Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 75: Đánh Cược Thi Đấu Đoạt Giải Nhất
Cửu Quân
27/05/2023
Chúng học viên cứng lại, trên mặt lộ ra không tin rõ ràng.
Không có quan hệ còn cứu ngươi?
Đùa bọn họ chơi à.
Vài vị đạo sư đang ngồi lại là không hiểu sao mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, không có quan hệ tốt nhất.
Không chuẩn cường giả người ta tùy hứng, nhất thời tâm tình tốt mới cứu nàng, nhưng mà loại vận *** chó này một lần hai lần cũng thôi, tuyệt đối không có khả năng vĩnh viễn đều phát sinh ở trên người nàng.
“Mặc kệ vị hắc y nhân thần bí kia có quan hệ với ngươi hay không, Lăng Ngữ đạo sư và Nam Cung Ngạo Tuyết chết, thoát không được can hệ với ngươi, đã làm sai chuyện thì phải tiếp nhận trừng phạt.” Một đạo sư nào đó đạo mạo ngạo nghễ lại bắt đầu kiếm chuyện, nói rõ muốn trừng phạt nàng.
“Viện trưởng đại nhân, Lăng Ngữ đạo sư và Nam Cung Ngạo Tuyết, dù sao cũng là hai mạng người, chẳng lẽ ngài thật sự không chuẩn bị cho bọn họ một cái công đạo? Nếu không giải quyết tốt chuyện này, sẽ làm đạo sư học viên toàn học viện thất vọng buồn lòng.” Một người đạo sư khác bày ra đòn sát thủ, bức bách viện trưởng đại nhân cho một cái công đạo ở trước mặt mọi người.
“À, vậy ngươi nói nói xem, muốn như thế nào mới sẽ không làm đạo sự học viên toàn bộ học viện thất vọng buồn lòng?” Viện trưởng đại nhân nhướng mày, thân thể hơi hơi dựa ra sau, nhìn vị đạo sư phía dưới kia hỏi.
“Giải tán lớp 22 Linh Giả, đá Nam Cung Ly ra khỏi học viện.” Tên đạo sư kia gần như là buột miệng thốt ra.
Cái ý tưởng này đã sớm xoay quanh ở trong đầu hắn ta thật lâu, mặc kệ là lớp 22 Linh Giả hay là Nam Cung Ly, đều không thể tồn tại.
“Chủ ý không tồi.” Viện trưởng đại nhân gật gật đầu, khóe môi chứa thâm ý: “Ngươi thấy thế nào?”
Xoay chuyển ánh mắt, viện trưởng đại nhân lại nhìn về phía Nam Cung Ly ở một bên, hỏi.
Nam Cung Ly tùy thân mà đứng, ánh mắt híp lại, đáy mắt hiện lên ánh sáng khiếp người: “Viện trưởng đại nhân đây là đang nói giỡn với ta sao?”
Mọi người lớp 22 Linh Giả nhíu mày, trái tim một đám nhấc lên, Bách Lý Tô nhẹ nhấp khóe môi, dương lên một độ cong nghiền ngẫm.
“Không, bổn viện trường đây là đang cho ngươi tự giải quyết vấn đề.” Viện trưởng đại nhân lắc đầu, tiếng nói hồn hậu tiếp tục vang lên: “Lăng Ngữ và Nam Cung Ngạo Tuyết chết tuy rằng không có quan hệ trực tiếp với các ngươi, nhưng không thể phủ nhận, bổn viện trường xác thật động qua ý niệm giải tán lớp 22 Linh Giả, muốn cứu lại, thì lấy ra bản lĩnh, để ta nhìn thấy các ngươi đều không phải là rác rưởi.”
Viện trưởng dứt lời, chúng đạo sư động tâm, trên mặt tập thể hiện lên vui mừng.
Ha, xem ra cũng không riêng gì bọn họ tính toán làm lớp 22 giải tán, thấy được không, ngay cả viện trưởng đại nhân cũng đều động cái ý niệm này.
Hiện giờ xem ra, giải tán lớp 22 Linh Giả, nhất định sẽ được.
“Lời này thật sự?” Ánh mắt Nam Cung Ly nhìn chằm chằm viện trưởng, trong mắt lộ ra tìm tòi nghiên cứu xem kỹ, phía trước vì thuyết phục nàng làm đạo sư lớp 22 Linh Giả bị mình hung hăng làm thịt một bữa, hiện giờ lại nói từ bỏ là từ bỏ?
“Bổn học viện, không thu rác rưởi!” Viện trưởng đại nhân nhếch môi, nói năng có khí phách, ánh mắt kiên định, không giống như là nói giỡn.
Sau khi ánh mắt Nam Cung Ly đối diện thật lâu với ông, rốt cuộc bại trận tới: “Thực tốt, muốn thế nào mới có thể chứng minh lớp 22 Linh Giả ta không phải rác rưởi?”
“Rất đơn giản, một tháng sau bổn viện cử hành một hồi đánh giá giữa các lớp, chỉ cần lớp 22 Linh Giả các ngươi có thể đoạt giải nhất, làm lớp quán quân, tự nhiên sẽ không bị khai trừ.”
“Đoạt giải nhất?” Chúng học viên lớp 22 Linh Giả trăm miệng một lời.
Vui đùa cái gì vậy, làm cho bọn họ từ lớp rác rưởi được công nhận một phát nhảy lên đệ nhất, viện trưởng đại nhân xác định không phải đang khó xử bọn họ?
“Ha, đoạt giải nhất, này hoàn toàn không có khả năng.”
“Hắc, viện trưởng đại nhân dụng tâm lương khổ, đám tiểu tử này hẳn là hiểu được tri ân báo đáp mới đúng.”
“Ha ha, ta nhưng thật ra gấp không chờ nổi thi đấu các lớp một tháng sau.”
Chúng đạo sư vui sướng khi người gặp họa, ngươi một lời ta một câu, nói mát.
“Không có lựa chọn khác?” Nam Cung Ly híp mắt, biểu tình trấn định, nhìn không ra một chút hỗn độn.
“Hiện tại giải tán hoặc là một tháng sau nỗ lực đoạt giải nhất.”
“Ta tuyển cái sau.” Nam Cung Ly híp mắt, quyết đoán nói: “Nếu chúng ta đoạt giải nhất, những kẻ tự cho là đúng đó, có phải cũng nên tiếp thu một chút trừng phạt hay không?”
Nàng mới không làm mua bán lỗ vốn, nếu muốn chơi, nàng sẽ phụng bồi đến cùng, không phải xem thường lớp 22 Linh Giả bọn họ sao?
Nếu để những kẻ xem thường bọn họ từ đáy lòng này cúi đầu khom lưng xin lỗi bọ họ ở trước mặt mọi người, trường hợp kia, chẳng phải là thực sảng khoái sao.
“À, nha đầu muốn như thế nào?” Viện trưởng đại nhân nhướng mày, đáy mắt lộ ra nụ cười hồ ly, biết ngay nha đầu này sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
“Rất đơn giản, nếu lớp 22 Linh Giả ta đoạt giải nhất, bọn họ, cần phải khom lưng xin lỗi chúng ta ở trước mặt mọi người, hơn nữa hô to ba tiếng “Ta là phế vật, ta là kẻ ngốc, ta là đồ con lừa”.”
Phì……
Mọi người lớp 22 Linh Giả nhịn không được bật cười.
Nam Cung Ly dứt lời, khóe miệng viện trưởng đại nhân ngồi trên thượng vị run rẩy, trên trán trượt xuống một loạt hắc tuyến: “Khom lưng xin lỗi có thể, còn câu nói kế tiếp, có phải có thể miễn hay không?”
Nếu thật hô như vậy, Đông Khải bọn họ không nổi danh mới là lạ, nha đầu này, ý định hủy hình tượng học viện.
“Vậy không cần nói!” Nam Cung Ly nhún nhún vai, không dao động.
Viện trưởng đại nhân mặt đen đến không thể lại đen hơn, vốn là tính kế nha đầu, không nghĩ tới bị nàng tính kế ngược lại.
“Nếu là trừng phạt, bọn họ làm theo là được.” Suy nghĩ vừa chuyển, viện trưởng đại nhân bỗng nhiên thỏa hiệp, khóe môi nhếch lên nụ cười ý vị không rõ.
Mọi người lớp khác đột nhiên rùng mình một cái, thẳng đến khi Nam Cung Ly dẫn lớp 22 hoàn toàn biến mất đi xa, lúc này các vị đạo sư mới bỗng nhiên hoàn hồn.
Như thế nào kéo đến lớp tái rồi?
Bọn họ vốn là muốn lập tức giải trừ lớp 22 Linh Giả mà, còn có Lăng Ngữ và Nam Cung Ngạo Tuyết chết, chẳng lẽ cứ như vậy tính?
Không đúng, trọng điểm là, vì cái gì bọn họ cũng muốn tiếp nhận trừng phạt?
Khom lưng xin lỗi lớp 22, bọn họ tình nguyện đâm đầu chết.
“Sợ cái gì, dù sao bọn họ cũng không có khả năng đoạt giải nhất.” Một câu, mọi người nháy mắt thoải mái, nhìn bọn họ xem đều lo lắng cái gì, ai đều có khả năng đoạt giải nhất, duy chỉ lớp 22, muốn cho bọn họ xin lỗi ở trước mặt mọi người, kiếp sau đi.
Dọc theo đường đi, mọi người lớp 22 cảm xúc trầm thấp, bảo trì trầm mặc.
“Mọi người cũng đều thấy được, một tháng sau lớp chúng ta sẽ quyết đấu với các lớp khác, nếu muốn không bị giải tán, chỉ có đoạt giải quán quân.” Nam Cung Ly dừng bước, bỗng nhiên quay đầu, nhìn mọi người nói.
Nghe được đoạt giải nhất, chúng thiếu niên nhịn không được nhếch môi cười khổ, một tháng ngắn ngủn, cho dù là ăn linh quả thần vật cũng không có khả năng lấy được quán quân ở trong lớp tái.
Bọn họ thậm chí nghiêm trọng hoài nghi viện trưởng đại nhân như vậy có tính là uyển chuyển giải trừ lớp 22 hay không, rốt cuộc ai đều biết, lấy thực lực của bọn họ, có thể không lấy đệ nhất đếm ngược đã tính không tồi rồi, ôi, đoạt giải nhất, thiệt tình đủ vui đùa.
“Nam Cung, không phải chúng ta nâng cao chí khí của người khác diệt uy phong của mình, chuyện này, thật sự là không có khả năng.” Thiếu niên nhịn không được mở miệng nói, vốn không muốn nói lời ủ rũ ảnh hưởng tâm tình mọi người, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể như thế.
“Đúng vậy, làm chúng ta lấy được thứ tự khác còn tốt, đoạt giải quán quân, không khỏi có chút làm khó người khác.”
“Lại nói nhân số lớp chúng ta chỉ bằng một nửa lớp khác, lớp tái, khẳng định có hại.”
“Cho nên, các ngươi quyết định nhận thua?” Nam Cung Ly nhướng mày, hỏi ngược lại.
Mọi người trần mặc, hiện trường nháy mắt an tĩnh xuống.
“Nếu các ngươi muốn nhận thua, ta sẽ không có bất luận ý kiến phản đối gì, hơn nữa hiện tại lập tức có thể trở về nói cho viện trưởng đại nhân.” Nam Cung Ly dù bận vẫn ung dung mà nhìn mọi người, tùy ý nói.
Nếu đây là lựa chọn của bọn họ, nàng cũng nhận, cùng với kéo bọn họ, còn không bằng giải tán như vậy, từng người tiêu sái, dù sao lúc ban đầu nàng đáp ứng làm đạo sư lớp 22 Linh Giả cũng chỉ là nể mặt lời nói khẩn thiết cùng với lời hứa các loại chỗ tốt của viện trưởng đại nhân.
“Không, chúng ta không thể nhận thua.” Mọi người theo bản năng mà phản đối, nếu cứ như vậy nhận thua, bọn họ không cam lòng.
Cho dù bọn họ lại kém cỏi, cũng tuyệt không cho phép mình làm rùa đen rút đầu, nỗ lực dù sao cũng tốt hơn cái gì cũng không làm.
“Cho nên thế nào?” Nam Cung Ly hừ nhẹ, trong mắt hàm chứa một chút trào phúng nhè nhẹ: “Ta thấy các ngươi vẫn là nhận thua đi, ngay cả dũng khí hạ quyết tâm đều không có, trận lớp tái này, như mọi người dự đoán vậy, các ngươi không những không chiếm được quán quân, hơn nữa vẫn là rác rưởi danh xứng với thực.”
“Đủ rồi, chúng ta không phải rác rưởi!” Lặp đi lặp lại nhiều lần nhục nhã, rốt cuộc làm mọi người bùng nổ, chúng thiếu niên tức giận mà trừng mắt nhìn Nam Cung Ly.
Người khác nói bọn họ là rác rưởi còn chưa tính, thân là đạo sư của bọn họ, sao có thể đả kích sự tự tin của bọn họ như thế?
“Mặc kệ thế nào, chúng ta tuyệt không nhận thua.”
“Đúng vậy, đấu thì đấu, ai nói chúng ta nhất định sẽ xếp cuối cùng.”
“Cho nên, các ngươi đáp ứng tham gia lớp tái một tháng sau?” Ánh mắt Nam Cung Ly đảo qua mọi người, âm thanh bình tĩnh như cũ, nhìn không ra chút vui giận nào.
Mọi người cứng lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đáy mắt hiện lên vẻ kiên định.
“Chúng ta nguyện ý ra sức một lần.” Mặc kệ kết quả như thế nào, dù sao cũng tốt hơn cái gì cũng chưa bắt đầu đã nhận thua.
“Thực tốt, một tháng kế tiếp vừa khổ vừa mệt, vì lớp tái sắp đến, hy vọng mọi người chịu đựng.” Nam Cung Ly gật gật đầu, đáy mắt xẹt qua vẻ vui mừng.
“Như vậy thì tốt, thiên tài giống như bản công tử nên ngốc ở lớp ưu tú nhất.” Bách Lý Tô đùa bỡn ngón tay ngọc, khóe môi nâng lên nụ cười tà tứ câu người.
Tư Đồ Kiệt trên xe lăn chỉ là nghiêng đầu nhàn nhạt thoáng nhìn, biểu tình thâm sâu khó dò, thấy không rõ cảm xúc.
Một đoạn thời gian kế tiếp, trong học viện thường xuyên có thể thấy được tình cảnh lớp 22 Linh Giả quần thể rèn luyện.
Ban ngày rèn luyện, buổi tối đả tọa hấp thu, trong lúc đó còn xen kẽ một ít lời bình kiến nghị của Bách Lý Tô, Nam Cung Ly.
Thời gian nhoáng lên, hơn nửa tháng qua đi, thể chất thân thể mọi người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa, bởi vì lúc trước ở Mê Tung trận hấp thu năng lượng của Kim Quan Hoàng Hậu, tu vi của mọi người cũng có tinh tiến thật lớn, thậm chí không ít người đột phá bình cảnh, thành công thăng cấp.
Mọi người tình cảm mãnh liệt tăng vọt, sửa lại uể oải suy sút lúc trước, hơn nửa tháng tới tiến bộ, làm mọi người tràn đầy tin tưởng xưa nay chưa từng có.
Không thử không biết, nỗ lực và thành quả mấy ngày này, làm cho bọn họ lần đầu tiên bắt đầu tin tưởng, chỉ cần lòng mang hy vọng, nỗ lực tiến thủ, thành công gần trong gang tấc.
Bọn họ không phải rác rưởi, bọn họ cũng có kiêu ngạo thuộc về mình.
“Từ giờ trở đi, mọi người ngừng tu luyện, kế tiếp huấn luyện mọi người đoàn đội kết hợp.” Nam Cung Ly đứng ở giữa đám người, ánh mắt nhìn quét toàn trường, đánh gãy mọi người tu luyện.
Nếu là đoàn thể tái, chân chính khảo nghiệm chính là thực lực đoàn đội, là thành viên toàn bộ lớp ăn ý và phối hợp, chỉ có như vậy, mới có thể đột phá, lấy được thành tích lý tưởng ở trận chung kết.
Mọi người lớp 22 Linh Giả không có bất luận chần chờ gì, trên thực tế, trải qua nửa tháng rèn luyện này, mọi người đã phục tùng không điều kiện đối với Nam Cung Ly, bởi vì bọn họ biết, tất cả quyết định của nàng, chỉ vì làm bọn hắn càng tốt hơn.
Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn, an tĩnh mà nhìn chăm chú vào đám người Nam Cung Ly bên này, những cái gọi là huấn luyện ăn ý đó, đúng là xuất từ miệng của hắn.
Bốn điện phong vân đứng ở bên cạnh sân thể dục học viện, nhìn lớp 22 bên này.
Tư Đồ Khiếu biểu tình phức tạp, ánh mắt không hề chớp nhìn chằm chằm Nam Cung Ly đứng ở giữa đám người, một bộ thanh y, khuôn mặt tuyệt sắc, hai tròng mắt tươi đẹp lập loè sức sống linh động, toàn thân lộ ra mị lực nói không nên lời.
Nữ nhân vốn thuộc về hắn này, hiện giờ, ngay cả nửa ánh mắt đều không muốn bố thí cho hắn.
Trước mắt nàng loá mắt, tự tin, nhìn không tới một chút bóng dáng lúc trước.
“Lớp tái lần này, toàn bộ học viện đều oanh động, các ngươi nói bọn họ có thể thuận lợi đoạt giải quán quân sao?” Lam Hạo Vũ nhìn về phương hướng đám người Nam Cung Ly, hỏi mấy người bên cạnh.
Nếu không thể đoạt giải nhất, dựa theo ước định, lớp 22 Linh Giả bị giải tán, tất cả học viên lớp 22 Linh Giả cũng rời khỏi học viện.
Trận lớp tái này, có thể nói liên quan đến vận mệnh của bọn họ, quyết định bọn họ có thể tiếp tục ngốc ở bên trong học viện hay không.
“Có nàng ở, có lẽ sẽ có kinh hỉ (ngạc nhiên, vui mừng) đi.” Nam Diệp Phong ngoắc ngoắc khóe môi, ánh mắt trêu đùa mà dừng ở trên người Tư Đồ Khiếu: “Hôm nay không phải Khiếu huynh tới hây chuyện sao, chẳng lẽ là ngươi đã quên tiểu thư Ngạo Tuyết chết?”
Không có quan hệ còn cứu ngươi?
Đùa bọn họ chơi à.
Vài vị đạo sư đang ngồi lại là không hiểu sao mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, không có quan hệ tốt nhất.
Không chuẩn cường giả người ta tùy hứng, nhất thời tâm tình tốt mới cứu nàng, nhưng mà loại vận *** chó này một lần hai lần cũng thôi, tuyệt đối không có khả năng vĩnh viễn đều phát sinh ở trên người nàng.
“Mặc kệ vị hắc y nhân thần bí kia có quan hệ với ngươi hay không, Lăng Ngữ đạo sư và Nam Cung Ngạo Tuyết chết, thoát không được can hệ với ngươi, đã làm sai chuyện thì phải tiếp nhận trừng phạt.” Một đạo sư nào đó đạo mạo ngạo nghễ lại bắt đầu kiếm chuyện, nói rõ muốn trừng phạt nàng.
“Viện trưởng đại nhân, Lăng Ngữ đạo sư và Nam Cung Ngạo Tuyết, dù sao cũng là hai mạng người, chẳng lẽ ngài thật sự không chuẩn bị cho bọn họ một cái công đạo? Nếu không giải quyết tốt chuyện này, sẽ làm đạo sư học viên toàn học viện thất vọng buồn lòng.” Một người đạo sư khác bày ra đòn sát thủ, bức bách viện trưởng đại nhân cho một cái công đạo ở trước mặt mọi người.
“À, vậy ngươi nói nói xem, muốn như thế nào mới sẽ không làm đạo sự học viên toàn bộ học viện thất vọng buồn lòng?” Viện trưởng đại nhân nhướng mày, thân thể hơi hơi dựa ra sau, nhìn vị đạo sư phía dưới kia hỏi.
“Giải tán lớp 22 Linh Giả, đá Nam Cung Ly ra khỏi học viện.” Tên đạo sư kia gần như là buột miệng thốt ra.
Cái ý tưởng này đã sớm xoay quanh ở trong đầu hắn ta thật lâu, mặc kệ là lớp 22 Linh Giả hay là Nam Cung Ly, đều không thể tồn tại.
“Chủ ý không tồi.” Viện trưởng đại nhân gật gật đầu, khóe môi chứa thâm ý: “Ngươi thấy thế nào?”
Xoay chuyển ánh mắt, viện trưởng đại nhân lại nhìn về phía Nam Cung Ly ở một bên, hỏi.
Nam Cung Ly tùy thân mà đứng, ánh mắt híp lại, đáy mắt hiện lên ánh sáng khiếp người: “Viện trưởng đại nhân đây là đang nói giỡn với ta sao?”
Mọi người lớp 22 Linh Giả nhíu mày, trái tim một đám nhấc lên, Bách Lý Tô nhẹ nhấp khóe môi, dương lên một độ cong nghiền ngẫm.
“Không, bổn viện trường đây là đang cho ngươi tự giải quyết vấn đề.” Viện trưởng đại nhân lắc đầu, tiếng nói hồn hậu tiếp tục vang lên: “Lăng Ngữ và Nam Cung Ngạo Tuyết chết tuy rằng không có quan hệ trực tiếp với các ngươi, nhưng không thể phủ nhận, bổn viện trường xác thật động qua ý niệm giải tán lớp 22 Linh Giả, muốn cứu lại, thì lấy ra bản lĩnh, để ta nhìn thấy các ngươi đều không phải là rác rưởi.”
Viện trưởng dứt lời, chúng đạo sư động tâm, trên mặt tập thể hiện lên vui mừng.
Ha, xem ra cũng không riêng gì bọn họ tính toán làm lớp 22 giải tán, thấy được không, ngay cả viện trưởng đại nhân cũng đều động cái ý niệm này.
Hiện giờ xem ra, giải tán lớp 22 Linh Giả, nhất định sẽ được.
“Lời này thật sự?” Ánh mắt Nam Cung Ly nhìn chằm chằm viện trưởng, trong mắt lộ ra tìm tòi nghiên cứu xem kỹ, phía trước vì thuyết phục nàng làm đạo sư lớp 22 Linh Giả bị mình hung hăng làm thịt một bữa, hiện giờ lại nói từ bỏ là từ bỏ?
“Bổn học viện, không thu rác rưởi!” Viện trưởng đại nhân nhếch môi, nói năng có khí phách, ánh mắt kiên định, không giống như là nói giỡn.
Sau khi ánh mắt Nam Cung Ly đối diện thật lâu với ông, rốt cuộc bại trận tới: “Thực tốt, muốn thế nào mới có thể chứng minh lớp 22 Linh Giả ta không phải rác rưởi?”
“Rất đơn giản, một tháng sau bổn viện cử hành một hồi đánh giá giữa các lớp, chỉ cần lớp 22 Linh Giả các ngươi có thể đoạt giải nhất, làm lớp quán quân, tự nhiên sẽ không bị khai trừ.”
“Đoạt giải nhất?” Chúng học viên lớp 22 Linh Giả trăm miệng một lời.
Vui đùa cái gì vậy, làm cho bọn họ từ lớp rác rưởi được công nhận một phát nhảy lên đệ nhất, viện trưởng đại nhân xác định không phải đang khó xử bọn họ?
“Ha, đoạt giải nhất, này hoàn toàn không có khả năng.”
“Hắc, viện trưởng đại nhân dụng tâm lương khổ, đám tiểu tử này hẳn là hiểu được tri ân báo đáp mới đúng.”
“Ha ha, ta nhưng thật ra gấp không chờ nổi thi đấu các lớp một tháng sau.”
Chúng đạo sư vui sướng khi người gặp họa, ngươi một lời ta một câu, nói mát.
“Không có lựa chọn khác?” Nam Cung Ly híp mắt, biểu tình trấn định, nhìn không ra một chút hỗn độn.
“Hiện tại giải tán hoặc là một tháng sau nỗ lực đoạt giải nhất.”
“Ta tuyển cái sau.” Nam Cung Ly híp mắt, quyết đoán nói: “Nếu chúng ta đoạt giải nhất, những kẻ tự cho là đúng đó, có phải cũng nên tiếp thu một chút trừng phạt hay không?”
Nàng mới không làm mua bán lỗ vốn, nếu muốn chơi, nàng sẽ phụng bồi đến cùng, không phải xem thường lớp 22 Linh Giả bọn họ sao?
Nếu để những kẻ xem thường bọn họ từ đáy lòng này cúi đầu khom lưng xin lỗi bọ họ ở trước mặt mọi người, trường hợp kia, chẳng phải là thực sảng khoái sao.
“À, nha đầu muốn như thế nào?” Viện trưởng đại nhân nhướng mày, đáy mắt lộ ra nụ cười hồ ly, biết ngay nha đầu này sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
“Rất đơn giản, nếu lớp 22 Linh Giả ta đoạt giải nhất, bọn họ, cần phải khom lưng xin lỗi chúng ta ở trước mặt mọi người, hơn nữa hô to ba tiếng “Ta là phế vật, ta là kẻ ngốc, ta là đồ con lừa”.”
Phì……
Mọi người lớp 22 Linh Giả nhịn không được bật cười.
Nam Cung Ly dứt lời, khóe miệng viện trưởng đại nhân ngồi trên thượng vị run rẩy, trên trán trượt xuống một loạt hắc tuyến: “Khom lưng xin lỗi có thể, còn câu nói kế tiếp, có phải có thể miễn hay không?”
Nếu thật hô như vậy, Đông Khải bọn họ không nổi danh mới là lạ, nha đầu này, ý định hủy hình tượng học viện.
“Vậy không cần nói!” Nam Cung Ly nhún nhún vai, không dao động.
Viện trưởng đại nhân mặt đen đến không thể lại đen hơn, vốn là tính kế nha đầu, không nghĩ tới bị nàng tính kế ngược lại.
“Nếu là trừng phạt, bọn họ làm theo là được.” Suy nghĩ vừa chuyển, viện trưởng đại nhân bỗng nhiên thỏa hiệp, khóe môi nhếch lên nụ cười ý vị không rõ.
Mọi người lớp khác đột nhiên rùng mình một cái, thẳng đến khi Nam Cung Ly dẫn lớp 22 hoàn toàn biến mất đi xa, lúc này các vị đạo sư mới bỗng nhiên hoàn hồn.
Như thế nào kéo đến lớp tái rồi?
Bọn họ vốn là muốn lập tức giải trừ lớp 22 Linh Giả mà, còn có Lăng Ngữ và Nam Cung Ngạo Tuyết chết, chẳng lẽ cứ như vậy tính?
Không đúng, trọng điểm là, vì cái gì bọn họ cũng muốn tiếp nhận trừng phạt?
Khom lưng xin lỗi lớp 22, bọn họ tình nguyện đâm đầu chết.
“Sợ cái gì, dù sao bọn họ cũng không có khả năng đoạt giải nhất.” Một câu, mọi người nháy mắt thoải mái, nhìn bọn họ xem đều lo lắng cái gì, ai đều có khả năng đoạt giải nhất, duy chỉ lớp 22, muốn cho bọn họ xin lỗi ở trước mặt mọi người, kiếp sau đi.
Dọc theo đường đi, mọi người lớp 22 cảm xúc trầm thấp, bảo trì trầm mặc.
“Mọi người cũng đều thấy được, một tháng sau lớp chúng ta sẽ quyết đấu với các lớp khác, nếu muốn không bị giải tán, chỉ có đoạt giải quán quân.” Nam Cung Ly dừng bước, bỗng nhiên quay đầu, nhìn mọi người nói.
Nghe được đoạt giải nhất, chúng thiếu niên nhịn không được nhếch môi cười khổ, một tháng ngắn ngủn, cho dù là ăn linh quả thần vật cũng không có khả năng lấy được quán quân ở trong lớp tái.
Bọn họ thậm chí nghiêm trọng hoài nghi viện trưởng đại nhân như vậy có tính là uyển chuyển giải trừ lớp 22 hay không, rốt cuộc ai đều biết, lấy thực lực của bọn họ, có thể không lấy đệ nhất đếm ngược đã tính không tồi rồi, ôi, đoạt giải nhất, thiệt tình đủ vui đùa.
“Nam Cung, không phải chúng ta nâng cao chí khí của người khác diệt uy phong của mình, chuyện này, thật sự là không có khả năng.” Thiếu niên nhịn không được mở miệng nói, vốn không muốn nói lời ủ rũ ảnh hưởng tâm tình mọi người, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể như thế.
“Đúng vậy, làm chúng ta lấy được thứ tự khác còn tốt, đoạt giải quán quân, không khỏi có chút làm khó người khác.”
“Lại nói nhân số lớp chúng ta chỉ bằng một nửa lớp khác, lớp tái, khẳng định có hại.”
“Cho nên, các ngươi quyết định nhận thua?” Nam Cung Ly nhướng mày, hỏi ngược lại.
Mọi người trần mặc, hiện trường nháy mắt an tĩnh xuống.
“Nếu các ngươi muốn nhận thua, ta sẽ không có bất luận ý kiến phản đối gì, hơn nữa hiện tại lập tức có thể trở về nói cho viện trưởng đại nhân.” Nam Cung Ly dù bận vẫn ung dung mà nhìn mọi người, tùy ý nói.
Nếu đây là lựa chọn của bọn họ, nàng cũng nhận, cùng với kéo bọn họ, còn không bằng giải tán như vậy, từng người tiêu sái, dù sao lúc ban đầu nàng đáp ứng làm đạo sư lớp 22 Linh Giả cũng chỉ là nể mặt lời nói khẩn thiết cùng với lời hứa các loại chỗ tốt của viện trưởng đại nhân.
“Không, chúng ta không thể nhận thua.” Mọi người theo bản năng mà phản đối, nếu cứ như vậy nhận thua, bọn họ không cam lòng.
Cho dù bọn họ lại kém cỏi, cũng tuyệt không cho phép mình làm rùa đen rút đầu, nỗ lực dù sao cũng tốt hơn cái gì cũng không làm.
“Cho nên thế nào?” Nam Cung Ly hừ nhẹ, trong mắt hàm chứa một chút trào phúng nhè nhẹ: “Ta thấy các ngươi vẫn là nhận thua đi, ngay cả dũng khí hạ quyết tâm đều không có, trận lớp tái này, như mọi người dự đoán vậy, các ngươi không những không chiếm được quán quân, hơn nữa vẫn là rác rưởi danh xứng với thực.”
“Đủ rồi, chúng ta không phải rác rưởi!” Lặp đi lặp lại nhiều lần nhục nhã, rốt cuộc làm mọi người bùng nổ, chúng thiếu niên tức giận mà trừng mắt nhìn Nam Cung Ly.
Người khác nói bọn họ là rác rưởi còn chưa tính, thân là đạo sư của bọn họ, sao có thể đả kích sự tự tin của bọn họ như thế?
“Mặc kệ thế nào, chúng ta tuyệt không nhận thua.”
“Đúng vậy, đấu thì đấu, ai nói chúng ta nhất định sẽ xếp cuối cùng.”
“Cho nên, các ngươi đáp ứng tham gia lớp tái một tháng sau?” Ánh mắt Nam Cung Ly đảo qua mọi người, âm thanh bình tĩnh như cũ, nhìn không ra chút vui giận nào.
Mọi người cứng lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đáy mắt hiện lên vẻ kiên định.
“Chúng ta nguyện ý ra sức một lần.” Mặc kệ kết quả như thế nào, dù sao cũng tốt hơn cái gì cũng chưa bắt đầu đã nhận thua.
“Thực tốt, một tháng kế tiếp vừa khổ vừa mệt, vì lớp tái sắp đến, hy vọng mọi người chịu đựng.” Nam Cung Ly gật gật đầu, đáy mắt xẹt qua vẻ vui mừng.
“Như vậy thì tốt, thiên tài giống như bản công tử nên ngốc ở lớp ưu tú nhất.” Bách Lý Tô đùa bỡn ngón tay ngọc, khóe môi nâng lên nụ cười tà tứ câu người.
Tư Đồ Kiệt trên xe lăn chỉ là nghiêng đầu nhàn nhạt thoáng nhìn, biểu tình thâm sâu khó dò, thấy không rõ cảm xúc.
Một đoạn thời gian kế tiếp, trong học viện thường xuyên có thể thấy được tình cảnh lớp 22 Linh Giả quần thể rèn luyện.
Ban ngày rèn luyện, buổi tối đả tọa hấp thu, trong lúc đó còn xen kẽ một ít lời bình kiến nghị của Bách Lý Tô, Nam Cung Ly.
Thời gian nhoáng lên, hơn nửa tháng qua đi, thể chất thân thể mọi người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa, bởi vì lúc trước ở Mê Tung trận hấp thu năng lượng của Kim Quan Hoàng Hậu, tu vi của mọi người cũng có tinh tiến thật lớn, thậm chí không ít người đột phá bình cảnh, thành công thăng cấp.
Mọi người tình cảm mãnh liệt tăng vọt, sửa lại uể oải suy sút lúc trước, hơn nửa tháng tới tiến bộ, làm mọi người tràn đầy tin tưởng xưa nay chưa từng có.
Không thử không biết, nỗ lực và thành quả mấy ngày này, làm cho bọn họ lần đầu tiên bắt đầu tin tưởng, chỉ cần lòng mang hy vọng, nỗ lực tiến thủ, thành công gần trong gang tấc.
Bọn họ không phải rác rưởi, bọn họ cũng có kiêu ngạo thuộc về mình.
“Từ giờ trở đi, mọi người ngừng tu luyện, kế tiếp huấn luyện mọi người đoàn đội kết hợp.” Nam Cung Ly đứng ở giữa đám người, ánh mắt nhìn quét toàn trường, đánh gãy mọi người tu luyện.
Nếu là đoàn thể tái, chân chính khảo nghiệm chính là thực lực đoàn đội, là thành viên toàn bộ lớp ăn ý và phối hợp, chỉ có như vậy, mới có thể đột phá, lấy được thành tích lý tưởng ở trận chung kết.
Mọi người lớp 22 Linh Giả không có bất luận chần chờ gì, trên thực tế, trải qua nửa tháng rèn luyện này, mọi người đã phục tùng không điều kiện đối với Nam Cung Ly, bởi vì bọn họ biết, tất cả quyết định của nàng, chỉ vì làm bọn hắn càng tốt hơn.
Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn, an tĩnh mà nhìn chăm chú vào đám người Nam Cung Ly bên này, những cái gọi là huấn luyện ăn ý đó, đúng là xuất từ miệng của hắn.
Bốn điện phong vân đứng ở bên cạnh sân thể dục học viện, nhìn lớp 22 bên này.
Tư Đồ Khiếu biểu tình phức tạp, ánh mắt không hề chớp nhìn chằm chằm Nam Cung Ly đứng ở giữa đám người, một bộ thanh y, khuôn mặt tuyệt sắc, hai tròng mắt tươi đẹp lập loè sức sống linh động, toàn thân lộ ra mị lực nói không nên lời.
Nữ nhân vốn thuộc về hắn này, hiện giờ, ngay cả nửa ánh mắt đều không muốn bố thí cho hắn.
Trước mắt nàng loá mắt, tự tin, nhìn không tới một chút bóng dáng lúc trước.
“Lớp tái lần này, toàn bộ học viện đều oanh động, các ngươi nói bọn họ có thể thuận lợi đoạt giải quán quân sao?” Lam Hạo Vũ nhìn về phương hướng đám người Nam Cung Ly, hỏi mấy người bên cạnh.
Nếu không thể đoạt giải nhất, dựa theo ước định, lớp 22 Linh Giả bị giải tán, tất cả học viên lớp 22 Linh Giả cũng rời khỏi học viện.
Trận lớp tái này, có thể nói liên quan đến vận mệnh của bọn họ, quyết định bọn họ có thể tiếp tục ngốc ở bên trong học viện hay không.
“Có nàng ở, có lẽ sẽ có kinh hỉ (ngạc nhiên, vui mừng) đi.” Nam Diệp Phong ngoắc ngoắc khóe môi, ánh mắt trêu đùa mà dừng ở trên người Tư Đồ Khiếu: “Hôm nay không phải Khiếu huynh tới hây chuyện sao, chẳng lẽ là ngươi đã quên tiểu thư Ngạo Tuyết chết?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.