Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư
Chương 188: Nàng không xứng đánh với ta một trận.
Túy Khinh Cuồng
26/12/2017
“Nghi thức thí nghiệm của năm nay tiến hành cùng một lúc, các vị ở đây, khả năng lớn không có
biện pháp tiến và thí nghiệm thần điện, nhưng cũng có người lại tiến rất cao xa hơn, nhưng bất
luận ai tới trình độ gì, chỉ cần thật tâm nghiêm túc, cẩn trọng sẽ có khả năng.”
Lời nói của Liễu Hồ Nguyệt, trấn an được một chút lo lắng, sợ hãi của bọn nhỏ, tâm tình dần
bình phục xuống, lúc này bọn họ lo lắng thì nghiệm sẽ là lần tu luyên cuối cùng của bọn họ, cũng
có người rất tự tin, khinh thường lời nói của Liều Hồ Nguyệt.
Lam Tình chính là một người như vậy, nàng ngẩng cao đầu, mặt khinh miệt nhìn về Liễu Hồ
Nguyệt trên đài, giọng điệu âm thầm tự nói: “Có gì đặc biệt hơn người.”
Một câu nói nhẹ như vậy, đứng ở trên đài Liễu Hồ Nguyệt vẫn nghe được rành mạch.
Ánh mắt Liễu Hồ Nguyệt sắc bén tìm được bóng dáng Lam Tình trong đám người, cái nữ nhân
này, lại không biết xấu hổ mà đến đây.
Nàng vỗ vỗ tay, nghiêm túc nói: “Tốt lắm, tin tưởng các vị ở đây đều biết đến mỗi một kỳ thí
nghiệm đều có hạng mục này, năm rồi, phụ thân ta quy định các người xếp hàng làm thí nghiệm
thực lực, như vậy năm nay, ta lấy phương thức thí nghiệm, theo đó, ta gọi đến tên ai trong danh
sách thì đi lên, đưa tay đặt lên dụng cụ thí nghiệm.”
Liễu Hồ Nguyệt nhận lấy danh sách từ nhị trưởng lão, nàng cùng một lúc gọi tên hai người, một
người thực lực cao nhất, một người thực lực thấp nhất.
Hơn một ngàn đứa nhỏ, có thể trở thành triệu hồi sư đếm được trên đầu ngón tay, một ngàn
người, gần như chỉ sinh ra được có một người.
Mà ma pháp sư, lại có ba người, mà ba ma pháp sư này sẽ đến ma pháp học viện nhập học thông
tri thư, cho nên, thực lực của bọn họ rõ ràng hơn hẳn người trước mặt kia, có vẻ thập phần đắc ý.
Nhưng chiếm đa số vẫn là chiến sĩ, trong số đó có một vị là bát giai chiến sĩ, năm nay hắn mới
chỉ gần mười sáu tuổi.
Cuối cùng là trao giấy chứng nhận trưởng thành.
Trên quảng trường vốn đang sắp hàng thứ tự, tụi nhỏ ào ào tràn ra, có người vui mừng, có người
buồn bã.
Từ đầu đến cuối, lại không có tên Lam Tình, khiến cho sắc mặt Lam Tình càng khó coi.
Phụ thân của nàng, gia chủ Lam Gia, kêu nàng đến thí nghiệm thần điện, nói cái gì mà bảo đã nói
với Liễu Hồ Nguyệt tốt rồi, chỉ cần đi liền có thể tham gia nghi thức thí nghiệm trước, rồi nghi
thức trưởng thành sau đó.
Mà cuối cùng, lại không hề có tên Lam Tình.
Lam Tình nắm chặt tay, thấp giọng gọi nàng: “Liễu Hồ Nguyệt, vì sao không có tên của ta?”
Liễu Hồ Nguyệt vốn muốn đi xuống khỏi đài cao đột nhiên dừng chân lại, nàng dùng ánh mắt vô
cùng kinh ngạc nhìn về phía Lam Tình: “Lần này trên danh sách không có tên của người, nên
không gọi ngươi được.”
Lam Tình tức giận đỏ bừng mặt, hướng trước đài cao đi tới, một tay chống tại mặt bàn, rống:
“Nhưng ngươi rõ ràng đã đồng ý với cha ta, ta sẽ không bị xóa tên.”
“Cha ngươi?” Liễu Hồ Nguyệt nghi hoặc nhìn về phía nàng.
“Cha ngươi là ai?”
“Ngươi, ngươi ngươi…” Lam Tình coi như đã rõ, Liễu Hồ Nguyệt muốn đối nghịch với nàng,
biết là dù mình có nháo cũng là chuyện đã rồi, đột nhiên, quanh thân Lam Tình đẩy ra chiến khí,
giống như chuẩn bị đại chiến một hồi với Liễu Hồ Nguyệt.
Nhưng nhị trưởng lão đã đứng chắn trước mặt nàng, che Liễu Hồ Nguyệt phía sau lưng mình,
chẳng những Liễu Hồ Nguyệt là người đứng đầu Liễu gia, còn là Phượng vương phi, chỉ cần
Lam Tình có động tĩnh là sẽ động thủ.
Nhị trưởng lão cảnh cáo nàng một câu: “Lam tiểu thư, giờ đã khác xưa, ngươi muốn đánh cùng
Phượng vương phi, còn phải xem là lúc nào.”
Lam Tình rống giận: “ Nàng ta thực lực lục giai, cũng đã đánh được một trận nang bằng với ta.”
biện pháp tiến và thí nghiệm thần điện, nhưng cũng có người lại tiến rất cao xa hơn, nhưng bất
luận ai tới trình độ gì, chỉ cần thật tâm nghiêm túc, cẩn trọng sẽ có khả năng.”
Lời nói của Liễu Hồ Nguyệt, trấn an được một chút lo lắng, sợ hãi của bọn nhỏ, tâm tình dần
bình phục xuống, lúc này bọn họ lo lắng thì nghiệm sẽ là lần tu luyên cuối cùng của bọn họ, cũng
có người rất tự tin, khinh thường lời nói của Liều Hồ Nguyệt.
Lam Tình chính là một người như vậy, nàng ngẩng cao đầu, mặt khinh miệt nhìn về Liễu Hồ
Nguyệt trên đài, giọng điệu âm thầm tự nói: “Có gì đặc biệt hơn người.”
Một câu nói nhẹ như vậy, đứng ở trên đài Liễu Hồ Nguyệt vẫn nghe được rành mạch.
Ánh mắt Liễu Hồ Nguyệt sắc bén tìm được bóng dáng Lam Tình trong đám người, cái nữ nhân
này, lại không biết xấu hổ mà đến đây.
Nàng vỗ vỗ tay, nghiêm túc nói: “Tốt lắm, tin tưởng các vị ở đây đều biết đến mỗi một kỳ thí
nghiệm đều có hạng mục này, năm rồi, phụ thân ta quy định các người xếp hàng làm thí nghiệm
thực lực, như vậy năm nay, ta lấy phương thức thí nghiệm, theo đó, ta gọi đến tên ai trong danh
sách thì đi lên, đưa tay đặt lên dụng cụ thí nghiệm.”
Liễu Hồ Nguyệt nhận lấy danh sách từ nhị trưởng lão, nàng cùng một lúc gọi tên hai người, một
người thực lực cao nhất, một người thực lực thấp nhất.
Hơn một ngàn đứa nhỏ, có thể trở thành triệu hồi sư đếm được trên đầu ngón tay, một ngàn
người, gần như chỉ sinh ra được có một người.
Mà ma pháp sư, lại có ba người, mà ba ma pháp sư này sẽ đến ma pháp học viện nhập học thông
tri thư, cho nên, thực lực của bọn họ rõ ràng hơn hẳn người trước mặt kia, có vẻ thập phần đắc ý.
Nhưng chiếm đa số vẫn là chiến sĩ, trong số đó có một vị là bát giai chiến sĩ, năm nay hắn mới
chỉ gần mười sáu tuổi.
Cuối cùng là trao giấy chứng nhận trưởng thành.
Trên quảng trường vốn đang sắp hàng thứ tự, tụi nhỏ ào ào tràn ra, có người vui mừng, có người
buồn bã.
Từ đầu đến cuối, lại không có tên Lam Tình, khiến cho sắc mặt Lam Tình càng khó coi.
Phụ thân của nàng, gia chủ Lam Gia, kêu nàng đến thí nghiệm thần điện, nói cái gì mà bảo đã nói
với Liễu Hồ Nguyệt tốt rồi, chỉ cần đi liền có thể tham gia nghi thức thí nghiệm trước, rồi nghi
thức trưởng thành sau đó.
Mà cuối cùng, lại không hề có tên Lam Tình.
Lam Tình nắm chặt tay, thấp giọng gọi nàng: “Liễu Hồ Nguyệt, vì sao không có tên của ta?”
Liễu Hồ Nguyệt vốn muốn đi xuống khỏi đài cao đột nhiên dừng chân lại, nàng dùng ánh mắt vô
cùng kinh ngạc nhìn về phía Lam Tình: “Lần này trên danh sách không có tên của người, nên
không gọi ngươi được.”
Lam Tình tức giận đỏ bừng mặt, hướng trước đài cao đi tới, một tay chống tại mặt bàn, rống:
“Nhưng ngươi rõ ràng đã đồng ý với cha ta, ta sẽ không bị xóa tên.”
“Cha ngươi?” Liễu Hồ Nguyệt nghi hoặc nhìn về phía nàng.
“Cha ngươi là ai?”
“Ngươi, ngươi ngươi…” Lam Tình coi như đã rõ, Liễu Hồ Nguyệt muốn đối nghịch với nàng,
biết là dù mình có nháo cũng là chuyện đã rồi, đột nhiên, quanh thân Lam Tình đẩy ra chiến khí,
giống như chuẩn bị đại chiến một hồi với Liễu Hồ Nguyệt.
Nhưng nhị trưởng lão đã đứng chắn trước mặt nàng, che Liễu Hồ Nguyệt phía sau lưng mình,
chẳng những Liễu Hồ Nguyệt là người đứng đầu Liễu gia, còn là Phượng vương phi, chỉ cần
Lam Tình có động tĩnh là sẽ động thủ.
Nhị trưởng lão cảnh cáo nàng một câu: “Lam tiểu thư, giờ đã khác xưa, ngươi muốn đánh cùng
Phượng vương phi, còn phải xem là lúc nào.”
Lam Tình rống giận: “ Nàng ta thực lực lục giai, cũng đã đánh được một trận nang bằng với ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.