Chương 90: CHƯƠNG 90
Tg Tuyệt Ca
20/11/2022
Tiền Tuyền người đông thế mạnh, nhưng Du Thanh Vi mang đến "nhân" thủ
cũng không ít. Mười sáu chỉ sơn tinh tiểu quỷ thoạt nhìn bé xíu dễ khi
dễ, nhưng mà mỗi con đều là lão quỷ đã hút tinh hoa của núi rừng mấy
chục năm, mọc ra cả quỷ lân. Hiện giờ còn có Lộ Vô Quy tạo quỷ bài cho
chúng nó ngưng tụ quỷ thân, hơn nữa có phù văn trấn thân, thực lực tăng
lên rất nhiều.
Quỷ đã mọc ra răng nhọn tuy còn chưa tới mức gọi là ác quỷ, nhưng chắc chắn cực kì hung dữ, sẽ cắn người, ăn thịt người, thường thường đều bị quy về ác quỷ đạo.
Mười sáu chỉ sơn tinh tiểu quỷ vừa ra tay, hung tướng liền hiện, chúng như ong vỡ tổ nhào lên, gặp người liền gặm cắn. Chúng nó là quỷ không có thân thể, mấy cái miệng đầy răng nhọn kia cắn vào cũng không phải là cơ thể người, mà là huyết khí và hồn phách của người. Chúng nó tuy gặm ở mặt ngoài cơ thể, nhưng từ thân thể cho đến hồn phách đều truyền đến sự đau đớn do bị xé rách, nơi bị chúng cắn có thể dùng mắt thường thấy được huyết nhục nhanh chóng khô rút lại, huyết sắc trên mặt người cũng biến mất hầu như không còn, trở nên trắng bệch, ngay cả hồn phách bên trong cũng bị xé ra tới, đau tới nỗi người bị cắn phải điên cuồng cào cấu toàn thân. Mười mấy con tiểu quỷ nhào vào một tên thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, một người đang vô cùng khỏe mạnh thảm thiết thét lên rồi bắt đầu khô quắt lại, chỉ vài phút đã gầy thành da bọc xương, khuôn mặt vặn vẹo thống khổ té xuống đất tắt thở.
Một gã đàn ông hơn bốn mươi tuổi đứng bên cạnh giận dữ hét lên: "Ác quỷ đạo! Du Thanh Vi, cô vậy mà dám sai khiến ác quỷ hại tính mạng con người!"
Du Thanh Vi nhìn Lộ Vô Quy và Đại Lạt Ma đang đánh nhau túi bụi bên kia, không hề có chút nào rơi xuống hạ phong. Nàng cầm quạt xếp, khí định thần nhàn trả lời: "Làm trong nghề này của chúng ta, thuần hóa một ít sơn tinh dã quỷ nuôi trong nhà thì có làm sao? Nói được giống như các người không hề nuôi Yêu Linh tiểu quỷ trong nhà vậy!"
Gã kia rống xong một câu cũng không rảnh rống Du Thanh Vi thêm nữa. Bởi vì nguyên một ổ tiểu quỷ đã nhào lên trên người hắn. Mấy tên bên cạnh muốn cứu, vừa xông lên đã bị đám tiểu quỷ chia ra cắn xé. Mấy chỉ tiểu quỷ này thân hình nhỏ xíu, cao chưa tới một thước, chúng nó ở trên mặt đất luồn qua luồn lại, động tác thập phần mau lẹ, lại có bàn ghế che chắn nên muốn bắt được chúng nó cũng không dễ.
Tay trần bắt không được, lập tức có người bắt đầu dùng pháp khí đuổi quỷ.
Đạo sĩ dùng chuông phép gọi thần, các loại bộ pháp đều được tung ra, có người mời Tổ sư gia thượng thân, có người cho mời Thái Thượng Lão Quân, cũng có người ỷ vào kiếm thuật cao minh vung kiếm chém về phía mấy con tiểu quỷ, chặn đường không cho chúng chui tới chui đi, tình thế trong lúc nhất thời lâm vào giằng co.
Nhưng bên cạnh vẫn còn có Kim Sa và Mục Mộ. Hai nàng đều là Đại Yêu hàng thật giá thật có thực lực đã hóa hình người, thân hình có thể tùy ý biến hóa qua lại giữa yêu và người. Chân thân của Kim Sa là cát vàng, mấy cái lưới phép bắt quỷ trảo yêu vừa trùm lên người, nàng nháy mắt hóa thành một đoàn cát vàng xuyên qua mắt lưới chui ra ngoài, sau đó che trời lấp đất ập xuống cuốn lấy kẻ tấn công nàng, những hạt cát vừa nhỏ vừa nhuyễn theo tai, mắt, mũi, miệng chui vào trong não. Yêu vốn dĩ thích ăn thịt người, nàng vừa chui vào liền như gió cuốn mây tan, nháy mắt đem đầu người ăn cái sạch sẽ, đến máu cũng hút khô không chừa một giọt.
Mục Mộ càng khó đối phó. Người hiện đại đều thích trang trí cây xanh, cây kiểng này nọ, quán bar cũng không ngoại lệ, nơi nơi đều là bồn hoa và chậu cây cảnh, nàng ta trốn vào trong đám thực vật rồi công kích địch thủ. Những thực vật này bị nàng dùng yêu lực kích phát nên khi bị người chém đứt sẽ nổ tung, chất lỏng màu xanh dính vào cơ thể người thì nàng sẽ theo đó chui vào bên trong du tẩu khắp kinh mạch, hút sạch tinh huyết của kẻ đó rồi lặng lẽ rời đi.
Khôi Tử Tuyển ngồi nhìn mà tức muốn hộc máu! Ả cả giận nói với Du Thanh Vi: "Du Thanh Vi, cô nói tôi nghe một chút coi, dựa vào cái gì tôi hút tinh khí của con người thì bị cho lên bảng truy nã ngồi, còn mấy cô nàng kia hút tinh khí người khác lại không có việc gì hết."
Du Thanh Vi thong thả đáp lại một câu: "Các nàng hút tinh khí con người có tôi đứng ra chịu trách nhiệm, còn cô hút tinh khí con người, có người thay cô đứng ra phụ trách sao?"
Khôi Tử Tuyển bị Du Thanh Vi hung hăng nói cho một phen nghẹn họng, ả giận dữ la: "Chỉ cho châu quan phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn."*
*Ý nghĩa câu này: làm quan thì có thể hoành hành ngang ngược, làm dân chúng thì không có tự do.
Đột nhiên một tấm vải bùa cực lớn từ trên trần nhà buông xuống. Trên vải bùa vẽ đầy Thần Phật và tường vân thụy thú*, một gã đàn ông hơn ba mươi tuổi đứng trước tấm vải bùa, bấm đốt ngón tay niệm chú rồi hét lớn một tiếng: "Đi!" Tức khắc, từng đạo hư ảnh từ trên vải bùa bay ra, hướng về phía đám sơn tinh tiểu quỷ và Kim Sa, Mục Mộ đánh tới.
*Tường vân thụy thú là 103 loài dị thú trong văn hóa Trung Quốc, tứ đại thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cũng nằm trong số đó.
Kim Sa thấy thế la lên: "Cửu Nguyệt!" Nguy hiểm đánh tới trực diện làm cho nàng theo bản năng muốn bỏ trốn, nhưng vừa mới tránh ra hai bước thì nhìn thấy hai cha con Tiền Tuyền dẫn theo bốn năm tên xung phong liều chết tấn công Du Thanh Vi, mà một bên khác, Đường Viễn đang bị hai người cuốn lấy không thoát thân được. Nàng nếu bỏ trốn, Du Thanh Vi đối mặt với đám người của cha con Tiền Tuyền tuyệt đối sẽ không đánh lại bỏ mạng. Kim Sa thấy tình huống như vậy đành cắn răng nhào về phía cha con Tiền Tuyền. Hư ảnh lao ra từ trong tấm vải bùa hóa thành đầy trời Thần Phật, thế tiến công hung mãnh đánh vào trên người Kim Sa, đánh cho nàng hộc cả máu. Nàng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, liều mạng chặn lại Tiền Tuyền và Tiền Mân.
Đám sơn tinh tiểu quỷ thấy tình huống không đúng, sôi nổi chạy về phía Lộ Vô Quy, nhưng Lộ Vô Quy đang đấu pháp cùng Đại Lạt Ma, đánh đấm hăng say tới nỗi chúng nó không thể nào tới gần được, một đám tiểu quỷ chui vào trong quỷ bài, dùng quỷ bài bao bọc quỷ thân bay về phía Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi thấy thế giơ tay lên, đem toàn bộ quỷ bài thu vào trong túi bùa có vẽ bùa tụ âm. Nàng nhìn thấy Tiền Tuyền và Tiền Mân xuất thủ cực nhanh, dao găm trong tay lóe sáng hàn quang giống như tạo thành một cái lưới chém lên trên người Kim Sa, giết cho kim quang trên người Kim Sa đều mờ nhạt đi, cát vàng nay đã thành cát máu.
Cứu Nguyệt nghe thấy tiếng hét của Kim Sa, quay đầu nhìn tấm vải bùa kia, sau đó nhảy vọt hai cái ném một cái chai về phía tấm vải bùa. Gã đàn ông đứng trước tấm vải bùa nhìn thấy cái chai bị ném qua đây liền tung người nhảy lên, đá văng cái chai mà Cửu Nguyệt vừa ném qua. Cửu Nguyệt vung tay lên, ném một đống viên pha lê to to nhỏ nhỏ về phía gã đàn ông, nàng hô to: "Để tôi xem ông làm sao trốn thoát!" Gã đàn ông kéo lấy tấm khăn trải bàn cuốn lấy mấy viên pha lê kia. Hắn vừa mới cuốn được một nửa thì nghe thấy Cửu Nguyệt cười lớn, nói: "Haha, bị lừa rồi!"
Tay trái của Cửu Nguyệt lấy ra một cây đèn dầu, tay phải cầm bật lửa, "răng rắc" một tiếng châm lửa cho cây đèn, sau đó ném về phía tấm vải bùa. Gã đàn ông đang cuốn khăn trải bàn lập tức xoay người tính chụp lấy đèn dầu nhưng không chụp kịp. Đèn dầu đập lên trên tấm khăn trải bàn vỡ toang, dầu bắn đầy khăn và thân thể hắn, sau đó mồi lửa bên trong đèn bắt đầu thiêu đốt tấm khăn và quần áo hắn. Theo sát, mấy bình rượu được đặt trên quầy bar liên tục bay tới đổ lên trên người gã đàn ông.
Mục Mộ hét to: "Cửu Nguyệt, đừng có đùa nữa!" Giọng nói của nàng ta từ trong góc của quầy bar vang lên.
Cửu Nguyệt lấy ra hai quả cầu được bọc vải có tẩm dầu, bên trong chứa thuốc nổ ném về phía tấm vải bùa. Quả cầu vừa đụng vào vải bùa liền nổ vang, tiếng nổ giống như mấy đứa trẻ nhỏ chơi đốt pháo vào dịp Tết, tiếp đó vải tẩm dầu bao bọc bên ngoài quả cầu lập tức bốc cháy, bắt đầu thiêu đốt tấm vải bùa, hỏa thế cực kì mãnh liệt.
Gã đàn ông điều khiển vải bùa trên người bị dính dầu còn bị đổ thêm rượu mạnh, thật vất vả mới xé xuống lớp quần áo đem lửa dập tắt, nhìn thấy vải bùa bị Cửu Nguyệt đốt cháy, hắn tức giận hét lớn một tiếng rồi nhào về phía Cửu Nguyệt.
Cửu Nguyệt la lên: "Chị hai ơi cứu em." vội vàng chạy về phía quầy bar.
Du Thanh Vi thấy vải bùa đã bị hủy, pháp ảnh của Thần Phật đều biến mất, lập tức đem mười sáu chỉ tiểu quỷ ném về phía gã đàn ông đang đuổi theo Cửu Nguyệt.
Mục Mộ nhìn thấy đám tiểu quỷ đã chặn lại gã đàn ông kia, lập tức lao ra đi cứu Kim Sa.
Tiền Tuyền biết Kim Sa và Mục Mộ là Đại Yêu nên cố ý mời người tạo ra tấm vải bùa cực lớn này để đối phó với các nàng, nhưng không nghĩ tới con bé Cửu Nguyệt không có mấy lượng bản lĩnh, gặp phải nguy hiểm chỉ biết la lên "chị hai ơi cứu em" lại có thể phá hủy kế hoạch của hắn. Hắn lập tức hét lớn: "Chặn hai con Đại Yêu này lại." Sau đó không quan tâm gì khác, xung phong liều chết giết về phía Du Thanh Vi. Bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giết chết Du Thanh Vi, mọi chuyện sẽ được giải quyết!
A Đạo, Hắc Sơn, Hà Thắng Lợi, Lý Vấn lập tức vây quanh Kim Sa.
Du Thanh Vi biết kỹ thuật cận chiến của Tiền Tuyền rất lợi hại nên không dám để hắn đến gần, thấy hắn đằng đằng sát khí nhào tới, nàng sợ tới mức tay run run, nhưng sau đó liền trấn tĩnh, giơ tay đánh ra một đạo Thanh Long ấn mà bản thân đã luyện qua vô số lần.
Nàng giơ tay đẩy ra một chưởng, một cỗ lực lượng cường đại từ trong xương sống liền dọc theo kinh mạch du tẩu hội tụ ở hai bàn tay, ngay lúc Tiền Tuyền còn cách nàng khoảng một mét, cỗ lực lượng cường đại kia phóng xuất ra ngoài, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh hình rồng, hung hăng nện vào trước ngực của Tiền Tuyền...
Tiền Tuyền vừa vọt tới trước mặt Du Thanh Vi, dao găm trong tay đang tính chém vào cổ Du Thanh Vi thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ uy hiếp bao phủ lấy toàn thân, hắn muốn lui về phía sau nhưng lại không kịp, chỉ thấy ngực bị hung hăng đập vào, cỗ lực lượng kia cường đại tới nỗi đánh cho hắn bay ra ngoài, trong nháy mắt hắn có thể cảm giác được xương sườn và lục phủ ngũ tạng của mình đều bị đánh nát!
Du Thanh Vi đánh ra một chưởng, nhìn thấy Tiền Tuyền bay lên không trung, "phốc---" một tiếng, phun ra một đống sương máu, ghế sofa, ghế dựa, bình rượu và ly rượu trước mặt nàng bị cuốn vào cơn lốc xoáy bay lên không trung, sau đó bùm bùm rớt trên mặt đất. Đồ vật trong phạm vi mười mét trước mặt đều bị nàng thổi bay sạch sẽ.
Kim Sa, Mục Mộ, Tiền Mân, đám sơn tinh tiểu quỷ và đám người đang giao thủ trong quán bar đều đồng loạt dừng tay, một đám trừng lớn đôi mắt nhìn về phía Du Thanh Vi, ánh mắt kia tràn ngập không thể tin được.
Khôi Tử Tuyển và Loạn Hoài cũng đồng thời quay sang nhìn Du Thanh Vi, cả hai đều tắt đài. Du Thanh Vi đã từng dùng qua một chiêu tương tự như chiêu này lúc mắc kẹt ở Quỷ Thị, sau đó liền trọng thương hấp hối. Trừ bỏ lần đó ra, Du Thanh Vi lúc nào cũng có vẻ thực yếu đuối, thuộc về loại yếu nhất trong đám yếu. Căn cứ vào biểu hiện gần nhất của Du Thanh Vi, các ả rất hoài nghi lần trước Du Thanh Vi hẳn là đã sử dụng một loại cấm thuật nào đó. Nhưng mà, giờ phút này các ả phải hoàn toàn lau mắt mà nhìn.
Tiền Mân hét lên một tiếng: "Ba!" xoay người vọt tới bên người Tiền Tuyền. Lúc hắn đến bên cạnh Tiền Tuyền, chỉ thấy Tiền Tuyền trừng to hai mắt nằm trên mặt đất, máu tươi như suối phun ào ạt chảy ra ngoài, cả người hắn đang co giật, tròng mắt cũng bắt đầu tan rã.
Du Thanh Vi nhìn hai tay của mình, lại nhìn chiến trường trước mắt, hơi có chút sửng sốt, nàng thấy Tiền Mân và đám tay chân đang nhìn chằm chằm mình liền vội vàng đánh thêm một đạo Thanh Long trấn thân ấn cho chắc ăn, sau đó cầm quạt xếp ngồi trở về, nói: "Mọi người cứ tiếp tục đi, đừng để ý đến tôi."
Lộ Vô Quy đang cùng Đại Lạt Ma đánh đến khó phân khó bỏ, hai người bọn họ căn bản không chú ý tới động tĩnh bên phía Du Thanh Vi. Đối với Đại Lạt Ma tới nói, thu phục được chỉ Đại Quỷ Yêu trước mắt này mới là chính sự. Đối với Lộ Vô Quy tới nói, Du Thanh Vi nếu gặp phải nguy hiểm nhất định sẽ kêu cô, không kêu chứng tỏ không có việc gì, nên cô chuyên tâm đánh với tên Đại Lạt Ma. Đại Lạt Ma này lợi hại hơn Thập Tửu không biết bao nhiêu lần, công pháp Phật môn cũng biết rất nhiều. Lộ Vô Quy cảm thấy nếu cô ở nhân gian hành tẩu, về sau khẳng định còn sẽ gặp được nhiều Đại Lạt Ma lợi hại hơn nữa, cô muốn đánh lâu một chút để nhìn rõ chiêu thức và bản lĩnh của hắn, về sau nếu có gặp Đại Lạt Ma lợi hại hơn còn dễ bề đối phó. Tốt nhất là thông qua trận đấu này học trộm thêm vài bản lĩnh. Dù sao cô là quỷ, chỉ cần có địa khí để hấp thu thì sẽ có thể cuồn cuộn không ngừng bổ sung thể lực, không giống như người cần phải ăn cơm, ngủ nghỉ mới có thể phục hồi thể lực. Cô thấy Đại Lạt Ma này đã bắt đầu thở dốc, cảm thấy mình hẳn là nên cổ vũ hắn một chút, vì thế hô: "Đại Lạt Ma cố lên! Chú ý điều hòa nhịp thở, chú ý tiết kiệm thể lực!"
Đại Lạt Ma tức giận tháo xuống tràng hạt xá lợi kích phát Phật lực, đánh về phía Lộ Vô Quy.
Tràng hạt xá lợi được kích phát Phật lực lập tức tỏa ra kim quang lóa mắt, kim quang này hóa thành một hư ảnh tượng Phật cuốn về phía Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy vừa vặn bị Phật xá lợi đánh trúng, mười mấy hạt xá lợi đánh vào trên người cô liền nổ tung, kim quang phát ra đương trường đánh cho cô tán thành sương mù quỷ.
Mấy hạt Phật xá lợi tụ thành một cụm bay vòng quanh trên đỉnh đầu của cô, sau đó bắt đầu chụp xuống.
Đại Lạt Ma điều khiển tràng hạt, chắp hai tay tạo thành hình cung đè ép về phía Lộ Vô Quy đã biến thành sương mù quỷ. Hắn quát lớn: "Quy y cửa Phật ---" lời còn chưa nói xong, trong đám sương mù quỷ đột nhiên bay ra một khối bát quái bàn, khối bát quái bàn nhắm vào một viên Phật xá lợi đang bay trong không trung, đè cho nó rơi xuống mặt đất, chỉ nghe "bang" một tiếng, hạt Phật xá lợi được mài giũa tròn trịa bóng loáng liền giống như hạt đậu phộng bị ván sắt đập nát. Bát quái bàn vừa đập nát hạt đậu phộng kia đột nhiên bay lên, nhào về phía mặt của hắn.
Bát quái bàn bên trong có khắc Li Long lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lao tới, theo sát phía sau bát quái bàn còn có đám sương mù quỷ bị linh quang của Phật xá lợi quấn lấy.
Đại Lạt Ma vô cùng kinh hãi: Đại Quỷ Yêu này sao có thể không bị trấn áp bởi Phật xá lợi cơ chứ!
Tâm niệm vừa động, Li Long bát quái bàn đã vọt tới gần, hắn duỗi tay tính chộp lấy nhưng lại thấy sương mù quỷ hôi hổi phía sau Li Long bát quái bàn đột nhiên hóa thành hình người, Li Long bát quái bàn bị Lộ Vô Quy chộp tới trong tay. Vù một tiếng, Lộ Vô Quy cầm lấy Li Long bát quái bàn đập vào mặt Đại Lạt Ma kia. Li Long bát quái bàn so với sắt thép còn rắn chắc hơn đập thẳng vào cái mũi của Đại Lạt Ma, đau đến nỗi làm hắn ta hét lên một tiếng, liên tục lui về phía sau.
Máu mũi giống như dòng suối nhỏ ào ào chảy ra, nước mắt cũng bắt đầu rơi lã chã.
Lộ Vô Quy ôm Li Long bát quái bàn nhìn tên Đại Lạt Ma đang vừa phun máu mũi vừa chảy nước mắt kia, "ai nha" một tiếng rồi nói: "Đại hòa thượng, ông khóc kìa!"
Đại Lạt Ma thấy ngay cả Phật xá lợi cũng không trấn được Đại Quỷ Yêu này, không hề dây dưa thêm nữa, che lại cái mũi bỏ chạy ra khỏi quán bar.
Lộ Vô Quy: "...." Cô nói thầm trong lòng: "Rõ ràng là một cái đại hòa thượng lại làm như mình là gái nhà lành mà che miệng khóc lóc chạy đi, quá mất mặt."
Quỷ đã mọc ra răng nhọn tuy còn chưa tới mức gọi là ác quỷ, nhưng chắc chắn cực kì hung dữ, sẽ cắn người, ăn thịt người, thường thường đều bị quy về ác quỷ đạo.
Mười sáu chỉ sơn tinh tiểu quỷ vừa ra tay, hung tướng liền hiện, chúng như ong vỡ tổ nhào lên, gặp người liền gặm cắn. Chúng nó là quỷ không có thân thể, mấy cái miệng đầy răng nhọn kia cắn vào cũng không phải là cơ thể người, mà là huyết khí và hồn phách của người. Chúng nó tuy gặm ở mặt ngoài cơ thể, nhưng từ thân thể cho đến hồn phách đều truyền đến sự đau đớn do bị xé rách, nơi bị chúng cắn có thể dùng mắt thường thấy được huyết nhục nhanh chóng khô rút lại, huyết sắc trên mặt người cũng biến mất hầu như không còn, trở nên trắng bệch, ngay cả hồn phách bên trong cũng bị xé ra tới, đau tới nỗi người bị cắn phải điên cuồng cào cấu toàn thân. Mười mấy con tiểu quỷ nhào vào một tên thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, một người đang vô cùng khỏe mạnh thảm thiết thét lên rồi bắt đầu khô quắt lại, chỉ vài phút đã gầy thành da bọc xương, khuôn mặt vặn vẹo thống khổ té xuống đất tắt thở.
Một gã đàn ông hơn bốn mươi tuổi đứng bên cạnh giận dữ hét lên: "Ác quỷ đạo! Du Thanh Vi, cô vậy mà dám sai khiến ác quỷ hại tính mạng con người!"
Du Thanh Vi nhìn Lộ Vô Quy và Đại Lạt Ma đang đánh nhau túi bụi bên kia, không hề có chút nào rơi xuống hạ phong. Nàng cầm quạt xếp, khí định thần nhàn trả lời: "Làm trong nghề này của chúng ta, thuần hóa một ít sơn tinh dã quỷ nuôi trong nhà thì có làm sao? Nói được giống như các người không hề nuôi Yêu Linh tiểu quỷ trong nhà vậy!"
Gã kia rống xong một câu cũng không rảnh rống Du Thanh Vi thêm nữa. Bởi vì nguyên một ổ tiểu quỷ đã nhào lên trên người hắn. Mấy tên bên cạnh muốn cứu, vừa xông lên đã bị đám tiểu quỷ chia ra cắn xé. Mấy chỉ tiểu quỷ này thân hình nhỏ xíu, cao chưa tới một thước, chúng nó ở trên mặt đất luồn qua luồn lại, động tác thập phần mau lẹ, lại có bàn ghế che chắn nên muốn bắt được chúng nó cũng không dễ.
Tay trần bắt không được, lập tức có người bắt đầu dùng pháp khí đuổi quỷ.
Đạo sĩ dùng chuông phép gọi thần, các loại bộ pháp đều được tung ra, có người mời Tổ sư gia thượng thân, có người cho mời Thái Thượng Lão Quân, cũng có người ỷ vào kiếm thuật cao minh vung kiếm chém về phía mấy con tiểu quỷ, chặn đường không cho chúng chui tới chui đi, tình thế trong lúc nhất thời lâm vào giằng co.
Nhưng bên cạnh vẫn còn có Kim Sa và Mục Mộ. Hai nàng đều là Đại Yêu hàng thật giá thật có thực lực đã hóa hình người, thân hình có thể tùy ý biến hóa qua lại giữa yêu và người. Chân thân của Kim Sa là cát vàng, mấy cái lưới phép bắt quỷ trảo yêu vừa trùm lên người, nàng nháy mắt hóa thành một đoàn cát vàng xuyên qua mắt lưới chui ra ngoài, sau đó che trời lấp đất ập xuống cuốn lấy kẻ tấn công nàng, những hạt cát vừa nhỏ vừa nhuyễn theo tai, mắt, mũi, miệng chui vào trong não. Yêu vốn dĩ thích ăn thịt người, nàng vừa chui vào liền như gió cuốn mây tan, nháy mắt đem đầu người ăn cái sạch sẽ, đến máu cũng hút khô không chừa một giọt.
Mục Mộ càng khó đối phó. Người hiện đại đều thích trang trí cây xanh, cây kiểng này nọ, quán bar cũng không ngoại lệ, nơi nơi đều là bồn hoa và chậu cây cảnh, nàng ta trốn vào trong đám thực vật rồi công kích địch thủ. Những thực vật này bị nàng dùng yêu lực kích phát nên khi bị người chém đứt sẽ nổ tung, chất lỏng màu xanh dính vào cơ thể người thì nàng sẽ theo đó chui vào bên trong du tẩu khắp kinh mạch, hút sạch tinh huyết của kẻ đó rồi lặng lẽ rời đi.
Khôi Tử Tuyển ngồi nhìn mà tức muốn hộc máu! Ả cả giận nói với Du Thanh Vi: "Du Thanh Vi, cô nói tôi nghe một chút coi, dựa vào cái gì tôi hút tinh khí của con người thì bị cho lên bảng truy nã ngồi, còn mấy cô nàng kia hút tinh khí người khác lại không có việc gì hết."
Du Thanh Vi thong thả đáp lại một câu: "Các nàng hút tinh khí con người có tôi đứng ra chịu trách nhiệm, còn cô hút tinh khí con người, có người thay cô đứng ra phụ trách sao?"
Khôi Tử Tuyển bị Du Thanh Vi hung hăng nói cho một phen nghẹn họng, ả giận dữ la: "Chỉ cho châu quan phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn."*
*Ý nghĩa câu này: làm quan thì có thể hoành hành ngang ngược, làm dân chúng thì không có tự do.
Đột nhiên một tấm vải bùa cực lớn từ trên trần nhà buông xuống. Trên vải bùa vẽ đầy Thần Phật và tường vân thụy thú*, một gã đàn ông hơn ba mươi tuổi đứng trước tấm vải bùa, bấm đốt ngón tay niệm chú rồi hét lớn một tiếng: "Đi!" Tức khắc, từng đạo hư ảnh từ trên vải bùa bay ra, hướng về phía đám sơn tinh tiểu quỷ và Kim Sa, Mục Mộ đánh tới.
*Tường vân thụy thú là 103 loài dị thú trong văn hóa Trung Quốc, tứ đại thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cũng nằm trong số đó.
Kim Sa thấy thế la lên: "Cửu Nguyệt!" Nguy hiểm đánh tới trực diện làm cho nàng theo bản năng muốn bỏ trốn, nhưng vừa mới tránh ra hai bước thì nhìn thấy hai cha con Tiền Tuyền dẫn theo bốn năm tên xung phong liều chết tấn công Du Thanh Vi, mà một bên khác, Đường Viễn đang bị hai người cuốn lấy không thoát thân được. Nàng nếu bỏ trốn, Du Thanh Vi đối mặt với đám người của cha con Tiền Tuyền tuyệt đối sẽ không đánh lại bỏ mạng. Kim Sa thấy tình huống như vậy đành cắn răng nhào về phía cha con Tiền Tuyền. Hư ảnh lao ra từ trong tấm vải bùa hóa thành đầy trời Thần Phật, thế tiến công hung mãnh đánh vào trên người Kim Sa, đánh cho nàng hộc cả máu. Nàng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, liều mạng chặn lại Tiền Tuyền và Tiền Mân.
Đám sơn tinh tiểu quỷ thấy tình huống không đúng, sôi nổi chạy về phía Lộ Vô Quy, nhưng Lộ Vô Quy đang đấu pháp cùng Đại Lạt Ma, đánh đấm hăng say tới nỗi chúng nó không thể nào tới gần được, một đám tiểu quỷ chui vào trong quỷ bài, dùng quỷ bài bao bọc quỷ thân bay về phía Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi thấy thế giơ tay lên, đem toàn bộ quỷ bài thu vào trong túi bùa có vẽ bùa tụ âm. Nàng nhìn thấy Tiền Tuyền và Tiền Mân xuất thủ cực nhanh, dao găm trong tay lóe sáng hàn quang giống như tạo thành một cái lưới chém lên trên người Kim Sa, giết cho kim quang trên người Kim Sa đều mờ nhạt đi, cát vàng nay đã thành cát máu.
Cứu Nguyệt nghe thấy tiếng hét của Kim Sa, quay đầu nhìn tấm vải bùa kia, sau đó nhảy vọt hai cái ném một cái chai về phía tấm vải bùa. Gã đàn ông đứng trước tấm vải bùa nhìn thấy cái chai bị ném qua đây liền tung người nhảy lên, đá văng cái chai mà Cửu Nguyệt vừa ném qua. Cửu Nguyệt vung tay lên, ném một đống viên pha lê to to nhỏ nhỏ về phía gã đàn ông, nàng hô to: "Để tôi xem ông làm sao trốn thoát!" Gã đàn ông kéo lấy tấm khăn trải bàn cuốn lấy mấy viên pha lê kia. Hắn vừa mới cuốn được một nửa thì nghe thấy Cửu Nguyệt cười lớn, nói: "Haha, bị lừa rồi!"
Tay trái của Cửu Nguyệt lấy ra một cây đèn dầu, tay phải cầm bật lửa, "răng rắc" một tiếng châm lửa cho cây đèn, sau đó ném về phía tấm vải bùa. Gã đàn ông đang cuốn khăn trải bàn lập tức xoay người tính chụp lấy đèn dầu nhưng không chụp kịp. Đèn dầu đập lên trên tấm khăn trải bàn vỡ toang, dầu bắn đầy khăn và thân thể hắn, sau đó mồi lửa bên trong đèn bắt đầu thiêu đốt tấm khăn và quần áo hắn. Theo sát, mấy bình rượu được đặt trên quầy bar liên tục bay tới đổ lên trên người gã đàn ông.
Mục Mộ hét to: "Cửu Nguyệt, đừng có đùa nữa!" Giọng nói của nàng ta từ trong góc của quầy bar vang lên.
Cửu Nguyệt lấy ra hai quả cầu được bọc vải có tẩm dầu, bên trong chứa thuốc nổ ném về phía tấm vải bùa. Quả cầu vừa đụng vào vải bùa liền nổ vang, tiếng nổ giống như mấy đứa trẻ nhỏ chơi đốt pháo vào dịp Tết, tiếp đó vải tẩm dầu bao bọc bên ngoài quả cầu lập tức bốc cháy, bắt đầu thiêu đốt tấm vải bùa, hỏa thế cực kì mãnh liệt.
Gã đàn ông điều khiển vải bùa trên người bị dính dầu còn bị đổ thêm rượu mạnh, thật vất vả mới xé xuống lớp quần áo đem lửa dập tắt, nhìn thấy vải bùa bị Cửu Nguyệt đốt cháy, hắn tức giận hét lớn một tiếng rồi nhào về phía Cửu Nguyệt.
Cửu Nguyệt la lên: "Chị hai ơi cứu em." vội vàng chạy về phía quầy bar.
Du Thanh Vi thấy vải bùa đã bị hủy, pháp ảnh của Thần Phật đều biến mất, lập tức đem mười sáu chỉ tiểu quỷ ném về phía gã đàn ông đang đuổi theo Cửu Nguyệt.
Mục Mộ nhìn thấy đám tiểu quỷ đã chặn lại gã đàn ông kia, lập tức lao ra đi cứu Kim Sa.
Tiền Tuyền biết Kim Sa và Mục Mộ là Đại Yêu nên cố ý mời người tạo ra tấm vải bùa cực lớn này để đối phó với các nàng, nhưng không nghĩ tới con bé Cửu Nguyệt không có mấy lượng bản lĩnh, gặp phải nguy hiểm chỉ biết la lên "chị hai ơi cứu em" lại có thể phá hủy kế hoạch của hắn. Hắn lập tức hét lớn: "Chặn hai con Đại Yêu này lại." Sau đó không quan tâm gì khác, xung phong liều chết giết về phía Du Thanh Vi. Bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giết chết Du Thanh Vi, mọi chuyện sẽ được giải quyết!
A Đạo, Hắc Sơn, Hà Thắng Lợi, Lý Vấn lập tức vây quanh Kim Sa.
Du Thanh Vi biết kỹ thuật cận chiến của Tiền Tuyền rất lợi hại nên không dám để hắn đến gần, thấy hắn đằng đằng sát khí nhào tới, nàng sợ tới mức tay run run, nhưng sau đó liền trấn tĩnh, giơ tay đánh ra một đạo Thanh Long ấn mà bản thân đã luyện qua vô số lần.
Nàng giơ tay đẩy ra một chưởng, một cỗ lực lượng cường đại từ trong xương sống liền dọc theo kinh mạch du tẩu hội tụ ở hai bàn tay, ngay lúc Tiền Tuyền còn cách nàng khoảng một mét, cỗ lực lượng cường đại kia phóng xuất ra ngoài, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh hình rồng, hung hăng nện vào trước ngực của Tiền Tuyền...
Tiền Tuyền vừa vọt tới trước mặt Du Thanh Vi, dao găm trong tay đang tính chém vào cổ Du Thanh Vi thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ uy hiếp bao phủ lấy toàn thân, hắn muốn lui về phía sau nhưng lại không kịp, chỉ thấy ngực bị hung hăng đập vào, cỗ lực lượng kia cường đại tới nỗi đánh cho hắn bay ra ngoài, trong nháy mắt hắn có thể cảm giác được xương sườn và lục phủ ngũ tạng của mình đều bị đánh nát!
Du Thanh Vi đánh ra một chưởng, nhìn thấy Tiền Tuyền bay lên không trung, "phốc---" một tiếng, phun ra một đống sương máu, ghế sofa, ghế dựa, bình rượu và ly rượu trước mặt nàng bị cuốn vào cơn lốc xoáy bay lên không trung, sau đó bùm bùm rớt trên mặt đất. Đồ vật trong phạm vi mười mét trước mặt đều bị nàng thổi bay sạch sẽ.
Kim Sa, Mục Mộ, Tiền Mân, đám sơn tinh tiểu quỷ và đám người đang giao thủ trong quán bar đều đồng loạt dừng tay, một đám trừng lớn đôi mắt nhìn về phía Du Thanh Vi, ánh mắt kia tràn ngập không thể tin được.
Khôi Tử Tuyển và Loạn Hoài cũng đồng thời quay sang nhìn Du Thanh Vi, cả hai đều tắt đài. Du Thanh Vi đã từng dùng qua một chiêu tương tự như chiêu này lúc mắc kẹt ở Quỷ Thị, sau đó liền trọng thương hấp hối. Trừ bỏ lần đó ra, Du Thanh Vi lúc nào cũng có vẻ thực yếu đuối, thuộc về loại yếu nhất trong đám yếu. Căn cứ vào biểu hiện gần nhất của Du Thanh Vi, các ả rất hoài nghi lần trước Du Thanh Vi hẳn là đã sử dụng một loại cấm thuật nào đó. Nhưng mà, giờ phút này các ả phải hoàn toàn lau mắt mà nhìn.
Tiền Mân hét lên một tiếng: "Ba!" xoay người vọt tới bên người Tiền Tuyền. Lúc hắn đến bên cạnh Tiền Tuyền, chỉ thấy Tiền Tuyền trừng to hai mắt nằm trên mặt đất, máu tươi như suối phun ào ạt chảy ra ngoài, cả người hắn đang co giật, tròng mắt cũng bắt đầu tan rã.
Du Thanh Vi nhìn hai tay của mình, lại nhìn chiến trường trước mắt, hơi có chút sửng sốt, nàng thấy Tiền Mân và đám tay chân đang nhìn chằm chằm mình liền vội vàng đánh thêm một đạo Thanh Long trấn thân ấn cho chắc ăn, sau đó cầm quạt xếp ngồi trở về, nói: "Mọi người cứ tiếp tục đi, đừng để ý đến tôi."
Lộ Vô Quy đang cùng Đại Lạt Ma đánh đến khó phân khó bỏ, hai người bọn họ căn bản không chú ý tới động tĩnh bên phía Du Thanh Vi. Đối với Đại Lạt Ma tới nói, thu phục được chỉ Đại Quỷ Yêu trước mắt này mới là chính sự. Đối với Lộ Vô Quy tới nói, Du Thanh Vi nếu gặp phải nguy hiểm nhất định sẽ kêu cô, không kêu chứng tỏ không có việc gì, nên cô chuyên tâm đánh với tên Đại Lạt Ma. Đại Lạt Ma này lợi hại hơn Thập Tửu không biết bao nhiêu lần, công pháp Phật môn cũng biết rất nhiều. Lộ Vô Quy cảm thấy nếu cô ở nhân gian hành tẩu, về sau khẳng định còn sẽ gặp được nhiều Đại Lạt Ma lợi hại hơn nữa, cô muốn đánh lâu một chút để nhìn rõ chiêu thức và bản lĩnh của hắn, về sau nếu có gặp Đại Lạt Ma lợi hại hơn còn dễ bề đối phó. Tốt nhất là thông qua trận đấu này học trộm thêm vài bản lĩnh. Dù sao cô là quỷ, chỉ cần có địa khí để hấp thu thì sẽ có thể cuồn cuộn không ngừng bổ sung thể lực, không giống như người cần phải ăn cơm, ngủ nghỉ mới có thể phục hồi thể lực. Cô thấy Đại Lạt Ma này đã bắt đầu thở dốc, cảm thấy mình hẳn là nên cổ vũ hắn một chút, vì thế hô: "Đại Lạt Ma cố lên! Chú ý điều hòa nhịp thở, chú ý tiết kiệm thể lực!"
Đại Lạt Ma tức giận tháo xuống tràng hạt xá lợi kích phát Phật lực, đánh về phía Lộ Vô Quy.
Tràng hạt xá lợi được kích phát Phật lực lập tức tỏa ra kim quang lóa mắt, kim quang này hóa thành một hư ảnh tượng Phật cuốn về phía Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy vừa vặn bị Phật xá lợi đánh trúng, mười mấy hạt xá lợi đánh vào trên người cô liền nổ tung, kim quang phát ra đương trường đánh cho cô tán thành sương mù quỷ.
Mấy hạt Phật xá lợi tụ thành một cụm bay vòng quanh trên đỉnh đầu của cô, sau đó bắt đầu chụp xuống.
Đại Lạt Ma điều khiển tràng hạt, chắp hai tay tạo thành hình cung đè ép về phía Lộ Vô Quy đã biến thành sương mù quỷ. Hắn quát lớn: "Quy y cửa Phật ---" lời còn chưa nói xong, trong đám sương mù quỷ đột nhiên bay ra một khối bát quái bàn, khối bát quái bàn nhắm vào một viên Phật xá lợi đang bay trong không trung, đè cho nó rơi xuống mặt đất, chỉ nghe "bang" một tiếng, hạt Phật xá lợi được mài giũa tròn trịa bóng loáng liền giống như hạt đậu phộng bị ván sắt đập nát. Bát quái bàn vừa đập nát hạt đậu phộng kia đột nhiên bay lên, nhào về phía mặt của hắn.
Bát quái bàn bên trong có khắc Li Long lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lao tới, theo sát phía sau bát quái bàn còn có đám sương mù quỷ bị linh quang của Phật xá lợi quấn lấy.
Đại Lạt Ma vô cùng kinh hãi: Đại Quỷ Yêu này sao có thể không bị trấn áp bởi Phật xá lợi cơ chứ!
Tâm niệm vừa động, Li Long bát quái bàn đã vọt tới gần, hắn duỗi tay tính chộp lấy nhưng lại thấy sương mù quỷ hôi hổi phía sau Li Long bát quái bàn đột nhiên hóa thành hình người, Li Long bát quái bàn bị Lộ Vô Quy chộp tới trong tay. Vù một tiếng, Lộ Vô Quy cầm lấy Li Long bát quái bàn đập vào mặt Đại Lạt Ma kia. Li Long bát quái bàn so với sắt thép còn rắn chắc hơn đập thẳng vào cái mũi của Đại Lạt Ma, đau đến nỗi làm hắn ta hét lên một tiếng, liên tục lui về phía sau.
Máu mũi giống như dòng suối nhỏ ào ào chảy ra, nước mắt cũng bắt đầu rơi lã chã.
Lộ Vô Quy ôm Li Long bát quái bàn nhìn tên Đại Lạt Ma đang vừa phun máu mũi vừa chảy nước mắt kia, "ai nha" một tiếng rồi nói: "Đại hòa thượng, ông khóc kìa!"
Đại Lạt Ma thấy ngay cả Phật xá lợi cũng không trấn được Đại Quỷ Yêu này, không hề dây dưa thêm nữa, che lại cái mũi bỏ chạy ra khỏi quán bar.
Lộ Vô Quy: "...." Cô nói thầm trong lòng: "Rõ ràng là một cái đại hòa thượng lại làm như mình là gái nhà lành mà che miệng khóc lóc chạy đi, quá mất mặt."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.