Quỷ Dị Mê Tung: Yêu Vương Gia Hơn 1000 Năm
Chương 32: Tử y nam tử
Mộc Khinh Yên
08/06/2016
Mặc Tiểu Cơ chớp chớp mắt, đại não
chuyển động hai cái mới hiểu được vị Minh Vương Gia trong miệng tử y nam tử chính là tên hắc y gian ác bị mình sỗ sàng lúc nãy.
“Huynh nói rất đúng, cái tên đàn bà…” Câu nói kế tiếp còn chưa ra, Mặc Tiểu Cơ đã bị tử y nam tử bổ nhào đến bịt miệng lại.
Trong con ngươi tử y nam tử tràn ngập kinh hoàng. Hắn quay đầu nhìn bốn phía cửa sổ một hồi, sau đó mới từ từ buông bàn tay đang bịt miệng Mặc Tiểu Cơ ra.
Tử y nam tử lắc lắc đầu, định nói vài lời trách cứ Mặc Tiểu Cơ nhưng vẫn nhịn xuống.
Sắc mặt hắn tái nhợt, trong con ngươi chứa đựng cầu xin. Hắn giữ chặt tay Mặc Tiểu Cơ, nói “Muội muội, mẫu thân chết sớm chỉ để lại hai người chúng ta. Trước kia mẫu thân cũng chỉ là một tiểu thiếp không được phụ thân yêu thương, bây giờ ngay cả mẫu thân cũng đã đi, chỉ có muội và ta là người thân của nhau, ta không muốn…”
Trong đôi mắt hắn ánh lên chút nước. Mặc Tiểu Cơ chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào khóc trước mặt mình, cõi lòng liền bối rối. Tuy rằng nàng muốn nói với hắn rằng nàng không phải muội muội của hắn, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của hắn, những lời này lại không thể nói ra khỏi miệng. Nàng chỉ có thể lắp bắp: “Huynh…huynh…”
Mặc Tiểu Cơ cũng thật muốn khóc theo, sợ hãi cùng uất ức trong lòng đáng để nàng khóc to mười lần.
Mặc Tiểu Cơ vừa định nhếch môi, tử y nam tử đã dùng ống tay áo của mình lau lau đôi mắt đã hoe đỏ, miễn cưỡng nhếch khóe miệng thành một nụ cười yếu ớt.
Thay đổi này khiến cho bi thương mới nổi lên của Mặc Tiểu Cơ phải bị đè ép xuống.
Tử y nam tử cười tự giễu, khẽ thở dài một hơi “Muội muội trước kia thường ở trong khuê phòng, cũng có thể đã nghe nói qua Minh Vương Gia. Ta biết nữ tử gặp qua Minh Vương Gia đều không kiềm lòng được yêu thương hắn. Thế nhưng Minh Vương Gia đem ra so sánh cùng Quân Vương Gia vẫn kém hơn một chút, cho dù là dung mạo hay nhân phẩm. Nếu muội đã muốn làm sườn phi của Quân Vương Gia thì nên lấy niềm vui của hắn đặt lên trên đầu, huống hồ, trước kia không phải muội luôn thích Quân Vương Gia nhất sao?”
Mặc Tiểu Cơ nhìn tử y nam tử vẫn đang nhìn chằm chằm mình, dường như muốn nhìn thấy nội tâm của mình. Nàng vội cúi đầu, than thở: “Ta với vị Minh Vương Gia kia không có quan hệ gì cả”
Mặc Tiểu Cơ nàng đương nhiên là không có bất cứ quan hệ nào với tay ăn chơi trác táng kia cả, chẳng qua chỉ là ăn một chút đậu hũ của hắn mà thôi.
“Huynh nói rất đúng, cái tên đàn bà…” Câu nói kế tiếp còn chưa ra, Mặc Tiểu Cơ đã bị tử y nam tử bổ nhào đến bịt miệng lại.
Trong con ngươi tử y nam tử tràn ngập kinh hoàng. Hắn quay đầu nhìn bốn phía cửa sổ một hồi, sau đó mới từ từ buông bàn tay đang bịt miệng Mặc Tiểu Cơ ra.
Tử y nam tử lắc lắc đầu, định nói vài lời trách cứ Mặc Tiểu Cơ nhưng vẫn nhịn xuống.
Sắc mặt hắn tái nhợt, trong con ngươi chứa đựng cầu xin. Hắn giữ chặt tay Mặc Tiểu Cơ, nói “Muội muội, mẫu thân chết sớm chỉ để lại hai người chúng ta. Trước kia mẫu thân cũng chỉ là một tiểu thiếp không được phụ thân yêu thương, bây giờ ngay cả mẫu thân cũng đã đi, chỉ có muội và ta là người thân của nhau, ta không muốn…”
Trong đôi mắt hắn ánh lên chút nước. Mặc Tiểu Cơ chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào khóc trước mặt mình, cõi lòng liền bối rối. Tuy rằng nàng muốn nói với hắn rằng nàng không phải muội muội của hắn, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của hắn, những lời này lại không thể nói ra khỏi miệng. Nàng chỉ có thể lắp bắp: “Huynh…huynh…”
Mặc Tiểu Cơ cũng thật muốn khóc theo, sợ hãi cùng uất ức trong lòng đáng để nàng khóc to mười lần.
Mặc Tiểu Cơ vừa định nhếch môi, tử y nam tử đã dùng ống tay áo của mình lau lau đôi mắt đã hoe đỏ, miễn cưỡng nhếch khóe miệng thành một nụ cười yếu ớt.
Thay đổi này khiến cho bi thương mới nổi lên của Mặc Tiểu Cơ phải bị đè ép xuống.
Tử y nam tử cười tự giễu, khẽ thở dài một hơi “Muội muội trước kia thường ở trong khuê phòng, cũng có thể đã nghe nói qua Minh Vương Gia. Ta biết nữ tử gặp qua Minh Vương Gia đều không kiềm lòng được yêu thương hắn. Thế nhưng Minh Vương Gia đem ra so sánh cùng Quân Vương Gia vẫn kém hơn một chút, cho dù là dung mạo hay nhân phẩm. Nếu muội đã muốn làm sườn phi của Quân Vương Gia thì nên lấy niềm vui của hắn đặt lên trên đầu, huống hồ, trước kia không phải muội luôn thích Quân Vương Gia nhất sao?”
Mặc Tiểu Cơ nhìn tử y nam tử vẫn đang nhìn chằm chằm mình, dường như muốn nhìn thấy nội tâm của mình. Nàng vội cúi đầu, than thở: “Ta với vị Minh Vương Gia kia không có quan hệ gì cả”
Mặc Tiểu Cơ nàng đương nhiên là không có bất cứ quan hệ nào với tay ăn chơi trác táng kia cả, chẳng qua chỉ là ăn một chút đậu hũ của hắn mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.