Chương 15: Dàn hậu cung sang chảnh của thầy Quan
Khưu Trì
16/09/2020
Nếu bạn nhắc tên ai đó nhiều lần quá, thì người đó sẽ nghe thấy.
***
Để giành giật Trang Lân, Dương Bội Thanh dốc ra một trăm hai mươi nghìn phần sức lực[1].
[1] Cụm “120 nghìn phần” này xuất phát từ cuốn Sách Về Nguỵ Tự Do của nhà văn Lỗ Tấn. Ý nghĩa đơn giản chỉ là “cực kì ra sức” mà thui.
Tuy Quan Lan và Trần Cẩm đã chia tay, nhưng Trần Cẩm đã có tiền án dây dưa không rõ cùng ex, Dương Bội Thanh vẫn vô cùng cảnh giác với Quan Lan. Tốt nhất là Quan Lan say mê “tiểu thịt tươi”, quên Trần Cẩm đến tận chân trời góc bể luôn đi, thế là Trần Cẩm có thể tiếp tục dây dưa với ex chính xác nên dây dưa rồi.
Ông chủ của Trang Lân đã chuẩn bị tâm lí sẵn với lần này. Từ lúc Trang Lân kí hợp đồng thu âm ở ngoài thì họ cũng biết, Thiên Long giành người sẽ không giành một nửa đâu, nhất định phải giành cả ca sĩ lẫn ca khúc đi. Bây giờ Trang Lân chưa nổi, cũng không hề lộ ra dấu hiệu cho thấy sẽ nổi, thế nên chỉ cần bán cậu đi với một mức giá cao, công ti cũng chẳng đến mức nhức nhối lắm.
Nhưng họ không hề hay biết, ngay cả Tề Phi mà Dương Bội Thanh cũng muốn mang đi.
Dương Bội Thanh trộm gà cao tay, bên thì cò kè, mặc cả chuyện Trang Lân với Tuệ Tân, ra cái vẻ việc chung giải quyết chung; bên thì tiếp xúc với Tề Phi, âm thầm liên kết. Điều kiện bàn giao hợp đồng của Trang Lân vừa quyết định xong thì Tề Phi xin nghỉ việc, đến khi Tuệ Tân phát hiện ngay cả người quản lí vàng cũng bị giật mất, thì Tề Phi đã làm xong thủ tục nhậm chức ở Thiên Long rồi.
Trang Lân: “Hay lắm, lần này ngay cả ca sĩ lẫn ca khúc đều nằm trong tay người ta rồi.”
Tề Phi: “Ca khúc của chú nằm trong tay Quan Lan, ca sĩ thì vẫn trong tay chị, cấp trên của chị là Dương Bội Thanh; chú phải hiểu rõ cơ cấu công ti chứ.”
Trang Lân: “Cùng một công ti cả, có gì khác nhau đâu.”
Tề Phi: “Nghe nói Quan Lan và Dương Bội Thanh không hợp nhau, hai người có tranh chấp tình cảm gì đó.”
Nghe thấy “tranh chấp tình cảm”, Trang Lân cả kinh trong lòng: “Tranh chấp tình cảm gì thế?”
Tề Phi: “Tin đồn trong giới, chả có căn cứ gì, không đáng tin. Nguyên nhân bất hoà giữa đồng nghiệp với nhau nhiều lắm, chưa chắc đã vì những chuyện này. Nhưng hai người họ bất hoà là thật.”
Trang Lân tức giận: “Người này… Tại sao người này ai cũng chọc ghẹo hết thế?”
Nhìn cậu, ánh mắt Tề Phi như toé điện: “Cũng chọc ghẹo cả chú nữa hả?”
Trang Lân im lặng.
Có để người khác nói chuyện bình thường được nữa không?
May mà Tề Phi không tra hỏi tiếp nữa: “Chị biết, chuyện đổi công ti này, chị làm không được chính đáng lắm. Nhưng chú có biết con số tiền lương Thiên Long đưa ra cho chị là bao nhiêu không? Chị đến đây làm là vì tiền, chị làm gì cũng liên quan đến tiền hết.”
Trang Lân: “Tự do chọn nghề, đôi bên cùng lựa chọn, chị kí hợp đồng lao động chứ không phải hợp đồng bán thân, em không thấy chị làm sai chỗ nào cả.”
Tề Phi: “Cho nên, chú cũng chỉ có yêu cầu đặc biệt cao với đạo đức của Quan Lan thôi đúng không?”
Trang Lân: “…Moá ơi khác nhau mà!”
Tề Phi: “Thế thì có chuyện gì, ba chú để lại ám ảnh tuổi thơ cho chú à?”
Trang Lân: “…Liên quan gì đến ba em chứ!”
Tề Phi: “Không phải chú ghét đàn ông lăng nhăng lạm tình là vì ba chú à? Hay là, ở nước ngoài chú bị ông thầy bỉ ổi nào quy tắc ngầm, nên mới đặc biệt nhạy cảm với chuyện này?”
Trang Lân: “Có gì liên quan đâu chứ! Trí tưởng tượng của chị phong phú quá rồi đó!”
Tề Phi: “Người như ba chú gọi là phản bội hôn nhân, như Quan Lan người ta thì gọi là hưởng thụ độc thân, khác nhau về bản chất, chú phải hiểu rõ.”
Trang Lân: “Chuyện cũ từ bao nhiêu năm trước, ngay cả mẹ em cũng không nhớ thì em còn giữ trong lòng làm gì! Cơ bản là không liên quan gì sất!”
Tề Phi thở dài: “Chú đã phủ nhận hết những khả năng này rồi, vậy thì chỉ còn lại một trường hợp thôi.”
Trang Lân đã dự cảm được cô định nói gì: “…Chị đừng nói nữa.”
Tề Phi: “Chị càng phải nói.”
Trang Lân: …
Tề Phi: “Đấu đá hậu cung.”
Trang Lân nghĩ, nếu như em cmn là hậu cung thật thì cũng thôi, vấn đề là bây giờ em vẫn còn đang quét rác ở ngoài cửa cung kia kìa!
Sao mà không giận được chứ!
***
Trang Lân chuyển giao hợp đồng một cách suôn sẻ, cậu cũng không cần phải lo chuyện giành được “Việt giang ngâm” nữa.
Cuối cùng bộ phim chọn dùng phiên bản ending song của Trang Lân, mà Thiên Long lại còn tranh thủ, phát hành trước phiên bản song ca của Trang Lân và Hồ Thiến Thiến lên mạng.
Trước ngày “Mùa thu ở Hán cung” phát sóng, bên sản xuất chi số tiền lớn quảng bá, trên mạng đâu đâu cũng là trailer và teaser của phim, bản ending song cũng theo đó mà nổi tiếng. Thiên Long thừa thế tung ra MV, Trang Lân lộ diện bên trong, quơ về cả đám fan. Bấy giờ còn có “người qua đường nhiệt tình” share mấy video trước đây của Trang Lân trên tube, khai quật lên học vấn hoành tráng của cậu. Đến khi tài khoản Weibo của Trang Lân mới được xác nhận xong, lên đăng một câu “Chào mọi người” thì fan đã lên đến sáu con số.
Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Trang Lân cảm thấy hơi bị hư cấu.
Đến khi “Mùa thu ở Hán cung” chính thức lên sóng, rating một mạch phá 3 rồi phá 5 thì ca khúc này bắt đầu càn quét các bảng xếp hạng, trở thành bài hát được lan truyền rộng khắp phố phường.
Hôm ấy Quan Lan lướt Weibo, thấy Trang Lân lại lên hot topic.
“Tài tử âm nhạc Trang Lân: Sự nổi tiếng của ‘Việt giang ngâm’ không liên quan gì đến tôi”
Phóng viên: Hiện giờ “Việt giang ngâm” đạt được thành tích cao như thế, cảm xúc của bạn là gì?
Trang Lân: Trước đây có tiền bối từng nói với tôi rằng, bài này ai hát người đó nổi, muốn tôi phải giành được cơ hội này bằng mọi giá. Giờ mới thấy đúng là chính xác. Hiện tại tôi có được đôi chút danh tiếng, nguyên nhân là do bài hát hay, do bộ phim có chất lượng cao, chứ thật ra tôi chẳng có công lao gì cả. Bài này ai hát người đó nổi, anh hát cũng sẽ nổi. Thế nên thực lòng đây không phải là danh tiếng tôi mong muốn, còn cách mục tiêu của bản thân tôi rất xa.
…Thằng nhóc này đúng là cái gì cũng dám nói.
Nhưng bất ngờ là dân mạng lại rất thích dáng vẻ này của cậu, thi nhau khen ngợi cậu là một boy thẳng thắn.
Phóng viên: Bây giờ bạn đã kí hợp đồng với Thiên Long Entertainment, trong tương lai liệu mọi người có thể chờ mong sự hợp tác giữa bạn và thầy Quan không?
Trang Lân: Tôi hợp tác với Thiên Long, có thể nói là nhờ thầy Quan ba lần bảy lượt thuyết phục.
…Lại còn ba lần bảy lượt thuyết phục nữa chứ, cậu là xuất ngoại lâu quá không biết dùng thành ngữ, hay là không biết hai chữ khiêm tốn viết thế nào vậy hả?
Dân mạng: Cậu đã gia nhập dàn hậu cung sang chảnh của thầy Quan rồi.
Quan Lan: …
***
Trong mấy ngày Trang Lân đang hot này, Quan Lan lại tranh thủ lên một show giải trí.
Anh đã huỷ bỏ đại đa số lịch trình rồi, nhưng đôi lúc vẫn không thể không cúi mình vì tiền cát xê lên sóng.
Vẫn là chương trình của Trần Cẩm, “Supernova”.
Lần này là tập đặc biệt về tình bạn, ekip thực hiện chương trình yêu cầu mỗi thành viên cố định mời một người bạn, hợp thành một đội với mình để hoàn thành nhiệm vụ.
Thế là Trần Cẩm gọi điện cho Quan Lan: “Ba ngày hai đêm, du lịch hai người ở Hải Nam, có tới không?”
Quan Lan có hơi động lòng với du lịch, nhưng sau khi hiểu rõ nguồn cơn thì hết sức cạn lời: “Bạn ơi, có phải bạn quên chúng ta đã chia tay rồi không?”
Trần Cẩm: “Chia tay thì không làm bạn bồ[2] được à?”
[2] Chỗ này Trần Cẩm nói là 旁友 (pángyǒu), là từ lóng cũng dùng để chỉ bạn bè (péngyǒu), còn bạn giường là (páoyǒu), ba từ này nếu nói nhanh thì nghe cũng dễ nhầm với nhau.
Quan Lan: “…Anh mới vừa nói bạn bè hay bạn giường?”
Trần Cẩm: “Ầy, lần này cần phải ăn chung ở chung, không phải là tôi không mời được người khác, nhưng mà giả vờ thân thiết với người khác trong ba ngày mệt mỏi lắm. Cho dù diễn xuất của tôi không thành vấn đề thì nếu đối phương diễn không tự nhiên, chả phải là bôi đen mình à.”
Quan Lan nghĩ y đang bày tỏ một cách khéo léo rằng, “Tôi chỉ có mình anh là bạn”, hay chí ít là “Trong giới giải trí tôi chỉ có mình anh là bạn”.
Cuối cùng Quan Lan cũng đồng ý, một nửa là nể mặt Trần Cẩm, một nửa là nể mặt Hải Nam.
Đúng là lâu lắm rồi anh không ra ngoài du lịch.
Kết quả xuống máy bay rồi ngồi thêm ba tiếng xe buýt và hai tiếng xe ba gác, anh mới phát hiện có gì đấy sai sai – mặt trời đâu, bờ cát đâu, cây dừa đâu, biển xanh đâu? Đây mệ nó là cái khe núi nào?
Trần Cẩm phát ngôn toàn bố láo, còn tin y nữa thì anh là heo!
Chuyến du lịch hai người ở Hải Nam, không phải là Hải Nam, cũng đách phải là hai người.
Đi tới cứ điểm mà ekip thực hiện chương trình chuẩn bị, tụ họp với những người khác, chợt có chất giọng thanh niên tràn đầy sức sống chào anh: “Thầy Quan cũng đến nữa ạ?”
Hoá ra là đội trưởng Ninh Tấn của Next.
Hiếm khi Quan Lan gặp được người quen nên hết sức vui vẻ: “Ừ, tôi đến cùng Trần Cẩm. Em thì sao?”
Ninh Tấn chỉ tay ra sau: “Sư huynh Phương Long dẫn em tới ạ.”
Với những gương mặt tham gia show thực tế thế này, Quan Lan chỉ dừng ở mức nhẵn mặt, chứ còn lâu mới tới độ quen biết. Anh đoán cậu chàng Phương Long này chắc là một tiền bối cùng công ti với Next.
Ninh Tấn: “Em nghe nói buổi tối phải ở chung, chúng ta ở chung đi, em vừa mới lượn quanh một vòng, thấy không quen mấy người khác lắm.”
Quan Lan: “Vậy à? Có những ai?”
Ninh Tấn bắt đầu xoè tay ra đếm từng cặp một: “Lương Yến Yến và Trần Như, Tần Trọng Văn và Lưu Mặc, Lý Ngạn Nghiêu và Trang Lân, Trương…”
Quan Lan ngắt lời cậu: “Khoan đã, ai và ai cơ?”
Trần Cẩm: “Ừ, chính là Trang Lân của anh đó.”
Quan Lân chẳng buồn sửa lại cách nói “Trang Lân của anh”, thiên ngôn vạn ngữ chỉ rặn ra một câu: “…Tại sao?”
Trần Cẩm: “Lần trước Lý Ngạn Nghiêu tham gia chương trình xong thì nảy sinh hứng thú lớn với show thực tế, về nhà làm nũng với ba, chi mấy chục triệu cho ekip làm chương trình, thế là ở lại làm host cố định. Show có mấy tập liền, cũng chỉ có loại không xem tivi như anh mới không biết. Trang Lân là bạn do cậu ấy mời tới.”
Nếu bạn nhắc tên ai đó nhiều lần quá, thì người đó sẽ nghe thấy.
Quan Lan trái một Ninh Tấn, phải một Trần Cẩm, vừa ngẩng đầu thì đối diện với ánh mắt của Trang Lân.
Nhớ đến bình luận trên mạng dạo trước, anh cảm thấy tập gameshow lần này có thể đổi tên thành “Dàn hậu cung sang chảnh của thầy Quan”.
***
Để giành giật Trang Lân, Dương Bội Thanh dốc ra một trăm hai mươi nghìn phần sức lực[1].
[1] Cụm “120 nghìn phần” này xuất phát từ cuốn Sách Về Nguỵ Tự Do của nhà văn Lỗ Tấn. Ý nghĩa đơn giản chỉ là “cực kì ra sức” mà thui.
Tuy Quan Lan và Trần Cẩm đã chia tay, nhưng Trần Cẩm đã có tiền án dây dưa không rõ cùng ex, Dương Bội Thanh vẫn vô cùng cảnh giác với Quan Lan. Tốt nhất là Quan Lan say mê “tiểu thịt tươi”, quên Trần Cẩm đến tận chân trời góc bể luôn đi, thế là Trần Cẩm có thể tiếp tục dây dưa với ex chính xác nên dây dưa rồi.
Ông chủ của Trang Lân đã chuẩn bị tâm lí sẵn với lần này. Từ lúc Trang Lân kí hợp đồng thu âm ở ngoài thì họ cũng biết, Thiên Long giành người sẽ không giành một nửa đâu, nhất định phải giành cả ca sĩ lẫn ca khúc đi. Bây giờ Trang Lân chưa nổi, cũng không hề lộ ra dấu hiệu cho thấy sẽ nổi, thế nên chỉ cần bán cậu đi với một mức giá cao, công ti cũng chẳng đến mức nhức nhối lắm.
Nhưng họ không hề hay biết, ngay cả Tề Phi mà Dương Bội Thanh cũng muốn mang đi.
Dương Bội Thanh trộm gà cao tay, bên thì cò kè, mặc cả chuyện Trang Lân với Tuệ Tân, ra cái vẻ việc chung giải quyết chung; bên thì tiếp xúc với Tề Phi, âm thầm liên kết. Điều kiện bàn giao hợp đồng của Trang Lân vừa quyết định xong thì Tề Phi xin nghỉ việc, đến khi Tuệ Tân phát hiện ngay cả người quản lí vàng cũng bị giật mất, thì Tề Phi đã làm xong thủ tục nhậm chức ở Thiên Long rồi.
Trang Lân: “Hay lắm, lần này ngay cả ca sĩ lẫn ca khúc đều nằm trong tay người ta rồi.”
Tề Phi: “Ca khúc của chú nằm trong tay Quan Lan, ca sĩ thì vẫn trong tay chị, cấp trên của chị là Dương Bội Thanh; chú phải hiểu rõ cơ cấu công ti chứ.”
Trang Lân: “Cùng một công ti cả, có gì khác nhau đâu.”
Tề Phi: “Nghe nói Quan Lan và Dương Bội Thanh không hợp nhau, hai người có tranh chấp tình cảm gì đó.”
Nghe thấy “tranh chấp tình cảm”, Trang Lân cả kinh trong lòng: “Tranh chấp tình cảm gì thế?”
Tề Phi: “Tin đồn trong giới, chả có căn cứ gì, không đáng tin. Nguyên nhân bất hoà giữa đồng nghiệp với nhau nhiều lắm, chưa chắc đã vì những chuyện này. Nhưng hai người họ bất hoà là thật.”
Trang Lân tức giận: “Người này… Tại sao người này ai cũng chọc ghẹo hết thế?”
Nhìn cậu, ánh mắt Tề Phi như toé điện: “Cũng chọc ghẹo cả chú nữa hả?”
Trang Lân im lặng.
Có để người khác nói chuyện bình thường được nữa không?
May mà Tề Phi không tra hỏi tiếp nữa: “Chị biết, chuyện đổi công ti này, chị làm không được chính đáng lắm. Nhưng chú có biết con số tiền lương Thiên Long đưa ra cho chị là bao nhiêu không? Chị đến đây làm là vì tiền, chị làm gì cũng liên quan đến tiền hết.”
Trang Lân: “Tự do chọn nghề, đôi bên cùng lựa chọn, chị kí hợp đồng lao động chứ không phải hợp đồng bán thân, em không thấy chị làm sai chỗ nào cả.”
Tề Phi: “Cho nên, chú cũng chỉ có yêu cầu đặc biệt cao với đạo đức của Quan Lan thôi đúng không?”
Trang Lân: “…Moá ơi khác nhau mà!”
Tề Phi: “Thế thì có chuyện gì, ba chú để lại ám ảnh tuổi thơ cho chú à?”
Trang Lân: “…Liên quan gì đến ba em chứ!”
Tề Phi: “Không phải chú ghét đàn ông lăng nhăng lạm tình là vì ba chú à? Hay là, ở nước ngoài chú bị ông thầy bỉ ổi nào quy tắc ngầm, nên mới đặc biệt nhạy cảm với chuyện này?”
Trang Lân: “Có gì liên quan đâu chứ! Trí tưởng tượng của chị phong phú quá rồi đó!”
Tề Phi: “Người như ba chú gọi là phản bội hôn nhân, như Quan Lan người ta thì gọi là hưởng thụ độc thân, khác nhau về bản chất, chú phải hiểu rõ.”
Trang Lân: “Chuyện cũ từ bao nhiêu năm trước, ngay cả mẹ em cũng không nhớ thì em còn giữ trong lòng làm gì! Cơ bản là không liên quan gì sất!”
Tề Phi thở dài: “Chú đã phủ nhận hết những khả năng này rồi, vậy thì chỉ còn lại một trường hợp thôi.”
Trang Lân đã dự cảm được cô định nói gì: “…Chị đừng nói nữa.”
Tề Phi: “Chị càng phải nói.”
Trang Lân: …
Tề Phi: “Đấu đá hậu cung.”
Trang Lân nghĩ, nếu như em cmn là hậu cung thật thì cũng thôi, vấn đề là bây giờ em vẫn còn đang quét rác ở ngoài cửa cung kia kìa!
Sao mà không giận được chứ!
***
Trang Lân chuyển giao hợp đồng một cách suôn sẻ, cậu cũng không cần phải lo chuyện giành được “Việt giang ngâm” nữa.
Cuối cùng bộ phim chọn dùng phiên bản ending song của Trang Lân, mà Thiên Long lại còn tranh thủ, phát hành trước phiên bản song ca của Trang Lân và Hồ Thiến Thiến lên mạng.
Trước ngày “Mùa thu ở Hán cung” phát sóng, bên sản xuất chi số tiền lớn quảng bá, trên mạng đâu đâu cũng là trailer và teaser của phim, bản ending song cũng theo đó mà nổi tiếng. Thiên Long thừa thế tung ra MV, Trang Lân lộ diện bên trong, quơ về cả đám fan. Bấy giờ còn có “người qua đường nhiệt tình” share mấy video trước đây của Trang Lân trên tube, khai quật lên học vấn hoành tráng của cậu. Đến khi tài khoản Weibo của Trang Lân mới được xác nhận xong, lên đăng một câu “Chào mọi người” thì fan đã lên đến sáu con số.
Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Trang Lân cảm thấy hơi bị hư cấu.
Đến khi “Mùa thu ở Hán cung” chính thức lên sóng, rating một mạch phá 3 rồi phá 5 thì ca khúc này bắt đầu càn quét các bảng xếp hạng, trở thành bài hát được lan truyền rộng khắp phố phường.
Hôm ấy Quan Lan lướt Weibo, thấy Trang Lân lại lên hot topic.
“Tài tử âm nhạc Trang Lân: Sự nổi tiếng của ‘Việt giang ngâm’ không liên quan gì đến tôi”
Phóng viên: Hiện giờ “Việt giang ngâm” đạt được thành tích cao như thế, cảm xúc của bạn là gì?
Trang Lân: Trước đây có tiền bối từng nói với tôi rằng, bài này ai hát người đó nổi, muốn tôi phải giành được cơ hội này bằng mọi giá. Giờ mới thấy đúng là chính xác. Hiện tại tôi có được đôi chút danh tiếng, nguyên nhân là do bài hát hay, do bộ phim có chất lượng cao, chứ thật ra tôi chẳng có công lao gì cả. Bài này ai hát người đó nổi, anh hát cũng sẽ nổi. Thế nên thực lòng đây không phải là danh tiếng tôi mong muốn, còn cách mục tiêu của bản thân tôi rất xa.
…Thằng nhóc này đúng là cái gì cũng dám nói.
Nhưng bất ngờ là dân mạng lại rất thích dáng vẻ này của cậu, thi nhau khen ngợi cậu là một boy thẳng thắn.
Phóng viên: Bây giờ bạn đã kí hợp đồng với Thiên Long Entertainment, trong tương lai liệu mọi người có thể chờ mong sự hợp tác giữa bạn và thầy Quan không?
Trang Lân: Tôi hợp tác với Thiên Long, có thể nói là nhờ thầy Quan ba lần bảy lượt thuyết phục.
…Lại còn ba lần bảy lượt thuyết phục nữa chứ, cậu là xuất ngoại lâu quá không biết dùng thành ngữ, hay là không biết hai chữ khiêm tốn viết thế nào vậy hả?
Dân mạng: Cậu đã gia nhập dàn hậu cung sang chảnh của thầy Quan rồi.
Quan Lan: …
***
Trong mấy ngày Trang Lân đang hot này, Quan Lan lại tranh thủ lên một show giải trí.
Anh đã huỷ bỏ đại đa số lịch trình rồi, nhưng đôi lúc vẫn không thể không cúi mình vì tiền cát xê lên sóng.
Vẫn là chương trình của Trần Cẩm, “Supernova”.
Lần này là tập đặc biệt về tình bạn, ekip thực hiện chương trình yêu cầu mỗi thành viên cố định mời một người bạn, hợp thành một đội với mình để hoàn thành nhiệm vụ.
Thế là Trần Cẩm gọi điện cho Quan Lan: “Ba ngày hai đêm, du lịch hai người ở Hải Nam, có tới không?”
Quan Lan có hơi động lòng với du lịch, nhưng sau khi hiểu rõ nguồn cơn thì hết sức cạn lời: “Bạn ơi, có phải bạn quên chúng ta đã chia tay rồi không?”
Trần Cẩm: “Chia tay thì không làm bạn bồ[2] được à?”
[2] Chỗ này Trần Cẩm nói là 旁友 (pángyǒu), là từ lóng cũng dùng để chỉ bạn bè (péngyǒu), còn bạn giường là (páoyǒu), ba từ này nếu nói nhanh thì nghe cũng dễ nhầm với nhau.
Quan Lan: “…Anh mới vừa nói bạn bè hay bạn giường?”
Trần Cẩm: “Ầy, lần này cần phải ăn chung ở chung, không phải là tôi không mời được người khác, nhưng mà giả vờ thân thiết với người khác trong ba ngày mệt mỏi lắm. Cho dù diễn xuất của tôi không thành vấn đề thì nếu đối phương diễn không tự nhiên, chả phải là bôi đen mình à.”
Quan Lan nghĩ y đang bày tỏ một cách khéo léo rằng, “Tôi chỉ có mình anh là bạn”, hay chí ít là “Trong giới giải trí tôi chỉ có mình anh là bạn”.
Cuối cùng Quan Lan cũng đồng ý, một nửa là nể mặt Trần Cẩm, một nửa là nể mặt Hải Nam.
Đúng là lâu lắm rồi anh không ra ngoài du lịch.
Kết quả xuống máy bay rồi ngồi thêm ba tiếng xe buýt và hai tiếng xe ba gác, anh mới phát hiện có gì đấy sai sai – mặt trời đâu, bờ cát đâu, cây dừa đâu, biển xanh đâu? Đây mệ nó là cái khe núi nào?
Trần Cẩm phát ngôn toàn bố láo, còn tin y nữa thì anh là heo!
Chuyến du lịch hai người ở Hải Nam, không phải là Hải Nam, cũng đách phải là hai người.
Đi tới cứ điểm mà ekip thực hiện chương trình chuẩn bị, tụ họp với những người khác, chợt có chất giọng thanh niên tràn đầy sức sống chào anh: “Thầy Quan cũng đến nữa ạ?”
Hoá ra là đội trưởng Ninh Tấn của Next.
Hiếm khi Quan Lan gặp được người quen nên hết sức vui vẻ: “Ừ, tôi đến cùng Trần Cẩm. Em thì sao?”
Ninh Tấn chỉ tay ra sau: “Sư huynh Phương Long dẫn em tới ạ.”
Với những gương mặt tham gia show thực tế thế này, Quan Lan chỉ dừng ở mức nhẵn mặt, chứ còn lâu mới tới độ quen biết. Anh đoán cậu chàng Phương Long này chắc là một tiền bối cùng công ti với Next.
Ninh Tấn: “Em nghe nói buổi tối phải ở chung, chúng ta ở chung đi, em vừa mới lượn quanh một vòng, thấy không quen mấy người khác lắm.”
Quan Lan: “Vậy à? Có những ai?”
Ninh Tấn bắt đầu xoè tay ra đếm từng cặp một: “Lương Yến Yến và Trần Như, Tần Trọng Văn và Lưu Mặc, Lý Ngạn Nghiêu và Trang Lân, Trương…”
Quan Lan ngắt lời cậu: “Khoan đã, ai và ai cơ?”
Trần Cẩm: “Ừ, chính là Trang Lân của anh đó.”
Quan Lân chẳng buồn sửa lại cách nói “Trang Lân của anh”, thiên ngôn vạn ngữ chỉ rặn ra một câu: “…Tại sao?”
Trần Cẩm: “Lần trước Lý Ngạn Nghiêu tham gia chương trình xong thì nảy sinh hứng thú lớn với show thực tế, về nhà làm nũng với ba, chi mấy chục triệu cho ekip làm chương trình, thế là ở lại làm host cố định. Show có mấy tập liền, cũng chỉ có loại không xem tivi như anh mới không biết. Trang Lân là bạn do cậu ấy mời tới.”
Nếu bạn nhắc tên ai đó nhiều lần quá, thì người đó sẽ nghe thấy.
Quan Lan trái một Ninh Tấn, phải một Trần Cẩm, vừa ngẩng đầu thì đối diện với ánh mắt của Trang Lân.
Nhớ đến bình luận trên mạng dạo trước, anh cảm thấy tập gameshow lần này có thể đổi tên thành “Dàn hậu cung sang chảnh của thầy Quan”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.