Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 93: Linh Giả Cấp Năm, Quá Trâu Bò
Cửu Quân
28/05/2023
Trên đường giao thông tắc nghẽn, đường phố vốn rộng mở lúc này đứng đầy người, liếc mắt một cái nhìn lại một mảnh đen nghìn nghịt, thay vì nói là đi lại, không bằng nói là chen chúc.
“Sớm biết vậy ra cửa sớm một chút, đợi lát nữa đi qua cũng không biết có vị trí tốt chút hay không.” Thiếu niên oán giận, đáy mắt không thiếu thất vọng.
“Còn vị trí tốt, ta thấy có thể có vị trí đã không tồi rồi.” Một người khác lắc đầu, hắn nhưng không có lòng tham như vậy, chỉ cần có vị trí ngồi đã thỏa mãn.
“Tinh anh hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh quyết đấu xưa nay đều là hút mắt người, nghe nói quán quân thi đấu năm kia trực tiếp được Tây Phong đế quốc tuyển nhận, trở thành một nhân vật dưới trướng đế quân, hưởng thụ các loại đãi ngộ……”
“Đừng nói là quán quân, tất cả thành viên có thể tham gia quyết đấu tinh anh tái đều được các đại đế quốc hoặc là vương quốc tranh đoạt hấp thu được không.”
“Đúng vậy, có thể tham gia nhưng đều là nhân tài hai đại học viện.”
……
Mọi người vừa chậm rãi chen về phía trước, vừa nhàm chán mà đàm luận quyết đấu tinh anh giữa hai đại học viện bao năm qua.
Hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh có lực lượng ngang nhau, gần như là thay phiên đoạt quán quân, mà lúc này đây, đến tột cùng ai có thể lấy được quán quân còn không nhất định.
Chờ đến khi đám người Nam Cung Ly dịch đến quảng trường Tây Phong đã là nửa canh giờ sau, ra khỏi đám người, mọi người hung hăng mà thở ra một ngụm trọc khí, còn tiếp tục chen nữa, phỏng chừng một đám muốn nghẹn đến nội thương.
Khi tới quảng trường không có bất ngờ gì xảy ra đã ngồi đầy người, may mà bọn họ đã được an bài chỗ ngồi trước, toàn bộ quảng trường tiếng người ồn ào, vô cùng náo nhiệt, người đông nghìn nghịt, thoạt nhìn rất là đồ sộ.
Ở dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đám người Nam Cung Ly được đưa tới khu thi đấu, mà Đan lão, Nam Cung Liệt và hai vị đạo sư được cung cung kính kính mời đến trên đài khách quý, Tiểu Huyền Ngọc và Nam Cung Ly ngồi ở cùng nhau.
Toàn bộ đài thi đấu bố trí thật sự là xa hoa đại khí, đài thi đấu to như vậy được trải bằng một khối vải nhung màu đen, thoạt nhìn trang trọng nghiêm túc, phía trước đài chính bày một loạt bồn hoa tinh xảo, rất xa đã có thể cảm nhận được linh khí trên những bồn hoa đó phát ra.
Dưới đài thi đấu ở phía trước bày mười bộ bàn ghế, mặt bàn dùng cẩm bố màu vàng trải, cách đài bình thẩm hai mươi bước chính là khu khách quý, hai trăm cái đệm sơn vàng thoạt nhìn chói lọi, ở dưới ánh mặt trười chói lóa mù mắt người.
Thật lâu sau, mười vị bình thẩm rốt cuộc nhập tọa, khu khách quý đủ quân số, viện trưởng hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh ngồi ở vị trí giữa đài bình thẩm.
Một lão giả râu bạc tóc bạc, thoạt nhìn tinh thần quắc thước đi lên đài, quảng trường vốn náo nhiệt nháy mắt nổ mạnh, mọi người ồn ào, trong mắt lóe hưng phấn cuồng nhiệt.
“Là Ninh lão, không nghĩ tới thế nhưng có thể mời được lão nhân gia ông tới chủ trì trận thi đấu này.” Thiếu niên hô nhỏ, đáy mắt lóe sáng, tràn đầy sùng bái kính ngưỡng.
Ninh lão, đệ nhất cường giả Tây Phong đế quốc, thực lực cường đại khó lường, nếu nói Đan lão là nhân vật linh hồn đan giới, như vậy Ninh lão lại cùng cấp với lĩnh quân Linh Giả, được tất cả Linh Giả ngưỡng mộ sùng bái.
“Ha ha, xem ra trận thi đấu này càng ngày càng đẹp, có thể mời được đệ nhất cường giả tọa trấn, có thể nghĩ tầm quan trọng này.”
“Nếu biểu hiện xuất sắc, không chuẩn có thể vào được mắt Ninh lão, nếu không cẩn thận có thể bái Ninh lão làm sư, vậy lại là hạnh phúc nhất.”
“Suy nghĩ nhiều, Ninh lão người ta cũng không thu đồ đệ, nghe nói mấy năm nay người tìm tới đều mau đạp vỡ ngạch cửa, ngươi thấy ông nhả ra sao?”
……
Mọi người ngươi một lời, ta một câu, biểu đạt hưng phấn mênh mông trong lòng.
Ánh mắt Nam Cung Ly cũng dừng ở trên người vị Ninh lão kia, chỉ cảm thấy cả người ông thanh lãnh đạm mạc, cho người ta cảm giác có chút cao ngạo, nhưng mà cường giả trên đời này phần lớn đều là cao ngạo.
“Lão hủ tuyên bố, quyết đấu tinh anh giữa học viên hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh chính thức bắt đầu, vòng đầu tiên, trắc linh lực!” Ánh mắt Ninh lão nhìn quét toàn trường, đôi tay khẽ giơ lên, toàn trường ồn ào nháy mắt an tĩnh xuống, sau đó lập tức nghe được âm thanh trong khàn khàn lộ ra thanh lãnh của ông truyền ra.
Lời nói ngắn gọn, đi thẳng vào chủ đề, vừa lên đài đã tuyên bố bắt đầu thi đấu.
Mọi người ngẩn ra, được rồi, thi đấu trước kia đều nói lung tung một đống lớn, hiện tại quá ngắn gọn bọn họ ngược lại có chút không quen.
Trắc linh lực, cũng chính là thí nghiệm cấp bậc linh lực của tất cả người dự thi, sau đó căn cứ biểu hiện của mỗi người, đại khái hiểu biết một chút thực lực hai bên thi đấu, cùng với nói là một vòng thí nghiệm, không bằng nói là món khai vị trước thi đấu.
Nhưng mà thí nghiệm linh lực lần này cùng khác trước, hình thức có chút biến hóa, nguyên lý lại là giống nhau.
Theo Ninh lão ra lệnh một tiếng, thực mau đã có nhân viên công tác mang lên một cái bàn đặt ở vị trí trung tâm, mặt bàn trải vải nhung màu xanh lá, giữa bàn đặt một cái bình hoa chế tạo từ thủy tinh, trong bình chứa nước, ở dưới ánh mặt trời, chiết xạ rực rỡ, lộng lẫy loá mắt.
Mà làm Nam Cung Ly kỳ quái chính là trong bình thủy tinh cắm hoa tạo hình tinh xảo, bộ phận cành lá là dùng tinh thạch màu xanh nhạt chế tạo, phía trên cành lá thì điểm xuyết hoa thủy tinh tinh xảo không màu.
Nhìn thấy vậy, Nam Cung Ly đều hoài nghi mấy thứ này là hàng mỹ nghệ từ hiện đại xuyên không vận chuyển lại đây.
“Đây chính là bình hoa thí nghiệm được chế tạo đặc biệt, lát đi lên, tay đặt ở phía trên bình hoa, thúc giục linh lực là được.” Lam Hạo Vũ ở bên cạnh giống như nhìn ra Nam Cung Ly nghi hoặc khó hiểu, cò lòng tốt mà giải thích nói.
Đông Khải, Tây Minh mỗi bên đều có tám học viện dự thi, thí nghiệm linh lực thì xem kẽ tiến hành.
Vị đầu tiên được tọc tên là một vị học viên Tây Minh tên là Kiều Thanh.
“Bắt đầu rồi!” Mọi người hưng phấn mà nhìn chằm chằm mặt bàn, mặt đầy vẻ chờ mong.
Thiếu niên nặc một bộ thanh bào, khuôn mặt tuấn dật, cả người lộ ra khí chất thanh lãnh, dáng vẻ trên dưới 17 tuổi, lại thấy hắn tiến lên, đứng yên ở trước bàn đặt bình thủy tinh.
“Ha ha, lập tức có thể thấy hoa thủy tinh!” Thiếu niên kích động không thôi, ánh mắt nhìn chằm chằm hoa thủy tinh không màu kia, vô cùng nóng rực.
Loại thí nghiệm linh lực này nhưng không thể so với tầm thường, đã sớm nghe nói qua bình thủy tinh kinh diễm, hiện giờ có thể chính mắt thấy, tự nhiên phấn khởi không thôi.
Ở trong mọi người chờ mong, bàn tay to khớp xương rõ ràng của thiếu niên vươn ra, đặt ở trên bình thủy tinh, ý niệm thúc giục, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng hội tụ tới bình thủy tinh, ‘xuy’ một tiếng, không khí dao động, ngay sau đó hoa trong bình thủy tinh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa.
Cành lá thủy tinh màu xanh nhạt thoáng chốc nhuộm thành xanh biếc, hoa thủy tinh không màu càng như ném vào bên trong ao máu, một đóa, hai đóa, ba đóa, bốn đóa, năm đóa, năm đóa hoa thủy tinh đỏ như máu, lộng lẫy bắt mắt, loá mắt kinh tâm, mọi người xem đến không khỏi trước mắt sáng ngời, đáy mắt lộ ra cực hạn vui mừng.
Nam Cung Ly nheo mắt, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh diễm, so với thí nghiệm cầu thủy tinh truyền thống, bình hoa thủy tinh trước mắt lại là đổi mới xuất sắc hơn một ít, thoạt nhìn cũng càng thêm kinh tâm vui mắt.
Năm đóa hoa thủy tinh bị nhuộm thành màu đỏ kia không thể nghi ngờ đại biểu cho thực lực Linh Giả cấp năm của thiếu niên.
“Mẹ nó, Linh Giả cấp năm, quá trâu bò.” Thiếu niên giật mình một cái, bị kích thích đến nhịn không được nói tục ra miệng.
“Quả nhiên không hổ là học viên tinh anh học viện Tây Minh chọn lựa ra, chậc chậc, Linh Giả cấp năm trẻ tuổi như thế, quả thực quá điên cuồng.”
“Oa, thật soái, thật là lợi hại.” Thiếu nữ hoa si, từng trận thét chói tai.
Thành tích vừa ra, hiện trường lại lần nữa ồn ào lên, các loại hoan hô sôi trào.
Thực lực Linh Giả cấp năm bày ra, vẻ mặt mọi người học viện Đông Khải nháy mắt trở nên nghiêm túc, xem ra đối thủ của bọn họ không thể khinh thường được.
Tiểu Huyền Ngọc trên chỗ ngồi bĩu môi, không cho là đúng, ở trong lòng hắn, nhị tỷ nhà hắn mới là lợi hại nhất.
“Vị tiếp theo, Tuyết Vô Ưu Đông Khải!” Ninh lão đọc tên, Tuyết Vô Ưu bạch y thắng tuyết, khí chất xuất trần đi đến trên đài.
“Oa, còn soái hơn vừa rồi.”
“Lạnh lùng, khốc khốc, làn da còn tốt hơn ta.”
“Tuấn dật xuất trần, trong thiên hạ thế nhưng còn có nam tử tuyệt sắc như vậy.”
“Nghe nói hắn là Thái Tử điện hạ Tuyết Vực vương quốc.”
Tuyết Vô Ưu vừa xuất hiện, hiện trường thét chói tai càng to hơn vừa rồi, ánh mắt không ít nữ hoa si dính ở trên người hắn thật lâu chưa từng dời đi.
Viện trưởng Phượng Âm vừa lòng mà ngoắc ngoắc môi đối với lực ảnh hưởng Tuyết Vô Ưu mang đến, này mới chỉ là bắt đầu, xuất sắc ở phía sau, ông đắc ý nhất cũng không phải là Tuyết Vô Ưu.
Tuyết Vô Ưu tiến lên, học theo dáng vẻ của học viên Tây Minh vừa rồi, duỗi tay phủ lên bình thủy tinh, ý niệm thúc giục, ‘xuy’ một tiếng, ánh sáng đỏ bừng lên, bức thẳng đến hoa thủy tinh, lại thấy hoa thủy tinh không màu nhanh chóng bị nhuộm thành lửa đỏ diễm lệ, lộng lẫy bắt mắt, giống như ánh nắng chiều trên bầu trời, sáng lạn đến cực điểm.
Cành lá từ xanh nhạt biến thành xanh biếc lại đến xanh sẫm, được vải nhung màu xanh lá phía dưới phụ trợ, liếc mắt một cái nhìn lại, giống như một dải cỏ xanh trên mặt đất, cánh hoa đón gió phấp phới, năm đóa hoa thủy tinh diễm lệ tắm gội ánh mặt trời, tất cả đều tràn ngập sức sống, làm người nhịn không được than thở, chỉ liếc mắt một cái, đã làm người phát ra kích động mênh mông từ nội tâm, có loại xúc động muốn cất chứa.
“Lại là Linh Giả cấp năm!”
“Hơn nữa linh lực còn nồng đậm hơn của Kiều Thanh, các ngươi xem màu sắc cành lá kia, ta nhớ rõ Kiều Thanh cũng chỉ mới xanh biếc mà thôi.”
“Ha ha, này còn cần nói sao, Thái Tử Tuyết Vô Ưu rõ ràng càng tốt hơn.”
Mọi người kích động, quả nhiên là đấu trường thiên tài, tùy tiện hai người đi lên chính là Linh Giả cấp năm, thiên phú thực lực bực này, quả thực làm người hâm mộ ghen tị hận, trời biết bọn họ tuổi này có thể đột phá Linh Giả cấp ba cũng đã cảm ơn trời đất.
“Không nghĩ tới chất lượng Đông Khải các ngươi cũng không tồi, tiểu tử này thế nhưng là người Tuyết Vực vương quốc, có nhi tử như vậy, phỏng chừng Tuyết lão tặc sẽ vụng trộm vui vẻ đi.” Viện trưởng Tây Minh Kim Diệu ngoài cười nhưng trong không cười mà nói, ánh mắt lại vô cùng u ám.
“Ha ha, cũng thế cũng thế, Kim huynh bên này cũng đều là nhân tài.” Viện trưởng Phượng Âm ngoắc ngoắc môi, nhàn nhạt mà trả lời.
Dư lại cũng lục tục lên đài, Tây Minh bên này trừ bỏ Kiều Thanh, còn có hai người khác là Linh Giả cấp năm, còn lại đều là Linh Giả cấp bốn, Đông Khải bên này trắc ra Linh Giả cấp năm thì có Tuyết Vô Ưu, Nam Diệp Phong và Tư Đồ Khiếu, Lam Hạo Vũ và hai thiếu niên khác đều là Linh Giả cấp bốn.
Lúc nhìn thấy Tư Đồ Khiếu là cấp năm, Nam Cung Ly kinh ngạc một chút, rốt cuộc lúc mới vừa khai giảng hắn chỉ mới là cấp bốn, xem ra ở trong khoảng thời gian nàng bế quan này hắn cũng đột phá.
Bạch Thược đứng ở trên đài, một bộ váy áo màu hồng nhạt bao vây lấy thân hình mạn diệu của nàng ta, khuôn mặt tuyệt sắc lộ ra thanh cao ngạo khí, bởi vì trước mắt là nữ tử thi đấu duy nhất, cho nên vừa lên đài, nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt.
“Thật xinh đẹp, không nghĩ tới còn có nữ nhân có thể đột phá trùng vây tiến vào quyết đấu tinh anh.”
“Ha, đầu năm nay nữ nhân lớn lên xinh đẹp lại có thực lực càng ngày càng ít, Bạch Thược, là Bạch gia kia sao?”
“Nữ oa oa này nhìn không tồi.”
……
Dưới đài tiếng tán dương hoan hô không ngừng, cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người cùng với những ánh mắt nóng rực dừng ở trên người mình kia, Bạch Thược kiêu ngạo mà ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phương hướng Nam Cung Ly, mang theo một chút khoe khoang và khiêu khích.
Xem đi, mình mới là ưu tú nhất lợi hại nhất, Nam Cung Ly nàng, ngay cả một ngón tay của mình đều không bằng.
Nam Cung Ly trên chỗ ngồi cười lạnh, đáy mắt không gợn sóng, căn bản không để khiêu khích của nàng ta ở trong mắt, ở trong mắt nàng, nữ nhân này quả thực dại dột đến có thể trực tiếp đi đâm tường.
Ở trong mọi người chờ mong, Bạch Thược rốt cuộc vươn tay ngọc phủ lên bình thủy tinh, thúc giục linh lực, rót vào bình thủy tinh.
Xuy!
Không khí dao động, một luồng sáng đỏ chói mắt bắn ra, cành lá chống đỡ hoa thủy tinh không màu thoáng chốc nhuộm thành vẻ diễm lệ, một đóa, hai đóa, trực tiếp nhảy đến năm đóa, màu sắc cành lá cũng theo đó biến hóa, xanh biếc loá mắt, sức sống bừng bừng.
Ầm!
Hiện trường oanh động, giống như chảo dầu sôi trào, nháy mắt nổ mạnh lên, ánh mắt mọi người nhìn về phía Bạch Thược càng thêm vô cùng lửa nóng.
“Sớm biết vậy ra cửa sớm một chút, đợi lát nữa đi qua cũng không biết có vị trí tốt chút hay không.” Thiếu niên oán giận, đáy mắt không thiếu thất vọng.
“Còn vị trí tốt, ta thấy có thể có vị trí đã không tồi rồi.” Một người khác lắc đầu, hắn nhưng không có lòng tham như vậy, chỉ cần có vị trí ngồi đã thỏa mãn.
“Tinh anh hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh quyết đấu xưa nay đều là hút mắt người, nghe nói quán quân thi đấu năm kia trực tiếp được Tây Phong đế quốc tuyển nhận, trở thành một nhân vật dưới trướng đế quân, hưởng thụ các loại đãi ngộ……”
“Đừng nói là quán quân, tất cả thành viên có thể tham gia quyết đấu tinh anh tái đều được các đại đế quốc hoặc là vương quốc tranh đoạt hấp thu được không.”
“Đúng vậy, có thể tham gia nhưng đều là nhân tài hai đại học viện.”
……
Mọi người vừa chậm rãi chen về phía trước, vừa nhàm chán mà đàm luận quyết đấu tinh anh giữa hai đại học viện bao năm qua.
Hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh có lực lượng ngang nhau, gần như là thay phiên đoạt quán quân, mà lúc này đây, đến tột cùng ai có thể lấy được quán quân còn không nhất định.
Chờ đến khi đám người Nam Cung Ly dịch đến quảng trường Tây Phong đã là nửa canh giờ sau, ra khỏi đám người, mọi người hung hăng mà thở ra một ngụm trọc khí, còn tiếp tục chen nữa, phỏng chừng một đám muốn nghẹn đến nội thương.
Khi tới quảng trường không có bất ngờ gì xảy ra đã ngồi đầy người, may mà bọn họ đã được an bài chỗ ngồi trước, toàn bộ quảng trường tiếng người ồn ào, vô cùng náo nhiệt, người đông nghìn nghịt, thoạt nhìn rất là đồ sộ.
Ở dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đám người Nam Cung Ly được đưa tới khu thi đấu, mà Đan lão, Nam Cung Liệt và hai vị đạo sư được cung cung kính kính mời đến trên đài khách quý, Tiểu Huyền Ngọc và Nam Cung Ly ngồi ở cùng nhau.
Toàn bộ đài thi đấu bố trí thật sự là xa hoa đại khí, đài thi đấu to như vậy được trải bằng một khối vải nhung màu đen, thoạt nhìn trang trọng nghiêm túc, phía trước đài chính bày một loạt bồn hoa tinh xảo, rất xa đã có thể cảm nhận được linh khí trên những bồn hoa đó phát ra.
Dưới đài thi đấu ở phía trước bày mười bộ bàn ghế, mặt bàn dùng cẩm bố màu vàng trải, cách đài bình thẩm hai mươi bước chính là khu khách quý, hai trăm cái đệm sơn vàng thoạt nhìn chói lọi, ở dưới ánh mặt trười chói lóa mù mắt người.
Thật lâu sau, mười vị bình thẩm rốt cuộc nhập tọa, khu khách quý đủ quân số, viện trưởng hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh ngồi ở vị trí giữa đài bình thẩm.
Một lão giả râu bạc tóc bạc, thoạt nhìn tinh thần quắc thước đi lên đài, quảng trường vốn náo nhiệt nháy mắt nổ mạnh, mọi người ồn ào, trong mắt lóe hưng phấn cuồng nhiệt.
“Là Ninh lão, không nghĩ tới thế nhưng có thể mời được lão nhân gia ông tới chủ trì trận thi đấu này.” Thiếu niên hô nhỏ, đáy mắt lóe sáng, tràn đầy sùng bái kính ngưỡng.
Ninh lão, đệ nhất cường giả Tây Phong đế quốc, thực lực cường đại khó lường, nếu nói Đan lão là nhân vật linh hồn đan giới, như vậy Ninh lão lại cùng cấp với lĩnh quân Linh Giả, được tất cả Linh Giả ngưỡng mộ sùng bái.
“Ha ha, xem ra trận thi đấu này càng ngày càng đẹp, có thể mời được đệ nhất cường giả tọa trấn, có thể nghĩ tầm quan trọng này.”
“Nếu biểu hiện xuất sắc, không chuẩn có thể vào được mắt Ninh lão, nếu không cẩn thận có thể bái Ninh lão làm sư, vậy lại là hạnh phúc nhất.”
“Suy nghĩ nhiều, Ninh lão người ta cũng không thu đồ đệ, nghe nói mấy năm nay người tìm tới đều mau đạp vỡ ngạch cửa, ngươi thấy ông nhả ra sao?”
……
Mọi người ngươi một lời, ta một câu, biểu đạt hưng phấn mênh mông trong lòng.
Ánh mắt Nam Cung Ly cũng dừng ở trên người vị Ninh lão kia, chỉ cảm thấy cả người ông thanh lãnh đạm mạc, cho người ta cảm giác có chút cao ngạo, nhưng mà cường giả trên đời này phần lớn đều là cao ngạo.
“Lão hủ tuyên bố, quyết đấu tinh anh giữa học viên hai đại học viện Đông Khải, Tây Minh chính thức bắt đầu, vòng đầu tiên, trắc linh lực!” Ánh mắt Ninh lão nhìn quét toàn trường, đôi tay khẽ giơ lên, toàn trường ồn ào nháy mắt an tĩnh xuống, sau đó lập tức nghe được âm thanh trong khàn khàn lộ ra thanh lãnh của ông truyền ra.
Lời nói ngắn gọn, đi thẳng vào chủ đề, vừa lên đài đã tuyên bố bắt đầu thi đấu.
Mọi người ngẩn ra, được rồi, thi đấu trước kia đều nói lung tung một đống lớn, hiện tại quá ngắn gọn bọn họ ngược lại có chút không quen.
Trắc linh lực, cũng chính là thí nghiệm cấp bậc linh lực của tất cả người dự thi, sau đó căn cứ biểu hiện của mỗi người, đại khái hiểu biết một chút thực lực hai bên thi đấu, cùng với nói là một vòng thí nghiệm, không bằng nói là món khai vị trước thi đấu.
Nhưng mà thí nghiệm linh lực lần này cùng khác trước, hình thức có chút biến hóa, nguyên lý lại là giống nhau.
Theo Ninh lão ra lệnh một tiếng, thực mau đã có nhân viên công tác mang lên một cái bàn đặt ở vị trí trung tâm, mặt bàn trải vải nhung màu xanh lá, giữa bàn đặt một cái bình hoa chế tạo từ thủy tinh, trong bình chứa nước, ở dưới ánh mặt trời, chiết xạ rực rỡ, lộng lẫy loá mắt.
Mà làm Nam Cung Ly kỳ quái chính là trong bình thủy tinh cắm hoa tạo hình tinh xảo, bộ phận cành lá là dùng tinh thạch màu xanh nhạt chế tạo, phía trên cành lá thì điểm xuyết hoa thủy tinh tinh xảo không màu.
Nhìn thấy vậy, Nam Cung Ly đều hoài nghi mấy thứ này là hàng mỹ nghệ từ hiện đại xuyên không vận chuyển lại đây.
“Đây chính là bình hoa thí nghiệm được chế tạo đặc biệt, lát đi lên, tay đặt ở phía trên bình hoa, thúc giục linh lực là được.” Lam Hạo Vũ ở bên cạnh giống như nhìn ra Nam Cung Ly nghi hoặc khó hiểu, cò lòng tốt mà giải thích nói.
Đông Khải, Tây Minh mỗi bên đều có tám học viện dự thi, thí nghiệm linh lực thì xem kẽ tiến hành.
Vị đầu tiên được tọc tên là một vị học viên Tây Minh tên là Kiều Thanh.
“Bắt đầu rồi!” Mọi người hưng phấn mà nhìn chằm chằm mặt bàn, mặt đầy vẻ chờ mong.
Thiếu niên nặc một bộ thanh bào, khuôn mặt tuấn dật, cả người lộ ra khí chất thanh lãnh, dáng vẻ trên dưới 17 tuổi, lại thấy hắn tiến lên, đứng yên ở trước bàn đặt bình thủy tinh.
“Ha ha, lập tức có thể thấy hoa thủy tinh!” Thiếu niên kích động không thôi, ánh mắt nhìn chằm chằm hoa thủy tinh không màu kia, vô cùng nóng rực.
Loại thí nghiệm linh lực này nhưng không thể so với tầm thường, đã sớm nghe nói qua bình thủy tinh kinh diễm, hiện giờ có thể chính mắt thấy, tự nhiên phấn khởi không thôi.
Ở trong mọi người chờ mong, bàn tay to khớp xương rõ ràng của thiếu niên vươn ra, đặt ở trên bình thủy tinh, ý niệm thúc giục, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng hội tụ tới bình thủy tinh, ‘xuy’ một tiếng, không khí dao động, ngay sau đó hoa trong bình thủy tinh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa.
Cành lá thủy tinh màu xanh nhạt thoáng chốc nhuộm thành xanh biếc, hoa thủy tinh không màu càng như ném vào bên trong ao máu, một đóa, hai đóa, ba đóa, bốn đóa, năm đóa, năm đóa hoa thủy tinh đỏ như máu, lộng lẫy bắt mắt, loá mắt kinh tâm, mọi người xem đến không khỏi trước mắt sáng ngời, đáy mắt lộ ra cực hạn vui mừng.
Nam Cung Ly nheo mắt, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh diễm, so với thí nghiệm cầu thủy tinh truyền thống, bình hoa thủy tinh trước mắt lại là đổi mới xuất sắc hơn một ít, thoạt nhìn cũng càng thêm kinh tâm vui mắt.
Năm đóa hoa thủy tinh bị nhuộm thành màu đỏ kia không thể nghi ngờ đại biểu cho thực lực Linh Giả cấp năm của thiếu niên.
“Mẹ nó, Linh Giả cấp năm, quá trâu bò.” Thiếu niên giật mình một cái, bị kích thích đến nhịn không được nói tục ra miệng.
“Quả nhiên không hổ là học viên tinh anh học viện Tây Minh chọn lựa ra, chậc chậc, Linh Giả cấp năm trẻ tuổi như thế, quả thực quá điên cuồng.”
“Oa, thật soái, thật là lợi hại.” Thiếu nữ hoa si, từng trận thét chói tai.
Thành tích vừa ra, hiện trường lại lần nữa ồn ào lên, các loại hoan hô sôi trào.
Thực lực Linh Giả cấp năm bày ra, vẻ mặt mọi người học viện Đông Khải nháy mắt trở nên nghiêm túc, xem ra đối thủ của bọn họ không thể khinh thường được.
Tiểu Huyền Ngọc trên chỗ ngồi bĩu môi, không cho là đúng, ở trong lòng hắn, nhị tỷ nhà hắn mới là lợi hại nhất.
“Vị tiếp theo, Tuyết Vô Ưu Đông Khải!” Ninh lão đọc tên, Tuyết Vô Ưu bạch y thắng tuyết, khí chất xuất trần đi đến trên đài.
“Oa, còn soái hơn vừa rồi.”
“Lạnh lùng, khốc khốc, làn da còn tốt hơn ta.”
“Tuấn dật xuất trần, trong thiên hạ thế nhưng còn có nam tử tuyệt sắc như vậy.”
“Nghe nói hắn là Thái Tử điện hạ Tuyết Vực vương quốc.”
Tuyết Vô Ưu vừa xuất hiện, hiện trường thét chói tai càng to hơn vừa rồi, ánh mắt không ít nữ hoa si dính ở trên người hắn thật lâu chưa từng dời đi.
Viện trưởng Phượng Âm vừa lòng mà ngoắc ngoắc môi đối với lực ảnh hưởng Tuyết Vô Ưu mang đến, này mới chỉ là bắt đầu, xuất sắc ở phía sau, ông đắc ý nhất cũng không phải là Tuyết Vô Ưu.
Tuyết Vô Ưu tiến lên, học theo dáng vẻ của học viên Tây Minh vừa rồi, duỗi tay phủ lên bình thủy tinh, ý niệm thúc giục, ‘xuy’ một tiếng, ánh sáng đỏ bừng lên, bức thẳng đến hoa thủy tinh, lại thấy hoa thủy tinh không màu nhanh chóng bị nhuộm thành lửa đỏ diễm lệ, lộng lẫy bắt mắt, giống như ánh nắng chiều trên bầu trời, sáng lạn đến cực điểm.
Cành lá từ xanh nhạt biến thành xanh biếc lại đến xanh sẫm, được vải nhung màu xanh lá phía dưới phụ trợ, liếc mắt một cái nhìn lại, giống như một dải cỏ xanh trên mặt đất, cánh hoa đón gió phấp phới, năm đóa hoa thủy tinh diễm lệ tắm gội ánh mặt trời, tất cả đều tràn ngập sức sống, làm người nhịn không được than thở, chỉ liếc mắt một cái, đã làm người phát ra kích động mênh mông từ nội tâm, có loại xúc động muốn cất chứa.
“Lại là Linh Giả cấp năm!”
“Hơn nữa linh lực còn nồng đậm hơn của Kiều Thanh, các ngươi xem màu sắc cành lá kia, ta nhớ rõ Kiều Thanh cũng chỉ mới xanh biếc mà thôi.”
“Ha ha, này còn cần nói sao, Thái Tử Tuyết Vô Ưu rõ ràng càng tốt hơn.”
Mọi người kích động, quả nhiên là đấu trường thiên tài, tùy tiện hai người đi lên chính là Linh Giả cấp năm, thiên phú thực lực bực này, quả thực làm người hâm mộ ghen tị hận, trời biết bọn họ tuổi này có thể đột phá Linh Giả cấp ba cũng đã cảm ơn trời đất.
“Không nghĩ tới chất lượng Đông Khải các ngươi cũng không tồi, tiểu tử này thế nhưng là người Tuyết Vực vương quốc, có nhi tử như vậy, phỏng chừng Tuyết lão tặc sẽ vụng trộm vui vẻ đi.” Viện trưởng Tây Minh Kim Diệu ngoài cười nhưng trong không cười mà nói, ánh mắt lại vô cùng u ám.
“Ha ha, cũng thế cũng thế, Kim huynh bên này cũng đều là nhân tài.” Viện trưởng Phượng Âm ngoắc ngoắc môi, nhàn nhạt mà trả lời.
Dư lại cũng lục tục lên đài, Tây Minh bên này trừ bỏ Kiều Thanh, còn có hai người khác là Linh Giả cấp năm, còn lại đều là Linh Giả cấp bốn, Đông Khải bên này trắc ra Linh Giả cấp năm thì có Tuyết Vô Ưu, Nam Diệp Phong và Tư Đồ Khiếu, Lam Hạo Vũ và hai thiếu niên khác đều là Linh Giả cấp bốn.
Lúc nhìn thấy Tư Đồ Khiếu là cấp năm, Nam Cung Ly kinh ngạc một chút, rốt cuộc lúc mới vừa khai giảng hắn chỉ mới là cấp bốn, xem ra ở trong khoảng thời gian nàng bế quan này hắn cũng đột phá.
Bạch Thược đứng ở trên đài, một bộ váy áo màu hồng nhạt bao vây lấy thân hình mạn diệu của nàng ta, khuôn mặt tuyệt sắc lộ ra thanh cao ngạo khí, bởi vì trước mắt là nữ tử thi đấu duy nhất, cho nên vừa lên đài, nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt.
“Thật xinh đẹp, không nghĩ tới còn có nữ nhân có thể đột phá trùng vây tiến vào quyết đấu tinh anh.”
“Ha, đầu năm nay nữ nhân lớn lên xinh đẹp lại có thực lực càng ngày càng ít, Bạch Thược, là Bạch gia kia sao?”
“Nữ oa oa này nhìn không tồi.”
……
Dưới đài tiếng tán dương hoan hô không ngừng, cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người cùng với những ánh mắt nóng rực dừng ở trên người mình kia, Bạch Thược kiêu ngạo mà ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phương hướng Nam Cung Ly, mang theo một chút khoe khoang và khiêu khích.
Xem đi, mình mới là ưu tú nhất lợi hại nhất, Nam Cung Ly nàng, ngay cả một ngón tay của mình đều không bằng.
Nam Cung Ly trên chỗ ngồi cười lạnh, đáy mắt không gợn sóng, căn bản không để khiêu khích của nàng ta ở trong mắt, ở trong mắt nàng, nữ nhân này quả thực dại dột đến có thể trực tiếp đi đâm tường.
Ở trong mọi người chờ mong, Bạch Thược rốt cuộc vươn tay ngọc phủ lên bình thủy tinh, thúc giục linh lực, rót vào bình thủy tinh.
Xuy!
Không khí dao động, một luồng sáng đỏ chói mắt bắn ra, cành lá chống đỡ hoa thủy tinh không màu thoáng chốc nhuộm thành vẻ diễm lệ, một đóa, hai đóa, trực tiếp nhảy đến năm đóa, màu sắc cành lá cũng theo đó biến hóa, xanh biếc loá mắt, sức sống bừng bừng.
Ầm!
Hiện trường oanh động, giống như chảo dầu sôi trào, nháy mắt nổ mạnh lên, ánh mắt mọi người nhìn về phía Bạch Thược càng thêm vô cùng lửa nóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.