Chương 88: Tỷ muội tâm sự
Sương Hoa
19/05/2015
Dưới thạch thất, không giống với khí trời lạnh lẽo bên ngoài , ánh lửa bập bùng đem không khí trong phòng trở nên ấm áp hơn , bốn phía sáng rực !
Hồng Dược cùng Lục Liễu hầu hạ Lâm Lang nghỉ ngơi xong, liền ngồi sang một bên nhỏ giọng nói chuyện, chưa nói mấy câu, cửa đá vang lên tiếng lạch cạch, Thái Tố công chúa nghiêm nghị mang theo một thân nhiễm gió lạnh sải bước đi vào !
Ánh lửa sáng quắc chiếu lên khuôn mặt tái nhợt tinh xảo của Thái Tố công chúa ẩn dưới màn sa mặt màu đen , nàng đứng trước giường Lâm Lang , nhìn nàng ngủ trên giường , hai gò má mềm mịn ửng đỏ, cánh mũi xinh xắn theo hô hấp phập phồng, bờ môi hồng nhuận khẽ nhếch lên, dung nhan ngủ hết sức nhu hòa an tường !
Thái Tố công chúa hừ lạnh một tiếng, hướng về phía Hồng Dược cùng Lục Liễu nói: "Các ngươi lui xuống trước !" Quân Thương bị phế bỏ pháp lực, ôm một thân trọng thương quay về, nàng ấy lại vẫn có thể ngủ an ổn căn bản không quá xem trọng nó ở trong lòng, có thể thấy được nàng là người không tim không phổi !
Hồng Dược cùng Lục Liễu nhìn nhau, có chút khó xử cắn môi!
Thái Tố công chúa thấy hai người bất động, trong mắt đột nhiên thoáng qua hàn ý , cười lạnh nói: "Thế nào? Lời của ta không có trọng lượng như vậy sao ?"
Hồng Dược cùng Lục Liễu cả kinh, vội nói "Không dám" , nhìn sang Lâm Lang một cái, bất đắc dĩ lui xuống!
Bên trong phòng nhất thời không còn người nào, Thái Tố công chúa nhìn dung nhan ngủ an tĩnh của Lâm Lang , trong lòng chợt dâng lên một cỗ tức giận, tiến lên dùng sức lay động thân thể Lâm Lang , hô: "Tỉnh, mau dậy đi, mau dậy đi, ta có lời muốn nói với ngươi !"
Thật ra Lâm Lang cũng không hề ngủ, sau khi Thái Tố công chúa vào cửa nàng liền tỉnh. Dùng thêm dược hiệu kia với thuốc, làm nàng đã ngủ liên tục hơn mười ngày, nên lúc này không thể ngủ được.
Cho nên nàng liền nhắm mắt giả bộ ngủ, muốn xem thử hành động tiếp theo của Thái Tố công chúa . Lúc này bị Thái Tố công chúa dùng lực mạnh lắc lư, trong nội tâm nàng không khỏi cười khổ —— tính tình người tỷ tỷ này vẫn thẳng thắn như xưa !
Nàng ho khan hai tiếng, làm bộ mới vừa tỉnh lại: "A ! Điện hạ không phải đi rồi sao ?"
Thái Tố công chúa thấy nàng tỉnh lại, lời nói đến miệng bỗng dừng lại , sắc mặt hơi hoảng hốt, cuối cùng nói: "Ngươi đã nhớ lại ký ức trước kia, cũng đừng kêu Điện hạ này Điện hạ nọ ! Ngồi dậy trước đi! Ta có lời muốn nói với ngươi !" Nói xong nàng di chuyển ngồi bàn ghế bên cạnh đưa lưng về phía Lâm Lang ngồi xuống!
Lâm Lang ngồi thẳng dậy tựa tại đầu giường, trong ánh mắt chứa ý cười: kỳ thực tâm địa Thái Tố công chúa cũng không tính là xấu , ngày đó khi dễ nàng đều do nàng là nữ nhi dòng chính của phụ vương, nhưng lại không được phụ vương yêu thương, đích thân giáo dưỡng nàng, còn tìm mối đính ước với thái tử Thiên Tộc cho nàng !
So với những người luôn tự cho là Thần tiên cao cao tại thượng , nàng lại cảm thấy Thái Tố công chúa chân thật hơn nhiều. Cho nên hôm nay, Thần Tiên trên Tiên giới đâu chỉ có trăm vạn, cũng chỉ có Thái Tố công chúa làm ra chuyện nghịch thiên kinh hãi như vậy !
Lâm Lang nghĩ đến đây, lại sinh lòng thương tiếc nhè nhẹ với Thái Tố công chúa !
"Chuyện gì?"
Thái Tố công chúa hồi lâu vẫn không nói lời nào, nàng đành phải mở miệng hỏi !
Thái Tố công chúa nghe được câu hỏi của nàng, thân thể đột nhiên run lên, lúc này mới phát giác mình có chút thất thần, nàng xoay người nhìn về phía Lâm Lang, giọng điệu châm chọc hỏi "Nếu quả thật yêu sâu đậm một người, tất nhiên luôn tâm niệm người đó ở trong lòng, nếu hắn gặp chuyện bất trắc gì, chắc hẳn cơm nước khó nuốt trôi, hận không được muốn mình thay hắn chịu đựng, tại sao ngươi còn có thể an tâm ngủ ngon như vậy nhỉ ?"
Ánh lửa chiếu lên vách tường trong phòng phát ra ánh sáng ấm áp, Thái Tố công chúa vận y phục màu đen vốn đã lạnh lẽo hiện tại cảm giác như không tồn tại !
Lâm Lang nhìn Thái Tố công chúa, khẽ cười cười, cúi đầu cong môi, ánh mắt nhu hòa mang theo nhàn nhạt khổ sở: "Nhân gian có một câu, gọi là yêu quá tha thiết cảm tình càng nhạt nhẽo !"
Thái Tố công chúa nghe vậy, cả người liền sững sờ, theo bản năng lặp lại: "Yêu quá tha thiết cảm tình càng nhạt nhẽo ?" Nàng lẩm nhẩm vài lần, không rõ tư vị gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Lang nói: " vậy ngươi còn muốn gặp lại hắn không ?"
Không đợi Lâm Lang trả lời, nàng rất nhanh kiên định nói: "Ta có thể giúp ngươi thoát ra ngoài, ta cái gì cũng không cần. Chỉ cần ngươi đáp ứng ta sau khi ra ngoài, cùng Quân Thương trốn chạy thật xa, đừng để ta gặp lại các ngươi !"
Nàng nhìn trong mắt Lâm Lang ý cười nhu hòa, giễu cợt cười một tiếng nói: "Không sợ ngươi nói, ta cũng không phải hạng người dám làm không dám nhận , ta thích U Minh. Lúc ta còn rất nhỏ đã gặp qua hắn, lúc ấy hắn mới hơn năm trăm tuổi, theo số tuổi nhân gian mà nói chỉ là tiểu hài tử, chỉ vì từ nhỏ mất đi nơi nương tựa, trở thành Gia chủ U gia; nhưng ta cũng nhìn ra được, nói là Gia chủ cũng chỉ là một con rối. Khi đó bộ dáng hắn cùng hiện tại giống nhau, một thân bạch y , nho nhã dịu dàng, trên thiên đình diễn ra thọ yến của thiên đế hắn bình thường bất hiển sơn bất lộ thủy ( giấu diếm thực lực của mình ) , tác phong làm việc nhìn như tầm thường nhưng cả một giọt nước không lọt. Bên cạnh hắn có hai trưởng lão vì khoe khoang năng lực của mình, lúc nào cũng tranh giành gây náo động, thậm chí còn ở trước mặt thiên đế làm xấu mặt hắn, ta xem vào mắt, chỉ cảm thấy tức không nhịn nổi, không nhịn được muốn giúp hắn hả giận, liền len lén bợn cợt hai tên trưởng lão , bị hắn phát hiện hắn liền ngăn cản ta, hắn nói ta chỉ cần đứng nhìn là được, rốt cuộc ai có thể cười nói cuối cùng ! Ta không hiểu, sau khi nhìn kỹ , mới phát hiện hắn không những không bị tổn hại, ngược lại hai người kia lại trở thành trò cười cho mọi người !"
Thái Tố công chúa trong tươi cười mang theo chút khổ sở: "Thân là Gia chủ bất kỳ thời khắc nào cũng phải lo chu toàn, đề phòng người bên cạnh giở trò xấu, thậm chí bị hãm hại cũng phải miễn cưỡng nở nụ cười . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ta nhìn lòng cũng chua xót, nhưng hắn kiên trì không buông tha, Thô Trung Hữu Tế, đàm tiếu nhân gian liền đem đối phương đẩy ra, cuối cùng hai người này không biết điều lại dám xông vào cung điện Thất Tiên Nữ , bị Thiên đế lấy lý do mạo phạm Thất Tiên Nữ cách chức xuống phàm trần ! Ta biết chuyện tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài, hai người kia cũng không còn lá gan mạo phạm công chúa Thiên Đình , nhưng như vậy mới càng chứng tỏ hắn. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tựa như ở trần gian có một bài từ, [ đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt ] [ 1 ] !" Nói đến chỗ này nàng liền chuyển trọng tâm câu chuyện , "Từ nhỏ phụ thân đều sủng ái ngươi, luôn mang ngươi theo bên cạnh nuôi dạy không nói, còn trải sẵn tương lai vị trí Thiên hậu nương nương cho ngươi, đồng dạng là nữ nhi, hắn chưa từng đối với ta dụng tâm nhiều như vậy ? Đối với những chuyện này, ta tất nhiên không tránh được ghen tỵ. Cho nên ngươi cũng đừng trách ta trước kia bắt nạt ngươi. Sau lại, ta đã từng theo dõi ngươi liền phát hiện ngươi lén đi Minh giới , vốn ta nghĩ muốn vạch trần nhằm bêu xấu danh tiếng của ngươi, phá hủy hôn sự của ngươi cùng thái tử Sùng Lăng , để phụ thân nhìn rõ nữ nhi mà hắn hao hết tâm sức sủng ái rốt cuộc là loại người gì ! Nhưng không ngờ số phận sắp đặt ta gặp được hắn, kỳ thực ta thật sự không cam đảm bằng ngươi, một mình lén lút chạy tới Minh giới, ta thật sự không dám ! Ta vì muốn gặp được hắn nhiều hơn, nếu bị phát hiện có thể đổ lên trên người ngươi, cho nên không hề vạch trần ngươi, mới lần lượt dễ dàng làm ngơ việc ngươi cùng Quân Thương bí mật gặp riêng !"
[ 1 ] trong bài từ theo điệu Niệm Nô Kiều có viết: << Vũ phiến luân cân, đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt >>
( Nghĩa là Tay cầm quạt lông, đầu đội mũ xanh, trong tiếng nói cười mà thuyền giặc tro bay khói tan )
"Khi đó, chỉ cần đứng xa xa nhìn hắn. . . . . . . . . . . . . Ta cảm thấy cả trái tim như bị lắp đầy. . . . . . Đó là một loại cảm giác khó tả ta chưa từng có , rung động ngọt ngào, giống như ánh mặt trời chiếu sáng . . . . . ."
Thái Tố công chúa nói đến đây , bèn ngừng lại , yếu ớt thở dài một cái !
Cách lớp sa y mỏng màu đen, Lâm Lang có thể cảm nhận trên mặt nàng tỏa ra ánh sáng nhu hòa phiếm một chút khổ sở, không biết nàng là khát khao hay là hoài niệm. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ánh mắt Lâm Lang khẽ lóe lên, cất tiếng nhàn nhạt : " Vậy cùng ta có quan hệ gì đâu ?" Khi đó, nàng đã sớm phát giác có người theo dõi, nhưng vẫn không tìm ra kẻ nào, bây giờ nghĩ lại, chỉ có nàng mới có bản lãnh đó !
Thái Tố công chúa với nàng cùng huyết mạch, hơi thở dĩ nhiên giống nhau, có thể làm nàng cảm nhận không ra, ngược lại cũng không phải chuyện gì to tát !
Nhớ tới trước kia, đáy lòng Lâm Lang cũng dâng lên một cỗ chua xót, ánh mắt trong lúc lơ đễnh nhiễm một tầng ướt át!
Thái Tố công chúa nghe Lâm Lang nói như thế, đột nhiên ngẩng đầu, mâu quang mãnh liệt nhìn về phía Lâm Lang: "Tại sao lại không quan hệ gì với ngươi? Ngươi. . . . . . . . . . . . . . . . Chẳng lẽ không nhìn ra, thái độ U Minh đối với ngươi cùng những người khác bất đồng sao ?"
Lâm Lang nghe nàng nói vậy, ngược lại khổ sở cười một tiếng nói: " Nhìn ra !" Tiếp đó nàng nhìn Thái Tố công chúa nói: " chỉ gần đây mới nhìn ra , trước kia ta không hề biết !"
Thái Tố công chúa nghe xong lời nàng , giống như thở phào nhẹ nhõm, nói với nàng: "Ngươi nếu đã biết , ta khẳng định ngươi không thích U Minh, có đúng không?"
Lâm Lang hừ nhẹ một tiếng cười nói: " Trong lòng một người làm sao có thể cùng lúc yêu hai người được chứ ? Trừ phi hắn có hai trái tim!" Thái Tố công chúa biết rõ còn cố hỏi !
" Phải !" Thái Tố công chúa giống như như thích sức nặng, nói: " Được rồi ! Mặc kệ thế nào ngươi không thể ở lại chỗ này nữa, chỉ cần ngươi ở lại một ngày, hắn sẽ trải qua một ngày không giống hắn!"
Lâm Lang nhíu mày: " Ta đương nhiên muốn rời khỏi đây ! Nhưng ngươi cũng biết dụng ý hắn bắt ta tới nơi này rồi chứ?"
" Đơn giản là muốn dùng hồn phách ngươi thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh !" Thái Tố công chúa cười khẽ, "Ta cũng là nữ nhi phụ vương , cùng huyết mạch Huyền gia , tác dụng so với ngươi cũng không kém bao nhiêu !"
Lâm Lang nghe này, đột nhiên sửng sốt —— Thái Tố công chúa muốn hy sinh bản thân !
Không đợi Lâm Lang trả lời, liền nghe Thái Tố công chúa cười khổ nói: "Lại nói, ngươi cho rằng hắn thật có thể ngoan tâm nhìn ngươi hồn phi phách tán ? Chỉ nhìn hành động hắn mấy ngày nay thì biết rõ , ngươi bị thương, nếu không phải Thanh Tiêu bảo kiếm là bội kiếm thuộc sở hữu của ngươi, một kiếm xuyên tim ngươi đã sớm mất mạng, tuy nói hiện tại sinh mạng ngươi không đáng ngại, nhưng Thanh Tiêu bảo kiếm dù sao cũng là thần kiếm Thượng Cổ, hồn phách của ngươi cũng bị chút ảnh hưởng, vì vậy hồn phách bây giờ của ngươi không thể phát huy hiệu dụng, nếu muốn hồn phách khôi phục lại cường thịnh nhất, chẳng những vết thương trên thân phải trị liệu tận gốc, mà tinh thần cũng phải hoàn hảo ! Hắn lại làm gì ? Dẫn ngươi đi xem tình cảnh mẫu thân ngươi không nói, còn mặc cho Diệp Cẩn Huyên làm loạn, để ngươi nhìn Quân Thương cùng Diệp Cẩn Huyên ở bên nhau. . . . . . . . . . . . . . . . . . "
"Ai!" Thái Tố công chúa thở dài, " Tất cả cũng bởi vì hắn thấy tâm tình ngươi không bị ảnh hưởng nhiều, nên lập tức. . . . . . . . . . . . . Ngươi xem trong cháo tổ yến , hắn. . . . . . . . . . . . Ai!"
Thái Tố công chúa nói xong, khổ sở lắc đầu: "Hắn nếu không từ bỏ được việc thương ngươi, ta cần gì phải làm kẻ ác !"
Lâm Lang nhìn Thái Tố công chúa khốn khổ vì tình, trong lòng cũng tràn ngập bi thương, không nhịn được tận tình khuyên bảo : "Nhưng ngươi. . . . . . . . . . . . . . Lại nói sau khi ngươi giúp hắn thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, hồn phách không còn nguyên vẹn, ngươi nghĩ kỹ chưa? Ngươi thân là công chúa Huyền Vũ đại đế lại trợ trụ vi ngược ( nối giáo cho giặc ) , ý đồ gây hỗn loạn tam giới, kết cục xấu nhất là gì ngươi đã nghĩ qua chưa?"
Thái Tố công chúa nghe xong, vẻ mặt nhanh chóng đau thương , trên người từ từ lộ ra một cỗ khí thế kiên định: "Ta đã nghĩ tới. . . . . . . . . . . . . . . . . . Hơn nữa không chỉ nghĩ đến một lần! Ta muốn có được viên Nguyệt Châu, cũng là muốn bảo vệ linh thức của hắn !"
Lâm Lang nghe lời của nàng, tâm thần chấn động , bất chợt đối với nữ tử trước mắt không khỏi sinh ra lòng thương tiếc : "Ngươi. . . . . . . . . . . . . . . . Người tội gì phải làm vậy ?"
Âm thanh Thái Tố công chúa có chút nghẹn ngào: "Muội muội. . . . . . . . . . . . . . . . Vậy ngươi ngày đó, sao còn liều mạng hồn phi phách tán cũng không chịu gả cho thái tử Thiên tộc ?"
" Chuyện tình cảm , có thể làm gì chứ !"
Thái Tố công chúa bi thương thở dài đánh sâu vào nội tâm Lâm Lang, cơn nhức nhối mang theo vài phần chua xót, nàng nhìn nữ tử trước mắt, hít sâu một hơi: " Không thể quay đầu được sao? Thừa dịp bây giờ còn chưa tạo thành sai lầm lớn, sớm quay đầu lại van xin Thiên đế tha thứ, hướng thiên đế nhận tội, nói không chừng tất cả mọi người có thể bảo toàn !"
"Hắn sẽ không đồng ý !" Thái Tố công chúa kiên định lắc đầu, "Ta không phải chưa từng khuyên qua! Hơn nữa đã đi tới bước này chúng ta đã cùng thiên đế đối địch , ngươi còn nhớ rõ chiếc áo lông chồn tuyết trắng không ?"
Lâm Lang nghe này, con ngươi đột nhiên mở to: "Ngươi nói là. . . . . ." Áo choàng kia là dùng da chồn may thành , hồ ly bình thường nào miếng da lớn như vậy , tất nhiên là thuộc về Tiên Hồ đạo hạnh cao thâm !
Thái Tố công chúa cười nói: "Không sai ! Đó chính là da của Bạch Ế Chân Quân!"
" Bạch Ế Chân Quân mặc dù không coi là có danh tiếng, nhưng cũng là Thiên Đình phong danh Chân Quân, ngươi nói U Minh ngay cả Bạch Ế Chân Quân cũng sát hại, Thiên Đình có thể buông tha hắn sao? Cho nên hiện tại cùng thiên đình đối nghịch, cũng là bất đắc dĩ, nếu có thể thành công cũng là một con đường sống, nếu như thất bại. . . . . . . . . . . . . . . . Từ xưa tới nay thắng làm vua thua làm giặc, cũng không oán trách được ai !"
Thái Tố công chúa khổ sở nói mang theo nhàn nhạt giễu cợt, trong lời nói tựa như hàm chứa vô tận quyết tuyệt, khiến Lâm Lang không biết nói cái gì cho phải!
"Nhưng. . . . . . Ngươi. . . . . ."
" Được rồi !" Thái Tố công chúa bỗng nhiên ngắt lời nàng, "Ngươi chỉ cần nói ngươi có muốn rời đi hay không !"
Lâm Lang khẽ cười khổ: "Các ngươi phí hết tâm tư bắt ta , sao lại dễ dàng để ta đi, coi như ngươi nguyện ý, U Minh sẽ không bắt ta trở về nữa sao?"
Ánh mắt Thái Tố công chúa chợt lóe, biết Lâm Lang vẫn không tin mình, trong lòng yếu ớt thở dài một cái, ánh mắt thản nhiên xuyên thấu qua mạng che mặt nhìn Lâm Lang, kiên định nói: "Ngươi yên tâm! Ta còn không tới mức nham hiểm như vậy. Lại nói, chỉ cần ta giúp hắn thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, tin tưởng hắn sẽ không để ý đến ngươi. Quân Thương pháp lực đã bị phế, ngươi sau khi ra ngoài. . . . . . . . . . . . . . . . . . Cùng hắn rời đi ! Tìm một nơi thật xa, sống vui vẻ qua ngày . . . . . . . . . . . . . . . . . . Nếu ngày sau có cơ hội gặp phụ vương, cứ nói tội trạng của ta cho hắn !"
Lâm Lang nghe Thái Tố công chúa nói như thế, tin tưởng nàng sẽ không âm mưu gì, nhưng vẫn không nhịn được giễu cợt cười một tiếng nói: " Tìm một nơi thật xa, sống vui vẻ qua ngày ? Chờ các ngươi thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, trong tam giới này, còn có nơi an ổn sao?"
Thái Tố công chúa nghe nàng hỏi, vẻ mặt trong nháy mắt có chút xấu hổ, có lẽ vì che giấu điều gì, âm thanh của nàng bỗng nhiên lạnh ba phần: "Ngươi chỉ cần nói có đồng ý rời đi hay không là được!"
"Được rồi! Chỉ là ta cũng không thích thiếu ân tình người khác !" Lâm Lang nói: " Sau khi ra ngoài, viên Nguyệt Châu ta sẽ đưa cho ngươi."
Lâm Lang đưa tay vuốt ve viên hạt châu tỏa ra hào quang bảy màu trên cổ, làm trong mắt Thái Tố công chúa lóe lên vẻ không dám tin, nàng nhìn Thái Tố công chúa nói: "Mất đi hạt châu này, ta cũng không phải không thể khôi phục nguyên thân ! Ta chỉ hi vọng hạt châu này sau cùng có thể bảo vệ hồn phách bất diệt. . . . . . . . . . . . . . . . "
Hồng Dược cùng Lục Liễu hầu hạ Lâm Lang nghỉ ngơi xong, liền ngồi sang một bên nhỏ giọng nói chuyện, chưa nói mấy câu, cửa đá vang lên tiếng lạch cạch, Thái Tố công chúa nghiêm nghị mang theo một thân nhiễm gió lạnh sải bước đi vào !
Ánh lửa sáng quắc chiếu lên khuôn mặt tái nhợt tinh xảo của Thái Tố công chúa ẩn dưới màn sa mặt màu đen , nàng đứng trước giường Lâm Lang , nhìn nàng ngủ trên giường , hai gò má mềm mịn ửng đỏ, cánh mũi xinh xắn theo hô hấp phập phồng, bờ môi hồng nhuận khẽ nhếch lên, dung nhan ngủ hết sức nhu hòa an tường !
Thái Tố công chúa hừ lạnh một tiếng, hướng về phía Hồng Dược cùng Lục Liễu nói: "Các ngươi lui xuống trước !" Quân Thương bị phế bỏ pháp lực, ôm một thân trọng thương quay về, nàng ấy lại vẫn có thể ngủ an ổn căn bản không quá xem trọng nó ở trong lòng, có thể thấy được nàng là người không tim không phổi !
Hồng Dược cùng Lục Liễu nhìn nhau, có chút khó xử cắn môi!
Thái Tố công chúa thấy hai người bất động, trong mắt đột nhiên thoáng qua hàn ý , cười lạnh nói: "Thế nào? Lời của ta không có trọng lượng như vậy sao ?"
Hồng Dược cùng Lục Liễu cả kinh, vội nói "Không dám" , nhìn sang Lâm Lang một cái, bất đắc dĩ lui xuống!
Bên trong phòng nhất thời không còn người nào, Thái Tố công chúa nhìn dung nhan ngủ an tĩnh của Lâm Lang , trong lòng chợt dâng lên một cỗ tức giận, tiến lên dùng sức lay động thân thể Lâm Lang , hô: "Tỉnh, mau dậy đi, mau dậy đi, ta có lời muốn nói với ngươi !"
Thật ra Lâm Lang cũng không hề ngủ, sau khi Thái Tố công chúa vào cửa nàng liền tỉnh. Dùng thêm dược hiệu kia với thuốc, làm nàng đã ngủ liên tục hơn mười ngày, nên lúc này không thể ngủ được.
Cho nên nàng liền nhắm mắt giả bộ ngủ, muốn xem thử hành động tiếp theo của Thái Tố công chúa . Lúc này bị Thái Tố công chúa dùng lực mạnh lắc lư, trong nội tâm nàng không khỏi cười khổ —— tính tình người tỷ tỷ này vẫn thẳng thắn như xưa !
Nàng ho khan hai tiếng, làm bộ mới vừa tỉnh lại: "A ! Điện hạ không phải đi rồi sao ?"
Thái Tố công chúa thấy nàng tỉnh lại, lời nói đến miệng bỗng dừng lại , sắc mặt hơi hoảng hốt, cuối cùng nói: "Ngươi đã nhớ lại ký ức trước kia, cũng đừng kêu Điện hạ này Điện hạ nọ ! Ngồi dậy trước đi! Ta có lời muốn nói với ngươi !" Nói xong nàng di chuyển ngồi bàn ghế bên cạnh đưa lưng về phía Lâm Lang ngồi xuống!
Lâm Lang ngồi thẳng dậy tựa tại đầu giường, trong ánh mắt chứa ý cười: kỳ thực tâm địa Thái Tố công chúa cũng không tính là xấu , ngày đó khi dễ nàng đều do nàng là nữ nhi dòng chính của phụ vương, nhưng lại không được phụ vương yêu thương, đích thân giáo dưỡng nàng, còn tìm mối đính ước với thái tử Thiên Tộc cho nàng !
So với những người luôn tự cho là Thần tiên cao cao tại thượng , nàng lại cảm thấy Thái Tố công chúa chân thật hơn nhiều. Cho nên hôm nay, Thần Tiên trên Tiên giới đâu chỉ có trăm vạn, cũng chỉ có Thái Tố công chúa làm ra chuyện nghịch thiên kinh hãi như vậy !
Lâm Lang nghĩ đến đây, lại sinh lòng thương tiếc nhè nhẹ với Thái Tố công chúa !
"Chuyện gì?"
Thái Tố công chúa hồi lâu vẫn không nói lời nào, nàng đành phải mở miệng hỏi !
Thái Tố công chúa nghe được câu hỏi của nàng, thân thể đột nhiên run lên, lúc này mới phát giác mình có chút thất thần, nàng xoay người nhìn về phía Lâm Lang, giọng điệu châm chọc hỏi "Nếu quả thật yêu sâu đậm một người, tất nhiên luôn tâm niệm người đó ở trong lòng, nếu hắn gặp chuyện bất trắc gì, chắc hẳn cơm nước khó nuốt trôi, hận không được muốn mình thay hắn chịu đựng, tại sao ngươi còn có thể an tâm ngủ ngon như vậy nhỉ ?"
Ánh lửa chiếu lên vách tường trong phòng phát ra ánh sáng ấm áp, Thái Tố công chúa vận y phục màu đen vốn đã lạnh lẽo hiện tại cảm giác như không tồn tại !
Lâm Lang nhìn Thái Tố công chúa, khẽ cười cười, cúi đầu cong môi, ánh mắt nhu hòa mang theo nhàn nhạt khổ sở: "Nhân gian có một câu, gọi là yêu quá tha thiết cảm tình càng nhạt nhẽo !"
Thái Tố công chúa nghe vậy, cả người liền sững sờ, theo bản năng lặp lại: "Yêu quá tha thiết cảm tình càng nhạt nhẽo ?" Nàng lẩm nhẩm vài lần, không rõ tư vị gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Lang nói: " vậy ngươi còn muốn gặp lại hắn không ?"
Không đợi Lâm Lang trả lời, nàng rất nhanh kiên định nói: "Ta có thể giúp ngươi thoát ra ngoài, ta cái gì cũng không cần. Chỉ cần ngươi đáp ứng ta sau khi ra ngoài, cùng Quân Thương trốn chạy thật xa, đừng để ta gặp lại các ngươi !"
Nàng nhìn trong mắt Lâm Lang ý cười nhu hòa, giễu cợt cười một tiếng nói: "Không sợ ngươi nói, ta cũng không phải hạng người dám làm không dám nhận , ta thích U Minh. Lúc ta còn rất nhỏ đã gặp qua hắn, lúc ấy hắn mới hơn năm trăm tuổi, theo số tuổi nhân gian mà nói chỉ là tiểu hài tử, chỉ vì từ nhỏ mất đi nơi nương tựa, trở thành Gia chủ U gia; nhưng ta cũng nhìn ra được, nói là Gia chủ cũng chỉ là một con rối. Khi đó bộ dáng hắn cùng hiện tại giống nhau, một thân bạch y , nho nhã dịu dàng, trên thiên đình diễn ra thọ yến của thiên đế hắn bình thường bất hiển sơn bất lộ thủy ( giấu diếm thực lực của mình ) , tác phong làm việc nhìn như tầm thường nhưng cả một giọt nước không lọt. Bên cạnh hắn có hai trưởng lão vì khoe khoang năng lực của mình, lúc nào cũng tranh giành gây náo động, thậm chí còn ở trước mặt thiên đế làm xấu mặt hắn, ta xem vào mắt, chỉ cảm thấy tức không nhịn nổi, không nhịn được muốn giúp hắn hả giận, liền len lén bợn cợt hai tên trưởng lão , bị hắn phát hiện hắn liền ngăn cản ta, hắn nói ta chỉ cần đứng nhìn là được, rốt cuộc ai có thể cười nói cuối cùng ! Ta không hiểu, sau khi nhìn kỹ , mới phát hiện hắn không những không bị tổn hại, ngược lại hai người kia lại trở thành trò cười cho mọi người !"
Thái Tố công chúa trong tươi cười mang theo chút khổ sở: "Thân là Gia chủ bất kỳ thời khắc nào cũng phải lo chu toàn, đề phòng người bên cạnh giở trò xấu, thậm chí bị hãm hại cũng phải miễn cưỡng nở nụ cười . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ta nhìn lòng cũng chua xót, nhưng hắn kiên trì không buông tha, Thô Trung Hữu Tế, đàm tiếu nhân gian liền đem đối phương đẩy ra, cuối cùng hai người này không biết điều lại dám xông vào cung điện Thất Tiên Nữ , bị Thiên đế lấy lý do mạo phạm Thất Tiên Nữ cách chức xuống phàm trần ! Ta biết chuyện tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài, hai người kia cũng không còn lá gan mạo phạm công chúa Thiên Đình , nhưng như vậy mới càng chứng tỏ hắn. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tựa như ở trần gian có một bài từ, [ đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt ] [ 1 ] !" Nói đến chỗ này nàng liền chuyển trọng tâm câu chuyện , "Từ nhỏ phụ thân đều sủng ái ngươi, luôn mang ngươi theo bên cạnh nuôi dạy không nói, còn trải sẵn tương lai vị trí Thiên hậu nương nương cho ngươi, đồng dạng là nữ nhi, hắn chưa từng đối với ta dụng tâm nhiều như vậy ? Đối với những chuyện này, ta tất nhiên không tránh được ghen tỵ. Cho nên ngươi cũng đừng trách ta trước kia bắt nạt ngươi. Sau lại, ta đã từng theo dõi ngươi liền phát hiện ngươi lén đi Minh giới , vốn ta nghĩ muốn vạch trần nhằm bêu xấu danh tiếng của ngươi, phá hủy hôn sự của ngươi cùng thái tử Sùng Lăng , để phụ thân nhìn rõ nữ nhi mà hắn hao hết tâm sức sủng ái rốt cuộc là loại người gì ! Nhưng không ngờ số phận sắp đặt ta gặp được hắn, kỳ thực ta thật sự không cam đảm bằng ngươi, một mình lén lút chạy tới Minh giới, ta thật sự không dám ! Ta vì muốn gặp được hắn nhiều hơn, nếu bị phát hiện có thể đổ lên trên người ngươi, cho nên không hề vạch trần ngươi, mới lần lượt dễ dàng làm ngơ việc ngươi cùng Quân Thương bí mật gặp riêng !"
[ 1 ] trong bài từ theo điệu Niệm Nô Kiều có viết: << Vũ phiến luân cân, đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt >>
( Nghĩa là Tay cầm quạt lông, đầu đội mũ xanh, trong tiếng nói cười mà thuyền giặc tro bay khói tan )
"Khi đó, chỉ cần đứng xa xa nhìn hắn. . . . . . . . . . . . . Ta cảm thấy cả trái tim như bị lắp đầy. . . . . . Đó là một loại cảm giác khó tả ta chưa từng có , rung động ngọt ngào, giống như ánh mặt trời chiếu sáng . . . . . ."
Thái Tố công chúa nói đến đây , bèn ngừng lại , yếu ớt thở dài một cái !
Cách lớp sa y mỏng màu đen, Lâm Lang có thể cảm nhận trên mặt nàng tỏa ra ánh sáng nhu hòa phiếm một chút khổ sở, không biết nàng là khát khao hay là hoài niệm. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ánh mắt Lâm Lang khẽ lóe lên, cất tiếng nhàn nhạt : " Vậy cùng ta có quan hệ gì đâu ?" Khi đó, nàng đã sớm phát giác có người theo dõi, nhưng vẫn không tìm ra kẻ nào, bây giờ nghĩ lại, chỉ có nàng mới có bản lãnh đó !
Thái Tố công chúa với nàng cùng huyết mạch, hơi thở dĩ nhiên giống nhau, có thể làm nàng cảm nhận không ra, ngược lại cũng không phải chuyện gì to tát !
Nhớ tới trước kia, đáy lòng Lâm Lang cũng dâng lên một cỗ chua xót, ánh mắt trong lúc lơ đễnh nhiễm một tầng ướt át!
Thái Tố công chúa nghe Lâm Lang nói như thế, đột nhiên ngẩng đầu, mâu quang mãnh liệt nhìn về phía Lâm Lang: "Tại sao lại không quan hệ gì với ngươi? Ngươi. . . . . . . . . . . . . . . . Chẳng lẽ không nhìn ra, thái độ U Minh đối với ngươi cùng những người khác bất đồng sao ?"
Lâm Lang nghe nàng nói vậy, ngược lại khổ sở cười một tiếng nói: " Nhìn ra !" Tiếp đó nàng nhìn Thái Tố công chúa nói: " chỉ gần đây mới nhìn ra , trước kia ta không hề biết !"
Thái Tố công chúa nghe xong lời nàng , giống như thở phào nhẹ nhõm, nói với nàng: "Ngươi nếu đã biết , ta khẳng định ngươi không thích U Minh, có đúng không?"
Lâm Lang hừ nhẹ một tiếng cười nói: " Trong lòng một người làm sao có thể cùng lúc yêu hai người được chứ ? Trừ phi hắn có hai trái tim!" Thái Tố công chúa biết rõ còn cố hỏi !
" Phải !" Thái Tố công chúa giống như như thích sức nặng, nói: " Được rồi ! Mặc kệ thế nào ngươi không thể ở lại chỗ này nữa, chỉ cần ngươi ở lại một ngày, hắn sẽ trải qua một ngày không giống hắn!"
Lâm Lang nhíu mày: " Ta đương nhiên muốn rời khỏi đây ! Nhưng ngươi cũng biết dụng ý hắn bắt ta tới nơi này rồi chứ?"
" Đơn giản là muốn dùng hồn phách ngươi thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh !" Thái Tố công chúa cười khẽ, "Ta cũng là nữ nhi phụ vương , cùng huyết mạch Huyền gia , tác dụng so với ngươi cũng không kém bao nhiêu !"
Lâm Lang nghe này, đột nhiên sửng sốt —— Thái Tố công chúa muốn hy sinh bản thân !
Không đợi Lâm Lang trả lời, liền nghe Thái Tố công chúa cười khổ nói: "Lại nói, ngươi cho rằng hắn thật có thể ngoan tâm nhìn ngươi hồn phi phách tán ? Chỉ nhìn hành động hắn mấy ngày nay thì biết rõ , ngươi bị thương, nếu không phải Thanh Tiêu bảo kiếm là bội kiếm thuộc sở hữu của ngươi, một kiếm xuyên tim ngươi đã sớm mất mạng, tuy nói hiện tại sinh mạng ngươi không đáng ngại, nhưng Thanh Tiêu bảo kiếm dù sao cũng là thần kiếm Thượng Cổ, hồn phách của ngươi cũng bị chút ảnh hưởng, vì vậy hồn phách bây giờ của ngươi không thể phát huy hiệu dụng, nếu muốn hồn phách khôi phục lại cường thịnh nhất, chẳng những vết thương trên thân phải trị liệu tận gốc, mà tinh thần cũng phải hoàn hảo ! Hắn lại làm gì ? Dẫn ngươi đi xem tình cảnh mẫu thân ngươi không nói, còn mặc cho Diệp Cẩn Huyên làm loạn, để ngươi nhìn Quân Thương cùng Diệp Cẩn Huyên ở bên nhau. . . . . . . . . . . . . . . . . . "
"Ai!" Thái Tố công chúa thở dài, " Tất cả cũng bởi vì hắn thấy tâm tình ngươi không bị ảnh hưởng nhiều, nên lập tức. . . . . . . . . . . . . Ngươi xem trong cháo tổ yến , hắn. . . . . . . . . . . . Ai!"
Thái Tố công chúa nói xong, khổ sở lắc đầu: "Hắn nếu không từ bỏ được việc thương ngươi, ta cần gì phải làm kẻ ác !"
Lâm Lang nhìn Thái Tố công chúa khốn khổ vì tình, trong lòng cũng tràn ngập bi thương, không nhịn được tận tình khuyên bảo : "Nhưng ngươi. . . . . . . . . . . . . . Lại nói sau khi ngươi giúp hắn thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, hồn phách không còn nguyên vẹn, ngươi nghĩ kỹ chưa? Ngươi thân là công chúa Huyền Vũ đại đế lại trợ trụ vi ngược ( nối giáo cho giặc ) , ý đồ gây hỗn loạn tam giới, kết cục xấu nhất là gì ngươi đã nghĩ qua chưa?"
Thái Tố công chúa nghe xong, vẻ mặt nhanh chóng đau thương , trên người từ từ lộ ra một cỗ khí thế kiên định: "Ta đã nghĩ tới. . . . . . . . . . . . . . . . . . Hơn nữa không chỉ nghĩ đến một lần! Ta muốn có được viên Nguyệt Châu, cũng là muốn bảo vệ linh thức của hắn !"
Lâm Lang nghe lời của nàng, tâm thần chấn động , bất chợt đối với nữ tử trước mắt không khỏi sinh ra lòng thương tiếc : "Ngươi. . . . . . . . . . . . . . . . Người tội gì phải làm vậy ?"
Âm thanh Thái Tố công chúa có chút nghẹn ngào: "Muội muội. . . . . . . . . . . . . . . . Vậy ngươi ngày đó, sao còn liều mạng hồn phi phách tán cũng không chịu gả cho thái tử Thiên tộc ?"
" Chuyện tình cảm , có thể làm gì chứ !"
Thái Tố công chúa bi thương thở dài đánh sâu vào nội tâm Lâm Lang, cơn nhức nhối mang theo vài phần chua xót, nàng nhìn nữ tử trước mắt, hít sâu một hơi: " Không thể quay đầu được sao? Thừa dịp bây giờ còn chưa tạo thành sai lầm lớn, sớm quay đầu lại van xin Thiên đế tha thứ, hướng thiên đế nhận tội, nói không chừng tất cả mọi người có thể bảo toàn !"
"Hắn sẽ không đồng ý !" Thái Tố công chúa kiên định lắc đầu, "Ta không phải chưa từng khuyên qua! Hơn nữa đã đi tới bước này chúng ta đã cùng thiên đế đối địch , ngươi còn nhớ rõ chiếc áo lông chồn tuyết trắng không ?"
Lâm Lang nghe này, con ngươi đột nhiên mở to: "Ngươi nói là. . . . . ." Áo choàng kia là dùng da chồn may thành , hồ ly bình thường nào miếng da lớn như vậy , tất nhiên là thuộc về Tiên Hồ đạo hạnh cao thâm !
Thái Tố công chúa cười nói: "Không sai ! Đó chính là da của Bạch Ế Chân Quân!"
" Bạch Ế Chân Quân mặc dù không coi là có danh tiếng, nhưng cũng là Thiên Đình phong danh Chân Quân, ngươi nói U Minh ngay cả Bạch Ế Chân Quân cũng sát hại, Thiên Đình có thể buông tha hắn sao? Cho nên hiện tại cùng thiên đình đối nghịch, cũng là bất đắc dĩ, nếu có thể thành công cũng là một con đường sống, nếu như thất bại. . . . . . . . . . . . . . . . Từ xưa tới nay thắng làm vua thua làm giặc, cũng không oán trách được ai !"
Thái Tố công chúa khổ sở nói mang theo nhàn nhạt giễu cợt, trong lời nói tựa như hàm chứa vô tận quyết tuyệt, khiến Lâm Lang không biết nói cái gì cho phải!
"Nhưng. . . . . . Ngươi. . . . . ."
" Được rồi !" Thái Tố công chúa bỗng nhiên ngắt lời nàng, "Ngươi chỉ cần nói ngươi có muốn rời đi hay không !"
Lâm Lang khẽ cười khổ: "Các ngươi phí hết tâm tư bắt ta , sao lại dễ dàng để ta đi, coi như ngươi nguyện ý, U Minh sẽ không bắt ta trở về nữa sao?"
Ánh mắt Thái Tố công chúa chợt lóe, biết Lâm Lang vẫn không tin mình, trong lòng yếu ớt thở dài một cái, ánh mắt thản nhiên xuyên thấu qua mạng che mặt nhìn Lâm Lang, kiên định nói: "Ngươi yên tâm! Ta còn không tới mức nham hiểm như vậy. Lại nói, chỉ cần ta giúp hắn thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, tin tưởng hắn sẽ không để ý đến ngươi. Quân Thương pháp lực đã bị phế, ngươi sau khi ra ngoài. . . . . . . . . . . . . . . . . . Cùng hắn rời đi ! Tìm một nơi thật xa, sống vui vẻ qua ngày . . . . . . . . . . . . . . . . . . Nếu ngày sau có cơ hội gặp phụ vương, cứ nói tội trạng của ta cho hắn !"
Lâm Lang nghe Thái Tố công chúa nói như thế, tin tưởng nàng sẽ không âm mưu gì, nhưng vẫn không nhịn được giễu cợt cười một tiếng nói: " Tìm một nơi thật xa, sống vui vẻ qua ngày ? Chờ các ngươi thúc đẩy tam giới Thần Đỉnh, trong tam giới này, còn có nơi an ổn sao?"
Thái Tố công chúa nghe nàng hỏi, vẻ mặt trong nháy mắt có chút xấu hổ, có lẽ vì che giấu điều gì, âm thanh của nàng bỗng nhiên lạnh ba phần: "Ngươi chỉ cần nói có đồng ý rời đi hay không là được!"
"Được rồi! Chỉ là ta cũng không thích thiếu ân tình người khác !" Lâm Lang nói: " Sau khi ra ngoài, viên Nguyệt Châu ta sẽ đưa cho ngươi."
Lâm Lang đưa tay vuốt ve viên hạt châu tỏa ra hào quang bảy màu trên cổ, làm trong mắt Thái Tố công chúa lóe lên vẻ không dám tin, nàng nhìn Thái Tố công chúa nói: "Mất đi hạt châu này, ta cũng không phải không thể khôi phục nguyên thân ! Ta chỉ hi vọng hạt châu này sau cùng có thể bảo vệ hồn phách bất diệt. . . . . . . . . . . . . . . . "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.