[Qủy Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
Chương 7: Đệ Nhị Thoại - Long Quyết - Chương 7
Thu Chí Thủy
18/01/2018
Xi Vưu không nén nổi tình cảm đặt bàn tay lên khố hạ của Ứng Long, một phen bắt lấy vật ngạo nhân của y, nơi đó tuy lúc này còn đang chìm trong trầm ngủ, nắm ở trong tay nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh của nó. Xi Vưu không khỏi trên tay lúc nặng lúc nhẹ niết động và bắt đầu vân vê, làm cho vật này trong bàn tay hắn nhanh chóng bành trướng lớn mạnh hơn.
“Ưm…” Nhìn vẻ mặt của Ứng Long, đã là chìm đắm bên trong tình dục, hắn dứt khoát cúi người xuống, hai tay bắt lấy dương vật đã hoàn toàn đứng lên của Ứng Long nhẹ nhàng cầm nó lên, mái đầu khẽ cúi xuống, thỉnh thoảng dùng miệng ngậm lấy lối vào đỏ sẫm, nhẹ nhàng hấp duyện và dồn ép nó, như nhặt được kỳ trân dị bảo.
“Ưm…” Dưới sự thúc giục của tình dục, Ứng Long lay động cơ thể, đem hai chân hoàn toàn mở rộng, như ẩn như hiện lộ ra mật huyệt nộn sắc. Chủ nhân Ngao Triệu của thân thể này mặc dù tính dâm, nhưng hậu huyệt lại chưa từng bị phá xử, vì vậy nơi này còn giữ nguyên ánh sáng màu phấn hồng, thoạt nhìn hết sức đáng yêu mê người.
Xi Vưu thấy vậy mâu sắc thâm trầm, dục hỏa bên dưới càng tăng lên, liền vươn một tay tại huyệt xử của Ứng Long bắt đầu niết nhu, Ứng Long bị đau hừ một tiếng, oán giận nói: “Nhẹ chút, ngươi vẫn thô lỗ như vậy!”
Chỉ có điều lời oán hận của y khi rơi vào trong tai của Xi Vưu lại tựa như đang làm nũng, hắn ha hả cười một tiếng, một tay kia càng tiếp tục không ngừng chà xát chuyển động tại dương vật và hai viên cầu bên dưới của Ứng Long.
Xi Vưu thấy Ứng Long đã rơi vào bên trong giai cảnh, thế là hai tay dùng sức nâng hai chân của Ứng Long lên đặt trên vai mình, lại gục đầu lên gốc rễ nơi bắp đùi của Ứng Long, dùng hai tay kéo đôi cánh mông căng mọng tròn trịa của Ứng Long ra hai bên, hoàn toàn lộ ra u huyệt lúc này còn đang bởi vì bị kích thích mới vừa rồi mà không ngừng mấp máy co rút lại huyệt khẩu ngây ngô kia, tựa như cây trinh nữ vừa mới khẽ chạm vào đã kịch liệt co mình lại.
Bị mật huyệt này làm cho mê hoặc, Xi Vưu lập tức thè lưỡi ra, đụng vào bên trên cúc huyệt, ra sức liếm chuyển, còn dùng lực vươn đầu lưỡi về phía vùng đất sâu thẳm chưa từng được hỏi thăm này tìm kiếm. Đầu lưỡi của Xi Vưu mới vừa dò xét tiến vào một chút, nhục luân bên trong động huyệt bởi vì sự kích thích mãnh liệt không tự chủ được co lại thật chặt, ấy vậy mà trong giây lát đã sinh sinh kẹp chặt lấy đầu lưỡi của Xi Vưu. Xi Vưu chỉ cảm thấy đầu lưỡi một cơn tê dại, không khỏi bật cười, thật đúng là một cơ thể tuyệt vời! Đầu lưỡi dùng sức quấy trộn mấy cái, ngón tay ma quái ở nơi xung quanh cửa huyệt khẽ vuốt ve kích động, nhân lúc cơ nhục của Ứng Long có hơi buông lỏng thì lui đầu lưỡi ra ngoài, mà rất nhanh sau đó, hắn lại vươn đầu lưỡi vào trong đó tham dò, không ngừng liếm láp lên mị thịt bên trong, kích thích đến mức tiếng rên rỉ của Ứng Long càng lúc càng lớn, mà huyệt nội cũng đã bắt đầu phân bố ra tân dịch trong suốt óng ánh.
Xi Vưu cảm thấy Ứng Long đã chuẩn bị tốt, mà mình cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, nắm lấy tính khí đã sớm trướng đến phát đau của mình lên, chỉ dừng lại ma sát ở huyệt khẩu một chút rồi toàn bộ cắm vào bên trong.
“Ưm… A… Xi Vưu…” Ứng Long cảm thấy thân thể trận trận nóng lên, đã không thể là chính mình được nữa, bị đầu lưỡi giảo hoạt kia ở trước cửa không ngừng trêu đùa, làm hại không thể trấn an được nỗi khát khao ở trong nơi càng thâm sâu hơn, chỉ trông mong một nhiệt vật đến bổ khuyết sưởi ấm, bỗng nhiên một vật nóng cự đại cứng rắn thay thế đầu lưỡi ở trước huyệt khẩu chỉ mới ra hiệu gõ gõ đã trùng kích tiến vào.
“A ── đi ra ngoài!” Ứng Long nhất kinh, cơn đau đớn lần đầu tiên bị tiến nhập nhưng lại làm cho lực khống chế của mình giảm bớt, khiến ý thức của Ngao Triệu chạy ra ngoài. Ngao Triệu như thức tỉnh từ trong mộng, phát giác giờ phút này Xi Vưu chiếm lấy thân thể của Quân Ngọc Hàm đang đem phân thân nhét vào trong cơ thể của mình, y vừa sợ vừa giận, giãy giụa muốn đứng dậy. Xi Vưu cũng phát giác ra được có cái gì đó không đúng, cuống quýt giúp Ứng Long một lần nữa khống chế thân thể của Ngao Triệu, cực đại vùi sâu vào trong cơ thể của Ứng Long cũng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ, mồ hôi từ trên trán của hắn bắn ra.
“Ừm… Xi Vưu… Có thể động được rồi…” Ứng Long cảm thấy cơ thể này dần thích nghi được với đau đớn, mà một luồng khoái cảm đã lâu không gặp từ trong cơ thể sinh ra, liền uốn éo người làm cho Xi Vưu bắt đầu trừu động.
Nhận được sự cho phép, Xi Vưu tất nhiên đương nhân bất nhượng(1) bắt đầu nhảy nhót, Ứng Long chợt cảm thấy cơn khoái cảm trong cơ thể theo động tác trừu động chậm rãi của Xi Vưu càng lúc càng trở nên mãnh liệt, dùng sức thả lỏng cái mông. U huyệt này vốn chưa từng được khai phá qua, kể từ đó bên trong lại càng chặt chẽ, sít sao đè ép lên cực đại của Xi Vưu, mỗi một lần ra vào dũng đạo của Ứng Long đều bị mị thịt bên trong thay phiên ma sát đến khoái cảm liên tục, ý thức của hắn cũng dần mỏng manh, có thể cảm giác được hồn phách của Quân Ngọc Hàm đang dần trở về khống chế cơ thể của mình. Nhưng sự nóng ướt của u huyệt này đồng thời cũng kích thích đến Quân Ngọc Hàm, hắn vốn là người tu đạo chưa từng phá qua tinh quan, nay diễm sắc kích tình như vậy ở trước mắt hắn làm sao còn khống chế được chứ, mới định thối lui khỏi cơ thể của Ứng Long, lại bị nội bích của Ứng Long kẹp vào thì đã nhường chủ quyền lại cho Xi Vưu rồi.
(1) việc nhân đức không nhường ai
“A… Xi Vưu, mau…” Đôi chân của Ứng Long quấn lên ngang hông của Xi Vưu, nâng người dậy vươn hai tay lên bắt lấy Xi Vưu, một lần đỉnh về phía trước, cuối cùng một lần nữa đem cự vật của Xi Vưu nuốt vào trong huyệt động của mình!
Xi Vưu cũng được mà Quân Ngọc Hàm cũng thế, đều dưới sự thúc dục này thì còn quản được điều gì nữa, hai tay thật chặt chế trụ hai vai của Ứng Long, rồi bắt đầu mãnh liệt rong ruổi.
“A a a… Xi Vưu, mau! Mau cùng ta tiến vào bên trong Long Châu!” Nhận ra được cả hai cỗ thân thể đều sắp đến cực hạn, Ứng Long bỗng nhiên nhất khiếu, cuối cùng trả ý thức lại cho Ngao Triệu.
“Ứng Long!” Xi Vưu nhất thanh nộ hống, cũng đem thân thể hoàn lại cho Quân Ngọc Hàm, hai luồng cô phách quấn quýt bên nhau rồi cùng nhau bay vào trong bụng của Ngao Triệu.
Mặc dù Ngao Triệu và Quân Ngọc Hàm đều đã khôi phục bổn tôn, nhưng đối diện với tình dục thì sao còn dừng lại được, Quân Ngọc Hàm ôm lấy Ngao Triệu sau khi liên tục mãnh liệt chạy nước rút mấy lần, liền gục ở trên người của Ngao Triệu giật giật, đa phần tinh nguyên chạy thẳng đến nơi thật sâu bên trong u huyệt của Ngao Triệu. Ngao Triệu cảm nhận được sự sảng khoái không gì sánh nổi, phân thân bỗng dưng căng thẳng cũng đem trọc dịch vung rắc trên một thân của Quân Ngọc Hàm.
Quân Ngọc Hàm sơ phá tinh quan nhất thời chậm chạp không có khí lực, gục trên người Ngao Triệu từng ngụm từng ngụm thở gấp, gối lên lồng ngực của y, nghe thấy tiếng tim đập không chậm hơn mình của Ngao Triệu, thế nhưng lại nảy ra dục niệm cứ như vậy mà vuốt ve Ngao Triệu không muốn rời đi.
“Ưm…” Nhìn vẻ mặt của Ứng Long, đã là chìm đắm bên trong tình dục, hắn dứt khoát cúi người xuống, hai tay bắt lấy dương vật đã hoàn toàn đứng lên của Ứng Long nhẹ nhàng cầm nó lên, mái đầu khẽ cúi xuống, thỉnh thoảng dùng miệng ngậm lấy lối vào đỏ sẫm, nhẹ nhàng hấp duyện và dồn ép nó, như nhặt được kỳ trân dị bảo.
“Ưm…” Dưới sự thúc giục của tình dục, Ứng Long lay động cơ thể, đem hai chân hoàn toàn mở rộng, như ẩn như hiện lộ ra mật huyệt nộn sắc. Chủ nhân Ngao Triệu của thân thể này mặc dù tính dâm, nhưng hậu huyệt lại chưa từng bị phá xử, vì vậy nơi này còn giữ nguyên ánh sáng màu phấn hồng, thoạt nhìn hết sức đáng yêu mê người.
Xi Vưu thấy vậy mâu sắc thâm trầm, dục hỏa bên dưới càng tăng lên, liền vươn một tay tại huyệt xử của Ứng Long bắt đầu niết nhu, Ứng Long bị đau hừ một tiếng, oán giận nói: “Nhẹ chút, ngươi vẫn thô lỗ như vậy!”
Chỉ có điều lời oán hận của y khi rơi vào trong tai của Xi Vưu lại tựa như đang làm nũng, hắn ha hả cười một tiếng, một tay kia càng tiếp tục không ngừng chà xát chuyển động tại dương vật và hai viên cầu bên dưới của Ứng Long.
Xi Vưu thấy Ứng Long đã rơi vào bên trong giai cảnh, thế là hai tay dùng sức nâng hai chân của Ứng Long lên đặt trên vai mình, lại gục đầu lên gốc rễ nơi bắp đùi của Ứng Long, dùng hai tay kéo đôi cánh mông căng mọng tròn trịa của Ứng Long ra hai bên, hoàn toàn lộ ra u huyệt lúc này còn đang bởi vì bị kích thích mới vừa rồi mà không ngừng mấp máy co rút lại huyệt khẩu ngây ngô kia, tựa như cây trinh nữ vừa mới khẽ chạm vào đã kịch liệt co mình lại.
Bị mật huyệt này làm cho mê hoặc, Xi Vưu lập tức thè lưỡi ra, đụng vào bên trên cúc huyệt, ra sức liếm chuyển, còn dùng lực vươn đầu lưỡi về phía vùng đất sâu thẳm chưa từng được hỏi thăm này tìm kiếm. Đầu lưỡi của Xi Vưu mới vừa dò xét tiến vào một chút, nhục luân bên trong động huyệt bởi vì sự kích thích mãnh liệt không tự chủ được co lại thật chặt, ấy vậy mà trong giây lát đã sinh sinh kẹp chặt lấy đầu lưỡi của Xi Vưu. Xi Vưu chỉ cảm thấy đầu lưỡi một cơn tê dại, không khỏi bật cười, thật đúng là một cơ thể tuyệt vời! Đầu lưỡi dùng sức quấy trộn mấy cái, ngón tay ma quái ở nơi xung quanh cửa huyệt khẽ vuốt ve kích động, nhân lúc cơ nhục của Ứng Long có hơi buông lỏng thì lui đầu lưỡi ra ngoài, mà rất nhanh sau đó, hắn lại vươn đầu lưỡi vào trong đó tham dò, không ngừng liếm láp lên mị thịt bên trong, kích thích đến mức tiếng rên rỉ của Ứng Long càng lúc càng lớn, mà huyệt nội cũng đã bắt đầu phân bố ra tân dịch trong suốt óng ánh.
Xi Vưu cảm thấy Ứng Long đã chuẩn bị tốt, mà mình cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, nắm lấy tính khí đã sớm trướng đến phát đau của mình lên, chỉ dừng lại ma sát ở huyệt khẩu một chút rồi toàn bộ cắm vào bên trong.
“Ưm… A… Xi Vưu…” Ứng Long cảm thấy thân thể trận trận nóng lên, đã không thể là chính mình được nữa, bị đầu lưỡi giảo hoạt kia ở trước cửa không ngừng trêu đùa, làm hại không thể trấn an được nỗi khát khao ở trong nơi càng thâm sâu hơn, chỉ trông mong một nhiệt vật đến bổ khuyết sưởi ấm, bỗng nhiên một vật nóng cự đại cứng rắn thay thế đầu lưỡi ở trước huyệt khẩu chỉ mới ra hiệu gõ gõ đã trùng kích tiến vào.
“A ── đi ra ngoài!” Ứng Long nhất kinh, cơn đau đớn lần đầu tiên bị tiến nhập nhưng lại làm cho lực khống chế của mình giảm bớt, khiến ý thức của Ngao Triệu chạy ra ngoài. Ngao Triệu như thức tỉnh từ trong mộng, phát giác giờ phút này Xi Vưu chiếm lấy thân thể của Quân Ngọc Hàm đang đem phân thân nhét vào trong cơ thể của mình, y vừa sợ vừa giận, giãy giụa muốn đứng dậy. Xi Vưu cũng phát giác ra được có cái gì đó không đúng, cuống quýt giúp Ứng Long một lần nữa khống chế thân thể của Ngao Triệu, cực đại vùi sâu vào trong cơ thể của Ứng Long cũng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ, mồ hôi từ trên trán của hắn bắn ra.
“Ừm… Xi Vưu… Có thể động được rồi…” Ứng Long cảm thấy cơ thể này dần thích nghi được với đau đớn, mà một luồng khoái cảm đã lâu không gặp từ trong cơ thể sinh ra, liền uốn éo người làm cho Xi Vưu bắt đầu trừu động.
Nhận được sự cho phép, Xi Vưu tất nhiên đương nhân bất nhượng(1) bắt đầu nhảy nhót, Ứng Long chợt cảm thấy cơn khoái cảm trong cơ thể theo động tác trừu động chậm rãi của Xi Vưu càng lúc càng trở nên mãnh liệt, dùng sức thả lỏng cái mông. U huyệt này vốn chưa từng được khai phá qua, kể từ đó bên trong lại càng chặt chẽ, sít sao đè ép lên cực đại của Xi Vưu, mỗi một lần ra vào dũng đạo của Ứng Long đều bị mị thịt bên trong thay phiên ma sát đến khoái cảm liên tục, ý thức của hắn cũng dần mỏng manh, có thể cảm giác được hồn phách của Quân Ngọc Hàm đang dần trở về khống chế cơ thể của mình. Nhưng sự nóng ướt của u huyệt này đồng thời cũng kích thích đến Quân Ngọc Hàm, hắn vốn là người tu đạo chưa từng phá qua tinh quan, nay diễm sắc kích tình như vậy ở trước mắt hắn làm sao còn khống chế được chứ, mới định thối lui khỏi cơ thể của Ứng Long, lại bị nội bích của Ứng Long kẹp vào thì đã nhường chủ quyền lại cho Xi Vưu rồi.
(1) việc nhân đức không nhường ai
“A… Xi Vưu, mau…” Đôi chân của Ứng Long quấn lên ngang hông của Xi Vưu, nâng người dậy vươn hai tay lên bắt lấy Xi Vưu, một lần đỉnh về phía trước, cuối cùng một lần nữa đem cự vật của Xi Vưu nuốt vào trong huyệt động của mình!
Xi Vưu cũng được mà Quân Ngọc Hàm cũng thế, đều dưới sự thúc dục này thì còn quản được điều gì nữa, hai tay thật chặt chế trụ hai vai của Ứng Long, rồi bắt đầu mãnh liệt rong ruổi.
“A a a… Xi Vưu, mau! Mau cùng ta tiến vào bên trong Long Châu!” Nhận ra được cả hai cỗ thân thể đều sắp đến cực hạn, Ứng Long bỗng nhiên nhất khiếu, cuối cùng trả ý thức lại cho Ngao Triệu.
“Ứng Long!” Xi Vưu nhất thanh nộ hống, cũng đem thân thể hoàn lại cho Quân Ngọc Hàm, hai luồng cô phách quấn quýt bên nhau rồi cùng nhau bay vào trong bụng của Ngao Triệu.
Mặc dù Ngao Triệu và Quân Ngọc Hàm đều đã khôi phục bổn tôn, nhưng đối diện với tình dục thì sao còn dừng lại được, Quân Ngọc Hàm ôm lấy Ngao Triệu sau khi liên tục mãnh liệt chạy nước rút mấy lần, liền gục ở trên người của Ngao Triệu giật giật, đa phần tinh nguyên chạy thẳng đến nơi thật sâu bên trong u huyệt của Ngao Triệu. Ngao Triệu cảm nhận được sự sảng khoái không gì sánh nổi, phân thân bỗng dưng căng thẳng cũng đem trọc dịch vung rắc trên một thân của Quân Ngọc Hàm.
Quân Ngọc Hàm sơ phá tinh quan nhất thời chậm chạp không có khí lực, gục trên người Ngao Triệu từng ngụm từng ngụm thở gấp, gối lên lồng ngực của y, nghe thấy tiếng tim đập không chậm hơn mình của Ngao Triệu, thế nhưng lại nảy ra dục niệm cứ như vậy mà vuốt ve Ngao Triệu không muốn rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.