Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 716: Đã Nói Xong Tình Yêu Đâu?

Đại Quả Lạp

17/05/2024

Thường công công đứng bên cạnh lập tức bưng đĩa trái cây đi tới.

Trong đĩa hoa quả có mấy quả quýt vỏ vàng tròn nhỏ, trông khá dễ thương.

Vị văn thần kia thấy Hoàng đế ân cần với mình như vậy, rất xúc động, vừa vặn thật sự là hắn đang khát nước, liền không khách khí, cảm ơn Hoàng đế ban thưởng, liền cầm lấy một quả quýt, bóc ra , nhét quýt vào miệng.

Cắn một miếng này, suýt chút nữa đã làm hàm răng của hắn ê buốt!

Lạc Thanh Hàn mỉm cười hỏi: “ái khanh cảm thấy quýt hương vị như thế nào? Có hài lòng không?"

Hoàng đế ban thưởng, sao dám có ý bất mãn ?!

Vị văn thần kia chịu đựng chua nói: “hài lòng hài lòng, phi thường hài lòng!”

Lạc Thanh Hàn: "Nếu ngươi đã hài lòng, thì hãy ăn hết những quả quýt này, đừng phụ lòng tốt của trẫm."

“Vi thần, vi thần tạ chủ long ân!”

Cho dù những quả quýt này chua muốn chết, hắn cũng chỉ có thể nhắm mắt ăn.

Vốn dĩ những đại thần khác đều rất hâm mộ người này được Hoàng đế ban thưởng, lúc này thấy hắn một mặt đau đớn vặn vẹo nhưng lại không dám nói, lập tức không cảm thấy hâm mộ, thậm chí còn âm thầm may mắn, may mắn bọn hắn chưa kịp đứng ra thỉnh tấu sắc lập hoàng hậu.

Sau khi ăn xong một đĩa quýt, Vị văn thần kia đã nói không ra lời, cả khuôn mặt đều xanh lét.

Hôm nay tảo triều kết thúc mỹ mãn.

Lạc Thanh Hàn đi ra Nghị Sự Điện , chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng.

Hắn đối với Thường công công đi theo bên cạnh phân phó nói.

“Gần đây thời tiết trở lạnh, Quý Phi gầy yếu không chịu được lạnh, vừa vặn trong cung gần đây tiến cống tuyết sa tanh mới, chọn mấy tấm màu sắc đẹp đẽ đưa cho Quý Phi, cũng mang ít nhân sâm và nấm linh chi cho Nàng”.

Thường công công cung kính đáp: “Vâng.”

Tiêu Hề Hề đột nhiên nhận được ban thưởng từ Hoàng đế, cả người đều có chút mộng.

Ta khó hiểu: “Sao đột nhiên lại thưởng cho ta nhiều thứ thế?”

Thường công công cười nói: “Chắc là do quýt mà người đưa rất ngon.”

Tiêu Hề Hề chấm hỏi đầy đầu...

Bảo Cầm tự mình đưa Thường công công ra ngoài, lúc trở về thấy Quý Phi còn đang suy nghĩ thất thần, chủ động đề nghị.

“Nương nương thay vì ở chỗ này suy tính, không bằng trực tiếp đi hỏi Hoàng đế một chút? Vừa vặn đến buổi trưa , nương nương đi tìm Hoàng đế, vừa vặn có thể cùng Hoàng đế dùng cơm trưa, cũng tiết kiệm thời gian cho Hoàng đế đi lại.”

Tiêu Hề Hề nghĩ cũng phải, Lạc Thanh Hàn mỗi ngày đi làm vội vàng, Vị Ương Cung cách Vân Tú cung rất xa, hắn mỗi ngày giữa trưa không ngại cực khổ cố ý qua đây, cũng chỉ vì bồi nàng ăn bữa cơm, thật sự là làm khó hắn.

Nàng gần đây thật vất vả mới đem hắn nuôi cho béo một chút, cũng không thể bởi vì hắn mỗi ngày chạy tới chạy lui lại mệt mỏi mà gầy đi.

Thế là nàng vỗ đùi, sảng khoái nói.

“hầu hạ ta thay quần áo, ta muốn đi Vị Ương Cung!”

Bảo Cầm: “được rồi!”



Chiết Chi cùng Tiểu Vũ thấy thế, đều có chút hâm mộ Bảo Cầm.

Các nàng có mắt, đều có thể nhìn nhận được, Quý Phi đối với Bảo Cầm là thực sự hảo, không chỉ có đặc biệt tín nhiệm nàng, còn nguyện ý nghe ý kiến của nàng.

Làm cung nữ có thể làm được như Bảo Cầm mức này, cũng coi như là đáng giá.

Tiêu Hề Hề thay quần áo xong, ngồi nhuyễn kiệu đi tới Vị Ương Cung.

Chờ đến Vị Ương Cung, nàng mới biết được Hoàng đế thế mà chưa có trở về Vị Ương Cung, người còn ở trong ngự thư phòng.

Thế là Quý Phi lại quay đầu đi ngự thư phòng.

Trong ngự thư phòng, Lạc Thanh Hàn đang phê duyệt tấu chương, nghe nói Quý Phi tới, lập tức cho người cho nàng đi vào.

Tiêu Hề Hề lần đầu tiên tới ngự thư phòng, sau khi vào cửa nhịn không được nhìn hai bên một chút, phát hiện ở đây cùng Minh Quang Cung bố trí không kém bao nhiêu, nhưng nơi này bày biện so với Minh Quang Cung còn tinh xảo hơn hoa lệ hơn nhiều.

Lạc Thanh Hàn hỏi: "Ngươi làm sao đột nhiên tới đây?"

Tiêu Hề Hề: “ta là tới tạ ơn, cảm tạ bệ hạ thưởng nhiều đồ như vậy cho ta.”

Nói xong nàng còn ra dáng mà hướng hắn phúc phúc thân.

Lạc Thanh Hàn bật cười.

Hắn đứng lên, dắt nàng vòng qua bình phong, đi vào nội thất.

Hai người ngồi ở bên bàn.

Lạc Thanh Hàn nói: “ ngươi đã đến đây, vậy liền bồi ta ở đây dùng bữa đi, không phải chạy tới chạy lui nữa."

Tiêu Hề Hề gật đầu nói hảo.

Lạc Thanh Hàn bảo Thường công công đi truyền lệnh, đặc biệt chọn một số món ăn yêu thích của Hề Hề.

Sau khi mọi người rời đi, Tiêu Hề Hề nghiêng người , tò mò hỏi.

“Bệ hạ vì sao muốn thưởng ta nhiều đồ như vậy?”

Lạc Thanh Hàn đem chuyện triều sự đại khái nói một lần.

Tiêu Hề Hề sau khi nghe xong, không nhịn được cười.

“Người cũng quá hư hỏng! Một hơi để người khác ăn nhiều quýt chua như vậy, sợ là răng đều ê muốn gãy , còn có thể nói ra lời sao?!”

Lạc Thanh Hàn: “như thế vừa vặn, tránh cho hắn tiếp tục nhiều chuyện.”

Lập hoàng hậu hay không là chuyện nhà hắn, cần gì phải ngoại nhân xen vào?!

Tiêu Hề Hề cười giảo hoạt: “ta chổ còn có rất nhiều quýt chua , ngươi muốn lấy bao nhiêu cũng được."

Lạc Thanh Hàn nói hảo.

Hai người ở trong ngự thư phòng dùng bữa xong, tiếp đó ở trên giường nghỉ trưa.



Lạc Thanh Hàn chỉ ngủ trong chốc lát liền tỉnh.

Còn có một đống lớn tấu chương đang chờ hắn phê duyệt.

Tiêu Hề Hề ngủ một giấc đến tự tỉnh.

Nàng mặc quần áo xong, vòng qua bình phong đi tới, phát hiện Lạc Thanh Hàn còn đang vùi đầu phê duyệt tấu chương, nhịn không được cảm khái.

"Nghe nói làm Hoàng đế cũng tốt, nhưng tốt ở chỗ nào? Mỗi ngày xử lý vô số chuyện, mệt muốn chết."

Lạc Thanh Hàn lườm nàng một cái: “lời này của nàng , Ở chỗ này nói cái gì cũng được, đừng đi ra ngoài nói."

Tiêu Hề Hề hì hì nở nụ cười: “người yên tâm, ta cũng chỉ dám ở trước mặt người nói hươu nói vượn thôi.”

Nhìn bên tay hắn chồng chất tấu chương như núi, Tiêu Hề Hề bỗng nhiên lương tâm trỗi dậy, tiến tới nói.

"Người ngày nào cũng ngồi ở bàn giấy như vậy, cột sống rất dễ có vấn đề. Nào, để ta xoa bóp cho người thư giãn gân cốt."

Lạc Thanh Hàn không động, tùy ý nàng đem hai tay khoác lên trên vai của mình.

Lực tay của Tiêu Hề Hề không yếu chút nào, hơn nữa còn có thêm nội lực, hiệu quả xoa bóp đơn giản là tuyệt vời!

Ngay cả Lạc Thanh Hàn, giỏi nhẫn nhịn, cũng không nhịn được phải hít sâu một hơi.

Tiêu Hề Hề nhanh chóng dừng động tác lại.

“Đau lắm hả?”

Chính xác rất đau, nhưng có một chút khoái cảm trong nỗi đau.

Lạc Thanh Hàn cau mày: “ tiếp tục, không cần phải để ý đến ta.”

Tiêu Hề Hề một bên đấm bóp cho hắn một bên lải nhải.

"Mặc dù công việc rất quan trọng, nhưng thân thể của người càng quan trọng hơn, phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi. người trước đây còn có thể tranh thủ thời gian luyện kiếm câu cá, hiện tại trừ công việc, mỗi ngày đều làm việc. Cứ tiếp tục như vậy, thân thể của người làm sao chịu nổi?"

Lạc Thanh Hàn: "Nàng để ý thân thể của ta như vậy làm gì?"

Bởi vì chịu đau, âm thanh của hắn lúc này có chút khàn khàn, nghe phá lệ câu người, rất dễ dàng cho người ta miên man bất định.

Tiêu Hề Hề lại hoàn toàn không có phát giác, đương nhiên nói.

“Ta bây giờ cùng người cùng hưởng một cái mạng, nếu cơ thể người không tốt, thật sớm cưỡi hạc qua tây thiên rồi, vậy ta làm sao bây giờ? Ta cũng không muốn sớm như vậy rời khỏi thế giới tươi đẹp này, có ăn có uống, ta còn chưa có hưởng thụ đủ!”

Lạc Thanh Hàn: Nguyên lai ngươi quan tâm thân thể của ta, cũng chỉ là vì để cho ngươi hưởng thụ cuộc sống tốt hơn?

Thế còn tình yêu thì sao?

Tiêu Hề Hề kéo cánh tay của hắn, tiến hành massage tay, đùng đùng mà gõ, trong miệng còn không quên hỏi.

“Lời ta nói người nghe được không?”

Lạc Thanh Hàn cứng rắn mà phun ra ba chữ.

"nghe thấy rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook