Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu

Chương 40: Luyện Qủy Tông

Diệp Lạc Quy Nê

11/05/2023

Lúc ba người tới nơi thì mới phát hiện bầu không khí của nơi này rất không thích hợp, một đám học sinh run lẩy bẩy chen thành một đoàn, hoảng sợ nhìn hướng về phía mặt hồ.

Triệu Nhị Hổ ngăn ở trước mặt mọi người, vẻ mặt âm trầm.

Nơi này tựa hồ mới phát sinh chuyện gì, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Giang Thần đi qua.

"Giang Thần!" Triệu Thiến giống như bắt được ngọn cỏ cứu mạng, cô vội chạy tới, nói: “Mới vừa rồi xảy ra một chuyện vô cùng khủng bố.”

“Một nhân viên của khu nghỉ dưỡng vừa đi qua cầu, lúc đang đi, hắn đột nhiên nắm lấy cổ họng của mình, biểu lộ thống khổ, giống như sắp chết đuối vậy.”

"Sắc mặt hắn càng ngày càng đỏ lên, cuối cùng ngã xuống cầu, tay chân quơ loạn, úc này Triệu Nhị Hổ liền xông ra ngoài, nhưng hắn vừa chạy đếnb nửa đường thì chúng ta liền nhìn thấy một người phụ nữ toàn thân ướt dầm dề, bò từ dưới hồ lên.”

“Sắc mặt cô ta trắng bệch, đầu tóc rối bời xen lẫn cây rong, bộ dáng rất đáng sợ, bên trong miệng còn hô to tên của người nào đó, rồi lao về phía chúng ta.”

“Lúc chúng ta nghe tiếng gọi ầm ĩ của cô ta thì đều có cảm giác như mũi bị ngập nước, hô hấp khó khăn, khó chịu sắp chết."

"Cũng may Triệu Nhị Hổ lại vòng trở lại, trên người hắn toát ra một tầng nhàn nhạt, ánh sáng kim sắc, bức cô ta lui về hồ.”

“Sau khi đối phương xuống nước, thì nhân viên trên cầu kia liền bị một cánh tay trắng bệch khô gầy kéo xuống, một lát sau, hồ nước nổi lên màu đỏ, tản ra mùi máu tươi rất nặng.”

Giang Thần nghe xong liền hiểu được, con quỷ dưới hồ này đã không còn kiềm chế được.

Tất cả quỷ trong khu nghỉ dưỡng này đều liền quan đến ả ta, mà con quỷ nước này cũng không hề đơn giản.

Thế nhưng thực lực của Triệu Nhị Hổ quả nhiên cường hãn, vậy mà có thể bức ả ta xuống lại hồ, không dám lên hại người.

Ngay lúc hắn đã nghĩ cách làm thế nào để đối phó với con quỷ nước này thì Triệu Nhị Hổ đột nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía con đường lên núi ở cách đó không xa, ánh mắt trở nên nguy hiểm: “Ai?”

"Ha ha ha, ánh mắt rất tốt, không ngờ trong đám sinh viên này lại có một cao thủ trẻ tuổi.” Đám người liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc truyền tới.



Ngay sau đó một bóng người chậm rãi đến gần.

Tôn Chí Binh đứng trong đám người cắn răng hô lên thân phận của đối phương: "Trương quản gia!"

Hắn có ngốc cũng có thể nghĩ đến, chuyện quái sự đêm nay chỉ sợ đều do Trịnh thị giở trò ở sau lưng.

Lần này chính Trịnh Thiếu Minh đã hố bọn hắn!

Đám sinh viên cũng sững sờ, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi: “Mẹ nó, tên cẩu vật Trịnh Thiếu Minh!”

"Mẹ nhà hắn, nếu để ta gặp lại thì ta nhất định sẽ lột da hắn!”

". . ."

"Ha ha, các vị bạn học cứ yên tâm, các ngươi sẽ không có cơ hội gặp lại Trịnh thiếu đâu." Trương quản gia cười cười, vừa đi tới, sau đó lấy một vật từ trong ngực ra.

Đó là một bình sứ lớn chừng bàn tay, ông ta mở nắp ra, một đám khí đen bay ra ngoài, sau đó hóa thành một hình dạng đứa bé, đứng ở dưới chân Trương quản gia.

Bộ dáng của đứa bé này rất dữ tợn, mạch máu đen trên da như ẩn như hiện, răng dài nhọn, con ngươi đen kịt một màu.

"Quỷ nô!" Triệu Nhị Hổ sắc mặt càng âm trầm: "Ngươi là người của Luyện Qủy Tông?”

“Bất tài, Luyện Qủy Tông, Trương Hiển Hải!” Trương quản gia đến gần đám người, quỷ nhi đi theo bên cạnh ông ta, bên trong miệng phát ra âm thanh như khóc như cười, liếm liếm cái lưỡi dài nhọn, mắt lộ ra mừng rỡ liếc nhìn một đám học sinh.

"Giết nhiều người như vậy, không sợ âm phủ cùng đạo minh nổi điên?" Triệu Nhị Hổ lại nói.

"Âm khí bộc phát sớm, bọn hắn còn không tự gánh nổi mình." Ngữ khí của Trương quản gia bình tĩnh, dáng đi thong dong.

Cuộc đối thoại này khiến cho đám sinh viên nghe xong đều hoảng hốt, lo sợ.



Từ trong lời nói của Triệu Nhị Hổ, bọn hắn có thể nghe ra, đối phương không nắm chắc có thể đối phó được Trương quản gia?

"Ha ha, không nhiều lời nữa, tử đệ thiên tài của Triệu gia đúng không, vừa đủ để ta nhận được năm trăm điểm tích lũy từ Ám Minh, quỷ nhi, giết hắn!”

"Hô!"

Đứa bé trên mặt đất lập tức hóa thành một đám hắc khí, lấy tốc độ cực nhanh nhào về phía Triệu Nhị Hổ.

"Long Tượng Bàn Nhược, cùm tà hóa ách!"

Triệu Nhị Hổ chắp tay trước ngực, miệng tụng phật hiệu, trong đôi mắt hổ tròn của y nhàn nhạt lóe lên văn tự màu vàng, trên nắm tay bao trùm một tầng kim quang, đấm ra một quyền.

"Phanh "

Qủy nhi bị đánh nát, nhưng sắc mắt của Triệu Nhị Hổ lại khẽ thay đổi, trên cánh tay bị cào ra bốn năm vết máu, tản ra hắc khí nhàn nhạt.

“Lệ quỷ bán bộ!” Giọng nói của y trở nên nặng nề.

"Ha ha, ngươi cũng không kém." Trong mặt Trương quản gia lóe lên một tia ngoài ý muốn: "Cái tuổi này, xem ra ngươi chỉ cách cấp C một bước, trước đó là ta đoán sai, giết ngươi, ít nhất ta có thể đạt được ngàn điểm!”

"Giết ta?" Trên khuôn mặt thật thà của Triệu Nhị Hổ, giờ phút này lộ ra tia kiêu ngạo hiếm thấy: “Người thật sự nghĩ, vật nhỏ này là đối thủ của ta?”

“Vạn Ban Kim Quang, gia tăng sức mạnh!”

Y tiến về phía trước, một tầng ánh sáng màu vàng dần dần lan ra khắp thân thể, đến cuối cùng, mỗi bước đi của Triệu Nhị Hổ, các khớp xương cốt đều phát ra âm thanh kim thiết va chạm.

“Kim Cương Nộ Mục, chúng sinh phục tùng, giết!”

Y mở miệng rộng, cười lớn, bộ pháp dần dần biến thành chạy, mặc dù miệng tụng phật hiệu, nhưng lại tràn ngập sát ý, vô cùng tà tính!

Sắc mặt của Trương quản gia lập tức biến sắc: “Đệ tử của chùa Long Tượng!?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook