Quỷ Dị Mê Tung: Yêu Vương Gia Hơn 1000 Năm
Chương 59: Mãng xà màu đen (2)
Mộc Khinh Yên
02/07/2016
Mùi hôi thối trên người mãng xà khiến cho Mặc Tiểu Cơ muốn nôn mửa, nhưng nàng vẫn cố nhịn.
Tuy nàng rất sợ rắn nhưng nhìn thấy chúng cũng không thiếu, chưa từng có một con rắn nào hôi thối nhưng mãng xà này, thối còn hơn cả đậu hũ thối để lâu ngày.
Con mãng màu đen càng ngày càng đến gần, mùi hôi thối cũng càng thêm nồng đậm.
Không phải rắn cũng tắm rửa sao? Tại sao con này lại lười như vậy?
Mặc Tiểu Cơ rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, vươn tay bịt mũi, ánh mắt đáng thương nhìn mãng xà, nói: “Mãng xà, có phải đã nhiều ngày ngươi chưa tắm rồi đúng không? Cả người ngươi thối quá!”
Nghe thấy lời nói của Mặc Tiểu Cơ, mãng xả đột nhiên dừng lại, sau đó bối rối cúi đầu ngửi ngửi người mình. Sau đó… sau đó… mãng xà cuộn tròn cả người lại, đầu cắm thật sâu trong thân rắn, rồi đột nhiên tung người chạy thật nhanh. Mặc Tiểu Cơ hoàn toàn sửng sốt.
Mãng xà cứ vậy mà bỏ chạy rồi sao? Thế nhưng nguyên nhân là vì cái gì? Chẳng lẽ là xấu hổ?
“Ha ha ha… Ha ha ha…” Tiểu hòa thượng phá lên cười.
“Mặc Kiếm sống ba ngàn năm, hôm nay là ngày bẽ mặt nhất của ngươi!”
Mặc Tiểu Cơ thả cái mũi mình ra, oán hận trừng tiểu hòa thượng. Nàng cảm thấy tiểu hòa thượng này rất vô sỉ, lúc nãy cũng không ra tay cứu nàng, bây giờ còn biết châm chọc kẻ khác.
Tuy Mặc Tiểu Cơ rất muốn tặng cho hắn một cái bạt tay lên trên khuôn mặt đang cười nham nhở, nhưng nghĩ đến chuyện bây giờ mình vẫn còn ở trên địa bàn của người ta, vẫn nên ngoan ngoãn một chút thì tốt hơn, nói không chừng con mãng xà kia tắm xong lại đến tìm mình tính sổ.
“Ngươi bây giờ là đã là người đầu tiên khiến cho Mặc Kiếm thẹn thùng, cũng là người đầu tiên trong một ngàn năm qua khiến cho hắn nhịn không được mà phải biến trở về thân rắn, chẳng thể trách người kia cũng sẽ…”
Tiểu hòa thượng nhìn về phía Mặc Tiểu Cơ, trong ánh mắt xuất hiện nhiều thêm phần quái dị.
Bây giờ Mặc Tiểu Cơ ghét nhất chính là bị người khác dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, mỗi lần đều không có chuyện tốt.
“Thí chủ, xin mời! Ta nghĩ rằng cả đêm vất vả, ngươi cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi một chút thôi” Tiểu hòa thượng dắt Mặc Tiểu Cơ vào ngôi miếu, sau đó đóng cửa lại.
Tuy nàng rất sợ rắn nhưng nhìn thấy chúng cũng không thiếu, chưa từng có một con rắn nào hôi thối nhưng mãng xà này, thối còn hơn cả đậu hũ thối để lâu ngày.
Con mãng màu đen càng ngày càng đến gần, mùi hôi thối cũng càng thêm nồng đậm.
Không phải rắn cũng tắm rửa sao? Tại sao con này lại lười như vậy?
Mặc Tiểu Cơ rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, vươn tay bịt mũi, ánh mắt đáng thương nhìn mãng xà, nói: “Mãng xà, có phải đã nhiều ngày ngươi chưa tắm rồi đúng không? Cả người ngươi thối quá!”
Nghe thấy lời nói của Mặc Tiểu Cơ, mãng xả đột nhiên dừng lại, sau đó bối rối cúi đầu ngửi ngửi người mình. Sau đó… sau đó… mãng xà cuộn tròn cả người lại, đầu cắm thật sâu trong thân rắn, rồi đột nhiên tung người chạy thật nhanh. Mặc Tiểu Cơ hoàn toàn sửng sốt.
Mãng xà cứ vậy mà bỏ chạy rồi sao? Thế nhưng nguyên nhân là vì cái gì? Chẳng lẽ là xấu hổ?
“Ha ha ha… Ha ha ha…” Tiểu hòa thượng phá lên cười.
“Mặc Kiếm sống ba ngàn năm, hôm nay là ngày bẽ mặt nhất của ngươi!”
Mặc Tiểu Cơ thả cái mũi mình ra, oán hận trừng tiểu hòa thượng. Nàng cảm thấy tiểu hòa thượng này rất vô sỉ, lúc nãy cũng không ra tay cứu nàng, bây giờ còn biết châm chọc kẻ khác.
Tuy Mặc Tiểu Cơ rất muốn tặng cho hắn một cái bạt tay lên trên khuôn mặt đang cười nham nhở, nhưng nghĩ đến chuyện bây giờ mình vẫn còn ở trên địa bàn của người ta, vẫn nên ngoan ngoãn một chút thì tốt hơn, nói không chừng con mãng xà kia tắm xong lại đến tìm mình tính sổ.
“Ngươi bây giờ là đã là người đầu tiên khiến cho Mặc Kiếm thẹn thùng, cũng là người đầu tiên trong một ngàn năm qua khiến cho hắn nhịn không được mà phải biến trở về thân rắn, chẳng thể trách người kia cũng sẽ…”
Tiểu hòa thượng nhìn về phía Mặc Tiểu Cơ, trong ánh mắt xuất hiện nhiều thêm phần quái dị.
Bây giờ Mặc Tiểu Cơ ghét nhất chính là bị người khác dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, mỗi lần đều không có chuyện tốt.
“Thí chủ, xin mời! Ta nghĩ rằng cả đêm vất vả, ngươi cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi một chút thôi” Tiểu hòa thượng dắt Mặc Tiểu Cơ vào ngôi miếu, sau đó đóng cửa lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.