[Qủy Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
Chương 41: Đệ Nhị Thoại - Long Quyết - Chương 41
Thu Chí Thủy
18/01/2018
Một người một rồng bối rối vội vã tách ra, kéo y phục trên bờ xuống qua loa mặc vào, rồi đề phòng trừng mắt nhị vị Thần Quân này.
Thủy Đức Tinh Quân hừ lạnh một tiếng, nói: “Thường nói long tính dâm đãng, xem ra quả thật không hề giả!” Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn Hỏa Đức Tinh Quân, lại thấy trên khuôn mặt hơi đen của Hỏa Đức Tinh Quân hiện đầy vệt đỏ ửng, cúi đầu không nói, hắn không khỏi lại buồn bực hừ một tiếng. Bọn họ chỉ lưu lại Long Cung sông Phần trong chốc lát, liền đuổi theo đến đây, chỉ là trên đường Hỏa Đức Tinh Quân này lề mà lề mề, khiến bây giờ mới đến nơi, lại không ngờ rằng vừa mới chạy tới đã thấy cảnh tượng tục tĩu ban nãy, thấy vậy hắn và Hỏa Đức Tinh Quân cũng có chút lúng túng! Mà hai người này cũng quá tự tại mà, còn rảnh rỗi ở đây phiên vân phúc vũ, có điều lại ngoài ý muốn thoát khỏi Toản Cốt Băng Long mà lúc trước hắn hạ trên người Quân Ngọc Hàm.
Ngao Triệu không nói gì, thoáng nhìn qua Hỏa Đức Tinh Quân, lại lo lắng cùng Quân Ngọc Hàm nhìn nhau, hai người y và Quân Ngọc Hàm đối phó với Thủy Đức Tinh Quân đã đủ khó khăn rồi, bây giờ lại thêm một Hỏa Đức Tinh Quân nữa, thật sự là hào vô thần toán(1) mà! Mặc dù y và Hỏa Đức Tinh Quân giao tình không tệ, nhưng đối phương giờ phút này là phụng mệnh Thiên Đế đến đây bắt mình thì sao có thể hạ thủ lưu tình? Chỉ là không biết Hỏa Đức Tinh Quân có thể nể mặt giao tình lúc trước mà trì hoãn một chút thời gian hay không, hai năm dưới nhân gian chỉ là hai ngày ở Thiên thượng, y chỉ hy vọng có thể sinh hạ hài tử trong bụng mà thôi!
(1) hào vô thần toán: đại loại là ngoài dự kiến, không định liệu được
Hỏa Đức Tinh Quân nhìn y, vừa phức tạp thoáng nhìn qua bụng của y, thật lâu không nói, vẫn là Thủy Đức Tinh Quân cười lạnh nói: “Tội long, ngươi muốn trì hoãn thời gian sao? Đừng có đấu tranh vô nghĩa nữa! Thiên Đế có lệnh, tốc tốc truy bắt ngươi về quy án, bọn ta đương nhiên là không thể nhân nhượng!” Lời còn chưa dứt, Bích Thủy Châu trong tay đã bắt đầu tụ lực.
Ngao Triệu cắn răng, thình lình khụy hai đầu gối xuống, cầu khẩn nói: “Kính xin nhị vị Thần Quân thành toàn, không phải là Ngao Triệu muốn trì hoãn thời gian… Chỉ là… Chỉ là trong bụng của ta đã có hài tử, đợi đến khi ta sanh hạ được thử tử, muốn chém muốn giết hay gì cũng được!”
“Ngao Triệu!” Quân Ngọc Hàm lập tức tiến lên muốn đỡ Ngao Triệu dậy, Ngao Triệu lại không chịu, hắn liền quỳ xuống cùng y, nhìn về phía bọn họ cầu xin, nói: “Thỉnh nhị vị Thần Quân thành toàn!” Thu Chí Thủy kia đã nói hài tử này có thể cứu một mạng của Ngao Triệu, chỉ cần hai vị Tinh Quân này không đuổi giết bọn họ nữa, để cho Ngao Triệu sinh hạ hài tử này, đến lúc đó một nhà bọn họ đều được cứu rồi!
“Ngươi nói cái gì?!” Thủy Đức Tinh Quân giật mình trừng mắt nhìn Ngao Triệu, nhưng ngay sau đó quát lớn, “Hoang đường! Phần hà Long Vương y là dương tính chi thể, sao lại có con được?!”
“Nếu chuyện này là sự thật, ngươi có gia hạn cho bọn họ không?” Hỏa Đức Tinh Quân đột nhiên mở miệng hỏi.
Thủy Đức Tinh Quân trừng nhìn y, y sao cũng phụ họa thuyết phục rồi vậy?! Chớ nói dương tính sinh con là nghịch lẽ trời, riêng việc ám kết châu thai giữa tiên và người cũng đã phạm phải Thiên điều rồi, mặc dù không đến mức chết nhưng cũng đã là trọng tội! “Chưa nói đến song dương sinh tử là hoang đường, riêng việc nhân tiên thù đồ nghiêm cấm thông hôn đã là minh văn(2) của Thiên Đình, cho dù có hài tử cũng là nghiệt thai! Đương nhiên là không thể lưu lại! Phần hà Long Vương y đây là tội càng thêm tội! Càng phải lập tức tróc nã quy án!” (điển hình tiên nghiêm túc đây mà)
(2) quy định rõ ràng
“Nói như vậy, ngươi cho dù thế nào cũng không bỏ qua cho họ?” Hỏa Đức Tinh Quân cau mày hỏi, liền thấy Thủy Đức Tinh Quân gật đầu nói: “Đây là tất nhiên! Chẳng lẽ ngươi mềm lòng? Đừng quên lời ngươi nói lúc trước… Huống chi Phần hà Long Vương y và người của y có hài tử ngươi không phải là càng nên căm hận tận xương sao?” Nếu hắn ở vị trí của Hỏa Đức Tinh Quân, hắn đương nhiên giết Quân Ngọc Hàm trước tiên rồi! Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Quân Ngọc Hàm, khiến Quân Ngọc Hàm không khỏi rùng mình một cái.
Chú ý đến sát khí của Thủy Đức Tinh Quân, Ngao Triệu bảo vệ Quân Ngọc Hàm, cắn răng nói: “Người Tinh Quân muốn bắt chỉ có ta, hắn nhưng chỉ là một phàm nhân, không hề liên quan đến chuyện này! Kính xin Tinh Quân bỏ qua cho hắn!”
“Ngươi điên rồi phải không! Ngươi cái tên đạo sĩ ngu ngốc! Thiên Đình há có phải là nơi cho ngươi biện giải! Ngươi đi bất quá cũng chỉ là nhiều thêm một người chết mà thôi! Đừng có ngớ ngẩn nữa!” Ngao Triệu vội vàng kéo hắn qua nói.
Quân Ngọc Hàm cầm tay y, kiên nghị nói: “Cho dù Thiên Đình không đồng ý lấy tính mạng của ta để đổi lấy tính mạng của ngươi, ta sao có thể sợ chết mà bỏ mặc ngươi và hài tử!”
“Ngọc Hàm…” Ngao Triệu cảm động nhìn Quân Ngọc Hàm, chợt thấy cổ họng tắc nghẹn, nhất thời không nói ra lời.
“Các ngươi thật đúng là tình thâm ý trọng, vậy ta đây thành toàn cho các ngươi!” Thủy Đức Tinh Quân lạnh lùng cười nói, liền nâng Bích Thủy Châu trong tay lên cao trong không trung, tụ thế mà phát!
Thủy Đức Tinh Quân hừ lạnh một tiếng, nói: “Thường nói long tính dâm đãng, xem ra quả thật không hề giả!” Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn Hỏa Đức Tinh Quân, lại thấy trên khuôn mặt hơi đen của Hỏa Đức Tinh Quân hiện đầy vệt đỏ ửng, cúi đầu không nói, hắn không khỏi lại buồn bực hừ một tiếng. Bọn họ chỉ lưu lại Long Cung sông Phần trong chốc lát, liền đuổi theo đến đây, chỉ là trên đường Hỏa Đức Tinh Quân này lề mà lề mề, khiến bây giờ mới đến nơi, lại không ngờ rằng vừa mới chạy tới đã thấy cảnh tượng tục tĩu ban nãy, thấy vậy hắn và Hỏa Đức Tinh Quân cũng có chút lúng túng! Mà hai người này cũng quá tự tại mà, còn rảnh rỗi ở đây phiên vân phúc vũ, có điều lại ngoài ý muốn thoát khỏi Toản Cốt Băng Long mà lúc trước hắn hạ trên người Quân Ngọc Hàm.
Ngao Triệu không nói gì, thoáng nhìn qua Hỏa Đức Tinh Quân, lại lo lắng cùng Quân Ngọc Hàm nhìn nhau, hai người y và Quân Ngọc Hàm đối phó với Thủy Đức Tinh Quân đã đủ khó khăn rồi, bây giờ lại thêm một Hỏa Đức Tinh Quân nữa, thật sự là hào vô thần toán(1) mà! Mặc dù y và Hỏa Đức Tinh Quân giao tình không tệ, nhưng đối phương giờ phút này là phụng mệnh Thiên Đế đến đây bắt mình thì sao có thể hạ thủ lưu tình? Chỉ là không biết Hỏa Đức Tinh Quân có thể nể mặt giao tình lúc trước mà trì hoãn một chút thời gian hay không, hai năm dưới nhân gian chỉ là hai ngày ở Thiên thượng, y chỉ hy vọng có thể sinh hạ hài tử trong bụng mà thôi!
(1) hào vô thần toán: đại loại là ngoài dự kiến, không định liệu được
Hỏa Đức Tinh Quân nhìn y, vừa phức tạp thoáng nhìn qua bụng của y, thật lâu không nói, vẫn là Thủy Đức Tinh Quân cười lạnh nói: “Tội long, ngươi muốn trì hoãn thời gian sao? Đừng có đấu tranh vô nghĩa nữa! Thiên Đế có lệnh, tốc tốc truy bắt ngươi về quy án, bọn ta đương nhiên là không thể nhân nhượng!” Lời còn chưa dứt, Bích Thủy Châu trong tay đã bắt đầu tụ lực.
Ngao Triệu cắn răng, thình lình khụy hai đầu gối xuống, cầu khẩn nói: “Kính xin nhị vị Thần Quân thành toàn, không phải là Ngao Triệu muốn trì hoãn thời gian… Chỉ là… Chỉ là trong bụng của ta đã có hài tử, đợi đến khi ta sanh hạ được thử tử, muốn chém muốn giết hay gì cũng được!”
“Ngao Triệu!” Quân Ngọc Hàm lập tức tiến lên muốn đỡ Ngao Triệu dậy, Ngao Triệu lại không chịu, hắn liền quỳ xuống cùng y, nhìn về phía bọn họ cầu xin, nói: “Thỉnh nhị vị Thần Quân thành toàn!” Thu Chí Thủy kia đã nói hài tử này có thể cứu một mạng của Ngao Triệu, chỉ cần hai vị Tinh Quân này không đuổi giết bọn họ nữa, để cho Ngao Triệu sinh hạ hài tử này, đến lúc đó một nhà bọn họ đều được cứu rồi!
“Ngươi nói cái gì?!” Thủy Đức Tinh Quân giật mình trừng mắt nhìn Ngao Triệu, nhưng ngay sau đó quát lớn, “Hoang đường! Phần hà Long Vương y là dương tính chi thể, sao lại có con được?!”
“Nếu chuyện này là sự thật, ngươi có gia hạn cho bọn họ không?” Hỏa Đức Tinh Quân đột nhiên mở miệng hỏi.
Thủy Đức Tinh Quân trừng nhìn y, y sao cũng phụ họa thuyết phục rồi vậy?! Chớ nói dương tính sinh con là nghịch lẽ trời, riêng việc ám kết châu thai giữa tiên và người cũng đã phạm phải Thiên điều rồi, mặc dù không đến mức chết nhưng cũng đã là trọng tội! “Chưa nói đến song dương sinh tử là hoang đường, riêng việc nhân tiên thù đồ nghiêm cấm thông hôn đã là minh văn(2) của Thiên Đình, cho dù có hài tử cũng là nghiệt thai! Đương nhiên là không thể lưu lại! Phần hà Long Vương y đây là tội càng thêm tội! Càng phải lập tức tróc nã quy án!” (điển hình tiên nghiêm túc đây mà)
(2) quy định rõ ràng
“Nói như vậy, ngươi cho dù thế nào cũng không bỏ qua cho họ?” Hỏa Đức Tinh Quân cau mày hỏi, liền thấy Thủy Đức Tinh Quân gật đầu nói: “Đây là tất nhiên! Chẳng lẽ ngươi mềm lòng? Đừng quên lời ngươi nói lúc trước… Huống chi Phần hà Long Vương y và người của y có hài tử ngươi không phải là càng nên căm hận tận xương sao?” Nếu hắn ở vị trí của Hỏa Đức Tinh Quân, hắn đương nhiên giết Quân Ngọc Hàm trước tiên rồi! Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Quân Ngọc Hàm, khiến Quân Ngọc Hàm không khỏi rùng mình một cái.
Chú ý đến sát khí của Thủy Đức Tinh Quân, Ngao Triệu bảo vệ Quân Ngọc Hàm, cắn răng nói: “Người Tinh Quân muốn bắt chỉ có ta, hắn nhưng chỉ là một phàm nhân, không hề liên quan đến chuyện này! Kính xin Tinh Quân bỏ qua cho hắn!”
“Ngươi điên rồi phải không! Ngươi cái tên đạo sĩ ngu ngốc! Thiên Đình há có phải là nơi cho ngươi biện giải! Ngươi đi bất quá cũng chỉ là nhiều thêm một người chết mà thôi! Đừng có ngớ ngẩn nữa!” Ngao Triệu vội vàng kéo hắn qua nói.
Quân Ngọc Hàm cầm tay y, kiên nghị nói: “Cho dù Thiên Đình không đồng ý lấy tính mạng của ta để đổi lấy tính mạng của ngươi, ta sao có thể sợ chết mà bỏ mặc ngươi và hài tử!”
“Ngọc Hàm…” Ngao Triệu cảm động nhìn Quân Ngọc Hàm, chợt thấy cổ họng tắc nghẹn, nhất thời không nói ra lời.
“Các ngươi thật đúng là tình thâm ý trọng, vậy ta đây thành toàn cho các ngươi!” Thủy Đức Tinh Quân lạnh lùng cười nói, liền nâng Bích Thủy Châu trong tay lên cao trong không trung, tụ thế mà phát!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.