Chương 38: Cái chết của chị A Linh ... Là do hắn
N.Dun
12/02/2024
Vy Vy đứng dậy giải thích cho mọi người “Ông Đàm chỉ là người gián tiếp gây ra chuyện này thôi. Ông cũng có tuổi nên không thể nhớ được chuyện gì. Mọi người yên tâm tôi sẽ dùng mọi cách để giải quyết những vấn đề này.”
Nói hết nước hết cái mọi người mới chịu về nhà, trả lại căn nhà sự bình yên.
Chị A Linh nói hết những điều cần nói rồi cũng thoát hồn ra khỏi xác người phụ nữ kia.
Ông Đàm ngồi trong nhà nghi hoặc nhìn Vy Vy và A Minh đang ở trong nhà mình, dường như ông có điều muốn nói.
Ông Đàm giọng khẽ run cất tiếng “Này… Thật ra… Ta nhớ rằng chính tay ta đã…”
Ông nhớ lại khoảng khắc đó.
Sáng sớm hôm nay ông thấy có ai đó để một thanh đao dài cắm ở giữa cổng nhà ông. Chính là thanh đao đã diệt toàn bộ gia tộc quỷ mai mối, bởi vì cũng sớm nên ông chỉ nghĩ chắc có đứa trẻ con nào tối qua phá phách mà để lại.
Ông vừa cầm thanh đao lên một luồng khí bẩn chạy vào mũi và miệng ông. Đôi mắt vốn đen của ông bỗng chuyển thành đỏ, màu đỏ của máu.
Nụ cười nhếch môi quen thuộc đó bước vào nhà với thanh đao trên tay.
Chị A Linh lúc này vẫn khỏe mạnh thấy ông nội trước đây dáng đi chậm chạm nay lại nhanh nhẹn bất thường, lại còn vác một thanh đao dài tầm chục cân nhấc đi một cách nhẹ nhàng nên hiếu kỳ tiến lại gần hỏi.
“Ông ơi, ông …”
Chưa kịp nói hết câu ông Đàm bỗng cắm thẳng thanh đao vào bụng chị ấy.
Chị sợ hãi lắm hô hào kêu cứu nhưng dường như mọi người hàng xóm không hề nghe thấy tiếng hét thảm thiết của chị.
Rạch một đường dài trên bụng, máu chảy khắp sân nhà. Ông ta moi đứa cháu đã thành hình ra là một đứa con trai.
Nụ cười đáng sợ giòn tan của ông ta vang lên. Ông bóp chặt lấy cổ thằng bé làm thằng bé chưa kịp nhìn đời đã tắc thở chết.
Nước mắt ông Đàm không tự chủ rơi xuống,có lẽ trong thâm tâm ông cũng đau lắm nhưng cơ thể của ông dường như không theo ý ông.
Thằng bé chết rồi thì hắn mới lấy đao chặt đầu thằng bé rồi lấy đầu đó mà viết lên dòng chữ " Quà tặng của Vy Vy."
Do bị mất máu cũng như quá sốc với những điều trước mắt mà chị A Linh cũng bèn tắc thở, bản thân không thể yên nghỉ lên mắt vẫn chừng chừng nhìn đó.
Xem thành quả của mình thấy thật tuyệt rồi hắn mới rời khỏi cơ thể ông Đàm.
Đến lúc ông Đàm tỉnh lại thì đã thấy rất rất nhiều người ở trước mắt, họ cũng đã khiêng thi thể A Linh bê vào trong nhà để thắp nhan hương khói.
Ông Đàm cũng không biết nói gì chỉ biết đổ hết tội lên đầu Vy Vy, ông ta cho rằng chính Vy Vy rước họa vào trong làng mà người chịu trận đầu tiên chính là nhà của ông vì thế mọi người mới ùn ùn kéo nhau tới nhà Vy Vy hỏi tội.
Nghe ông Đàm kể mọi chuyện Vy Vy và A Minh càng không thể ngờ được Du Hạo có thể làm ra những chuyện mất hết nhân tính này.
A Minh thở dài nhìn Vy Vy “Em tính sao?”
Vy Vy cũng chỉ biết lắc đầu “Đã 3 năm rồi, với trí thông minh của hắn 3 năm cũng đủ dài để che mắt hắn. Có lẽ chuyện ân oán của em với hắn sẽ phải gặp nhau để giải quyết.” Cô nhìn vào cơ thể lạnh lẽo của chị A Linh và xác đứa con của chị “Từ khi tới đây chỉ có chị A Linh là yêu quý em, chắc vì lí do đó mà hắn đã ra tay với chị ấy. Hắn chắc hận em lắm.”
A Minh cầm tay Vy Vy “Hay chúng ta trốn đi.”
Cô vội gạt đi, dập tắt đi hy vọng của A Minh “Nếu trốn thì ta trốn đi đâu? Có thể thoát khỏi hắn sao?”
Vy Vy khẽ vuốt nhẹ vết thương đã băng đó trên trán A Minh “Em biết anh theo em đã chịu rất nhiều thiệt thòi nhưng em vẫn còn rất nhiều điều cần phải làm. Em xin lỗi nhưng chúng ta chia tay đi.”
A Minh vội vã ôm lấy cô nước mắt trực trào trong hốc mắt “Không! Anh sẽ không bao giờ chia tay. Anh chịu thiệt thòi rất giỏi, anh không cần em phải cho anh danh phận vì thế em…em đừng nói chia tay anh được không?” Nước mắt anh chảy xuống.
Thấy vậy Vy Vy càng thêm khó xử “Nhưng …”
Anh vội che miệng cô lại không cho cô nói nữa “Dù có xảy ra chuyện gì thì anh cũng sẽ là người đầu tiên bảo vệ em”
Nghe những lời thâm tình đó Vy Vy cũng chỉ biết gật đầu không nói nữa. Cô thương anh, thương anh sẽ chịu khổ nhưng cô lại lo cho tính mạng của anh, vì Du Hạo đã không còn tính người nữa hắn ta có thể làm bất cứ điều gì để trả thù những người đã lừa hắn.
Cả đêm đó cô ngồi đọc kinh phật giúp chị A Linh và thằng nhỏ có thể được yên nghỉ, có thể ra đi một cách thanh thản nhất.
Sáng sớm cô đã mệt lã người nhưng khi nhìn thấy A Minh nằm ngủ ngất ngưởng ở ngoài hiên nhà thỉnh thoảng bị muỗi đốt cô rất thương anh. Có lẽ anh cũng đã rất mệt mỏi trong chuyện này.
Cô tiến lại khẽ vuốt tóc mái che mắt giúp A Minh, cô khẽ hỏi thâm tâm mình vì sao A Minh lại yêu thích cô vô điều kiện như vậy mặc dù theo cô, anh sẽ gặp nguy hiểm.
Có lẽ trong tiền kiếp anh nợ cô hoặc cô đã cho anh hy vọng nên kiếp này anh mới bám lấy cô như vậy.
Chuyện tiền kiếp chẳng ai có thể biết được nhưng cô biết chắc rằng kiếp này bản thân cô đã nợ anh.
Cô khẽ thở dài vô tình nhìn ra ngoài cổng thì thấy gương mặt quen thuộc đó, hắn nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt tam bạch đó như đâm thẳng vào mắt cô.
Cô khẽ run sợ không cả đứng vững, ngồi sụp xuống nắm chặt bàn tay lại.
Hắn nhìn cô rồi nhếch cười, nụ cười chứa sự tà dâm nhưng cũng chứa sự khinh bỉ.
Hai người cứ nhìn nhau đối mắt như vậy một lúc thì ông Đàm ra. Thấy có người tới hắn ta cũng biến mất như chưa từng tồn tại.
A Minh cũng tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng bước chân thì thấy bên cạnh mình là Vy Vy, anh khẽ giật mình nhưng cũng khá vui vì thấy Vy Vy quan tâm mình.
Vy Vy không nói chỉ im lặng vào trong nhà, cô đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó con quỷ đội lốt người này.
Nói hết nước hết cái mọi người mới chịu về nhà, trả lại căn nhà sự bình yên.
Chị A Linh nói hết những điều cần nói rồi cũng thoát hồn ra khỏi xác người phụ nữ kia.
Ông Đàm ngồi trong nhà nghi hoặc nhìn Vy Vy và A Minh đang ở trong nhà mình, dường như ông có điều muốn nói.
Ông Đàm giọng khẽ run cất tiếng “Này… Thật ra… Ta nhớ rằng chính tay ta đã…”
Ông nhớ lại khoảng khắc đó.
Sáng sớm hôm nay ông thấy có ai đó để một thanh đao dài cắm ở giữa cổng nhà ông. Chính là thanh đao đã diệt toàn bộ gia tộc quỷ mai mối, bởi vì cũng sớm nên ông chỉ nghĩ chắc có đứa trẻ con nào tối qua phá phách mà để lại.
Ông vừa cầm thanh đao lên một luồng khí bẩn chạy vào mũi và miệng ông. Đôi mắt vốn đen của ông bỗng chuyển thành đỏ, màu đỏ của máu.
Nụ cười nhếch môi quen thuộc đó bước vào nhà với thanh đao trên tay.
Chị A Linh lúc này vẫn khỏe mạnh thấy ông nội trước đây dáng đi chậm chạm nay lại nhanh nhẹn bất thường, lại còn vác một thanh đao dài tầm chục cân nhấc đi một cách nhẹ nhàng nên hiếu kỳ tiến lại gần hỏi.
“Ông ơi, ông …”
Chưa kịp nói hết câu ông Đàm bỗng cắm thẳng thanh đao vào bụng chị ấy.
Chị sợ hãi lắm hô hào kêu cứu nhưng dường như mọi người hàng xóm không hề nghe thấy tiếng hét thảm thiết của chị.
Rạch một đường dài trên bụng, máu chảy khắp sân nhà. Ông ta moi đứa cháu đã thành hình ra là một đứa con trai.
Nụ cười đáng sợ giòn tan của ông ta vang lên. Ông bóp chặt lấy cổ thằng bé làm thằng bé chưa kịp nhìn đời đã tắc thở chết.
Nước mắt ông Đàm không tự chủ rơi xuống,có lẽ trong thâm tâm ông cũng đau lắm nhưng cơ thể của ông dường như không theo ý ông.
Thằng bé chết rồi thì hắn mới lấy đao chặt đầu thằng bé rồi lấy đầu đó mà viết lên dòng chữ " Quà tặng của Vy Vy."
Do bị mất máu cũng như quá sốc với những điều trước mắt mà chị A Linh cũng bèn tắc thở, bản thân không thể yên nghỉ lên mắt vẫn chừng chừng nhìn đó.
Xem thành quả của mình thấy thật tuyệt rồi hắn mới rời khỏi cơ thể ông Đàm.
Đến lúc ông Đàm tỉnh lại thì đã thấy rất rất nhiều người ở trước mắt, họ cũng đã khiêng thi thể A Linh bê vào trong nhà để thắp nhan hương khói.
Ông Đàm cũng không biết nói gì chỉ biết đổ hết tội lên đầu Vy Vy, ông ta cho rằng chính Vy Vy rước họa vào trong làng mà người chịu trận đầu tiên chính là nhà của ông vì thế mọi người mới ùn ùn kéo nhau tới nhà Vy Vy hỏi tội.
Nghe ông Đàm kể mọi chuyện Vy Vy và A Minh càng không thể ngờ được Du Hạo có thể làm ra những chuyện mất hết nhân tính này.
A Minh thở dài nhìn Vy Vy “Em tính sao?”
Vy Vy cũng chỉ biết lắc đầu “Đã 3 năm rồi, với trí thông minh của hắn 3 năm cũng đủ dài để che mắt hắn. Có lẽ chuyện ân oán của em với hắn sẽ phải gặp nhau để giải quyết.” Cô nhìn vào cơ thể lạnh lẽo của chị A Linh và xác đứa con của chị “Từ khi tới đây chỉ có chị A Linh là yêu quý em, chắc vì lí do đó mà hắn đã ra tay với chị ấy. Hắn chắc hận em lắm.”
A Minh cầm tay Vy Vy “Hay chúng ta trốn đi.”
Cô vội gạt đi, dập tắt đi hy vọng của A Minh “Nếu trốn thì ta trốn đi đâu? Có thể thoát khỏi hắn sao?”
Vy Vy khẽ vuốt nhẹ vết thương đã băng đó trên trán A Minh “Em biết anh theo em đã chịu rất nhiều thiệt thòi nhưng em vẫn còn rất nhiều điều cần phải làm. Em xin lỗi nhưng chúng ta chia tay đi.”
A Minh vội vã ôm lấy cô nước mắt trực trào trong hốc mắt “Không! Anh sẽ không bao giờ chia tay. Anh chịu thiệt thòi rất giỏi, anh không cần em phải cho anh danh phận vì thế em…em đừng nói chia tay anh được không?” Nước mắt anh chảy xuống.
Thấy vậy Vy Vy càng thêm khó xử “Nhưng …”
Anh vội che miệng cô lại không cho cô nói nữa “Dù có xảy ra chuyện gì thì anh cũng sẽ là người đầu tiên bảo vệ em”
Nghe những lời thâm tình đó Vy Vy cũng chỉ biết gật đầu không nói nữa. Cô thương anh, thương anh sẽ chịu khổ nhưng cô lại lo cho tính mạng của anh, vì Du Hạo đã không còn tính người nữa hắn ta có thể làm bất cứ điều gì để trả thù những người đã lừa hắn.
Cả đêm đó cô ngồi đọc kinh phật giúp chị A Linh và thằng nhỏ có thể được yên nghỉ, có thể ra đi một cách thanh thản nhất.
Sáng sớm cô đã mệt lã người nhưng khi nhìn thấy A Minh nằm ngủ ngất ngưởng ở ngoài hiên nhà thỉnh thoảng bị muỗi đốt cô rất thương anh. Có lẽ anh cũng đã rất mệt mỏi trong chuyện này.
Cô tiến lại khẽ vuốt tóc mái che mắt giúp A Minh, cô khẽ hỏi thâm tâm mình vì sao A Minh lại yêu thích cô vô điều kiện như vậy mặc dù theo cô, anh sẽ gặp nguy hiểm.
Có lẽ trong tiền kiếp anh nợ cô hoặc cô đã cho anh hy vọng nên kiếp này anh mới bám lấy cô như vậy.
Chuyện tiền kiếp chẳng ai có thể biết được nhưng cô biết chắc rằng kiếp này bản thân cô đã nợ anh.
Cô khẽ thở dài vô tình nhìn ra ngoài cổng thì thấy gương mặt quen thuộc đó, hắn nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt tam bạch đó như đâm thẳng vào mắt cô.
Cô khẽ run sợ không cả đứng vững, ngồi sụp xuống nắm chặt bàn tay lại.
Hắn nhìn cô rồi nhếch cười, nụ cười chứa sự tà dâm nhưng cũng chứa sự khinh bỉ.
Hai người cứ nhìn nhau đối mắt như vậy một lúc thì ông Đàm ra. Thấy có người tới hắn ta cũng biến mất như chưa từng tồn tại.
A Minh cũng tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng bước chân thì thấy bên cạnh mình là Vy Vy, anh khẽ giật mình nhưng cũng khá vui vì thấy Vy Vy quan tâm mình.
Vy Vy không nói chỉ im lặng vào trong nhà, cô đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó con quỷ đội lốt người này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.