Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 31:
Lạc Thúc Thúc
02/07/2024
Du phi bên ấy chính mình dưỡng thai, Vương mỹ nhân đột nhiên bái kiến chứng tỏ có ý đồ. Sắc mặt của Du phi liền trầm xuống.
Nàng ta không thể thị tẩm, nhưng nàng ta trừ bỏ đứa nhỏ đang mang trong bụng, vẫn còn hai đứa bé, thân phận trong hậu cung chính là thập phần tôn quý. Còn muốn nàng ta phải giống như những tần phi khác dùng tới một Mỹ nhân để cố sủng?
Buồn cười đến cực điểm.
Du phi liền đem Vương mỹ nhân trách phạt một trận, lại cố tình Như phi bên kia cũng biết Vương mỹ nhân đi tìm Du phi.
“Đây là tâm lớn, cũng không coi trọng miếu nhỏ này của bản cung.”
Như phi ngoài mặt cười rộ lên, trong mắt xác thực một chút ý cười đều không có: “Nghĩ muốn ân sủng như vậy, thế nhưng không đến cầu bản cung, bản cung cũng có thể cấp cho nàng ta a.”
Bỏ lại chủ vị trong cung, mặt khác tìm đến nhờ cậy Du phi, một cái tát này đánh cũng thật vang.
Ở trong cung của bản thân có người như vậy, Như phi cũng đem chuyện này nhớ kỹ ở trong lòng. Bất quá chẳng qua cũng chỉ là một cái Mỹ nhân, Như phi ở trong cung nhiều năm như vậy, há là một chút thủ đoạn lại không có, đâu có thể cứ mặc kệ cho người tới vả mặt bạch bạch như vậy?
Như phi liếc mắt nhìn Tiểu Thuận Tử bên cạnh: “Lúc trước ở trong phòng Bình nương lục soát ra vài thứ bẩn thỉu, vừa vặn không quá mấy ngày lại đến sinh thần của đại hoàng tử, gọi người bỏ vào chén rượu của Vương mỹ nhân đi.”
Tiểu thuận tử nói: "Tiểu nhân minh bạch." Dừng một chút: “Bất quá nếu như quấy rầy đến sinh thần của đại hoàng tử?”
Như phi khinh thường cười: “Một tiểu Mỹ nhân còn chưa có cái bản lĩnh này, đến lúc đó dẫn nàng ta đến chỗ thị vệ tuần tra trong cung đi, bản cung cũng muốn nhìn một cái, nàng ta đây là ngóng trông nam nhân sủng ái.”
Bên này Thẩm Khanh cũng theo lời của Xuân Hoa biết được sắp tới sinh thần đại hoàng tử.
Sinh thần của đại hoàng tử ở trong cung cũng được coi là đại sự. Đại hoàng tử mặc dù không chiếm được cái danh đích tử nhưng cũng là vị trí trưởng tử, hơn nữa đại hoàng tử năm nay sáu tuổi, dẫu sao cũng là hoàng tử duy nhất được vào học viện, hiện giờ cũng thực tôn quý.
Ngay cả Hiên Viên Linh làm phụ hoàng cũng là có mặt chúc mừng sinh thần của hài tử. Chính vì vậy mà sinh thần của đại hoàng tử cũng làm cho trong cung náo nhiệt một trận.
Thẩm Khanh vẫn là người đến sớm nhất, rốt cuộc nàng cũng không thể có phong thái như Du phi, chỉ là không nghĩ đến Du phi hôm nay cũng tới sớm.
Thẩm Khanh đã lâu không thấy Du phi, chỉ thấy nàng ta có thai, lúc này đã có điểm lộ bụng. Lại vừa vặn thấy được nàng ta đang tùy ý mà liếc mắt nhìn nàng, Thẩm Khanh liền nhanh chóng cúi đầu quy quy củ củ hành lễ, cùng lúc trước cũng không có gì khác biệt.
Mà ở nơi đông người, Du phi cũng sẽ không ngốc đến mức đi gây rối.
Trong khi đó, những người khác cũng lần lượt tới, Hiên Viên Linh vẫn còn chính sự cần xử lý, tuy muốn tới nhưng đến cùng vẫn là hoàng hậu chủ trì.
Thẩm Khanh lần đầu thấy đại hoàng tử sáu tuổi, nhìn cũng ra dáng tiểu đại nhân, đang đi theo bên cạnh sinh mẫu Thuận tần. Thẩm Khanh tức thì cảm thấy khuôn mặt của đứa trẻ này không giống Hiên Viên Linh, mũi cùng miệng đảo có chút giống. Cũng vì cái này làm nàng quan sát vài lần.
Chờ Hiên Viên Linh đến, yến tiệc liền được bắt đầu.
Thẩm Khanh vẫn như cũ quy quy củ củ, tóm lại vẫn là ấn theo quy củ của tiệc sinh thần, Thẩm Khanh không có đất diễn gì, nàng thuần túy là tới xem náo nhiệt.
Chờ náo nhiệt qua đi liền đến khai vị, tuy thức ăn trên yến hội đều không có gì đặc sắc nhưng Thẩm Khanh buồn chán không có việc gì làm, đành ăn một chút giết thời gian.
Hiên Viên Linh vô tình đảo mắt, liền thấy được Khanh đang gắp cái gì đó ăn, nhai một lát, lại gắp thêm một đũa, lại ăn một ngụm, lại nhai một lát, sau đó ước chừng là cảm giác mình chỉ ăn một món cũng không được ổn, lại đi nhìn người bên cạnh, đổi một cái khác để ăn.
Hiên Viên Linh cũng chỉ liếc nhìn một cái, sau đó không có nhìn tiếp, tự mình uống rượu, hiển nhiên tần phi xung quanh đều phải uống bồi.
Thẩm Khanh vốn không thích uống rượu, xuyên vào thân thể này cũng không có thay đổi, liền chỉ nhấp miệng. Cùng mọi người bất đồng là Vương mỹ nhân.
Vương mỹ nhân trong khoảng thời gian này thật đúng là buồn bực, nàng ta nhìn rượu kia liền một ly tiếp một ly, rất có ý tứ định mượn rượu giải sầu, ánh mắt lại nhìn lên vị trí cao cao tại thượng của Hiên Viên Linh.
Càng xem trong lòng càng khó chịu, vừa vặn theo rượu kia xuống bụng liền nóng ran cả người.
Lần này người hạ dược cũng không nghĩ tới Vương mỹ nhân lại mượn rượu giải sầu, vốn là một ly liền có thể phát huy tác dụng, nàng ta lại là một hơi uống đến phân nửa.
Mặt mày của Vương mỹ nhân ngày càng ửng hồng, tầm mắt nhìn Hiên Viên Linh cũng càng mãnh liệt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, nàng ta muốn hoàng thượng.
Si ngốc nhìn mãi đến khi yến tiệc sinh thần đều tan, liền có cung nữ cầm đèn hộ tống các chủ tử hồi cung.
Nàng ta không thể thị tẩm, nhưng nàng ta trừ bỏ đứa nhỏ đang mang trong bụng, vẫn còn hai đứa bé, thân phận trong hậu cung chính là thập phần tôn quý. Còn muốn nàng ta phải giống như những tần phi khác dùng tới một Mỹ nhân để cố sủng?
Buồn cười đến cực điểm.
Du phi liền đem Vương mỹ nhân trách phạt một trận, lại cố tình Như phi bên kia cũng biết Vương mỹ nhân đi tìm Du phi.
“Đây là tâm lớn, cũng không coi trọng miếu nhỏ này của bản cung.”
Như phi ngoài mặt cười rộ lên, trong mắt xác thực một chút ý cười đều không có: “Nghĩ muốn ân sủng như vậy, thế nhưng không đến cầu bản cung, bản cung cũng có thể cấp cho nàng ta a.”
Bỏ lại chủ vị trong cung, mặt khác tìm đến nhờ cậy Du phi, một cái tát này đánh cũng thật vang.
Ở trong cung của bản thân có người như vậy, Như phi cũng đem chuyện này nhớ kỹ ở trong lòng. Bất quá chẳng qua cũng chỉ là một cái Mỹ nhân, Như phi ở trong cung nhiều năm như vậy, há là một chút thủ đoạn lại không có, đâu có thể cứ mặc kệ cho người tới vả mặt bạch bạch như vậy?
Như phi liếc mắt nhìn Tiểu Thuận Tử bên cạnh: “Lúc trước ở trong phòng Bình nương lục soát ra vài thứ bẩn thỉu, vừa vặn không quá mấy ngày lại đến sinh thần của đại hoàng tử, gọi người bỏ vào chén rượu của Vương mỹ nhân đi.”
Tiểu thuận tử nói: "Tiểu nhân minh bạch." Dừng một chút: “Bất quá nếu như quấy rầy đến sinh thần của đại hoàng tử?”
Như phi khinh thường cười: “Một tiểu Mỹ nhân còn chưa có cái bản lĩnh này, đến lúc đó dẫn nàng ta đến chỗ thị vệ tuần tra trong cung đi, bản cung cũng muốn nhìn một cái, nàng ta đây là ngóng trông nam nhân sủng ái.”
Bên này Thẩm Khanh cũng theo lời của Xuân Hoa biết được sắp tới sinh thần đại hoàng tử.
Sinh thần của đại hoàng tử ở trong cung cũng được coi là đại sự. Đại hoàng tử mặc dù không chiếm được cái danh đích tử nhưng cũng là vị trí trưởng tử, hơn nữa đại hoàng tử năm nay sáu tuổi, dẫu sao cũng là hoàng tử duy nhất được vào học viện, hiện giờ cũng thực tôn quý.
Ngay cả Hiên Viên Linh làm phụ hoàng cũng là có mặt chúc mừng sinh thần của hài tử. Chính vì vậy mà sinh thần của đại hoàng tử cũng làm cho trong cung náo nhiệt một trận.
Thẩm Khanh vẫn là người đến sớm nhất, rốt cuộc nàng cũng không thể có phong thái như Du phi, chỉ là không nghĩ đến Du phi hôm nay cũng tới sớm.
Thẩm Khanh đã lâu không thấy Du phi, chỉ thấy nàng ta có thai, lúc này đã có điểm lộ bụng. Lại vừa vặn thấy được nàng ta đang tùy ý mà liếc mắt nhìn nàng, Thẩm Khanh liền nhanh chóng cúi đầu quy quy củ củ hành lễ, cùng lúc trước cũng không có gì khác biệt.
Mà ở nơi đông người, Du phi cũng sẽ không ngốc đến mức đi gây rối.
Trong khi đó, những người khác cũng lần lượt tới, Hiên Viên Linh vẫn còn chính sự cần xử lý, tuy muốn tới nhưng đến cùng vẫn là hoàng hậu chủ trì.
Thẩm Khanh lần đầu thấy đại hoàng tử sáu tuổi, nhìn cũng ra dáng tiểu đại nhân, đang đi theo bên cạnh sinh mẫu Thuận tần. Thẩm Khanh tức thì cảm thấy khuôn mặt của đứa trẻ này không giống Hiên Viên Linh, mũi cùng miệng đảo có chút giống. Cũng vì cái này làm nàng quan sát vài lần.
Chờ Hiên Viên Linh đến, yến tiệc liền được bắt đầu.
Thẩm Khanh vẫn như cũ quy quy củ củ, tóm lại vẫn là ấn theo quy củ của tiệc sinh thần, Thẩm Khanh không có đất diễn gì, nàng thuần túy là tới xem náo nhiệt.
Chờ náo nhiệt qua đi liền đến khai vị, tuy thức ăn trên yến hội đều không có gì đặc sắc nhưng Thẩm Khanh buồn chán không có việc gì làm, đành ăn một chút giết thời gian.
Hiên Viên Linh vô tình đảo mắt, liền thấy được Khanh đang gắp cái gì đó ăn, nhai một lát, lại gắp thêm một đũa, lại ăn một ngụm, lại nhai một lát, sau đó ước chừng là cảm giác mình chỉ ăn một món cũng không được ổn, lại đi nhìn người bên cạnh, đổi một cái khác để ăn.
Hiên Viên Linh cũng chỉ liếc nhìn một cái, sau đó không có nhìn tiếp, tự mình uống rượu, hiển nhiên tần phi xung quanh đều phải uống bồi.
Thẩm Khanh vốn không thích uống rượu, xuyên vào thân thể này cũng không có thay đổi, liền chỉ nhấp miệng. Cùng mọi người bất đồng là Vương mỹ nhân.
Vương mỹ nhân trong khoảng thời gian này thật đúng là buồn bực, nàng ta nhìn rượu kia liền một ly tiếp một ly, rất có ý tứ định mượn rượu giải sầu, ánh mắt lại nhìn lên vị trí cao cao tại thượng của Hiên Viên Linh.
Càng xem trong lòng càng khó chịu, vừa vặn theo rượu kia xuống bụng liền nóng ran cả người.
Lần này người hạ dược cũng không nghĩ tới Vương mỹ nhân lại mượn rượu giải sầu, vốn là một ly liền có thể phát huy tác dụng, nàng ta lại là một hơi uống đến phân nửa.
Mặt mày của Vương mỹ nhân ngày càng ửng hồng, tầm mắt nhìn Hiên Viên Linh cũng càng mãnh liệt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, nàng ta muốn hoàng thượng.
Si ngốc nhìn mãi đến khi yến tiệc sinh thần đều tan, liền có cung nữ cầm đèn hộ tống các chủ tử hồi cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.