Chương 26: Mục Tiêu Alice!
Canh Tòng Tâm
17/07/2023
Trong nhóm vốn có hơn ba trăm người, mọi người đang chuyện trò vui vẻ xem gần đây có trò chơi mới nào không, người chơi hệ nguyên và hệ khung [1] đang tranh luận với nhau xem ai mới là đệ nhất thiên hạ.
[1] theo mình thì hệ nguyên là mới bắt đầu chơi còn hệ khung là lão làng rồi.
Và đoạn chat này của Tần Trạch lập tức làm cho cả nhóm phải dừng lại mất mấy giây, sau đó... bị nhại theo.
Một đám người bắt đầu nhại theo, nhại theo một cách không thể nào hiểu được. Mặc dù ngẫu nhiên cũng có mấy người cảm thấy hình như chuyện này vốn chẳng có gì để nhại theo cả, nhưng lúc nhìn thấy cái +1 kia vẫn theo bản năng, rất muốn ấn xuống.
Tần Trạch tắt nhóm chat đi. Hắn hoàn toàn không quan tâm đến cái nhìn của người khác.
Đối với hắn, đây chỉ là một loại thử nghiệm.
Sau đó hắn nhắm mắt lại, nghiêm túc cảm thụ và phát hiện mình vẫn không có cảm giác gì cả.
“Là do ta sơ suất, nếu như ta cũng ý thức được cực khổ trong tình yêu là yêu mà không được, như vậy thì ít nhất ta cũng phải bị từ chối một cách rõ ràng mới có thể tính là đã chịu cực khổ chứ...”
“Đối với mọi người, thứ mà ta gửi vào trong nhóm chat kia chỉ là một câu truyện cười giải trí. Về bản chất thì tỏ tình ở trong nhóm QQ cũng không khác gì ta v50 [2] với bọn họ cả.”
[2] : khoe khoang, flex.
Nghĩ như thế, Tần Trạch lại quyết định lựa chọn một người cụ thể.
“Phải là một người ta không quen biết, còn cách ta rất xa.”
“Nhưng ta phải bị đối phương từ chối một cách rõ ràng... Tức là đối phương phải online mới có thể đáp lại lời tỏ tình của ta.”
Chuyện cầu người khác phát thẻ người tốt [3] cho mình kiểu này… có chút rất thú vị. Tần Trạch bắt đầu rà soát danh sách thành viên trong nhóm chat để lựa chọn, sàng lọc mục tiêu thích hợp cho mình.
[3] : có thể hiểu theo ý của câu nói: “Em rất tốt nhưng anh rất tiếc.”
Rất nhanh, hắn đã trông thấy một người có ảnh đại diện là một Nữ Thần.
“Tuy theo ta phỏng đoán, thì khả năng cao bức ảnh đại diện của cô nàng này là avatar trên mạng [4], nhưng cũng chỉ có thể lựa chọn một người như thế mà thôi.”
[4] : chỉ avatar fake, không phải hình thật của đối phương, có thể tìm được loại ảnh này nhan nhản trên mạng.
Bởi vì những cô nàng xinh đẹp này sẽ từ chối người khác, ngay cả khi đối phương là Hải Vương [5] giả vờ ngâm mình trong hồ nước, và sẵn sàng nhận lời tỏ tình của bất cứ đối tượng nào, Tần Trạch cũng không để ý.
[5] : đầu tiên Hải Vương chỉ người quản lý đại dương, mà đại dương thì có rất nhiều cá, cá đại biểu cho nữ tính, nghĩa là cá trong đại dương đều thuộc về Hải Vương. Bởi vậy từ này chỉ một gã đàn ông có nhiều mối quan hệ ám muội, trap boy.
Dù sao hắn tỏ tình xong cũng sẽ biến mất hút thôi.
Nếu đã mong muốn lời tỏ tình của mình bị từ chối thì tất nhiên, hắn nên chọn cho mình một mục tiêu càng xinh đẹp, điều kiện càng cao càng tốt.
Cái loại siêu cấp mỹ nữ kiểu “Anh là cái thứ gì mà cũng xứng tỏ tình với tôi” lại càng tốt. Cho nên “Alice” [Ái Lệ Ty] trong danh sách thành viên nhóm vô cùng phù hợp.
“Ảnh đại diện là cấp bậc Nữ Thần, dù khả năng cao đây là avatar trên mạng.”
“Tiếp theo, đối phương đã từng nói chuyện trong nhóm nhưng số lần rất ít. Rất có thể mục đích vào nhóm của cô nàng này chỉ đơn giản là tìm người chơi Board Game cùng mà thôi. Và đương nhiên, cô ấy bước vào nơi này không phải xuất phát từ sự cô đơn, nhàm chán, muốn tìm người để nói chuyện.”
Tần Trạch đã lựa chọn mục tiêu xong, chuẩn bị hành động, nhưng thậm chí hắn còn lười đi thay đổi nội dung tỏ tình lúc trước, cứ trực tiếp sao chép đoạn chat đang không ngừng được +1 trong nhóm kia, và dán vào đây.
Nhưng đương nhiên, hắn đã đổi “cô ấy” thành “em”, cũng đổi “một cô gái trong nhóm” thành “em” rồi.
Sau khi ấn phím enter, gửi đi đoạn chat đó, Tần Trạch lại kiên nhẫn chờ đợi mình bị người ta từ chối.
Để phòng ngừa đối phương không từ chối, Tần Trạch quyết định làm ra một chút biện pháp phòng bị.
Hắn nghĩ thoáng qua một chút... Ừm, vào thời điểm này, loại đàn ông khiến cho phụ nữ chán ghét sẽ gửi cái gì đây?
Hoặc là nói, bình thường đám đàn ông ăn nói bỗ bã, chán ngấy cả người trên internet sẽ tổng hợp loại ngôn ngữ như thế nào đây?
Ngay lập tức hắn đã có đáp án: “Có đây không? Để tôi nhìn đôi tất dài màu đen của cô xem nào?”
Được rồi, thế này là ổn rồi! Lời tỏ tình này chắc chắn sẽ bị từ chối.
Cứ như vậy, Tần Trạch đã hoàn tất bố cục của mình và bắt đầu đợi đối phương gửi đến câu nói khiến cho hắn cảm nhận được “Cực khổ”.
...
...
Một giờ tối, ngày mùng 5 tháng 4,
Lúc này, đám trẻ trong nhóm Board Game vẫn đang nói chuyện khí thế nhất trời như lúc trước.
Có đôi khi Lê Lộ nghĩ thầm, trong đám đông sôi nổi này, có thể ẩn giấu một người hoặc một vài người nào đó nắm giữ Nhật Lịch hay không?
Nếu không thì tại sao vào lúc đêm khuya thế này, bọn họ lại luôn hưng phấn đến vậy?
[1] theo mình thì hệ nguyên là mới bắt đầu chơi còn hệ khung là lão làng rồi.
Và đoạn chat này của Tần Trạch lập tức làm cho cả nhóm phải dừng lại mất mấy giây, sau đó... bị nhại theo.
Một đám người bắt đầu nhại theo, nhại theo một cách không thể nào hiểu được. Mặc dù ngẫu nhiên cũng có mấy người cảm thấy hình như chuyện này vốn chẳng có gì để nhại theo cả, nhưng lúc nhìn thấy cái +1 kia vẫn theo bản năng, rất muốn ấn xuống.
Tần Trạch tắt nhóm chat đi. Hắn hoàn toàn không quan tâm đến cái nhìn của người khác.
Đối với hắn, đây chỉ là một loại thử nghiệm.
Sau đó hắn nhắm mắt lại, nghiêm túc cảm thụ và phát hiện mình vẫn không có cảm giác gì cả.
“Là do ta sơ suất, nếu như ta cũng ý thức được cực khổ trong tình yêu là yêu mà không được, như vậy thì ít nhất ta cũng phải bị từ chối một cách rõ ràng mới có thể tính là đã chịu cực khổ chứ...”
“Đối với mọi người, thứ mà ta gửi vào trong nhóm chat kia chỉ là một câu truyện cười giải trí. Về bản chất thì tỏ tình ở trong nhóm QQ cũng không khác gì ta v50 [2] với bọn họ cả.”
[2] : khoe khoang, flex.
Nghĩ như thế, Tần Trạch lại quyết định lựa chọn một người cụ thể.
“Phải là một người ta không quen biết, còn cách ta rất xa.”
“Nhưng ta phải bị đối phương từ chối một cách rõ ràng... Tức là đối phương phải online mới có thể đáp lại lời tỏ tình của ta.”
Chuyện cầu người khác phát thẻ người tốt [3] cho mình kiểu này… có chút rất thú vị. Tần Trạch bắt đầu rà soát danh sách thành viên trong nhóm chat để lựa chọn, sàng lọc mục tiêu thích hợp cho mình.
[3] : có thể hiểu theo ý của câu nói: “Em rất tốt nhưng anh rất tiếc.”
Rất nhanh, hắn đã trông thấy một người có ảnh đại diện là một Nữ Thần.
“Tuy theo ta phỏng đoán, thì khả năng cao bức ảnh đại diện của cô nàng này là avatar trên mạng [4], nhưng cũng chỉ có thể lựa chọn một người như thế mà thôi.”
[4] : chỉ avatar fake, không phải hình thật của đối phương, có thể tìm được loại ảnh này nhan nhản trên mạng.
Bởi vì những cô nàng xinh đẹp này sẽ từ chối người khác, ngay cả khi đối phương là Hải Vương [5] giả vờ ngâm mình trong hồ nước, và sẵn sàng nhận lời tỏ tình của bất cứ đối tượng nào, Tần Trạch cũng không để ý.
[5] : đầu tiên Hải Vương chỉ người quản lý đại dương, mà đại dương thì có rất nhiều cá, cá đại biểu cho nữ tính, nghĩa là cá trong đại dương đều thuộc về Hải Vương. Bởi vậy từ này chỉ một gã đàn ông có nhiều mối quan hệ ám muội, trap boy.
Dù sao hắn tỏ tình xong cũng sẽ biến mất hút thôi.
Nếu đã mong muốn lời tỏ tình của mình bị từ chối thì tất nhiên, hắn nên chọn cho mình một mục tiêu càng xinh đẹp, điều kiện càng cao càng tốt.
Cái loại siêu cấp mỹ nữ kiểu “Anh là cái thứ gì mà cũng xứng tỏ tình với tôi” lại càng tốt. Cho nên “Alice” [Ái Lệ Ty] trong danh sách thành viên nhóm vô cùng phù hợp.
“Ảnh đại diện là cấp bậc Nữ Thần, dù khả năng cao đây là avatar trên mạng.”
“Tiếp theo, đối phương đã từng nói chuyện trong nhóm nhưng số lần rất ít. Rất có thể mục đích vào nhóm của cô nàng này chỉ đơn giản là tìm người chơi Board Game cùng mà thôi. Và đương nhiên, cô ấy bước vào nơi này không phải xuất phát từ sự cô đơn, nhàm chán, muốn tìm người để nói chuyện.”
Tần Trạch đã lựa chọn mục tiêu xong, chuẩn bị hành động, nhưng thậm chí hắn còn lười đi thay đổi nội dung tỏ tình lúc trước, cứ trực tiếp sao chép đoạn chat đang không ngừng được +1 trong nhóm kia, và dán vào đây.
Nhưng đương nhiên, hắn đã đổi “cô ấy” thành “em”, cũng đổi “một cô gái trong nhóm” thành “em” rồi.
Sau khi ấn phím enter, gửi đi đoạn chat đó, Tần Trạch lại kiên nhẫn chờ đợi mình bị người ta từ chối.
Để phòng ngừa đối phương không từ chối, Tần Trạch quyết định làm ra một chút biện pháp phòng bị.
Hắn nghĩ thoáng qua một chút... Ừm, vào thời điểm này, loại đàn ông khiến cho phụ nữ chán ghét sẽ gửi cái gì đây?
Hoặc là nói, bình thường đám đàn ông ăn nói bỗ bã, chán ngấy cả người trên internet sẽ tổng hợp loại ngôn ngữ như thế nào đây?
Ngay lập tức hắn đã có đáp án: “Có đây không? Để tôi nhìn đôi tất dài màu đen của cô xem nào?”
Được rồi, thế này là ổn rồi! Lời tỏ tình này chắc chắn sẽ bị từ chối.
Cứ như vậy, Tần Trạch đã hoàn tất bố cục của mình và bắt đầu đợi đối phương gửi đến câu nói khiến cho hắn cảm nhận được “Cực khổ”.
...
...
Một giờ tối, ngày mùng 5 tháng 4,
Lúc này, đám trẻ trong nhóm Board Game vẫn đang nói chuyện khí thế nhất trời như lúc trước.
Có đôi khi Lê Lộ nghĩ thầm, trong đám đông sôi nổi này, có thể ẩn giấu một người hoặc một vài người nào đó nắm giữ Nhật Lịch hay không?
Nếu không thì tại sao vào lúc đêm khuya thế này, bọn họ lại luôn hưng phấn đến vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.