Chương 153: Diệt Hổ Vương
madkun
10/03/2020
Ở sâu trong Hỏa Hồ sơn mạch là một ngọn núi cao hơn năm ngàn trượng gọi
là Hỏa Hồ sơn, bên trên đỉnh núi là đại bản doanh của tộc Hỏa Hồ.
Có một tòa cung điện được xây dựng bằng Hỏa Thạch, phát ra ánh sáng cam hồng trên đỉnh núi.
Bây giờ phía bên ngoài cung điện là hơn hai mươi con Liệt Nham Hổ khổng lồ, chúng đang liên tục phun những cột lửa tấn công cung điện.
Còn bên trong cung điện thì sáu hồ ly đã Hóa Hình đang sử dụng yêu bảo tạo ra màn phòng hộ, chống lại sự tấn công từ bên ngoài.
"Chúng ta phải làm sao đây tộc trưởng? Yêu lực của chúng ta không còn nhiều, chỉ chống cự được nửa tiếng nữa." - Một cô gái khoảng hai lăm tuổi, mặc váy màu vàng xoay sang hỏi tộc trưởng Hỏa Hồ.
Tộc trưởng Hỏa Hồ tộc là Diễm Mị, vẻ ngoài của nàng giống như một cô gái hai mươi tuổi, xinh đẹp động lòng người, kiều diễm vô song. Mái tóc nàng suôn mượt như thác nước, ánh mắt trong trẻo như dòng suối. Thân hình yểu điệu thướt tha như cánh hoa lửa. Toàn thân nàng đang bốc cháy lửa đỏ, chín chiếc đuôi mềm như nhung liên tục lay động, bốc cháy dữ dội.
"Khi không chống đỡ được nữa, ta sẽ tự bạo liều chết với tên Hổ Vương kia, còn các cô dẫn theo đồng loại chạy về bốn phía, ai may mắn thì tiếp tục sống sót." - Hồ Mị Diễm cương liệt nói, nàng đã chuẩn bị tinh thần liều chết vì đồng tộc.
"Không được đâu tộc trưởng, nếu ngài chết thì Hỏa Hồ tộc cũng diệt vong, cho dù còn sót lại tộc nhân cũng sẽ bị những tộc khác chà đạp." - Một cô gái khoảng hai mươi tuổi lên tiếng khuyên can.
"Đúng vậy đó tộc trưởng, ngài là thiên tài giỏi nhất trong mười vạn năm nay của tộc ta, có Cửu Vĩ Thần Hồ huyết mạch, chỉ cần ngài còn sống thì tộc ta nhất định sẽ hưng thịnh." - Một cô gái khác cũng lên tiếng khuyên ngăn.
Bỗng màn sáng lung lay kịch liệt, phía bên ngoài một con hổ khổng lồ hơn trăm mét đang kịch liệt tấn công màn sáng.
"Gào...gào...gào..." - Ba con hổ hơn ba mươi mét khác cũng xuất hiện, điên cuồng tấn công lồng sáng.
Phía bên trong Hỏa Hồ cung hơn ngàn con hồ ly lớn nhỏ đang co mình run rẩy, con nhỏ nhất chỉ bằng nắm tay, con lớn nhất hơn năm mét, chúng đều là hồ ly chưa Hóa Hình.
Bỗng màn sáng bên ngoài run rẩy kịch liệt, rồi vỡ tan thành vô số mảnh, hóa thành linh khí tan vào thiên địa.
"Gào..." - Hai mươi con hổ Hóa Hình Kỳ, Đại Thừa kỳ bên ngoài gầm rống liên tục, thực lực của bầy hổ này ngang ngửa lũ rết từng bị Tà Huyết diệt tộc.
"Gào...(chỉ cần tộc trưởng các cô chịu làm phu nhân của Hổ Vương, chúng ta sẽ ngừng chiến, hơn nữa còn bồi thường rất nhiều linh thạch cực phẩm.)" - Một con hổ to hơn ba mươi mét gầm rống, nó có tu vi Đại Thừa sơ kỳ, ở Linh Ma giới này cũng xem như cường giả.
"Mơ tưởng! Tộc trưởng của bọn ta sao có thể ủy thân cho tên Hổ Vương hôi thối đó được." - Một cô gái Đại Thừa kỳ lên tiếng chửi rủa.
"Tộc trưởng dẫn theo tộc nhân tới chỗ Nguyệt Hồ Tộc đi, chúng tôi sẽ cản chúng lại." - Một trưởng lão Hỏa Hồ biến thành hình dạng hồ yêu hơn mười trượng, dùng sáu cái đuôi lửa tấn công một con Liệt Nham Hổ.
Bốn cô gái khác cũng biến thành Hỏa Hồ, lao vào tấn công những chiếc đuôi rực rỡ của các nàng giống như roi lửa, vụt vào người lũ Liệt Nham Hổ kêu chong chóc.
Hồ Mị cũng biến thành Cửu Vĩ Hỏa Hồ Đại Thừa Hậu kỳ, chín cái đuôi mạnh mẽ vụt tới tấp vào mặt Hổ Vương.
"Gào...(đánh trọng thương rồi đem về, tuyệt đối không được giết chết.)" - Hổ Vương gầm rống ra lệnh.
Những con hổ khác dễ dàng đánh bại những con hồ ly, chúng vừa đông hơn về số lượng, vừa mạnh hơn về mặt tu vi.
"Gào...(nàng đầu hàng đi Hồ Mị, ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.)" - Hổ Vương gầm thét, nãy giờ nó không đánh hết sức, chỉ định vờn chơi cho đến khi Hồ Mị kiệt sức thì sẽ ra tay bắt giữ.
"Phi...i...(mơ tưởng, Hỏa Hồ tộc và Liệt Nham Hổ các ngươi vĩnh viễn không đội trời chung, Nguyệt Hồ tộc nhất định sẽ báo thù cho bọn ta.)" - Hồ Mị gầm thét đáp trả, từ miệng nàng phun ra ngọn lửa rực cháy, tấn công Hổ Vương.
"Gào...(vậy đừng trách ta độc ác.)" - Hổ Vương gầm thét, miệng phun lửa đỏ bắn về phía cửu vĩ hồ.
Ở phía xa xa Tà Huyết đang quan sát chiến đấu của hai phe.
"Giờ làm sao đây nhỉ, hai mươi con hổ kia tương đương với Hạch Tâm Kỳ, con Hổ Vương và bốn con khác ngang với Hạch Tâm Kỳ trung giai."
"Nếu nhờ ba người Thi Thi giúp thì sẽ rất dễ dàng tiêu diệt chúng, nhưng như vậy rất mất mặt, mình không thể suốt ngày dựa dẫm vào các nàng được." - Tôi âm thầm suy nghĩ kế hoạch trong đầu.
"É..." - Ở phía xa xa một con hồ ly bốn đuôi bị một con hổ hơn năm mươi mét đánh trúng, thân thể bị xé ra một vết thương lớn, máu tươi chảy dòng dòng.
"Xin ân nhân ra tay, các tỷ muội sắp không chống đỡ nổi nữa rồi." - Hồ Tiên Nhi nhìn thấy tỷ muội của nàng bị thương, liền lên tiếng năn nỉ.
"Cô nàng này quá đề cao mình rồi, mình đánh mười lăm con hổ Hóa Hình Kỳ còn được, chứ đánh với năm con hổ Đại Thừa kỳ kia thì hữu tâm vô lực."
"Thôi cứu người như cứu hỏa, lại nhờ các nàng vậy."
Tôi liền mở không gian của mình để Thi Thi, Long Nữ và Hỏa Túc ra ngoài.
"Các nàng thấy mấy con hổ kia không? Lần này mục tiêu của chúng ta là bọn chúng, bên trong cơ thể chúng có Yêu Hồn và Yêu Đan, giống như Hạch Tâm của Ma Quỷ và Thánh Tộc, có thể ăn được."
Long Nữ nhìn theo hướng tôi chỉ, hai mắt nàng lóe sáng, liền biến thành Giao Long lao tới tấn công Hổ Vương.
"Gào...(sao lại có một con Giao Long?)"
"Gào...(Liệt Nham Hổ tộc bọn ta và Giao Long tộc các ngươi không thù không oán, ngươi đừng xen vào việc này.)" - Hổ Vương gầm lên đe dọa, bên ngoài nó tỏ ra vô cùng khí thế, nhưng bên trong đã nhùng xuống.
Ở Linh Ma giới này uy vọng của Giao Long tộc rất lớn, không phải tộc Liệt Nham Hổ có thể so sánh, mười vị Giao Long Vương Độ Kiếp Kỳ chỉ cần một kẻ ra tay cũng đủ để xóa sổ Liệt Nham Hổ tộc biến mất khỏi thế gian.
Hỏa Túc và Thi Thi cũng triệu hồi bảo vật tấn công mấy con hổ, lợi thế ngay lập tức chuyển hướng về phe Hỏa Hồ.
"Chết đi!" - Long Nữ rít lên, nàng vươn móng rồng chụp thẳng vào đầu Hổ Vương, sau đó vung chiếc đuôi cứng rắn vụt mạnh vào người nó khiến Hổ Vương bị đánh bay, lớp giáp nham thạch rơi lả tả xuống đất.
"Gào...(Thiên Hỏa Thuật!)" - Hổ Vương gầm lên rung chuyển trời đất. Từ miệng nó phun ra ngọn lửa đỏ nóng bỏng tát lên người Long Nữ, nhưng vảy giáp của nàng còn cứng rắn hơn lớp giáp xác của côn trùng nên không sao cả.
"Vậy mà cũng gọi là Thiên Hỏa, xem Lửa Độc của bổn cô nương này." - Long Nữ mỉa mai xem thường, nàng nhả ra Độc Long Châu, miệng phun yêu lực khiến bùng lên ngọn lửa xanh lá thiêu đốt da thịt Hổ Vương.
"Gào..." - Hổ Vương gầm thét liên tục, những ngọn lửa xanh khiến da thịt nó xác xơ khô héo.
Biết đánh không lại, Hổ Vương quyết đoán xoay người chạy trốn.
Hồ Mị Nhi thấy vậy thì vung chín chiếc đuôi lửa cuốn lấy Hổ Vương, không cho hắn chạy thoát.
"Gào...(tiện nhân! Mau thả ta ra.)" - Hổ Vương gầm thét như điên, dùng móng vuốt cố xé nát mấy cái đuôi lửa, nhưng đuôi của Cửu Vĩ Hồ lại dẻo dai vô cùng, nó kéo như thế nào cũng không đứt.
"Ngươi chết chắc rồi!" - Long Nữ há miệng cắn lên người Hổ Vương, xé ra từng mảng thịt lớn, khí tức Hổ Vương càng ngày càng suy yếu.
Cuối cùng ánh mắt nó hiện lên vẻ quyết tuyệt, thân thể Hổ Vương nổ tung, những chiếc đuôi hồ ly bị đánh nát bấy.
Yêu Hồn của Hổ Vương ôm lấy Yêu Đan, xoay người bỏ chạy.
Từ trong biển lửa Long Nữ vọt ra ngoài, thân rồng uốn lượn đuổi theo. Long Nữ mở miệng muốn nuốt chửng Hổ Vương vào bụng.
"Đạo hữu tha mạng..." - Hổ Vương thất thanh hét lớn nhưng đã quá trễ, nó bị Long Nữ nuốt chửng một cách dễ dàng.
Chỉ thấy Long Nữ nhai vài cái, khí tức của Hổ Vương hoàn toàn biến mất.
"Phì..." - Từ hai lỗ mũi của nàng bốc ra hai ngọn lửa đỏ, khuôn mặt vui vẻ nhìn về phía bốn con hổ Đại Thừa kỳ còn lại.
Ánh mắt của nàng khiến lũ hổ run rẩy, Hổ Vương mạnh như vậy còn bị nàng ăn, bọn chúng e rằng cũng khó thoát kiếp số.
"Đạo hữu tha mạng, chúng ta xin đầu hàng." - Một con hổ lên tiếng van xin.
"Chúng ta cũng chỉ bị Hổ Vương ép buộc." - Một con khác cầu xin tha thứ.
Nhưng mấy Hỏa Hồ đâu thể nào tha cho chúng được, nếu không phải có mấy người Tà Huyết đột ngột xuất hiện thì hôm nay chắc chắn là ngày diệt tộc của các nàng.
Long Nữ và Hồ Mị bắt đầu tấn công bốn con hổ Đại Thừa kỳ còn lại, thế sáu đánh bốn khiến những con hổ nhanh chóng bị tiêu diệt, biến thành thức ăn trong bụng Hỏa Hồ và Long Nữ.
Còn mười lăm con hổ Hóa Hình Kỳ đã sớm bị tôi và bốn hồ ly khác giết chết, hoàn toàn không lật được chút sóng gió nào.
"Tộc trưởng, diệt cỏ phải diệt tận gốc, tôi và Hồ Diễm sẽ đi tận diệt lũ Liệt Nham Hổ." - Nữ trưởng lão Lục Vĩ Hồ âm trầm xin chỉ thị, nàng vô cùng hận lũ Liệt Nham Hổ.
"Tốt, cô đi đi, nhớ cẩn thận, tôi phải tiếp đãi bốn vị ân nhân." - Hồ Mị gật đầu đáp ứng, sau đó biến thành hình dạng thiếu nữ.
"Đa tạ cô nương ra tay giúp đỡ, Hỏa Hồ tộc chúng tôi sẽ mãi ghi nhớ ơn nghĩa này." - Hồ Mị nhìn về phía Long Nữ, thi lễ cám ơn.
Long Nữ lúc này cũng đã hóa hình thành dạng thiếu nữ của nàng, khuôn mặt vui vẻ vì vừa được ăn no.
"Không cần cảm ơn ta đâu, cám ơn tên kia đi." - Long Nữ chỉ tay về phía Tà Huyết, chỉ thấy hắn đang ngẩn ngơ nhìn Hồ Mị, gương mặt tràn ngập vẻ mê say.
"Gừ! Tên này lại bệnh cũ tái phát rồi, phải trừng phạt hắn mới được." - Long Nữ thấy vậy thì vô cùng bực mình, mấy hôm trước Tà Huyết đã hứa với nàng sẽ không phát sinh bất cứ quan hệ nào với mấy cô gái ở Linh Ma giới, chỉ chú tâm tu luyện, sớm tìm đường trở về thế giới Máu.
Nàng liền đi lại gần Tà Huyết, dùng móng tay sắc nhọn bấm vào người hắn, rồi véo thật mạnh.
"A...đau..." - Tôi đau đớn rú thảm thiết, sau vài giây thì tỉnh táo lại.
"Nàng làm gì vậy Long Nữ?" - Tôi xoay sang hỏi, chỉ thấy khuôn mặt dễ thương của Long Nữ tràn ngập sự tức giận.
"Ngươi lau nước miếng trên miệng ngươi đi, bộ chưa thấy gái đẹp bao giờ sao?" - Long Nữ càu nhàu, nàng rất thất vọng Tà Huyết, thề thốt được vài bữa là lại chứng nào tật nấy.
"Hì hì." - Hồ Mị thấy cảnh này thì mỉm cười duyên dáng.
"Tiểu nữ xin đa tạ bốn vị đạo hữu đã giúp đỡ, xin quý vị theo tiểu nữ vào cung để Hỏa Hồ tộc có dịp đền ơn." - Hồ Mị dùng giọng nói ngọt ngào quyến rũ, như nước mật hoa thơm, nhẹ nhàng mời chúng tôi vào Hỏa Hồ cung.
Tôi đang định đồng ý thì Long Nữ đã lên tiếng.
"Không cần, chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay bây giờ."
"Sao vậy Long Nữ, họ có lòng tốt mời chúng ta ở lại mà?" - Tôi liền hạ giọng năn nỉ nàng.
"Ngươi muốn cùng ả hồ ly kia lên giường đúng không? Bây giờ ta là chủ nhân, chúng ta tiếp tục đi săn yêu thú, sớm ngày trở về thế giới Máu." - Long Nữ bực tức nói, nàng sắp sửa bị Tà Huyết chọc tức điên người.
"Chúng ta sẽ chỉ ở lại đây vài hôm thôi, ta hứa sẽ không có chuyện gì xảy ra." - Tôi liền năn nỉ nàng, thực sự cô nàng hồ ly chín đuôi kia rất đẹp, mấy người khác có thể bỏ qua, nhưng cô nàng này chắc chắn phải lấy về làm vợ.
Long Nữ suy nghĩ một lúc, rồi cũng chấp nhận.
"Được rồi, chúng ta chỉ ở lại vài hôm thôi đấy."
"Xin mời bốn vị đạo hữu theo tiểu nữ." - Hồ Mị thấy vậy thì mỉm cười, dẫn chúng tôi đi vào bên trong Hỏa Hồ cung.
Có một tòa cung điện được xây dựng bằng Hỏa Thạch, phát ra ánh sáng cam hồng trên đỉnh núi.
Bây giờ phía bên ngoài cung điện là hơn hai mươi con Liệt Nham Hổ khổng lồ, chúng đang liên tục phun những cột lửa tấn công cung điện.
Còn bên trong cung điện thì sáu hồ ly đã Hóa Hình đang sử dụng yêu bảo tạo ra màn phòng hộ, chống lại sự tấn công từ bên ngoài.
"Chúng ta phải làm sao đây tộc trưởng? Yêu lực của chúng ta không còn nhiều, chỉ chống cự được nửa tiếng nữa." - Một cô gái khoảng hai lăm tuổi, mặc váy màu vàng xoay sang hỏi tộc trưởng Hỏa Hồ.
Tộc trưởng Hỏa Hồ tộc là Diễm Mị, vẻ ngoài của nàng giống như một cô gái hai mươi tuổi, xinh đẹp động lòng người, kiều diễm vô song. Mái tóc nàng suôn mượt như thác nước, ánh mắt trong trẻo như dòng suối. Thân hình yểu điệu thướt tha như cánh hoa lửa. Toàn thân nàng đang bốc cháy lửa đỏ, chín chiếc đuôi mềm như nhung liên tục lay động, bốc cháy dữ dội.
"Khi không chống đỡ được nữa, ta sẽ tự bạo liều chết với tên Hổ Vương kia, còn các cô dẫn theo đồng loại chạy về bốn phía, ai may mắn thì tiếp tục sống sót." - Hồ Mị Diễm cương liệt nói, nàng đã chuẩn bị tinh thần liều chết vì đồng tộc.
"Không được đâu tộc trưởng, nếu ngài chết thì Hỏa Hồ tộc cũng diệt vong, cho dù còn sót lại tộc nhân cũng sẽ bị những tộc khác chà đạp." - Một cô gái khoảng hai mươi tuổi lên tiếng khuyên can.
"Đúng vậy đó tộc trưởng, ngài là thiên tài giỏi nhất trong mười vạn năm nay của tộc ta, có Cửu Vĩ Thần Hồ huyết mạch, chỉ cần ngài còn sống thì tộc ta nhất định sẽ hưng thịnh." - Một cô gái khác cũng lên tiếng khuyên ngăn.
Bỗng màn sáng lung lay kịch liệt, phía bên ngoài một con hổ khổng lồ hơn trăm mét đang kịch liệt tấn công màn sáng.
"Gào...gào...gào..." - Ba con hổ hơn ba mươi mét khác cũng xuất hiện, điên cuồng tấn công lồng sáng.
Phía bên trong Hỏa Hồ cung hơn ngàn con hồ ly lớn nhỏ đang co mình run rẩy, con nhỏ nhất chỉ bằng nắm tay, con lớn nhất hơn năm mét, chúng đều là hồ ly chưa Hóa Hình.
Bỗng màn sáng bên ngoài run rẩy kịch liệt, rồi vỡ tan thành vô số mảnh, hóa thành linh khí tan vào thiên địa.
"Gào..." - Hai mươi con hổ Hóa Hình Kỳ, Đại Thừa kỳ bên ngoài gầm rống liên tục, thực lực của bầy hổ này ngang ngửa lũ rết từng bị Tà Huyết diệt tộc.
"Gào...(chỉ cần tộc trưởng các cô chịu làm phu nhân của Hổ Vương, chúng ta sẽ ngừng chiến, hơn nữa còn bồi thường rất nhiều linh thạch cực phẩm.)" - Một con hổ to hơn ba mươi mét gầm rống, nó có tu vi Đại Thừa sơ kỳ, ở Linh Ma giới này cũng xem như cường giả.
"Mơ tưởng! Tộc trưởng của bọn ta sao có thể ủy thân cho tên Hổ Vương hôi thối đó được." - Một cô gái Đại Thừa kỳ lên tiếng chửi rủa.
"Tộc trưởng dẫn theo tộc nhân tới chỗ Nguyệt Hồ Tộc đi, chúng tôi sẽ cản chúng lại." - Một trưởng lão Hỏa Hồ biến thành hình dạng hồ yêu hơn mười trượng, dùng sáu cái đuôi lửa tấn công một con Liệt Nham Hổ.
Bốn cô gái khác cũng biến thành Hỏa Hồ, lao vào tấn công những chiếc đuôi rực rỡ của các nàng giống như roi lửa, vụt vào người lũ Liệt Nham Hổ kêu chong chóc.
Hồ Mị cũng biến thành Cửu Vĩ Hỏa Hồ Đại Thừa Hậu kỳ, chín cái đuôi mạnh mẽ vụt tới tấp vào mặt Hổ Vương.
"Gào...(đánh trọng thương rồi đem về, tuyệt đối không được giết chết.)" - Hổ Vương gầm rống ra lệnh.
Những con hổ khác dễ dàng đánh bại những con hồ ly, chúng vừa đông hơn về số lượng, vừa mạnh hơn về mặt tu vi.
"Gào...(nàng đầu hàng đi Hồ Mị, ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.)" - Hổ Vương gầm thét, nãy giờ nó không đánh hết sức, chỉ định vờn chơi cho đến khi Hồ Mị kiệt sức thì sẽ ra tay bắt giữ.
"Phi...i...(mơ tưởng, Hỏa Hồ tộc và Liệt Nham Hổ các ngươi vĩnh viễn không đội trời chung, Nguyệt Hồ tộc nhất định sẽ báo thù cho bọn ta.)" - Hồ Mị gầm thét đáp trả, từ miệng nàng phun ra ngọn lửa rực cháy, tấn công Hổ Vương.
"Gào...(vậy đừng trách ta độc ác.)" - Hổ Vương gầm thét, miệng phun lửa đỏ bắn về phía cửu vĩ hồ.
Ở phía xa xa Tà Huyết đang quan sát chiến đấu của hai phe.
"Giờ làm sao đây nhỉ, hai mươi con hổ kia tương đương với Hạch Tâm Kỳ, con Hổ Vương và bốn con khác ngang với Hạch Tâm Kỳ trung giai."
"Nếu nhờ ba người Thi Thi giúp thì sẽ rất dễ dàng tiêu diệt chúng, nhưng như vậy rất mất mặt, mình không thể suốt ngày dựa dẫm vào các nàng được." - Tôi âm thầm suy nghĩ kế hoạch trong đầu.
"É..." - Ở phía xa xa một con hồ ly bốn đuôi bị một con hổ hơn năm mươi mét đánh trúng, thân thể bị xé ra một vết thương lớn, máu tươi chảy dòng dòng.
"Xin ân nhân ra tay, các tỷ muội sắp không chống đỡ nổi nữa rồi." - Hồ Tiên Nhi nhìn thấy tỷ muội của nàng bị thương, liền lên tiếng năn nỉ.
"Cô nàng này quá đề cao mình rồi, mình đánh mười lăm con hổ Hóa Hình Kỳ còn được, chứ đánh với năm con hổ Đại Thừa kỳ kia thì hữu tâm vô lực."
"Thôi cứu người như cứu hỏa, lại nhờ các nàng vậy."
Tôi liền mở không gian của mình để Thi Thi, Long Nữ và Hỏa Túc ra ngoài.
"Các nàng thấy mấy con hổ kia không? Lần này mục tiêu của chúng ta là bọn chúng, bên trong cơ thể chúng có Yêu Hồn và Yêu Đan, giống như Hạch Tâm của Ma Quỷ và Thánh Tộc, có thể ăn được."
Long Nữ nhìn theo hướng tôi chỉ, hai mắt nàng lóe sáng, liền biến thành Giao Long lao tới tấn công Hổ Vương.
"Gào...(sao lại có một con Giao Long?)"
"Gào...(Liệt Nham Hổ tộc bọn ta và Giao Long tộc các ngươi không thù không oán, ngươi đừng xen vào việc này.)" - Hổ Vương gầm lên đe dọa, bên ngoài nó tỏ ra vô cùng khí thế, nhưng bên trong đã nhùng xuống.
Ở Linh Ma giới này uy vọng của Giao Long tộc rất lớn, không phải tộc Liệt Nham Hổ có thể so sánh, mười vị Giao Long Vương Độ Kiếp Kỳ chỉ cần một kẻ ra tay cũng đủ để xóa sổ Liệt Nham Hổ tộc biến mất khỏi thế gian.
Hỏa Túc và Thi Thi cũng triệu hồi bảo vật tấn công mấy con hổ, lợi thế ngay lập tức chuyển hướng về phe Hỏa Hồ.
"Chết đi!" - Long Nữ rít lên, nàng vươn móng rồng chụp thẳng vào đầu Hổ Vương, sau đó vung chiếc đuôi cứng rắn vụt mạnh vào người nó khiến Hổ Vương bị đánh bay, lớp giáp nham thạch rơi lả tả xuống đất.
"Gào...(Thiên Hỏa Thuật!)" - Hổ Vương gầm lên rung chuyển trời đất. Từ miệng nó phun ra ngọn lửa đỏ nóng bỏng tát lên người Long Nữ, nhưng vảy giáp của nàng còn cứng rắn hơn lớp giáp xác của côn trùng nên không sao cả.
"Vậy mà cũng gọi là Thiên Hỏa, xem Lửa Độc của bổn cô nương này." - Long Nữ mỉa mai xem thường, nàng nhả ra Độc Long Châu, miệng phun yêu lực khiến bùng lên ngọn lửa xanh lá thiêu đốt da thịt Hổ Vương.
"Gào..." - Hổ Vương gầm thét liên tục, những ngọn lửa xanh khiến da thịt nó xác xơ khô héo.
Biết đánh không lại, Hổ Vương quyết đoán xoay người chạy trốn.
Hồ Mị Nhi thấy vậy thì vung chín chiếc đuôi lửa cuốn lấy Hổ Vương, không cho hắn chạy thoát.
"Gào...(tiện nhân! Mau thả ta ra.)" - Hổ Vương gầm thét như điên, dùng móng vuốt cố xé nát mấy cái đuôi lửa, nhưng đuôi của Cửu Vĩ Hồ lại dẻo dai vô cùng, nó kéo như thế nào cũng không đứt.
"Ngươi chết chắc rồi!" - Long Nữ há miệng cắn lên người Hổ Vương, xé ra từng mảng thịt lớn, khí tức Hổ Vương càng ngày càng suy yếu.
Cuối cùng ánh mắt nó hiện lên vẻ quyết tuyệt, thân thể Hổ Vương nổ tung, những chiếc đuôi hồ ly bị đánh nát bấy.
Yêu Hồn của Hổ Vương ôm lấy Yêu Đan, xoay người bỏ chạy.
Từ trong biển lửa Long Nữ vọt ra ngoài, thân rồng uốn lượn đuổi theo. Long Nữ mở miệng muốn nuốt chửng Hổ Vương vào bụng.
"Đạo hữu tha mạng..." - Hổ Vương thất thanh hét lớn nhưng đã quá trễ, nó bị Long Nữ nuốt chửng một cách dễ dàng.
Chỉ thấy Long Nữ nhai vài cái, khí tức của Hổ Vương hoàn toàn biến mất.
"Phì..." - Từ hai lỗ mũi của nàng bốc ra hai ngọn lửa đỏ, khuôn mặt vui vẻ nhìn về phía bốn con hổ Đại Thừa kỳ còn lại.
Ánh mắt của nàng khiến lũ hổ run rẩy, Hổ Vương mạnh như vậy còn bị nàng ăn, bọn chúng e rằng cũng khó thoát kiếp số.
"Đạo hữu tha mạng, chúng ta xin đầu hàng." - Một con hổ lên tiếng van xin.
"Chúng ta cũng chỉ bị Hổ Vương ép buộc." - Một con khác cầu xin tha thứ.
Nhưng mấy Hỏa Hồ đâu thể nào tha cho chúng được, nếu không phải có mấy người Tà Huyết đột ngột xuất hiện thì hôm nay chắc chắn là ngày diệt tộc của các nàng.
Long Nữ và Hồ Mị bắt đầu tấn công bốn con hổ Đại Thừa kỳ còn lại, thế sáu đánh bốn khiến những con hổ nhanh chóng bị tiêu diệt, biến thành thức ăn trong bụng Hỏa Hồ và Long Nữ.
Còn mười lăm con hổ Hóa Hình Kỳ đã sớm bị tôi và bốn hồ ly khác giết chết, hoàn toàn không lật được chút sóng gió nào.
"Tộc trưởng, diệt cỏ phải diệt tận gốc, tôi và Hồ Diễm sẽ đi tận diệt lũ Liệt Nham Hổ." - Nữ trưởng lão Lục Vĩ Hồ âm trầm xin chỉ thị, nàng vô cùng hận lũ Liệt Nham Hổ.
"Tốt, cô đi đi, nhớ cẩn thận, tôi phải tiếp đãi bốn vị ân nhân." - Hồ Mị gật đầu đáp ứng, sau đó biến thành hình dạng thiếu nữ.
"Đa tạ cô nương ra tay giúp đỡ, Hỏa Hồ tộc chúng tôi sẽ mãi ghi nhớ ơn nghĩa này." - Hồ Mị nhìn về phía Long Nữ, thi lễ cám ơn.
Long Nữ lúc này cũng đã hóa hình thành dạng thiếu nữ của nàng, khuôn mặt vui vẻ vì vừa được ăn no.
"Không cần cảm ơn ta đâu, cám ơn tên kia đi." - Long Nữ chỉ tay về phía Tà Huyết, chỉ thấy hắn đang ngẩn ngơ nhìn Hồ Mị, gương mặt tràn ngập vẻ mê say.
"Gừ! Tên này lại bệnh cũ tái phát rồi, phải trừng phạt hắn mới được." - Long Nữ thấy vậy thì vô cùng bực mình, mấy hôm trước Tà Huyết đã hứa với nàng sẽ không phát sinh bất cứ quan hệ nào với mấy cô gái ở Linh Ma giới, chỉ chú tâm tu luyện, sớm tìm đường trở về thế giới Máu.
Nàng liền đi lại gần Tà Huyết, dùng móng tay sắc nhọn bấm vào người hắn, rồi véo thật mạnh.
"A...đau..." - Tôi đau đớn rú thảm thiết, sau vài giây thì tỉnh táo lại.
"Nàng làm gì vậy Long Nữ?" - Tôi xoay sang hỏi, chỉ thấy khuôn mặt dễ thương của Long Nữ tràn ngập sự tức giận.
"Ngươi lau nước miếng trên miệng ngươi đi, bộ chưa thấy gái đẹp bao giờ sao?" - Long Nữ càu nhàu, nàng rất thất vọng Tà Huyết, thề thốt được vài bữa là lại chứng nào tật nấy.
"Hì hì." - Hồ Mị thấy cảnh này thì mỉm cười duyên dáng.
"Tiểu nữ xin đa tạ bốn vị đạo hữu đã giúp đỡ, xin quý vị theo tiểu nữ vào cung để Hỏa Hồ tộc có dịp đền ơn." - Hồ Mị dùng giọng nói ngọt ngào quyến rũ, như nước mật hoa thơm, nhẹ nhàng mời chúng tôi vào Hỏa Hồ cung.
Tôi đang định đồng ý thì Long Nữ đã lên tiếng.
"Không cần, chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay bây giờ."
"Sao vậy Long Nữ, họ có lòng tốt mời chúng ta ở lại mà?" - Tôi liền hạ giọng năn nỉ nàng.
"Ngươi muốn cùng ả hồ ly kia lên giường đúng không? Bây giờ ta là chủ nhân, chúng ta tiếp tục đi săn yêu thú, sớm ngày trở về thế giới Máu." - Long Nữ bực tức nói, nàng sắp sửa bị Tà Huyết chọc tức điên người.
"Chúng ta sẽ chỉ ở lại đây vài hôm thôi, ta hứa sẽ không có chuyện gì xảy ra." - Tôi liền năn nỉ nàng, thực sự cô nàng hồ ly chín đuôi kia rất đẹp, mấy người khác có thể bỏ qua, nhưng cô nàng này chắc chắn phải lấy về làm vợ.
Long Nữ suy nghĩ một lúc, rồi cũng chấp nhận.
"Được rồi, chúng ta chỉ ở lại vài hôm thôi đấy."
"Xin mời bốn vị đạo hữu theo tiểu nữ." - Hồ Mị thấy vậy thì mỉm cười, dẫn chúng tôi đi vào bên trong Hỏa Hồ cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.