Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 46:
Lạc Thúc Thúc
02/07/2024
Triệu Hải nhìn đến cũng mệt tâm, không lần nào hoàng thượng là mỉm cười ra khỏi Phượng Nghi cung.
Hoàng hậu nương nương trong lòng không biết nghĩ như thế nào, hoàng thượng mặc dù cũng nặng quy củ, nhưng phu thê bọn họ ở chung, ngươi sao có thể so với thần tử, nam nhân nào có thể thích?
Thực không trách giữa phu thê với nhau có thể lãnh đạm thành như vậy, nếu không phải mùng một và mười lăm đều đã là quy cũ, hoàng thượng căn bản cũng không vui tới Phượng Nghi cung.
Kỳ thực lúc trước khi hoàng hậu vẫn còn là vương phi, quan hệ phu thê cũng không đến tệ như vậy, nhưng khi thành hoàng hậu, hoàng hậu trái lại giống như đắc ý đến choáng váng?
Triệu Hải nghĩ đến, trong hậu cung này, hoàng hậu đoan trang lại bảo thủ, Du phi kiêu ngạo tới mức ương ngạnh, còn Như phi sớm đã không được sủng, nháo ra chuyện của Vương mỹ nhân càng là làm người chán ghét. Thuận tần, An tần thật ra cũng kém không nhiều lắm, tân nhân mới tiến cung đều là giống nhau. Hiện giờ trong cung chân chính được sủng ái chính là vị ở Chiêu Hoa cung kia.
Triệu Hải nghĩ thầm, Thẩm lương nhân cũng là khéo hiểu lòng người. Lúc trước Du phi cậy sủng mà kiêu, hiện tại nếu mở miệng trách phạt, trong lòng hoàng thượng cũng không có che chở, sau này không biết sẽ có bộ dáng gì? Hậu cung không có nữ nhân nào khiến cho tâm tình của hoàng thượng dễ chịu, hạ nhân bọn họ về sau trong lòng cũng không yên.
Hiên Viên Linh một đêm ở chỗ hoàng hậu, hôm sau liền xử lý chính vụ cả ngày. Sắc trời nhanh chóng đã tối đen, ngược lại liền đi tới cung của Thuận tần.
Thuận tần đều là kinh hỉ, nàng ta sinh đại hoàng tử xong liền bị tổn thương tới thân thể, hiện tại càng là chẳng ra sao cả, sắc mặt cũng đặc biệt kém, thất sủng là điều rất bình thường.
Quanh năm suốt tháng hiếm khi nhìn thấy Hiên Viên Linh, hiện giờ hoàng thượng thế nhưng lại tới.
Bất quá nhìn canh giờ, nàng ta liền biết hoàng thượng không phải đến ngủ lại, trong lòng có hơi khó chịu, nhưng rất nhanh hồi phục tinh thần, không phải ngủ lại liền là đến xem đại hoàng tử.
Thuận tần quy củ hành lễ: "Tham kiến hoàng thượng."
Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn Thuận tần: " n, đứng lên đi, trẫm đến xem Minh Triết."
Thuận tần đáp: "Đại hoàng tử hiện giờ đọc sách càng ngày càng dụng tâm." Nàng cười nói: "Trước mắt chính là đang làm công khóa do Thái phó giao."
Hiên Viên Linh gật đầu: " n."
Sau đó liền cùng Thuận tần tới xem đại hoàng tử, chỉ thấy đại hoàng tử quả nhiên là dụng tâm, tựa như một tiểu đại nhân, nhìn qua cũng thực có ý tứ
Hiên Viên Linh khóe miệng hơi cong, đều là trưởng tử, chính là đứa nhỏ đầu tiên của hắn. Thời điểm hắn là vương gia, nhi tử cũng không nhiều. Sau này là hoàng đế, trong hậu cung cũng chỉ có ba đứa nhỏ. Trưởng tử hắn tự nhiên vẫn là coi trọng.
Lúc này đại hoàng tử đang đọc công khóa, chốc lát đột nhiên ho khan hai tiếng, sau đó liền đem văn thư buông xuống, nói với ma ma bên cạnh: "Nhũ mẫu, ta không muốn đọc."
Nhũ mẫu nói: "Nương nương dặn dò đại hoàng tử hôm nay phải đem sách này đọc xong ."
"Ta muốn ăn sữa."
"Đại hoàng tử, nương nương nói, chưa đem sách này đọc xong, không thể bú sữa, ngài hay là học thuộc lòng trước."
Thuận tần mắt nhìn nụ cười trên mặt Hiên Viên Linh phai nhạt, nàng ta tức thì kinh ngạc, nhưng đang ở trước mặt Hiên Viên Linh, nàng ta cũng không dám hướng tới bên trong giáo huấn, chỉ có thể ở bên cạnh lúng túng theo Hiên Viên Linh ra ngoài.
Hiên Viên Linh ly khai mấy bước, đến khi nhìn không thấy đại hoàng tử, Thuận tần lập tức quỳ xuống: "Thần thiếp dạy con vô năng, thỉnh hoàng thượng trách phạt."
Hiên Viên Linh mặt không chút thay đổi nhìn Thuận tần: "Thỉnh thái y tới xem cho đại hoàng tử."
Thuận tần nhất thời sửng sốt.
Hiên Viên Linh nhìn thấy nàng ta ngốc lăng, mặt mày càng là lãnh đạm.
Ít nhất cho dù mượn cớ là thân thể đại hoàng tử khó chịu cho nên lười biếng đọc sách, Hiên Viên Linh nghe đến vẫn là thư thái.
Nàng ta hy vọng nhi tử của mình sẽ trở thành thái tử cũng là điều bình thường, thế nhưng đứa nhỏ ho khan, nàng ta chỉ nghĩ tới Minh Triết ở trước mặt hắn mất mặt, nói rằng dạy con vô năng, hiển nhiên là không nghĩ tới thân thể của đứa nhỏ.
Hắn ra khỏi cung của Thuận tần, sắc mặt càng là không xong.
Nguyên bản ở chỗ hoàng hậu, trong lòng đã khó chịu, vốn nghĩ tới xem đứa nhỏ, tâm tình có thể tốt lên, không nghĩ đến hiện tại càng chẳng ra sao cả.
Triệu Hải nhìn Hiên Viên Linh như vậy, cơ hồ cũng không dám thở mạnh.
Hoàng hậu nương nương trong lòng không biết nghĩ như thế nào, hoàng thượng mặc dù cũng nặng quy củ, nhưng phu thê bọn họ ở chung, ngươi sao có thể so với thần tử, nam nhân nào có thể thích?
Thực không trách giữa phu thê với nhau có thể lãnh đạm thành như vậy, nếu không phải mùng một và mười lăm đều đã là quy cũ, hoàng thượng căn bản cũng không vui tới Phượng Nghi cung.
Kỳ thực lúc trước khi hoàng hậu vẫn còn là vương phi, quan hệ phu thê cũng không đến tệ như vậy, nhưng khi thành hoàng hậu, hoàng hậu trái lại giống như đắc ý đến choáng váng?
Triệu Hải nghĩ đến, trong hậu cung này, hoàng hậu đoan trang lại bảo thủ, Du phi kiêu ngạo tới mức ương ngạnh, còn Như phi sớm đã không được sủng, nháo ra chuyện của Vương mỹ nhân càng là làm người chán ghét. Thuận tần, An tần thật ra cũng kém không nhiều lắm, tân nhân mới tiến cung đều là giống nhau. Hiện giờ trong cung chân chính được sủng ái chính là vị ở Chiêu Hoa cung kia.
Triệu Hải nghĩ thầm, Thẩm lương nhân cũng là khéo hiểu lòng người. Lúc trước Du phi cậy sủng mà kiêu, hiện tại nếu mở miệng trách phạt, trong lòng hoàng thượng cũng không có che chở, sau này không biết sẽ có bộ dáng gì? Hậu cung không có nữ nhân nào khiến cho tâm tình của hoàng thượng dễ chịu, hạ nhân bọn họ về sau trong lòng cũng không yên.
Hiên Viên Linh một đêm ở chỗ hoàng hậu, hôm sau liền xử lý chính vụ cả ngày. Sắc trời nhanh chóng đã tối đen, ngược lại liền đi tới cung của Thuận tần.
Thuận tần đều là kinh hỉ, nàng ta sinh đại hoàng tử xong liền bị tổn thương tới thân thể, hiện tại càng là chẳng ra sao cả, sắc mặt cũng đặc biệt kém, thất sủng là điều rất bình thường.
Quanh năm suốt tháng hiếm khi nhìn thấy Hiên Viên Linh, hiện giờ hoàng thượng thế nhưng lại tới.
Bất quá nhìn canh giờ, nàng ta liền biết hoàng thượng không phải đến ngủ lại, trong lòng có hơi khó chịu, nhưng rất nhanh hồi phục tinh thần, không phải ngủ lại liền là đến xem đại hoàng tử.
Thuận tần quy củ hành lễ: "Tham kiến hoàng thượng."
Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn Thuận tần: " n, đứng lên đi, trẫm đến xem Minh Triết."
Thuận tần đáp: "Đại hoàng tử hiện giờ đọc sách càng ngày càng dụng tâm." Nàng cười nói: "Trước mắt chính là đang làm công khóa do Thái phó giao."
Hiên Viên Linh gật đầu: " n."
Sau đó liền cùng Thuận tần tới xem đại hoàng tử, chỉ thấy đại hoàng tử quả nhiên là dụng tâm, tựa như một tiểu đại nhân, nhìn qua cũng thực có ý tứ
Hiên Viên Linh khóe miệng hơi cong, đều là trưởng tử, chính là đứa nhỏ đầu tiên của hắn. Thời điểm hắn là vương gia, nhi tử cũng không nhiều. Sau này là hoàng đế, trong hậu cung cũng chỉ có ba đứa nhỏ. Trưởng tử hắn tự nhiên vẫn là coi trọng.
Lúc này đại hoàng tử đang đọc công khóa, chốc lát đột nhiên ho khan hai tiếng, sau đó liền đem văn thư buông xuống, nói với ma ma bên cạnh: "Nhũ mẫu, ta không muốn đọc."
Nhũ mẫu nói: "Nương nương dặn dò đại hoàng tử hôm nay phải đem sách này đọc xong ."
"Ta muốn ăn sữa."
"Đại hoàng tử, nương nương nói, chưa đem sách này đọc xong, không thể bú sữa, ngài hay là học thuộc lòng trước."
Thuận tần mắt nhìn nụ cười trên mặt Hiên Viên Linh phai nhạt, nàng ta tức thì kinh ngạc, nhưng đang ở trước mặt Hiên Viên Linh, nàng ta cũng không dám hướng tới bên trong giáo huấn, chỉ có thể ở bên cạnh lúng túng theo Hiên Viên Linh ra ngoài.
Hiên Viên Linh ly khai mấy bước, đến khi nhìn không thấy đại hoàng tử, Thuận tần lập tức quỳ xuống: "Thần thiếp dạy con vô năng, thỉnh hoàng thượng trách phạt."
Hiên Viên Linh mặt không chút thay đổi nhìn Thuận tần: "Thỉnh thái y tới xem cho đại hoàng tử."
Thuận tần nhất thời sửng sốt.
Hiên Viên Linh nhìn thấy nàng ta ngốc lăng, mặt mày càng là lãnh đạm.
Ít nhất cho dù mượn cớ là thân thể đại hoàng tử khó chịu cho nên lười biếng đọc sách, Hiên Viên Linh nghe đến vẫn là thư thái.
Nàng ta hy vọng nhi tử của mình sẽ trở thành thái tử cũng là điều bình thường, thế nhưng đứa nhỏ ho khan, nàng ta chỉ nghĩ tới Minh Triết ở trước mặt hắn mất mặt, nói rằng dạy con vô năng, hiển nhiên là không nghĩ tới thân thể của đứa nhỏ.
Hắn ra khỏi cung của Thuận tần, sắc mặt càng là không xong.
Nguyên bản ở chỗ hoàng hậu, trong lòng đã khó chịu, vốn nghĩ tới xem đứa nhỏ, tâm tình có thể tốt lên, không nghĩ đến hiện tại càng chẳng ra sao cả.
Triệu Hải nhìn Hiên Viên Linh như vậy, cơ hồ cũng không dám thở mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.