Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 521: Nhi Thần Không Muốn Cưới Nàng
Đại Quả Lạp
13/05/2024
Lạc Dạ Thần âm thầm ở trong lòng phỉ nhổ mình, hắn thực sự là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!
Hắn cho là thái tử sẽ thừa cơ bỏ đá xuống giếng, nhưng thái tử lại thể hiện ra mình có đức độ, vừa so sánh như vậy, lộ ra hắn càng thêm bụng dạ hẹp hòi.
Lạc Dạ Thần nhìn về phía Thái tử ánh mắt để lộ ra mấy phần áy náy.
Hoàng đế "Nếu Thái tử đã nói vậy, nhất định là người bên ngoài nói bậy."
Lạc Dạ Thần nhanh chóng gật đầu phụ hoạ "Đúng đúng, là những người kia nói hươu nói vượn, nhi thần cùng Bộ Sênh Yên quan hệ vẫn luôn không tệ, hôm qua chỉ nói đùa mà thôi, phụ hoàng không cần để ở trong lòng."
Hoàng đế tươi cười ý vị thâm trường "Nếu quan hệ giữa ngươi cùng nữ nhi Định Viễn Hầu không tệ, không bằng ngươi cưới nàng đi."
Lạc Dạ Thần: !!!
Lạc Dạ Thần giống như ngũ lôi oanh đỉnh, cả người đều bị dọa đến hồn phi phách tán, suýt chút nữa tại chỗ thăng thiên.
Hắn lộ vẻ hoảng sợ "Không không không! Nhi thần mới không cần cưới nàng!"
Hoàng đế "Tại sao?"
Lạc Dạ Thần không chút nghĩ ngợi thốt ra "Đương nhiên là vì nhi thần không thích nàng!"
Hoàng đế "Ngươi vừa rồi còn nói ngươi cùng với nàng quan hệ rất không tệ."
Lạc Dạ Thần sắp khóc "Nhi thần và nàng có quan hệ tốt, nhưng không có nghĩa nhi thần muốn cưới nàng nha!"
Hoàng đế cau mày, có vẻ không cao hứng "Vậy ngươi nói một chút xem, ngươi muốn cưới ai?"
Vấn đề này tới quá mức đột ngột, Lạc Dạ Thần đáp không được, hắn lập tức càng gấp gáp.
"Chuyện hôn nhân đại sự liên quan đến hạnh phúc cả đời của nhi thần. Nhi thần không muốn quyết định vội vàng như vậy, cầu phụ hoàng cho nhi thần một chút thời gian suy xét."
Kỳ thực Hoàng đế vừa rồi chỉ là thuận miệng nói như vậy, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, hắn cảm thấy hôn sự này phi thường tốt.
Bộ gia cả nhà trung liệt, trong nhà ngoại trừ Định Viễn Hầu, nam nhân khác tất cả đều chết trận sa trường. Bây giờ người nhà Bộ gia tàn lụi, trong triều không có thực quyền gì, nhưng địa vị và danh tiếng lại cao vô cùng.
Một gia tộc như vậy rất thích hợp cùng hoàng gia kết thân, Hoàng đế có thể hưởng lợi mà không cần lo lắng sẽ có Tần gia thứ hai.
Trăm lợi mà không có một hại!
Giọng Hoàng đế đột nhiên cứng rắn.
"Lúc trước trẫm cho ngươi rất nhiều lần cơ hội lựa chọn, ngươi mỗi lần đều nói muốn cân nhắc, kết quả cân nhắc đến cuối cùng, tất cả đều không có kết quả. Hôm nay trẫm cảm thấy ngươi cùng nữ nhi Định Viễn Hầu rất thích hợp, cửa hôn sự này nhất định phải thành! Nếu ngươi không nguyện ý, đó là kháng chỉ, kết quả chính ngươi cân nhắc một chút."
......
Lúc Lạc Dạ Thần rời khỏi Nghị Sự điện, ả người đều thất hồn lạc phách.
Hắn thật sự không hiểu, vì cái gì phụ hoàng lại đột nhiên nghĩ đến muốn để hắn cưới Bộ Sênh Yên?
Thành Thịnh Kinh có nhiều quý nữ danh môn như vậy, sao phụ hoàng lại cứ chọn trúng Bộ Sanh Yên?
Chẳng lẽ bởi vì hắn nói một câu cùng Bộ Sênh Yên quan hệ không tệ sao?
Nếu là như vậy, vừa rồi hắn thà rằng bị vạch tội, cũng không nói lung tung!
Nhưng ngàn vàng khó mua được sớm biết.
Lời đã nói ra miệng, không có khả năng thu hồi lại.
Lạc Dạ Thần chỉ đành nghĩ cách khác.
Hắn vội vã chạy đi tìm Huệ Phi, muốn Huệ Phi hỗ trợ giải quyết cái phiền toái này.
Khi Huệ phi biết được chuyện này, bà cũng chấn kinh.
"Đêm qua ta cố ý cầu xin Hoàng thượng giúp con chọn một mối hôn sự tốt, sao hắn lại chọn trúng nữ nhi của Định Viễn Hầu?"
Huệ phi từng gặp Bộ Sanh Yên trong cung, đối với Bộ Sênh Yên ấn tượng cũng không khá lắm, dưới cái nhìn của bà, Bộ Sênh Yên tính tình hoang dã, không giống như là một người vợ hiền lương, nếu Lạc Dạ Thần cưới Bộ Sênh Yên, về sau khẳng định sẽ bị ủy khuất.
Huệ Phi không thể để cho con trai bảo bối của mình bị ủy khuất, bà chạy đi tìm hoàng đế, hy vọng hoàng đế thay đổi chủ ý.
Hoàng đế tức giận nói "Không phải đêm qua nàng cầu xin trẫm chọn vương phi cho Anh vương sao? Trẫm suy nghĩ một hồi, cảm thấy lời nàng rất có lý. Anh Vương đã lớn, hôn sự của hắn không thể kéo dài nữa. Vừa vặn hắn cùng nữ nhi Định Viễn Hầu bằng tuổi nhau, gia thế cùng bộ dáng cũng đều xứng đôi, trẫm cảm thấy bọn họ rất thích hợp."
Huệ phi cảm thấy không hợp chút nào, Bộ Sênh Yên căn bản là không xứng với con trai bảo bối của mình!
Nhưng bà không thể nói thẳng, chỉ ủy ủy khuất khuất ấm ức nói.
"Nhưng Anh vương không thích Bộ cô nương."
Hoàng đế cười lạnh "Lúc trước là chính hắn nói, hắn cùng Bộ cô nương quan hệ rất không tệ, hiện tại còn nói hắn không thích Bộ cô nương, như thế nào? Các ngươi là đùa trẫm sao?"
Huệ phi hoảng sợ vội quỳ xuống "Thần thϊếp không có ý đó, thần thϊếp chỉ cảm thấy Anh Vương đối với Bộ cô nương không có tình yêu nam nữ."
Hoàng đế "Bọn họ không có tình yêu nam nữ mới là bình thường, nếu bọn họ còn chưa có thành thân đã có tình yêu nam nữ, thì mới là vấn đề lớn."
Huệ phi không phản bác được.
Hoàng đế không nhịn được nói "Bộ cô nương bất luận là tướng mạo cùng gia thế, đều hơn người, ngươi ngay cả nàng cũng không hài lòng, ngươi còn nghĩ để cho nhi tử của mình cưới ai? Làm người phải tự biết mình!"
Huệ Phi bị giáo huấn đến đỏ mặt, ảo não đi về.
Trở lại Dao Hoa cung, Huệ Phi đem ý của hoàng đế truyền đạt cho con trai nhà mình.
Lạc Dạ Thần tức hổn hển, nhưng không thể làm gì.
Huệ phi bất đắc dĩ nói "Xem ý của Hoàng đế chắc đã quyết định để con cưới Bộ Sanh Yên, nếu con không cưới chẳng khác nào kháng chỉ."
Lạc Dạ Thần chỉ cần nghĩ tới sau này mình cùng cọp cái Bộ Sênh Yên sống hết đời, đã cảm thấy ngạt thở.
Nhưng hoàng mệnh không thể trái, dù không cam lòng, hắn cũng không dám kháng chỉ.
Huệ Phi nhìn bộ dáng không thiết sống của nhi tử, đau lòng không thôi.
Bà an ủi "Ngươi đừng khó chịu, nếu như hoàng đế để cho ngươi cưới Bộ Sênh Yên, ngươi về sau cũng còn có thể nạp thiếp. Ngươi xem nàng không vừa mắt, cách xa nàng chút, thực sự không được ngươi đem nàng vào cung, ta giúp ngươi dạy dỗ nàng."
Lạc Dạ Thần rất bực bội "Đây không phải vấn đề có nạp thϊếp hay không ... bỏ đi, con nói người cũng không hiểu, con về trước đây."
Huệ phi nhìn nhi tử rời đi, trong lòng càng buồn phiền.
Bà thật sự không hài lòng với Bộ Sanh Yên, không chỉ là bởi vì Bộ Sênh Yên tính tình hoang dã, bởi vì người nhà họ Bộ đã tàn lụi, định Viễn Hầu đã què một chân, trong tay không có thực quyền.
Một thân gia như vậy sẽ không giúp ích gì cho tương lai của Anh vương.
Thánh chỉ ban hôn được đưa đến phủ Anh vương và phủ Định Viễn Hầu.
Cửa hôn sự này thật sự là ngoài dự liệu, rõ ràng sáng nay còn có người vạch tội Anh Vương cùng Bộ Sênh Yên trước mặt mọi người đánh nhau, kết quả Hoàng đế lại ban hôn cho hai người.
Thật sự là cho người nghĩ không ra.
Mọi người chỉ có thể âm thầm cảm khái, quân tâm khó dò nha!
Bộ Sanh Yên tiếp nhận thánh chỉ ban hôn, lập tức bùng nổ.
Nàng quay người chạy ra ngoài.
Định Viễn Hầu nghiêm nghị quát lớn "Đứng lại!"
Dù hắn bị què một chân nhưng vẫn có khí thế uy nghiêm quanh năm chinh chiến sa trường.
Vẻn vẹn chỉ là hai chữ, khiến người hầu xung quanh run rẩy, không dám thở mạnh.
Hắn cho là thái tử sẽ thừa cơ bỏ đá xuống giếng, nhưng thái tử lại thể hiện ra mình có đức độ, vừa so sánh như vậy, lộ ra hắn càng thêm bụng dạ hẹp hòi.
Lạc Dạ Thần nhìn về phía Thái tử ánh mắt để lộ ra mấy phần áy náy.
Hoàng đế "Nếu Thái tử đã nói vậy, nhất định là người bên ngoài nói bậy."
Lạc Dạ Thần nhanh chóng gật đầu phụ hoạ "Đúng đúng, là những người kia nói hươu nói vượn, nhi thần cùng Bộ Sênh Yên quan hệ vẫn luôn không tệ, hôm qua chỉ nói đùa mà thôi, phụ hoàng không cần để ở trong lòng."
Hoàng đế tươi cười ý vị thâm trường "Nếu quan hệ giữa ngươi cùng nữ nhi Định Viễn Hầu không tệ, không bằng ngươi cưới nàng đi."
Lạc Dạ Thần: !!!
Lạc Dạ Thần giống như ngũ lôi oanh đỉnh, cả người đều bị dọa đến hồn phi phách tán, suýt chút nữa tại chỗ thăng thiên.
Hắn lộ vẻ hoảng sợ "Không không không! Nhi thần mới không cần cưới nàng!"
Hoàng đế "Tại sao?"
Lạc Dạ Thần không chút nghĩ ngợi thốt ra "Đương nhiên là vì nhi thần không thích nàng!"
Hoàng đế "Ngươi vừa rồi còn nói ngươi cùng với nàng quan hệ rất không tệ."
Lạc Dạ Thần sắp khóc "Nhi thần và nàng có quan hệ tốt, nhưng không có nghĩa nhi thần muốn cưới nàng nha!"
Hoàng đế cau mày, có vẻ không cao hứng "Vậy ngươi nói một chút xem, ngươi muốn cưới ai?"
Vấn đề này tới quá mức đột ngột, Lạc Dạ Thần đáp không được, hắn lập tức càng gấp gáp.
"Chuyện hôn nhân đại sự liên quan đến hạnh phúc cả đời của nhi thần. Nhi thần không muốn quyết định vội vàng như vậy, cầu phụ hoàng cho nhi thần một chút thời gian suy xét."
Kỳ thực Hoàng đế vừa rồi chỉ là thuận miệng nói như vậy, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, hắn cảm thấy hôn sự này phi thường tốt.
Bộ gia cả nhà trung liệt, trong nhà ngoại trừ Định Viễn Hầu, nam nhân khác tất cả đều chết trận sa trường. Bây giờ người nhà Bộ gia tàn lụi, trong triều không có thực quyền gì, nhưng địa vị và danh tiếng lại cao vô cùng.
Một gia tộc như vậy rất thích hợp cùng hoàng gia kết thân, Hoàng đế có thể hưởng lợi mà không cần lo lắng sẽ có Tần gia thứ hai.
Trăm lợi mà không có một hại!
Giọng Hoàng đế đột nhiên cứng rắn.
"Lúc trước trẫm cho ngươi rất nhiều lần cơ hội lựa chọn, ngươi mỗi lần đều nói muốn cân nhắc, kết quả cân nhắc đến cuối cùng, tất cả đều không có kết quả. Hôm nay trẫm cảm thấy ngươi cùng nữ nhi Định Viễn Hầu rất thích hợp, cửa hôn sự này nhất định phải thành! Nếu ngươi không nguyện ý, đó là kháng chỉ, kết quả chính ngươi cân nhắc một chút."
......
Lúc Lạc Dạ Thần rời khỏi Nghị Sự điện, ả người đều thất hồn lạc phách.
Hắn thật sự không hiểu, vì cái gì phụ hoàng lại đột nhiên nghĩ đến muốn để hắn cưới Bộ Sênh Yên?
Thành Thịnh Kinh có nhiều quý nữ danh môn như vậy, sao phụ hoàng lại cứ chọn trúng Bộ Sanh Yên?
Chẳng lẽ bởi vì hắn nói một câu cùng Bộ Sênh Yên quan hệ không tệ sao?
Nếu là như vậy, vừa rồi hắn thà rằng bị vạch tội, cũng không nói lung tung!
Nhưng ngàn vàng khó mua được sớm biết.
Lời đã nói ra miệng, không có khả năng thu hồi lại.
Lạc Dạ Thần chỉ đành nghĩ cách khác.
Hắn vội vã chạy đi tìm Huệ Phi, muốn Huệ Phi hỗ trợ giải quyết cái phiền toái này.
Khi Huệ phi biết được chuyện này, bà cũng chấn kinh.
"Đêm qua ta cố ý cầu xin Hoàng thượng giúp con chọn một mối hôn sự tốt, sao hắn lại chọn trúng nữ nhi của Định Viễn Hầu?"
Huệ phi từng gặp Bộ Sanh Yên trong cung, đối với Bộ Sênh Yên ấn tượng cũng không khá lắm, dưới cái nhìn của bà, Bộ Sênh Yên tính tình hoang dã, không giống như là một người vợ hiền lương, nếu Lạc Dạ Thần cưới Bộ Sênh Yên, về sau khẳng định sẽ bị ủy khuất.
Huệ Phi không thể để cho con trai bảo bối của mình bị ủy khuất, bà chạy đi tìm hoàng đế, hy vọng hoàng đế thay đổi chủ ý.
Hoàng đế tức giận nói "Không phải đêm qua nàng cầu xin trẫm chọn vương phi cho Anh vương sao? Trẫm suy nghĩ một hồi, cảm thấy lời nàng rất có lý. Anh Vương đã lớn, hôn sự của hắn không thể kéo dài nữa. Vừa vặn hắn cùng nữ nhi Định Viễn Hầu bằng tuổi nhau, gia thế cùng bộ dáng cũng đều xứng đôi, trẫm cảm thấy bọn họ rất thích hợp."
Huệ phi cảm thấy không hợp chút nào, Bộ Sênh Yên căn bản là không xứng với con trai bảo bối của mình!
Nhưng bà không thể nói thẳng, chỉ ủy ủy khuất khuất ấm ức nói.
"Nhưng Anh vương không thích Bộ cô nương."
Hoàng đế cười lạnh "Lúc trước là chính hắn nói, hắn cùng Bộ cô nương quan hệ rất không tệ, hiện tại còn nói hắn không thích Bộ cô nương, như thế nào? Các ngươi là đùa trẫm sao?"
Huệ phi hoảng sợ vội quỳ xuống "Thần thϊếp không có ý đó, thần thϊếp chỉ cảm thấy Anh Vương đối với Bộ cô nương không có tình yêu nam nữ."
Hoàng đế "Bọn họ không có tình yêu nam nữ mới là bình thường, nếu bọn họ còn chưa có thành thân đã có tình yêu nam nữ, thì mới là vấn đề lớn."
Huệ phi không phản bác được.
Hoàng đế không nhịn được nói "Bộ cô nương bất luận là tướng mạo cùng gia thế, đều hơn người, ngươi ngay cả nàng cũng không hài lòng, ngươi còn nghĩ để cho nhi tử của mình cưới ai? Làm người phải tự biết mình!"
Huệ Phi bị giáo huấn đến đỏ mặt, ảo não đi về.
Trở lại Dao Hoa cung, Huệ Phi đem ý của hoàng đế truyền đạt cho con trai nhà mình.
Lạc Dạ Thần tức hổn hển, nhưng không thể làm gì.
Huệ phi bất đắc dĩ nói "Xem ý của Hoàng đế chắc đã quyết định để con cưới Bộ Sanh Yên, nếu con không cưới chẳng khác nào kháng chỉ."
Lạc Dạ Thần chỉ cần nghĩ tới sau này mình cùng cọp cái Bộ Sênh Yên sống hết đời, đã cảm thấy ngạt thở.
Nhưng hoàng mệnh không thể trái, dù không cam lòng, hắn cũng không dám kháng chỉ.
Huệ Phi nhìn bộ dáng không thiết sống của nhi tử, đau lòng không thôi.
Bà an ủi "Ngươi đừng khó chịu, nếu như hoàng đế để cho ngươi cưới Bộ Sênh Yên, ngươi về sau cũng còn có thể nạp thiếp. Ngươi xem nàng không vừa mắt, cách xa nàng chút, thực sự không được ngươi đem nàng vào cung, ta giúp ngươi dạy dỗ nàng."
Lạc Dạ Thần rất bực bội "Đây không phải vấn đề có nạp thϊếp hay không ... bỏ đi, con nói người cũng không hiểu, con về trước đây."
Huệ phi nhìn nhi tử rời đi, trong lòng càng buồn phiền.
Bà thật sự không hài lòng với Bộ Sanh Yên, không chỉ là bởi vì Bộ Sênh Yên tính tình hoang dã, bởi vì người nhà họ Bộ đã tàn lụi, định Viễn Hầu đã què một chân, trong tay không có thực quyền.
Một thân gia như vậy sẽ không giúp ích gì cho tương lai của Anh vương.
Thánh chỉ ban hôn được đưa đến phủ Anh vương và phủ Định Viễn Hầu.
Cửa hôn sự này thật sự là ngoài dự liệu, rõ ràng sáng nay còn có người vạch tội Anh Vương cùng Bộ Sênh Yên trước mặt mọi người đánh nhau, kết quả Hoàng đế lại ban hôn cho hai người.
Thật sự là cho người nghĩ không ra.
Mọi người chỉ có thể âm thầm cảm khái, quân tâm khó dò nha!
Bộ Sanh Yên tiếp nhận thánh chỉ ban hôn, lập tức bùng nổ.
Nàng quay người chạy ra ngoài.
Định Viễn Hầu nghiêm nghị quát lớn "Đứng lại!"
Dù hắn bị què một chân nhưng vẫn có khí thế uy nghiêm quanh năm chinh chiến sa trường.
Vẻn vẹn chỉ là hai chữ, khiến người hầu xung quanh run rẩy, không dám thở mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.