Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 646: Hắn Chính Là Một Tên Lừa Đảo

Đại Quả Lạp

17/05/2024

Bảo Cầm chỉ là một cung nữ bình thường, khi lần đầu tiên nghe tin nổi loạn, nàng ấy vô cùng sợ hãi , khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt.

"Nếu như Thái tử thật sự phản nghịch, chúng ta nên làm như thế nào?"

Tiêu Hề Hề: “Nếu thật sự đến lúc đó, ta sẽ nghĩ biện pháp mang ngươi chạy khỏi hoàng cung. Về phần những người khác, họ chỉ có thể cầu phúc."

Bảo Cầm: “cái kia Thanh Tùng cùng Hạnh nhi thì sao? Còn có những người khác bên trong Thanh Ca Điện?”

Tiêu Hề Hề thở dài: “năng lực của ta có hạn.”

Bảo Cầm không khỏi đỏ cả vành mắt.

Chiến loạn vô tình, những người nhỏ bé như họ sống dưới đáy, nếu không cẩn thận, họ sẽ trở thành nạn nhân của chiến tranh.

Tiêu Hề Hề trầm giọng nói: “ta sẽ tận lực không để sự tình đi đến một bước kia.”

Nàng đem bút tích thổi khô, đem tờ giấy xếp xong nhét vào trong phong thư, dùng sáp ong dán kín lại.

Mặt ngoài phong thư viết lên bốn chữ

Thái tử thân mến.

Tiêu Hề Hề đem phong thư này nhét vào trong tay áo, vội vã xuất cung.

Nàng ngồi xe ngựa đi Anh Vương Phủ.

Lại phát hiện Anh Vương Phủ đã bị quân cấm vệ vây quanh.

Xem xét tình hình kia, liền biết Anh Vương Phủ cũng đã xảy ra chuyện!

Trái tim của Tiêu Hề Hề chùng xuống, đối với Thượng Khuê phụ trách đánh xe nói.

“Đi phủ Trung Vũ tướng quân.”

Xe ngựa thay đổi phương hướng, đường vòng đi Trung Vũ tướng quân phủ.

Không đợi xe ngựa dừng hẳn, Tiêu Hề Hề liền không kịp chờ đợi nhảy xuống xe.

Nàng cực nhanh hướng về trong phủ tướng quân chạy.

Người gác cổng nhận ra nàng, thấy nàng tới, vội vàng quỳ xuống chào.

Nhưng mà Tiêu Hề Hề không có thời gian để nói chuyện với hắn, nàng xách theo váy hướng bên trong chạy, trên đường vừa vặn gặp Tiêu Khải Minh chuẩn bị đi ra cửa chơi.

Tiêu Khải Minh rất ngạc nhiên: “nương nương, người tại sao lại đến đây?"

Tiêu Hề Hề không có thời gian để giải thích, vội vàng hỏi: "Tướng quân đâu?"

"Phụ thân còn ở trong cung chưa về."

Tiêu Hề Hề từ trong tay áo rút ra lá thư , nhét vào trong tay Tiêu Khải Minh, nghiêm túc dặn dò.

"Giúp ta chuyển phong thư này cho tướng quân, nhờ người tìm cách chuyển bức thư này cho Thái tử. Nhớ kỹ, chuyện này đại sự, không được để người khác biết."

Tiêu Khải Minh bị vẻ mặt nghiêm túc của nàng làm cho choáng ngợp, bóp chặt phong thư, dùng sức gật đầu: "Ừm, ta nhớ rồi."

Tiêu Hề Hề vỗ vỗ hắn bả vai: "Chuyện này giao cho ngươi, ta còn có việc khác phải làm, không thể ở chỗ này lâu, chúng ta đi trước đi."

Tiêu Khải Minh thấy nàng muốn đi, vội vàng kêu lên.



“Thật lâu mới về nhà một chuyến, ngươi cũng không gặp gỡ nương và muội muội sao?”

Tiêu Hề Hề khoát tay: “không có thời gian , thay ta hướng các nàng vấn an.”

Nói xong nàng liền vội vã chạy.

Tiêu Hề Hề ngồi trở lại trong xe ngựa, đối với Thượng Khuê nói.

“Đi Tu Hành Quan.”

Bên trong Tu Hành Quan, Thiên Nhất Đạo Nhân đang tại nghiên cứu đạo pháp, một tiểu đạo đồng đi tới cửa, nhắc nhở.

“Sư phụ, có khách quý tìm người.”

Thiên Nhất Đạo Nhân để sách trong tay xuống ghế: “ai vậy?”

“Tiêu trắc phi.”

Thiên Nhất Đạo Nhân vội nói: “mau mời nàng đi vào.”

Một lát sau, Tiêu Hề Hề bước vào phòng.

Thiên Nhất Đạo Nhân hướng nàng thi lễ một cái: “bần đạo bái kiến trắc Phi Nương Nương, không biết nương nương đại giá quang lâm có gì chỉ giáo?”

Tiêu Hề Hề không có thời gian cùng hắn hàn huyên, đi thẳng vào vấn đề chính.

“Ta có việc cần ngươi hỗ trợ.”

Thiên Nhất Đạo Nhân hiếu kỳ: “chuyện gì?”

Tiêu Hề Hề nghiêm túc nói: “có người ở trong cung làm yếm thắng chi thuật, bây giờ đã tìm ra đè thắng vật, ta cần ngươi tiến cung đi làm chứng, chứng minh những đè thắng vật lục soát ra căn bản là hại không được người.”

Mặt Thiên Nhất Đạo Nhân lộ vẻ kinh ngạc: “yếm thắng chi thuật?”

Từ xưa đế vương liền đối với yếm thắng chi thuật cực kỳ mẫn cảm, một khi tra ra có người làm yếm thắng chi thuật, đế vương thà rằng gϊếŧ lầm cũng không bỏ sót, đem người liên luỵ trong đó toàn bộ gϊếŧ sạch.

Tiền triều trong cung đã từng náo qua yếm thắng chi thuật, kết quả dẫn đến gần trăm người mất mạng.

Ngay cả hoàng hậu thống lĩnh hậu cung lúc bấy giờ cũng bị xử tử.

Thiên Nhất Đạo Nhân không muốn nhúng tay vào loại chuyện này nên vội vàng xua tay.

“Bần đạo không hiểu những thứ này, sợ là không giúp được ngươi."

Tiêu Hề Hề hỏi: “ngươi không phải rất muốn tới Huyền môn sao?”

Thiên Nhất Đạo Nhân không phải hiểu ý của nàng hỏi.

“Cho nên?”

Tiêu Hề Hề lấy ra lệnh bài Huyền môn của, phóng tới trước mặt hắn.

Thiên Nhất Đạo Nhân cầm lệnh bài lên nhìn, sắc mặt khẽ biến, thanh âm không tự giác run lên: "Cái này, đây là lệnh bài Huyền môn, ngươi là người Huyền môn sao?"

Không đợi Tiêu Hề Hề trả lời, hắn lại hỏi ngay: “lần trước người tặng cho ta cái hộ thân phù kia, chẳng lẽ cũng là người tự tay làm?

Tiêu Hề Hề gật đầu: “Đúng.”

Thiên Nhất Đạo Nhân bừng tỉnh: “khó trách, người bình thường làm sao có thể làm được ra loại hộ thân phù kia, cũng chỉ có nhân tài trong Huyền môn mới có thể làm được.”

Tiêu Hề Hề: “không phải mỗi người bên trong Huyền môn đều có thể làm được loại hộ thân phù kia, toàn bộ Huyền môn cũng chỉ có ta mới có thể làm được.”



Thiên Nhất Đạo Nhân đối với nàng nổi lòng tôn kính.

“Nương nương lợi hại!”

Tiêu Hề Hề thu hồi lệnh bài: “chỉ cần ngươi giúp ta, ta có thể cho ngươi thêm hai cái hộ thân phù, như thế nào?”

Thiên Nhất Đạo Nhân bây giờ cũng không quan tâm hộ thân phù , hắn càng quan tâm vị sống sờ sờ bên trong Huyền môn trước mặt hơn.

Hắn không ngừng bận rộn đáp ứng: “không có vấn đề, chỉ cần người mở miệng, bần đạo không chối từ.”

Tiêu Hề Hề lấy ra hai cái hộ thân phù đã chuẩn bị trước, phóng tới trước mặt Thiên Nhất Đạo Nhân.

“Như thế, vậy làm phiền đạo trưởng.”

Nàng đứng dậy cáo từ.

Thiên Đạo đích thân tiễn nàng ra ngoài.

Lúc sắp chia tay, Thiên Nhất Đạo Nhân nhịn không được hỏi ra những nghi vấn trong lòng.

“nếu nương nương là người bên trong Huyền môn, vì sao còn phải tự hạ thấp địa vị làm trắc phi cho người ta? Bằng thân phận của người, cho dù là làm Thái tử Phi cũng không có vấn đề.”

Tiêu Hề Hề: “trắc phi chỉ là thân phận ta tạm thời sử dụng, để thuận tiện làm việc, nếu làm Thái tử Phi ngược lại có rất nhiều hạn chế.”

Thiên Nhất Đạo Nhân bừng tỉnh: “thì ra là thế.”

Hắn thức thời không có hỏi tới Tiêu trắc phi là muốn làm chuyện gì, ngược lại hỏi một chuyện khác.

“Người là người bên trong Huyền môn, cái kia Không Thiện...”

Tiêu Hề Hề cười lạnh: “hắn chính là một tên lừa đảo!”

Thiên Nhất Đạo Nhân lộ ra thần sắc đã đoán được trước: “bần đạo liền biết hắn không phải người tốt mà, Hoàng đế nhất định bị hắn lừa!"

Tiêu Hề Hề: “ngươi lần này tiến cung chỉ cần chứng minh yếm thắng chi thuật chính là giả dối không có thật là được rồi, Không Thiện bên kia ngươi không cần phải để ý đến.”

Thiên Nhất Đạo Nhân: “bần đạo minh bạch, gia hỏa giống Không Thiện giả danh Huyền môn lừa bịp, nên để người bên trong Huyền môn tự mình xử lý, bần đạo tuyệt không nhúng tay.”

Tiêu Hề Hề nghĩ thầm ta cảm thấy ngươi quá yếu , chính diện cùng Không Thiện cứng rắn mà nói có thể sẽ bị đánh ngược.

Nhưng lời nói này nói ra tổn thương lòng tự trọng của người khác, nàng quyết định im lặng, mỉm cười gật đầu.

Thiên Nhất Đạo Nhân khách khí tiễn nàng ra đại môn.

Lúc Bọn người ngồi trên xe ngựa đi xa, Thiên Nhất Đạo Nhân lúc này mới xoay người quay lại.

Sau khi Tiêu Hề Hề rời khỏi tu hành quan, lại đi Anh Vương Phủ.

Lần này số lượng cấm vệ vây quanh bên ngoài Anh Vương Phủ càng nhiều.

Tiêu Lăng Phong vác đao nhanh chân đi ra vương phủ.

Tiêu Hề Hề thấy hắn cũng ở nơi đây, đang định xuống xe đi hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì, liền thấy được Lạc Dạ Thần cùng Bộ Sênh Yên cũng đi ra.

Hai người chung quanh đều có cấm vệ vây quanh, mỗi người đều mang đao, thần sắc túc sát.

Lạc Dạ Thần giận dữ, quát.

“ta đã nói, những cái đè thắng vật kia không phải của ta, là người khác đổ tội cho chúng ta, các ngươi vì cái gì nghe không hiểu tiếng người?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook