Quỷ Dị Mê Tung: Yêu Vương Gia Hơn 1000 Năm
Chương 25: Nhân sinh ngại ngùng
Mộc Khinh Yên
01/06/2016
Nhưng…nhưng…hiện tại cô nhất định phải
mở to mắt…bởi vì…cô phát hiện bụng mình phình to ra, đoán rằng đây nhất
định là chuyện khó giải quyết, hơn nữa còn không thể nhịn được.
Mặc Tiểu Cơ lén mở mắt một tí, trước mắt là màn mỏng màu hồng như mây, trên tấm màn có thêu một đóa mẫu đơn lá xanh lớn, đường thêu rất tỷ mỉ, là thêu hai mặt, dường như cô còn có thể ngửi được mùi hương thơm ngát phảng phất.
Tròng mắt Mặc Tiểu Cơ yên lặng liếc căn phòng sạch sẽ, vừa nhìn thấy chiếc áo chòng trắng, đã hù Mặc Tiểu Cơ phải vội vàng nhắm chặt mắt lại.
Chỉ là, cái bụng đáng chết của cô cứ kêu loạn lên, âm thanh vang lên ngay cả cô nghe được cũng cảm thấy xấu hổ, sau đó cô chợt nghe thấy tiếng cười khẽ “phì phì”
Mặc Tiểu Cơ lập tức đỏ mặt.
Trước khi còn chưa đỏ mặt, cô đã làm một chuyện mất mặt, bây giờ mặt cô thực sự rất đỏ, so với mặt trời dường như còn đỏ hơn vài phần, đỏ đến mức giống như một bông hoa hồng có thể hái ngay xuống, mang đi bán, nhất định sẽ là giống hồng nở tự nhiên nhanh nhất thế giới.
Bởi vì, cô nhịn không được, cô thả một cái rắm rất vang, cái rắm này thực sự rất vang, thiếu chút nữa là giống như tiếng nổ rồi.
Ai, không thối lắm, ai nha nha!Ai, không thối lắm, chỉ là…chỉ là…ai nha nha! Mặc kệ bạn có phải mĩ nhân hay không! Nhưng bạn có thể không biết xấu hổ đánh rắm trước mặt một người con trai sao?
Ai nha nha, Mặc Tiểu Cơ nghĩ đến tiểu S (1), theo như tiểu S nói về bản thân thì, có một lần cô ấy đi vệ sinh ở nhà bạn trai, đã thả một cái rắm. Sau đó…sau đó…ai nha! Dĩ nhiên là tiểu S cảm thấy không thể ra khỏi toilet được, cô ấy cười toe toét nói, ai nha, thật là mất mặt, thật mà mất mặt, ai nha! Làm sao bây giờ? Sau này không còn biết đối mặt với soái ca ngoài cửa nữa, vẫn nên chia tay thôi! Một kẻ da mặt dày hơn người thường như tiểu S, cũng biết ngượng ngùng!
(1) tiểu S này chắc là bạn của Tiểu Cơ, mỗ không nghĩ nó là S trong SM đâu!
Ai nha! Chỉ vì một cái rắm, mà tiểu S từ bỏ soái ca ở ngoài cửa.
Nói chung là có đánh chết vị soái ca này, anh ta cũng không thể đoán ra là vì một cái rắm mà tiểu S đá bay mình.
Người ta nói, chỉ một cái rắm thôi, nhưng đôi khi rất quan trọng.
Tiểu S thả một cái rắm rất to, chí ít thì người ngoài cửa cũng không cười thành tiếng. Nhưng…nhưng…Mặc Tiểu Cơ lại nghe thấy nữ nhân vật chính vừa đáng yêu lại vừa đáng thương cười to, tiếng cười lớn đến mức khiến màng nhĩ cô muốn thủng.
Mặc Tiểu Cơ lén mở mắt một tí, trước mắt là màn mỏng màu hồng như mây, trên tấm màn có thêu một đóa mẫu đơn lá xanh lớn, đường thêu rất tỷ mỉ, là thêu hai mặt, dường như cô còn có thể ngửi được mùi hương thơm ngát phảng phất.
Tròng mắt Mặc Tiểu Cơ yên lặng liếc căn phòng sạch sẽ, vừa nhìn thấy chiếc áo chòng trắng, đã hù Mặc Tiểu Cơ phải vội vàng nhắm chặt mắt lại.
Chỉ là, cái bụng đáng chết của cô cứ kêu loạn lên, âm thanh vang lên ngay cả cô nghe được cũng cảm thấy xấu hổ, sau đó cô chợt nghe thấy tiếng cười khẽ “phì phì”
Mặc Tiểu Cơ lập tức đỏ mặt.
Trước khi còn chưa đỏ mặt, cô đã làm một chuyện mất mặt, bây giờ mặt cô thực sự rất đỏ, so với mặt trời dường như còn đỏ hơn vài phần, đỏ đến mức giống như một bông hoa hồng có thể hái ngay xuống, mang đi bán, nhất định sẽ là giống hồng nở tự nhiên nhanh nhất thế giới.
Bởi vì, cô nhịn không được, cô thả một cái rắm rất vang, cái rắm này thực sự rất vang, thiếu chút nữa là giống như tiếng nổ rồi.
Ai, không thối lắm, ai nha nha!Ai, không thối lắm, chỉ là…chỉ là…ai nha nha! Mặc kệ bạn có phải mĩ nhân hay không! Nhưng bạn có thể không biết xấu hổ đánh rắm trước mặt một người con trai sao?
Ai nha nha, Mặc Tiểu Cơ nghĩ đến tiểu S (1), theo như tiểu S nói về bản thân thì, có một lần cô ấy đi vệ sinh ở nhà bạn trai, đã thả một cái rắm. Sau đó…sau đó…ai nha! Dĩ nhiên là tiểu S cảm thấy không thể ra khỏi toilet được, cô ấy cười toe toét nói, ai nha, thật là mất mặt, thật mà mất mặt, ai nha! Làm sao bây giờ? Sau này không còn biết đối mặt với soái ca ngoài cửa nữa, vẫn nên chia tay thôi! Một kẻ da mặt dày hơn người thường như tiểu S, cũng biết ngượng ngùng!
(1) tiểu S này chắc là bạn của Tiểu Cơ, mỗ không nghĩ nó là S trong SM đâu!
Ai nha! Chỉ vì một cái rắm, mà tiểu S từ bỏ soái ca ở ngoài cửa.
Nói chung là có đánh chết vị soái ca này, anh ta cũng không thể đoán ra là vì một cái rắm mà tiểu S đá bay mình.
Người ta nói, chỉ một cái rắm thôi, nhưng đôi khi rất quan trọng.
Tiểu S thả một cái rắm rất to, chí ít thì người ngoài cửa cũng không cười thành tiếng. Nhưng…nhưng…Mặc Tiểu Cơ lại nghe thấy nữ nhân vật chính vừa đáng yêu lại vừa đáng thương cười to, tiếng cười lớn đến mức khiến màng nhĩ cô muốn thủng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.