Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 688: Thế Thân
Đại Quả Lạp
17/05/2024
Thường công công: “đây là ý của Hoàng đế, Hoàng đế muốn cho ngươi làm Đại cung nữ Vân Tú cung, chuyên môn hầu hạ Nam Phượng công chúa, không bây giờ hẳn là Quý Phi Nương Nương .”
Bảo Cầm tức giận nói: “ta không đi, ngoại trừ Tiêu trắc phi, ai ta cũng không hầu hạ!”
Thường công công: “Hoàng đế đã có thánh chỉ, ngươi không đi cũng phải đi.”
Bảo Cầm đem cổ duỗi ra: “ta thà chết cũng sẽ không hầu hạ người khác!”
Thường công công biết tính tình của nàng có bao nhiêu bướng bỉnh, nhức đầu nói: “ta biết trong lòng ngươi nhớ Tiêu trắc phi, nhưng Tiêu trắc phi đã không còn ở đây”
Bảo Cầm đánh gãy lời của hắn: “nàng sẽ trở lại!”
Trong cung rất nhiều người đều nói Tiêu trắc phi chết rồi, mãi mãi cũng sẽ không trở về, nhưng Bảo Cầm không muốn tin tưởng.
Trừ phi để cho nàng tận mắt thấy di thể Tiêu trắc phi, bằng không nàng mãi mãi cũng sẽ không tin tưởng Tiêu trắc phi đã chết.
Thường công công mượn gió bẻ măng, lập tức theo lời nàng nói tiếp.
“Cũng bởi vì nàng sẽ trở về, ngươi mới nên cố gắng bảo trụ cái mạng, nếu ngươi bởi vì kháng chỉ mà bỏ mạng, tương lai chờ Tiêu trắc phi trở về, không nhìn thấy ngươi, nàng sẽ đau lòng biết bao. "
Bảo Cầm không nói.
Thường công công thấy sắc mặt nàng có chút buông lỏng, thuyết phục hồi lâu, suýt chút nữa cổ họng đều như bốc khói, nàng mới miễn cưỡng đồng ý.
“Ta thử một chút xem sao.”
Trong lòng nàng biết, dùng sức của mình không thể nào thay đổi được ý của Hoàng đế.
Cho nên nàng chuẩn bị đi đường vòng.
Nàng dự định trước tiên giả vờ đáp ứng hầu hạ Quý Phi, đi bên cạnh Quý Phi, yên lặng thu thập tin tức, chờ Tiêu trắc phi trở về, nàng liền có thể cùng Tiêu trắc phi nội ứng ngoại hợp, lật đổ Quý Phi.
Thường công công cũng không biết tiểu tâm tư của Bảo Cầm, thấy nàng cuối cùng cũng thỏa hiệp, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Ngươi có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất, hiện tại có thể thu dọn đồ đạc, cùng ta đi gặp Quý Phi Nương Nương, về sau ngươi liền lưu lại bên cạnh Quý Phi làm việc.”
“Ân.”
Tin tức Nam Phượng công chúa được phong làm Quý Phi, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ hoàng cung.
Bạch Phi hôm qua liền tức bệnh, hôm nay hơi chuyển tốt chút, lại bị tin tức này cho tức bệnh.
Nàng nằm ở trên giường lẩm bẩm nói.
“Hắn không chỉ có ngay trước mặt của nhiều người như vậy chỉ đích danh muốn cưới nàng, còn đem nàng lưu lại Vị Ương Cung, còn sắc phong nàng là Quý Phi Đây rốt cuộc là vì cái gì?”
Liễu Nhứ an ủi: “nương nương, người đừng có gấp, Hoàng đế yêu thích căn bản cũng không phải là Nam Phượng công chúa, Hoàng đế sở dĩ sủng nàng, đều là bởi vì khuôn mặt dáng dấp nàng ấy cùng Tiêu trắc phi giống nhau đến mấy phần.”
Bạch Phi: “nói như vậy, người hắn thích nhất là Tiêu trắc phi?”
Lời này Liễu Nhứ không dám đáp lại, chỉ có thể đột ngột chuyển chủ đề.
“Tiêu trắc phi không còn ở đây, nương nương không cần phải để ý đến nàng.
Điều quan trọng nhất đối với ngươi bây giờ là chăm sóc cơ thể thật tốt.
Nam Phượng công chúa kia mặc dù dáng dấp cùng Tiêu trắc phi giống nhau đến mấy phần, thế nhưng chỉ là tương tự mà thôi.
Chờ thời gian lâu dài, Hoàng đế tự nhiên cũng sẽ phát hiện hai người bọn hắn khác biệt.
Giả mãi mãi cũng là giả, không có khả năng trở thành thật.”
..........
Bạch phi trong lòng vẫn rất khó chịu: "Hắn thà tìm người thay thế Tiêu trắc phi còn hơn nhìn ta, sao lại như vậy? Ta không bằng người chết sao?"
Liễu Nhứ thở dài: “nương nương, người đừng nói như vậy, Hoàng đế chỉ là một chốc nghĩ không thông mà thôi. người cho hắn một chút thời gian, thời gian lâu dài, tình cảm hắn đối với Tiêu trắc phi liền sẽ dần dần phai nhạt.”
Bạch Phi không nói gì thêm.
Lúc vừa biết được tin tức Tiêu trắc phi có lẽ đã chết rồi, trong nội tâm nàng kỳ thực là rất cao hứng.
Nàng cảm thấy chỉ cần không có Tiêu trắc phi làm chướng ngại vật, Hoàng đế sẽ có thể nhìn thấy nàng.
Nhưng hóa ra không phải vậy.
Tiêu trắc phi rời đi, đem trái tim của Hoàng đế cũng mang đi.
Càng làm cho Bạch Phi khó mà tiếp thu chính là, nàng biết rõ Hoàng đế trong lòng có Tiêu trắc phi, nhưng đối với Tiêu trắc phi lại không có biện pháp nào.
Bởi vì người ta đã không còn ở đây.
Không còn ở đây nữa!
Nàng có thể đối với một người đã không còn ở đây làm cái gì?
Cái gì cũng làm không được...
......
Cảnh Phi vừa biết được Nam Phượng công chúa tối hôm qua ngủ lại Vị Ương Cung, liền lại biết Nam Phượng công chúa được sắc phong làm nhất phẩm Quý Phi.
Tức giận đến mức đánh rơi tách trà trên tay.
Trong phòng các cung nữ nhanh chóng quỳ xuống, cả đám đều câm như hến.
Trong mắt ngoại nhân Cảnh Phi đoan trang hào phóng, có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng người thân cận hầu hạ nàng đều biết, những cái kia đều là hình tượng của nàng, nàng bên trong kỳ thực là người vô cùng nghiêm khắc thậm chí khắc nghiệt.
Ở bên người nàng làm việc, nhất định phải nghiêm ngặt dựa theo yêu cầu của nàng đi làm, phàm là có một tí khác biệt, ngay lập tức sẽ bị nàng nghiêm trị.
Cho nên tất cả mọi người rất sợ nàng.
Lúc này không ai dám đứng ra khuyên nàng.
Sau một lát, Đại cung nữ Đông Lăng nhắm mắt mở miệng khuyên nhủ.
“Nương nương bớt giận, đừng vì chuyện nhỏ như vậy mà nổi giận hại thân thể."
Cảnh Phi cười lạnh: “ta hao hết tâm lực cũng vẫn chỉ là cái nhị phẩm phi vị, nhân gia vừa đến đã có thể leo đến trên đầu ta, ngươi cảm thấy đây chỉ là việc nhỏ sao?”
Đông Lăng vội nói: “nô tỳ nói sai, nô tỳ đáng chết.”
Cảnh Phi trầm mặt nói.
“Ngươi đưa tin cho Lục Tiệp Dư, liền nói ta gần đây mới được một ít lá trà thượng hạng, muốn mời nàng tới cùng phẩm trà.”
“Vâng.”
Lục Tiệp Dư đang vì chuyện Quý Phi mà phiền não, nghe nói Cảnh Phi mời mình đi thưởng trà, tâm tư thay đổi, lập tức đáp ứng.
Nàng mang theo cung nữ đi chỗ Cảnh Phi ở Nghênh Phúc cung.
Cảnh Phi đầu tiên là cùng Lục Tiệp Dư hàn huyên chút nghệ thuật uống trà, trong lúc bất tri bất giác đem đề tài dẫn tới chuyện của Tiêu trắc phi.
Chuyện về Tiêu trắc phi chỉ có người trong Đông Cung mới biết được, Lục Tiệp Dư mới vừa vào cung không lâu, đối với người này hoàn toàn không biết gì cả.
Nàng từ trong miệng Cảnh Phi biết được, Tiêu trắc phi đã từng là phi tần thái tử sủng ái nhất, trong lòng thái tử, toàn bộ đông cung phi tần cộng lại, đều không bằng một Tiêu trắc phi.
Nghe được lời này Lục Tiệp Dư trong lòng không thoải mái.
Đến khi Cảnh Phi nói Tiêu trắc phi đã không còn ở đây, Lục Tiệp Dư lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Hừ, bất quá là chỉ một người chết mà thôi, coi như được sủng ái cũng chỉ là quá khứ .
Ban đầu, Lục Tiệp Dư tưởng rằng Cảnh Phi cố ý gọi nàng tới, là vì nói chuyện Nam Phượng công chúa, Nam Phượng công chúa được phong làm Quý Phi, đối với toàn bộ phi tần hậu cung có ảnh hưởng rất lớn, không có ai là không để ý.
Nhưng trên thực tế, Cảnh phi từ đầu đến cuối không nói một câu nào về Nam Phượng công chúa, tựa hồ cũng không để ý đến việc Nam Phượng công chúa được sủng ái.
Lục Tiệp Dư không hiểu rõ dụng ý của Cảnh Phi.
đến sau khi nàng trở về, nghe nói Nam Phượng công chúa cùng Tiêu trắc phi dáng dấp có năm phần tương tự, mới chợt hiểu ra.
Nguyên lai, Hoàng đế sủng ái Nam Phượng công chúa, không phải là bởi vì nàng xuất chúng, mà là bởi vì dáng dấp của nàng cùng Tiêu trắc phi tương tự.
Khó trách Cảnh Phi nói với nàng về chuyện của Tiêu trắc phi nhiều như vậy, nguyên nhân là như vậy.
Lục Tiệp Dư trong lòng ngày càng trở nên mất cân bằng.
Chỉ là một vật thay thế, dựa vào cái gì vừa đến, đã có thể làm Quý Phi?
Quý Phi mặc dù cũng là phi, nhưng chỉ cách vị trí hoàng hậu một bước.
Lỡ như một ngày nào đó, Hoàng đế bỗng nhiên đầu óc mê muội, để người thay thế đó làm hoàng hậu...
Lục Tiệp Dư ngồi không yên.
Nàng kêu cung nữ đến, thấp giọng phân phó vài câu.
..........
Trong Cung Vị Ương.
Thường công công dẫn Bảo Cầm đến gặp Quý Phi mới được phong.
Tiêu Hề Hề nhìn Bảo Cầm đang quỳ trên mặt đất, kìm nén sự phấn khích trong lòng, dè dặt nói.
"Đứng dậy nói chuyện đi."
“Đa tạ nương nương.”
Bảo Cầm đứng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Quý Phi Nương Nương đang ngồi trước mặt.
Khi nhìn rõ dung mạo của đối phương, vẻ mặt Bảo Cầm hiển nhiên dừng lại, lửa giận trong lòng nhất thời dâng lên!
Bảo Cầm tức giận nói: “ta không đi, ngoại trừ Tiêu trắc phi, ai ta cũng không hầu hạ!”
Thường công công: “Hoàng đế đã có thánh chỉ, ngươi không đi cũng phải đi.”
Bảo Cầm đem cổ duỗi ra: “ta thà chết cũng sẽ không hầu hạ người khác!”
Thường công công biết tính tình của nàng có bao nhiêu bướng bỉnh, nhức đầu nói: “ta biết trong lòng ngươi nhớ Tiêu trắc phi, nhưng Tiêu trắc phi đã không còn ở đây”
Bảo Cầm đánh gãy lời của hắn: “nàng sẽ trở lại!”
Trong cung rất nhiều người đều nói Tiêu trắc phi chết rồi, mãi mãi cũng sẽ không trở về, nhưng Bảo Cầm không muốn tin tưởng.
Trừ phi để cho nàng tận mắt thấy di thể Tiêu trắc phi, bằng không nàng mãi mãi cũng sẽ không tin tưởng Tiêu trắc phi đã chết.
Thường công công mượn gió bẻ măng, lập tức theo lời nàng nói tiếp.
“Cũng bởi vì nàng sẽ trở về, ngươi mới nên cố gắng bảo trụ cái mạng, nếu ngươi bởi vì kháng chỉ mà bỏ mạng, tương lai chờ Tiêu trắc phi trở về, không nhìn thấy ngươi, nàng sẽ đau lòng biết bao. "
Bảo Cầm không nói.
Thường công công thấy sắc mặt nàng có chút buông lỏng, thuyết phục hồi lâu, suýt chút nữa cổ họng đều như bốc khói, nàng mới miễn cưỡng đồng ý.
“Ta thử một chút xem sao.”
Trong lòng nàng biết, dùng sức của mình không thể nào thay đổi được ý của Hoàng đế.
Cho nên nàng chuẩn bị đi đường vòng.
Nàng dự định trước tiên giả vờ đáp ứng hầu hạ Quý Phi, đi bên cạnh Quý Phi, yên lặng thu thập tin tức, chờ Tiêu trắc phi trở về, nàng liền có thể cùng Tiêu trắc phi nội ứng ngoại hợp, lật đổ Quý Phi.
Thường công công cũng không biết tiểu tâm tư của Bảo Cầm, thấy nàng cuối cùng cũng thỏa hiệp, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Ngươi có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất, hiện tại có thể thu dọn đồ đạc, cùng ta đi gặp Quý Phi Nương Nương, về sau ngươi liền lưu lại bên cạnh Quý Phi làm việc.”
“Ân.”
Tin tức Nam Phượng công chúa được phong làm Quý Phi, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ hoàng cung.
Bạch Phi hôm qua liền tức bệnh, hôm nay hơi chuyển tốt chút, lại bị tin tức này cho tức bệnh.
Nàng nằm ở trên giường lẩm bẩm nói.
“Hắn không chỉ có ngay trước mặt của nhiều người như vậy chỉ đích danh muốn cưới nàng, còn đem nàng lưu lại Vị Ương Cung, còn sắc phong nàng là Quý Phi Đây rốt cuộc là vì cái gì?”
Liễu Nhứ an ủi: “nương nương, người đừng có gấp, Hoàng đế yêu thích căn bản cũng không phải là Nam Phượng công chúa, Hoàng đế sở dĩ sủng nàng, đều là bởi vì khuôn mặt dáng dấp nàng ấy cùng Tiêu trắc phi giống nhau đến mấy phần.”
Bạch Phi: “nói như vậy, người hắn thích nhất là Tiêu trắc phi?”
Lời này Liễu Nhứ không dám đáp lại, chỉ có thể đột ngột chuyển chủ đề.
“Tiêu trắc phi không còn ở đây, nương nương không cần phải để ý đến nàng.
Điều quan trọng nhất đối với ngươi bây giờ là chăm sóc cơ thể thật tốt.
Nam Phượng công chúa kia mặc dù dáng dấp cùng Tiêu trắc phi giống nhau đến mấy phần, thế nhưng chỉ là tương tự mà thôi.
Chờ thời gian lâu dài, Hoàng đế tự nhiên cũng sẽ phát hiện hai người bọn hắn khác biệt.
Giả mãi mãi cũng là giả, không có khả năng trở thành thật.”
..........
Bạch phi trong lòng vẫn rất khó chịu: "Hắn thà tìm người thay thế Tiêu trắc phi còn hơn nhìn ta, sao lại như vậy? Ta không bằng người chết sao?"
Liễu Nhứ thở dài: “nương nương, người đừng nói như vậy, Hoàng đế chỉ là một chốc nghĩ không thông mà thôi. người cho hắn một chút thời gian, thời gian lâu dài, tình cảm hắn đối với Tiêu trắc phi liền sẽ dần dần phai nhạt.”
Bạch Phi không nói gì thêm.
Lúc vừa biết được tin tức Tiêu trắc phi có lẽ đã chết rồi, trong nội tâm nàng kỳ thực là rất cao hứng.
Nàng cảm thấy chỉ cần không có Tiêu trắc phi làm chướng ngại vật, Hoàng đế sẽ có thể nhìn thấy nàng.
Nhưng hóa ra không phải vậy.
Tiêu trắc phi rời đi, đem trái tim của Hoàng đế cũng mang đi.
Càng làm cho Bạch Phi khó mà tiếp thu chính là, nàng biết rõ Hoàng đế trong lòng có Tiêu trắc phi, nhưng đối với Tiêu trắc phi lại không có biện pháp nào.
Bởi vì người ta đã không còn ở đây.
Không còn ở đây nữa!
Nàng có thể đối với một người đã không còn ở đây làm cái gì?
Cái gì cũng làm không được...
......
Cảnh Phi vừa biết được Nam Phượng công chúa tối hôm qua ngủ lại Vị Ương Cung, liền lại biết Nam Phượng công chúa được sắc phong làm nhất phẩm Quý Phi.
Tức giận đến mức đánh rơi tách trà trên tay.
Trong phòng các cung nữ nhanh chóng quỳ xuống, cả đám đều câm như hến.
Trong mắt ngoại nhân Cảnh Phi đoan trang hào phóng, có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng người thân cận hầu hạ nàng đều biết, những cái kia đều là hình tượng của nàng, nàng bên trong kỳ thực là người vô cùng nghiêm khắc thậm chí khắc nghiệt.
Ở bên người nàng làm việc, nhất định phải nghiêm ngặt dựa theo yêu cầu của nàng đi làm, phàm là có một tí khác biệt, ngay lập tức sẽ bị nàng nghiêm trị.
Cho nên tất cả mọi người rất sợ nàng.
Lúc này không ai dám đứng ra khuyên nàng.
Sau một lát, Đại cung nữ Đông Lăng nhắm mắt mở miệng khuyên nhủ.
“Nương nương bớt giận, đừng vì chuyện nhỏ như vậy mà nổi giận hại thân thể."
Cảnh Phi cười lạnh: “ta hao hết tâm lực cũng vẫn chỉ là cái nhị phẩm phi vị, nhân gia vừa đến đã có thể leo đến trên đầu ta, ngươi cảm thấy đây chỉ là việc nhỏ sao?”
Đông Lăng vội nói: “nô tỳ nói sai, nô tỳ đáng chết.”
Cảnh Phi trầm mặt nói.
“Ngươi đưa tin cho Lục Tiệp Dư, liền nói ta gần đây mới được một ít lá trà thượng hạng, muốn mời nàng tới cùng phẩm trà.”
“Vâng.”
Lục Tiệp Dư đang vì chuyện Quý Phi mà phiền não, nghe nói Cảnh Phi mời mình đi thưởng trà, tâm tư thay đổi, lập tức đáp ứng.
Nàng mang theo cung nữ đi chỗ Cảnh Phi ở Nghênh Phúc cung.
Cảnh Phi đầu tiên là cùng Lục Tiệp Dư hàn huyên chút nghệ thuật uống trà, trong lúc bất tri bất giác đem đề tài dẫn tới chuyện của Tiêu trắc phi.
Chuyện về Tiêu trắc phi chỉ có người trong Đông Cung mới biết được, Lục Tiệp Dư mới vừa vào cung không lâu, đối với người này hoàn toàn không biết gì cả.
Nàng từ trong miệng Cảnh Phi biết được, Tiêu trắc phi đã từng là phi tần thái tử sủng ái nhất, trong lòng thái tử, toàn bộ đông cung phi tần cộng lại, đều không bằng một Tiêu trắc phi.
Nghe được lời này Lục Tiệp Dư trong lòng không thoải mái.
Đến khi Cảnh Phi nói Tiêu trắc phi đã không còn ở đây, Lục Tiệp Dư lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Hừ, bất quá là chỉ một người chết mà thôi, coi như được sủng ái cũng chỉ là quá khứ .
Ban đầu, Lục Tiệp Dư tưởng rằng Cảnh Phi cố ý gọi nàng tới, là vì nói chuyện Nam Phượng công chúa, Nam Phượng công chúa được phong làm Quý Phi, đối với toàn bộ phi tần hậu cung có ảnh hưởng rất lớn, không có ai là không để ý.
Nhưng trên thực tế, Cảnh phi từ đầu đến cuối không nói một câu nào về Nam Phượng công chúa, tựa hồ cũng không để ý đến việc Nam Phượng công chúa được sủng ái.
Lục Tiệp Dư không hiểu rõ dụng ý của Cảnh Phi.
đến sau khi nàng trở về, nghe nói Nam Phượng công chúa cùng Tiêu trắc phi dáng dấp có năm phần tương tự, mới chợt hiểu ra.
Nguyên lai, Hoàng đế sủng ái Nam Phượng công chúa, không phải là bởi vì nàng xuất chúng, mà là bởi vì dáng dấp của nàng cùng Tiêu trắc phi tương tự.
Khó trách Cảnh Phi nói với nàng về chuyện của Tiêu trắc phi nhiều như vậy, nguyên nhân là như vậy.
Lục Tiệp Dư trong lòng ngày càng trở nên mất cân bằng.
Chỉ là một vật thay thế, dựa vào cái gì vừa đến, đã có thể làm Quý Phi?
Quý Phi mặc dù cũng là phi, nhưng chỉ cách vị trí hoàng hậu một bước.
Lỡ như một ngày nào đó, Hoàng đế bỗng nhiên đầu óc mê muội, để người thay thế đó làm hoàng hậu...
Lục Tiệp Dư ngồi không yên.
Nàng kêu cung nữ đến, thấp giọng phân phó vài câu.
..........
Trong Cung Vị Ương.
Thường công công dẫn Bảo Cầm đến gặp Quý Phi mới được phong.
Tiêu Hề Hề nhìn Bảo Cầm đang quỳ trên mặt đất, kìm nén sự phấn khích trong lòng, dè dặt nói.
"Đứng dậy nói chuyện đi."
“Đa tạ nương nương.”
Bảo Cầm đứng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Quý Phi Nương Nương đang ngồi trước mặt.
Khi nhìn rõ dung mạo của đối phương, vẻ mặt Bảo Cầm hiển nhiên dừng lại, lửa giận trong lòng nhất thời dâng lên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.