Quý Nữ Trọng Sinh: Hầu Phủ Hạ Đường Thê
Chương 58: Người khác có cơ hội nàng cũng muốn
Hạ Nhiễm Tuyết
11/08/2022
Bọn họ muốn nàng kết thân cùng cái nam nhân xấu xa kia, thiết kế để nam
tử đó vào nhà nàng ở, muốn hủy đi danh tiết của nàng, cũng là muốn lấy
đi những của hồi môn đó mà nương lưu lại. Mà nam nhân kia cũng là kẻ lấy oán trả ơn, đã liên tục hại chết hai người thê tử trước của hắn. Không
nên trách nàng nhẫn tâm đối với Thẩm lão phu nhân tàn nhẫn như vậy, trên đời này vĩnh viễn không có oán hận nào là vô cớ. Nàng đối với Thẩm lão
phu nhân căn bản chính là oán hận tới cực điểm. Nàng hận không thể ăn
thịt, uống máu của bà ta. Mà hiện tại nàng cái gì cũng đều không có làm, bởi vì nàng còn quá nhỏ, nàng còn không có biện pháp vì chính mình báo
thù.
Mà thù của nàng, nàng muốn tự mình báo.
Cái lão bà tham tiền kia, một ngày nào đó nàng sẽ hảo hảo mà thu thập bà ta.
Chính bởi vì cái lão chủ chứa kia, để một kẻ lấy oán trả ơn trộm vào nhà nàng ở, kém chút nữa liền hủy đi trong sạch của nàng. Là đại tỷ lúc đó đem nàng đẩy xuống dưới gầm giường, chờ thời điểm lão chủ chứa kia kéo người đến, danh tiết của đại tỷ đã bị hủy, chỉ có thể ủy khuất gả cho nam nhân kia.
Đại tỷ có thể lựa chọn chết, tỷ ấy vốn cũng không phải là người sợ chết. Chính là cuối cùng tỷ vẫn lựa chọn gả qua đi, theo người kia những mười năm. Không phải bởi tỷ luyến tiếc chết, là bởi vì người còn có một cái muội muội ngu xuẩn cần chiếu cố. Tuy rằng cha đã vì nàng mà chết, đại ca cũng vì nàng mà chết, nhưng tỷ ấy vẫn là muốn che chở cho người muội muội này. Bởi vì đó là thân muội muội duy nhất của nàng.
Thẩm Thanh Từ cắn cắn chăn, bên trên có hương vị của chính nàng. Hiện tại nàng đã không còn mùi sữa ngọt ngào, bất kỳ hương vị gì cũng đều là không có. Mà bản thân nàng kỳ thật rất muốn biết, theo như lời nói trong hương điển, ở lúc sinh mệnh của nàng gặp nguy hiểm, trên người nàng sẽ xuất hiện một loại diệu hương, mà loại diệu hương kia là như thế nào?
Ở trên hương điển cũng không có đề cập kỹ, mà nương của nàng cũng chưa từng nói qua, đương nhiên là nàng cũng không biết. Nàng chỉ có thể chờ, loại diệu hương kia là từ đâu mà đến.
Mà cả đời này, nàng nhất định phải làm tỷ tỷ sớm một chút được gả đi mới được. Chỉ là tình huống trong nhà như thế này, nàng cũng chỉ có thể nghĩ cách, giúp tỷ tỷ tìm một cái hậu thuẫn thật tốt.
Nàng liền nghĩ đến một cái cơ hội.
Đúng vậy, một cái cơ hội, một cái cơ hội tốt.
Năm đó nàng từng nghe người ta nói qua, nữ nhi của Diêu gia ở kinh thành Diêu Linh Lung bởi vì cứu được một người, rồi sau đó thân phận nước lên thì thuyền lên. Tuy rằng nàng chỉ là nữ nhi của nhà bình dân, nhưng bởi vì là ân nhân cứu mạng của vị kia, được người ta xem trọng.
Cuối cùng nàng được gả đến nhà huân quý ở trong kinh, cẩm y ngọc thực, phu thê lại thuận hoà. Mà diện mạo của Diêu Linh Lung kia so với đại tỷ của nàng kém nhiều, nàng nghĩ đại tỷ phải là người nên được gả tốt mới đúng.
Cho nên nàng liền phải nghĩ cách làm đại tỷ tỷ thay thế cái kia Diêu Linh Lung đi cứu người. Tuy rằng nói nàng có chút vô sỉ, nhưng nàng chính là vì tỷ tỷ của mình. Nàng có vô sỉ thì thế nào, ai còn có thể đánh trên mặt nàng sao?
Mà người bọn họ muốn đi cứu kia, lại là người hết sức quen thuộc đối với gia đình bọn họ. Đó chính là Tuấn vương phi của Tuấn vương phủ, là thê tử của Tuấn vương gia, cũng là mẫu thân của tiểu Tuấn vương. Đời trước chuyện này lan truyền khắp trong kinh, toàn bộ người trong kinh lúc ấy đều biết. Mọi người lúc ấy đều hối hận chính mình sao lại không đi con đường kia, như thế nào lại không đến phiên bọn họ cứu người. Cuối cùng lại để cho Diêu Linh Lung nhặt được một cái tiện nghi như vậy.
Tuấn Vương phi cũng không biết như thế nào từ trên núi té xuống, vừa vặn chính là được Diêu Linh Lung cấp cứu. Từ một khắc đó, Diêu Linh Lung liền trở thành ân nhân cứu mạng của Tuấn vương phi. Tuấn vương phi cảm kích nàng, thỉnh thoảng lại mời nàng qua phủ chơi, cũng là giúp nàng tìm được một cái rể hiền. Đương nhiên cũng bởi vì thân phận này của nàng đã giúp nàng thuận lợi bước vào vòng tròn quý nữ ở trong kinh, hơn nữa danh khí cũng là cực đại. Mà thời gian địa điểm lúc đó nàng cứu Tuấn vương phi, thậm chí lúc đó Tuấn vương phi mặc quần áo màu gì về sau đều được người ta đồn đãi khắp nơi.
Mà thù của nàng, nàng muốn tự mình báo.
Cái lão bà tham tiền kia, một ngày nào đó nàng sẽ hảo hảo mà thu thập bà ta.
Chính bởi vì cái lão chủ chứa kia, để một kẻ lấy oán trả ơn trộm vào nhà nàng ở, kém chút nữa liền hủy đi trong sạch của nàng. Là đại tỷ lúc đó đem nàng đẩy xuống dưới gầm giường, chờ thời điểm lão chủ chứa kia kéo người đến, danh tiết của đại tỷ đã bị hủy, chỉ có thể ủy khuất gả cho nam nhân kia.
Đại tỷ có thể lựa chọn chết, tỷ ấy vốn cũng không phải là người sợ chết. Chính là cuối cùng tỷ vẫn lựa chọn gả qua đi, theo người kia những mười năm. Không phải bởi tỷ luyến tiếc chết, là bởi vì người còn có một cái muội muội ngu xuẩn cần chiếu cố. Tuy rằng cha đã vì nàng mà chết, đại ca cũng vì nàng mà chết, nhưng tỷ ấy vẫn là muốn che chở cho người muội muội này. Bởi vì đó là thân muội muội duy nhất của nàng.
Thẩm Thanh Từ cắn cắn chăn, bên trên có hương vị của chính nàng. Hiện tại nàng đã không còn mùi sữa ngọt ngào, bất kỳ hương vị gì cũng đều là không có. Mà bản thân nàng kỳ thật rất muốn biết, theo như lời nói trong hương điển, ở lúc sinh mệnh của nàng gặp nguy hiểm, trên người nàng sẽ xuất hiện một loại diệu hương, mà loại diệu hương kia là như thế nào?
Ở trên hương điển cũng không có đề cập kỹ, mà nương của nàng cũng chưa từng nói qua, đương nhiên là nàng cũng không biết. Nàng chỉ có thể chờ, loại diệu hương kia là từ đâu mà đến.
Mà cả đời này, nàng nhất định phải làm tỷ tỷ sớm một chút được gả đi mới được. Chỉ là tình huống trong nhà như thế này, nàng cũng chỉ có thể nghĩ cách, giúp tỷ tỷ tìm một cái hậu thuẫn thật tốt.
Nàng liền nghĩ đến một cái cơ hội.
Đúng vậy, một cái cơ hội, một cái cơ hội tốt.
Năm đó nàng từng nghe người ta nói qua, nữ nhi của Diêu gia ở kinh thành Diêu Linh Lung bởi vì cứu được một người, rồi sau đó thân phận nước lên thì thuyền lên. Tuy rằng nàng chỉ là nữ nhi của nhà bình dân, nhưng bởi vì là ân nhân cứu mạng của vị kia, được người ta xem trọng.
Cuối cùng nàng được gả đến nhà huân quý ở trong kinh, cẩm y ngọc thực, phu thê lại thuận hoà. Mà diện mạo của Diêu Linh Lung kia so với đại tỷ của nàng kém nhiều, nàng nghĩ đại tỷ phải là người nên được gả tốt mới đúng.
Cho nên nàng liền phải nghĩ cách làm đại tỷ tỷ thay thế cái kia Diêu Linh Lung đi cứu người. Tuy rằng nói nàng có chút vô sỉ, nhưng nàng chính là vì tỷ tỷ của mình. Nàng có vô sỉ thì thế nào, ai còn có thể đánh trên mặt nàng sao?
Mà người bọn họ muốn đi cứu kia, lại là người hết sức quen thuộc đối với gia đình bọn họ. Đó chính là Tuấn vương phi của Tuấn vương phủ, là thê tử của Tuấn vương gia, cũng là mẫu thân của tiểu Tuấn vương. Đời trước chuyện này lan truyền khắp trong kinh, toàn bộ người trong kinh lúc ấy đều biết. Mọi người lúc ấy đều hối hận chính mình sao lại không đi con đường kia, như thế nào lại không đến phiên bọn họ cứu người. Cuối cùng lại để cho Diêu Linh Lung nhặt được một cái tiện nghi như vậy.
Tuấn Vương phi cũng không biết như thế nào từ trên núi té xuống, vừa vặn chính là được Diêu Linh Lung cấp cứu. Từ một khắc đó, Diêu Linh Lung liền trở thành ân nhân cứu mạng của Tuấn vương phi. Tuấn vương phi cảm kích nàng, thỉnh thoảng lại mời nàng qua phủ chơi, cũng là giúp nàng tìm được một cái rể hiền. Đương nhiên cũng bởi vì thân phận này của nàng đã giúp nàng thuận lợi bước vào vòng tròn quý nữ ở trong kinh, hơn nữa danh khí cũng là cực đại. Mà thời gian địa điểm lúc đó nàng cứu Tuấn vương phi, thậm chí lúc đó Tuấn vương phi mặc quần áo màu gì về sau đều được người ta đồn đãi khắp nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.