Chương 145: Tập kích
madkun
04/03/2020
"Theo ta??"
"Nàng đang nói đùa đúng không?"
Tôi bối rối hỏi lại, Hỏa Túc là Thánh Trùng Tộc, tôi là Ma Quỷ, về cơ bản là hai loài đối địch với nhau.
"Không được đâu, nếu ta dẫn nàng đi vào mấy tòa thành của Ma Quỷ, nàng sẽ bị tấn công."
"Trừ khi nàng làm thú nuôi của ta giống như Long Nữ."
Tôi tự giễu cợt mình, chỉ định nói đùa cho vui, làm sao Hỏa Túc lại chấp nhận làm thú nuôi chỉ để đi theo tôi cơ chứ.
"Vậy ta sẽ làm thú nuôi của ngươi, sau này hãy đối xử tốt với ta." - Hỏa Túc tươi cười, nàng không hề cho rằng Tà Huyết đang nói đùa.
Tôi ngơ người thật sự.
"Ta chỉ nói đùa thôi, nàng đừng cho là thật."
Tôi cố gắng giải thích cho Hỏa Túc hiểu nàng không nên đi theo tôi, mà nên xây dựng lại một tổ rết mới.
"Ta quyết định rồi, ta sẽ đi theo ngươi." - Hỏa Túc cương quyết nói.
"Được rồi, cô nàng này nếu đi lang thang có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, mình dẫn nàng theo vậy." - Tôi tự bịa ra một lý do để hợp lý hóa việc này.
Thực sự việc có một cô gái xinh đẹp là Hạch Tâm Kỳ lục giai đi theo hỗ trợ, thì thực lực đoàn đội sẽ tăng lên gần gấp đôi.
"Bây giờ ta phải đi giết một kẻ thù, nàng muốn đi chung không?" - Tôi nói mục đích tiếp theo của mình.
"Được, ta đi với ngươi." - Hỏa Túc vui vẻ trả lời.
Tôi đang đứng ở đầu một cánh rừng, trước mặt tôi là thảo nguyên bao la, phía sau lưng là rừng rậm vô tận.
Chỉ có một con đường lớn, rộng hơn trăm trượng nối dọc thảo nguyên, xuyên qua rừng rậm.
Đây là con đường độc đạo để đi tới thành Trăng Máu, tôi đang bày Ma Trận Máu ở đây, chờ đoàn rước dâu của Đế Quốc Gió đi ngang qua.
"Đã một tháng rồi, có lẽ chúng sắp đến."
Tôi ngồi trên một cây cao, xung quanh đây đã được bố trí hàng ngàn mét khối máu tươi, hơn mười ngàn viên Kết Tinh, Hạch Tâm cũng có mười mấy viên.
Với số lượng lớn năng lượng và máu như vậy, Ma Trận Máu do tôi bày ra đủ để tiêu diệt cả Hạch Tâm Kỳ thất giai.
Tên hoàng tử kia chỉ mới Hạch Tâm Kỳ tam giai, tôi có thể giết hắn dễ dàng, nhưng đoàn hộ tống có ba tên Ma Tướng Hạch Tâm Kỳ lục giai. Ba tên đó mới là kẻ khó giết.
Bỗng phía trên trời xuất hiện một đốm đen, sau vài phút đốm đen dần hiện rõ trước mắt tôi, là một con tàu bay.
Trên những cánh buồm thêu quốc kỳ hình một lốc xoáy, biểu tượng của Đế Quốc Gió.
"Này..."
Tôi nhìn xuống Ma Trận Máu dưới chân mình, rồi lại nhìn lên bầu trời.
Rồi lại nhìn xuống dưới chân, đầu toát mồ hôi liên tục.
"Phải làm sao bây giờ, nếu đoàn rước dâu bay bằng tàu bay, thì Ma Trận Máu làm gì có tác dụng."
"Chắc phải nhờ Hỏa Túc dùng lốc xoáy lửa phá hủy con tàu mới được."
Tôi liền để Hỏa Túc bò ra khỏi không gian, nàng nhanh chóng biến từ hình dạng rết thành hình dạng Thánh Tộc.
"Có chuyện gì vậy?"
"Nàng đợi chiếc thuyền kia bay ngang qua khu rừng, thì dùng lốc xoáy lửa phá hủy nó." - Tôi chỉ tay vào con tàu buồm màu xanh đang bay trên trời.
"Được!" - Hỏa Túc gật đầu đáp ứng, nàng lấy ra mũi thương lửa cầm sẵn trong tay.
Con tàu từ từ bay đến gần, loại tàu này sử dụng năng lượng gió thổi vào những cánh buồm, giúp tàu bay lượn. Trên thân tàu có rất nhiều ma trận phòng ngự, nhưng Hỏa Túc có thể đâm xuyên cả lớp áo giáp của côn trùng Hạch Tâm Kỳ lục giai, con tàu có cứng thì cũng không cứng hơn lớp giáp của côn trùng được.
Bỗng một tia sáng lóe lên từ phía mũi tàu, một đốm sáng xanh lá bay về phía khu rừng.
Sau đó ba điểm sáng khác cũng lóe lên đuổi theo.
"Hử? Mình bị phát hiện rồi sao? Không thể nào."
"Chúng ta tạm ẩn núp, chờ mấy kẻ đó đáp xuống thì ra tay." - Tôi giữ tay Hỏa Túc lại, năng lượng trên người tôi và nàng biến mất, tiến vào trạng thái ẩn thân.
Bốn đốm sáng màu xanh xẹt qua bầu trời, nhanh như chớp phóng về phía khu rừng.
Tất cả đều mặc áo giáp màu xanh lá cây sáng bóng, có vẻ đều là những Hiệp Sĩ Gió, nghề nghiệp đặc biệt của Đế Quốc Gió.
"Công chúa! Ngài không thể nửa đường bỏ trốn như vậy được, chúng ta có sứ mệnh phải hoàn thành." - Liệt Phong Ma Tướng hét lớn, hy vọng nàng công chúa bướng bỉnh trước mắt chịu dừng lại.
"Ba ông đừng đuổi theo ta nữa, ta sẽ không lấy vợ đâu." - Thiên Phong hét lớn đáp lại.
"Ngài không cần lấy cô ta, chỉ cần đóng kịch là được rồi, xong việc chúng ta sẽ nhốt cô ta lại." - Tịch Phong ma tướng hét lớn.
"Đúng vậy, đây chỉ là một vở kịch, diễn xong thì ngài muốn làm gì cũng được." - Bạo Phong ma tướng phụ họa, ông ta cảm thấy vô cùng nhức đầu với nàng công chúa này.
"Các ông tự đi mà lấy, ta đi trước, ta sẽ không trở về đâu, cứ báo chúng ta bị côn trùng tấn công là được." - Thiên Phong công chúa hét lớn, tốc độ của nàng càng lúc càng nhanh.
"Không được đâu công chúa, ngài phải có trách nhiệm với Đế Quốc. Chúng tôi dù phải liều mạng cũng phải bảo vệ ngài." - Liệt Phong ma tướng rống lên.
Thiên Phong không trả lời, nàng lao vào trong khu rừng, suốt quẳng đường hai năm nay nàng tỏ ra chấp nhận diễn vở kịch này, chỉ chờ cơ hội khi gần tới thành Trăng Máu thì sẽ đột ngột bỏ trốn.
"Ma Trận Máu kích hoạt!!" - Khi thấy cả bốn người của Đế Quốc Gió đều đã vào khu rừng, tôi liền kích hoạt cạm bẫy.
Cả khu rừng rực sáng huyết quang, những tia máu chui từ dưới mặt đất lên, bao phủ khu rừng vào bên trong.
"Bảo vệ công chúa!" - Bạo Phong ma tướng rống lên khi thấy khu rừng biến thành màu đỏ.
"Đừng chạy nữa công chúa, chúng ta bị tập kích rồi." - Tịch Phong ma tướng sợ hãi nói, ông ta hoàn toàn không thể nhìn thấy bóng dáng nàng công chúa đâu nữa.
Thiên Phong càng chạy càng nhanh, nàng cảm thấy khu rừng quỷ dị này sẽ giúp nàng bỏ trốn thành công.
"Xiềng Xích Máu!!" - Tôi sử dụng kỹ năng trói buộc của mình.
Trong Ma Trận Máu xuất hiện vô số sợi xích màu đỏ, chằng chịt khắp nơi, cuốn về bốn người trong ma trận.
Ba vị ma tướng liền rút kiếm, chém nát những sợi xích. Thực lực của họ rất mạnh, những sợi xích không làm khó được họ.
Nhưng nàng công chúa kia chỉ có thực lực Hạch Tâm Kỳ tam giai, nàng đang cố gắng chạy thì bị vô số sợi xích túa ra tóm lấy, chưa kịp rút kiếm thì đã bị trói chặt.
"A..." - Nàng hoảng sợ la lên thất thanh.
"Công chúa!!" - Bạo Phong ma tướng sợ hãi rống giận, cố gắng phá hủy những sợi xích, tiến về phía Thiên Phong công chúa.
"Các nàng giúp ta giết ba tên này trước, sau đó giam giữ ả công chúa kia, dụ dỗ tên hoàng tử vào bẫy."
Nhìn tình hình trước mắt, tôi đoán là gã hoàng tử dẫn theo em gái của hắn đến Vương Quốc Trăng chơi, nửa đường thì cô nàng này nổi lên ý định bỏ trốn để được đi phiêu lưu một mình.
Mấy nàng công chúa sống trong nhung lụa này luôn tiềm ẩn ý muốn nổi loạn, muốn được làm cánh chim tự do, mà không hề biết nếu họ rời hoàng cung thì sẽ bị cái thế giới chết tiệt này dập cho ra bã. E rằng chỉ bỏ đi vài tháng là đã mất mạng, hoặc bị đem bán làm nô lệ rồi.
Ba cô gái triệu hồi ra bảo vật, dùng Ma Trận Máu che khuất tầm nhìn, liên tục tấn công ba gã ma tướng.
"Lốc Xoáy Hủy Diệt!" - Thiên Phong toàn thân ngưng tụ năng lượng xanh nhạt, một lốc xoáy dần xuất hiện, bao phủ nàng vào bên trong, cố gắng dùng nó để phá hủy trói buộc.
"Hừ! Còn muốn bỏ chạy."
"Xúc Tu Máu!"
Trong ma trận xuất hiện những chiếc vòi màu đỏ, có đầu nhọn hoắt, vươn về phía nàng công chúa tội nghiệp, chúng len lỏi qua bộ áo giáp, đâm mạnh vào da thịt nàng.
"Tia Chớp Đen!"
Những chiếc vòi tí tách tia lửa điện rồi phóng năng lượng điện tích thẳng vào nàng công chúa, khiến nàng bị giật toàn thân cháy đen, chỉ kịp hét lên một câu rồi ngất đi.
"Công chúa!" - Ba vị ma tướng vô cùng hoảng sợ khi nghe thấy tiếng kêu thê thảm của Thiên Phong.
Họ liền sử dụng bí thuật nào đó, khí tức năng lượng trên người tăng vọt thành Hạch Tâm Kỳ thất giai.
Ba cô gái tiếp tục tấn công, nhưng đã bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
"Để ta giúp các nàng."
"Linh Hồn Máu!"
Không gian bên trong Ma Trận Máu sôi trào, những tia máu cuồn cuộn hội tụ về phía trung tâm, tạo ra một sinh vật được làm hoàn toàn từ máu tươi.
Linh Hồn Máu gầm thét, vung ngọn giáo của nó tấn công một gã ma tướng.
Trong ma trận này sử dụng Hạch Tâm của Túc Nhãn Vương, lại thêm năm viên Hạch Tâm trung giai, Linh Hồn Máu được tạo ra có sức mạnh ngang ngửa với Hạch Tâm Kỳ thất giai, nó liền đánh cho một gã ma tướng liên tục bại lui, ôm đầu chịu trận.
"Nàng giúp Linh Hồn Máu giết tên kia đi, chúng ta tiêu diệt từng tên một trước." - Thi Thi thấy kẻ thù của nàng bị Linh Hồn Máu tấn công, thì chuyển sang tấn công một tên khác đang cùng Long Nữ chiến đấu, tôi liền ngăn nàng lại.
"Lưỡi Đao Máu!"
Tôi tiếp tục điều khiển ma trận, hình thành một thanh kiếm khổng lồ hơn ba trăm mét bằng máu. Lưỡi kiếm huyết quang chói mắt, khí tức tràn ngập hủy diệt, sau vài giây ngưng tụ thì tôi điều khiển nó chém thẳng vào tên ma tướng xui xẻo đang bị Linh Hồn Máu và Thi Thi vây công.
"Chết đi!!" - Lưỡi Đao Máu xé nát không gian chém xuống, gã ma tướng đang vô cùng chật vật chống đỡ những đòn tấn công, không kịp né tránh, bị một kiếm chẻ làm hai, ngã lăn ra đất.
"Hoàng đệ!!" - Liệt Phong ma tướng thấy em trai mình bị một sinh vật ẩn thân trong màn máu chém giết, thì gầm lên thịnh nộ.
"Đừng!!" - Tịch Phong ma tướng sợ hãi, ông ta thấy hoàng huynh chuẩn bị sử dụng kỹ năng tự sát, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa.
"Phong Sát Ma Thần! Kẻ hèn này nguyện hiến dâng tính mạng, sử dụng Thiên Không Toàn Phong Hủy Diệt!" - Liệt Phong ma tướng gầm lên điên loạn, sau đó ông ta nổ tung, hóa thành năng lượng gió thuần túy.
Bầu trời phong vân biến sắc, mây đen kéo về che phủ vạn vật chìm trong đêm tối.
"Thỉnh cầu của ngươi được chấp nhận!" - Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ trời cao, không có một tia cảm xúc.
Hư ảnh một cô gái mặc váy màu xanh nhạt xuất hiện trên bầu trời, dùng ánh mắt như nhìn sâu kiến, nhìn xuống thế gian.
"Sao đại ca phải làm như vậy chứ!" - Tịch Phong ma tướng đau khổ nói.
Vốn dĩ đây chỉ là nhiệm vụ rước dâu, dùng công chúa của Vương Quốc Trăng làm con tin để ký hiệp ước. Trên đường cũng vô cùng yên bình, chỉ gặp vài con chim ngu ngốc Hạch Tâm Kỳ hạ giai không sợ chết tấn công.
Bây giờ đã tới lãnh địa thành Trăng Máu, chỉ cần làm lễ thành hôn rồi đưa công chúa Vương Quốc Trăng về là xong.
Ai ngờ đứa cháu gái ngu ngốc của lão lại nửa đường bỏ chạy, chui vào khu rừng chết tiệt này.
Bây giờ ba anh em lão một người bị giết, một người tự sát, công chúa thì mất tích không rõ sống chết.
Trong lòng Tịch Phong ma tướng tràn ngập hối hận, cảm thấy khó mà sống sót qua tai nạn này, một ý nghĩ điên cuồng xuất hiện trong đầu ông ta.
"Ma Thần Gió! Kẻ hèn này xin nguyện hiến dâng tính mạng, sử dụng cấm thuật triệu hồi Long Thần Phong tiêu diệt kẻ thù." - Tịch Phong ma tướng hét lớn.
"Thỉnh cầu của ngươi được chấp nhận."
Giọng nói của Phong Sát Ma Thần lại vang lên, vẫn lạnh lẽo như cũ.
"Nàng đang nói đùa đúng không?"
Tôi bối rối hỏi lại, Hỏa Túc là Thánh Trùng Tộc, tôi là Ma Quỷ, về cơ bản là hai loài đối địch với nhau.
"Không được đâu, nếu ta dẫn nàng đi vào mấy tòa thành của Ma Quỷ, nàng sẽ bị tấn công."
"Trừ khi nàng làm thú nuôi của ta giống như Long Nữ."
Tôi tự giễu cợt mình, chỉ định nói đùa cho vui, làm sao Hỏa Túc lại chấp nhận làm thú nuôi chỉ để đi theo tôi cơ chứ.
"Vậy ta sẽ làm thú nuôi của ngươi, sau này hãy đối xử tốt với ta." - Hỏa Túc tươi cười, nàng không hề cho rằng Tà Huyết đang nói đùa.
Tôi ngơ người thật sự.
"Ta chỉ nói đùa thôi, nàng đừng cho là thật."
Tôi cố gắng giải thích cho Hỏa Túc hiểu nàng không nên đi theo tôi, mà nên xây dựng lại một tổ rết mới.
"Ta quyết định rồi, ta sẽ đi theo ngươi." - Hỏa Túc cương quyết nói.
"Được rồi, cô nàng này nếu đi lang thang có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, mình dẫn nàng theo vậy." - Tôi tự bịa ra một lý do để hợp lý hóa việc này.
Thực sự việc có một cô gái xinh đẹp là Hạch Tâm Kỳ lục giai đi theo hỗ trợ, thì thực lực đoàn đội sẽ tăng lên gần gấp đôi.
"Bây giờ ta phải đi giết một kẻ thù, nàng muốn đi chung không?" - Tôi nói mục đích tiếp theo của mình.
"Được, ta đi với ngươi." - Hỏa Túc vui vẻ trả lời.
Tôi đang đứng ở đầu một cánh rừng, trước mặt tôi là thảo nguyên bao la, phía sau lưng là rừng rậm vô tận.
Chỉ có một con đường lớn, rộng hơn trăm trượng nối dọc thảo nguyên, xuyên qua rừng rậm.
Đây là con đường độc đạo để đi tới thành Trăng Máu, tôi đang bày Ma Trận Máu ở đây, chờ đoàn rước dâu của Đế Quốc Gió đi ngang qua.
"Đã một tháng rồi, có lẽ chúng sắp đến."
Tôi ngồi trên một cây cao, xung quanh đây đã được bố trí hàng ngàn mét khối máu tươi, hơn mười ngàn viên Kết Tinh, Hạch Tâm cũng có mười mấy viên.
Với số lượng lớn năng lượng và máu như vậy, Ma Trận Máu do tôi bày ra đủ để tiêu diệt cả Hạch Tâm Kỳ thất giai.
Tên hoàng tử kia chỉ mới Hạch Tâm Kỳ tam giai, tôi có thể giết hắn dễ dàng, nhưng đoàn hộ tống có ba tên Ma Tướng Hạch Tâm Kỳ lục giai. Ba tên đó mới là kẻ khó giết.
Bỗng phía trên trời xuất hiện một đốm đen, sau vài phút đốm đen dần hiện rõ trước mắt tôi, là một con tàu bay.
Trên những cánh buồm thêu quốc kỳ hình một lốc xoáy, biểu tượng của Đế Quốc Gió.
"Này..."
Tôi nhìn xuống Ma Trận Máu dưới chân mình, rồi lại nhìn lên bầu trời.
Rồi lại nhìn xuống dưới chân, đầu toát mồ hôi liên tục.
"Phải làm sao bây giờ, nếu đoàn rước dâu bay bằng tàu bay, thì Ma Trận Máu làm gì có tác dụng."
"Chắc phải nhờ Hỏa Túc dùng lốc xoáy lửa phá hủy con tàu mới được."
Tôi liền để Hỏa Túc bò ra khỏi không gian, nàng nhanh chóng biến từ hình dạng rết thành hình dạng Thánh Tộc.
"Có chuyện gì vậy?"
"Nàng đợi chiếc thuyền kia bay ngang qua khu rừng, thì dùng lốc xoáy lửa phá hủy nó." - Tôi chỉ tay vào con tàu buồm màu xanh đang bay trên trời.
"Được!" - Hỏa Túc gật đầu đáp ứng, nàng lấy ra mũi thương lửa cầm sẵn trong tay.
Con tàu từ từ bay đến gần, loại tàu này sử dụng năng lượng gió thổi vào những cánh buồm, giúp tàu bay lượn. Trên thân tàu có rất nhiều ma trận phòng ngự, nhưng Hỏa Túc có thể đâm xuyên cả lớp áo giáp của côn trùng Hạch Tâm Kỳ lục giai, con tàu có cứng thì cũng không cứng hơn lớp giáp của côn trùng được.
Bỗng một tia sáng lóe lên từ phía mũi tàu, một đốm sáng xanh lá bay về phía khu rừng.
Sau đó ba điểm sáng khác cũng lóe lên đuổi theo.
"Hử? Mình bị phát hiện rồi sao? Không thể nào."
"Chúng ta tạm ẩn núp, chờ mấy kẻ đó đáp xuống thì ra tay." - Tôi giữ tay Hỏa Túc lại, năng lượng trên người tôi và nàng biến mất, tiến vào trạng thái ẩn thân.
Bốn đốm sáng màu xanh xẹt qua bầu trời, nhanh như chớp phóng về phía khu rừng.
Tất cả đều mặc áo giáp màu xanh lá cây sáng bóng, có vẻ đều là những Hiệp Sĩ Gió, nghề nghiệp đặc biệt của Đế Quốc Gió.
"Công chúa! Ngài không thể nửa đường bỏ trốn như vậy được, chúng ta có sứ mệnh phải hoàn thành." - Liệt Phong Ma Tướng hét lớn, hy vọng nàng công chúa bướng bỉnh trước mắt chịu dừng lại.
"Ba ông đừng đuổi theo ta nữa, ta sẽ không lấy vợ đâu." - Thiên Phong hét lớn đáp lại.
"Ngài không cần lấy cô ta, chỉ cần đóng kịch là được rồi, xong việc chúng ta sẽ nhốt cô ta lại." - Tịch Phong ma tướng hét lớn.
"Đúng vậy, đây chỉ là một vở kịch, diễn xong thì ngài muốn làm gì cũng được." - Bạo Phong ma tướng phụ họa, ông ta cảm thấy vô cùng nhức đầu với nàng công chúa này.
"Các ông tự đi mà lấy, ta đi trước, ta sẽ không trở về đâu, cứ báo chúng ta bị côn trùng tấn công là được." - Thiên Phong công chúa hét lớn, tốc độ của nàng càng lúc càng nhanh.
"Không được đâu công chúa, ngài phải có trách nhiệm với Đế Quốc. Chúng tôi dù phải liều mạng cũng phải bảo vệ ngài." - Liệt Phong ma tướng rống lên.
Thiên Phong không trả lời, nàng lao vào trong khu rừng, suốt quẳng đường hai năm nay nàng tỏ ra chấp nhận diễn vở kịch này, chỉ chờ cơ hội khi gần tới thành Trăng Máu thì sẽ đột ngột bỏ trốn.
"Ma Trận Máu kích hoạt!!" - Khi thấy cả bốn người của Đế Quốc Gió đều đã vào khu rừng, tôi liền kích hoạt cạm bẫy.
Cả khu rừng rực sáng huyết quang, những tia máu chui từ dưới mặt đất lên, bao phủ khu rừng vào bên trong.
"Bảo vệ công chúa!" - Bạo Phong ma tướng rống lên khi thấy khu rừng biến thành màu đỏ.
"Đừng chạy nữa công chúa, chúng ta bị tập kích rồi." - Tịch Phong ma tướng sợ hãi nói, ông ta hoàn toàn không thể nhìn thấy bóng dáng nàng công chúa đâu nữa.
Thiên Phong càng chạy càng nhanh, nàng cảm thấy khu rừng quỷ dị này sẽ giúp nàng bỏ trốn thành công.
"Xiềng Xích Máu!!" - Tôi sử dụng kỹ năng trói buộc của mình.
Trong Ma Trận Máu xuất hiện vô số sợi xích màu đỏ, chằng chịt khắp nơi, cuốn về bốn người trong ma trận.
Ba vị ma tướng liền rút kiếm, chém nát những sợi xích. Thực lực của họ rất mạnh, những sợi xích không làm khó được họ.
Nhưng nàng công chúa kia chỉ có thực lực Hạch Tâm Kỳ tam giai, nàng đang cố gắng chạy thì bị vô số sợi xích túa ra tóm lấy, chưa kịp rút kiếm thì đã bị trói chặt.
"A..." - Nàng hoảng sợ la lên thất thanh.
"Công chúa!!" - Bạo Phong ma tướng sợ hãi rống giận, cố gắng phá hủy những sợi xích, tiến về phía Thiên Phong công chúa.
"Các nàng giúp ta giết ba tên này trước, sau đó giam giữ ả công chúa kia, dụ dỗ tên hoàng tử vào bẫy."
Nhìn tình hình trước mắt, tôi đoán là gã hoàng tử dẫn theo em gái của hắn đến Vương Quốc Trăng chơi, nửa đường thì cô nàng này nổi lên ý định bỏ trốn để được đi phiêu lưu một mình.
Mấy nàng công chúa sống trong nhung lụa này luôn tiềm ẩn ý muốn nổi loạn, muốn được làm cánh chim tự do, mà không hề biết nếu họ rời hoàng cung thì sẽ bị cái thế giới chết tiệt này dập cho ra bã. E rằng chỉ bỏ đi vài tháng là đã mất mạng, hoặc bị đem bán làm nô lệ rồi.
Ba cô gái triệu hồi ra bảo vật, dùng Ma Trận Máu che khuất tầm nhìn, liên tục tấn công ba gã ma tướng.
"Lốc Xoáy Hủy Diệt!" - Thiên Phong toàn thân ngưng tụ năng lượng xanh nhạt, một lốc xoáy dần xuất hiện, bao phủ nàng vào bên trong, cố gắng dùng nó để phá hủy trói buộc.
"Hừ! Còn muốn bỏ chạy."
"Xúc Tu Máu!"
Trong ma trận xuất hiện những chiếc vòi màu đỏ, có đầu nhọn hoắt, vươn về phía nàng công chúa tội nghiệp, chúng len lỏi qua bộ áo giáp, đâm mạnh vào da thịt nàng.
"Tia Chớp Đen!"
Những chiếc vòi tí tách tia lửa điện rồi phóng năng lượng điện tích thẳng vào nàng công chúa, khiến nàng bị giật toàn thân cháy đen, chỉ kịp hét lên một câu rồi ngất đi.
"Công chúa!" - Ba vị ma tướng vô cùng hoảng sợ khi nghe thấy tiếng kêu thê thảm của Thiên Phong.
Họ liền sử dụng bí thuật nào đó, khí tức năng lượng trên người tăng vọt thành Hạch Tâm Kỳ thất giai.
Ba cô gái tiếp tục tấn công, nhưng đã bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
"Để ta giúp các nàng."
"Linh Hồn Máu!"
Không gian bên trong Ma Trận Máu sôi trào, những tia máu cuồn cuộn hội tụ về phía trung tâm, tạo ra một sinh vật được làm hoàn toàn từ máu tươi.
Linh Hồn Máu gầm thét, vung ngọn giáo của nó tấn công một gã ma tướng.
Trong ma trận này sử dụng Hạch Tâm của Túc Nhãn Vương, lại thêm năm viên Hạch Tâm trung giai, Linh Hồn Máu được tạo ra có sức mạnh ngang ngửa với Hạch Tâm Kỳ thất giai, nó liền đánh cho một gã ma tướng liên tục bại lui, ôm đầu chịu trận.
"Nàng giúp Linh Hồn Máu giết tên kia đi, chúng ta tiêu diệt từng tên một trước." - Thi Thi thấy kẻ thù của nàng bị Linh Hồn Máu tấn công, thì chuyển sang tấn công một tên khác đang cùng Long Nữ chiến đấu, tôi liền ngăn nàng lại.
"Lưỡi Đao Máu!"
Tôi tiếp tục điều khiển ma trận, hình thành một thanh kiếm khổng lồ hơn ba trăm mét bằng máu. Lưỡi kiếm huyết quang chói mắt, khí tức tràn ngập hủy diệt, sau vài giây ngưng tụ thì tôi điều khiển nó chém thẳng vào tên ma tướng xui xẻo đang bị Linh Hồn Máu và Thi Thi vây công.
"Chết đi!!" - Lưỡi Đao Máu xé nát không gian chém xuống, gã ma tướng đang vô cùng chật vật chống đỡ những đòn tấn công, không kịp né tránh, bị một kiếm chẻ làm hai, ngã lăn ra đất.
"Hoàng đệ!!" - Liệt Phong ma tướng thấy em trai mình bị một sinh vật ẩn thân trong màn máu chém giết, thì gầm lên thịnh nộ.
"Đừng!!" - Tịch Phong ma tướng sợ hãi, ông ta thấy hoàng huynh chuẩn bị sử dụng kỹ năng tự sát, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa.
"Phong Sát Ma Thần! Kẻ hèn này nguyện hiến dâng tính mạng, sử dụng Thiên Không Toàn Phong Hủy Diệt!" - Liệt Phong ma tướng gầm lên điên loạn, sau đó ông ta nổ tung, hóa thành năng lượng gió thuần túy.
Bầu trời phong vân biến sắc, mây đen kéo về che phủ vạn vật chìm trong đêm tối.
"Thỉnh cầu của ngươi được chấp nhận!" - Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ trời cao, không có một tia cảm xúc.
Hư ảnh một cô gái mặc váy màu xanh nhạt xuất hiện trên bầu trời, dùng ánh mắt như nhìn sâu kiến, nhìn xuống thế gian.
"Sao đại ca phải làm như vậy chứ!" - Tịch Phong ma tướng đau khổ nói.
Vốn dĩ đây chỉ là nhiệm vụ rước dâu, dùng công chúa của Vương Quốc Trăng làm con tin để ký hiệp ước. Trên đường cũng vô cùng yên bình, chỉ gặp vài con chim ngu ngốc Hạch Tâm Kỳ hạ giai không sợ chết tấn công.
Bây giờ đã tới lãnh địa thành Trăng Máu, chỉ cần làm lễ thành hôn rồi đưa công chúa Vương Quốc Trăng về là xong.
Ai ngờ đứa cháu gái ngu ngốc của lão lại nửa đường bỏ chạy, chui vào khu rừng chết tiệt này.
Bây giờ ba anh em lão một người bị giết, một người tự sát, công chúa thì mất tích không rõ sống chết.
Trong lòng Tịch Phong ma tướng tràn ngập hối hận, cảm thấy khó mà sống sót qua tai nạn này, một ý nghĩ điên cuồng xuất hiện trong đầu ông ta.
"Ma Thần Gió! Kẻ hèn này xin nguyện hiến dâng tính mạng, sử dụng cấm thuật triệu hồi Long Thần Phong tiêu diệt kẻ thù." - Tịch Phong ma tướng hét lớn.
"Thỉnh cầu của ngươi được chấp nhận."
Giọng nói của Phong Sát Ma Thần lại vang lên, vẫn lạnh lẽo như cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.