Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 56: Mỹ Nam Yêu Nghiệt
Cửu Quân
27/05/2023
Cảm nhận được mọi người tập thể đối chán ghét bài xích mình, biểu tình Nam Cung Ly nhàn nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, không có một chút sắc mặt giận dữ: “Mọi người xin cứ tự nhiên, nếu không muốn ngốc ở lớp 22, hiện tại lập tức đi ra ngoài, đương nhiên, ta nhắc nhở một câu, vì chư vị là bị các lớp đuổi ra, nơi này sẽ là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu bất mãn, thì chỉ có khả năng thôi học.”
Âm thanh bình tĩnh dứt khoát, dáng vẻ muốn chạy tùy ý, lại muốn vào sẽ không dễ dàng như vậy.
Bị nàng nói như vậy, phòng học vốn ồn ào ầm ĩ khoảnh khắc an tĩnh xuống, giận mà không dám nói gì.
Thực hiển nhiên, nữ nhân này, căn bản không thèm để ý bọn họ đi hay ở, nhưng giống như lời nàng nói, nếu ngay cả lớp 22 đều không thể ngốc tiếp, cái học viện này, đã không có chỗ cho bọn họ dung thân.
“Phi, hù dọa ai chứ, bổn thiếu gia cố tình không tin.” Bàn tay thiếu niên hung hăng đấm một cái ở trên bàn, ‘xoát’ cái đứng lên, đi đến ngoài cửa.
Chỉ là một học viên nho nhỏ, thế nhưng tới quản bọn họ, quả thực buồn cười, hôm nay hắn cố tình không muốn lưu ở lớp 22 Linh Giả, xem nàng có thể làm gì mình.
“Xem ra hắn thực nghi ngờ lời nói của đạo sư ta đây, viện trưởng đại nhân người thấy thế nào?” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, ánh mắt quét tới cửa sau lớp 22 Linh Giả.
Mọi người cả kinh, động tác nhất trí quay đầu lại, đợi khi thấy viện trưởng đại nhân mặc bộ y phục màu vàng, anh tuấn bất phàm, mọi người hoàn toàn cương cứng ở tại chỗ, má ơi, loại chuyện này, liền viện trưởng đại nhân đều đại giá.
Đây chính là lần thứ hai may mắn nhìn thấy dung nhan của viện trưởng đại nhân từ sau khi nhập học đến nay, lần đầu tiên là trên tân sinh tái, lúc này đây lại là tiếp xúc gần gũi.
Trái tim mọi người ‘thình thịch thình thịch’ đập nhanh, đáy mắt thiêu đốt kích động phấn khởi, vị trước mắt này chính là viện trưởng đại nhân bọn họ sùng bái kính ngưỡng trong lòng, ai nói viện trưởng thần long thấy đầu không thấy đuôi, hiện tại còn không phải là đứng ở cửa lớp 22 Linh Giả bọn họ.
Nếu truyền ra, không biết muốn hâm mộ chết bao nhiêu người.
“Khai trừ!” Tiếng nói hồn hậu từ tính của viện trưởng đại nhân vang lên, nháy mắt kéo suy nghĩ của mọi người lại.
Mọi người kinh hãi, ngạc nhiên tại chỗ, …khai…khai trừ?!
Bọn họ không có nghe lầm đi, thật đúng là khai trừ?
“Vừa lúc thừa dịp viện trưởng đại nhân ở, các ngươi có ai không muốn ngốc ở lớp 22, hiện tại lập tức có thể đi ra ngoài.” Nam Cung Ly vừa lòng gật gật đầu, ánh mắt quét về phía hai mươi người còn lại.
Mọi người cứng đờ, vẻ mặt cười mỉa, tập thể lắc đầu!
Nói giỡn à, ra khỏi nơi này sẽ đại biểu cho bị học viện khai trừ, kẻ ngốc mới có thể nguyện ý.
“Thực tốt, xem ra chư vị đều nguyện ý lưu lại, một khi đã như vậy, viện trưởng đại nhân ngài có thể đi rồi.”
“Có chuyện gì trực tiếp tới tìm ta, nếu ai không muốn ngốc ở lớp 22 Linh Giả thì trực tiếp xử lý thôi học.” Trước khi viện trưởng đại nhân đi không quên thả lời nói trước mặt mọi người, không thể nghi ngờ là công khai biểu thị quyền lợi của Nam Cung Ly ở trước mặt mọi người.
Chờ đến khi viện trưởng đại nhân rời đi, mọi người vẫn đắm chìm thật lâu ở bên trong bầu không khí này.
“Hiện tại mọi người tự giới thiệu một chút.” Nam Cung Ly vỗ vỗ tay, gọi về suy nghĩ của mọi người.
Tuy rằng lưu lại, nhưng mọi người đối với nàng vẫn là tâm tồn bất mãn, một nha đầu không tới bả vai bọn họ làm đạo sư của bọn họ?
Chơi đùa người à.
“Như thế nào, đây là đang kháng nghị?”
“Ta nói rồi, không muốn ngốc ở nơi này, hiện tại lập tức có thể đi ra ngoài, yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khuyên bất luận kẻ nào trong các ngươi lưu lại, bởi vì bổn tiểu thư ước gì một đám các ngươi tất cả đều rời khỏi học viện, như vậy ta cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.”
Thấy bọn họ thờ ơ, Nam Cung Ly không khỏi cười lạnh, châm chọc nói.
“Hừ, muốn đuổi chúng ta ra khỏi học viện, chúng ta càng không như ý ngươi. Còn không phải là tự giới thiệu, bổn thiếu gia trước tới.” Thiếu niên hừ nhẹ, đi thẳng tới bục giảng.
Có một sẽ có hai, theo hắn mở đầu, phía sau cũng lục tục lên đài, mười lăm phút sau, Nam Cung Ly nhớ kỹ tên gọi của toàn bộ mọi người.
“Thực tốt, hiện tại mọi người tự do hoạt động, ngày mai cứ theo lẽ thường đi học.” Nam Cung Ly tuyên bố nói, dứt lời, lần nữa khiến cho mọi người bất mãn.
“Rốt cuộc ngươi có thể dạy học hay không, có người làm đạo như ngươi sư sao?”
“Viện trưởng đại nhân làm ngươi tới dạy chúng ta, cũng không phải là làm ngươi nhìn mọi người chúng ta chơi đùa.”
“Thật hoài nghi ngươi có phải cố ý tới kéo thấp tính tích cực của chúng ta hay không.”
“Một nha đầu, có thể biết được cái gì, cũng chỉ là thiên tư tốt hơn mọi người chúng ta một chút mà thôi.”
“Không biết dạy cũng đừng dạy, đừng tới tai họa chúng ta.”
……
Mọi người mồm năm miệng mười, tập thể tức giận nói.
Nam Cung Ly lạnh lạnh mà nhìn mọi người, khóe môi nhếch lên độ cong tà nịnh: “Theo ta được biết, các ngươi là học viên có thành tích kém cỏi nhất các lớp, loại học viên kém như các ngươi này, mỗi ngày theo đuổi còn không phải là ăn nhậu chơi bời sao? Bổn tiểu thư thành toàn các ngươi, các ngươi hẳn là cảm tạ ta mới đúng.”
“Ai nói, bổn thiếu mới không phải rác rưởi trong miệng ngươi.”
“Chính ngươi muốn lười biếng đừng đổ cho chúng ta, ai nói mọi người chúng ta theo đuổi là ăn nhậu chơi bời, ngươi nữ nhân này, không biết thì không cần hồ ngôn loạn ngữ (nói ẩu nói tả).”
……
Mọi người bị nàng châm chọc đến đỏ mặt tía tai, một đám trợn mắt tức giận nhìn, trong mắt có khuất nhục và tức giận mãnh liệt lớn lao.
“Ta khuyên các ngươi vẫn là ngoan ngoãn tự chơi đi, nếu thật muốn bổn tiểu thư tới dạy, ta sợ các ngươi sẽ không chống đỡ được.” Nam Cung Ly tiếp tục châm chọc nói.
“Phi, chỉ cần ngươi có bản lĩnh dạy, chúng ta sẽ đi theo học, nói cái gì sợ chúng ta không chống đỡ được, còn không phải là muốn che dấu sự thật ngươi cái gì cũng không biết à.”
“Đúng vậy, ngươi nữ nhân này, đừng tưởng rằng đoạt giải nhất ở trên tân sinh tái thì ghê gớm.”
“Có bản lĩnh thì lấy ra, đừng cáo mượn oai hùm, luôn lấy viện trưởng đại nhân tới hù dọa chúng ta.”
……
“Các ngươi xác định muốn bổn tiểu thư dạy?” Nam Cung Ly tiếp tục hỏi lại, cường điệu nói.
“Đừng vô nghĩa, nhanh lên.”
“Viện trưởng đại nhân cũng không phải là làm ngươi tới chơi.”
“Thực tốt, nếu mọi người đều yêu cầu mãnh liệt như vậy, bổn tiểu thư sẽ cố mà làm, nghe cho rõ, sau đây, là quy định của lớp 22 chúng ta……”
“Về sau tiết học của lớp chúng ta, thống nhất sửa thành giờ Mão một khắc (5h15), ngày mai gặp ở quảng trường học viện.” Phân phó xong, Nam Cung Ly lập tức lắc mình, ra khỏi lớp, lưu lại một đám người ngây ngốc tại chỗ.
Mão, giờ Mão một khắc, nữ nhân này không có nói giỡn đi?
“Nhị tỷ, nghe nói hiện tại người là đạo sư lớp 22?” Trên bàn cơm, Tiểu Huyền Ngọc chớp mắt to ngập nước, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm nàng.
“Không sai, ăn nhiều đồ ăn một chút.” Nam Cung Ly vừa gật đầu, vừa lại gắp cho hắn một ít rau xanh hắn không thích.
“Nhị tỷ, Ngọc Nhi ngoan ngoãn ăn rau xanh, người làm ta cũng gia nhập lớp 22 được không?” Tiểu Huyền Ngọc tiếp tục chớp rồi chớp, mặt đầy khát vọng.
“Gia nhập có thể, nhưng mà về sau đều không được kén ăn.”
Tiểu Huyền Ngọc nhíu chặt mày, buồn rầu mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly, rối rắm ở giữa kén ăn và gia nhập lớp 22.
Khuôn mặt nhỏ nhíu chặt kia làm Thanh Huyền bên cạnh xem đến nhịn không được phì cười, đệ đệ nhà phu nhân quả thực quá đáng yêu, nếu phu nhân cũng sinh cho chủ tử một hài tử ngoan ngoãn đáng yêu như vậy thì tốt rồi.
“Vậy được rồi, nhưng mà Ngọc Nhi vẫn là muốn ăn thịt nhiều hơn.” Tiểu Huyền Ngọc giật mình một cái, trong đầu hiện lên một tia sáng.
Nam Cung Ly vô ngữ, tiểu thí hài này, như thế nào lại là "không thịt không vui" đây.
Giờ Mão một khắc ngày hôm sau, Nam Cung Ly nắm Nam Cung Huyền Ngọc vẫn còn đang trong giấc mộng xuất hiện ở phía trên quảng trường học viện.
Chờ đến khi nàng đến, lại phát hiện chỉ có vài người.
Thực tốt, xem ra rất nhiều người đều đem lời nàng nói vào tai này ra tai kia.
Dám đến trễ, nàng tuyệt đối sẽ làm bọn hắn khắc sâu ấn tượng.
“Mấy người các ngươi, nhiệm vụ hôm nay chính là chạy vòng quanh quảng trường, ta chưa nói ngừng thì không được ngừng, nếu ai kiên trì không được, về sau đều không cần tới, hoặc là, hiện tại các ngươi có thể lựa chọn rời khỏi.” Giờ Mão một khắc, trời tờ mờ sáng, miễn cưỡng có thể thấy rõ biểu tình của mọi người.
Vừa nghe nói làm cho bọn họ tới sớm như vậy chính là chạy vòng, mấy người theo bản năng nhíu mày, giận dữ.
“Nhị tỷ, Ngọc Nhi ngoan ngoãn đi chạy vòng.” Không biết khi nào Tiểu Huyền Ngọc đã tỉnh lại, nghe được nhiệm vụ Nam Cung Ly bố trí, nhanh chân lập tức chạy lên.
Lúc ở hậu viện Thiên Phú Viên, Nam Cung Ly cũng thường xuyên huấn luyện hắn chạy bộ, đừng nhìn chuyện này thoạt nhìn đơn giản không chớp mắt, nhưng nếu có thể kiên trì lâu dài, đối với thể lực và các phương diện kích thích Linh Giả là rất hữu dụng.
“Như thế nào, các ngươi ngay cả một tiểu hài tử đều không bằng?” Thấy bọn họ vẫn bất động, Nam Cung Ly lạnh lùng nói.
“Ai nói, còn không phải là chạy vòng, có gì đặc biệt hơn người.” Thiếu niên hừ lạnh, sau đó chạy lên.
“Phi, còn tưởng rằng kế hoạch có bao nhiêu ghê gớm, thì ra quê mùa như vậy.” Một người khác khi chạy qua bên người Nam Cung Ly, cố ý nói cho nàng nghe.
Những người còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng tất cả đều bắt đầu chạy.
Những người đến trễ đó cũng lục tục đến.
Nam Cung Ly đi một vòng quanh bọn họ, cái gì cũng không nói, lập tức rời đi, cùng Tiểu Huyền Ngọc bọn họ cùng nhau chạy.
“Nữ nhân này, rốt cuộc có ý tứ gì?”
“Luôn cảm giác lòng bất an, nhìn đến ta sởn tóc gáy.”
“Thứ gì, như thế nào ngứa như vậy?”
……
Mọi người phía dưới chạy náo nhiệt, phía trên, mười hai thành viên đến trễ ngứa đến xuyên tim, một đám hủy hình tượng mà cào loạn ở trên người.
Giờ Thìn một khắc (7h15), chạy bộ sáng sớm rốt cuộc xong, mọi người mệt đến há mồm thở dốc.
Nam Cung Ly nắm Tiểu Huyền Ngọc, phía sau đi theo vài vị học viên mệt đến không thở được, đi tới phía mười hai vị đến trễ.
Lại thấy bọn họ xiêm y hỗn độn, trên mặt, xương quai xanh, cánh tay…… Lọt vào trong tầm mắt vô cùng thê thảm, các loại vết cào thương sưng đỏ, làm người nhịn không được hít hà một hơi.
“Thế nào, thực thoải mái đi!” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, nhìn mấy người nói.
Mấy người còn đang vội vàng gãi ngứa sửng sốt, đáy mắt lộ ra bừng tỉnh: “Là ngươi ra tay với chúng ta?”
“Không, đây chỉ là trừng phạt nho nhỏ, lần sau còn dám đến trễ, ta không ngại cho các ngươi gãi ba ngày ba đêm.” Vung tay lên, bột phấn nhè nhẹ bay vào chóp mũi bọn họ, giải trừ thống khổ của bọn họ.
Khóe miệng mấy người đứng ở Nam Cung Ly phía sau run rẩy, trong lòng bi ai vì bọn họ, lần đầu cảm thấy chạy vòng cũng là một chuyện hạnh phúc.
“Các ngươi mau xem, là người lớp 22 Linh Giả.”
“Ha, không sai, chính là bọn họ, chậc chậc, nghe nói hiện tại Nam Cung Ly là chủ nhiệm lớp bọn họ.”
“Phì, ta thật muốn nhìn bọn họ có thể thành cái khí gì hậu, làm một học viên cấp bốn làm đạo sư, học viện chúng ta thật là càng ngày càng điên cuồng.”
……
Giờ Thìn một khắc, người xuất hiện gần quảng trường học viện lục tục nhiều lên, nhìn đám người Nam Cung Ly bên này, trào phúng cười ra tiếng, ánh mắt tập thể tràn ngập khinh thường.
Cho nữ hài mới lớn làm đạo sư, dạy còn là những học viên bị học viện từ bỏ, chậc chậc, những người này, lại có khác gì phế vật?
“Ôi, đây không phải Nam Cung học viên vốn thuộc lớp chúng ta sao, thế nào, cảm giác làm đạo sư thực sảng khoái đi?” Tiếng nói bén nhọn của một thiếu nữ lớp một Linh Giả bay ra, nhìn Nam Cung Ly chế nhạo nói.
“Ngươi là cái thứ gì?” Nam Cung Ly híp mắt, giọng điệu đạm mạc, biểu tình cuồng ngạo, không chút đặt nàng ở trong mắt.
Mọi người chung quanh tập thể cười vang, sắc mặt thiếu nữ vặn vẹo, tức giận đến phát điên.
“Tiện nhân, ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì.” Thiếu nữ tức giận không chịu được, vọt lại phía Nam Cung Ly.
Bốp bốp bốp!
Ba tiếng vang liên tục, Nam Cung Ly đánh xong, còn dùng khăn tay lau tay, ném xuống!
Một màn này làm mọi người nhìn mà lần nữa hộc máu, đánh người đánh thành như vậy còn vũ nhục, nữ nhân này thật là quá lắm.
“Hiện tại biết ta là ai sao, về sau còn dám cuồng vọng ở trước mặt bổn tiểu thư, ta không ngại đánh ngươi thành đầu heo, chúng ta đi.” Nam Cung Ly ném xuống một câu, suất lĩnh lớp 22 Linh Giả rời đi.
Có giáo huấn ngày đầu tiên, mấy ngày về sau mọi người đều tới kịp giờ, không hề có hiện tượng đến trễ về sớm, tuy rằng tâm lý mọi người đối với Nam Cung Ly vẫn bất mãn như cũ, nhưng mặt ngoài vẫn là sẽ giả bộ.
“Trời ạ, thật soái, lớn lên quá yêu nghiệt.”
“Hắn là ai hắn là ai?”
“Nghe nói là học viên mới vào học, thực lực cường đại khó lường, quan trọng nhất chính là bối cảnh thần bí, ngay cả giáo phương đều lời nói nhỏ nhẹ với hắn.”
……
Nam tử mặc áo bào đỏ, mày kiếm bay lên, khuôn mặt tuyệt mỹ, khóe môi băng mỏng chứa nụ cười như có như không, câu hồn nhiếp phách, toàn thân lộ ra hơi thở mê hoặc, giống như một ngọn lửa, hấp dẫn tầm mắt mọi người.
“A, đây không phải là lớp 22 Linh Giả sao, như thế nào hắn tới nơi này?”
Nam Cung Ly đang an bài nhiệm vụ huấn luyện một tháng kế tiếp cho mọi người, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, sau đó là một loạt tiếng bước chân và tiếng kinh hô ồn ào.
Vừa quay đầu, một bóng dáng lửa đỏ chọc mù mắt mọi người, khuôn mặt yêu nghiệt khuynh thành xuất hiện ở trước mắt mọi người. Nam tử áo bào đỏ trên người, yêu nghiệt tà mị, lười biếng mà dựa vào cạnh cửa, không hiểu sao, trong đầu Nam Cung Ly xuất hiện từ phong hoa tuyệt đại.
Lớp 22 Linh Giả tập thể thổn thức cảm thán, người nam nhân này, lớn lên giống như nữ nhân, có hắn ở, nữ nhân đều cảm thấy xấu hổ.
“Có việc?” Nam Cung Ly nhướng mày, so với đám nữ hoa si vây quanh ngoài cửa kia, vẻ mặt nàng bình tĩnh, âm thanh đạm mạc đến chỉ thiếu trực tiếp đuổi người.
Người nam nhân này đích xác lớn lên không tồi, nếu ở ngày thường, nàng chắc chắn thưởng thức một phen, nhưng mà đáng tiếc, hiện tại người nam nhân này quấy rầy nàng dạy học.
“Ta là Bách Lý Tô, bạch mi đạo sư để cho ta tới nơi này báo danh.” Nam tử khẽ nhếch khóe môi, đôi mắt hẹp dài chứa thâm ý làm người xem không hiểu, mắt tím liễm diễm, lộng lẫy rực rỡ.
Cả người vừa đứng cạnh cửa, phòng học nháy mắt sáng ngời lên, giống như một mặt trời lửa đỏ, hết sức bắt mắt, hút tròng mắt người.
Hít!
Nam tử dứt lời, mọi người hút không khí, hình như còn kèm theo âm thanh không ít thiếu nữ tan nát cõi lòng, nhiều lớp như vậy, hắn cố tình chọn lớp kém cỏi nhất……
“Người mang đến, giải quyết xong rồi lại tiến vào.” Liếc mắt quét những người chen chúc ngoài cửa đó một cái, giọng điệu Nam Cung Ly hàm chứa một chút khó chịu.
“Chư vị mỹ nhân có thể lảng tránh một chút hay không?” Nam tử chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, nam tử yêu nghiệt đẹp tuyệt thế nháy mắt hóa thân thành đáng yêu, tâm các muội tử lập tức mềm nhũn.
Âm thanh bình tĩnh dứt khoát, dáng vẻ muốn chạy tùy ý, lại muốn vào sẽ không dễ dàng như vậy.
Bị nàng nói như vậy, phòng học vốn ồn ào ầm ĩ khoảnh khắc an tĩnh xuống, giận mà không dám nói gì.
Thực hiển nhiên, nữ nhân này, căn bản không thèm để ý bọn họ đi hay ở, nhưng giống như lời nàng nói, nếu ngay cả lớp 22 đều không thể ngốc tiếp, cái học viện này, đã không có chỗ cho bọn họ dung thân.
“Phi, hù dọa ai chứ, bổn thiếu gia cố tình không tin.” Bàn tay thiếu niên hung hăng đấm một cái ở trên bàn, ‘xoát’ cái đứng lên, đi đến ngoài cửa.
Chỉ là một học viên nho nhỏ, thế nhưng tới quản bọn họ, quả thực buồn cười, hôm nay hắn cố tình không muốn lưu ở lớp 22 Linh Giả, xem nàng có thể làm gì mình.
“Xem ra hắn thực nghi ngờ lời nói của đạo sư ta đây, viện trưởng đại nhân người thấy thế nào?” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, ánh mắt quét tới cửa sau lớp 22 Linh Giả.
Mọi người cả kinh, động tác nhất trí quay đầu lại, đợi khi thấy viện trưởng đại nhân mặc bộ y phục màu vàng, anh tuấn bất phàm, mọi người hoàn toàn cương cứng ở tại chỗ, má ơi, loại chuyện này, liền viện trưởng đại nhân đều đại giá.
Đây chính là lần thứ hai may mắn nhìn thấy dung nhan của viện trưởng đại nhân từ sau khi nhập học đến nay, lần đầu tiên là trên tân sinh tái, lúc này đây lại là tiếp xúc gần gũi.
Trái tim mọi người ‘thình thịch thình thịch’ đập nhanh, đáy mắt thiêu đốt kích động phấn khởi, vị trước mắt này chính là viện trưởng đại nhân bọn họ sùng bái kính ngưỡng trong lòng, ai nói viện trưởng thần long thấy đầu không thấy đuôi, hiện tại còn không phải là đứng ở cửa lớp 22 Linh Giả bọn họ.
Nếu truyền ra, không biết muốn hâm mộ chết bao nhiêu người.
“Khai trừ!” Tiếng nói hồn hậu từ tính của viện trưởng đại nhân vang lên, nháy mắt kéo suy nghĩ của mọi người lại.
Mọi người kinh hãi, ngạc nhiên tại chỗ, …khai…khai trừ?!
Bọn họ không có nghe lầm đi, thật đúng là khai trừ?
“Vừa lúc thừa dịp viện trưởng đại nhân ở, các ngươi có ai không muốn ngốc ở lớp 22, hiện tại lập tức có thể đi ra ngoài.” Nam Cung Ly vừa lòng gật gật đầu, ánh mắt quét về phía hai mươi người còn lại.
Mọi người cứng đờ, vẻ mặt cười mỉa, tập thể lắc đầu!
Nói giỡn à, ra khỏi nơi này sẽ đại biểu cho bị học viện khai trừ, kẻ ngốc mới có thể nguyện ý.
“Thực tốt, xem ra chư vị đều nguyện ý lưu lại, một khi đã như vậy, viện trưởng đại nhân ngài có thể đi rồi.”
“Có chuyện gì trực tiếp tới tìm ta, nếu ai không muốn ngốc ở lớp 22 Linh Giả thì trực tiếp xử lý thôi học.” Trước khi viện trưởng đại nhân đi không quên thả lời nói trước mặt mọi người, không thể nghi ngờ là công khai biểu thị quyền lợi của Nam Cung Ly ở trước mặt mọi người.
Chờ đến khi viện trưởng đại nhân rời đi, mọi người vẫn đắm chìm thật lâu ở bên trong bầu không khí này.
“Hiện tại mọi người tự giới thiệu một chút.” Nam Cung Ly vỗ vỗ tay, gọi về suy nghĩ của mọi người.
Tuy rằng lưu lại, nhưng mọi người đối với nàng vẫn là tâm tồn bất mãn, một nha đầu không tới bả vai bọn họ làm đạo sư của bọn họ?
Chơi đùa người à.
“Như thế nào, đây là đang kháng nghị?”
“Ta nói rồi, không muốn ngốc ở nơi này, hiện tại lập tức có thể đi ra ngoài, yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khuyên bất luận kẻ nào trong các ngươi lưu lại, bởi vì bổn tiểu thư ước gì một đám các ngươi tất cả đều rời khỏi học viện, như vậy ta cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.”
Thấy bọn họ thờ ơ, Nam Cung Ly không khỏi cười lạnh, châm chọc nói.
“Hừ, muốn đuổi chúng ta ra khỏi học viện, chúng ta càng không như ý ngươi. Còn không phải là tự giới thiệu, bổn thiếu gia trước tới.” Thiếu niên hừ nhẹ, đi thẳng tới bục giảng.
Có một sẽ có hai, theo hắn mở đầu, phía sau cũng lục tục lên đài, mười lăm phút sau, Nam Cung Ly nhớ kỹ tên gọi của toàn bộ mọi người.
“Thực tốt, hiện tại mọi người tự do hoạt động, ngày mai cứ theo lẽ thường đi học.” Nam Cung Ly tuyên bố nói, dứt lời, lần nữa khiến cho mọi người bất mãn.
“Rốt cuộc ngươi có thể dạy học hay không, có người làm đạo như ngươi sư sao?”
“Viện trưởng đại nhân làm ngươi tới dạy chúng ta, cũng không phải là làm ngươi nhìn mọi người chúng ta chơi đùa.”
“Thật hoài nghi ngươi có phải cố ý tới kéo thấp tính tích cực của chúng ta hay không.”
“Một nha đầu, có thể biết được cái gì, cũng chỉ là thiên tư tốt hơn mọi người chúng ta một chút mà thôi.”
“Không biết dạy cũng đừng dạy, đừng tới tai họa chúng ta.”
……
Mọi người mồm năm miệng mười, tập thể tức giận nói.
Nam Cung Ly lạnh lạnh mà nhìn mọi người, khóe môi nhếch lên độ cong tà nịnh: “Theo ta được biết, các ngươi là học viên có thành tích kém cỏi nhất các lớp, loại học viên kém như các ngươi này, mỗi ngày theo đuổi còn không phải là ăn nhậu chơi bời sao? Bổn tiểu thư thành toàn các ngươi, các ngươi hẳn là cảm tạ ta mới đúng.”
“Ai nói, bổn thiếu mới không phải rác rưởi trong miệng ngươi.”
“Chính ngươi muốn lười biếng đừng đổ cho chúng ta, ai nói mọi người chúng ta theo đuổi là ăn nhậu chơi bời, ngươi nữ nhân này, không biết thì không cần hồ ngôn loạn ngữ (nói ẩu nói tả).”
……
Mọi người bị nàng châm chọc đến đỏ mặt tía tai, một đám trợn mắt tức giận nhìn, trong mắt có khuất nhục và tức giận mãnh liệt lớn lao.
“Ta khuyên các ngươi vẫn là ngoan ngoãn tự chơi đi, nếu thật muốn bổn tiểu thư tới dạy, ta sợ các ngươi sẽ không chống đỡ được.” Nam Cung Ly tiếp tục châm chọc nói.
“Phi, chỉ cần ngươi có bản lĩnh dạy, chúng ta sẽ đi theo học, nói cái gì sợ chúng ta không chống đỡ được, còn không phải là muốn che dấu sự thật ngươi cái gì cũng không biết à.”
“Đúng vậy, ngươi nữ nhân này, đừng tưởng rằng đoạt giải nhất ở trên tân sinh tái thì ghê gớm.”
“Có bản lĩnh thì lấy ra, đừng cáo mượn oai hùm, luôn lấy viện trưởng đại nhân tới hù dọa chúng ta.”
……
“Các ngươi xác định muốn bổn tiểu thư dạy?” Nam Cung Ly tiếp tục hỏi lại, cường điệu nói.
“Đừng vô nghĩa, nhanh lên.”
“Viện trưởng đại nhân cũng không phải là làm ngươi tới chơi.”
“Thực tốt, nếu mọi người đều yêu cầu mãnh liệt như vậy, bổn tiểu thư sẽ cố mà làm, nghe cho rõ, sau đây, là quy định của lớp 22 chúng ta……”
“Về sau tiết học của lớp chúng ta, thống nhất sửa thành giờ Mão một khắc (5h15), ngày mai gặp ở quảng trường học viện.” Phân phó xong, Nam Cung Ly lập tức lắc mình, ra khỏi lớp, lưu lại một đám người ngây ngốc tại chỗ.
Mão, giờ Mão một khắc, nữ nhân này không có nói giỡn đi?
“Nhị tỷ, nghe nói hiện tại người là đạo sư lớp 22?” Trên bàn cơm, Tiểu Huyền Ngọc chớp mắt to ngập nước, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm nàng.
“Không sai, ăn nhiều đồ ăn một chút.” Nam Cung Ly vừa gật đầu, vừa lại gắp cho hắn một ít rau xanh hắn không thích.
“Nhị tỷ, Ngọc Nhi ngoan ngoãn ăn rau xanh, người làm ta cũng gia nhập lớp 22 được không?” Tiểu Huyền Ngọc tiếp tục chớp rồi chớp, mặt đầy khát vọng.
“Gia nhập có thể, nhưng mà về sau đều không được kén ăn.”
Tiểu Huyền Ngọc nhíu chặt mày, buồn rầu mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly, rối rắm ở giữa kén ăn và gia nhập lớp 22.
Khuôn mặt nhỏ nhíu chặt kia làm Thanh Huyền bên cạnh xem đến nhịn không được phì cười, đệ đệ nhà phu nhân quả thực quá đáng yêu, nếu phu nhân cũng sinh cho chủ tử một hài tử ngoan ngoãn đáng yêu như vậy thì tốt rồi.
“Vậy được rồi, nhưng mà Ngọc Nhi vẫn là muốn ăn thịt nhiều hơn.” Tiểu Huyền Ngọc giật mình một cái, trong đầu hiện lên một tia sáng.
Nam Cung Ly vô ngữ, tiểu thí hài này, như thế nào lại là "không thịt không vui" đây.
Giờ Mão một khắc ngày hôm sau, Nam Cung Ly nắm Nam Cung Huyền Ngọc vẫn còn đang trong giấc mộng xuất hiện ở phía trên quảng trường học viện.
Chờ đến khi nàng đến, lại phát hiện chỉ có vài người.
Thực tốt, xem ra rất nhiều người đều đem lời nàng nói vào tai này ra tai kia.
Dám đến trễ, nàng tuyệt đối sẽ làm bọn hắn khắc sâu ấn tượng.
“Mấy người các ngươi, nhiệm vụ hôm nay chính là chạy vòng quanh quảng trường, ta chưa nói ngừng thì không được ngừng, nếu ai kiên trì không được, về sau đều không cần tới, hoặc là, hiện tại các ngươi có thể lựa chọn rời khỏi.” Giờ Mão một khắc, trời tờ mờ sáng, miễn cưỡng có thể thấy rõ biểu tình của mọi người.
Vừa nghe nói làm cho bọn họ tới sớm như vậy chính là chạy vòng, mấy người theo bản năng nhíu mày, giận dữ.
“Nhị tỷ, Ngọc Nhi ngoan ngoãn đi chạy vòng.” Không biết khi nào Tiểu Huyền Ngọc đã tỉnh lại, nghe được nhiệm vụ Nam Cung Ly bố trí, nhanh chân lập tức chạy lên.
Lúc ở hậu viện Thiên Phú Viên, Nam Cung Ly cũng thường xuyên huấn luyện hắn chạy bộ, đừng nhìn chuyện này thoạt nhìn đơn giản không chớp mắt, nhưng nếu có thể kiên trì lâu dài, đối với thể lực và các phương diện kích thích Linh Giả là rất hữu dụng.
“Như thế nào, các ngươi ngay cả một tiểu hài tử đều không bằng?” Thấy bọn họ vẫn bất động, Nam Cung Ly lạnh lùng nói.
“Ai nói, còn không phải là chạy vòng, có gì đặc biệt hơn người.” Thiếu niên hừ lạnh, sau đó chạy lên.
“Phi, còn tưởng rằng kế hoạch có bao nhiêu ghê gớm, thì ra quê mùa như vậy.” Một người khác khi chạy qua bên người Nam Cung Ly, cố ý nói cho nàng nghe.
Những người còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng tất cả đều bắt đầu chạy.
Những người đến trễ đó cũng lục tục đến.
Nam Cung Ly đi một vòng quanh bọn họ, cái gì cũng không nói, lập tức rời đi, cùng Tiểu Huyền Ngọc bọn họ cùng nhau chạy.
“Nữ nhân này, rốt cuộc có ý tứ gì?”
“Luôn cảm giác lòng bất an, nhìn đến ta sởn tóc gáy.”
“Thứ gì, như thế nào ngứa như vậy?”
……
Mọi người phía dưới chạy náo nhiệt, phía trên, mười hai thành viên đến trễ ngứa đến xuyên tim, một đám hủy hình tượng mà cào loạn ở trên người.
Giờ Thìn một khắc (7h15), chạy bộ sáng sớm rốt cuộc xong, mọi người mệt đến há mồm thở dốc.
Nam Cung Ly nắm Tiểu Huyền Ngọc, phía sau đi theo vài vị học viên mệt đến không thở được, đi tới phía mười hai vị đến trễ.
Lại thấy bọn họ xiêm y hỗn độn, trên mặt, xương quai xanh, cánh tay…… Lọt vào trong tầm mắt vô cùng thê thảm, các loại vết cào thương sưng đỏ, làm người nhịn không được hít hà một hơi.
“Thế nào, thực thoải mái đi!” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, nhìn mấy người nói.
Mấy người còn đang vội vàng gãi ngứa sửng sốt, đáy mắt lộ ra bừng tỉnh: “Là ngươi ra tay với chúng ta?”
“Không, đây chỉ là trừng phạt nho nhỏ, lần sau còn dám đến trễ, ta không ngại cho các ngươi gãi ba ngày ba đêm.” Vung tay lên, bột phấn nhè nhẹ bay vào chóp mũi bọn họ, giải trừ thống khổ của bọn họ.
Khóe miệng mấy người đứng ở Nam Cung Ly phía sau run rẩy, trong lòng bi ai vì bọn họ, lần đầu cảm thấy chạy vòng cũng là một chuyện hạnh phúc.
“Các ngươi mau xem, là người lớp 22 Linh Giả.”
“Ha, không sai, chính là bọn họ, chậc chậc, nghe nói hiện tại Nam Cung Ly là chủ nhiệm lớp bọn họ.”
“Phì, ta thật muốn nhìn bọn họ có thể thành cái khí gì hậu, làm một học viên cấp bốn làm đạo sư, học viện chúng ta thật là càng ngày càng điên cuồng.”
……
Giờ Thìn một khắc, người xuất hiện gần quảng trường học viện lục tục nhiều lên, nhìn đám người Nam Cung Ly bên này, trào phúng cười ra tiếng, ánh mắt tập thể tràn ngập khinh thường.
Cho nữ hài mới lớn làm đạo sư, dạy còn là những học viên bị học viện từ bỏ, chậc chậc, những người này, lại có khác gì phế vật?
“Ôi, đây không phải Nam Cung học viên vốn thuộc lớp chúng ta sao, thế nào, cảm giác làm đạo sư thực sảng khoái đi?” Tiếng nói bén nhọn của một thiếu nữ lớp một Linh Giả bay ra, nhìn Nam Cung Ly chế nhạo nói.
“Ngươi là cái thứ gì?” Nam Cung Ly híp mắt, giọng điệu đạm mạc, biểu tình cuồng ngạo, không chút đặt nàng ở trong mắt.
Mọi người chung quanh tập thể cười vang, sắc mặt thiếu nữ vặn vẹo, tức giận đến phát điên.
“Tiện nhân, ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì.” Thiếu nữ tức giận không chịu được, vọt lại phía Nam Cung Ly.
Bốp bốp bốp!
Ba tiếng vang liên tục, Nam Cung Ly đánh xong, còn dùng khăn tay lau tay, ném xuống!
Một màn này làm mọi người nhìn mà lần nữa hộc máu, đánh người đánh thành như vậy còn vũ nhục, nữ nhân này thật là quá lắm.
“Hiện tại biết ta là ai sao, về sau còn dám cuồng vọng ở trước mặt bổn tiểu thư, ta không ngại đánh ngươi thành đầu heo, chúng ta đi.” Nam Cung Ly ném xuống một câu, suất lĩnh lớp 22 Linh Giả rời đi.
Có giáo huấn ngày đầu tiên, mấy ngày về sau mọi người đều tới kịp giờ, không hề có hiện tượng đến trễ về sớm, tuy rằng tâm lý mọi người đối với Nam Cung Ly vẫn bất mãn như cũ, nhưng mặt ngoài vẫn là sẽ giả bộ.
“Trời ạ, thật soái, lớn lên quá yêu nghiệt.”
“Hắn là ai hắn là ai?”
“Nghe nói là học viên mới vào học, thực lực cường đại khó lường, quan trọng nhất chính là bối cảnh thần bí, ngay cả giáo phương đều lời nói nhỏ nhẹ với hắn.”
……
Nam tử mặc áo bào đỏ, mày kiếm bay lên, khuôn mặt tuyệt mỹ, khóe môi băng mỏng chứa nụ cười như có như không, câu hồn nhiếp phách, toàn thân lộ ra hơi thở mê hoặc, giống như một ngọn lửa, hấp dẫn tầm mắt mọi người.
“A, đây không phải là lớp 22 Linh Giả sao, như thế nào hắn tới nơi này?”
Nam Cung Ly đang an bài nhiệm vụ huấn luyện một tháng kế tiếp cho mọi người, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, sau đó là một loạt tiếng bước chân và tiếng kinh hô ồn ào.
Vừa quay đầu, một bóng dáng lửa đỏ chọc mù mắt mọi người, khuôn mặt yêu nghiệt khuynh thành xuất hiện ở trước mắt mọi người. Nam tử áo bào đỏ trên người, yêu nghiệt tà mị, lười biếng mà dựa vào cạnh cửa, không hiểu sao, trong đầu Nam Cung Ly xuất hiện từ phong hoa tuyệt đại.
Lớp 22 Linh Giả tập thể thổn thức cảm thán, người nam nhân này, lớn lên giống như nữ nhân, có hắn ở, nữ nhân đều cảm thấy xấu hổ.
“Có việc?” Nam Cung Ly nhướng mày, so với đám nữ hoa si vây quanh ngoài cửa kia, vẻ mặt nàng bình tĩnh, âm thanh đạm mạc đến chỉ thiếu trực tiếp đuổi người.
Người nam nhân này đích xác lớn lên không tồi, nếu ở ngày thường, nàng chắc chắn thưởng thức một phen, nhưng mà đáng tiếc, hiện tại người nam nhân này quấy rầy nàng dạy học.
“Ta là Bách Lý Tô, bạch mi đạo sư để cho ta tới nơi này báo danh.” Nam tử khẽ nhếch khóe môi, đôi mắt hẹp dài chứa thâm ý làm người xem không hiểu, mắt tím liễm diễm, lộng lẫy rực rỡ.
Cả người vừa đứng cạnh cửa, phòng học nháy mắt sáng ngời lên, giống như một mặt trời lửa đỏ, hết sức bắt mắt, hút tròng mắt người.
Hít!
Nam tử dứt lời, mọi người hút không khí, hình như còn kèm theo âm thanh không ít thiếu nữ tan nát cõi lòng, nhiều lớp như vậy, hắn cố tình chọn lớp kém cỏi nhất……
“Người mang đến, giải quyết xong rồi lại tiến vào.” Liếc mắt quét những người chen chúc ngoài cửa đó một cái, giọng điệu Nam Cung Ly hàm chứa một chút khó chịu.
“Chư vị mỹ nhân có thể lảng tránh một chút hay không?” Nam tử chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, nam tử yêu nghiệt đẹp tuyệt thế nháy mắt hóa thân thành đáng yêu, tâm các muội tử lập tức mềm nhũn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.