Quy Tắc Quái Đàm: Người Nhà Của Ta Không Bình Thường (Dịch)
Chương 44: Râu Trắng Và Râu Đen (2)
Bạch Hồ Từ
05/10/2023
Chu Bạch đặt xấp tiền mà Lưu giám đốc vừa đưa lên bàn, bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu chọn xe đẩy, có thể không thoát khỏi nguy hiểm dễ dàng như vậy.
Sau đó, Chu Bạch nhìn xem những quy tắc khác.
Lần này trong quy tắc có thông tin mà trước đây Chu Bạch chưa từng tiếp xúc.
"Râu đen" và "Râu trắng"?
Đây là loại tổ chức gì?
Nếu nhìn theo cách này, dì Vương có thể biết thông tin về những người ở trong cửa.
Mình có thể hỏi bà ấy sau.
Mà quy tắc thứ sáu...
Chu Bạch do dự một chút. Sau đó mở ngăn kéo và lấy ra tờ giấy của người gác cổng trước đó.
Hắn đặt quy tắc thứ năm trên trang bên cạnh quy tắc này.
[Giám đốc Lưu sẽ luôn đặt sự an toàn tính mạng của chúng tôi lên hàng đầu! ]
[Lò mổ là quan trọng nhất, nếu có người uy hiếp sự tồn tại của lò mổ, ngươi có thể kết liễu mạng sống của họ. ]
Hai quy tắc này rõ ràng là xung đột.
Các chuyên gia ngồi trước màn hình cũng sáng mắt ra khi nhìn thấy Chu Bạch ghép hai quy tắc này lại với nhau.
"Thiên Tuyển Giả của chúng ta khá thông minh. Anh ấy phát hiện ra nhanh đến mức quy tắc này mâu thuẫn với Quy tắc 6."
"Nhưng cái nào đúng?"
"Dựa trên kinh nghiệm của tôi, Giám đốc hiện trường sẽ có nhiều khả năng hơn là quy tắc công việc đúng. Nhà tư bản đặt lợi ích của mình lên hàng đầu thì hợp lý hơn."
Lúc này, Chu Bạch đang suy nghĩ theo một hướng hoàn toàn khác với các chuyên gia.
Mục thứ năm trong ghi chép của người gác cổng đã được xác nhận là đúng trong những sự việc trước đó.
Như vậy, quy tắc thứ sáu này có thể sai.
Tuy nhiên, cũng có khả năng Giám đốc Lưu cũng sẽ vi phạm quy tắc!
Vẻ mặt Chu Bạch trở nên nặng nề.
Thời gian đã đến 12 giờ.
Chiếc xe chở lợn đầu tiên đã đến.
Chu Bạch cất hết quy tắc vào ngăn kéo, nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát toàn bộ quá trình lợn được đưa xuống xe.
Sau đó, thời gian đã đến 2 giờ.
Chiếc xe chở lợn thứ hai từ xa chạy tới.
Hiện tại đã là ngày thứ sáu kể từ khi bắt đầu phó bản này, thời gian dành cho Chu Bạch không còn nhiều nữa.
Tối nay phải tìm ra bí mật của chiếc xe chở lợn này và Lò mổ số 8.
Chu Bạch nghĩ tới điểm này không khỏi khẩn trương, nhưng hắn vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại.
Hắn nhìn thấy đèn xe chiếu xuống, bóng dáng dì Vương bước ra từ ghế lái phụ. Hắn lập tức khóa cửa lại, đứng ở cửa và nghe thấy tiếng bước chân dường như đang đi ngang qua mình.
Chu Bạch vội vàng gọi lớn tiếng.
“Dì Vương!”
Tiếng bước chân dừng lại một chút, sau đó tiến đến vị trí của hắn, mãi đến gần cửa mới dừng lại.
“Tiểu tử thúi, lại tìm ta có chuyện gì?”
Chu Bạch thời gian có hạn, không vòng vo trực tiếp hỏi: "Dì Vương, dì có biết về tổ chức Râu Trắng không?"
Dì Vương đứng ở ngoài cửa, nghe Chu Bạch hỏi. Rõ ràng bà ta đã choáng váng một lúc.
"Ta biết. Vốn dĩ chúng ta thuộc cùng một tổ chức. Tuy nhiên, hai nhà lãnh đạo có cách giải quyết một số vấn đề khác nhau nên đã chia thành hai tổ chức. Tuy chúng ta có cách giải quyết vấn đề khác nhau nhưng mục tiêu và mục đích của chúng ta vẫn giống nhau."
Nghe dì Vương nói xong, Chu Bạch đã có đáp án. Mắt hắn nhìn vào ngăn kéo, nơi chiếc chìa khóa đỏ đang nằm.
Chiếc xe chở lợn không ở lại được bao lâu trước khi bắt đầu khởi hành.
Sau khi Chu Bạch tạm biệt dì Vương, hắn nghe thấy tiếng xe cộ chạy ra ngoài, đứng ở cửa thêm một lúc nữa rồi bước tới nhét chiếc chìa khóa đỏ trong ngăn kéo vào túi.
Rồi hắn mở cửa, liếc nhìn về phía lò mổ, để đèn và cửa mở, giả vờ như người gác cổng vẫn còn ở bên trong.
Lợi dụng bóng tối, hắn cúi đầu bước nhanh về phía Lò mổ số 8.
Dựa vào kinh nghiệm làm người gác cổng của Chu Bạch mấy ngày nay.
Từ 2 giờ đến 3 giờ 30 sẽ không có ai ra cổng.
Sau 3h30 sẽ có một số xe chở thịt lợn sống nối tiếp nhau.
Vì vậy, Chu Bạch chỉ có một tiếng rưỡi để hành động.
Hắn nhanh chóng đến gần Lò mổ số 8 rồi lẻn vào phòng thay đồ.
Ban đầu, quần áo bảo hộ trong phòng thay đồ được phân bổ theo số lượng người.
Tuy nhiên, do Chu Bạch mấy ngày trước đã nêu ý kiến với Giám đốc Lưu nên một lô quần áo bảo hộ mới đã được gửi đến phòng thay đồ.
Lúc này trong phòng thay đồ vẫn còn treo một dãy quần áo bảo hộ cũ.
Chu Bạch nhặt lên một cái đeo lên người, che kín toàn bộ khuôn mặt. Sau đó hắn chạy về phía phòng giám đốc.
Khi nhìn thấy Chu Bạch mặc quần áo bảo hộ, những khán giả trước đây từng cười nhạo Chu Bạch không hiểu cách giao tiếp xã hội đột nhiên nhận ra.
—— "Ngưu, vẫn là Bạch ca ca lợi hại!"
—— "Thì ra ta nông cạn!"
—— "Bạch huynh, mời nhận một lạy của ta!"
Trên đường đi, Chu Bạch thuận tay lôi đi một cỗ xe đẩy nhỏ. Khi đến gần văn phòng giám đốc, hắn đứng lên xe và dùng chân đẩy nó về phía trước. Hắn đã thay đổi cách vào mà vẫn không bị phạt theo quy tắc.
Có vẻ như logic cấp cao nhất của Thế giới quái đàm dựa trên quy tắc này vẫn rất cứng nhắc.
Chu Bạch lặng lẽ tóm tắt trong đầu, sau đó đẩy xe đẩy tới cửa phòng giám đốc. Sau đó, Chu Bạch nhìn thấy vẻ mặt giám đốc Lưu đau khổ ngồi trên ghế.
Có một vết thương khác trên cánh tay của anh ấy. Bao gồm cả hai cái Chu Bạch vừa nhìn thấy, hôm nay giám đốc Lưu tổng cộng có ba vết cắt.
Có vẻ như mức độ ô nhiễm của anh ta ngày càng nghiêm trọng. Chu Bạch biết hiện tại không phải lúc nghĩ tới vấn đề này.
Vì vậy hắn dời ánh mắt, tranh thủ thời gian nói với Giám đốc Lưu.
"Giám đốc Lưu, không xong. Lợn ở lò mổ số 8 biết nói chuyện"
Nếu chọn xe đẩy, có thể không thoát khỏi nguy hiểm dễ dàng như vậy.
Sau đó, Chu Bạch nhìn xem những quy tắc khác.
Lần này trong quy tắc có thông tin mà trước đây Chu Bạch chưa từng tiếp xúc.
"Râu đen" và "Râu trắng"?
Đây là loại tổ chức gì?
Nếu nhìn theo cách này, dì Vương có thể biết thông tin về những người ở trong cửa.
Mình có thể hỏi bà ấy sau.
Mà quy tắc thứ sáu...
Chu Bạch do dự một chút. Sau đó mở ngăn kéo và lấy ra tờ giấy của người gác cổng trước đó.
Hắn đặt quy tắc thứ năm trên trang bên cạnh quy tắc này.
[Giám đốc Lưu sẽ luôn đặt sự an toàn tính mạng của chúng tôi lên hàng đầu! ]
[Lò mổ là quan trọng nhất, nếu có người uy hiếp sự tồn tại của lò mổ, ngươi có thể kết liễu mạng sống của họ. ]
Hai quy tắc này rõ ràng là xung đột.
Các chuyên gia ngồi trước màn hình cũng sáng mắt ra khi nhìn thấy Chu Bạch ghép hai quy tắc này lại với nhau.
"Thiên Tuyển Giả của chúng ta khá thông minh. Anh ấy phát hiện ra nhanh đến mức quy tắc này mâu thuẫn với Quy tắc 6."
"Nhưng cái nào đúng?"
"Dựa trên kinh nghiệm của tôi, Giám đốc hiện trường sẽ có nhiều khả năng hơn là quy tắc công việc đúng. Nhà tư bản đặt lợi ích của mình lên hàng đầu thì hợp lý hơn."
Lúc này, Chu Bạch đang suy nghĩ theo một hướng hoàn toàn khác với các chuyên gia.
Mục thứ năm trong ghi chép của người gác cổng đã được xác nhận là đúng trong những sự việc trước đó.
Như vậy, quy tắc thứ sáu này có thể sai.
Tuy nhiên, cũng có khả năng Giám đốc Lưu cũng sẽ vi phạm quy tắc!
Vẻ mặt Chu Bạch trở nên nặng nề.
Thời gian đã đến 12 giờ.
Chiếc xe chở lợn đầu tiên đã đến.
Chu Bạch cất hết quy tắc vào ngăn kéo, nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát toàn bộ quá trình lợn được đưa xuống xe.
Sau đó, thời gian đã đến 2 giờ.
Chiếc xe chở lợn thứ hai từ xa chạy tới.
Hiện tại đã là ngày thứ sáu kể từ khi bắt đầu phó bản này, thời gian dành cho Chu Bạch không còn nhiều nữa.
Tối nay phải tìm ra bí mật của chiếc xe chở lợn này và Lò mổ số 8.
Chu Bạch nghĩ tới điểm này không khỏi khẩn trương, nhưng hắn vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại.
Hắn nhìn thấy đèn xe chiếu xuống, bóng dáng dì Vương bước ra từ ghế lái phụ. Hắn lập tức khóa cửa lại, đứng ở cửa và nghe thấy tiếng bước chân dường như đang đi ngang qua mình.
Chu Bạch vội vàng gọi lớn tiếng.
“Dì Vương!”
Tiếng bước chân dừng lại một chút, sau đó tiến đến vị trí của hắn, mãi đến gần cửa mới dừng lại.
“Tiểu tử thúi, lại tìm ta có chuyện gì?”
Chu Bạch thời gian có hạn, không vòng vo trực tiếp hỏi: "Dì Vương, dì có biết về tổ chức Râu Trắng không?"
Dì Vương đứng ở ngoài cửa, nghe Chu Bạch hỏi. Rõ ràng bà ta đã choáng váng một lúc.
"Ta biết. Vốn dĩ chúng ta thuộc cùng một tổ chức. Tuy nhiên, hai nhà lãnh đạo có cách giải quyết một số vấn đề khác nhau nên đã chia thành hai tổ chức. Tuy chúng ta có cách giải quyết vấn đề khác nhau nhưng mục tiêu và mục đích của chúng ta vẫn giống nhau."
Nghe dì Vương nói xong, Chu Bạch đã có đáp án. Mắt hắn nhìn vào ngăn kéo, nơi chiếc chìa khóa đỏ đang nằm.
Chiếc xe chở lợn không ở lại được bao lâu trước khi bắt đầu khởi hành.
Sau khi Chu Bạch tạm biệt dì Vương, hắn nghe thấy tiếng xe cộ chạy ra ngoài, đứng ở cửa thêm một lúc nữa rồi bước tới nhét chiếc chìa khóa đỏ trong ngăn kéo vào túi.
Rồi hắn mở cửa, liếc nhìn về phía lò mổ, để đèn và cửa mở, giả vờ như người gác cổng vẫn còn ở bên trong.
Lợi dụng bóng tối, hắn cúi đầu bước nhanh về phía Lò mổ số 8.
Dựa vào kinh nghiệm làm người gác cổng của Chu Bạch mấy ngày nay.
Từ 2 giờ đến 3 giờ 30 sẽ không có ai ra cổng.
Sau 3h30 sẽ có một số xe chở thịt lợn sống nối tiếp nhau.
Vì vậy, Chu Bạch chỉ có một tiếng rưỡi để hành động.
Hắn nhanh chóng đến gần Lò mổ số 8 rồi lẻn vào phòng thay đồ.
Ban đầu, quần áo bảo hộ trong phòng thay đồ được phân bổ theo số lượng người.
Tuy nhiên, do Chu Bạch mấy ngày trước đã nêu ý kiến với Giám đốc Lưu nên một lô quần áo bảo hộ mới đã được gửi đến phòng thay đồ.
Lúc này trong phòng thay đồ vẫn còn treo một dãy quần áo bảo hộ cũ.
Chu Bạch nhặt lên một cái đeo lên người, che kín toàn bộ khuôn mặt. Sau đó hắn chạy về phía phòng giám đốc.
Khi nhìn thấy Chu Bạch mặc quần áo bảo hộ, những khán giả trước đây từng cười nhạo Chu Bạch không hiểu cách giao tiếp xã hội đột nhiên nhận ra.
—— "Ngưu, vẫn là Bạch ca ca lợi hại!"
—— "Thì ra ta nông cạn!"
—— "Bạch huynh, mời nhận một lạy của ta!"
Trên đường đi, Chu Bạch thuận tay lôi đi một cỗ xe đẩy nhỏ. Khi đến gần văn phòng giám đốc, hắn đứng lên xe và dùng chân đẩy nó về phía trước. Hắn đã thay đổi cách vào mà vẫn không bị phạt theo quy tắc.
Có vẻ như logic cấp cao nhất của Thế giới quái đàm dựa trên quy tắc này vẫn rất cứng nhắc.
Chu Bạch lặng lẽ tóm tắt trong đầu, sau đó đẩy xe đẩy tới cửa phòng giám đốc. Sau đó, Chu Bạch nhìn thấy vẻ mặt giám đốc Lưu đau khổ ngồi trên ghế.
Có một vết thương khác trên cánh tay của anh ấy. Bao gồm cả hai cái Chu Bạch vừa nhìn thấy, hôm nay giám đốc Lưu tổng cộng có ba vết cắt.
Có vẻ như mức độ ô nhiễm của anh ta ngày càng nghiêm trọng. Chu Bạch biết hiện tại không phải lúc nghĩ tới vấn đề này.
Vì vậy hắn dời ánh mắt, tranh thủ thời gian nói với Giám đốc Lưu.
"Giám đốc Lưu, không xong. Lợn ở lò mổ số 8 biết nói chuyện"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.