Chương 4: Đồng hành với quỷ 2
Chớ Nói Mộng Hồn Xa
21/09/2020
"Hướng dẫn viên Tiểu Điền vừa bước vào khách sạn đã dặn dò mọi người ngồi chờ ở đại sảnh, anh ta sẽ đi nói chuyện với lễ tân để sắp xếp phòng ở cho tất cả. Nếu không phải vừa mới trải qua một màn khủng bố ở trên xe thì có lẽ Lữ Thanh sẽ có áo giác rằng mình tới đây để du lịch.
“Anh Thanh, anh có để ý không. Có hai nam thanh niên trong đoàn vừa xuống xe đã nhìn chằm chằm vào chúng ta!” Đới Thời Khải ghé sát vào tai Lữ Thanh nhỏ giọng nói. Nhìn theo ánh mắt của Đới Thời Khải, Lữ Thanh phát hiện đúng là có hai người đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong ấn tượng của hắn, hình như đó là anh thanh niên vẫn luôn im lặng ngồi đọc sách và tên béo luôn mồm ăn uống ở bên cạnh anh ta.
Vừa mới dứt lời, hai người kia lại đi thẳng về phía bọn họ.
“Anh Thanh, liệu có chuyện gì không nhỉ?”
“Không sao, cứ tùy cơ ứng biến thôi.” Trực giác nói cho Lữ Thanh biết, hai nam thanh niên này không hề giống với những người khác ở trong đoàn.
“Xin chào! Tôi và bạn cùng tới đây du lịch, thấy bên các cậu cũng chỉ có hai người, hay là bốn người chúng ta ghép nhóm đi. Hai cậu cảm thấy thế nào?” Người mở lời chính là anh chàng thanh niên đọc sách: “Tôi tên Từ Chân, còn đây là bạn tôi - lão Đào.”
“Xin chào.” Lão Đào vừa chào hỏi, vừa nhét một miếng khoai tây vào miệng, đúng là một tên mập thích ăn vặt. Sau khi Lữ Thanh đánh giá hai người thật kỹ thì bèn uyển chuyển từ chối lời đề nghị của anh thanh niên kia: “Cảm ơn ý tốt của hai người, nhưng bọn tôi dự định tự mình tham quan, hay là hai cậu thử rủ những người khác xem sao.”
Đới Thời Khải hùa theo: “Thật ngại quá, bọn này tình thương mến thương, muốn được hưởng thụ thế giới riêng của hai người!”
Vừa mới dứt lời, Lữ Thanh đã trừng mắt lườm cậu ta một cái. Bởi vì cậu ta cứ oang oang cái mồm nên những người khác nghe xong đều nhìn bọn họ lom lom, còn xì xào bàn tán gì đó, điều này khiến Lữ Thanh cảm thấy rất khó chịu. Đới Thời Khải cứ như không hề bị ảnh hưởng gì, còn cười hềnh hệch trông chẳng khác gì thằng ngốc. Lữ Thanh vội vàng kéo cậu định rời đi. Nhưng khi vừa xoay người, một câu nói nhẹ tựa như không của Từ Chân đã khiến cả hai giật mình ngây ra.
“Hai cậu cũng là Kẻ Phá Mộng đúng không.”
Kẻ Phá Mộng, không phải là danh xưng của Không Gian dành cho bọn họ sao? Thì ra nhiệm vụ lần này còn có người khác! Lữ Thanh lập tức nắm lấy tay của Từ Chân, nhỏ giọng nói: “Hai người cũng là thành viên tham gia nhiệm vụ lần này à? Mà sao hai người có thể nhận ra thân phận của bọn này thế?”
Lão Đào cũng kinh ngạc nói với Từ Chân: “Đúng là cậu không hề nhìn lầm, tố chất của hai người mới này đúng là cao hơn hẳn mấy người lúc trước! Mới đó mà đã làm quen với quy tắc của Không Gian rồi.”
Từ Chân mỉm cười nói với hai người bọn họ: “Đúng vậy, hai cậu là người mới bình tĩnh nhất mà tôi từng gặp. Từ lúc trên xe đến giờ cũng không hề để lộ ra một chút khác thường nào. Người bình thường sau khi đi vào Không Gian Quỷ Mộng đều sẽ bị lệ quỷ trong không gian cảnh cáo một lần. Đây là sở thích độc ác của Không Gian, nó làm vậy để cưỡng chế Kẻ phá mộng tin vào sự tồn tại của nó.”
“Sau khi bị cảnh cáo, đại đa số Kẻ Phá Mộng hoặc là không thể chấp nhận được mà bắt đầu gào khóc, hoặc là lừa mình dối người, nhất quyết không chịu tin vào sự tồn tại của Không Gian. Có nhiều người còn bị dọa cho ngu người, đâm ra sợ hãi rụt rè. Thậm chí từng có người mất hết lý trí, làm ra mấy hành vi điên cuồng vi phạm quy định, cuối cùng bị Không Gian xóa sổ.”
“Chỉ có hai cậu, sau khi đi vào nơi này thì nhanh chóng chấp nhận sự thật. Đi được nửa đường bọn tôi đã bắt đầu để ý, hai cậu rất khác với các du khách xung quanh - vẫn luôn lặng lẽ quan sát mọi người, sau đó lại nhỏ giọng thảo luận với nhau. Hơn nữa khi tuyên bố nhiệm vụ, Không Gian cũng ghi chú rõ lần này sẽ có bốn người chấp hành, cho nên bọn tôi đã xác định được thân phận của hai cậu. Là một người chơi có thâm niên, nếu có thể giúp được gì thì tôi nhất định sẽ giúp. Tố chất của hai cậu thật sự rất cao, tôi không muốn cả hai chết ở trong nhiệm vụ lần này.”
Sau đó Từ Chân lại kiên nhẫn giải thích một phen cho hai người hiểu rõ: Bọn họ đều là những “Kẻ Phá Mộng” bị Không Gian Quỷ Mộng lựa chọn ngẫu nhiên. Trong lúc bạn ngủ say, Không Gian sẽ kéo bạn vào trong Quỷ Vực, sau đó tuyên bố đủ loại nhiệm vụ. Vào lúc 12 giờ mỗi đêm, cho dù bạn có buồn ngủ hay không thì vẫn sẽ bị Không Gian ép buộc đi vào giấc ngủ. Mà nhiệm vụ cũng cực kỳ nguy hiểm, bởi vì mỗi một nhiệm vụ đều sẽ có lệ quỷ xuất hiện! Chúng nó có thể mặc sức giết hại Kẻ phá mộng tham gia nhiệm vụ. Trong lúc làm nhiệm vụ gần như không có cách nào có thể ngăn cản được sự giết chóc của quỷ hồn.
"
“Anh Thanh, anh có để ý không. Có hai nam thanh niên trong đoàn vừa xuống xe đã nhìn chằm chằm vào chúng ta!” Đới Thời Khải ghé sát vào tai Lữ Thanh nhỏ giọng nói. Nhìn theo ánh mắt của Đới Thời Khải, Lữ Thanh phát hiện đúng là có hai người đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong ấn tượng của hắn, hình như đó là anh thanh niên vẫn luôn im lặng ngồi đọc sách và tên béo luôn mồm ăn uống ở bên cạnh anh ta.
Vừa mới dứt lời, hai người kia lại đi thẳng về phía bọn họ.
“Anh Thanh, liệu có chuyện gì không nhỉ?”
“Không sao, cứ tùy cơ ứng biến thôi.” Trực giác nói cho Lữ Thanh biết, hai nam thanh niên này không hề giống với những người khác ở trong đoàn.
“Xin chào! Tôi và bạn cùng tới đây du lịch, thấy bên các cậu cũng chỉ có hai người, hay là bốn người chúng ta ghép nhóm đi. Hai cậu cảm thấy thế nào?” Người mở lời chính là anh chàng thanh niên đọc sách: “Tôi tên Từ Chân, còn đây là bạn tôi - lão Đào.”
“Xin chào.” Lão Đào vừa chào hỏi, vừa nhét một miếng khoai tây vào miệng, đúng là một tên mập thích ăn vặt. Sau khi Lữ Thanh đánh giá hai người thật kỹ thì bèn uyển chuyển từ chối lời đề nghị của anh thanh niên kia: “Cảm ơn ý tốt của hai người, nhưng bọn tôi dự định tự mình tham quan, hay là hai cậu thử rủ những người khác xem sao.”
Đới Thời Khải hùa theo: “Thật ngại quá, bọn này tình thương mến thương, muốn được hưởng thụ thế giới riêng của hai người!”
Vừa mới dứt lời, Lữ Thanh đã trừng mắt lườm cậu ta một cái. Bởi vì cậu ta cứ oang oang cái mồm nên những người khác nghe xong đều nhìn bọn họ lom lom, còn xì xào bàn tán gì đó, điều này khiến Lữ Thanh cảm thấy rất khó chịu. Đới Thời Khải cứ như không hề bị ảnh hưởng gì, còn cười hềnh hệch trông chẳng khác gì thằng ngốc. Lữ Thanh vội vàng kéo cậu định rời đi. Nhưng khi vừa xoay người, một câu nói nhẹ tựa như không của Từ Chân đã khiến cả hai giật mình ngây ra.
“Hai cậu cũng là Kẻ Phá Mộng đúng không.”
Kẻ Phá Mộng, không phải là danh xưng của Không Gian dành cho bọn họ sao? Thì ra nhiệm vụ lần này còn có người khác! Lữ Thanh lập tức nắm lấy tay của Từ Chân, nhỏ giọng nói: “Hai người cũng là thành viên tham gia nhiệm vụ lần này à? Mà sao hai người có thể nhận ra thân phận của bọn này thế?”
Lão Đào cũng kinh ngạc nói với Từ Chân: “Đúng là cậu không hề nhìn lầm, tố chất của hai người mới này đúng là cao hơn hẳn mấy người lúc trước! Mới đó mà đã làm quen với quy tắc của Không Gian rồi.”
Từ Chân mỉm cười nói với hai người bọn họ: “Đúng vậy, hai cậu là người mới bình tĩnh nhất mà tôi từng gặp. Từ lúc trên xe đến giờ cũng không hề để lộ ra một chút khác thường nào. Người bình thường sau khi đi vào Không Gian Quỷ Mộng đều sẽ bị lệ quỷ trong không gian cảnh cáo một lần. Đây là sở thích độc ác của Không Gian, nó làm vậy để cưỡng chế Kẻ phá mộng tin vào sự tồn tại của nó.”
“Sau khi bị cảnh cáo, đại đa số Kẻ Phá Mộng hoặc là không thể chấp nhận được mà bắt đầu gào khóc, hoặc là lừa mình dối người, nhất quyết không chịu tin vào sự tồn tại của Không Gian. Có nhiều người còn bị dọa cho ngu người, đâm ra sợ hãi rụt rè. Thậm chí từng có người mất hết lý trí, làm ra mấy hành vi điên cuồng vi phạm quy định, cuối cùng bị Không Gian xóa sổ.”
“Chỉ có hai cậu, sau khi đi vào nơi này thì nhanh chóng chấp nhận sự thật. Đi được nửa đường bọn tôi đã bắt đầu để ý, hai cậu rất khác với các du khách xung quanh - vẫn luôn lặng lẽ quan sát mọi người, sau đó lại nhỏ giọng thảo luận với nhau. Hơn nữa khi tuyên bố nhiệm vụ, Không Gian cũng ghi chú rõ lần này sẽ có bốn người chấp hành, cho nên bọn tôi đã xác định được thân phận của hai cậu. Là một người chơi có thâm niên, nếu có thể giúp được gì thì tôi nhất định sẽ giúp. Tố chất của hai cậu thật sự rất cao, tôi không muốn cả hai chết ở trong nhiệm vụ lần này.”
Sau đó Từ Chân lại kiên nhẫn giải thích một phen cho hai người hiểu rõ: Bọn họ đều là những “Kẻ Phá Mộng” bị Không Gian Quỷ Mộng lựa chọn ngẫu nhiên. Trong lúc bạn ngủ say, Không Gian sẽ kéo bạn vào trong Quỷ Vực, sau đó tuyên bố đủ loại nhiệm vụ. Vào lúc 12 giờ mỗi đêm, cho dù bạn có buồn ngủ hay không thì vẫn sẽ bị Không Gian ép buộc đi vào giấc ngủ. Mà nhiệm vụ cũng cực kỳ nguy hiểm, bởi vì mỗi một nhiệm vụ đều sẽ có lệ quỷ xuất hiện! Chúng nó có thể mặc sức giết hại Kẻ phá mộng tham gia nhiệm vụ. Trong lúc làm nhiệm vụ gần như không có cách nào có thể ngăn cản được sự giết chóc của quỷ hồn.
"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.