Quỷ Súc Nam Thần, Sủng Lên Trời!
Chương 3: Ca ca hắn là y quan cầm thú (3)
Quân Khuynh
02/05/2021
Lúc này, vị Sở thiếu đang làm ở một bệnh viện, nổi tiếng là chuyên gia y học trong và ngoài nước.
Thành tích của anh không người nào có thể đạt được, thanh danh đại chấn*.
*Thanh danh đại chấn: Danh tiếng lừng lẫy khắp nơi, ai ai cũng tôn sùng, hâm mộ.
Cũng nhờ những thành tựu lừng lẫy, khiến cho Sở gia từ lâu đã bỏ hy vọng tìm kiếm từ lâu, nay lại phát hiện diện mạo của anh thập phần giống với Sở phụ lúc còn trẻ.
Sau này điều tra lại kĩ hơn mới phát hiện, lúc trước trong khi Sở gia một bên tìm kiếm, thì bảo mẫu của Sở thiếu liền rải vài thông tin giả, bởi vì cô ta từng chăm sóc cho Sở lão gia nên Sở phụ rất tin tưởng cô ta, đều không có chút nghi ngờ nào.
Cha mẹ Sở rất tức giận, giải quyết tất cả mọi chuyện, hết thảy là muốn bù đắp cho con trai thất lạc nhiều năm của bọn họ, nhưng nguyên bản là Sở thiếu gia cẩm y ngọc thực, hiện tại tên là Lục Tấn, cũng không có ý muốn sửa lại tên.
Lúc nhỏ bị lừa bán đến một vùng núi hẻo lánh, bằng chính sự nỗ lực của mình thoát khỏi cha mẹ tàn nhẫn, từng chút một đi lên, hiện tại đối với anh mà nói, ba mẹ Sở bất quá cũng chỉ là người xa lạ.
Tuy nhiên nguyên chủ cũng không phải không biết, khi còn nhỏ được nuông chiều lớn lên, khi lên mười tuổi ngoài ý muốn biết được mình không phải con ruột của ba mẹ Sở nên từ đó tới giờ vẫn luôn mang theo một loại cảm giác thấp thỏm lo âu.
Bởi vì chính cô biết rõ, nếu không có Sở gia, cô không là gì cả.
Sau này cũng vì cha mẹ Sở đã đem cô trở thành con ruột mà đối đãi, thái độ đối với cô trước sau không hề thay đổi, trái tim lo âu lúc này mới chậm rãi thả xuống.
Mãi cho đến hiện tại, khi Sở mẫu không rời xa cô, cô cũng không rời khỏi Sở gia, thì vị thiếu gia vốn dĩ đã chết rồi kia lại một lần nữa xuất hiện, cô lập tức hoảng sợ.
Ba lần bốn lượt sau lưng uy hiếp Lục Tấn, khiến anh không được trở về, không được xuất hiện trước mặt cha mẹ Sở.
Bất quá nguyên chủ vẫn chỉ một cô tiểu thư yếu đuối, tuổi cũng còn nhỏ, dù có kiêu căng đến bao nhiêu cũng không hề có một thủ pháp ác độc nào.
Đối với việc bị Sở Từ càn quấy, Lục Tấn vẫn luôn làm lơ.
Cho đến khi cha mẹ Sở vô tình biết được chuyện của Sở Từ, nguyên bản cảm thấy nguyên chủ vô cùng ngoan ngoãn nhu nhược kia làm cho cha mẹ Sở vô cùng kinh sợ, Sở phụ luôn luôn nhắc nhở Sở Từ, mà cô lại cho rằng đều do Lục Tấn, chính vì vậy ngày càng ghen ghét hắn.
Thấy Sở Từ dần dần quá phận, Sở phụ muốn giáo huấn Sở Từ một chút, muốn cho cô biết cô là tiểu thư Sở gia, Lục Tấn cũng vậy, bất quá Sở mẫu vì thương yêu nguyên chủ mà ngăn lại, sau lưng cũng tìm cô nói qua rất nhiều lần.
Chỉ có điều càng nói chuyện như vậy càng làm cho Sở Từ có suy nghĩ rằng, vì có Lục Tấn rồi nên khi cô trưởng thành, Sở phụ Sở mẫu khẳng định sẽ không còn quan tâm cô nữa.
Sau đó mới có chuyện này xảy ra, Sở Từ đứng ở cửa ra vào bệnh viện, muốn chờ đến lúc Lục Tấn tan tầm tìm anh nói chuyện, mà nguyên bản anh không có chút phản ứng gì, cô ở cửa bệnh viện càn quấy thiếu chút nữa bị xe cứu thương đâm.
Cũng may là Lục Tấn phản ứng kịp thời kéo lấy Sở Từ sang một bên, nhưng nguyên chủ lại vì chuyện này mà kinh hách khiến cho bệnh tim phát tác làm cho hôn mê bất tỉnh.
Lại lần nữa tỉnh dậy là loại tình huống này.
[Đã truyền tải ký ức, Lục Tấn, giá trị yêu thích 0.]
Trà Bạch thanh âm mềm như bông mang theo nghiêm trang, [Từ Từ, cảm hóa hắn, công lược hắn, cố lên!]
Nghe ngữ khí này giống như muốn nói, cô hãy anh dũng hiến thân đi a~
Sở Từ:......
Cái này hệ thống..... Hẳn là đáng tin cậy đi?
Thành tích của anh không người nào có thể đạt được, thanh danh đại chấn*.
*Thanh danh đại chấn: Danh tiếng lừng lẫy khắp nơi, ai ai cũng tôn sùng, hâm mộ.
Cũng nhờ những thành tựu lừng lẫy, khiến cho Sở gia từ lâu đã bỏ hy vọng tìm kiếm từ lâu, nay lại phát hiện diện mạo của anh thập phần giống với Sở phụ lúc còn trẻ.
Sau này điều tra lại kĩ hơn mới phát hiện, lúc trước trong khi Sở gia một bên tìm kiếm, thì bảo mẫu của Sở thiếu liền rải vài thông tin giả, bởi vì cô ta từng chăm sóc cho Sở lão gia nên Sở phụ rất tin tưởng cô ta, đều không có chút nghi ngờ nào.
Cha mẹ Sở rất tức giận, giải quyết tất cả mọi chuyện, hết thảy là muốn bù đắp cho con trai thất lạc nhiều năm của bọn họ, nhưng nguyên bản là Sở thiếu gia cẩm y ngọc thực, hiện tại tên là Lục Tấn, cũng không có ý muốn sửa lại tên.
Lúc nhỏ bị lừa bán đến một vùng núi hẻo lánh, bằng chính sự nỗ lực của mình thoát khỏi cha mẹ tàn nhẫn, từng chút một đi lên, hiện tại đối với anh mà nói, ba mẹ Sở bất quá cũng chỉ là người xa lạ.
Tuy nhiên nguyên chủ cũng không phải không biết, khi còn nhỏ được nuông chiều lớn lên, khi lên mười tuổi ngoài ý muốn biết được mình không phải con ruột của ba mẹ Sở nên từ đó tới giờ vẫn luôn mang theo một loại cảm giác thấp thỏm lo âu.
Bởi vì chính cô biết rõ, nếu không có Sở gia, cô không là gì cả.
Sau này cũng vì cha mẹ Sở đã đem cô trở thành con ruột mà đối đãi, thái độ đối với cô trước sau không hề thay đổi, trái tim lo âu lúc này mới chậm rãi thả xuống.
Mãi cho đến hiện tại, khi Sở mẫu không rời xa cô, cô cũng không rời khỏi Sở gia, thì vị thiếu gia vốn dĩ đã chết rồi kia lại một lần nữa xuất hiện, cô lập tức hoảng sợ.
Ba lần bốn lượt sau lưng uy hiếp Lục Tấn, khiến anh không được trở về, không được xuất hiện trước mặt cha mẹ Sở.
Bất quá nguyên chủ vẫn chỉ một cô tiểu thư yếu đuối, tuổi cũng còn nhỏ, dù có kiêu căng đến bao nhiêu cũng không hề có một thủ pháp ác độc nào.
Đối với việc bị Sở Từ càn quấy, Lục Tấn vẫn luôn làm lơ.
Cho đến khi cha mẹ Sở vô tình biết được chuyện của Sở Từ, nguyên bản cảm thấy nguyên chủ vô cùng ngoan ngoãn nhu nhược kia làm cho cha mẹ Sở vô cùng kinh sợ, Sở phụ luôn luôn nhắc nhở Sở Từ, mà cô lại cho rằng đều do Lục Tấn, chính vì vậy ngày càng ghen ghét hắn.
Thấy Sở Từ dần dần quá phận, Sở phụ muốn giáo huấn Sở Từ một chút, muốn cho cô biết cô là tiểu thư Sở gia, Lục Tấn cũng vậy, bất quá Sở mẫu vì thương yêu nguyên chủ mà ngăn lại, sau lưng cũng tìm cô nói qua rất nhiều lần.
Chỉ có điều càng nói chuyện như vậy càng làm cho Sở Từ có suy nghĩ rằng, vì có Lục Tấn rồi nên khi cô trưởng thành, Sở phụ Sở mẫu khẳng định sẽ không còn quan tâm cô nữa.
Sau đó mới có chuyện này xảy ra, Sở Từ đứng ở cửa ra vào bệnh viện, muốn chờ đến lúc Lục Tấn tan tầm tìm anh nói chuyện, mà nguyên bản anh không có chút phản ứng gì, cô ở cửa bệnh viện càn quấy thiếu chút nữa bị xe cứu thương đâm.
Cũng may là Lục Tấn phản ứng kịp thời kéo lấy Sở Từ sang một bên, nhưng nguyên chủ lại vì chuyện này mà kinh hách khiến cho bệnh tim phát tác làm cho hôn mê bất tỉnh.
Lại lần nữa tỉnh dậy là loại tình huống này.
[Đã truyền tải ký ức, Lục Tấn, giá trị yêu thích 0.]
Trà Bạch thanh âm mềm như bông mang theo nghiêm trang, [Từ Từ, cảm hóa hắn, công lược hắn, cố lên!]
Nghe ngữ khí này giống như muốn nói, cô hãy anh dũng hiến thân đi a~
Sở Từ:......
Cái này hệ thống..... Hẳn là đáng tin cậy đi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.