Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 805: Đêm Không Ngủ

Đại Quả Lạp

17/05/2024

Chuyện này liên quan đến an nguy của Hồng Quốc công, khó trách Mai Phủ doãn lại nóng lòng như vậy, dẫn nhiều người như vậy cưỡi ngựa chạy loạn trong thành ban đêm.

Ở thời đại này phòng ốc cũng đều là làm bằng gỗ, lại thêm hai ngày này gió tương đối lớn, một khi phòng ốc bốc cháy, dưới gió lạnh dung dưỡng phía dưới, sẽ nhanh chóng mở rộng.

Nếu không thể kịp thời dập tắt, chỉ sợ những ngôi nhà xung quanh Tập Hương quán sẽ không thể giữ được.

Lạc Thanh Hàn gọi Triệu Hiền tới, trầm giọng phân phó.

“Ngươi đi một chuyến tuần phòng ti, kêu người của bọn hắn hỗ trợ Kinh Chiêu phủ dập lửa."

“Vâng!”

Triệu Hiền xuyên qua đám người, thi triển khinh công nhanh chóng hướng nha môn tuần phòng ti chạy đi.

Tiêu Hề Hề và Lạc Thanh Hàn ngồi xe ngựa đi tới Tập Hương quán.

Rất xa liền có thể nhìn thấy vị trí Tập Hương quán ánh lửa ngút trời.

Tập Hương quán phụ cận cũng đều là hoa lâu, những người trong Hoa lâu đều bị quan binh tản đi, trên đường đứng đầy người, tất cả đều nhìn về phía Tập Hương quán.

các binh lính Kinh Triệu Phủ trùm lên mền ướt lao vào biển lửa để cứu người.

Mai Quảng Đào hốt hoảng đứng bên ngoài, trán lấm tấm mồ hôi.

Mỗi khi có người được cứu, Mai Quảng Đào liền sẽ xông lên nhìn một chút, xem có phải là Hồng Quốc Công hay không.

Hắn cùng Hồng Quốc Công không có giao tình gì, đối với Hồng Quốc Công cũng không hảo cảm gì, nhưng Hồng Quốc Công thân phận đặc thù.

Nếu để hắn bị thiêu chết ở trong Tập Hương quán, Thái hoàng thái hậu tức giận, lúc đó người đầu tiên gặp xui xẻo nhất định là hắn, phủ doãn Kinh Triệu Phủ trông coi thành thịnh kinh .

Sau cùng Mai Quảng Đào thật sự là đứng không yên nữa, hắn bất chấp sự ngăn cản của những người xung quanh, xắn tay áo, mang theo thùng nước hỗ trợ dập lửa.

cát, bùn đất, nước...

Chỉ cần có thể dập lửa, tất cả đều được vận chuyển đến đây.

Rất nhanh quan binh tuần phòng ti liền chạy đến, ngay cả Tiêu Lăng Phong và Lạc Dạ Thần hai người đứng đầu tuần phòng ti cũng nghe tin chạy đến.

Tiêu Lăng Phong bắt lấy Mai Quảng Đào vẫn đang liều mạng cứu hỏa, hỏi thăm tình huống cụ thể, biết được Hồng Quốc Công vẫn đang ở bên trong chưa có đi ra, trong lòng trầm xuống.

Không nói nhảm, người của tuần phòng ti lập tức gia nhập đội cứu hỏa.

Tiêu Lăng Phong tự mình xông vào biển lửa đi cứu người.

Lạc Dạ Thần không có ở bên ngoài nhàn rỗi nhìn, hắn cũng hỗ trợ cứu hỏa.

qua một hồi.

Tiêu Lăng Phong từ trong biển lửa vọt ra, trên lưng còn cõng theo một người.



Hắn dùng khàn khàn hô.

“Mau gọi đại phu!”

Mai Quảng Đào và Lạc Dạ Thần thấy thế lập tức đem thùng ném đi, hai người bước nhanh tới, phát hiện người được Tiêu Lăng Phong cõng không ai khác chính là Hồng Quốc Công.

Hồng Quốc Công toàn thân trên dưới đều đen như mực, người đã hôn mê.

Vì để phòng vạn nhất, đại phu trong thành cơ hồ đều được gọi tới, bọn hắn đang chữa trị cho những bệnh nhân bị thương được giải cứu.

Lúc này nghe được có người hô đại phu, lập tức có một đại phu trung niên chạy tới,

Khi chạy đến trước mặt, hắn mới phát hiện người hô đại phu lại là một đại quan, bên cạnh đại quan còn đứng hai đại quan nữa.

3 đại quan cùng nhau nhìn đại phu, suýt chút nữa khiến đại phu sợ hãi quỳ xuống.

Mai Quảng Đào thúc giục nói: “mau tới đây cho quốc công gia xem!”

Đại phu lại cả kinh: “quốc quốc quốc quốc... công gia?”

Mai Quảng Đào: “đừng quan trọng lễ nghi, cứu người quan trọng, nhanh lên!”

Đại phu cuống quít quỳ xuống, kiểm tra thương thế cho Hồng Quốc Công nằm dưới đất.

May mắn chính là, Hồng Quốc Công chỉ là bị thương ngoài da, vấn đề không lớn, sở dĩ bị ngất đi, là bởi vì hít phải nhiều khói, dẫn đến đầu óc thiếu dưỡng khí.

Đại phu đâm mấy châm cho hắn, hô hấp của hắn đã ổn định hơn, nhưng hắn vẫn chưa tỉnh lại.

Đại phu cẩn thận nói: “quốc công gia đã không còn nguy hiểm tính mạng , kế tiếp chỉ cần nghỉ ngơi một hồi liền có thể tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, lại đến nhân tâm đường tìm ta, ta sẽ kê đơn thuốc cho ông ấy."

Ở đây điều kiện có hạn, thật sự là không có cách nào viết phương thuốc.

Mai Quảng Đào đã sớm cho người đi thông tri Hồng Quốc Công phủ.

Bây giờ hai đứa con trai của Hồng Quốc Công đều đến đây, bọn hắn ba chân bốn cẳng đem Hồng Quốc Công mang lên xe ngựa, sau đó đem người trở về quốc công phủ.

Về phần những người khác, chờ Hồng Quốc Công tỉnh lại lại nói.

Sau khi Hồng Quốc Công được cứu sau khi ra ngoài, Mai Quảng Đào cảm thấy áp lực trong lòng vơi đi rất nhiều.

Hắn hướng Tiêu Lăng Phong chắp tay, nói một cách chân thành.

“Lần này cảm tạ Vĩnh An bá .”

Tiêu Lăng Phong lau mồ hôi trên mặt, khàn giọng nói: "Không có việc gì."

Hắn sở dĩ không để ý đến nguy hiểm tính mạng xông vào biển lửa đi cứu người, chủ yếu là không muốn để cho chuyện này càng trầm trọng.

Hồng Quốc Công thế nhưng là thân đệ đệ của Thái hoàng thái hậu, nếu hắn chết, Thái hoàng thái hậu nhất định sẽ không bỏ qua, khó tránh khỏi sẽ có nhiều mối họa.

Hắn xem như người đứng đầu tuần phòng ti, phụ trách công tác trị an bên trong thành, Thái hoàng thái hậu nhất định sẽ giận lây, hắn rất có thể sẽ phải gánh một phần lửa giận.



Trận đại hỏa này Thẳng đến khi nửa đêm mới triệt để dập tắt.

Tuần phòng ti sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền có thể về nghỉ ngơi, Kinh Triệu Phủ vẫn còn phải lưu lại giải quyết hậu quả.

Đêm nay đối với Mai Quảng Đào mà nói, nhất định là một đêm không ngủ.

Tiêu Hề Hề và Lạc Thanh Hàn sớm đã trở lại trong cung.

Thời điểm không còn sớm, hai người không có lề mề, trực tiếp tắm một cái rồi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Thượng Khuê tới bẩm báo, nói là lửa đã triệt để dập tắt, toàn bộ Tập Hương quán cũng đã bị thiêu đến còn gì, về phần người trong Tập Hương quán, đại bộ phận đều đã được giải cứu, nhưng cũng có một số nhỏ chết trong đám cháy.

Con số thương vong cụ thể được Mai Quảng Đào ghi vào trong tấu chương , đưa tới cho hoàng đế.

Lần này hoả hoạn, hết thảy chết sáu người, số người bị thương tương đối nhiều, có ba mươi bảy người.

Cái này còn chưa bao quát cả quan binh bị thương trong quá trình cứu người.

danh tính của sáu người thiệt mạng vẫn chưa được xác định , Mai Quảng Đào nói rằng sẽ mất một chút thời gian.

bên trong Trường Nhạc cung, Thái hoàng thái hậu vừa mới dậy liền nghe nói Hồng Quốc Công suýt chút nữa bị thiêu chết, lo lắng đến suýt nữa ngất đi.

Bà vội vàng thu thập thỏa đáng, xuất cung đi tới Hồng Quốc Công phủ, tự mình đi xem đệ đệ nhà mình bị cháy thành dạng gì.

Có lẽ là do bà tưởng tượng quá lên, khi tận mắt nhìn thấy Hồng Quốc Công, ngược lại nhẹ nhàng thở ra.

Hồng Quốc Công chỉ bị chút vết thương da thịt, cuống họng bị khói làm câm, tạm thời nói không ra lời, khác vẫn còn hảo, nhưng mọi thứ khác đều ổn, không quá bi thảm như bà nghĩ.

Thái hoàng thái hậu ở bên trong phủ Quốc công chờ đợi gần nửa ngày.

Vốn dĩ tất cả mọi người đều cho rằng bà sẽ ra lệnh cho Kinh Triệu Phủ mau chóng tìm ra nguyên nhân vụ hỏa hoạn, dù sao đệ đệ của bà thiếu chút nữa thì mất mạng ở trong hỏa hoạn, bà nhất định sẽ rất để ý.

Nhưng mà.

Thái hoàng thái hậu rời khỏi Hồng Quốc Công phủ , liền trực tiếp đi thánh quang tự, cầu phù bình an cho đệ đệ, tiếp đó trở lại trong hoàng cung, hết thảy như thường lệ, không hề đề cập đến vụ hỏa hoạn.

Phản ứng của bà quá mức bình tĩnh, ngược lại lộ ra mấy phần cổ quái.

Tết nguyên tiêu đi qua, nghỉ đông kết thúc, đám quan chức nhao nhao trở lại vị trí của mình.

Lạc Thanh Hàn cũng lại bắt đầu lại từ đầu , đi làm đúng giờ mỗi ngày.

Liên quan tới hỏa hoạn điều tra vẫn kéo dài.

Trong số sáu người chết, có một là tú bà Tập Hương quán.

Về phần nguyên nhân Hồng Quốc Công đi Tập Hương quán, đương nhiên là vì đi tìm hoan làm vui.

Hắn là người nổi danh háo sắc, thường xuyên lưu luyến nơi bướm hoa, tết Trung nguyên buổi tối ra ngoài uống hoa tửu, tựa hồ cũng không có gì kỳ quái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook