Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 974: Nữ Nhân, Ngươi Như Thế Nào Nhẫn Tâm Như Vậy?
Đại Quả Lạp
17/05/2024
Đối mặt với khiêu khích của Y Mỹ, tất cả mọi người đều cho là Quý phi sẽ tức giận.
đó chính xác là những gì Y Mỹ muốn thấy.
Nàng là Tam công chúa thiên đảo quốc , là quý khách của hoàng đế đại thịnh, nếu như Quý phi trước mặt mọi người dám làm loạn đối với nàng, đó chính là Quý phi không biết đại cục, ỷ vào sủng ái hoành hành bá đạo, không đem ngoại tân để vào mắt.
Đến lúc đó nàng liền có thể chiếm giữ địa vị đạo đức cao, làm mất sạch thanh danh của Quý phi.
Tại chỗ không ít người đều đã nghĩ đến điểm này.
Ví dụ như Nghiêm Tài Nhân, nàng liền ở trong lòng mừng thầm, xem ra Quý phi lần này là đá trúng thiết bản .
Nhưng để bọn hắn bất ngờ là, Tiêu Hề Hề không những không có sinh khí, ngược lại còn sâu kín thở dài, lộ ra có chút bất đắc dĩ.
"Nếu tam công chúa nhất định muốn gϊếŧ mèo, vậy thì xin ngươi động thủ đi."
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Lão Vương trợn tròn một đôi mắt mèo, khó tin nhìn Tiêu Hề Hề.
Nếu như nó có thể nói chuyện, nó nhất định sẽ nắm chặt vạt áo Tiêu Hề Hề, gầm gừ chất vấn nàng.
Nữ nhân, ngươi như thế nào lại tàn nhẫn như vậy?
Ngươi quên chúng ta khi xưa đã thề non hẹn biển sao?!
Y Mỹ bán tín bán nghi hỏi: “ngươi đang nghiêm túc sao? Đây chính là mèo của ngươi nuôi, ngươi thật sự có thể trơ mắt nhìn nó bị gϊếŧ sao?”
Tiêu Hề Hề: “sống chết có số, nó có thể chết ở trong tay của ngươi, chỉ có thể nói rõ số phận của nó là như vậy."
Y Mỹ Thấy nàng nói đến chững chạc đàng hoàng, không giống dáng vẻ giả tạo, trong lòng không khỏi đắc ý.
Đều nói vị này Quý phi được sủng ái vô cùng, bây giờ xem ra cũng chỉ như thế đi, ngay cả thú cưng bên cạnh cũng không bảo vệ được thì cũng vô dụng!
Tiêu Hề Hề chân thành nói: “nể tình nó theo bản cung một thời gian, ta muốn chạm vào nó lần cuối trước khi nó chết, mong rằng Tam công chúa có thể thành toàn.”
Y Mỹ vô thức há mồm cự tuyệt: “không được!”
Tiêu Hề Hề quay đầu nhìn về phía hoàng đế bên cạnh, giương mắt hỏi.
“Thật sự không được sao?”
Lạc Thanh Hàn bắt gặp đôi mắt ngấn nước của nàng, không chút nghĩ ngợi liền một lời đáp ứng.
“Được.”
Tiêu Hề Hề cười hiện ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ: “cảm tạ bệ hạ, ngài đối với thiếp thân thật tốt.”
Triệu Hiền tuân theo mệnh lệnh của hoàng đế, chuẩn bị nhận lấy quýt mèo .
Y Mỹ nhất thời liền gấp, dùng âm thanh mềm nhũn trách móc: “bệ hạ, mèo này vừa rồi trộm đồ vật của ta, còn kém chút làm ta bị thương, coi như nó là sủng vật của Quý phi, ngài cũng không thể thiên vị nó như thế!”
Lạc Thanh Hàn lành ít dữ nhiều nói: “nó không phải chưa có làm ngươi bị thương sao.”
Y Mỹ: "Nhưng nó đã trộm đồ của ta!"
Lạc Thanh Hàn: “một cái túi thơm mà thôi, không phải đã trả cho ngươi rồi sao?”
Từ nhỏ đến lớn, Y Mỹ cũng là được phụ hoàng mẫu hậu sủng ái tận trời, nàng đã thành thói quen với trạng thái này, nhưng lúc này con cưng của trời lại trở thành người khác, cái này khiến nàng khó mà tiếp thu, ủy khuất đến hốc mắt đều đỏ.
Nhưng mà Lạc Thanh Hàn lại không có để ý tâm tình của nàng chút nào, trong mắt trong lòng của hắn chỉ có một mình Quý phi.
Triệu Hiền nhận lấy quýt mèo từ tên trong ta hộ vệ kiay , cung cung kính kính đưa đến trước mặt Quý phi .
Tiêu Hề Hề lại không có đón nó.
Nàng lấy ra một sợi dây màu đỏ, phía trên treo một bao lì xì nhỏ nhắn.
Nàng đem dây đỏ treo ở trên cổ lão Vương, thuận tay vuốt ve trên trán nó một cái.
“Tốt, đưa cho Tam công chúa đi.”
Triệu Hiền cho là mình nghe lầm, hắn nhịn không được lại xác nhận một lần nữa: “thật muốn đưa trở về sao?"
Tiêu Hề Hề gật đầu: “ân, đưa trở về đi."
Không chỉ là Triệu Hiền, những người khác đều cho là Quý phi sẽ thừa cơ cướp quýt mèo lại, dù sao Y Mỹ cũng không thể cướp mèo đi trong tay nàng.
Nhưng không ngờ Quý phi nương nương lại thật sự làm theo lời nàng nói, nàng nói chỉ sờ một chút, liền thật chỉ là sờ một chút.
Triệu Hiền đầy mình nghi hoặc, nhưng cũng không có hỏi nhiều, đàng hoàng đem quýt mèo đưa đến trước mặt Y Mỹ.
Tiêu Hề Hề: “làm phiền Triệu tướng quân đưa đao cho Tam công chúa?”
Triệu Hiền rút ra bội đao mang bên mình, đưa tới trước mặt Y Mỹ.
Y Mỹ được nuông chiều từ bé lớn lên, chưa từng làm qua chuyện sát sinh, nàng nhìn thấy lưỡi đao trước mặt sáng lấp lóa, trong lòng không khỏi có chút run rẩy.
Nhưng nàng không muốn lùi bước vào thời điểm này.
Nàng ra vẻ trấn định khịt mũi lạnh lùng, đối với hộ vệ bên cạnh trách mắng.
“Còn ngây ngốc làm cái gì? Động thủ đi!”
lúc trước Hộ vệ tiến vào Bích Quế Các, đã đem vũ khí trên người đều giao nộp lên , lúc này hắn chỉ có thể tiếp nhận bội đao từ trong tay Triệu Hiền.
Ngay khi hộ vệ chuẩn bị động thủ, Tiêu Hề Hề bỗng nhiên mở miệng.
“Tam công chúa, con mèo này mạo phạm ngươi trước, nên tiếp nhận ngươi xử phạt. Nhưng bản cung nói rõ mất lòng trước được lòng sau, ngươi chỉ có một lần cơ hội xử tử nó, cơ hội cho ngươi, mặc kệ nó cuối cùng là sống hay chết, ngươi cũng không thể lại có câu oán hận nào.”
Y Mỹ cảm thấy lời này thực sự là không thể giải thích được.
Nàng miệng nhỏ cong lên, khinh thường nói: “bất quá chỉ là con mèo mà thôi, một đao liền có thể kết liễu nó.”
Tiêu Hề Hề ý vị thâm trường nói.
“Tam công chúa có chỗ không biết, chủ nhân chân chính của con mèo này kỳ thực là bệ hạ, bệ hạ về sau tặng nó cho bản cung. Trên người nó có dính khí tức chân long thiên tử, được trời che chở, phàm nhân nhục thân chưa hẳn có thể thương tổn được nó, không tin các ngươi thử xem.”
Y Mỹ cảm thấy Quý phi thuần túy chính là đang bịa chuyện, mục đích là để hù dọa nàng, cho nên nàng mới không mắc bẫy này!
Nàng ra hiệu hộ vệ nhanh chóng động thủ.
Hộ vệ giơ đao lên, không chút do dự hướng về trán quýt miêu chém xuống!
các phi tần Tại chỗ đều bị dọa đến dung hoa thất sắc, nhao nhao quay mặt đi, không dám nhìn lại.
Nhưng mà.
Sau khi chờ đợi một lúc lâu, cũng không có đợi được tiếng kêu thảm thiết của quýt miêu.
Ngược lại là bịch một tiếng vang giòn, đó là tiếng va chạm binh khí lúc rơi xuống đất phát ra.
các phi tần lòng tràn đầy khó hiểu, cẩn thận từng li từng tí mở mắt ra, tập trung nhìn vào, đã thấy quýt mèo bị người xách trong tay vẫn rất tốt, ngược lại hộ vệ bị dọa đến mặt không còn chút máu, liên tiếp lui về phía sau, liền cả đao trong tay đều không cầm được, lung lay rơi xuống mặt đất.
Y Mỹ trợn to hai con ngươi, trên khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp viết đầy khiếp sợ và không dám tin.
Nàng vừa rồi tận mắt thấy đao của hộ vệ sắp chạm đến quýt miêu, một khắc này, đột nhiên bị bật ra xa!
Thật giống như có một hàng rào vô hình bảo vệ vững chắc, vững vàng bảo vệ quýt miêu .
Chẳng lẽ......
Chẳng lẽ Quý phi nói là sự thật? con mèo mập chết tiệt này quả thật là lây dính long khí, được trời cao che chở sao?
Không chỉ là Y Mỹ, toàn bộ sứ đoàn thiên đảo quốc đều bị sợ ngây người.
Bọn hắn đồng loạt đứng lên.
Trước mặt một màn này vượt ra khỏi nhận thức của Bọn hắn, cơ hồ muốn phá vỡ tam quan của Bọn hắn.
Đến mức bọn hắn đều suýt chút nữa tưởng rằng ánh mắt của mình xảy ra vấn đề.
Thường công công phản ứng cực nhanh.
Hắn không chút do dự quỳ xuống, cái trán dán trên mặt đất, căng giọng hô to.
“Bệ hạ chính là chân long thiên tử, chắc chắn sẽ dẫn dắt đại thịnh vương triều thống nhất thiên hạ, khai sáng thịnh thế vô song! Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Triệu Hiền cùng một đám cấm vệ cũng quỳ xuống, cùng kêu lên hô to.
“Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
quan viên cùng các phi tần Tại chỗ thấy thế nơi nào còn dám trì hoãn, vội vàng đi theo quỳ xuống.
“Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Tiêu Hề Hề lúc đầu cũng muốn quỳ xuống, nhưng bị Lạc Thanh Hàn đè tay xuống, nàng không thể làm gì khác hơn là duy trì tư thế ngồi bất động.
Cuối cùng toàn bộ bên trong Bích Quế Các, ngoại trừ hoàng đế cùng Quý phi ngồi ngay ngắn ở thủ tọa lù lù bất động, cũng chỉ còn lại có sứ đoàn thiên đảo quốc không có quỳ xuống.
đó chính xác là những gì Y Mỹ muốn thấy.
Nàng là Tam công chúa thiên đảo quốc , là quý khách của hoàng đế đại thịnh, nếu như Quý phi trước mặt mọi người dám làm loạn đối với nàng, đó chính là Quý phi không biết đại cục, ỷ vào sủng ái hoành hành bá đạo, không đem ngoại tân để vào mắt.
Đến lúc đó nàng liền có thể chiếm giữ địa vị đạo đức cao, làm mất sạch thanh danh của Quý phi.
Tại chỗ không ít người đều đã nghĩ đến điểm này.
Ví dụ như Nghiêm Tài Nhân, nàng liền ở trong lòng mừng thầm, xem ra Quý phi lần này là đá trúng thiết bản .
Nhưng để bọn hắn bất ngờ là, Tiêu Hề Hề không những không có sinh khí, ngược lại còn sâu kín thở dài, lộ ra có chút bất đắc dĩ.
"Nếu tam công chúa nhất định muốn gϊếŧ mèo, vậy thì xin ngươi động thủ đi."
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Lão Vương trợn tròn một đôi mắt mèo, khó tin nhìn Tiêu Hề Hề.
Nếu như nó có thể nói chuyện, nó nhất định sẽ nắm chặt vạt áo Tiêu Hề Hề, gầm gừ chất vấn nàng.
Nữ nhân, ngươi như thế nào lại tàn nhẫn như vậy?
Ngươi quên chúng ta khi xưa đã thề non hẹn biển sao?!
Y Mỹ bán tín bán nghi hỏi: “ngươi đang nghiêm túc sao? Đây chính là mèo của ngươi nuôi, ngươi thật sự có thể trơ mắt nhìn nó bị gϊếŧ sao?”
Tiêu Hề Hề: “sống chết có số, nó có thể chết ở trong tay của ngươi, chỉ có thể nói rõ số phận của nó là như vậy."
Y Mỹ Thấy nàng nói đến chững chạc đàng hoàng, không giống dáng vẻ giả tạo, trong lòng không khỏi đắc ý.
Đều nói vị này Quý phi được sủng ái vô cùng, bây giờ xem ra cũng chỉ như thế đi, ngay cả thú cưng bên cạnh cũng không bảo vệ được thì cũng vô dụng!
Tiêu Hề Hề chân thành nói: “nể tình nó theo bản cung một thời gian, ta muốn chạm vào nó lần cuối trước khi nó chết, mong rằng Tam công chúa có thể thành toàn.”
Y Mỹ vô thức há mồm cự tuyệt: “không được!”
Tiêu Hề Hề quay đầu nhìn về phía hoàng đế bên cạnh, giương mắt hỏi.
“Thật sự không được sao?”
Lạc Thanh Hàn bắt gặp đôi mắt ngấn nước của nàng, không chút nghĩ ngợi liền một lời đáp ứng.
“Được.”
Tiêu Hề Hề cười hiện ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ: “cảm tạ bệ hạ, ngài đối với thiếp thân thật tốt.”
Triệu Hiền tuân theo mệnh lệnh của hoàng đế, chuẩn bị nhận lấy quýt mèo .
Y Mỹ nhất thời liền gấp, dùng âm thanh mềm nhũn trách móc: “bệ hạ, mèo này vừa rồi trộm đồ vật của ta, còn kém chút làm ta bị thương, coi như nó là sủng vật của Quý phi, ngài cũng không thể thiên vị nó như thế!”
Lạc Thanh Hàn lành ít dữ nhiều nói: “nó không phải chưa có làm ngươi bị thương sao.”
Y Mỹ: "Nhưng nó đã trộm đồ của ta!"
Lạc Thanh Hàn: “một cái túi thơm mà thôi, không phải đã trả cho ngươi rồi sao?”
Từ nhỏ đến lớn, Y Mỹ cũng là được phụ hoàng mẫu hậu sủng ái tận trời, nàng đã thành thói quen với trạng thái này, nhưng lúc này con cưng của trời lại trở thành người khác, cái này khiến nàng khó mà tiếp thu, ủy khuất đến hốc mắt đều đỏ.
Nhưng mà Lạc Thanh Hàn lại không có để ý tâm tình của nàng chút nào, trong mắt trong lòng của hắn chỉ có một mình Quý phi.
Triệu Hiền nhận lấy quýt mèo từ tên trong ta hộ vệ kiay , cung cung kính kính đưa đến trước mặt Quý phi .
Tiêu Hề Hề lại không có đón nó.
Nàng lấy ra một sợi dây màu đỏ, phía trên treo một bao lì xì nhỏ nhắn.
Nàng đem dây đỏ treo ở trên cổ lão Vương, thuận tay vuốt ve trên trán nó một cái.
“Tốt, đưa cho Tam công chúa đi.”
Triệu Hiền cho là mình nghe lầm, hắn nhịn không được lại xác nhận một lần nữa: “thật muốn đưa trở về sao?"
Tiêu Hề Hề gật đầu: “ân, đưa trở về đi."
Không chỉ là Triệu Hiền, những người khác đều cho là Quý phi sẽ thừa cơ cướp quýt mèo lại, dù sao Y Mỹ cũng không thể cướp mèo đi trong tay nàng.
Nhưng không ngờ Quý phi nương nương lại thật sự làm theo lời nàng nói, nàng nói chỉ sờ một chút, liền thật chỉ là sờ một chút.
Triệu Hiền đầy mình nghi hoặc, nhưng cũng không có hỏi nhiều, đàng hoàng đem quýt mèo đưa đến trước mặt Y Mỹ.
Tiêu Hề Hề: “làm phiền Triệu tướng quân đưa đao cho Tam công chúa?”
Triệu Hiền rút ra bội đao mang bên mình, đưa tới trước mặt Y Mỹ.
Y Mỹ được nuông chiều từ bé lớn lên, chưa từng làm qua chuyện sát sinh, nàng nhìn thấy lưỡi đao trước mặt sáng lấp lóa, trong lòng không khỏi có chút run rẩy.
Nhưng nàng không muốn lùi bước vào thời điểm này.
Nàng ra vẻ trấn định khịt mũi lạnh lùng, đối với hộ vệ bên cạnh trách mắng.
“Còn ngây ngốc làm cái gì? Động thủ đi!”
lúc trước Hộ vệ tiến vào Bích Quế Các, đã đem vũ khí trên người đều giao nộp lên , lúc này hắn chỉ có thể tiếp nhận bội đao từ trong tay Triệu Hiền.
Ngay khi hộ vệ chuẩn bị động thủ, Tiêu Hề Hề bỗng nhiên mở miệng.
“Tam công chúa, con mèo này mạo phạm ngươi trước, nên tiếp nhận ngươi xử phạt. Nhưng bản cung nói rõ mất lòng trước được lòng sau, ngươi chỉ có một lần cơ hội xử tử nó, cơ hội cho ngươi, mặc kệ nó cuối cùng là sống hay chết, ngươi cũng không thể lại có câu oán hận nào.”
Y Mỹ cảm thấy lời này thực sự là không thể giải thích được.
Nàng miệng nhỏ cong lên, khinh thường nói: “bất quá chỉ là con mèo mà thôi, một đao liền có thể kết liễu nó.”
Tiêu Hề Hề ý vị thâm trường nói.
“Tam công chúa có chỗ không biết, chủ nhân chân chính của con mèo này kỳ thực là bệ hạ, bệ hạ về sau tặng nó cho bản cung. Trên người nó có dính khí tức chân long thiên tử, được trời che chở, phàm nhân nhục thân chưa hẳn có thể thương tổn được nó, không tin các ngươi thử xem.”
Y Mỹ cảm thấy Quý phi thuần túy chính là đang bịa chuyện, mục đích là để hù dọa nàng, cho nên nàng mới không mắc bẫy này!
Nàng ra hiệu hộ vệ nhanh chóng động thủ.
Hộ vệ giơ đao lên, không chút do dự hướng về trán quýt miêu chém xuống!
các phi tần Tại chỗ đều bị dọa đến dung hoa thất sắc, nhao nhao quay mặt đi, không dám nhìn lại.
Nhưng mà.
Sau khi chờ đợi một lúc lâu, cũng không có đợi được tiếng kêu thảm thiết của quýt miêu.
Ngược lại là bịch một tiếng vang giòn, đó là tiếng va chạm binh khí lúc rơi xuống đất phát ra.
các phi tần lòng tràn đầy khó hiểu, cẩn thận từng li từng tí mở mắt ra, tập trung nhìn vào, đã thấy quýt mèo bị người xách trong tay vẫn rất tốt, ngược lại hộ vệ bị dọa đến mặt không còn chút máu, liên tiếp lui về phía sau, liền cả đao trong tay đều không cầm được, lung lay rơi xuống mặt đất.
Y Mỹ trợn to hai con ngươi, trên khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp viết đầy khiếp sợ và không dám tin.
Nàng vừa rồi tận mắt thấy đao của hộ vệ sắp chạm đến quýt miêu, một khắc này, đột nhiên bị bật ra xa!
Thật giống như có một hàng rào vô hình bảo vệ vững chắc, vững vàng bảo vệ quýt miêu .
Chẳng lẽ......
Chẳng lẽ Quý phi nói là sự thật? con mèo mập chết tiệt này quả thật là lây dính long khí, được trời cao che chở sao?
Không chỉ là Y Mỹ, toàn bộ sứ đoàn thiên đảo quốc đều bị sợ ngây người.
Bọn hắn đồng loạt đứng lên.
Trước mặt một màn này vượt ra khỏi nhận thức của Bọn hắn, cơ hồ muốn phá vỡ tam quan của Bọn hắn.
Đến mức bọn hắn đều suýt chút nữa tưởng rằng ánh mắt của mình xảy ra vấn đề.
Thường công công phản ứng cực nhanh.
Hắn không chút do dự quỳ xuống, cái trán dán trên mặt đất, căng giọng hô to.
“Bệ hạ chính là chân long thiên tử, chắc chắn sẽ dẫn dắt đại thịnh vương triều thống nhất thiên hạ, khai sáng thịnh thế vô song! Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Triệu Hiền cùng một đám cấm vệ cũng quỳ xuống, cùng kêu lên hô to.
“Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
quan viên cùng các phi tần Tại chỗ thấy thế nơi nào còn dám trì hoãn, vội vàng đi theo quỳ xuống.
“Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Tiêu Hề Hề lúc đầu cũng muốn quỳ xuống, nhưng bị Lạc Thanh Hàn đè tay xuống, nàng không thể làm gì khác hơn là duy trì tư thế ngồi bất động.
Cuối cùng toàn bộ bên trong Bích Quế Các, ngoại trừ hoàng đế cùng Quý phi ngồi ngay ngắn ở thủ tọa lù lù bất động, cũng chỉ còn lại có sứ đoàn thiên đảo quốc không có quỳ xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.