Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 713: Tướng Mạo
Đại Quả Lạp
17/05/2024
Mặc dù Lạc Thanh Hàn sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng ở sau khi thấy sân viện, trong nháy mắt ngạt thở.
Ở đây nói là hậu viện, kỳ thực đã biến thành một Tiểu Trang viên.
Phía trước là vườn rau xanh.
So sánh với vườn rau xanh ở Thanh Ca Điện, diện tích vườn rau trước mặt lớn hơn gấp ba lần, Thanh Tùng đã cho người gieo hạt giống rau vào vườn rau theo chỉ thị của Quý Phi, một mảng lớn rau tươi, sẽ sớm phát triển ở đây.
Bên cạnh vườn rau đã dựng một giàn nho, mặt đất dưới giàn nho được lát đá hoa trắng, trên đó lát sàn bằng gỗ, vào những đêm hè, vừa có thể thưởng thức ánh trăng lại có thể hóng gió hóng mát, rất là thoải mái.
Bên cạnh giàn nho, còn có một cái giếng nước.
Đi qua vườn rau là rừng trái cây.
Những cây ăn quả này đều được lấy từ Thanh Ca Điện, một số cây quýt đã bắt đầu đơm hoa kết trái.
Tiêu Hề Hề nhìn những quả quýt nhỏ có vỏ màu xanh lá cây đó, bắt đầu tưởng tượng về việc chúng sẽ trông như thế nào sau khi trưởng thành, không thể không cảm động chảy nước miếng.
Đi về phía trước chính là một dòng sông nhỏ.
Nước sông là từ sông Ngự dẫn tới, để thuận tiện cho việc tưới tiêu, đám thợ thủ công còn cố ý từ sông đào mấy con mương, những con mương này nối liền ruộng rau, rừng ăn quả, ruộng lúa, chuồng heo.
Bờ sông có một tiểu đình nghỉ mát, nơi đây tầm nhìn rộng, rất thích hợp để thưởng ngoạn phong cảnh.
Bên kia sông là một cánh đồng lúa rộng lớn, một dãy chuồng gia súc gia cầm bằng gỗ và một cái ao nhỏ.
Bây giờ đã là cuối thu, không phải mùa gieo cấy, ruộng lúa trơ trụi không có gì, chỉ có đàn gà vịt con đi chơi.
Tiêu Hề Hề đứng tại trên bờ ruộng, dang rộng hai tay , vui vẻ reo hò.
“Bệ hạ mau nhìn, đây đều là ta vì người cải tạo giang sơn!”
Lạc Thanh Hàn tự nhủ: đừng bận tâm.
Ngươi nói là giang sơn của ngươi, vậy sẽ là giang sơn của ngươi.
Ngươi cao hứng liền tốt.
Thanh Tùng chạy nhanh đến, cung kính chào hỏi.
“Khởi bẩm Hoàng đế, Quý Phi Nương Nương, Cảnh Phi nương nương tới.”
Lạc Thanh Hàn: "Nàng tới đây làm gì?"
Thanh Tùng thành thật trả lời: “Cảnh Phi mang theo người trong cung tới, nói là người đến cho Quý Phi Nương Nương chọn.”
Bây giờ Vân Tú cung đã hoàn thành, kế tiếp sẽ chọn người, tòa cung lớn như vậy, người phục vụ chắc chắn không thể thiếu, cung nữ thái giám ma ma các loại, tất cả nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị.
Trong điện biết Quý Phi được Hoàng đế sủng ái, chuyện chọn người đương nhiên là không dám khinh thường, nhưng dù vậy cũng không cần để Cảnh phi đích thân đi chuyến này.
Nhưng Cảnh phi đích thân tới đây, lại đúng lúc này.
Không cần nghĩ cũng có thể biết, nàng tất nhiên là biết Hoàng đế lúc này cũng ở Vân Tú cung, muốn nhân cơ hội trước mặt Hoàng đế thể hiện.
Lạc Thanh Hàn cùng Hề Hề trở lại chính điện, thấy được Cảnh Phi đang đợi ở chỗ này.
Cảnh Phi tiến lên nhẹ nhàng thi lễ, trên mặt mang theo nụ cười đoan trang.
“Thiếp thân thỉnh an Hoàng đế, thỉnh an Quý Phi.”
Lạc Thanh Hàn không muốn cùng nàng nói nhảm, nói thẳng: “đem người gọi mau tới cho Quý Phi chọn lựa.”
“Vâng.”
Cảnh phi liếc nhìn Đông Lăng bên cạnh.
Đông Lăng hiểu ý, đi nhanh ra ngoài, rất nhanh liền đưa vào tới 10 cung nữ.
Cảnh Phi lại cười nói: “những cung nữ này cũng là thiếp thân bảo trong điện tỉnh chọn lựa ra, các nàng không chỉ có gia thế trong sạch, phẩm hạnh đoan chính, thông minh biết chuyện, cho dù là làm nhất đẳng Đại cung nữ cũng hoàn toàn không có vấn đề, Quý Phi có thể tùy ý chọn.”
Dựa theo quy chế, Quý Phi bên cạnh có thể có 3 nhất đẳng Đại cung nữ.
Bảo Cầm chiếm một cái, còn lại hai vị trí Đại cung nữ.
Tiêu Hề Hề không nhúc nhích, nói với Bảo Cầm bên người nàng.
“Ngươi đi xem một chút đi, nhìn có thích hợp hay không?”
Chọn cung nữ tiến vào cơ bản đều là trợ thủ cho Bảo Cầm , tự nhiên Bảo Cầm thấy thuận mắt mới được.
Bảo Cầm cũng không ngại ngùng, đi thẳng tới 10 cung nữ trước mặt, bắt đầu lần lượt quan sát dò xét.
Đầu tiên nàng đem ba cung nữ có ngoại hình nổi bật nhất loại bỏ.
Lưu 3 cung nữ xinh đẹp như vậy ở bên cạnh Quý Phi, là muốn cho Quý Phi thưởng thức? Hay là muốn cho Hoàng đế thưởng thức đây?
Thứ hai là hỏi về tuổi tác, gia cảnh, chuyên môn và đã phục vụ cho chủ nhân nào?
Hỏi một chút mới biết được, trong này lại có cung nữ từng tại tiêu phòng điện hầu hạ, là nhị đẳng cung nữ bên người Tần Hoàng Hậu, sau khi Tần Hoàng Hậu qua đời, nàng liền bị đưa về trong điện tỉnh 2 năm, bây giờ nàng cũng có tư cách cạnh tranh nhất đẳng cung nữ.
Ở vị trí Quý Phi, chỉ cách hoàng hậu một bước.
Cho dù ai trong lòng đều sẽ đối với vị trí kia có chút ý nghĩ.
Nếu có một cung nữ từng hầu hạ hoàng hậu như vậy ở bên cạnh, bất kể là tâm lý hay dự định cho con đường thăng quan tiến chức sau này đều rất dễ dàng khiến người tâm động.
Bảo Cầm rõ ràng cũng có chút động lòng.
Tầm mắt của nàng đảo qua nhìn cung nữ kia vài vòng, cuối cùng vẫn dời đi, tiếp tục hỏi thăm một cung nữ khác.
Sau vòng phỏng vấn này, Bảo Cầm cuối cùng đã chọn ra hai cung nữ.
Hai cung nữ này gọi là Chiết Chi cùng Tiểu Vũ.
Hai người họ không đặc biệt xinh đẹp, nhưng cả hai đều khá thanh tú.
Chiết Chi trước đó làm quản sự cung nữ, am hiểu nữ công, lược thông thi từ, tính tình điềm đạm hướng nội, trên mặt không hiển sơn không lộ thủy, tâm tư cũng rất tinh tế tỉ mỉ.
Tiểu Vũ là cung nữ của ngự thiện phòng.
Nàng từng làm việc với Bảo Cầm một thời gian , có mối quan hệ rất tốt.
Bảo Cầm biết nàng tính tình hoạt bát, làm việc nhanh nhẹn , nấu ăn cũng rất giỏi.
Trọng điểm là nàng tinh thông dược thiện, có kinh nghiệm dưỡng thân, thích hợp cho Quý Phi.
Về phần cung nữ từng hầu hạ Tần hoàng hậu, tự nhiên là không được chọn.
Nàng không có cam lòng, lấy hết can đảm để hỏi.
“Bảo Cầm cô nương vì cái gì không chọn ta? Là cảm thấy trên người của ta có điểm gì không tốt sao?”
Nàng vừa mở miệng, Tiêu Hề Hề đang cúi đầu ăn trái cây, liền ngẩng đầu nhìn về phía nàng.
Hoàng đế ngồi bên cạnh cũng nhìn về phía nàng.
Cảnh Phi thấy vậy, mím môi cười.
Không đợi Bảo Cầm trả lời, Tiêu Hề Hề đã lên tiếng trước.
“Ngươi bộ dạng không tốt, quá mức hà khắc, không phóng khoáng, lòng dạ nhỏ mọn, bản cung không thích.”
Nàng thực sự nói thật, nhưng nó rơi vào tai người khác, lại là một sự mỉa mai đùa cợt.
Người cung nữ kia nhất thời liền đỏ cả vành mắt, suýt chút nữa khóc lên.
Nhưng bởi vì Hoàng đế còn đang ngồi ở trên, nàng cũng không dám thật sự khóc, chỉ có thể cắn chặt răng không nói, trong lòng âm thầm ghi hận Quý Phi.
Lạc Thanh Hàn vẫy tay.
Thường công công lập tức cho người đem các cung nữ đều dẫn đi, chỉ để lại Chiết Chi cùng Tiểu Vũ.
Hai người yên lặng đứng ở bên cạnh.
Cảnh phi nửa cười mà không phải cười nói: “Không nghĩ tới Quý Phi còn hiểu thuật xem tướng.”
“Hiểu sơ một chút.”
Cảnh Phi: “vậy người cảm thấy thiếp tướng mạo như thế nào?”
Nàng không tin tưởng Quý Phi biết xem tướng , nàng nói lời này cũng chỉ là khách sáo một chút.
Nếu Quý Phi không trả lời cũng không sao, nhưng nếu Quý Phi thật muốn cho nàng xem tướng, vậy thì có thể nhân cơ hội này tát vào mặt Quý Phi một cái, để Hoàng đế tận mắt chứng kiến, Quý Phi có bao nhiêu ngu xuẩn.
Ở đây nói là hậu viện, kỳ thực đã biến thành một Tiểu Trang viên.
Phía trước là vườn rau xanh.
So sánh với vườn rau xanh ở Thanh Ca Điện, diện tích vườn rau trước mặt lớn hơn gấp ba lần, Thanh Tùng đã cho người gieo hạt giống rau vào vườn rau theo chỉ thị của Quý Phi, một mảng lớn rau tươi, sẽ sớm phát triển ở đây.
Bên cạnh vườn rau đã dựng một giàn nho, mặt đất dưới giàn nho được lát đá hoa trắng, trên đó lát sàn bằng gỗ, vào những đêm hè, vừa có thể thưởng thức ánh trăng lại có thể hóng gió hóng mát, rất là thoải mái.
Bên cạnh giàn nho, còn có một cái giếng nước.
Đi qua vườn rau là rừng trái cây.
Những cây ăn quả này đều được lấy từ Thanh Ca Điện, một số cây quýt đã bắt đầu đơm hoa kết trái.
Tiêu Hề Hề nhìn những quả quýt nhỏ có vỏ màu xanh lá cây đó, bắt đầu tưởng tượng về việc chúng sẽ trông như thế nào sau khi trưởng thành, không thể không cảm động chảy nước miếng.
Đi về phía trước chính là một dòng sông nhỏ.
Nước sông là từ sông Ngự dẫn tới, để thuận tiện cho việc tưới tiêu, đám thợ thủ công còn cố ý từ sông đào mấy con mương, những con mương này nối liền ruộng rau, rừng ăn quả, ruộng lúa, chuồng heo.
Bờ sông có một tiểu đình nghỉ mát, nơi đây tầm nhìn rộng, rất thích hợp để thưởng ngoạn phong cảnh.
Bên kia sông là một cánh đồng lúa rộng lớn, một dãy chuồng gia súc gia cầm bằng gỗ và một cái ao nhỏ.
Bây giờ đã là cuối thu, không phải mùa gieo cấy, ruộng lúa trơ trụi không có gì, chỉ có đàn gà vịt con đi chơi.
Tiêu Hề Hề đứng tại trên bờ ruộng, dang rộng hai tay , vui vẻ reo hò.
“Bệ hạ mau nhìn, đây đều là ta vì người cải tạo giang sơn!”
Lạc Thanh Hàn tự nhủ: đừng bận tâm.
Ngươi nói là giang sơn của ngươi, vậy sẽ là giang sơn của ngươi.
Ngươi cao hứng liền tốt.
Thanh Tùng chạy nhanh đến, cung kính chào hỏi.
“Khởi bẩm Hoàng đế, Quý Phi Nương Nương, Cảnh Phi nương nương tới.”
Lạc Thanh Hàn: "Nàng tới đây làm gì?"
Thanh Tùng thành thật trả lời: “Cảnh Phi mang theo người trong cung tới, nói là người đến cho Quý Phi Nương Nương chọn.”
Bây giờ Vân Tú cung đã hoàn thành, kế tiếp sẽ chọn người, tòa cung lớn như vậy, người phục vụ chắc chắn không thể thiếu, cung nữ thái giám ma ma các loại, tất cả nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị.
Trong điện biết Quý Phi được Hoàng đế sủng ái, chuyện chọn người đương nhiên là không dám khinh thường, nhưng dù vậy cũng không cần để Cảnh phi đích thân đi chuyến này.
Nhưng Cảnh phi đích thân tới đây, lại đúng lúc này.
Không cần nghĩ cũng có thể biết, nàng tất nhiên là biết Hoàng đế lúc này cũng ở Vân Tú cung, muốn nhân cơ hội trước mặt Hoàng đế thể hiện.
Lạc Thanh Hàn cùng Hề Hề trở lại chính điện, thấy được Cảnh Phi đang đợi ở chỗ này.
Cảnh Phi tiến lên nhẹ nhàng thi lễ, trên mặt mang theo nụ cười đoan trang.
“Thiếp thân thỉnh an Hoàng đế, thỉnh an Quý Phi.”
Lạc Thanh Hàn không muốn cùng nàng nói nhảm, nói thẳng: “đem người gọi mau tới cho Quý Phi chọn lựa.”
“Vâng.”
Cảnh phi liếc nhìn Đông Lăng bên cạnh.
Đông Lăng hiểu ý, đi nhanh ra ngoài, rất nhanh liền đưa vào tới 10 cung nữ.
Cảnh Phi lại cười nói: “những cung nữ này cũng là thiếp thân bảo trong điện tỉnh chọn lựa ra, các nàng không chỉ có gia thế trong sạch, phẩm hạnh đoan chính, thông minh biết chuyện, cho dù là làm nhất đẳng Đại cung nữ cũng hoàn toàn không có vấn đề, Quý Phi có thể tùy ý chọn.”
Dựa theo quy chế, Quý Phi bên cạnh có thể có 3 nhất đẳng Đại cung nữ.
Bảo Cầm chiếm một cái, còn lại hai vị trí Đại cung nữ.
Tiêu Hề Hề không nhúc nhích, nói với Bảo Cầm bên người nàng.
“Ngươi đi xem một chút đi, nhìn có thích hợp hay không?”
Chọn cung nữ tiến vào cơ bản đều là trợ thủ cho Bảo Cầm , tự nhiên Bảo Cầm thấy thuận mắt mới được.
Bảo Cầm cũng không ngại ngùng, đi thẳng tới 10 cung nữ trước mặt, bắt đầu lần lượt quan sát dò xét.
Đầu tiên nàng đem ba cung nữ có ngoại hình nổi bật nhất loại bỏ.
Lưu 3 cung nữ xinh đẹp như vậy ở bên cạnh Quý Phi, là muốn cho Quý Phi thưởng thức? Hay là muốn cho Hoàng đế thưởng thức đây?
Thứ hai là hỏi về tuổi tác, gia cảnh, chuyên môn và đã phục vụ cho chủ nhân nào?
Hỏi một chút mới biết được, trong này lại có cung nữ từng tại tiêu phòng điện hầu hạ, là nhị đẳng cung nữ bên người Tần Hoàng Hậu, sau khi Tần Hoàng Hậu qua đời, nàng liền bị đưa về trong điện tỉnh 2 năm, bây giờ nàng cũng có tư cách cạnh tranh nhất đẳng cung nữ.
Ở vị trí Quý Phi, chỉ cách hoàng hậu một bước.
Cho dù ai trong lòng đều sẽ đối với vị trí kia có chút ý nghĩ.
Nếu có một cung nữ từng hầu hạ hoàng hậu như vậy ở bên cạnh, bất kể là tâm lý hay dự định cho con đường thăng quan tiến chức sau này đều rất dễ dàng khiến người tâm động.
Bảo Cầm rõ ràng cũng có chút động lòng.
Tầm mắt của nàng đảo qua nhìn cung nữ kia vài vòng, cuối cùng vẫn dời đi, tiếp tục hỏi thăm một cung nữ khác.
Sau vòng phỏng vấn này, Bảo Cầm cuối cùng đã chọn ra hai cung nữ.
Hai cung nữ này gọi là Chiết Chi cùng Tiểu Vũ.
Hai người họ không đặc biệt xinh đẹp, nhưng cả hai đều khá thanh tú.
Chiết Chi trước đó làm quản sự cung nữ, am hiểu nữ công, lược thông thi từ, tính tình điềm đạm hướng nội, trên mặt không hiển sơn không lộ thủy, tâm tư cũng rất tinh tế tỉ mỉ.
Tiểu Vũ là cung nữ của ngự thiện phòng.
Nàng từng làm việc với Bảo Cầm một thời gian , có mối quan hệ rất tốt.
Bảo Cầm biết nàng tính tình hoạt bát, làm việc nhanh nhẹn , nấu ăn cũng rất giỏi.
Trọng điểm là nàng tinh thông dược thiện, có kinh nghiệm dưỡng thân, thích hợp cho Quý Phi.
Về phần cung nữ từng hầu hạ Tần hoàng hậu, tự nhiên là không được chọn.
Nàng không có cam lòng, lấy hết can đảm để hỏi.
“Bảo Cầm cô nương vì cái gì không chọn ta? Là cảm thấy trên người của ta có điểm gì không tốt sao?”
Nàng vừa mở miệng, Tiêu Hề Hề đang cúi đầu ăn trái cây, liền ngẩng đầu nhìn về phía nàng.
Hoàng đế ngồi bên cạnh cũng nhìn về phía nàng.
Cảnh Phi thấy vậy, mím môi cười.
Không đợi Bảo Cầm trả lời, Tiêu Hề Hề đã lên tiếng trước.
“Ngươi bộ dạng không tốt, quá mức hà khắc, không phóng khoáng, lòng dạ nhỏ mọn, bản cung không thích.”
Nàng thực sự nói thật, nhưng nó rơi vào tai người khác, lại là một sự mỉa mai đùa cợt.
Người cung nữ kia nhất thời liền đỏ cả vành mắt, suýt chút nữa khóc lên.
Nhưng bởi vì Hoàng đế còn đang ngồi ở trên, nàng cũng không dám thật sự khóc, chỉ có thể cắn chặt răng không nói, trong lòng âm thầm ghi hận Quý Phi.
Lạc Thanh Hàn vẫy tay.
Thường công công lập tức cho người đem các cung nữ đều dẫn đi, chỉ để lại Chiết Chi cùng Tiểu Vũ.
Hai người yên lặng đứng ở bên cạnh.
Cảnh phi nửa cười mà không phải cười nói: “Không nghĩ tới Quý Phi còn hiểu thuật xem tướng.”
“Hiểu sơ một chút.”
Cảnh Phi: “vậy người cảm thấy thiếp tướng mạo như thế nào?”
Nàng không tin tưởng Quý Phi biết xem tướng , nàng nói lời này cũng chỉ là khách sáo một chút.
Nếu Quý Phi không trả lời cũng không sao, nhưng nếu Quý Phi thật muốn cho nàng xem tướng, vậy thì có thể nhân cơ hội này tát vào mặt Quý Phi một cái, để Hoàng đế tận mắt chứng kiến, Quý Phi có bao nhiêu ngu xuẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.