Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Chương 100: Quỷ Vương Đại Nhân Tri Kỷ Uy Đồ Ăn

Cửu Quân

28/05/2023

Ngoài miệng nói như vậy, Nam Cung Ly lại là hiểu rõ, y theo ngay trạng huống lúc đó, nếu không có hắn hỗ trợ, phỏng chừng mình sớm đã không còn nữa.

“Ngươi nỗ lực thật tốt, cường đại lên tự nhiên không cần ta giúp.” Cung Vu cười nhạt, dịu dàng mà trấn an nói.

Nam Cung Ly gật gật đầu, hứa hẹn mình nhất định sẽ nỗ lực thật tốt, trên thực tế cho dù hắn không nói, nàng cũng sẽ nỗ lực biến cường.

“Đúng rồi, ngươi nói đây là Linh châm, ngân châm có linh khí?” Nam Cung Ly nhìn cái ngân châm lẳng lặng nằm trong hộp gấm màu đỏ kia, ánh mắt sáng ngời, vô cùng nóng rực.

“Trước mắt chỉ là Linh châm, có thể khế ước, chờ hỏa cứu thuật của ngươi biến cường, tác dụng của cái ngân châm này cũng sẽ càng ngày càng hiện rõ……” Không đợi Cung Vu nói xong, Nam Cung Ly đã gấp không chờ nổi mà muốn khế ước.

Trực tiếp dùng cái Linh châm kia nhẹ nhàng đâm ở đầu ngón tay, một giọt máu tươi tràn ra, thực mau bị ngân châm hấp thu, Linh châm vốn thoạt nhìn không chút thu hút nháy mắt ánh sáng đại diệu, trong đầu lại nhiều một cái linh hồn dao động, khế ước xong, Linh châm toàn thân phiếm ánh sáng trắng nhàn nhạt lẳng lặng mà nằm ở lòng bàn tay, rõ ràng cảm ứng được nó thân mật đối với mình.

Sau khi tinh tế hiểu biết Linh châm, Nam Cung Ly quả thực yêu thích nó không buông tay, có thứ này ở, ngân châm khác còn cần sao.

Quả nhiên không hổ là Linh Khí, chẳng những có thể dựa theo yêu cầu của nàng biến lớn biến nhỏ, biến dài biến ngắn, còn có tác dụng tăng lên một nửa hiệu quả, nếu nói trước kia cầm châm cứu hai lần mới có thể đạt tới hiệu quả của mình, như vậy hiện tại có nó, một lần là được.

Lại nghĩ đến đã khế ước Tiểu Kim Tiểu Đao, Nam Cung Ly không nhịn được cảm khái, người khác khế ước đều là thú sủng linh tinh, nàng khế ước đều là những đồ vật kỳ kỳ quái quái, nhưng mà cũng may đều hợp tâm ý nàng.

Cảm giác được khí tràng cường đại của nam nhân bên ngoài, Nam Cung Ly nhanh chóng rời khỏi không gian, làm bộ vừa mới tỉnh lại.

Nam nhân mặc một bộ áo đen, đeo mặt nạ bảo hộ màu đen đáy mắt hiện lên một chút khác thường, cũng không vạch trần, đưa đồ ăn chuẩn bị tốt tới trước mặt Nam Cung Ly.

Hơ, đây là cơm tới há mồm, tiết tấu nuôi heo sao?

Lặng lẽ liếc mắt nhìn nam nhân một cái, một người lạnh như vậy, thế nhưng còn có thời điểm tri kỷ như vậy, lại liên tưởng đến khi mình hôn mê hắn bám riết không tha mà uy đồ ăn cho mình, trong lòng không khỏi ấm áp, cảm thấy người nam nhân này cũng không chán ghét như vậy, sẽ tha thứ hắn vô lễ ngày hôm qua.

Quỷ Vương nhìn động tác nhỏ của nữ nhân ở trong mắt, khóe môi nhếch lên độ cong không thể thấy.

“Thân thể của ngươi còn thực suy yếu, yêu cầu điều dưỡng thật tốt.” Nam nhân đơn giản bưng lên chén đũa, giống như lúc trước tự mình uy đồ ăn, khác biệt chính là lúc trước Nam Cung Ly hôn mê, hiện tại tỉnh.

Nam Cung Ly chớp chớp mắt, nhìn đồ ăn duỗi đến bên miệng, ăn cũng không phải, không ăn cũng không phải, nàng giống như không phải tay tàn đi, chỉ là thân thể suy yếu mà thôi.

“Ta tự mình ăn.” Tiếp nhận chén đũa trong tay hắn, tay nhỏ cọ qua đầu ngón tay mát lạnh của hắn, mang đến một trận tim đập nhanh.

“Ta ở chỗ này nằm đã bao lâu?” Để tránh xấu hổ, Nam Cung Ly nói sang chuyện khác, nhưng mà cũng xác thật rất muốn biết mình ở chỗ này ở bao lâu, lại không quay về, phỏng chừng gia gia và sư phụ bọn họ đều sex lo lắng.

“Một tháng.”

“Cái gì, lâu như vậy?” Trong lòng Nam Cung Ly nhảy dựng, bất tri bất giác thế nhưng nằm lâu như vậy: “Không được, ta muốn nhanh chóng trở về, nếu không gia gia bọn họ đều sẽ lo lắng.”

Hơn một tháng không có tin tức của mình, không biết gia gia bọn họ lo lắng thành cái dạng gì.

“Cơm nước xong ta đưa ngươi.” Nam nhân không cho phép cự tuyệt.

Nam Cung Ly ngước mắt, xem ra cũng chỉ có thể như vậy.

Cơm nước xong, thay một bộ y phục sạch sẽ, nam nhân tự động đi vào từ bên ngoài, không đợi Nam Cung Ly mở miệng, bàn tay to bao quát, chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, giây tiếp theo đã xuất hiện ở phía trên trời cao.

Bên tai tiếng gió ‘vù vù’, vạt áo lay động, tóc đen bay múa, một đầu tóc đen của Nam Cung Ly bị thổi loạn, dây dưa với người nam nhân bên cạnh.

Cảm thấy nhàm chán, Nam Cung Ly bắt lấy một lọn tóc thưởng thức, nam tử vốn nhìn chăm chú vào phía trước bỗng nhiên cúi đầu, ánh mắt kia quá nóng rực, làm nàng muốn không biết đều khó.



Vừa ngẩng đầu, lại đối diện với vẻ mặt như có suy tư của hắn, tuy rằng cặp mắt đen như động kia nhìn không ra điểm ngắm nhìn, nhưng Nam Cung Ly lại chắc chắn ánh mắt hắn dừng ở trên tay mình.

“Nhìn cái gì mà nhìn, chuyên tâm chút!” Nam Cung Ly hung tợn trừng mắt nhìn trở về, không chút hiểu được mình đang cầm tóc của người nào đó xoay vòng vòng.

“Tóc chơi thực vui?” Nam tử nhướng mày, không chút để ý thái độ của nàng.

Hừ, đương nhiên chơi vui, đợi chút……

Nam Cung Ly vừa cúi đầu, nháy mắt thiêu đốt đến đỏ mặt, ai có thể nói cho nàng biết như thế nào lại làm chuyện ngốc như vậy……

Nam Cung Ly bị nam nhân ôm lấy, thân thể hai người dán vào nhau, tương đương với nghiêng người ghé vào ngực hắn, hơn nữa vừa rồi mình vô ý thức mà đùa bỡn tóc của nam nhân, không khí thoáng chốc mẹ nó quỷ dị, trong không khí tràn ngập ái muội sền sệt.

Tình hình này, thấy như thế nào đều cảm thấy giữa nàng và hắn có cái gì……

Nam Cung Ly dứt khoát cái gì cũng không làm, bảo trì trầm mặc, một canh giờ sau, an toàn trở lại học viện Đông Khải.

Nam nhân buông nàng lập tức lắc mình chạy lấy người, ngay cả nửa câu ly biệt cũng chưa nói.

Nhìn chằm chằm bóng dáng hắn biến mất đi xa, Nam Cung Ly bĩu môi, được rồi, một người lãnh khốc như vậy, có thể làm hắn đưa đến đây đã không tồi.

Trở lại hậu viện Thiên Phú Viên, liếc mắt một cái đã thấy gia gia đang cùng Đan lão đánh cờ, Tiểu Huyền Ngọc ngồi ở một bên nhàm chán mà nhìn.

“Nhị tỷ!” Tiểu Huyền Ngọc kinh hô, nhìn thấy nhị tỷ nhà mình, đôi mắt đều sáng, bay thẳng đến nhào tới nàng.

Nam Cung Ly vội vàng khom lưng tiếp được, thân thể vốn là suy yếu, hơn nữa gần một năm này tiểu gia hỏa lớn lên không ít, sức lực cũng lớn hơn rất nhiều, một phác làm thân thể liên tục lùi lại, nếu không phải Đan lão theo ở phía sau tay mắt lanh lẹ, phỏng chừng trực tiếp bị té trên đất.

“Như thế nào hư thành như vậy?” Đan lão nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm Nam Cung Ly hàm chứa một chút lo lắng.

“Ngọc Nhi không được hồ nháo, xem ngươi đâm nhị tỷ thế nào.” Nam Cung Liệt từ phía sau đuổi lên, thấp giọng mắng Ngọc Nhi một tiếng.

Tiểu Huyền Ngọc áy náy mà đứng ở một bên: “Nhị tỷ người không sao chứ, Ngọc Nhi biết sai rồi, về sau không bao giờ lỗ mãng nữa.”

“Được rồi, nhị tỷ không có việc gì.” Nam Cung Ly xoa xoa đầu tiểu gia hỏa, an ủi.

“Rốt cuộc sao lại thế này?” Đan lão tiếp tục truy vấn, ưu phiền trên mặt Nam Cung Liệt cũng nồng đậm hơn một chút.

“Thân thể thiếu hụt, dưỡng một đoạn thời gian thì tốt rồi.” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc môi, đơn giản mà nói.

Đan lão, Nam Cung Liệt hiểu rõ, loại tình huống này xác thật chỉ có thể dựa vào dưỡng.

“Sau này gia gia có tính toán gì, dù sao cũng không thể làm sinh ý trong tộc vẫn luôn như vậy đi?” Nghĩ đến quyết định lúc trước của Nam Cung Liệt, cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, một tháng hai tháng còn được, thời gian lâu rồi, cho dù Nam Cung phủ là tài nghiệp lớn cũng ăn không tiêu.

Rốt cuộc miệng ăn núi lở, sản nghiệp phía dưới Nam Cung phủ vô số kể, những tiểu nhị và người nhà đó luôn là cần ăn cơm.

“Ha ha, gia gia đã cùng sư phụ của con nghĩ kỹ rồi, tính toán dời Nam Cung phủ lại đây, sau đó mở một tiệm đan dược ở Đông Khải, chuyên môn bán đan dược, cho nên về sau nha đầu cần phải càng thêm nỗ lực mà luyện đan nha.” Nam Cung Liệt cười tủm tỉm mà nói, có Đan lão tương trợ cùng với tôn nữ bảo bối này của ông sợ gì không có nguồn cung cấp.

Cái chủ ý này vốn chính là Đan lão đưa ra, ngay từ đầu Nam Cung Liệt cũng không tán đồng, cuối cùng vẫn là bị Đan lão lấy các loại lý do thuyết phục, hơn nữa ông cũng muốn cùng Ly Nhi, Ngọc Nhi ở gần nhau, vì thế cái chủ ý này đã định xuống.

“Có sư phụ của con che chở, đan dược không là vấn đề, nhưng mà chỉ mở tiệm đan dược giống như vẫn là có chút đơn điệu, gia gia có nghĩ tới mở một nhà đấu giá hay không?”

“Tiệm đan dược bán ra đan dược bình thường chất lượng thấp, nhà đấu giá thì bán đan dược xa hoa, mặt khác còn có thể rút ra tiền thuê từ người gửi bán, chỉ hai cái này là có thể hấp thu không ít tiểu nhị trước kia, hơn nữa hai nơi này không gian lợi nhuận lớn, làm lên cũng càng tốt một ít, dù sao có sư phụ của con và viện trưởng đại nhân ở, đi ngang Đông Khải thành cũng không có vấn đề gì!”

Nhắc tới mở cửa hàng, Nam Cung Ly thần thái phi dương, toàn thân tràn đầy tự tin, thoạt nhìn rất là loá mắt.



Đan lão và Nam Cung Liệt liếc mắt nhìn nhau một cái, đến, xem ra là nha đầu tự mình muốn mở một nhà đấu giá.

“Chẳng lẽ Ly Nhi có tình cảm mãnh liệt như vậy, được, vậy tiệm đan dược và nhà đấu giá cùng nhau mở.” Nam Cung Liệt đánh nhịp, xem như xác định xuống.

Gì, dễ dàng như vậy?

Nam Cung Liệt đáp ứng đến thống khoái, ngược lại làm Nam Cung Ly sửng sốt một giây, vốn rằng gia gia lão nhân gia ông còn muốn tự hỏi một chút, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đáp ứng rồi.

Làm quyết định, nói làm là làm, ngày hôm sau Nam Cung Liệt lập tức rời đi Đông Khải, rốt cuộc di chuyển Nam Cung phủ lại đây cùng với chuẩn bị ở Đông Khải mở tiệm đan dược và nhà đấu giá vẫn là có rất nhiều chuyện yêu cầu chuẩn bị trước.

Đêm khuya tĩnh lặng, Nam Cung Ly ngồi ở trên giường, vừa hấp thu năng lượng chung quanh, vừa tẩm bổ thân thể suy yếu.

“Như vậy căn bản không phải biện pháp hữu hiệu nhất, đừng quên ngươi chính là chủ nhân của Thông Thiên Tháp.” Ngay ở khi Nam Cung Ly dùng năng lượng tẩm bổ thân thể một lần lại phát hiện không hề có tác dụng mà cảm thấy bực bội, giọng nói của Cung Vu truyền đến từ chỗ sâu trong linh hồn.

Nam Cung Ly ngẩn ra, có ý tứ gì?

Cung Vu trong Thông Thiên Tháp nhịn không được trợn trắng mắt, cạn lời vì chỉ số thông minh của nàng.

“Tầng hai Thông Thiên Tháp đã mở ra, chẳng lẽ ngươi chuẩn bị lãng phí tài nguyên bên trong?” Cung Vu vừa chuyển đề tài, Nam Cung Ly ‘xoát’ cái đứng lên, đúng vậy, như thế nào nàng ngốc như vậy, Thông Thiên Tháp mở ra tầng thứ hai, nói không chừng có biện pháp có thể trợ giúp thân thể nàng nhanh chóng khôi phục.

Không khí run lên, biến mất vào trong Thông Thiên Tháp.

Đi lên bậc thang, Nam Cung Ly trực tiếp chạy như bay đến bên kệ sách, sách trên giá không nhiều lắm, nhưng mỗi một quyển đều là tinh phẩm, từ nhất huyệt vị cơ sở, châm cứu, hỏa cứu, đến phía sau hoạt tử nhân (người thực vật), nhục bạch cốt (tạo xương thịt), đi dạo một vòng xong, hai mắt Nam Cung Ly sáng đến dọa người, trong mắt tỏa ra nóng rực.

Đời trước nàng chính là học y, tự nhiên nhìn ra được giá trị của những y thư này, có thể nói, tùy tiện lấy ra một quyển đều đủ khiến cho toàn bộ thế giới oanh động.

Chỉ là tầng hai đã có nhiều bảo bối như vậy, không biết tầng ba lại sẽ có cái gì chờ đợi nàng, nghĩ đến đây, hai mắt Nam Cung Ly càng sáng, đáy mắt lóe kiên định và gấp không chờ nổi.

Tu luyện thật tốt, nỗ lực học tập, nhanh chóng đột phá……

Tuy rằng không tìm được biện pháp như thế nào làm thân thể suy yếu nhanh chóng khôi phục, nhưng ít ra hiểu biết không ít tri thức châm cứu, hỏa cứu chuyên nghiệp, hiện tại Nam Cung Ly chỉ cần vừa đọc, đã ghi tạc những thứ này trong đầu, sau đó thông hiểu đạo lí, quan trọng nhất chính là thuần thục sử dụng ở trong hiện thực.

Nam Cung Ly trừ bỏ ngẫu nhiên đi phòng học một vòng, dư lại tuyệt đại đa số thời gian ngốc ở phòng nghiên cứu y thư.

Sau khi xem mấy quyển, cảm giác bệnh tật đơn giản đều có thể nhẹ nhàng khống chế, duy nhất khác với trước kia chính là hiện tại châm cứu còn muốn chú ý thủ pháp cùng với lực độ sâu cạn.

Ba ngày sau, Nam Cung Ly giả dạng thành nam tử, ngồi ở đầu đường Đông Khải, bày quán “Chuyên trị nghi nan tạp chứng”.

Người đi đường lui tới không ngừng, bởi vì diện mạo của nàng vốn là xuất sắc bất phàm, sau khi giả dạng thành nam tử càng có một loại cảm giác anh khí tuấn lãng, tùy tiện ngồi xuống chính là điểm sáng, hấp dẫn sự chú ý của người lui tới.

“Chuyên trị nghi nan tạp chứng, có phải hay không, tiểu tử này trẻ tuổi như vậy, sẽ không phải lừa tiền đi.”

“Xuy, Y sư người ta cũng chưa nói mình chuyên trị nghi nan tạp chứng, không phải lừa tiền thì là cái gì, chậc chậc, đáng tiếc lớn lên có một tướng mạo tốt.”

“Chính là bên trên hắn viết miễn phí.”

Không bao lâu, trước mặt Nam Cung Ly vây đầy người, chỉ chỉ trỏ trỏ đối với nàng, các loại nghị luận.

Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, biết đây là bước đi đầu tiên, không có biện pháp, hiện tại nàng là uổng có châm kỹ y thư lại không có người luyện tập, chỉ có thể nghĩ đến biện pháp này.

Ít nhất lấy năng lực trước mắt của nàng, sẽ không trị người thành tàn phế hoặc là chuyển biến xấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook