Quý Nữ Yêu Kiều

Chương 79

Thập Nguyệt Vi Vi Lương

14/07/2019

Giang Nam diệt trừ Thủy Phỉ hừng hực khí thế, hơn nữa tin chiến thắng liên tiếp báo về, Hòa Linh hiểu, cái gọi là tin chiến thắng liên tiếp báo về, hoàn toàn là bởi vì Triệu Uyển Oánh ở trong đó tác động. Chỉ là mấy ngày này, ngược lại không có truyền ra tin tức của Tạ Du Vân, đối với Tạ gia, Hòa Linh còn là chú ý, tối thiểu, muốn nhìn một chút bọn họ chết thế nào! Người luôn có một thứ mình yêu thích, nàng ghét Tạ gia, thật đúng là không thay đổi được rồi!

Lan Vân cũng vẫn như cũ mỗi ngày đều tới đây, nhưng mà bây giờ Lan Vũ ngược lại đi theo, nàng vốn là cũng không nguyện ý tới, nhưng kể từ khi gặp Sở Trí An, lập tức thích, mỗi ngày cũng trông ngóng tới đây, một ddlqd.com mặt muốn gặp Sở Trí An, nhưng lại nói, duyên phận hai người hình như từ ngày đó liền hoàn toàn biến mất, nàng không còn gặp được Sở Trí An. Đối với chuyện này, Hòa Linh âm thầm hài lòng, cũng không uổng phí nàng âm thầm động một chút tay chân, Lan Đại Phú cũng không nguyện ý để Lan Vũ cùng Sở gia dính dáng đến, nhưng lại không tiện nói thẳng Lan Vũ, chính là để Hòa Linh giúp một tay. Chút chuyện nhỏ này, Hòa Linh vẫn có thể làm xong!

Hiện tại mấy công tử, trừ Trí Ninh mỗi ngày trở về phủ, những người khác căn bản cũng không trở lại, cho nên Hòa Linh chỉ cần hơi né tránh là được! Lan Vũ rốt cuộc là tâm kế không nhiều lắm, hoàn toàn không có nghĩ đến Hòa Linh cố ý để cho nàng ta và công tử tách ra, trong lòng càng sốt ruột.

"Biểu tỷ, muội cùng tỷ tỷ ngày mai sẽ không tới!" Lan Tuyết cười híp mắt mở miệng, chung sống những này qua, Hòa Linh hết sức thương yêu Lan Tuyết, Lan Tuyết cũng rất là thích người biểu tỷ này!

Hòa Linh hiếu kỳ nói: "Thế nào?" Họ cơ hồ mỗi ngày cũng tới đây, Hòa Linh đã thành thói quen.

Lan Tuyết vui vẻ: "Ngày mai mẹ muội muốn dẫn muội và tỷ tỷ cùng nhau đi làm mấy bộ quần áo mùa đông, Giang Nam bên kia mùa đông cũng sẽ không giống bên này lạnh như vậy, mắt thấy đã cuối mùa thu, nếu như không mua thêm áo, chúng ta cũng không biết mặc cái gì mới tốt nữa!"

Rốt cuộc là một tiểu cô nương, nghĩ đến làm quần áo mới, cười con mắt cong cong!

Lan Vũ lúc này cũng lên tinh thần: "Đây là lần đầu tiên chúng ta trải qua mùa đông ở Phương Bắc, ta còn chưa mặc áo bông vừa dầy vừa nặng như vậy, ngược lại là phải chọn thật tốt. Ta nghe nói cửa hàng may ở phương bắc các người không hề rẻ, có phải hay không?" Nàng luôn là không thay đổi được bản tính của mình!

Hòa Linh suy nghĩ một chút, nói: "Thật ra thì cũng tùy nhà nào, có nhà cực kỳ đắt, còn có nhà thì không, chủ yếu là tùy bên trong cửa hàng! Có mấy hiệu may nổi tiếng kinh thành, bọn họ tú nương đều hết sức tinh xảo, làm ra áo nhiều kiểu dáng đều là khó làm được."

Lan Vũ: "Hoá ra là như vậy! Vậy chúng ta phải chọn lựa thật kỹ! Dù về sau không mặc, cũng phải có vài món quần áo mùa đông như vậy. Nếu không nói ra thật mất mặt!"

Hòa Linh mỉm cười: "Mỗi nhà phong cách rất khác nhau, chúng ta phải chọn thật tốt!"

Sau cũng không nói thêm gì nhiều, cũng không đề cử nhà nào, ánh mắt của mọi người đều khác nhau, đương nhiên không cần phải làm vậy, nàng tuyển một nhà thích nhất là được! Mà Lan Vũ vốn cũng không muốn hỏi Hòa Linh, theo ý nàng, có một biểu muội dáng dấp không tệ, nhưng mắt nhìn không được, cô nương nhà ai mỗi ngày đều mặc hồng y như vậy, thật sự là quá đáng rồi, hơn nữa cho người cảm giác quá cường thế kiều diễm rồi, đại gia khuê tú như vậy nhưng không tốt!

Hòa Linh nhìn vẻ mặt Lan Vũ có thể đoán được một hai, trong lòng lơ đễnh, cũng khó có thể có được, gần đây tâm tình nàng coi như là không tệ! Hòa Chân không xuất hiện, Hòa Tuyết cũng không xuất hiện, hai người kia không xuất hiện. Nàng cũng không có ra cửa, không đụng tới cái người đáng ghét nào, tâm tình cũng từ từ khá hơn. Nghĩ tới đây, nàng cười khanh khách, cảm giác mình càng hòa khí.

"Biểu tỷ có muốn cùng chúng ta cùng đi không? Mọi người cùng nhau làm bạn, cũng tốt." Lan Tuyết ngước mắt nhìn Hòa Linh, nháy mắt to, lông mi vụt sáng, càng khả ái.

Hòa Linh cười: "Không, các ngươi cùng nhau đi đi, người một nhà từ từ đi dạo."

Lan Tuyết lắc lắc cánh tay Hòa Linh, kiều sân năn nỉ nói: "Biểu tỷ không cùng chúng ta đi sao! Kinh thành chúng ta không chút nào quen thuộc, tỷ đi theo, trong lòng chúng ta cũng yên tâm rất nhiều, biểu tỷ, có được hay không vậy! Mẫu thân muội vốn là muốn tìm tỷ, nhưng mà phụ thân muội lại sợ quấy rầy tỷ, không chịu để cho mẫu thân nói với tỷ, tỷ và muội đi cùng nhau được không? Biểu tỷ ~"

Hòa Linh bị Lan Tuyết lay đến chóng mặt, nhưng Lan Tuyết cũng không dừng lại, điều nàng muốn chưa được đáp ứng, nàng sẽ không buông tay. Hòa Linh không thể làm gì cười: "Muội nha. Ta đi theo các người như vậy, thật là không tiện!"

Lan Tuyết lập tức: "Không có không có không tiện, tỷ tỷ ngươi nói vài lời đi...!" Mẫu thân lúc tới đều có dặn dò bọn họ, tỷ tỷ cũng thiệt là, một câu nói đều không mở miệng. Lan Tuyết lôi tỷ tỷ mình một cái! Lan Vũ mặc dù trong lòng có chút không vui, nhưng vẫn mở miệng khuyên.



Hòa Linh bị Lan Tuyết nài nỉ đến không có biện pháp, rốt cuộc đồng ý.

Lan Tuyết vui mừng vui vẻ ra mặt: "Muội biết ngay biểu tỷ tốt nhất!" Nàng thích nhất biểu tỷ này rồi! Xinh đẹp lại tài giỏi!

Chờ hai tỷ muội Lan Tuyết đi, Hòa Linh đi đến chỗ Lan thị bên kia, Lan thị dĩ nhiên là đồng ý để Hòa Linh đi theo tẩu tử của mình ra cửa. Dĩ nhiên, Lan thị là hy vọng Hòa Linh có thể từ Lan Đại Phú chiếm được tiện nghi. Nghĩ đến có thể chiếm tiện nghi, bà tự nhiên nói cái gì đều đồng ý. Hôm sau sáng sớm, Lan ddlequydon.com Phu nhân tới đón Hòa Linh, mấy người cùng nhau ra cửa, Hòa Linh đối với kinh thành vẫn tính là quen biết, nàng đề cử mấy cửa hàng tương đối nổi danh của kinh thành, tự nhiên, giá tiền cao có thấp có, đều là bất đồng. Cụ thể cũng xem mợ thích nhà nào.

Tính toán ra, ngày trôi qua thật nhanh, khoảng thời gian từ lần trước ra ngoài, Hòa Linh tính, hẳn là đã qua một tháng rồi, thời tiết cũng bắt đầu lạnh, nếu như chỉ mặc đơn bạc một cái áo, nàng sẽ không chịu nổi. Hòa Linh mặc bên ngoài một cái áo gấm màu lửa đỏ, rủ xuống giống như quần dài, mùa này xem ra, cũng không quá mỏng, người bình thường thấy, đại khái đều sẽ cảm thấy nóng hầm hập, nhưng Hòa Linh ngược lại cảm thấy vừa vặn. Thật ra thì độc tố trong người nàng đã thanh trừ không ít. Nhưng thể cốt yếu vẫn phải điều dưỡng thật tốt, dù sao đã từng trúng độc! Hơn nữa, nàng vẫn còn có chút sợ lạnh, luôn cảm giác tay chân mình lạnh lẽo.

"Linh tỷ nhi mặc kiểu dáng này, thật là đẹp! Hai người nha đầu các ngươi, học hỏi Hòa Linh tỷ nhi một ít!" Lan Phu nhân quả nhiên là cảm thấy Linh tỷ nhi thế nào đều đẹp mắt. Quả nhiên là gia đình giàu có dạy dỗ quý nữ, toàn thân lộ ra dáng vẻ xinh đẹp, chính là áo bình thường, mặc lên người nàng cũng không thể đẹp hơn. Huống chi, nàng hết sức hợp một thân đỏ thẫm như hiện tại, thật là nổi bật!

Lan Phu nhân nói như vậy, rước lấy một tiếng hừ nhẹ của Lan Vũ, mà Lan Tuyết lại khoác tay Hòa Linh, sung sướng nói: "Con chính là muốn cùng biểu tỷ học hỏi, mới mỗi ngày quấn biểu tỷ!"

Lan Phu nhân cùng Hòa Linh đều nỡ nụ cười. Cửa hàng thợ may kinh thành không ít, phần lớn đều ở trên con đường này, Hòa Linh giới thiệu sơ lược đặc điểm mỗi cửa hàng, thuận tiện đề ra các giá tiền của các cửa hàng, nàng đương nhiên biết tính tình của mợ nàng ra sao, vì vậy không nói ra tất cả, khiến Lan Phu nhân không có đắn đo gì! Quả nhiên, Lan Phu nhân cũng không có chọn mấy nhà quá đắt, giống như là cửa hàng may của Mai gia, liền bị loại bỏ ra ngoài trước tiên!

Lan Vũ cùng Lan Tuyết ý định cũng không nhiều, căn bản không có hướng những phương diện kia nghĩ, dù sao nhiều cửa tiệm như vậy, cũng không thể đi dạo từng nhà. Tuy nói là Hòa Linh dẫn bọn họ đi, nhưng thật ra thì vẫn là Lan Phu nhân làm chủ, nàng dẫn đầu tiến vào cửa hàng. Hòa Linh lần trước ngoài đường phố náo loạn phủ Thừa Tướng, mặc dù đã đã qua mấy tháng, nhưng chuyện như vậy vẫn còn ở trong lòng mọi người, ai cũng chưa từng quên ....! Thấy cô nương xinh đẹp một thân áo đỏ tiến vào tầm mắt, lại không nói khác, dù là không biết nàng, cũng lập tức là có thể đoán ra nàng là người phương nào.

Chưởng quỹ liền vội vàng nghênh đón, "Chào Sở Ngũ Tiểu Thư! Mấy vị mau mời vào bên trong." Cửa hàng này của bọn họ là một tiệm nhỏ, chưởng quỹ thật đúng là không cảm thấy Sở Ngũ Tiểu Thư có thể mua, chỉ chờ nàng tới xem một chút, có điều cho dù như thế, cũng là nhiệt tình chiêu đãi, cũng không biết bên người nàng là ai: "Mấy vị phu nhân tiểu thư xưng hô như thế nào? Có gì thích? Hạ nhân sẽ vì người tiến cử lên!"

Lan Phu nhân nhìn chủ quán này thật vô cùng biết làm ăn, tâm tình cực tốt: "Gọi ta Lan Phu nhân là được!" Bà lặt tới lật lui, nhưng thật ra dáng vẻ vô cùng có hứng thú. Lại nói, Giang Nam cũng có cửa hàng thợ may, nhưng cũng không nhiều, buôn bán cũng cực kỳ bình thường, bình thường đều là làm chút đơn giản tiểu môn tiểu hộ buôn bán, gia đình giàu có, là vạn không có đi. Có điều kinh thành ngược lại hoàn toàn bất đồng. Không thể không nói, vậy cũng là một cái so sánh mới lạ!

Mấy người đi dạo một chút, cũng không có chọn trúng cái gì tốt, vừa đổi một cửa tiệm khác, Hòa Linh vẫn luôn đi bên cạnh theo mấy người, cũng không cho quá nhiều ý kiến tham khảo. Nàng nhìn ra ngoài, mấy người đi dạo rất vui vẻ, họ rất thích thú những gì lựa chọn nãy giờ, đại khái có rất ít cơ hội lựa chọn, có khá nhiều sự lựa chọn, đã có chút hoa mắt. Mấy người vòng vo mấy cửa hàng, cũng mua vài món, Lan Phu nhân giao cho nha hoàn bên cạnh, cũng không tính dừng lại.

"Sở Ngũ Tiểu Thư!" Mấy người đang muốn bước vào một cửa tiệm khác, liền nghe được giọng nam mang theo nhu ý.

Hòa Linh quay đầu lại, nàng nhếch miệng: "Thì ra là Cửu Công Tử!"

Người tới lại là Mai Cửu. Hòa Linh nghĩ, hôm nay đúng vào ngày Mai Cửu kiểm tra cửa hàng!

Nàng rất lâu không gặp Mai Cửu, Mai Cửu khí sắc so với trước kia xem ra tốt hơn nhiều, Tô thần y quả nhiên là có chút tài mọn, Mai Cửu người như vậy cũng có thể chữa khỏi, quả nhiên là không dễ dàng! Hòa Linh cười yếu ớt nói: "Cửu Công Tử đối với việc buôn bán nhà mình thật đúng là quan tâm!"

Mai Cửu đôi mắt hoa đào khẽ hếch lên, mỉm cười: "Không có cách nào! Nhà mình buôn bán, nếu như tự mình cũng không để tâm, sợ là sẽ bị người khác khi dễ. Người chết vì tài chim chết vì ăn, số mệnh ta chính là như vậy!"

Một bên tiểu cô nương Lan Tuyết bật cười, nàng nháy mắt to nhìn vị công tử này, chỉ cảm thấy so với nữ tử còn đẹp hơn. Một bên Lan Vũ càng thêm nhìn mà trợn tròn mắt, nàng vạn vạn không nghĩ có nam nhân đẹp như vậy! Vốn thấy Sở nhị công tử đã cảm thấy tuấn lãng, hiện tại nhìn vị này, nàng ta như bị đánh trúng! Rõ là. . . . . . Thật không có gặp người nào qua so với y xuất sắc hơn!



Hai cô nương mắt đều nhìn thẳng, Lan Phu nhân tằng hắng một cái, Hòa Linh giới thiệu: "Vị này là mợ của ta Lan Phu nhân cùng hai vị thiên kim của bà; mợ, vị này là Mai Cửu Công Tử!"

Mấy người vội vàng kiến lễ, tính ra, hai nhà cũng là có buôn bán lui tới, có điều Mai Cửu mặc dù mang nét cười, nhưng là lạnh nhạt. Lan Phu nhân nhìn, cũng hiểu mấy phần. Bà ngược lại cũng không nhớ vị Mai Cửu Công Tử này đối với họ có bao nhiêu nhiệt tình! Nếu như y thật là người như vậy, lão gia nhà bọn họ trước kia cũng không vì vậy rầu rỉ khi tiếp xúc với y.

"Ta nghĩ, ta không nên làm trễ nãi Cửu Công Tử rồi!" Hòa Linh nhàn nhạt đuổi khách, cũng là lời chào!

Mai Cửu lại giống như nghe không hiểu, "Mấy nữ quyến ra cửa cũng không có phương tiện, không bằng ta giúp nàng được chứ?" Y chân thành nói.

Hòa Linh trực tiếp cự tuyệt: "Dưới chân thiên tử, ban ngày, xảy ra chuyện gì được! Nếu như Mai Cửu Công Tử đi cùng với chúng ta, có vẻ thật không tiện! Hơn nữa, ta xem Cửu Công Tử thân thể cũng không có tốt như vậy. Chớ nên đi cùng chúng ta tốt hơn. Nếu không thật có chuyện gì, chúng ta thật thoát không khỏi liên quan rồi!"

Lời nói này không thể nào khách khí, nhưng nếu như quen thuộc tính của Sở Hòa Linh, đại khái sẽ biết, nói như vậy cũng đã khách khí, nàng vốn không phải tiểu cô nương dịu dàng như vậy! Mà Mai Cửu đã từng sai người cẩn thận điều tra Sở Hòa Linh, y biết Hòa Linh là hạng người gì! Mà y cũng đã sớm tiếp xúc với Sở Hòa Linh, biết nàng là tính tình như thế nào! Nói chuyện như vậy, thật coi là khách khí thẳng thừng! Nếu như nói khó nghe hơn, cũng là có thể!

Mai Cửu sắc mặt tái nhợt bởi vì nụ cười mà có vẻ đỏ thắm mấy phần, y mỉm cười nói: "Sở Ngũ Tiểu Thư thật đúng là rất quan tâm ta, quả nhiên là phải cám ơn sự quan tâm của nàng rồi!"

"Quan tâm chưa nói tới, sợ dẫn lửa thiêu thân mới là thật!" Hòa Linh đã có chỉ, Mai Cửu như có điều suy nghĩ hơi hất mày, ngay sau đó mỉm cười: "Ta chính là thích Ngũ Tiểu Thư sảng khoái như vậy! Người nhanh mồm nhanh miệng như vậy, Mai Cửu ta bằng lòng kết giao, nếu như Ngũ Tiểu Thư có chuyện cần Mai Cửu giúp, cứ tới Mai phủ tìm tại hạ, tại hạ nhất định trợ giúp Ngũ Tiểu Thư!"

Mai Cửu lời này chính là hứa hẹn, Hòa Linh trong lòng biết rõ, có điều nàng cũng không lĩnh tình, vô công bất thụ lộc, nàng lúc này chắc là sẽ không tiếp nhận ý tốt của Mai Cửu, y hiện tại nguyện ý giúp nàng, thậm chí là cam kết những điều này, không phải là bởi vì nàng tìm được Tô thần y giúp y, nhưng nàng cũng chiếm không ít tiện nghi của y, nếu như được voi đòi tiên sẽ không tốt! Nàng cũng không phải cái loại làm ơn để người báo ân! Không cần phải vậy!

"Ta nghĩ, vẫn là không cần rồi. Vô công bất thụ lộc, ta cùng với Cửu Công Tử cũng không có quen biết đến mức này chứ? Ý tốt của công tử, vẫn là giữ cho người khác đi, ta thích tự mình giải quyết vấn đề." Nàng cự tuyệt!

Mai Cửu như cũ là bộ dạng tươi cười rạng rỡ kia, làm cho người ta không biết y nói đến tột cùng là từ tấm chân tình hay là giả vờ.

"Nhưng ta mạn phép thích Ngũ Tiểu Thư sảng khoái như vậy! Mặc kệ như thế nào, tâm ý của ta đều ở đây!"

Mai Cửu thật ra thì vẫn luôn không hiểu Sở Hòa Linh, y làm ăn nhiều năm như vậy, đã biết các đủ loại người, nhưng tiểu cô nương kỳ quái như nàng như vậy, cũng không có! Có lẽ là bởi vì nàng"Bán" Tô thần y cho mình, y không thể khống chế muốn chú ý nàng. Mà có vài người chính là như vậy, nhưng phàm là tiếp xúc qua, ngươi sẽ chú ý nàng, mà chú ý nàng, sẽ cảm thấy, nàng rực rỡ không dời mắt được! Sở Hòa Linh chưa tính là cô nương tính khí tốt, y cũng không thể coi là rất thích Sở Hòa Linh, nhưng mà đối với nàng chú ý nhiều hơn những người khác, thì là thật!

"Vậy tùy ngài thôi. Trong tâm có ở đó hay không, cùng ta cũng không có gì quan hệ." Nàng khẽ chào, cáo từ: "Tạm biệt!" Nói xong chính là lôi kéo Lan Phu nhân rời đi, Lan Vũ không ngừng quay đầu lại, nàng nhìn Mai Cửu, nói nhỏ: "Cứ như vậy đi?"

Lan Phu nhân không nhịn được, nàng bóp nữ nhi mình một cái, nữ nhi này, thật là si mê!

Lại nói, mấy người cũng đi dạo có một một lát, nhóm mấy người này từ cửa hàng ra ngoài, Mai Cửu đã không có ở đây, Hòa Linh cười ngọt ngào: "Mợ mệt không? Không bằng chúng ta ngồi nghỉ vậy? Cháu biết được, phía trước không xa có quán trà."

Lan Phu nhân gật đầu, đi dạo một hồi, tuy không đến nỗi mệt mỏi, nhưng quả thật có chút khô miệng! Mấy người đi tới quán trà, quán trà này cũng không lớn lắm, nhưng lại cổ kính, vừa nhìn chính là phong cách tiền triều, có thể thấy được hết sức cổ xưa, một hàng thẻ treo trên đầu người bán, Lan Phu nhân nhìn sang, hàng này tất cả đều là tên lá trà. Thời điểm ở Giang Nam nàng vốn rất ít đến chỗ như thế, đi tới kinh thành, nhìn cái gì cũng ly kỳ, vừa nghĩ như thế, cũng không nhịn được nở nụ cười.

Gã sai vặt dẫn mấy người, "Mấy vị sang bên này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Nữ Yêu Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook