Quỷ Súc Nam Thần, Sủng Lên Trời!
Chương 1: Ca ca hắn là y quan cầm thú (1)
Quân Khuynh
02/05/2021
Trong đầu ẩn ẩn cơn đau nhức hỗn loạn, bỗng có một thanh âm xa lạ vang lên.
"Dù sao Từ Từ cũng là em gái con."
Ngay sau đó giọng nói hơi mang theo quạnh quẽ tự phụ chậm rãi vang lên.
"Tôi và Sở tiểu thư đều không có mối thân duyên quan hệ nào, vốn là người bị bệnh tim đừng nên tức giận sinh khí, đây là lẽ thường, Sở tiểu thư không yêu quý mạng của mình, cũng không liên quan đến tôi."
Là ai?
Sở Từ giãy giụa suy nghĩ muốn mở to đôi mắt, vài tia sáng lập tức xông đến.
Cơ thể vô cùng đau nhức, ngực cũng có phần ẩn đau, làm một động tác nhỏ như vậy cũng cảm thấy khó khăn.
"Ta biết con có khả năng hận chúng ta, chúng ta cũng sẽ bồi thường cho con, nhưng rốt cuộc Từ Từ ở bên chúng ta nhiều năm như vậy, con tại sao lại không thể chấp nhận con bé..."
"Tôi nghĩ Sở phu nhân có lẽ đang hiểu lầm, tôi cùng với Sở tiểu thư đều không thích nhau, tôi và Sở phu nhân đều là người trưởng thành rồi, hy vọng Sở phu nhân về sau đừng nói loại lời này nữa."
Rốt cuộc là đang nói cái gì? Sở Từ "ưm" một tiếng, vô cùng nỗ lực mở to mắt, đem mắt nhìn xung quanh.
Nơi này hẳn là bệnh viện, trần nhà màu trắng toát, bên cạnh có hai người đang đứng, trong đó có một người vô cùng cao lớn, mặc áo blouse trắng, biểu tình đạm mạc đứng cạnh mép giường, đại khái chỉ cách giường có ba bước chân, một bàn tay đút trong túi, đôi mắt sắc lạnh vừa lúc hướng Sở Từ nhìn.
Nam nhân đeo mắt kính tơ vàng, khóe môi câu lên ý cười, phát hiện Sở Từ đã tỉnh, lông mày của anh hơi nhíu, đáy mắt mang theo vài phần đạm mạc.
Ở bên cạnh là một nữ nhân trung niên, xem chừng bảo dưỡng tốt nên vẫn còn khá trẻ đẹp.
Nam nhân kia nhanh chóng nhấc chân về phía giường Sở Từ, duỗi tay nâng cằm cô lên, bàn tay dùng sức niết chặt lại, khuôn mặt tuấn tú lập tức sát lại, mang theo mùi thuốc sát trùng, thanh âm lạnh lẽo nói, "Cô là Sở gia đại tiểu thư, điều này không ai có thể thay đổi, nếu còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ này, tốt nhất đừng làm mấy việc không có ý nghĩa đó đi."
Nói xong anh buông tay ra, lãnh đạm xoay người, "Tôi còn có việc, xin lỗi, không tiếp được."
Sở Từ:???
Phu nhân kia đứng dậy đi theo nam nhân vài bước, sau đó thở dài, quay đầu nhìn Sở Từ, khuôn mặt cùng ngữ khí tràn đầy thất vọng, "Trước tiên con cứ ở lại bệnh viện dưỡng sức khỏe, sẽ có người sắp xếp sinh hoạt cho... Từ Từ, con làm mẹ... Rất thất vọng."
Nói xong, phu nhân kia cũng mở cửa phòng bệnh đi khỏi.
Giờ phút này bên trong phòng bệnh vô cùng yên ắng, chỉ có tấm rèm màu trắng bị gió ở ngoài khe cửa thổi vào khẽ lay động.
Sở Từ nằm ở trên giường: Đây là đâu? Ta là ai? Đây là tình huống như thế nào? w(0Д0)w
Trong khi Sở Từ đang ngốc trên giường bệnh hoài nghi nhân sinh của mình, thì cùng thời điểm bên tai vang lên một thanh âm thanh thúy.
[Đã thành công kiểm tra mục tiêu vị diện —— Chào ký chủ Sở Từ, ta là hệ thống Trà Bạch, để ta giải thích cho ngươi tình huống hiện tại.]
"Hệ thống? Là thứ gì?" Sở Từ vẻ mặt mờ mịt ngồi dậy, ánh mắt đảo xung quanh.
[Ký chủ không thể nhìn thấy ta, cũng bởi vì ký chủ có ước muốn mãnh liệt nên ta phải đối với ký chủ tiến hành trói định, hoàn thành nhiệm vụ để tích góp năng lượng, giúp ký chủ được như mong muốn!]
"Ước muốn mãnh liệt?" Sở Từ hơi hơi nhíu mày, cô có ước muốn mãnh liệt từ khi nào?
[Ký chủ có phải đang vội vàng muốn biết, muốn làm việc gì?]
"Muốn cao lên có tính không?" Sở Từ nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, sau đó hỏi.
Trà Bạch:....
[Liền không có cái khác sao....?]
Ác, vậy mà không có.
Câu này nói ra tới phía trước Sở Từ hơi ngừng lại.
——
Tác giả có điều muốn nói:
【 tiêu ở chính văn 】
① Tô sảng sủng 1v1, quá phận nhuyễn manh, có ra ý kiến cũng không đổi, chủ yếu vì quá ngọt nên nhiều khi A Khuynh ngẫu nhiên sẽ nị, bất quá xác suất sẽ cực cực cực thấp, khả ái nào thích ngược văn thì tự động rời khỏi, cầu năm sao để khen ngợi, không thích đề năm sao thì đừng nhắn lại, nói cho ta là được, dù gì cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.
② Nữ chủ nhuyễn manh quái lực chứ không phải là khốc huyễn tạc thiên hình, tiểu điềm bao, thích làm nũng, đại đại khả ái, hệ thống nghiêm trang rất thích tẩy não, nam chủ quỷ súc tạo tác phấn thiết hắc, chó con tiểu chó săn cắt không đáy tuyến.
③ Xin đừng bình luận hoặc gửi thư đề cập đến các vấn đề khác, hành vi không tôn trọng, không lễ phép sẽ bị xóa bỏ, đồng thời các bảo bảo không cần đi đại đại thư hữu vòng đề cập bổn văn, như có trở lên nhu cầu thỉnh hướng phía chính phủ thư hữu vòng, tiểu thuyết cốt truyện vô nguyên hình, chớ miệt mài theo đuổi, đầu phát vân khởi thư viện chớ đăng lại tham khảo.
④ Sách mới mảnh mai, cần hướng bảng, hậu kỳ thành tích quyết định đổi mới lượng kết thúc thời gian, cầu phiếu phiếu nhắn lại đánh thưởng, cầu các bảo bảo sủng hạnh ~ ngoan ngoãn bút tâm
__________________
Editor có lời muốn nói: Tui có nên edit luôn lời tác giả không?
➡⭐
"Dù sao Từ Từ cũng là em gái con."
Ngay sau đó giọng nói hơi mang theo quạnh quẽ tự phụ chậm rãi vang lên.
"Tôi và Sở tiểu thư đều không có mối thân duyên quan hệ nào, vốn là người bị bệnh tim đừng nên tức giận sinh khí, đây là lẽ thường, Sở tiểu thư không yêu quý mạng của mình, cũng không liên quan đến tôi."
Là ai?
Sở Từ giãy giụa suy nghĩ muốn mở to đôi mắt, vài tia sáng lập tức xông đến.
Cơ thể vô cùng đau nhức, ngực cũng có phần ẩn đau, làm một động tác nhỏ như vậy cũng cảm thấy khó khăn.
"Ta biết con có khả năng hận chúng ta, chúng ta cũng sẽ bồi thường cho con, nhưng rốt cuộc Từ Từ ở bên chúng ta nhiều năm như vậy, con tại sao lại không thể chấp nhận con bé..."
"Tôi nghĩ Sở phu nhân có lẽ đang hiểu lầm, tôi cùng với Sở tiểu thư đều không thích nhau, tôi và Sở phu nhân đều là người trưởng thành rồi, hy vọng Sở phu nhân về sau đừng nói loại lời này nữa."
Rốt cuộc là đang nói cái gì? Sở Từ "ưm" một tiếng, vô cùng nỗ lực mở to mắt, đem mắt nhìn xung quanh.
Nơi này hẳn là bệnh viện, trần nhà màu trắng toát, bên cạnh có hai người đang đứng, trong đó có một người vô cùng cao lớn, mặc áo blouse trắng, biểu tình đạm mạc đứng cạnh mép giường, đại khái chỉ cách giường có ba bước chân, một bàn tay đút trong túi, đôi mắt sắc lạnh vừa lúc hướng Sở Từ nhìn.
Nam nhân đeo mắt kính tơ vàng, khóe môi câu lên ý cười, phát hiện Sở Từ đã tỉnh, lông mày của anh hơi nhíu, đáy mắt mang theo vài phần đạm mạc.
Ở bên cạnh là một nữ nhân trung niên, xem chừng bảo dưỡng tốt nên vẫn còn khá trẻ đẹp.
Nam nhân kia nhanh chóng nhấc chân về phía giường Sở Từ, duỗi tay nâng cằm cô lên, bàn tay dùng sức niết chặt lại, khuôn mặt tuấn tú lập tức sát lại, mang theo mùi thuốc sát trùng, thanh âm lạnh lẽo nói, "Cô là Sở gia đại tiểu thư, điều này không ai có thể thay đổi, nếu còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ này, tốt nhất đừng làm mấy việc không có ý nghĩa đó đi."
Nói xong anh buông tay ra, lãnh đạm xoay người, "Tôi còn có việc, xin lỗi, không tiếp được."
Sở Từ:???
Phu nhân kia đứng dậy đi theo nam nhân vài bước, sau đó thở dài, quay đầu nhìn Sở Từ, khuôn mặt cùng ngữ khí tràn đầy thất vọng, "Trước tiên con cứ ở lại bệnh viện dưỡng sức khỏe, sẽ có người sắp xếp sinh hoạt cho... Từ Từ, con làm mẹ... Rất thất vọng."
Nói xong, phu nhân kia cũng mở cửa phòng bệnh đi khỏi.
Giờ phút này bên trong phòng bệnh vô cùng yên ắng, chỉ có tấm rèm màu trắng bị gió ở ngoài khe cửa thổi vào khẽ lay động.
Sở Từ nằm ở trên giường: Đây là đâu? Ta là ai? Đây là tình huống như thế nào? w(0Д0)w
Trong khi Sở Từ đang ngốc trên giường bệnh hoài nghi nhân sinh của mình, thì cùng thời điểm bên tai vang lên một thanh âm thanh thúy.
[Đã thành công kiểm tra mục tiêu vị diện —— Chào ký chủ Sở Từ, ta là hệ thống Trà Bạch, để ta giải thích cho ngươi tình huống hiện tại.]
"Hệ thống? Là thứ gì?" Sở Từ vẻ mặt mờ mịt ngồi dậy, ánh mắt đảo xung quanh.
[Ký chủ không thể nhìn thấy ta, cũng bởi vì ký chủ có ước muốn mãnh liệt nên ta phải đối với ký chủ tiến hành trói định, hoàn thành nhiệm vụ để tích góp năng lượng, giúp ký chủ được như mong muốn!]
"Ước muốn mãnh liệt?" Sở Từ hơi hơi nhíu mày, cô có ước muốn mãnh liệt từ khi nào?
[Ký chủ có phải đang vội vàng muốn biết, muốn làm việc gì?]
"Muốn cao lên có tính không?" Sở Từ nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, sau đó hỏi.
Trà Bạch:....
[Liền không có cái khác sao....?]
Ác, vậy mà không có.
Câu này nói ra tới phía trước Sở Từ hơi ngừng lại.
——
Tác giả có điều muốn nói:
【 tiêu ở chính văn 】
① Tô sảng sủng 1v1, quá phận nhuyễn manh, có ra ý kiến cũng không đổi, chủ yếu vì quá ngọt nên nhiều khi A Khuynh ngẫu nhiên sẽ nị, bất quá xác suất sẽ cực cực cực thấp, khả ái nào thích ngược văn thì tự động rời khỏi, cầu năm sao để khen ngợi, không thích đề năm sao thì đừng nhắn lại, nói cho ta là được, dù gì cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.
② Nữ chủ nhuyễn manh quái lực chứ không phải là khốc huyễn tạc thiên hình, tiểu điềm bao, thích làm nũng, đại đại khả ái, hệ thống nghiêm trang rất thích tẩy não, nam chủ quỷ súc tạo tác phấn thiết hắc, chó con tiểu chó săn cắt không đáy tuyến.
③ Xin đừng bình luận hoặc gửi thư đề cập đến các vấn đề khác, hành vi không tôn trọng, không lễ phép sẽ bị xóa bỏ, đồng thời các bảo bảo không cần đi đại đại thư hữu vòng đề cập bổn văn, như có trở lên nhu cầu thỉnh hướng phía chính phủ thư hữu vòng, tiểu thuyết cốt truyện vô nguyên hình, chớ miệt mài theo đuổi, đầu phát vân khởi thư viện chớ đăng lại tham khảo.
④ Sách mới mảnh mai, cần hướng bảng, hậu kỳ thành tích quyết định đổi mới lượng kết thúc thời gian, cầu phiếu phiếu nhắn lại đánh thưởng, cầu các bảo bảo sủng hạnh ~ ngoan ngoãn bút tâm
__________________
Editor có lời muốn nói: Tui có nên edit luôn lời tác giả không?
➡⭐
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.