Chương 105: Không sảy thai
Thiên Sơn Trà Khách
15/05/2015
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều rơi lên người Hàn Nhạn. Có lẽ là
không ai nghĩ tới lúc này Hàn Nhạn lại thình lình đưa ra yêu cầu như
vậy.
Trang Sĩ Dương ngẩng mạnh đầu, hung hăng trừng Hàn Nhạn. Vừa rồi đã mời đại phu, nhưng Hàn Nhạn lại yêu cầu phải mời thái y, đây chẳng phải là rõ ràng nghi ngờ đại phu trong phủ hay sao? Dù có thế nào, đánh vào thể diện của Trang phủ trước mặt mọi người, Trang Sĩ Dương quả thực không thể chịu đựng được.
Tiếc rằng Hàn Nhạn không hề định để ý tới ông ta. Thân bại danh liệt thì tính là gì? Ngày xưa mẹ bị người mà mình tín nhiệm lừa dối, hôm nay sẽ để cho Trang Sĩ Dương nếm thủ mùi bị phản bội. Bị chính người mà mình cưng chiều lừa dối, thậm chí liên lụy tới. Trang Sĩ Dương nên nếm thử cảm giác như vậy.
Đại Chu thị nghe thấy lời Hàn Nhạn thì hơi nghi ngờ mà nhìn nàng. Những người khác nghe không hiểu nhưng bà thì hiểu. Lời này của Hàn Nhạn rõ ràng là nghi ngờ chuyện Mị di nương sảy thai. Thật ra thì không riêng gì Hàn Nhạn nghi ngờ chuyện này, chính bà cũng thấy nghi, cũng cảm thấy hơi bất thường. Kế hoạch lúc trước của Mị di nương và bọn họ không phải thế này. Mị di nương chỉ cần nói thân thể mình khó chịu là được. Dù sao không có ai sẽ dùng miếng thịt trong bụng của mình làm trò đùa. Nhưng hôm nay Mị di nương lại sảy thai. Dù cho là để vặn ngã Hàn Nhạn cũng không tới nỗi dùng tính mạng của đứa bé trong bụng mình. Huống hồ với Mị di nương, đứa bé này có ý nghĩa thế nào thì đại Chu thị biết rất rõ. Chỉ cần có đứa bé này, có thể Trang Sĩ Dương sẽ cho Mị di nương vị trí phu nhân, đứa trẻ này cũng có thể trở thành con trai trưởng của Trang phủ. Lúc trước đại Chu thị có thể cảm thấy rất rõ thái độ của Mị di nương hơi dè dặt, nhưng hôm nay lúc tin tức sảy thai truyền ra thì không phải bà không giật mình.
Hàn Nhạn nghi ngờ, từ một khía cạnh khác mà nói thì cũng chứng thực nghi ngờ của đại Chu thị. Bây giờ chỉ có hai khả năng. Một là Mị di nương sảy thai căn bản là giả vờ, cục thịt trong bụngd✏đ✏l✏q✏đbà ta bình an vô sự. Hôm nay căn bản chính là vở diễn bà ta tự biên tự diễn. Nhưng nếu là diễn trò thì cũng sẽ không diễn tới mức này. Nếu không sảy thai thật thì sau này làm sao giải thích về đứa bé trong bụng cho mọi người. Nghĩ như vậy, chỉ có một khả năng, đó chính là căn bản Mị di nương không mang thai.
Nhưng Mị di nương không mang thai thật à?
"Trang tiểu thư," Thất hoàng tử từ từ nói: "Công việc của Ngô thái y trong cung rất bận rộn. Bây giờ mời ông ta tới thì hơi có phần không ổn."
Hàn Nhạn quay sang nhìn Thất hoàng tử, cười cười: "Thất điện hạ nói gì vậy? Nếu người đã có thể vì Trang phủ mà cho người cầm bái thiếp mời đạo trưởng Tĩnh Hư, Hàn Nhạn với tư cách là người Trang phủ, đương nhiên càng phải cố gắng mới phải. Huống hồ vương gia đã từng nói, chỉ cần Hàn Nhạn có chuyện thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm Ngô thái y giúp một tay."
Hôm nay Hàn Nhạn hạ quyết tâm không bỏ qua một người. Nếu lần này nước đã đủ đục, không thừa dịp nước đục mà quấy lên chút sóng, chẳng phải là lãng phí một thời cơ một cách vô ích à?
Thuộc hạ lên tiếng trả lời, đi mời Ngô thái y. Tuy người của Trang Sĩ Dương vô cùng giận dữ với cách làm của Hàn Nhạn nhưng không ai bước ra ngăn cản nàng. Bất tri bất giác, Hàn Nhạn ở trong đám người có một loại sát khí không thể diễn tả được thành lời. Đó là khí chất sát phạt quả quyết giấu dưới bề ngoài bình tĩnh, không nói nên lời. Mộc Nham lẳng lặng bên cạnh thấy vậy, bỗng cảm thấy, thật ra vương phi nhà mình càng ngày càng giống chủ tử từng chút từng chút. Chẳng lẽ đây chính là đây chính là vợ chồng đồng lòng?
Đợi một lúc, Ngô thái y đi theo hạ nhân dẫn đường vào. Lúc này đạo trưởng Tĩnh Hư đã bị người chế trụ. Đại Chu thị và Chu thị đều xụi lơ trên đất. Chuyện có thay đổi nghiêng trời lệch đất trong nháy mắt. Tuy Trang Sĩ Dương hết sức không vui với hành động của Hàn Nhạn nhưng ông ta không đắc tội Ngô thái y nổi. Vị Ngô thái y này y thuật cao siêu, rất nổi tiếng trong hoàng cung, rất nhiều quan lại quyền quý đều phải nịnh bợ lấy lòng ông ta. Nhưng tính tình vị Ngô thái y này rất cổ quái, làm việc hoàn toàn dựa vào tâm trạng, cứng mềm không ăn. Thấy Hàn Nhạn mời Ngô thái y tới thật, mọi người đều thầm giật mình, đồng thời càng khẳng định lời đồn về chuyện Huyền Thanh vương cưng chiều cô vợ nhỏ chưa qua cửa này là sự thật. Ngô thái y cũng phải bán chút mặt mũi cho vị Huyền Thanh vương phi này.
Thật ra lúc đầu khi Phó Vân Tịch nói Hàn Nhạn có thể tùy ý mời Ngô thái y giúp một tay, Hàn Nhạn liền hơi thấp thỏm. Chỉ vì Ngô thái y không phải người bình thường, tùy tiện làm phiền ông quả thật hơi không ổn. Nhưng ý Phó Vân Tịch là quan hệ của chàng với Ngô thái y này không ít, nàng không phải để ý. Vì vậy hôm nay Hàn Nhạn vốn cũng hơi chột dạ, mãi cho tới khi mắt thấy Ngô thái y tới thật thì mới thở phào một hơi trong lòng.
Ngô thái y vừa vào, Trang Sĩ Dươn vội vàng dùng vẻ mặt lấy lòng nghênh đón: "Ngô thái y."
Ngô thái y gật đầu, không nhìn ông ta nữa, ánh mắt quét qua Vệ vương và Thất hoàng tử trongd☯đ☯l☯q☯đđám người, cười ha ha: "Hôm nay thật là náo nhiệt. Lão phu được Huyền Thanh vương phi mời tới, không ngờ có thể gặp được Vệ vương đại nhân và Thất điện hạ ở đây." Tuy ông nói vậy nhưng giọng điệu lại hết sức càn rỡ, căn bản là không để Thất hoàng tử và Vệ vương vào mắt. Trang Sĩ Dương hít một hơi khí lạnh, trong lòng thầm nói quả nhiên Ngô thái y là người không thể đắc tội được.
Thất hoàng tử mỉm cười: "Thái y nói đùa." Vậy mà không tức giận.
Vệ vương cũng cười ha ha lấy lệ, nhưng lúc ánh mắt nhìn về phía Ngô thái y thì có thêm vài phần sương mù. Lão đầu này là hồng nhân trước mặt Hoàng thượng, nhưng lại cứ đứng về phía Phó Vân Tịch, căn bản không qua lại với người khác. Hơn nữa nói năng quái gở, tình tình cực đoan, bọn họ cũng không tiện đắc tội. Nhưng lúc này Ngô thái y rõ ràng là chỗ dựa của Hàn Nhạn. Mắt Vệ vương híp lại. Chuyện hôm nay dường như là bị Trang Hàn Nhạn tính toán.
"Ngô thái y," Hàn Nhạn cười nói: "Nếu tới sớm hơn một chút thì có thể thấy cả Trương Thái sư, Nhưng bây giờ Trương Thái sư đã về rồi.
Ngô thái y xoay người, nhìn Hàn Nhạn, nói: "Hả? Sớm vậy mà đã về?" Lúc ông nói lời này thì giọng điệu hoàn toàn khác với giọng điệu âm dương quái khí vừa nãy, quả thực có thể tính là thân thiết làm người ta hài lòng. Đừng nói mặt những người xung quanh đều kinh ngạc, ngay cả Hàn Nhạn cũng thấy toàn thân hơi mất tự nhiên.
"Chuyện này hả? Hay là thái y đi hỏi những người khác đi." Nàng cười dịu dàng, sự giải hoạt khẽ thoáng qua trong mắt, còn mang theo vài phần cười trên nỗi đau của người khác. Vẻ mặt này được Ngô thái y đã duyệt vô số người nhìn trong mắt, bất giác hơi có suy nghĩ sâu xa. Ông ta liền quan sát người cười mắt cong cong, thiếu nữ có vóc người nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt một cách nghiêm túc.
Đây là lần thứ hai Ngô thái y gặp Hàn Nhạn. Lần đầu tiên gặp nàng là lúc Phó Vân Tịch giải độc xuân cho nàng. Nhưng lần đó Hàn Nhạn đang hôn mê cho nên Ngô thái y cũng không thể thấy rốt cuộc Hàn Nhạn là người như thế nào. Nhưng thấy thái độ Phó Vân Tịch đối xử với nàng thì thật khiến người khác không thể tưởng tượng nổi. Ông biết Phó Vân Tịch nhiều năm như vậy, người lạnh băng băng như thể không có một chút nhân khí này vậy mà lại vì một nữ nhân mà hoang mang thất thần. Từ lúc đó, Ngô thái y liền có lòng tò mò với Huyền Thanh vương phi trong truyền thuyết này.
Hôm nay vừa nghe thấy Huyền Thanh vương phi sai người mờ ông làm việc, Ngô thái y chạy tới lập tức. Thứ nhất là vì Phó Vân Tịch đã thông báo muốn ông giúp đỡ tiểu vương phi này. Thứ hai là ông cũng thật sự muốn biết rốt cuộc Hàn Nhạn là hạng người gì. Thấy nàng chỉ là một cô bé chưa cập kê thì không khỏi hơi giật mình. Nhưng nhìn lại dáng vẻ của nàng thì rõ ràng là một khối ngọc đẹp đã chưa ai phát hiện ra, giấu ánh sáng rực rỡ vào trong, quý khí khôn cùng.
Nhìn người xung quanh một chút, bộ dáng hoặc là u ám, hoặc là nhếch nhác, chắc chắn cô bé này bình yên vô sự trong cuộc tranh chấp hôm nay nhưng người xung quanh lại gặp họa. Nghĩ tới đây thì không khỏi hơi giật mình. Một cô bé mà lại có thể khiến Thất hoàng tử chịu thiệt thòi, thật sự là hiếm có. Nhưng...Lông mày Ngô thái y cau lại. Nữ tử này có dáng vẻ trẻ con nhưng sao càng nhìn càng thấy hơi quen thuộc nhỉ.
"Ngô thái y," Hàn Nhạn mỉm cười: "Chi bằng đi xem xem bây giờ Mị di nương thế nào đi? Chúng ta cũng đều rất lo lắng."
Ngô thái y liền thu suy nghĩ trong lòng lại, liếc nhìn Hàn Nhạn một cách ý vị sâu xa, xách them hòm thuốc vào phòng. Trang Sĩ Dương vội vàng vào theo. Tất cả mọi người cũng bước tới ngoài phòng, chú ý nhất cử nhất động bên trong.
Cửa phòng Mị di nương vừa mở ra, một mùi máu tươi nồng nặc liền bay ra. Ngô thái y nhíu mày: "Ai dùng nhiều máu gà trong phòng này quá vậy?", Dứt lời thì xoa xoa mũi một cách chán ghét: "Thúi quá."
Máu gà? Người trong phòng và ngoài phòng đều giật mình, nhất là Trang Sĩ Dương. Sắc mặt ông ta trởd☾đ☾l☾q☾đnên khó nhìn ngay lập tức. Nếu biết Mị di nương là giả vờ sảy thai, không biết Trang Sĩ Dương sẽ tức giận thế nào. Bởi vì chuyện sảy thai là giả nhưng chuyện mình ngoại tình với đại Chu thị bị công khai trước đám đông, thật sự là tai ương bất ngờ.
Kiều Mộng đang hầu hạ trước giường Mị di nương, thấy có người vào thì vội vàng lui sang một bên, mặt đầy nước mắt, vẻ mặt sợ hãi, quả thực là bộ dạng luống cuống lại vừa đau lòng sau khi biết chủ tử mình sảy thai. Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra trong mắt nàng không hề có chút cảm xúc nào, hành động cũng bình tĩnh có thừa.
Dường như Ngô thái y không hài lòng với hành động như vậy. Mị di nương nằm trên giường, miệng còn lẩm bẩm gì đó. Hàn Nhạn cười hì hì, nói: "Mị di nương đừng lo lắng quá. Chúng con mời thái y nổi tiếng nhất trong cung tới cho người —— Ngô thái y, để Ngô thái y xem mạch cho người, nhất định sẽ không sao đâu."
Lời này vừa nói ra, thân thể người trên giường cứng ngắc lại, bỗng hét lên một tiếng, chợt ngẩng mạnh đầu: "Tránh ra, tránh ra! Các ngươi là ác quỷ! Muốn hại ta! Tránh ra!"
Đây rõ ràng là bộ dạng trúng tà. Có người dè dặt nói: "Chẳng lẽ là trúng tà? Nếu không thì chúng ta ra ngoài đi?"
Ngô thái y cười lạnh một tiếng: "Nói ra liền ra, chẳng lẽ là đang đùa bỡn lão phu?" Giọng điệu ông lúc nói rất u ám, tựa như một giây sau sẽ nổi giận, dọa tiểu nha hoàn vừa nói lập tức không dám lên tiếng. Trang Sĩ Dương vội vàng giảng hòa: "Ngô thái y đừng tức giận. Hạ nhân không hiểu chuyện. Người đâu, kéo nha hoàn không biết chừng mực này xuống đánh năm mươi đại bản."
Hàn Nhạn chau mày: "Đè Mị di nương lại. Mời Ngô thái y chẩn mạch."
Dứt lời, vài bà tử sức lực lớn tới, đè Mị di nương đang giãy giụa lại. Ngô thái y đặt tay lên cổ tay Mị di nương chỉ trong chốc lát, booxg cao giọng nói: "Giả thần giả quỷ, thân thể này căn bản chưa từng có thai, lấy đâu ra sảy thai!"
Trang Sĩ Dương ngẩng mạnh đầu, hung hăng trừng Hàn Nhạn. Vừa rồi đã mời đại phu, nhưng Hàn Nhạn lại yêu cầu phải mời thái y, đây chẳng phải là rõ ràng nghi ngờ đại phu trong phủ hay sao? Dù có thế nào, đánh vào thể diện của Trang phủ trước mặt mọi người, Trang Sĩ Dương quả thực không thể chịu đựng được.
Tiếc rằng Hàn Nhạn không hề định để ý tới ông ta. Thân bại danh liệt thì tính là gì? Ngày xưa mẹ bị người mà mình tín nhiệm lừa dối, hôm nay sẽ để cho Trang Sĩ Dương nếm thủ mùi bị phản bội. Bị chính người mà mình cưng chiều lừa dối, thậm chí liên lụy tới. Trang Sĩ Dương nên nếm thử cảm giác như vậy.
Đại Chu thị nghe thấy lời Hàn Nhạn thì hơi nghi ngờ mà nhìn nàng. Những người khác nghe không hiểu nhưng bà thì hiểu. Lời này của Hàn Nhạn rõ ràng là nghi ngờ chuyện Mị di nương sảy thai. Thật ra thì không riêng gì Hàn Nhạn nghi ngờ chuyện này, chính bà cũng thấy nghi, cũng cảm thấy hơi bất thường. Kế hoạch lúc trước của Mị di nương và bọn họ không phải thế này. Mị di nương chỉ cần nói thân thể mình khó chịu là được. Dù sao không có ai sẽ dùng miếng thịt trong bụng của mình làm trò đùa. Nhưng hôm nay Mị di nương lại sảy thai. Dù cho là để vặn ngã Hàn Nhạn cũng không tới nỗi dùng tính mạng của đứa bé trong bụng mình. Huống hồ với Mị di nương, đứa bé này có ý nghĩa thế nào thì đại Chu thị biết rất rõ. Chỉ cần có đứa bé này, có thể Trang Sĩ Dương sẽ cho Mị di nương vị trí phu nhân, đứa trẻ này cũng có thể trở thành con trai trưởng của Trang phủ. Lúc trước đại Chu thị có thể cảm thấy rất rõ thái độ của Mị di nương hơi dè dặt, nhưng hôm nay lúc tin tức sảy thai truyền ra thì không phải bà không giật mình.
Hàn Nhạn nghi ngờ, từ một khía cạnh khác mà nói thì cũng chứng thực nghi ngờ của đại Chu thị. Bây giờ chỉ có hai khả năng. Một là Mị di nương sảy thai căn bản là giả vờ, cục thịt trong bụngd✏đ✏l✏q✏đbà ta bình an vô sự. Hôm nay căn bản chính là vở diễn bà ta tự biên tự diễn. Nhưng nếu là diễn trò thì cũng sẽ không diễn tới mức này. Nếu không sảy thai thật thì sau này làm sao giải thích về đứa bé trong bụng cho mọi người. Nghĩ như vậy, chỉ có một khả năng, đó chính là căn bản Mị di nương không mang thai.
Nhưng Mị di nương không mang thai thật à?
"Trang tiểu thư," Thất hoàng tử từ từ nói: "Công việc của Ngô thái y trong cung rất bận rộn. Bây giờ mời ông ta tới thì hơi có phần không ổn."
Hàn Nhạn quay sang nhìn Thất hoàng tử, cười cười: "Thất điện hạ nói gì vậy? Nếu người đã có thể vì Trang phủ mà cho người cầm bái thiếp mời đạo trưởng Tĩnh Hư, Hàn Nhạn với tư cách là người Trang phủ, đương nhiên càng phải cố gắng mới phải. Huống hồ vương gia đã từng nói, chỉ cần Hàn Nhạn có chuyện thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm Ngô thái y giúp một tay."
Hôm nay Hàn Nhạn hạ quyết tâm không bỏ qua một người. Nếu lần này nước đã đủ đục, không thừa dịp nước đục mà quấy lên chút sóng, chẳng phải là lãng phí một thời cơ một cách vô ích à?
Thuộc hạ lên tiếng trả lời, đi mời Ngô thái y. Tuy người của Trang Sĩ Dương vô cùng giận dữ với cách làm của Hàn Nhạn nhưng không ai bước ra ngăn cản nàng. Bất tri bất giác, Hàn Nhạn ở trong đám người có một loại sát khí không thể diễn tả được thành lời. Đó là khí chất sát phạt quả quyết giấu dưới bề ngoài bình tĩnh, không nói nên lời. Mộc Nham lẳng lặng bên cạnh thấy vậy, bỗng cảm thấy, thật ra vương phi nhà mình càng ngày càng giống chủ tử từng chút từng chút. Chẳng lẽ đây chính là đây chính là vợ chồng đồng lòng?
Đợi một lúc, Ngô thái y đi theo hạ nhân dẫn đường vào. Lúc này đạo trưởng Tĩnh Hư đã bị người chế trụ. Đại Chu thị và Chu thị đều xụi lơ trên đất. Chuyện có thay đổi nghiêng trời lệch đất trong nháy mắt. Tuy Trang Sĩ Dương hết sức không vui với hành động của Hàn Nhạn nhưng ông ta không đắc tội Ngô thái y nổi. Vị Ngô thái y này y thuật cao siêu, rất nổi tiếng trong hoàng cung, rất nhiều quan lại quyền quý đều phải nịnh bợ lấy lòng ông ta. Nhưng tính tình vị Ngô thái y này rất cổ quái, làm việc hoàn toàn dựa vào tâm trạng, cứng mềm không ăn. Thấy Hàn Nhạn mời Ngô thái y tới thật, mọi người đều thầm giật mình, đồng thời càng khẳng định lời đồn về chuyện Huyền Thanh vương cưng chiều cô vợ nhỏ chưa qua cửa này là sự thật. Ngô thái y cũng phải bán chút mặt mũi cho vị Huyền Thanh vương phi này.
Thật ra lúc đầu khi Phó Vân Tịch nói Hàn Nhạn có thể tùy ý mời Ngô thái y giúp một tay, Hàn Nhạn liền hơi thấp thỏm. Chỉ vì Ngô thái y không phải người bình thường, tùy tiện làm phiền ông quả thật hơi không ổn. Nhưng ý Phó Vân Tịch là quan hệ của chàng với Ngô thái y này không ít, nàng không phải để ý. Vì vậy hôm nay Hàn Nhạn vốn cũng hơi chột dạ, mãi cho tới khi mắt thấy Ngô thái y tới thật thì mới thở phào một hơi trong lòng.
Ngô thái y vừa vào, Trang Sĩ Dươn vội vàng dùng vẻ mặt lấy lòng nghênh đón: "Ngô thái y."
Ngô thái y gật đầu, không nhìn ông ta nữa, ánh mắt quét qua Vệ vương và Thất hoàng tử trongd☯đ☯l☯q☯đđám người, cười ha ha: "Hôm nay thật là náo nhiệt. Lão phu được Huyền Thanh vương phi mời tới, không ngờ có thể gặp được Vệ vương đại nhân và Thất điện hạ ở đây." Tuy ông nói vậy nhưng giọng điệu lại hết sức càn rỡ, căn bản là không để Thất hoàng tử và Vệ vương vào mắt. Trang Sĩ Dương hít một hơi khí lạnh, trong lòng thầm nói quả nhiên Ngô thái y là người không thể đắc tội được.
Thất hoàng tử mỉm cười: "Thái y nói đùa." Vậy mà không tức giận.
Vệ vương cũng cười ha ha lấy lệ, nhưng lúc ánh mắt nhìn về phía Ngô thái y thì có thêm vài phần sương mù. Lão đầu này là hồng nhân trước mặt Hoàng thượng, nhưng lại cứ đứng về phía Phó Vân Tịch, căn bản không qua lại với người khác. Hơn nữa nói năng quái gở, tình tình cực đoan, bọn họ cũng không tiện đắc tội. Nhưng lúc này Ngô thái y rõ ràng là chỗ dựa của Hàn Nhạn. Mắt Vệ vương híp lại. Chuyện hôm nay dường như là bị Trang Hàn Nhạn tính toán.
"Ngô thái y," Hàn Nhạn cười nói: "Nếu tới sớm hơn một chút thì có thể thấy cả Trương Thái sư, Nhưng bây giờ Trương Thái sư đã về rồi.
Ngô thái y xoay người, nhìn Hàn Nhạn, nói: "Hả? Sớm vậy mà đã về?" Lúc ông nói lời này thì giọng điệu hoàn toàn khác với giọng điệu âm dương quái khí vừa nãy, quả thực có thể tính là thân thiết làm người ta hài lòng. Đừng nói mặt những người xung quanh đều kinh ngạc, ngay cả Hàn Nhạn cũng thấy toàn thân hơi mất tự nhiên.
"Chuyện này hả? Hay là thái y đi hỏi những người khác đi." Nàng cười dịu dàng, sự giải hoạt khẽ thoáng qua trong mắt, còn mang theo vài phần cười trên nỗi đau của người khác. Vẻ mặt này được Ngô thái y đã duyệt vô số người nhìn trong mắt, bất giác hơi có suy nghĩ sâu xa. Ông ta liền quan sát người cười mắt cong cong, thiếu nữ có vóc người nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt một cách nghiêm túc.
Đây là lần thứ hai Ngô thái y gặp Hàn Nhạn. Lần đầu tiên gặp nàng là lúc Phó Vân Tịch giải độc xuân cho nàng. Nhưng lần đó Hàn Nhạn đang hôn mê cho nên Ngô thái y cũng không thể thấy rốt cuộc Hàn Nhạn là người như thế nào. Nhưng thấy thái độ Phó Vân Tịch đối xử với nàng thì thật khiến người khác không thể tưởng tượng nổi. Ông biết Phó Vân Tịch nhiều năm như vậy, người lạnh băng băng như thể không có một chút nhân khí này vậy mà lại vì một nữ nhân mà hoang mang thất thần. Từ lúc đó, Ngô thái y liền có lòng tò mò với Huyền Thanh vương phi trong truyền thuyết này.
Hôm nay vừa nghe thấy Huyền Thanh vương phi sai người mờ ông làm việc, Ngô thái y chạy tới lập tức. Thứ nhất là vì Phó Vân Tịch đã thông báo muốn ông giúp đỡ tiểu vương phi này. Thứ hai là ông cũng thật sự muốn biết rốt cuộc Hàn Nhạn là hạng người gì. Thấy nàng chỉ là một cô bé chưa cập kê thì không khỏi hơi giật mình. Nhưng nhìn lại dáng vẻ của nàng thì rõ ràng là một khối ngọc đẹp đã chưa ai phát hiện ra, giấu ánh sáng rực rỡ vào trong, quý khí khôn cùng.
Nhìn người xung quanh một chút, bộ dáng hoặc là u ám, hoặc là nhếch nhác, chắc chắn cô bé này bình yên vô sự trong cuộc tranh chấp hôm nay nhưng người xung quanh lại gặp họa. Nghĩ tới đây thì không khỏi hơi giật mình. Một cô bé mà lại có thể khiến Thất hoàng tử chịu thiệt thòi, thật sự là hiếm có. Nhưng...Lông mày Ngô thái y cau lại. Nữ tử này có dáng vẻ trẻ con nhưng sao càng nhìn càng thấy hơi quen thuộc nhỉ.
"Ngô thái y," Hàn Nhạn mỉm cười: "Chi bằng đi xem xem bây giờ Mị di nương thế nào đi? Chúng ta cũng đều rất lo lắng."
Ngô thái y liền thu suy nghĩ trong lòng lại, liếc nhìn Hàn Nhạn một cách ý vị sâu xa, xách them hòm thuốc vào phòng. Trang Sĩ Dương vội vàng vào theo. Tất cả mọi người cũng bước tới ngoài phòng, chú ý nhất cử nhất động bên trong.
Cửa phòng Mị di nương vừa mở ra, một mùi máu tươi nồng nặc liền bay ra. Ngô thái y nhíu mày: "Ai dùng nhiều máu gà trong phòng này quá vậy?", Dứt lời thì xoa xoa mũi một cách chán ghét: "Thúi quá."
Máu gà? Người trong phòng và ngoài phòng đều giật mình, nhất là Trang Sĩ Dương. Sắc mặt ông ta trởd☾đ☾l☾q☾đnên khó nhìn ngay lập tức. Nếu biết Mị di nương là giả vờ sảy thai, không biết Trang Sĩ Dương sẽ tức giận thế nào. Bởi vì chuyện sảy thai là giả nhưng chuyện mình ngoại tình với đại Chu thị bị công khai trước đám đông, thật sự là tai ương bất ngờ.
Kiều Mộng đang hầu hạ trước giường Mị di nương, thấy có người vào thì vội vàng lui sang một bên, mặt đầy nước mắt, vẻ mặt sợ hãi, quả thực là bộ dạng luống cuống lại vừa đau lòng sau khi biết chủ tử mình sảy thai. Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra trong mắt nàng không hề có chút cảm xúc nào, hành động cũng bình tĩnh có thừa.
Dường như Ngô thái y không hài lòng với hành động như vậy. Mị di nương nằm trên giường, miệng còn lẩm bẩm gì đó. Hàn Nhạn cười hì hì, nói: "Mị di nương đừng lo lắng quá. Chúng con mời thái y nổi tiếng nhất trong cung tới cho người —— Ngô thái y, để Ngô thái y xem mạch cho người, nhất định sẽ không sao đâu."
Lời này vừa nói ra, thân thể người trên giường cứng ngắc lại, bỗng hét lên một tiếng, chợt ngẩng mạnh đầu: "Tránh ra, tránh ra! Các ngươi là ác quỷ! Muốn hại ta! Tránh ra!"
Đây rõ ràng là bộ dạng trúng tà. Có người dè dặt nói: "Chẳng lẽ là trúng tà? Nếu không thì chúng ta ra ngoài đi?"
Ngô thái y cười lạnh một tiếng: "Nói ra liền ra, chẳng lẽ là đang đùa bỡn lão phu?" Giọng điệu ông lúc nói rất u ám, tựa như một giây sau sẽ nổi giận, dọa tiểu nha hoàn vừa nói lập tức không dám lên tiếng. Trang Sĩ Dương vội vàng giảng hòa: "Ngô thái y đừng tức giận. Hạ nhân không hiểu chuyện. Người đâu, kéo nha hoàn không biết chừng mực này xuống đánh năm mươi đại bản."
Hàn Nhạn chau mày: "Đè Mị di nương lại. Mời Ngô thái y chẩn mạch."
Dứt lời, vài bà tử sức lực lớn tới, đè Mị di nương đang giãy giụa lại. Ngô thái y đặt tay lên cổ tay Mị di nương chỉ trong chốc lát, booxg cao giọng nói: "Giả thần giả quỷ, thân thể này căn bản chưa từng có thai, lấy đâu ra sảy thai!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.