Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 249: Tiểu lão đầu khiếp sợ.
Tiêu Thất Gia
19/08/2018
Mộ Vô Sâm nhìn mắt
Vân Lạc Phong, trên môi hắn nở nụ cười trào phúng: “Linh trà? Đã nhiều
năm ta có hiểu biết về trà đạo, chưa từng nghe nói qua Linh trà, nếu
ngươi cho rằng không cách nào thắng được ta, trực tiếp nhận thua nói
không chừng còn có thể giữ lại được thể diện, nhưng ngươi tùy tiện lấy
ra một túi lá trà tới lừa gạt, đến cuối cùng người mất mặt vẫn là chính
ngươi.”
Đáy mắt của Tiểu lão đầu toát ra nồng đậm khinh bỉ, chỉ bằng Mộ Vô Sâm hắn, cũng dám nói có hiểu biết về trà đạo?
Ban đầu hắn đã sớm nghe nói danh tiếng lá trà của Phong trà lâu có hương thơm mát này, không nghĩ tới thế nhưng chỉ có như vậy! Ngay cả tại trà lâu này lá trà Tuyết Sơn Bạch lại có thể thành Trấn điếm chi bảo*?
Trấn điếm chi bảo*: báu vật của khách điếm.
Mà lúc này, tiểu lão đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong, lập tức sắc mặt thay đổi, trên khuôn mặt già nua mỉm cười giống như cúc hoa nở rộ, sáng rực đến tột cùng.
“Tiểu nha đầu, trà ta đã ngâm nước thay cháu tốt rồi, chỉ là mùi hương của trà này thật sự khiến ta không chịu nổi, có thể cho ta trước nhấm nháp một chút hay không?”
“Có thể.”
Vân Lạc Phong hơi hơi cong cong khóe môi, cười tà khí.
Ánh mắt của Tiểu lão đầu sáng lên, hắn bưng chén trà lên trước mặt, bưng đến bên miệng nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm.
Một ngụm này đi xuống, hắn cảm giác toàn bộ hương thơm đều tràn trong răng môi, xuyên thấu qua lục phủ ngũ tạng, làm cả người hắn khoan khoái nhẹ nhàng thoải mái vô cùng!
“Trà ngon, đây tuyệt đối là cực phẩm trà ngon, đối với lão phu ta, vài chục năm nay, đây là loại trà tốt nhất.” Mắt của tiểu lão đầu tỏa sáng, nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong, “Tiểu nha đầu, cháu mua trà ở chổ nào? Có thể cho lão phu biết hay không?”
Vân Lạc Phong nhún vai nói: “Cháu nói rồi, trà này chỉ có một phần!”
“Thật đáng tiếc.” Tiểu lão đầu tiếc hận thở dài, “Loại trà cực phẩm như vậy, nếu về sau cũng không thể uống được nữa, cả đời ta sẽ trở nên tiếc nuối, nhưng mà, hôm nay lão phu đến Long Nguyên Quốc một chuyến cũng không uổng công, nếu không cũng không biết trên đời này lại có loại trà ngon như vậy.”
Mộ Vô Sâm liếc mắt tiểu lão đầu đang một mình than thở, hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi tự biên tự diễn xong rồi sao? Đừng cho là ta không biết hai người các ngươi là cùng một đám, mục đích chính là vì phá bỏ trận đấu mà thôi, loại trà này của ngươi có tốt hay không, nhất định phải do những người khác đến quyết định! Người đâu, bưng cái gọi là Linh trà này rót cho mọi người ở đây.”
Từ đầu đến cuối hắn không cho rằng dựa vào thực lực của Vân Lạc Phong, sẽ lấy được lá trà tốt hơn so với lá trà mà hắn đưa tới.
Cho nên, kết quả cuối cùng của trận tỷ thí này, tất nhiên Vân Lạc Phong sẽ bị tuyên bố là thất bại thảm hại!
“Mộ thiếu gia, loại tỷ thí nhàm chán này căn bản không quan trọng, trà của Đại tiểu thư Vân gia sao có thể lấy ra để so với Tuyết Sơn Bạch trà? Kết quả này không phải đã sớm rõ ràng rồi sao? Nhưng vì địa vị của Mộ thiếu gia, chúng ta vẫn sẽ cho nàng một chút mặt mũi, thưởng thức nước trà của nàng một phen.”
Người này vừa nói xong, những người còn lại cũng sôi nổi phụ họa ra tiếng, trước sau đều không có người cho rằng, Vân Lạc Phong có thể thắng lợi.
Đối mặt với giọng nói cười nhạo của những người đó, Vân Lạc Phong nhìn như không thấy, dung nhan tuyệt mỹ nở nụ cười tà khí: “Đúng rồi, ta quên nói cho các ngươi biết công dụng của Linh trà, Linh trà này chẳng những có thể cường thân kiện thể, hơn nữa, chỉ cần uống một hớp nước trà, là có thể làm cho bệnh đau đầu phát sốt được loại trừ, thậm chí còn có thể đủ làm cho đầu óc của người ta trở nên đặc biệt tỉnh táo, người thức đêm dùng rất thích hợp.”
Bởi vì lão nhân gia nhà mình rất yêu thích thưởng thức trà, cho nên mấy tháng trước, Vân Lạc Phong liền đi đến Thần Điển trong không gian Linh Dược Điền hái xuống một cây trà! Cây trà trong Dược Điền này đã hấp thụ được linh khí, tự nhiên sẽ trở thành Linh trà.
Chẳng qua, giờ phút này lá trà mà Vân Lạc Phong lấy ra là một phần của cây trà kém nhất, cũng chỉ có thể trị được một chút bệnh đau đầu phát sốt, lá trà chân chính hoàn mỹ mà nàng giữ lại vì lão gia tử, những lá trà này nếu được ngâm nước tốt, khi uống vào, chẳng những có thể trị được bệnh, còn có thể gia tăng tu luyện Giả linh lực!
Đáy mắt của Tiểu lão đầu toát ra nồng đậm khinh bỉ, chỉ bằng Mộ Vô Sâm hắn, cũng dám nói có hiểu biết về trà đạo?
Ban đầu hắn đã sớm nghe nói danh tiếng lá trà của Phong trà lâu có hương thơm mát này, không nghĩ tới thế nhưng chỉ có như vậy! Ngay cả tại trà lâu này lá trà Tuyết Sơn Bạch lại có thể thành Trấn điếm chi bảo*?
Trấn điếm chi bảo*: báu vật của khách điếm.
Mà lúc này, tiểu lão đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong, lập tức sắc mặt thay đổi, trên khuôn mặt già nua mỉm cười giống như cúc hoa nở rộ, sáng rực đến tột cùng.
“Tiểu nha đầu, trà ta đã ngâm nước thay cháu tốt rồi, chỉ là mùi hương của trà này thật sự khiến ta không chịu nổi, có thể cho ta trước nhấm nháp một chút hay không?”
“Có thể.”
Vân Lạc Phong hơi hơi cong cong khóe môi, cười tà khí.
Ánh mắt của Tiểu lão đầu sáng lên, hắn bưng chén trà lên trước mặt, bưng đến bên miệng nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm.
Một ngụm này đi xuống, hắn cảm giác toàn bộ hương thơm đều tràn trong răng môi, xuyên thấu qua lục phủ ngũ tạng, làm cả người hắn khoan khoái nhẹ nhàng thoải mái vô cùng!
“Trà ngon, đây tuyệt đối là cực phẩm trà ngon, đối với lão phu ta, vài chục năm nay, đây là loại trà tốt nhất.” Mắt của tiểu lão đầu tỏa sáng, nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong, “Tiểu nha đầu, cháu mua trà ở chổ nào? Có thể cho lão phu biết hay không?”
Vân Lạc Phong nhún vai nói: “Cháu nói rồi, trà này chỉ có một phần!”
“Thật đáng tiếc.” Tiểu lão đầu tiếc hận thở dài, “Loại trà cực phẩm như vậy, nếu về sau cũng không thể uống được nữa, cả đời ta sẽ trở nên tiếc nuối, nhưng mà, hôm nay lão phu đến Long Nguyên Quốc một chuyến cũng không uổng công, nếu không cũng không biết trên đời này lại có loại trà ngon như vậy.”
Mộ Vô Sâm liếc mắt tiểu lão đầu đang một mình than thở, hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi tự biên tự diễn xong rồi sao? Đừng cho là ta không biết hai người các ngươi là cùng một đám, mục đích chính là vì phá bỏ trận đấu mà thôi, loại trà này của ngươi có tốt hay không, nhất định phải do những người khác đến quyết định! Người đâu, bưng cái gọi là Linh trà này rót cho mọi người ở đây.”
Từ đầu đến cuối hắn không cho rằng dựa vào thực lực của Vân Lạc Phong, sẽ lấy được lá trà tốt hơn so với lá trà mà hắn đưa tới.
Cho nên, kết quả cuối cùng của trận tỷ thí này, tất nhiên Vân Lạc Phong sẽ bị tuyên bố là thất bại thảm hại!
“Mộ thiếu gia, loại tỷ thí nhàm chán này căn bản không quan trọng, trà của Đại tiểu thư Vân gia sao có thể lấy ra để so với Tuyết Sơn Bạch trà? Kết quả này không phải đã sớm rõ ràng rồi sao? Nhưng vì địa vị của Mộ thiếu gia, chúng ta vẫn sẽ cho nàng một chút mặt mũi, thưởng thức nước trà của nàng một phen.”
Người này vừa nói xong, những người còn lại cũng sôi nổi phụ họa ra tiếng, trước sau đều không có người cho rằng, Vân Lạc Phong có thể thắng lợi.
Đối mặt với giọng nói cười nhạo của những người đó, Vân Lạc Phong nhìn như không thấy, dung nhan tuyệt mỹ nở nụ cười tà khí: “Đúng rồi, ta quên nói cho các ngươi biết công dụng của Linh trà, Linh trà này chẳng những có thể cường thân kiện thể, hơn nữa, chỉ cần uống một hớp nước trà, là có thể làm cho bệnh đau đầu phát sốt được loại trừ, thậm chí còn có thể đủ làm cho đầu óc của người ta trở nên đặc biệt tỉnh táo, người thức đêm dùng rất thích hợp.”
Bởi vì lão nhân gia nhà mình rất yêu thích thưởng thức trà, cho nên mấy tháng trước, Vân Lạc Phong liền đi đến Thần Điển trong không gian Linh Dược Điền hái xuống một cây trà! Cây trà trong Dược Điền này đã hấp thụ được linh khí, tự nhiên sẽ trở thành Linh trà.
Chẳng qua, giờ phút này lá trà mà Vân Lạc Phong lấy ra là một phần của cây trà kém nhất, cũng chỉ có thể trị được một chút bệnh đau đầu phát sốt, lá trà chân chính hoàn mỹ mà nàng giữ lại vì lão gia tử, những lá trà này nếu được ngâm nước tốt, khi uống vào, chẳng những có thể trị được bệnh, còn có thể gia tăng tu luyện Giả linh lực!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.