi thì ngươi nên thấp nhang mà lạy tạ trời đất đi!"
Khóe môi Diệp Hi Mạch vừa co rút vừa giật giật, nha đầu này, một ngày không châm chọc hắn thì cả người không thoải mái hay sao?
"Diệp đại ca!" Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày rồi cất tiếng hỏi: "Diệp thành này của huynh có nơi nào đại khái giống như là Hội Đấu Giá hay không?"
"Hội Đấu Giá?"
Diệp Hi Mạch thoáng sửng sốt, lắc lắc đầu: "Diệp thành này không có Hội Đấu Giá, Phong muội tử, muội muốn tìm Hội Đấu Giá để làm gì?"
"Kỳ thực cũng không có gì quan trọng, trong tay ta có vài cây thảo dược đặc biệt, muốn dùng chúng để đổi lấy một mớ thảo dược bình thường, cho nên mới muốn tìm Hội Đấu Giá!"
Nếu có thể lấy linh dược mang đến Hội Đấu Giá mà đấu giá, hơn nữa dùng quy định lấy dược liệu bình thường để đổi, thì nhất định sẽ thu được rất nhiều dược liệu bình thường, như vậy, không chỉ thức ăn của tộc chuột được giải quyết, mà thảo dược để nuôi cây nhỏ cũng không cần phải lo.
"Bỏ đi! Chúng ta đi thôi! Không bao lâu nữa thì nghĩa phụ và nghĩa mẫu cũng trở về rồi!" Diệp Kỳ ngẩng khuôn mặt thanh tú lên, một trương dung nhan khả ái kiều tiếu lại lần nữa nở nụ cười.
Cả đời này, người mà Diệp Kỳ sùng kính nhất, ngoại trừ đại ca, thì chính là nghĩa phụ và nghĩa mẫu! Nếu không nhờ có nghĩa phụ và nghĩa mẫu, nói không chừng bản thân Diệp Kỳ đã chết ở góc đường nào đó từ lâu rồi...
Nghe nói lần này nghĩa phụ ra ngoài là vì muốn tìm nhi tử thân sinh của nghĩa mẫu, cũng đã qua nhiều ngày như vậy rồi, không biết hai người họ đã tìm được người chưa?
______
Lầu hai.
Trong gian phòng xa hoa, Diệp Hi Mạch đem thực đơn trả lại cho tiểu nhị, xong mới quay sang nhìn mấy người Vân Lạc Phong.
"Phong muội tử, ta vẫn còn chưa hỏi muội, hai người bọn muội đến đây lần này có phải là có chuyện gì quan trọng cần làm hay không?"
Vân Lạc Phong giật mình: "ừm!"
Mục đích của hai người họ đến đây lần này là vì tìm kiếm mẫu thân của Vân Tiêu, nếu không bọn họ cũng không cần trèo đèo lội suối mà đến Vô Hồi Đại Lục này.
"Chúng ta đến đây chính là vì muốn tìm người!" suy nghĩ một chút, Vân Lạc Phong vẫn nói ra mục đích của mình.
Nhưng mà, Vân Lạc Phong lại không có nói cho Diệp Hi Mạch biết người mình muốn tìm là ai.
"Ha ha!" Diệp Hi Mạch cười lên hai tiếng sang sảng: "chúng ta cũng thật giống nhau, đều đi tìm người! Phong muội tử, muội có thể nói cho ta biết người mà muội muốn tìm là ai không, ta có thể cho người của Diệp gia hổ trợ!"
"Không cần đâu!" Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "đúng rồi, người vừa rồi dưới lầu là muội muội của huynh sao? Thoạt nhìn... Hình như huynh không thích người muội muội này lắm thì phải?"
Vừa nói đến đây, Diệp Hi Mạch liền có chút đau đầu, hắn nhăn mày kiếm lại, nói: "kỳ thật, thời điểm mà nghĩa phụ mới thu dưỡng muội ấy, quan hệ giữa ta và muội ấy cũng không có căng thẳng đến như vậy, sau này, càng ngày ta càng phát hiện ra muội ấy thật quá ngu ngốc, có lẽ chính vì như vậy mà ta mới không có hảo cảm với muội ấy!"
"Muội tử, muội xem thử xem, muội ấy kết giao những bằng hữu gì kia? Đầu tiên là nữ nhi của một đầu lĩnh thổ phỉ, đầu lĩnh thổ phỉ kia còn mượn danh của muội ấy mà tác oai tác phúc! Còn Tiết Nhu Nhi, vừa nãy muội cũng nhìn ra được ả ta là dạng người gì rồi đó!" Diệp Hi Mạch càng nói lại càng tức giận.
Nếu Diệp Kỳ mà có ở mặt ở chỗ này, Vân Lạc Phong thật rất nghi ngờ Diệp Hi Mạch có lôi Diệp Kỳ ra mà đánh một trận hay không?
"So với dạng người ngu ngốc như muội ấy, ta lại càng thích những nữ nhân thông minh giống như Phong muội tử đây!"
Diệp Hi Mạch nhìn Vân Lạc Phong chớp chớp mắt, khóe môi nở một nụ cười soái khí.
Đúng lúc này, một ánh mắt lãnh khốc bắn tới trên người Diệp Hi Mạch, làm cho cả người Diệp Hi Mạch như bị kim chích, có chút không chịu được mà không ngừng ho khan.
"Ta đùa, ta đùa một chút cho vui thôi...."
Trời mới biết, một khắc vừa rồi Diệp Hi Mạch có cảm giác như là có một lưỡi đao sắc bén đặt lên cổ của mình! Tựa như một giây tiếp theo sẽ cắt phăng cái đầu của hắn ta xuống ngay vậy!
"Ngu ngốc!" Hỏa Hỏa liếc nhìn Diệp Hi Mạch, cất giọng trào phúng: "ngươi làm trò, đùa giỡn nữ nhân của người ta ngay trước mặt người ta, người ta không lập tức giết ngươi thì ngươi nên thấp nhang mà lạy tạ trời đất đi!"
Khóe môi Diệp Hi Mạch vừa co rút vừa giật giật, nha đầu này, một ngày không châm chọc hắn thì cả người không thoải mái hay sao?
"Diệp đại ca!" Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày rồi cất tiếng hỏi: "Diệp thành này của huynh có nơi nào đại khái giống như là Hội Đấu Giá hay không?"
"Hội Đấu Giá?"
Diệp Hi Mạch thoáng sửng sốt, lắc lắc đầu: "Diệp thành này không có Hội Đấu Giá, Phong muội tử, muội muốn tìm Hội Đấu Giá để làm gì?"
"Kỳ thực cũng không có gì quan trọng, trong tay ta có vài cây thảo dược đặc biệt, muốn dùng chúng để đổi lấy một mớ thảo dược bình thường, cho nên mới muốn tìm Hội Đấu Giá!"
Nếu có thể lấy linh dược mang đến Hội Đấu Giá mà đấu giá, hơn nữa dùng quy định lấy dược liệu bình thường để đổi, thì nhất định sẽ thu được rất nhiều dược liệu bình thường, như vậy, không chỉ thức ăn của tộc chuột được giải quyết, mà thảo dược để nuôi cây nhỏ cũng không cần phải lo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.