Chương 39: Shock
Mộng Tiêu Nhị
01/04/2022
Tưởng Thành Duật đọc hotsearch mới biết, Thẩm Đường quay trở lại Bắc Kinh.
Vài ngày sau đó, hai người vẫn không liên hệ.
Hiện tại đâu đâu cũng ồn ào nghị luận quan hệ giữa giữa Thẩm Đường và Tiêu gia.
Mấy ngày nay Phàn Ngọc liên tiếp tung ra một loạt dưa còn chưa ăn hết, đã nhận thêm đợt dưa khác từ phía Thẩm Đường quăng ra.
“Lần này Thẩm Đường liều mình lấy trứng chọi đá có phải vì vò đã mẻ không sợ rơi không?”
Nghiêm Hạ Vũ xem đọc hết đống tin đồn trên mạng, mi tâm nhíu lại, rõ ràng người này chẳng có chút quan hệ gì với anh ta, bản thân anh cũng biết lo lắng chẳng để làm gì.
“Có phải cô ấy quên mất bản thân còn một ông ngoại xảo quyệt chẳng kém gì hồ ly ngàn năm không? Ngay cả chúng ta muốn làm ăn với lão ta còn phải phòng trước, tránh sau. Cuối cùng cô ấy muốn làm gì?”
Chút khiêu khích Thẩm Đường tung ra ngày ấy quả thực không tính là gì, ngược lại càng đẩy cô ấy vào thế bị động.
Tưởng Thành Duật đọc hết đống dưa, không rét mà run.
Theo tình hình này có vẻ Thẩm Đường dự định tự mình nhảy xuống địa ngục sau đó kéo tất cả mọi người chết cùng, có thể cô căn bản không nghĩ đến, lấy thế lực hiện tại, có lẽ bản thân cô một người cũng không kéo xuống nổi, cuối cùng chỉ có mình cô ấy rơi xuống. Những kẻ liên quan nhiều lắm chỉ kinh hãi, hoảng hốt, còn vẫn bình yên vô sự.
Nghiêm Hạ Vũ hiện giờ cũng không chắc Tưởng Thành Duật muốn làm gì, chăm chú nhìn ông bạn nối khố hỏi: “Có tính toán gì không?”
Tưởng Thành Duật không lên tiếng, đứng dậy pha 2 ly cafe đen, đưa cho Nghiêm Hạ Vũ một cốc, anh cũng ngồi xuống sofa nhâm nhi ly còn lại.
Nghiêm Hạ Vũ đặt điện thoại xuống bàn, nhận lấy ly cafe, bưng đến bên miệng, lại bỏ xuống: “Nếu không tôi tìm Thẩm Đường tâm sự, đem lợi hại phân tích cho cô ấy hiểu.”
Tưởng Thành Duật nhìn Nghiêm Hạ Vũ, vẫn không nói lời nào.
Ánh mắt này chứa đựng quá nhiều thứ, Nghiêm Hạ Vũ không vui nói: “Ý cậu là gì?”
Tưởng Thành Duật: “Một chút mặt mũi Thẩm Đường cũng không chịu cho tôi.”
Nói bóng nói gió, ý là anh đi chỉ tự rước lấy nhục.
Anh muốn dùng chuyện làm ăn ép Tiêu Gia, bắt chủ tịch Tiêu vì lợi ích mà nhường bước.
Về phần Phàn Ngọc, chỉ cần một cái trở tay là được, không khó đối phó. Có thể ý muốn của Thẩm Đường là dùng dư luận đả thương bà ta, đồng thời tự cuốn mình vào vòng xoáy… còn sau đó… Anh cũng không nắm chắc…
Nghiêm Hạ Vũ: “Cậu định mặc kệ cô ấy??
“
Tưởng Thành Duật: “Không quản nổi, cô ấy đã quyết, thì chẳng chịu nghe ai đâu.” Việc cô muốn làm, anh không ngăn cản được… mặc dù mắt thấy cô lao vào một con đường không thể quay đầu.
Muốn giúp cô ấy, muốn kéo cô ấy lại…Thẩm Đường sẽ trực tiếp hất tay anh ra.
Anh đột nhiên nhớ tới, trước kia cô từng nói một câu: “Bể khổ vô biên, không có bờ, em không trở về được nữa.”
Trên mạng, thông tin Tiêu Chân là mẹ ruột Thẩm Đường đã vững vàng quẹt sách tất cả tin tức, chễm chệ ngồi lên no.1.
Tiêu Gia tạm thời không đáp lại.
“Đến cuối cùng là thật hay không?” Đồng sáng lập Tiêu Ninh, cổ đông nắm giữ số cổ phần lớn thứ 2, cũng là bạn làm ăn lâu năm với chủ tịch Tiêu, chủ tịch Ninh nhìn tập bưu kiện thư ký vừa đưa tới, tự mình đến hỏi ông bạn già.
Chủ tịch Tiêu thong thả đặt một ly trà xuống trước mặt chiến hữu: “Nếm thử đi, trà mới năm nay đó.”
Ông lẳng lặng nhìn ông bạn đối diện, hiểu ra, đây là ngầm thừa nhận.
Lúc này tại London là 8 giờ sáng, một ngày chủ nhật thời tiết đẹp, toàn bộ trang viên chìm trong nắng mai.
Hai người ngồi trong vườn, trước mặt là sân golf khoáng đạt.
Chủ tịch Tiêu nghĩ đến Thẩm Đường không lượng sức mình, sống chết vùng vẫy trong bãi nước đục, không khỏi bật cười.
Chủ tịch Ninh quen biết ông bạn này đã hơn 60 năm, không nghĩ tới cũng có chuyện mình không rõ về nhà họ Tiêu. Nhưng mà liên quan đến hôn nhân của Tiêu Chân, chủ tịch Tiêu giấu giếm cũng là chuyện đương nhiên.
“Ông định đáp lại thế nào? Nghe nói dư luận trong nước đang xôn xao dữ lắm. Hiện tại Tiêu Chân còn có thể giả bộ mình ở nước ngoài không nắm rõ tình tình, nhưng không sớm thì muộn vẫn phải về nước đối mắt với Trữ Nhạc Lễ.”
Chủ tịch Đổng ung dung thưởng thức trà: “Con nhóc Thầm Đường này! Cánh còn chưa cứng đã dám khiêu chiến trực diện với tôi.”
Đương nhiên ông sẽ đáp trả, vừa rồi ông đã gọi thư ký đến nói sơ qua những việc cần làm.
Nửa tiếng sau cú đáp trả của Chủ tịch Tiêu tập đoàn Tiêu Ninh, tin tức ồ ạt được đăng tải.
[Tập đoàn Tiêu Ninh những năm gần đây quả thực đã dành cho minh tinh Trữ Nhiễm vô vàn ưu ái và tài nguyên. Lý do đơn thuần vì muốn hỗ trợ cho tiểu bối trong nhà. Nhưng mà sự chiếu cố gián tiếp hay trực tiếp này vô hình chung ảnh hưởng đến quyền lợi của Thẩm tiểu thư. Mặc dù vì những xung đột lợi ích này dẫn đến việc Thẩm Tiểu Thư nảy sinh bất mãn và mâu thuẫn với tập đoàn Tiêu Ninh, tuy nhiên đó không phải là lý do để Thẩm tiểu thư tùy tiện cọ nhiệt (*), bịa đặt, bôi nhọ danh dự của Tổng giám đốc Tiêu Ninh - cô Tiêu Chân. Tập đoàn Tiêu Nịn sẽ căn cứ theo pháp luật hiện hành tiến hành các thủ tục pháp lý cần thiết, quyết liệt để đòi lại quyền lợi, danh dự cho bà Tiêu Chân.
(*) Cọ nhiệt: nghĩa là ké fame, lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.
Tuyên bố này được đăng tải không bao lâu, thì một số leaker và blogger tuồn ra một đoạn video mấy chục giây. Tại bãi đỗ xe của khách sạn Thường Thanh, tuyết lớn bao trùm mặt đất, Trữ Nhiễm thẳng tay đẩy Thẩm Đường ngã sấp xuống.
Dựa vào video này đã giải thích hợp lý vì sao Thẩm Đường lại đem gáo nước bẩn hắt lên tập đoàn tiêu Ninh. Không cần nghĩ cũng đoán ra, Thẩm Đường bị Trữ Nhiễm đẩy ngã trước mặt nhiều minh tinh như thế dù uất ức cũng chỉ có thể giống như người câm ngậm hoàng liên, bởi vì sau lưng Trữ Nhiễm chính là tập đoàn Tiêu Ninh.
Trong lúc nhất thời, hướng gió lại chuyển.
Từ gió Tây Nam thoắt cái đã biến thành gió Đông Bắc, một cơn lạnh thấu xương quật tới.
“Con mẹ nó.” Cô bé trợ lý nhịn không được văng tục. Sau khi đọc xong câu cuối cùng trong đoạn thông báo đáp trả từ phía Tiêu Ninh, cô nhóc liền nhìn vào tờ giấy vừa bị mình kích động xé làm 2 trên tay, gần như giống nhau từng dấu chấm, dấu phẩy.
“Chị Đường! Sao chị có thể đoán được lão cáo già Tiêu gia sẽ sử dụng Trữ Nhiễm để tẩy trắng? Trừ Nhiễm nằm mơ cũng không ngờ tới, chủ tịch Tiêu coi cô như một quân cờ đâu nhỉ? Nhưng mà đáng đời cô ta, ai bảo con nhỏ đó kiêu ngạo như thế.”
Chị Lỵ gõ gõ trán trợ lý: “Con gái con đứa dùng từ ngữ uyển chuyển, điềm đạm một tí.”
Thẩm Đường ngồi trước bàn làm việc cắm cúi viết gì đó, không còn cằn nhằn cô bé trợ lý nữa.
“Chị Đường, tập đoàn Tiêu Ninh đang có xu hướng hồi phục.” Cô nhóc trợ lý vẫn đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ với Thẩm Đường.
Thẩm Đường nhíu mày ngẩng đầu lên, hỏi: “Có phải đang dùng quan hệ xã hội của Trữ Nhiễm để tẩy trắng?”
“Đúng thế, ngay cả giọng điệu, cách hành văn đều như nhau, còn đoạn video bên trên, em chắc chắn là lão hồ ly kia tự tuồn. Đáng sợ! Vì Tiêu Chân bọn họ chắc chắn sẽ lựa chọn Trữ Nhiễm làm vật hi sinh. Đáng sợ! Chị chị xem chút nè ---” Trợ lý đem laptop kéo đến trước mặt cô.
Thẩm Đường không hứng thú, lạnh lùng đáp: “Không cần xem.”
Chị Lỵ xoa xoa mi tâm, đã mấy ngày cô không ngủ ngon giấc.
Nếu sớm biết Thẩm Đường là con gái Tiêu Chân và Trần Nam Kình, còn ôm ấp kế hoạch báo thù, cô không chắc chắn mình có nhảy từ chỗ công ty cũ ứng tuyển vào phòng làm việc của cô gái này hay không.
Nói thật chị Ly căn bản không nhìn thấy hy vọng thắng lợi.
“Đường Đường, tiếp theo đây em dự định sẽ làm thế nào?”
Dù sao đối phó với chủ tịch Tiêu trước nay cô vẫn luôn không nắm chắc 100%.
Mặc dù cô không lăn lộn trong thương trường, nhưng những điều nghe được về lão cáo già này không ít.
Hiện tại Thẩm Đường đang phải soạn bản thảo PR, vì vậy cần cân nhắc từng câu từng chữ một cách cẩn thận.
Sau khi viết xong, cô mới bình tĩnh đáp: “Trước mắt không thể trả lời, hai ngày nữa sẽ đáp trả lại chủ tịch Tiêu.”
Hôm nay cô sở dĩ không nói thêm gì trước mặt phóng viên, đó là bởi vì đã đoán trước chủ tịch Tiêu nhất định sẽ lấy Trữ Nhiễm ra làm vật thí mạng, lợi dụng quan hệ công chúng của cô ta đẩy Thẩm Đường vào thế bị động.
Chị Lỵ có lo lắng cũng chỉ có thể lo lắng suông, Thẩm Đường đã nói không cần cô quan tâm, cô ấy sẽ tự tay thu thập Tiêu gia và Trần Nam Kình.
Nhưng cô vẫn không yên lòng nổi, ngồi thẳng, hỏi: “Chỉ nói miệng không, sợ không làm nên cơm cháo gì đâu. Em nhìn đống thủy quân hùng hậu bên đó đi, rêu rao nào là em thèm nổi tiếng đến điên rồi, không tiếc thủ đoạn ké frame! Giờ đối thủ của chúng ta không chỉ Tiêu Ninh mà còn cả Trữ Nhiễm nữa. Em có chiêu gì để đáp trả chưa?”
Thẩm Đường vân đạm phong khinh, thong dong nói: “Nhiều chứ. Đều là chứng cứ! Đủ để nện chết bọn họ.”
Cô vùi đầu, tiếp tục múa bút thành văn.
Chị Lỵ dở khóc dở cười, công việc của họ giờ đúng là bớt hẳn, toàn bộ đều do Thảm Đường ôm đồm làm hết.
Một trận rõ tanh mưa máy này qua đi, không biết ai còn toàn mạng.
Cô đẩy một đĩa hoa quả qua: “Ăn chút đi, đừng để chưa đánh xong bọn họ, chính em lại kiệt sức mà ngất trước.”
Thẩm Đường nhìn cũng không nhìn, tiện tay với một miếng hoa quả nhét vào miệng.
Cô trợ lý đột nhiên kích động hô to: “Chị Đường Hoắc Đằng công khai ủng hộ chị nè.”
Hoắc Đằng đăng tải trên weibo cá nhân: [Chờ sương mù tan hết, chờ cô bạn thiên sứ bình an trở về.]
Tại sân khấu đặc biệt của hai người trong concert ca nhạc của Hoắc Đằng, stylist phối đồ cho cô đã chọn một chiếc váy đặc biệt phiêu dật, như tiên nữ hạ phàm, cực kỳ hợp với chiếc dương cầm cô sử dụng trong tiết mục.
Chị Lỵ cấp tốc mở weibo: “Lần này người đại diện của cậu ta chắc chắn bị cậu ta chọc tức chết cho mà xem.” Tình cảnh hiện giờ, người khác trốn được bao xa thì cật lực trốn tránh, dù sao việc liên quan đến Tiêu Gia vốn không đùa được. Cũng chỉ có Hoắc Đằng thần kinh thô mới không quan tâm.
Cô vừa vào weibo đã thấy Chu Minh Khiêm đăng đàn khen động thái này của Hoắc Đằng.
Thì ra đạo diễn Chu cũng là người hít hà drama hệ 8G - tốc độ cao. Tuy nhiên anh ta trước giờ luôn có mối quan hệ bạn bè thân thiết với vợ chồng Trần Nam Kình, hiện tại nói ra lời này đúng là ý vị sâu xa.
Cô nhóc trợ lý lại lần nữa hét lên: “Chị Lỵ, hãng đồ uống Lạc Mông mà chị Đường làm đại diện và nhãn hàng đồ dùng thể thao A, vừa rồi mới có động thái mới trên weibo chính thức. Họ… đồng loạt chia sẻ bộ hình ảnh quảng cáo của chị Đường đợt vừa rồi.”
Chị Lỵ không dám tin, nghẹn họng nhìn trân trối vào màn hình.
Cô lăn lộn trong giới này đã vài chục năm, gặp nhiều nhất chính là, nghệ sĩ bị tung phốt, nhãn hàng không trầm mặc, thì sẽ nhanh chóng đưa ra thông cáo cắt đứt quan hệ với người đại ngôn, sợ ảnh hưởng đến lợi ích công ty.
Trong lúc mẫn cảm thế này, vẫn một mực ủng hộ quả là rất hiếm thấy.
Chỉ có duy nhất một khả năng: “Hẳn là Tưởng Thành Duật đã cho họ một viên định tâm đan, thứ nhãn hàng kiêng kị chính là mặt mũi cậu hai nhà họ Tưởng.”
Cây bút trên tay Thẩm Đường thoáng dừng lại, mạch viết bị gãy, đột nhiên không nhớ ra cần phải viết tiếp cái gì.
Nhưng cô và anh, vĩnh viễn không thể.
Cô đã quyết không lưu lại cho hai người dù chỉ là 1 nửa khả năng.
Thẩm Đường đóng nắp bút, mở máy tính.
Cô mở máy tính chính là muốn khai chiến, chi Lỵ sớm đã hình thành phản xạ có điều kiện, hô lên: “Em lại đổi chủ ý muốn sớm tấn công chủ tịch Tiêu?”
Thẩm Đường nhàn nhạt đáp: “Thu thập Phàn Ngọc trước.”
“....” Hay lắm, giờ còn chơi cả trò giương đông kích tây.
Lúc này không chừng Phàn Ngọc còn đang ngồi cười trên nỗi đau của người khác, rung đùi xem Tiêu Gia và Thẩm Đường xé nhau.
Thẩm Đường biên tập lại bài đăng lần nữa trước khi đăng weibo, Chu Minh Khiêm đã lên tiếng tán dương hành động của Hoắc Đằng, cô đương nhiên không thể không đếm xỉa, cũng phải có lời cảm ơn người ta.
[Liên quan đến những lời đồn đại trên mạng gần đây về thân thế của tôi, tôi cảm thấy mình cần lên tiếng chứng thực một số vấn đề:
Tôi không được ở cùng ba hoặc mẹ, họ cũng chưa bao giờ giành quyền nuôi dưỡng tôi, Thẩm Đường tôi chỉ có duy nhất 2 thân nhân, 2 con người đã vất vả nuôi tôi khôn lớn. Chính là ông nội và bà nội (vợ thứ 2 của ông nội tôi, người bà không hề có chút máu mủ, ruột già nào với tôi.)Từ nhỏ đến lớn, tôi không có ai để gọi 'ba ba', 'ma ma'. 15 tuổi là lần đầu tiên tôi được gặp mặt mẹ ruột. Trước khi tiến vào giới giải trí tôi chỉ có thể nhìn người được gọi là 'ba ruột' qua màn hình TV.
Bộ phim《NGÀY ĐẦU HẠ NĂM ĐÓ》không được định sẵn sẽ giao vai nữ chính cho tôi, mà tôi phải casting công bằng như bao diễn viên khác.
không có bất kỳ quy chuẩn, yêu cầu cụ thể nào. Thậm chí khi thử vai xong, tôi đã bị loại (chứng cứ ở ảnh 1). Đạo diễn Trần trực tiếp gửi cho tôi thông báo rằng không thể để tôi tham gia bộ phim.
Sau này vì Chu đạo diễn kiên quyết muốn chọn tôi cho vai diễn nữ chính 2 của tôi mới có may mắn được thủ vai trong bộ
phim này, đạo diễn Chu biết tôi chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của ông nội là được nhìn thấy con trai. Nhân đây, tôi xin đặc biệt gửi
lời cảm ơn đạo diễn Chu.
Tiền học phí tiểu học và trung học quốc tế mà tôi theo học quả thực do Trần Đạo diễn sắp xếp, chu cấp. Hai năm trước, tôi đã trả gấp 10 lần số tiền mà Trần Đạo diễn tiêu tốn cho tôi. (Chứng cứ ở ảnh 2 là bằng chứng chuyển khoản ngân hàng. Bên dưới còn đính kèm đoạn tin nhắn giữa tôi và Trần Đạo diễn sau khi hoàn thành xong thủ tục thanh toán.) Bà Phàn cho rằng tôi chỉ có sao kê chuyển khoản, không thể chứng minh điều gì, nhưng bà ấy không biết sau đó tôi còn nhắn rõ cho Trần tiên sinh nói rõ các khoản mục thanh toán.
Liên quan đến việc một số thông tin được tung ra nói rằng tôi vô ơn, là con sói mắt trắng, tôi cũng xin đính chính lại cho chính xác. Trước đây Trần Nhất Nặc đăng weibo khen ngợi, tán dương, gọi điện thoại cho tôi, không phải vì tình chị em trong nhà.Trước khi quay cô ấy căn bản không biết bản thân
còn một người chị gái cùng cha khác mẹ. (Bằng chứng là đoạn ghi âm cuộc
nói chuyện giữa tôi và cô ấy trong thời gian chúng tôi ở thôn Hải Đường
quay phim.) (Đoạn ghi âm sẽ được tổng hợp lại và đăng tại bài tiếp theo
đây.)
Trần Nhất Nặc hoàn toàn không biết rõ tình hình, vì vậy tôi nghĩ cũng không nên liên lụy người vô tội.
Về phần bà Phàn dùng kịch bản truyền thông, với ngôn từ theo chiều hướng ca ngợi bản thân là một người mẹ kế tốt, còn thường xuyên khuyên chồng đến bồi dưỡng tình cảm cha con với tôi, không không có gì biện bạch, mời toàn thể mọi người nghe đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa tôi và bà Phàn để đánh giá một cách khách quan và trực tiếp nhất.(Đoạn ghi âm sẽ được tổng hợp lại và đăng tại bài tiếp theo đây.)
P/S: Đoạn ghi âm được thu khi gia đình bà Phàn và Trần tiên sinh đang ở nước ngoài nghỉ phép. Khi ấy ông nội tôi đang trong cơn nguy kịch, tôi gọi điện báo Trần tiên sinh nhanh chóng trở về gặp ông nội lần cuối, người bắt máy là bà Phàn.”
Toàn bộ tin nhắn và file ghi âm tôi lấy danh dự để đảm bảo tính chân thực, cũng đồng ý chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu có bất kỳ gian dối nào.
Thẩm Đường click nút đăng tải, sau đó đăng tiếp một bài đăng tổng hợp tất cả các file ghi âm bằng chứng.
“Mẹ nó!” Chị Lỵ không nghe hết đoạn ghi âm đã tức giận đến mức đập bàn văng tục.
Không thể không công nhận Thẩm Đường là một cô gái vô cùng lý trí, tỉnh táo, trong những tình huống đó vẫn có đủ bình tĩnh ghi âm lại chứng cứ, chờ thời cơ chín muồi vạch mặt những kẻ đạo đức giả như Phàn Ngọc.
Một tiếng sau, Thẩm Đường được cư dân mạng đồng loạt phong tặng danh hiệu “Nông dân trồng dưa hấu xuất sắc của năm.”
Chị Lỵ trêu chọc nói: “Đường Đường, sau này em rút khỏi giới giải trí, dứt khoát đi theo ngành quan hệ công chúng đi, không biết có bao nhiêu đoàn đội tranh giành nhau đoạt em đâu.”
Vui vẻ không quá 2 giây, ánh mắt chị Lỵ lại trầm xuống.
“Phàn Ngọc chắc chắn sẽ còn phản công, đoán chừng đến lúc đó bà ta sẽ tiếp tục tung mấy tin đồn nhảm như em tiến vào ngành giải trí là muốn mượn danh Trần Nam Kình tìm kiếm tài nguyên, hiện tại đảo mỏ đủ, quay ra giả bộ làm sen trắng.”
Thẩm Đường tắt máy tính, bình thản đáp: “Binh đến tướng chặn. Hôm nay đến đây thôi.”
Theo dự liệu của cô, với đòn tấn công này của cô cũng đủ đẩy Phàn Ngọc xuống 17 tầng địa ngục, về tầng thứ 18, cứ để bà ta chờ Tiêu Gia đi cùng.
“Chị Đường! Chị Đường!” Trợ lý cả kinh hét lên: “Chu đạo diễn vừa online ăn dưa, đã sà vào weibo của chị tấm tắc khen.
Thẩm Đường vẫn bình tĩnh như thường, từ tốn ngồi ghế tựa ăn trái cây.
Trong lòng trống rỗng một mảnh hoang vu.
Không biết lúc này Tiêu Chân và Trữ Nhạc Lễ ra sao, không biết Trữ Nhiễm đang trong trạng thái thế nào, cũng không biết Tưởng Thành Duật đang dùng ánh mắt nào đánh giá cô.
“MẸ CỦA EM ƠI! CHỊ ĐƯỜNG! SHOCK! SIÊU SHOCK! Một vài tài khoản blogger vừa đăng bài bóc thái tử của MK - Tạ Quân Trình là bạn trai của chị. Hai người yêu nhau 9 năm, còn tung cả ảnh thời con ngồi trên ghế nhà trường của hai người. Chị và Tạ Quân Trình trong ảnh cực kỳ ngọt ngào. Anh ấy còn tham gia buổi lễ tốt nghiệp đại học của chị.”
Ngoài ra còn một đoạn video rất dài được tung lên. Trong video Thẩm Đường ngồi cạnh Tạ Quân Trình trên một chiếc xe ngựa lộng lẫy, trang nhã.
Toàn bộ video đều là tiếng nói của Tạ Quân Trình. Mở đầu: “Kỳ thực cũng không thể nói 2 chúng tôi ở bên nhau 9 năm, giữa tôi và cô ấy có quá nhiều lần ly hợp… mỗi lần chia tay tôi đều không lỡ, lại chạy theo cầu xin cô ấy quay lại.
…
Thẩm ảnh hậu, tranh thủ thời gian theo đuổi đam mê của em, giành lấy những giải thưởng xứng đáng với em, sau đó kết hôn cùng anh.
Kia món quà sinh nhật tôi tặng cho Đương Đường vào ngày cô ấy tròn 20 tuổi.
Hòn đảo tư nhân này, là quả tốt nghiệp tôi mua tặng cô ấy.”
Không chỉ có video còn có rất nhiều ảnh chụp.
Tại buổi lễ tốt nghiệp đại học của Thẩm Đường, Tạ Quân Trình cũng có mắt, hai người mỉm cười ngọt ngào nhìn nhau.
Dân mạng ngỡ ngàng phát hiện, Thẩm Đường là cử nhân hạng ưu của SBS (*)
(*) Saïd Business School Là trường kinh doanh tại Đại học Oxford.
Đã xinh đẹp, còn là học bá cũng thôi đi, lại vớ được anh bạn trai bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền.
Bình luận bên dưới:
[Khó trách Thẩm Đường trướng mắt tài nguyên của Trần Nam Kình. Lạnh lùng không thèm care ông ta.]
[Bảo sao cô ấy bình thường chảnh như vậy! Không phải người ta muốn ké frame, đào mỏ các người, mà là chướng mắt cả cái gia đình đạo đức giả nào đó! Tức chết mấy kẻ thích nói đạo lý mấy người đi! Ha ha ha! Đã cái lư!]
[Cái này giải thích lý do đối với ‘baba’ tư sản cô ấy luôn lạnh lùng, cao lãnh. Ra là vậy! Người ta không thiếu nhất là tiền nha mấy bé!]
Chị Lỵ che mắt, xoa xoa ấn đường, hệt như vừa bị dính lời nguyền.
“Đầu óc chị đôt nhiên như một đống bột nhão, không còn phân biệt nổi đây là quân địch hay quân ta nữa. Video này có lợi cho em, nhưng đồng thời cũng triệt để đánh gãy quan hệ còn lại giữa em và Tưởng Thành Duật.”
Thẩm Đường nhíu mày suy nghĩ xem đến cùng ai là người phát tán đoạn video kia.
Cô cầm điện thoại gọi cho Tạ Quân Trình, muốn xin số của Lục Tri Phi.
Tạ Quân Trình: [Em hoài nghi là vô ta nhúng tay vào?]
Thẩm Đường: [Ngoài cô ta ra, còn ai làm ra mấy trò vô vị đó?]
Dù sao đi nữa cũng không có nhân viên nào dám tiết lộ thông tin riêng tư của đối tác, trừ khi họ không muốn làm việc nữa, vậy thì chẳng bằng hỏi thẳng sếp sòng.
Tạ Quân Trình: [Tình hình này rất tốt, nếu chúng ta không kết hôn, khó lòng dọn dẹp được thế cục.]
Thẩm Đường không rảnh nói đùa với anh, cô gọi thẳng cho Lục Tri Phi.
Lục Tri Phi sớm đã lưu số của Thẩm Đường, trong nửa tiếng ngắn ngủi cô ta có thể liên lạc với cô, Lục Tri Phi cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên.
“Hello đã lâu không gặp.”
“Đã lâu không gặp.” Thẩm Đường đi ra bên ngoài phòng làm việc nói chuyện: “Đại lễ lần này của cô phát ra rất kịp thời, khiến Phàn Ngọc triệt để không còn chiêu nào chống đỡ.”
Lục Tri Phi cười nhạt, quơ quơ ly rượu đỏ trong tay: “Thứ cho tôi ngu dốt nghe không hiểu lời cô.”
Việc Lục Tri Phi thề thốt đương nhiên cũng nằm trong dự liệu của Thẩm Đường, chẳng ai chịu thừa nhận mình đã làm việc mấy việc vạch trần sau lưng này, có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế lấy được ảnh chụp thời đi học của cô, nhất định phải có quan hệ quen biết với bạn học cũ của cô mới có khả năng.
Lục Tri Phi quan tâm hỏi thăm: “Gần đây thế nào?”
“Không tốt không xấu.”
“Vậy cũng không tệ.”
Lục Tri Phi khó chịu nuốt xuống 1 ngụm cuj đỏ, cô tình nguyện giúp Thẩm Đường trả thù, nhưng không thể giúp không: “Thẩm Đường, nếu lần này cô có thể sống sót qua hết thảy, đại nạn không chết, tiền đồ rộng mở.”
Đương nhiên nếu không qua được, sẽ mất cả chì lẫn chài, không còn gì cả, kể cả Tưởng Thành Duật.
“Nói đến đại lễ, tôi còn thực sự muốn đưa cô một phần khác.”
Lòng Thẩm Đường trầm xuống, thì ra trực giác của cô không sai, “Trong video, Tạ Quân Trình nói đoạn thổ lộ với tôi vào sinh nhật năm 16 tuổi đã bị cắt, cô cố tình phải không? Cô muốn làm gì? Cảnh cáo cô đừng kéo Ninh Dần Kỳ vào!”
Lục Tri Phi đặt ly rượu xuống, cúp máy.
Ninh Dần Kỳ, cháu nội của chủ tịch Ninh tập đoàn Tiêu Ninh, cùng tuổi với Thẩm Đường, lúc ấy cũng đang học tại London, trớ trêu thay lại cùng trường với Thẩm Đường.
Ninh Dần Kỳ bởi vì Thẩm Đường thi đậu SBS, nên cũng đi theo, tại sự kiện lần trước diễn ra ở CLB trường học, cô cũng vì thấy Ninh Dần Kỳ chăm chú nhìn người con gái đánh đàn trên sân khấu, mới vô tình chú ý đến anh ta.
Tạ Quân Trình nói mối tình đầu của anh là Thẩm Đường. Nhưng dựa theo hiểu biết của cô về anh ta. Trước khi gặp Thẩm Đường tình sử gió trăng của Tạ Quân Trình đã có thể xuất bản thành mấy cuốn tiểu thuyết, mối tình đầu gì đó, khẳng định là không có tí liên quan đến Thẩm Đường.
Thế là Lục Tri Phi sai người điều tra đến cùng mới đào được quá khứ thời niên thiếu của cô ta.
Thì ra năm đó tại sinh nhật 16 tuổi của Thẩm Đường, người cúp học, cùng Thẩm Đường đi đón sinh nhật là Ninh Dần Kỳ, anh ta trở thành người bạn thân duy nhất tại SBS của Thẩm Đường, từ đó không còn ai dám khi dễ Thẩm Đường nữa.
Sau khi Tiêu gia biết chuyện, sao có thể để hai người ở gần nhau, buộc Thẩm Đường tuyệt giao với Ninh Dần Kỳ, từ đó quyền kết giao bạn bè của Thẩm Đường cũng bị tước mất, mà bản thân Thẩm Đường cũng không có ý định kết bạn với ai.
Về sau Thẩm Đường về nước tiến vào giới giải trí, lại càng không có liên quan gì đến Ninh Thần Kỳ.
Tình cảm của Ninh Thần Kỳ và Thẩm Đường là những rung động thiếu thời đơn thuần, tươi đẹp nhất. Năm ngoái, trước đêm giao thừa, toàn bộ màn hình led tại 3 thành phố lớn đồng loạt đồng bộ quảng cáo, gửi lời chúc phúc đến Thẩm Đường là tác phẩm của Ninh Thần Kỳ.
Trữ Tiêu Thuyết muốn đổi quà sinh nhật của mình, thành lời chúc đến Thẩm Đường, nhưng không dám nói với ông ngoại, mà thuộc hạ dưới trướng chủ tịch Tiêu càng không dám tự chủ trương, là Ninh Thần Kỳ giúp Trữ Tiêu Thuyết.
Có vị tiểu thái tử nhà họ Ninh giật dây, nhân viên công tác mới dám đồng bộ biển quảng cáo, và màn hình led lớn nhất thành phố.
Mà cậu chúc mừng năm mới kia cũng là Ninh Thần Kỳ tự yêu cầu thêm vào.
Lục Tri Phi mở bưu kiện, cầm điện thoại đánh nội dung, chỉ vỏn vẹn mấy chữ được gửi đi: [Phát tán ra ngoài đi.]
Lúc này trong nhóm [Hoa hoa công tử ] một bầu không khí im lặng quỷ dị bao trùm.
Khó trách Tạ Quân Trình vừa vòm nhóm, Tưởng Thành Duật lập tức không lên tiếng, xưa nay vẫn luôn coi Tạ Quân Trình như không khí.
Ai đó còn cố tình đăng 1 loạt icon:
Thì ra là vì Thẩm Đường.
Tạ Quân Trình cũng không biết giải thích thế nào, dù sao những lời kia là chính miệng anh nói ra, mà Tưởng Thành Duật, tên cứng đầu này ở trong nhóm chưa từng chịu nói chuyện với anh, có muốn nói sự thật cho anh ta cũng không có cơ hội.
Cho nên bây giờ ngược lại nói nhiều lại thành cố tình che giấu.
Tiếp đến Thẩm Đường chắc chắn sẽ lên bài đính chính thông tinh.
Vì thế anh cũng gửi vào nhóm một loại icon:
[Hải Nạp Bách Xuyên] vừa ngồi trong nhóm [Hoa Hoa Công Tử ] lặng lẽ nằm vùng hóng drama,vừa nhảy sang nhóm [Tiểu Bối Ưu Tú Tưởng Gia] thám thính để không bỏ qua dù chỉ là một vụn dưa nhỏ, rồi lại bận rộn nghía sang [Tiểu Bối Ưu Tú Tưởng Gia 2] - Nhóm này đặc biệt tạo lên chỉ không add Tưởng Thành Duật.
Tranh Tranh: [Đến cùng là thật hay không thế? Em hồi hộp đến sắp ngạt thở rồi nè. Vậy là chốt chú em là tiểu tam, hay Tạ Quân Trình bị cắm sừng?”
Hải Nạp Bách Xuyên: [Chưa rõ. Thông tin vẫn mơ hồ lắm.]
Tiểu Mễ Chúc: [NOOOOOOOOOOOOOOOO! Thuyền của tui sập rồi ư! Không tin.]
Tranh Tranh: [Không! Chắc chắn có hiểu lầm gì đó! Em không thể tiếp nhận sự thực này được! Thẩm Đường không phải loại người 2 chân đạp 2 thuyền, chú em càng không giống một gã đạo đức giả, làm ra những hành động như vậy.]
Tiểu Mễ Chúc: [ @Tranh Tranh, vừa có thêm một quả dưa xuất lô nữa, đọc chưa? Trước Tạ Quân Trình, Thẩm Đường còn một mối tình đầu không thể nào quên là Ninh Dần Kỳ, thái tử nhỏ họ Ninh, cháu trai mà Ninh chủ tịch yêu thương nhất.]
Hải Nạp Bách Xuyên vừa nghe tin lập tức nhảy tót qua nhóm lớn. Trong nhóm này vẫn một bầu không khí u ám, sát khí ầm ầm.
Lần này anh em trong nhóm dường như đều đồng tình hơn với Tạ Quân Trình, tình yêu 9 năm thủy chung cuối cùng vẫn không sánh được với mối tình đầu năm 16 tuổi. Sau 10 năm xa cách người ta còn tặng hẳn món quà chúc mừng năm mới hoành tráng đến không thể hoành tráng hơn.
Hình ảnh Thẩm Đường của năm 16 tuổi xinh đẹp như đóa phù dung, dù không trang điểm hay sử dụng bất kỳ kỹ thuật PTS nào vẫn khiến cộng động mạng tan chảy.
Dân mạng cảm thái, nhìn lại câu [Thẩm Đường, Chúc Mừng Năm Mới] kia mới hiểu được, chỉ vài chữ đơn giản nhưng chất chứa bao hoài niệm, vấn vương, lưu luyến mãi không quên.
Ở Anh quốc xa xôi trong trang viên nhà họ Tiêu, Ninh Chủ tịch không nghĩ là tùy ý lên mạng hóng dưa cũng có thể một phát trúng luôn dưa về cháu trai nhà mình.
“Thằng bé…. với Thẩm Đường… hai đứa có tình cảm với nhau?”
Chủ tịch Tiêu đã đổi từ trà, thành rượu vang đỏ, híp mắt suy tư, rốt cuộc Thẩm Đường muốn làm gì?
Ông lập tức ra lệnh: “Gỡ bỏ toàn bộ thông tin liên quan đến Ninh Dần Kỳ xuống.”
Thư Ký: “Đã rõ, thưa chủ tịch.”
Hiện tại những hot search đang làm mưa làm gió trên mạng xã hội chính là : #Bà chủ vựa dưa, ngày mai cho chúng ta ăn gì#
Thẩm Đường đứng trước cửa sổ sát đất của văn phòng, không hề chú ý đến những tin tức đang tràn lan trên mạng.
Điện thoại di động vang lên, là Tưởng Thành Duật gọi đến.
Thẩm Đường chăm chú nhìn dãy số quen thuộc trên màn hình, cho đến khi tiếng chuông thứ 2 vang lên, cô mới nhấc máy.
“Alo.”
Tưởng Thành Duật lặng im, anh cũng không hiểu vì sao mình lại gọi cú điện thoại này, sau khi Thẩm Đường bắt máy anh lại chẳng biết phải nói gì.
Cả hai yên lặng hồi lâu.
Cuối cùng anh cúp máy.
Vài ngày sau đó, hai người vẫn không liên hệ.
Hiện tại đâu đâu cũng ồn ào nghị luận quan hệ giữa giữa Thẩm Đường và Tiêu gia.
Mấy ngày nay Phàn Ngọc liên tiếp tung ra một loạt dưa còn chưa ăn hết, đã nhận thêm đợt dưa khác từ phía Thẩm Đường quăng ra.
“Lần này Thẩm Đường liều mình lấy trứng chọi đá có phải vì vò đã mẻ không sợ rơi không?”
Nghiêm Hạ Vũ xem đọc hết đống tin đồn trên mạng, mi tâm nhíu lại, rõ ràng người này chẳng có chút quan hệ gì với anh ta, bản thân anh cũng biết lo lắng chẳng để làm gì.
“Có phải cô ấy quên mất bản thân còn một ông ngoại xảo quyệt chẳng kém gì hồ ly ngàn năm không? Ngay cả chúng ta muốn làm ăn với lão ta còn phải phòng trước, tránh sau. Cuối cùng cô ấy muốn làm gì?”
Chút khiêu khích Thẩm Đường tung ra ngày ấy quả thực không tính là gì, ngược lại càng đẩy cô ấy vào thế bị động.
Tưởng Thành Duật đọc hết đống dưa, không rét mà run.
Theo tình hình này có vẻ Thẩm Đường dự định tự mình nhảy xuống địa ngục sau đó kéo tất cả mọi người chết cùng, có thể cô căn bản không nghĩ đến, lấy thế lực hiện tại, có lẽ bản thân cô một người cũng không kéo xuống nổi, cuối cùng chỉ có mình cô ấy rơi xuống. Những kẻ liên quan nhiều lắm chỉ kinh hãi, hoảng hốt, còn vẫn bình yên vô sự.
Nghiêm Hạ Vũ hiện giờ cũng không chắc Tưởng Thành Duật muốn làm gì, chăm chú nhìn ông bạn nối khố hỏi: “Có tính toán gì không?”
Tưởng Thành Duật không lên tiếng, đứng dậy pha 2 ly cafe đen, đưa cho Nghiêm Hạ Vũ một cốc, anh cũng ngồi xuống sofa nhâm nhi ly còn lại.
Nghiêm Hạ Vũ đặt điện thoại xuống bàn, nhận lấy ly cafe, bưng đến bên miệng, lại bỏ xuống: “Nếu không tôi tìm Thẩm Đường tâm sự, đem lợi hại phân tích cho cô ấy hiểu.”
Tưởng Thành Duật nhìn Nghiêm Hạ Vũ, vẫn không nói lời nào.
Ánh mắt này chứa đựng quá nhiều thứ, Nghiêm Hạ Vũ không vui nói: “Ý cậu là gì?”
Tưởng Thành Duật: “Một chút mặt mũi Thẩm Đường cũng không chịu cho tôi.”
Nói bóng nói gió, ý là anh đi chỉ tự rước lấy nhục.
Anh muốn dùng chuyện làm ăn ép Tiêu Gia, bắt chủ tịch Tiêu vì lợi ích mà nhường bước.
Về phần Phàn Ngọc, chỉ cần một cái trở tay là được, không khó đối phó. Có thể ý muốn của Thẩm Đường là dùng dư luận đả thương bà ta, đồng thời tự cuốn mình vào vòng xoáy… còn sau đó… Anh cũng không nắm chắc…
Nghiêm Hạ Vũ: “Cậu định mặc kệ cô ấy??
“
Tưởng Thành Duật: “Không quản nổi, cô ấy đã quyết, thì chẳng chịu nghe ai đâu.” Việc cô muốn làm, anh không ngăn cản được… mặc dù mắt thấy cô lao vào một con đường không thể quay đầu.
Muốn giúp cô ấy, muốn kéo cô ấy lại…Thẩm Đường sẽ trực tiếp hất tay anh ra.
Anh đột nhiên nhớ tới, trước kia cô từng nói một câu: “Bể khổ vô biên, không có bờ, em không trở về được nữa.”
Trên mạng, thông tin Tiêu Chân là mẹ ruột Thẩm Đường đã vững vàng quẹt sách tất cả tin tức, chễm chệ ngồi lên no.1.
Tiêu Gia tạm thời không đáp lại.
“Đến cuối cùng là thật hay không?” Đồng sáng lập Tiêu Ninh, cổ đông nắm giữ số cổ phần lớn thứ 2, cũng là bạn làm ăn lâu năm với chủ tịch Tiêu, chủ tịch Ninh nhìn tập bưu kiện thư ký vừa đưa tới, tự mình đến hỏi ông bạn già.
Chủ tịch Tiêu thong thả đặt một ly trà xuống trước mặt chiến hữu: “Nếm thử đi, trà mới năm nay đó.”
Ông lẳng lặng nhìn ông bạn đối diện, hiểu ra, đây là ngầm thừa nhận.
Lúc này tại London là 8 giờ sáng, một ngày chủ nhật thời tiết đẹp, toàn bộ trang viên chìm trong nắng mai.
Hai người ngồi trong vườn, trước mặt là sân golf khoáng đạt.
Chủ tịch Tiêu nghĩ đến Thẩm Đường không lượng sức mình, sống chết vùng vẫy trong bãi nước đục, không khỏi bật cười.
Chủ tịch Ninh quen biết ông bạn này đã hơn 60 năm, không nghĩ tới cũng có chuyện mình không rõ về nhà họ Tiêu. Nhưng mà liên quan đến hôn nhân của Tiêu Chân, chủ tịch Tiêu giấu giếm cũng là chuyện đương nhiên.
“Ông định đáp lại thế nào? Nghe nói dư luận trong nước đang xôn xao dữ lắm. Hiện tại Tiêu Chân còn có thể giả bộ mình ở nước ngoài không nắm rõ tình tình, nhưng không sớm thì muộn vẫn phải về nước đối mắt với Trữ Nhạc Lễ.”
Chủ tịch Đổng ung dung thưởng thức trà: “Con nhóc Thầm Đường này! Cánh còn chưa cứng đã dám khiêu chiến trực diện với tôi.”
Đương nhiên ông sẽ đáp trả, vừa rồi ông đã gọi thư ký đến nói sơ qua những việc cần làm.
Nửa tiếng sau cú đáp trả của Chủ tịch Tiêu tập đoàn Tiêu Ninh, tin tức ồ ạt được đăng tải.
[Tập đoàn Tiêu Ninh những năm gần đây quả thực đã dành cho minh tinh Trữ Nhiễm vô vàn ưu ái và tài nguyên. Lý do đơn thuần vì muốn hỗ trợ cho tiểu bối trong nhà. Nhưng mà sự chiếu cố gián tiếp hay trực tiếp này vô hình chung ảnh hưởng đến quyền lợi của Thẩm tiểu thư. Mặc dù vì những xung đột lợi ích này dẫn đến việc Thẩm Tiểu Thư nảy sinh bất mãn và mâu thuẫn với tập đoàn Tiêu Ninh, tuy nhiên đó không phải là lý do để Thẩm tiểu thư tùy tiện cọ nhiệt (*), bịa đặt, bôi nhọ danh dự của Tổng giám đốc Tiêu Ninh - cô Tiêu Chân. Tập đoàn Tiêu Nịn sẽ căn cứ theo pháp luật hiện hành tiến hành các thủ tục pháp lý cần thiết, quyết liệt để đòi lại quyền lợi, danh dự cho bà Tiêu Chân.
(*) Cọ nhiệt: nghĩa là ké fame, lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.
Tuyên bố này được đăng tải không bao lâu, thì một số leaker và blogger tuồn ra một đoạn video mấy chục giây. Tại bãi đỗ xe của khách sạn Thường Thanh, tuyết lớn bao trùm mặt đất, Trữ Nhiễm thẳng tay đẩy Thẩm Đường ngã sấp xuống.
Dựa vào video này đã giải thích hợp lý vì sao Thẩm Đường lại đem gáo nước bẩn hắt lên tập đoàn tiêu Ninh. Không cần nghĩ cũng đoán ra, Thẩm Đường bị Trữ Nhiễm đẩy ngã trước mặt nhiều minh tinh như thế dù uất ức cũng chỉ có thể giống như người câm ngậm hoàng liên, bởi vì sau lưng Trữ Nhiễm chính là tập đoàn Tiêu Ninh.
Trong lúc nhất thời, hướng gió lại chuyển.
Từ gió Tây Nam thoắt cái đã biến thành gió Đông Bắc, một cơn lạnh thấu xương quật tới.
“Con mẹ nó.” Cô bé trợ lý nhịn không được văng tục. Sau khi đọc xong câu cuối cùng trong đoạn thông báo đáp trả từ phía Tiêu Ninh, cô nhóc liền nhìn vào tờ giấy vừa bị mình kích động xé làm 2 trên tay, gần như giống nhau từng dấu chấm, dấu phẩy.
“Chị Đường! Sao chị có thể đoán được lão cáo già Tiêu gia sẽ sử dụng Trữ Nhiễm để tẩy trắng? Trừ Nhiễm nằm mơ cũng không ngờ tới, chủ tịch Tiêu coi cô như một quân cờ đâu nhỉ? Nhưng mà đáng đời cô ta, ai bảo con nhỏ đó kiêu ngạo như thế.”
Chị Lỵ gõ gõ trán trợ lý: “Con gái con đứa dùng từ ngữ uyển chuyển, điềm đạm một tí.”
Thẩm Đường ngồi trước bàn làm việc cắm cúi viết gì đó, không còn cằn nhằn cô bé trợ lý nữa.
“Chị Đường, tập đoàn Tiêu Ninh đang có xu hướng hồi phục.” Cô nhóc trợ lý vẫn đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ với Thẩm Đường.
Thẩm Đường nhíu mày ngẩng đầu lên, hỏi: “Có phải đang dùng quan hệ xã hội của Trữ Nhiễm để tẩy trắng?”
“Đúng thế, ngay cả giọng điệu, cách hành văn đều như nhau, còn đoạn video bên trên, em chắc chắn là lão hồ ly kia tự tuồn. Đáng sợ! Vì Tiêu Chân bọn họ chắc chắn sẽ lựa chọn Trữ Nhiễm làm vật hi sinh. Đáng sợ! Chị chị xem chút nè ---” Trợ lý đem laptop kéo đến trước mặt cô.
Thẩm Đường không hứng thú, lạnh lùng đáp: “Không cần xem.”
Chị Lỵ xoa xoa mi tâm, đã mấy ngày cô không ngủ ngon giấc.
Nếu sớm biết Thẩm Đường là con gái Tiêu Chân và Trần Nam Kình, còn ôm ấp kế hoạch báo thù, cô không chắc chắn mình có nhảy từ chỗ công ty cũ ứng tuyển vào phòng làm việc của cô gái này hay không.
Nói thật chị Ly căn bản không nhìn thấy hy vọng thắng lợi.
“Đường Đường, tiếp theo đây em dự định sẽ làm thế nào?”
Dù sao đối phó với chủ tịch Tiêu trước nay cô vẫn luôn không nắm chắc 100%.
Mặc dù cô không lăn lộn trong thương trường, nhưng những điều nghe được về lão cáo già này không ít.
Hiện tại Thẩm Đường đang phải soạn bản thảo PR, vì vậy cần cân nhắc từng câu từng chữ một cách cẩn thận.
Sau khi viết xong, cô mới bình tĩnh đáp: “Trước mắt không thể trả lời, hai ngày nữa sẽ đáp trả lại chủ tịch Tiêu.”
Hôm nay cô sở dĩ không nói thêm gì trước mặt phóng viên, đó là bởi vì đã đoán trước chủ tịch Tiêu nhất định sẽ lấy Trữ Nhiễm ra làm vật thí mạng, lợi dụng quan hệ công chúng của cô ta đẩy Thẩm Đường vào thế bị động.
Chị Lỵ có lo lắng cũng chỉ có thể lo lắng suông, Thẩm Đường đã nói không cần cô quan tâm, cô ấy sẽ tự tay thu thập Tiêu gia và Trần Nam Kình.
Nhưng cô vẫn không yên lòng nổi, ngồi thẳng, hỏi: “Chỉ nói miệng không, sợ không làm nên cơm cháo gì đâu. Em nhìn đống thủy quân hùng hậu bên đó đi, rêu rao nào là em thèm nổi tiếng đến điên rồi, không tiếc thủ đoạn ké frame! Giờ đối thủ của chúng ta không chỉ Tiêu Ninh mà còn cả Trữ Nhiễm nữa. Em có chiêu gì để đáp trả chưa?”
Thẩm Đường vân đạm phong khinh, thong dong nói: “Nhiều chứ. Đều là chứng cứ! Đủ để nện chết bọn họ.”
Cô vùi đầu, tiếp tục múa bút thành văn.
Chị Lỵ dở khóc dở cười, công việc của họ giờ đúng là bớt hẳn, toàn bộ đều do Thảm Đường ôm đồm làm hết.
Một trận rõ tanh mưa máy này qua đi, không biết ai còn toàn mạng.
Cô đẩy một đĩa hoa quả qua: “Ăn chút đi, đừng để chưa đánh xong bọn họ, chính em lại kiệt sức mà ngất trước.”
Thẩm Đường nhìn cũng không nhìn, tiện tay với một miếng hoa quả nhét vào miệng.
Cô trợ lý đột nhiên kích động hô to: “Chị Đường Hoắc Đằng công khai ủng hộ chị nè.”
Hoắc Đằng đăng tải trên weibo cá nhân: [Chờ sương mù tan hết, chờ cô bạn thiên sứ bình an trở về.]
Tại sân khấu đặc biệt của hai người trong concert ca nhạc của Hoắc Đằng, stylist phối đồ cho cô đã chọn một chiếc váy đặc biệt phiêu dật, như tiên nữ hạ phàm, cực kỳ hợp với chiếc dương cầm cô sử dụng trong tiết mục.
Chị Lỵ cấp tốc mở weibo: “Lần này người đại diện của cậu ta chắc chắn bị cậu ta chọc tức chết cho mà xem.” Tình cảnh hiện giờ, người khác trốn được bao xa thì cật lực trốn tránh, dù sao việc liên quan đến Tiêu Gia vốn không đùa được. Cũng chỉ có Hoắc Đằng thần kinh thô mới không quan tâm.
Cô vừa vào weibo đã thấy Chu Minh Khiêm đăng đàn khen động thái này của Hoắc Đằng.
Thì ra đạo diễn Chu cũng là người hít hà drama hệ 8G - tốc độ cao. Tuy nhiên anh ta trước giờ luôn có mối quan hệ bạn bè thân thiết với vợ chồng Trần Nam Kình, hiện tại nói ra lời này đúng là ý vị sâu xa.
Cô nhóc trợ lý lại lần nữa hét lên: “Chị Lỵ, hãng đồ uống Lạc Mông mà chị Đường làm đại diện và nhãn hàng đồ dùng thể thao A, vừa rồi mới có động thái mới trên weibo chính thức. Họ… đồng loạt chia sẻ bộ hình ảnh quảng cáo của chị Đường đợt vừa rồi.”
Chị Lỵ không dám tin, nghẹn họng nhìn trân trối vào màn hình.
Cô lăn lộn trong giới này đã vài chục năm, gặp nhiều nhất chính là, nghệ sĩ bị tung phốt, nhãn hàng không trầm mặc, thì sẽ nhanh chóng đưa ra thông cáo cắt đứt quan hệ với người đại ngôn, sợ ảnh hưởng đến lợi ích công ty.
Trong lúc mẫn cảm thế này, vẫn một mực ủng hộ quả là rất hiếm thấy.
Chỉ có duy nhất một khả năng: “Hẳn là Tưởng Thành Duật đã cho họ một viên định tâm đan, thứ nhãn hàng kiêng kị chính là mặt mũi cậu hai nhà họ Tưởng.”
Cây bút trên tay Thẩm Đường thoáng dừng lại, mạch viết bị gãy, đột nhiên không nhớ ra cần phải viết tiếp cái gì.
Nhưng cô và anh, vĩnh viễn không thể.
Cô đã quyết không lưu lại cho hai người dù chỉ là 1 nửa khả năng.
Thẩm Đường đóng nắp bút, mở máy tính.
Cô mở máy tính chính là muốn khai chiến, chi Lỵ sớm đã hình thành phản xạ có điều kiện, hô lên: “Em lại đổi chủ ý muốn sớm tấn công chủ tịch Tiêu?”
Thẩm Đường nhàn nhạt đáp: “Thu thập Phàn Ngọc trước.”
“....” Hay lắm, giờ còn chơi cả trò giương đông kích tây.
Lúc này không chừng Phàn Ngọc còn đang ngồi cười trên nỗi đau của người khác, rung đùi xem Tiêu Gia và Thẩm Đường xé nhau.
Thẩm Đường biên tập lại bài đăng lần nữa trước khi đăng weibo, Chu Minh Khiêm đã lên tiếng tán dương hành động của Hoắc Đằng, cô đương nhiên không thể không đếm xỉa, cũng phải có lời cảm ơn người ta.
[Liên quan đến những lời đồn đại trên mạng gần đây về thân thế của tôi, tôi cảm thấy mình cần lên tiếng chứng thực một số vấn đề:
Tôi không được ở cùng ba hoặc mẹ, họ cũng chưa bao giờ giành quyền nuôi dưỡng tôi, Thẩm Đường tôi chỉ có duy nhất 2 thân nhân, 2 con người đã vất vả nuôi tôi khôn lớn. Chính là ông nội và bà nội (vợ thứ 2 của ông nội tôi, người bà không hề có chút máu mủ, ruột già nào với tôi.)Từ nhỏ đến lớn, tôi không có ai để gọi 'ba ba', 'ma ma'. 15 tuổi là lần đầu tiên tôi được gặp mặt mẹ ruột. Trước khi tiến vào giới giải trí tôi chỉ có thể nhìn người được gọi là 'ba ruột' qua màn hình TV.
Bộ phim《NGÀY ĐẦU HẠ NĂM ĐÓ》không được định sẵn sẽ giao vai nữ chính cho tôi, mà tôi phải casting công bằng như bao diễn viên khác.
không có bất kỳ quy chuẩn, yêu cầu cụ thể nào. Thậm chí khi thử vai xong, tôi đã bị loại (chứng cứ ở ảnh 1). Đạo diễn Trần trực tiếp gửi cho tôi thông báo rằng không thể để tôi tham gia bộ phim.
Sau này vì Chu đạo diễn kiên quyết muốn chọn tôi cho vai diễn nữ chính 2 của
Tiền học phí tiểu học và trung học quốc tế mà tôi theo học quả thực do Trần Đạo diễn sắp xếp, chu cấp. Hai năm trước, tôi đã trả gấp 10 lần số tiền mà Trần Đạo diễn tiêu tốn cho tôi. (Chứng cứ ở ảnh 2 là bằng chứng chuyển khoản ngân hàng. Bên dưới còn đính kèm đoạn tin nhắn giữa tôi và Trần Đạo diễn sau khi hoàn thành xong thủ tục thanh toán.) Bà Phàn cho rằng tôi chỉ có sao kê chuyển khoản, không thể chứng minh điều gì, nhưng bà ấy không biết sau đó tôi còn nhắn rõ cho Trần tiên sinh nói rõ các khoản mục thanh toán.
Liên quan đến việc một số thông tin được tung ra nói rằng tôi vô ơn, là con sói mắt trắng, tôi cũng xin đính chính lại cho chính xác. Trước đây Trần Nhất Nặc đăng weibo khen ngợi, tán dương, gọi điện thoại cho tôi, không phải vì tình chị em trong nhà.Trước khi quay
Trần Nhất Nặc hoàn toàn không biết rõ tình hình, vì vậy tôi nghĩ cũng không nên liên lụy người vô tội.
Về phần bà Phàn dùng kịch bản truyền thông, với ngôn từ theo chiều hướng ca ngợi bản thân là một người mẹ kế tốt, còn thường xuyên khuyên chồng đến bồi dưỡng tình cảm cha con với tôi, không không có gì biện bạch, mời toàn thể mọi người nghe đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa tôi và bà Phàn để đánh giá một cách khách quan và trực tiếp nhất.(Đoạn ghi âm sẽ được tổng hợp lại và đăng tại bài tiếp theo đây.)
P/S: Đoạn ghi âm được thu khi gia đình bà Phàn và Trần tiên sinh đang ở nước ngoài nghỉ phép. Khi ấy ông nội tôi đang trong cơn nguy kịch, tôi gọi điện báo Trần tiên sinh nhanh chóng trở về gặp ông nội lần cuối, người bắt máy là bà Phàn.”
Toàn bộ tin nhắn và file ghi âm tôi lấy danh dự để đảm bảo tính chân thực, cũng đồng ý chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu có bất kỳ gian dối nào.
Thẩm Đường click nút đăng tải, sau đó đăng tiếp một bài đăng tổng hợp tất cả các file ghi âm bằng chứng.
“Mẹ nó!” Chị Lỵ không nghe hết đoạn ghi âm đã tức giận đến mức đập bàn văng tục.
Không thể không công nhận Thẩm Đường là một cô gái vô cùng lý trí, tỉnh táo, trong những tình huống đó vẫn có đủ bình tĩnh ghi âm lại chứng cứ, chờ thời cơ chín muồi vạch mặt những kẻ đạo đức giả như Phàn Ngọc.
Một tiếng sau, Thẩm Đường được cư dân mạng đồng loạt phong tặng danh hiệu “Nông dân trồng dưa hấu xuất sắc của năm.”
Chị Lỵ trêu chọc nói: “Đường Đường, sau này em rút khỏi giới giải trí, dứt khoát đi theo ngành quan hệ công chúng đi, không biết có bao nhiêu đoàn đội tranh giành nhau đoạt em đâu.”
Vui vẻ không quá 2 giây, ánh mắt chị Lỵ lại trầm xuống.
“Phàn Ngọc chắc chắn sẽ còn phản công, đoán chừng đến lúc đó bà ta sẽ tiếp tục tung mấy tin đồn nhảm như em tiến vào ngành giải trí là muốn mượn danh Trần Nam Kình tìm kiếm tài nguyên, hiện tại đảo mỏ đủ, quay ra giả bộ làm sen trắng.”
Thẩm Đường tắt máy tính, bình thản đáp: “Binh đến tướng chặn. Hôm nay đến đây thôi.”
Theo dự liệu của cô, với đòn tấn công này của cô cũng đủ đẩy Phàn Ngọc xuống 17 tầng địa ngục, về tầng thứ 18, cứ để bà ta chờ Tiêu Gia đi cùng.
“Chị Đường! Chị Đường!” Trợ lý cả kinh hét lên: “Chu đạo diễn vừa online ăn dưa, đã sà vào weibo của chị tấm tắc khen.
Thẩm Đường vẫn bình tĩnh như thường, từ tốn ngồi ghế tựa ăn trái cây.
Trong lòng trống rỗng một mảnh hoang vu.
Không biết lúc này Tiêu Chân và Trữ Nhạc Lễ ra sao, không biết Trữ Nhiễm đang trong trạng thái thế nào, cũng không biết Tưởng Thành Duật đang dùng ánh mắt nào đánh giá cô.
“MẸ CỦA EM ƠI! CHỊ ĐƯỜNG! SHOCK! SIÊU SHOCK! Một vài tài khoản blogger vừa đăng bài bóc thái tử của MK - Tạ Quân Trình là bạn trai của chị. Hai người yêu nhau 9 năm, còn tung cả ảnh thời con ngồi trên ghế nhà trường của hai người. Chị và Tạ Quân Trình trong ảnh cực kỳ ngọt ngào. Anh ấy còn tham gia buổi lễ tốt nghiệp đại học của chị.”
Ngoài ra còn một đoạn video rất dài được tung lên. Trong video Thẩm Đường ngồi cạnh Tạ Quân Trình trên một chiếc xe ngựa lộng lẫy, trang nhã.
Toàn bộ video đều là tiếng nói của Tạ Quân Trình. Mở đầu: “Kỳ thực cũng không thể nói 2 chúng tôi ở bên nhau 9 năm, giữa tôi và cô ấy có quá nhiều lần ly hợp… mỗi lần chia tay tôi đều không lỡ, lại chạy theo cầu xin cô ấy quay lại.
…
Thẩm ảnh hậu, tranh thủ thời gian theo đuổi đam mê của em, giành lấy những giải thưởng xứng đáng với em, sau đó kết hôn cùng anh.
Kia món quà sinh nhật tôi tặng cho Đương Đường vào ngày cô ấy tròn 20 tuổi.
Hòn đảo tư nhân này, là quả tốt nghiệp tôi mua tặng cô ấy.”
Không chỉ có video còn có rất nhiều ảnh chụp.
Tại buổi lễ tốt nghiệp đại học của Thẩm Đường, Tạ Quân Trình cũng có mắt, hai người mỉm cười ngọt ngào nhìn nhau.
Dân mạng ngỡ ngàng phát hiện, Thẩm Đường là cử nhân hạng ưu của SBS (*)
(*) Saïd Business School Là trường kinh doanh tại Đại học Oxford.
Đã xinh đẹp, còn là học bá cũng thôi đi, lại vớ được anh bạn trai bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền.
Bình luận bên dưới:
[Khó trách Thẩm Đường trướng mắt tài nguyên của Trần Nam Kình. Lạnh lùng không thèm care ông ta.]
[Bảo sao cô ấy bình thường chảnh như vậy! Không phải người ta muốn ké frame, đào mỏ các người, mà là chướng mắt cả cái gia đình đạo đức giả nào đó! Tức chết mấy kẻ thích nói đạo lý mấy người đi! Ha ha ha! Đã cái lư!]
[Cái này giải thích lý do đối với ‘baba’ tư sản cô ấy luôn lạnh lùng, cao lãnh. Ra là vậy! Người ta không thiếu nhất là tiền nha mấy bé!]
Chị Lỵ che mắt, xoa xoa ấn đường, hệt như vừa bị dính lời nguyền.
“Đầu óc chị đôt nhiên như một đống bột nhão, không còn phân biệt nổi đây là quân địch hay quân ta nữa. Video này có lợi cho em, nhưng đồng thời cũng triệt để đánh gãy quan hệ còn lại giữa em và Tưởng Thành Duật.”
Thẩm Đường nhíu mày suy nghĩ xem đến cùng ai là người phát tán đoạn video kia.
Cô cầm điện thoại gọi cho Tạ Quân Trình, muốn xin số của Lục Tri Phi.
Tạ Quân Trình: [Em hoài nghi là vô ta nhúng tay vào?]
Thẩm Đường: [Ngoài cô ta ra, còn ai làm ra mấy trò vô vị đó?]
Dù sao đi nữa cũng không có nhân viên nào dám tiết lộ thông tin riêng tư của đối tác, trừ khi họ không muốn làm việc nữa, vậy thì chẳng bằng hỏi thẳng sếp sòng.
Tạ Quân Trình: [Tình hình này rất tốt, nếu chúng ta không kết hôn, khó lòng dọn dẹp được thế cục.]
Thẩm Đường không rảnh nói đùa với anh, cô gọi thẳng cho Lục Tri Phi.
Lục Tri Phi sớm đã lưu số của Thẩm Đường, trong nửa tiếng ngắn ngủi cô ta có thể liên lạc với cô, Lục Tri Phi cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên.
“Hello đã lâu không gặp.”
“Đã lâu không gặp.” Thẩm Đường đi ra bên ngoài phòng làm việc nói chuyện: “Đại lễ lần này của cô phát ra rất kịp thời, khiến Phàn Ngọc triệt để không còn chiêu nào chống đỡ.”
Lục Tri Phi cười nhạt, quơ quơ ly rượu đỏ trong tay: “Thứ cho tôi ngu dốt nghe không hiểu lời cô.”
Việc Lục Tri Phi thề thốt đương nhiên cũng nằm trong dự liệu của Thẩm Đường, chẳng ai chịu thừa nhận mình đã làm việc mấy việc vạch trần sau lưng này, có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế lấy được ảnh chụp thời đi học của cô, nhất định phải có quan hệ quen biết với bạn học cũ của cô mới có khả năng.
Lục Tri Phi quan tâm hỏi thăm: “Gần đây thế nào?”
“Không tốt không xấu.”
“Vậy cũng không tệ.”
Lục Tri Phi khó chịu nuốt xuống 1 ngụm cuj đỏ, cô tình nguyện giúp Thẩm Đường trả thù, nhưng không thể giúp không: “Thẩm Đường, nếu lần này cô có thể sống sót qua hết thảy, đại nạn không chết, tiền đồ rộng mở.”
Đương nhiên nếu không qua được, sẽ mất cả chì lẫn chài, không còn gì cả, kể cả Tưởng Thành Duật.
“Nói đến đại lễ, tôi còn thực sự muốn đưa cô một phần khác.”
Lòng Thẩm Đường trầm xuống, thì ra trực giác của cô không sai, “Trong video, Tạ Quân Trình nói đoạn thổ lộ với tôi vào sinh nhật năm 16 tuổi đã bị cắt, cô cố tình phải không? Cô muốn làm gì? Cảnh cáo cô đừng kéo Ninh Dần Kỳ vào!”
Lục Tri Phi đặt ly rượu xuống, cúp máy.
Ninh Dần Kỳ, cháu nội của chủ tịch Ninh tập đoàn Tiêu Ninh, cùng tuổi với Thẩm Đường, lúc ấy cũng đang học tại London, trớ trêu thay lại cùng trường với Thẩm Đường.
Ninh Dần Kỳ bởi vì Thẩm Đường thi đậu SBS, nên cũng đi theo, tại sự kiện lần trước diễn ra ở CLB trường học, cô cũng vì thấy Ninh Dần Kỳ chăm chú nhìn người con gái đánh đàn trên sân khấu, mới vô tình chú ý đến anh ta.
Tạ Quân Trình nói mối tình đầu của anh là Thẩm Đường. Nhưng dựa theo hiểu biết của cô về anh ta. Trước khi gặp Thẩm Đường tình sử gió trăng của Tạ Quân Trình đã có thể xuất bản thành mấy cuốn tiểu thuyết, mối tình đầu gì đó, khẳng định là không có tí liên quan đến Thẩm Đường.
Thế là Lục Tri Phi sai người điều tra đến cùng mới đào được quá khứ thời niên thiếu của cô ta.
Thì ra năm đó tại sinh nhật 16 tuổi của Thẩm Đường, người cúp học, cùng Thẩm Đường đi đón sinh nhật là Ninh Dần Kỳ, anh ta trở thành người bạn thân duy nhất tại SBS của Thẩm Đường, từ đó không còn ai dám khi dễ Thẩm Đường nữa.
Sau khi Tiêu gia biết chuyện, sao có thể để hai người ở gần nhau, buộc Thẩm Đường tuyệt giao với Ninh Dần Kỳ, từ đó quyền kết giao bạn bè của Thẩm Đường cũng bị tước mất, mà bản thân Thẩm Đường cũng không có ý định kết bạn với ai.
Về sau Thẩm Đường về nước tiến vào giới giải trí, lại càng không có liên quan gì đến Ninh Thần Kỳ.
Tình cảm của Ninh Thần Kỳ và Thẩm Đường là những rung động thiếu thời đơn thuần, tươi đẹp nhất. Năm ngoái, trước đêm giao thừa, toàn bộ màn hình led tại 3 thành phố lớn đồng loạt đồng bộ quảng cáo, gửi lời chúc phúc đến Thẩm Đường là tác phẩm của Ninh Thần Kỳ.
Trữ Tiêu Thuyết muốn đổi quà sinh nhật của mình, thành lời chúc đến Thẩm Đường, nhưng không dám nói với ông ngoại, mà thuộc hạ dưới trướng chủ tịch Tiêu càng không dám tự chủ trương, là Ninh Thần Kỳ giúp Trữ Tiêu Thuyết.
Có vị tiểu thái tử nhà họ Ninh giật dây, nhân viên công tác mới dám đồng bộ biển quảng cáo, và màn hình led lớn nhất thành phố.
Mà cậu chúc mừng năm mới kia cũng là Ninh Thần Kỳ tự yêu cầu thêm vào.
Lục Tri Phi mở bưu kiện, cầm điện thoại đánh nội dung, chỉ vỏn vẹn mấy chữ được gửi đi: [Phát tán ra ngoài đi.]
Lúc này trong nhóm [Hoa hoa công tử ] một bầu không khí im lặng quỷ dị bao trùm.
Khó trách Tạ Quân Trình vừa vòm nhóm, Tưởng Thành Duật lập tức không lên tiếng, xưa nay vẫn luôn coi Tạ Quân Trình như không khí.
Ai đó còn cố tình đăng 1 loạt icon:
Thì ra là vì Thẩm Đường.
Tạ Quân Trình cũng không biết giải thích thế nào, dù sao những lời kia là chính miệng anh nói ra, mà Tưởng Thành Duật, tên cứng đầu này ở trong nhóm chưa từng chịu nói chuyện với anh, có muốn nói sự thật cho anh ta cũng không có cơ hội.
Cho nên bây giờ ngược lại nói nhiều lại thành cố tình che giấu.
Tiếp đến Thẩm Đường chắc chắn sẽ lên bài đính chính thông tinh.
Vì thế anh cũng gửi vào nhóm một loại icon:
[Hải Nạp Bách Xuyên] vừa ngồi trong nhóm [Hoa Hoa Công Tử ] lặng lẽ nằm vùng hóng drama,vừa nhảy sang nhóm [Tiểu Bối Ưu Tú Tưởng Gia] thám thính để không bỏ qua dù chỉ là một vụn dưa nhỏ, rồi lại bận rộn nghía sang [Tiểu Bối Ưu Tú Tưởng Gia 2] - Nhóm này đặc biệt tạo lên chỉ không add Tưởng Thành Duật.
Tranh Tranh: [Đến cùng là thật hay không thế? Em hồi hộp đến sắp ngạt thở rồi nè. Vậy là chốt chú em là tiểu tam, hay Tạ Quân Trình bị cắm sừng?”
Hải Nạp Bách Xuyên: [Chưa rõ. Thông tin vẫn mơ hồ lắm.]
Tiểu Mễ Chúc: [NOOOOOOOOOOOOOOOO! Thuyền của tui sập rồi ư! Không tin.]
Tranh Tranh: [Không! Chắc chắn có hiểu lầm gì đó! Em không thể tiếp nhận sự thực này được! Thẩm Đường không phải loại người 2 chân đạp 2 thuyền, chú em càng không giống một gã đạo đức giả, làm ra những hành động như vậy.]
Tiểu Mễ Chúc: [ @Tranh Tranh, vừa có thêm một quả dưa xuất lô nữa, đọc chưa? Trước Tạ Quân Trình, Thẩm Đường còn một mối tình đầu không thể nào quên là Ninh Dần Kỳ, thái tử nhỏ họ Ninh, cháu trai mà Ninh chủ tịch yêu thương nhất.]
Hải Nạp Bách Xuyên vừa nghe tin lập tức nhảy tót qua nhóm lớn. Trong nhóm này vẫn một bầu không khí u ám, sát khí ầm ầm.
Lần này anh em trong nhóm dường như đều đồng tình hơn với Tạ Quân Trình, tình yêu 9 năm thủy chung cuối cùng vẫn không sánh được với mối tình đầu năm 16 tuổi. Sau 10 năm xa cách người ta còn tặng hẳn món quà chúc mừng năm mới hoành tráng đến không thể hoành tráng hơn.
Hình ảnh Thẩm Đường của năm 16 tuổi xinh đẹp như đóa phù dung, dù không trang điểm hay sử dụng bất kỳ kỹ thuật PTS nào vẫn khiến cộng động mạng tan chảy.
Dân mạng cảm thái, nhìn lại câu [Thẩm Đường, Chúc Mừng Năm Mới] kia mới hiểu được, chỉ vài chữ đơn giản nhưng chất chứa bao hoài niệm, vấn vương, lưu luyến mãi không quên.
Ở Anh quốc xa xôi trong trang viên nhà họ Tiêu, Ninh Chủ tịch không nghĩ là tùy ý lên mạng hóng dưa cũng có thể một phát trúng luôn dưa về cháu trai nhà mình.
“Thằng bé…. với Thẩm Đường… hai đứa có tình cảm với nhau?”
Chủ tịch Tiêu đã đổi từ trà, thành rượu vang đỏ, híp mắt suy tư, rốt cuộc Thẩm Đường muốn làm gì?
Ông lập tức ra lệnh: “Gỡ bỏ toàn bộ thông tin liên quan đến Ninh Dần Kỳ xuống.”
Thư Ký: “Đã rõ, thưa chủ tịch.”
Hiện tại những hot search đang làm mưa làm gió trên mạng xã hội chính là : #Bà chủ vựa dưa, ngày mai cho chúng ta ăn gì#
Thẩm Đường đứng trước cửa sổ sát đất của văn phòng, không hề chú ý đến những tin tức đang tràn lan trên mạng.
Điện thoại di động vang lên, là Tưởng Thành Duật gọi đến.
Thẩm Đường chăm chú nhìn dãy số quen thuộc trên màn hình, cho đến khi tiếng chuông thứ 2 vang lên, cô mới nhấc máy.
“Alo.”
Tưởng Thành Duật lặng im, anh cũng không hiểu vì sao mình lại gọi cú điện thoại này, sau khi Thẩm Đường bắt máy anh lại chẳng biết phải nói gì.
Cả hai yên lặng hồi lâu.
Cuối cùng anh cúp máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.