Chương 143: Chương kết - Gặp Lại
N.Dun
23/05/2024
Du Hạo thì sức lực tốt hơn thằng con trai của mình nên anh có thể gắng gượng thêm chút nữa, anh chỉ có một yêu cầu lúc này.
“Em có thể hôn anh không?”
Cô trao cho anh nụ hôn cuối cùng, nụ hôn này vừa ngọt mà cũng thật đắng. Tâm nguyện của anh cũng thật nhỏ bé nhưng chỉ tại gia đình phá gia của mình khiến anh không thể sống thọ, không thể yêu cô như một người bình thường.
“Nếu như có kiếp sau anh muốn làm một chú cún…”
“Tại sao?”
“Vì em thích cún …con cún có thể ở cạnh em suốt cuộc đời của nó…Còn anh thì không.”
Nghe anh càng nói nước mắt của cô càng rơi, cô không thể biết được tình yêu của Du Hạo lớn đến như nào, trái tim cô vô thức chứa hình bóng đó cũng không biết từ bao giờ.
Dần dần tan biến trong vòng tay của cô, anh đã rất toại nguyện. Được chết dưới thanh đao của người mình yêu thì chẳng có gì phải luyến tiếc.
Cả căn nhà lúc này chỉ còn tiếng khóc của Vy Vy, những lá bùa hình người ở ngoài chặn cửa cũng dần tan biến theo Du Hạo. Trái tim cô như bị ai đó bót lại làm bản thân cô rất đau…rất đau.
…
Gia đinh Nhược Hy cũng chấp nhận chàng rể Phú An tuy ngốc nghếch nhưng thật thà, Nhược Hy cũng cảm thấy bình yên bên cạnh Phú An. Chẳng mấy chốc hai người họ tiến đến hôn nhân sống hạnh phúc với nhau.
Ông Triệu do cũng tuổi già sức yếu nên chẳng mấy lâu cũng nhắm mắt rời xa trần thế để lại căn nhà cho Vy Vy nhưng Vy Vy quyết định nhường lại cho gia đình nhà bác trai của mình. Căn nhà được thờ phụng đó cũng được gia đình nhà bác xây dựng lại trở thành căn nhà khang trang hơn, đầy đủ tiện nghi hơn.
Còn Vy Vy không quên giúp các bạn nhỏ lang thang trong rừng khuyên nhủ chúng đi đầu thai, dù sao chiến tranh cũng đã kết thúc rất lâu rồi, chúng có thể yên nghỉ là rời đi.
Ngữ Hành, A Minh cũng đã buông bỏ trần thế từ lâu họ quyết định đi đầu thai và vô tình gặp nhau rồi kết bạn ở Cầu Nại Hà. Có lẽ họ có duyên với nhau từ trước mà không biết để đến khi chết đi mới có dịp gặp nhau và làm bạn.
Người có lẽ buồn nhất là Vy Vy. Tình yêu của cô đã mất nhưng may thay còn gia đình nhà bác vẫn rất yêu thương cô. Bác trai coi cô như con gái ruột, bác gái dù độc mồm độc miệng nhưng thật sự vẫn rất quan tâm cô, chị gái con nhà bác cũng mến cô như em gái ruột thường hay kể chuyện về Vy Vy người em gái xinh đẹp của mình trên livestream, mọi điều tốt đẹp cô đều dành cho Vy Vy.
Vy Vy lúc này quyết định học lại cố gắng hoàn thành việc học của mình, khi học xong cô tới một thành phố hoàn toàn xa lạ bắt đầu một cuộc sống mới. Cô cũng phong ấn lại đôi mắt âm dương của mình, trở thành một người bình thường trong những người bình thường khác.
Và hôm nay cô đã được nhận vào làm cho một doanh nghiệp lớn, cũng vì vui mừng hay như chúc mừng bản thân đỗ phỏng vấn cô ghé vào mua một bó hoa hồng thật đẹp tiến tới thắp nén hương cho phần hộ của Du Hạo mà bản thân cô đã chính tay chôn cất.
Cô tâm sự trước bia mộ của anh rất lâu kể về cuộc sống mới của mình đột nhiên một chú cún con ở đâu chạy tới quấn quýt chân cô.
Vy Vy bế chú cún lên mà quan sát cô lại nhớ về câu nói trước khi tan biến của Du Hạo “Nếu như có kiếp sau anh muốn làm một chú cún…”
Chẳng lẽ anh quay lại tìm cô sao?
Lúc đó một người đàn ông dáng người cao dáo tiến tới chỗ cô, ngước lên nhìn người đàn ông đó cô khá sửng sốt gương mặt này…là Du Hạo? Đời này cô còn có thể gặp anh hay sao?
“Sư tỷ rất vui được gặp.”
Sư tỷ?
“Cậu là…???”
“Em là Lý Lăng Thần là đàn em khóa dưới của chị, em đã thấy chị phát biểu đại diện cho sinh viên xuất sắc trong buổi lễ nhập học.”
Thì ra là cô nhận nhầm người, nhưng thật sự gương mặt này quá giống Du Hạo.
“Chú chó này…” Lý Lăng Thần đáp
Vy Vy cũng nhận ra “Chú chó này là của cậu sao?”
“Dạ!”
Cô đành trả lại chú chó con xinh đẹp lại cho chủ nhân của nó.
“Vy Vy, có thể cho tôi một cơ hội kết bạn với em được không?”
“Vy Vy có thể cho mình một cơ hội kết bạn với bạn được không?” Du Hạo lúc nhỏ đã từng nói.
Cô dường như nhìn thấy bóng dáng của Du Hạo trên người Lý Lăng Thần, chẳng lẽ anh đã quay lại tìm cô hay sao.
“Cậu…” Vy Vy khẽ lùi lại không tin vào tai mình.
Lý Lăng Thần cũng mỉm cười “Có thể nói ở nơi này không đúng lẽ nhưng thật sự tôi thích em từ lần gặp đầu tiên.”
Giống như Du Hạo cũng chấp nhận thay Vy Vy về chàng trai trẻ trước mắt, trên bầu trời bỗng xuất hiện một dải cầu vồng tuyệt đẹp. Có lẽ cái kết của hai người sẽ là đủ màu sắc chứ không phải là một màu đen tối trước kia.
Vy Vy cũng nhìn được ánh sáng xinh đẹp tỏa ra xung quanh Lý Lăng Thần, ánh sáng đó thật sự rất đẹp, thật rung động.
Trái tim thiếu nữ của cô được trỗi dậy lần nữa và lần này cô cũng sẽ không phải đơn độc một mình, bởi anh đã quay lại sát cánh cùng cô suốt đường đời về sau.
______________
…Hết…
…Cám ơn các tình yêu đã yêu mến ủng hộ tác phẩm đầu tay của mình nhé, một lần nữa cám ơn các bạn ️…
“Em có thể hôn anh không?”
Cô trao cho anh nụ hôn cuối cùng, nụ hôn này vừa ngọt mà cũng thật đắng. Tâm nguyện của anh cũng thật nhỏ bé nhưng chỉ tại gia đình phá gia của mình khiến anh không thể sống thọ, không thể yêu cô như một người bình thường.
“Nếu như có kiếp sau anh muốn làm một chú cún…”
“Tại sao?”
“Vì em thích cún …con cún có thể ở cạnh em suốt cuộc đời của nó…Còn anh thì không.”
Nghe anh càng nói nước mắt của cô càng rơi, cô không thể biết được tình yêu của Du Hạo lớn đến như nào, trái tim cô vô thức chứa hình bóng đó cũng không biết từ bao giờ.
Dần dần tan biến trong vòng tay của cô, anh đã rất toại nguyện. Được chết dưới thanh đao của người mình yêu thì chẳng có gì phải luyến tiếc.
Cả căn nhà lúc này chỉ còn tiếng khóc của Vy Vy, những lá bùa hình người ở ngoài chặn cửa cũng dần tan biến theo Du Hạo. Trái tim cô như bị ai đó bót lại làm bản thân cô rất đau…rất đau.
…
Gia đinh Nhược Hy cũng chấp nhận chàng rể Phú An tuy ngốc nghếch nhưng thật thà, Nhược Hy cũng cảm thấy bình yên bên cạnh Phú An. Chẳng mấy chốc hai người họ tiến đến hôn nhân sống hạnh phúc với nhau.
Ông Triệu do cũng tuổi già sức yếu nên chẳng mấy lâu cũng nhắm mắt rời xa trần thế để lại căn nhà cho Vy Vy nhưng Vy Vy quyết định nhường lại cho gia đình nhà bác trai của mình. Căn nhà được thờ phụng đó cũng được gia đình nhà bác xây dựng lại trở thành căn nhà khang trang hơn, đầy đủ tiện nghi hơn.
Còn Vy Vy không quên giúp các bạn nhỏ lang thang trong rừng khuyên nhủ chúng đi đầu thai, dù sao chiến tranh cũng đã kết thúc rất lâu rồi, chúng có thể yên nghỉ là rời đi.
Ngữ Hành, A Minh cũng đã buông bỏ trần thế từ lâu họ quyết định đi đầu thai và vô tình gặp nhau rồi kết bạn ở Cầu Nại Hà. Có lẽ họ có duyên với nhau từ trước mà không biết để đến khi chết đi mới có dịp gặp nhau và làm bạn.
Người có lẽ buồn nhất là Vy Vy. Tình yêu của cô đã mất nhưng may thay còn gia đình nhà bác vẫn rất yêu thương cô. Bác trai coi cô như con gái ruột, bác gái dù độc mồm độc miệng nhưng thật sự vẫn rất quan tâm cô, chị gái con nhà bác cũng mến cô như em gái ruột thường hay kể chuyện về Vy Vy người em gái xinh đẹp của mình trên livestream, mọi điều tốt đẹp cô đều dành cho Vy Vy.
Vy Vy lúc này quyết định học lại cố gắng hoàn thành việc học của mình, khi học xong cô tới một thành phố hoàn toàn xa lạ bắt đầu một cuộc sống mới. Cô cũng phong ấn lại đôi mắt âm dương của mình, trở thành một người bình thường trong những người bình thường khác.
Và hôm nay cô đã được nhận vào làm cho một doanh nghiệp lớn, cũng vì vui mừng hay như chúc mừng bản thân đỗ phỏng vấn cô ghé vào mua một bó hoa hồng thật đẹp tiến tới thắp nén hương cho phần hộ của Du Hạo mà bản thân cô đã chính tay chôn cất.
Cô tâm sự trước bia mộ của anh rất lâu kể về cuộc sống mới của mình đột nhiên một chú cún con ở đâu chạy tới quấn quýt chân cô.
Vy Vy bế chú cún lên mà quan sát cô lại nhớ về câu nói trước khi tan biến của Du Hạo “Nếu như có kiếp sau anh muốn làm một chú cún…”
Chẳng lẽ anh quay lại tìm cô sao?
Lúc đó một người đàn ông dáng người cao dáo tiến tới chỗ cô, ngước lên nhìn người đàn ông đó cô khá sửng sốt gương mặt này…là Du Hạo? Đời này cô còn có thể gặp anh hay sao?
“Sư tỷ rất vui được gặp.”
Sư tỷ?
“Cậu là…???”
“Em là Lý Lăng Thần là đàn em khóa dưới của chị, em đã thấy chị phát biểu đại diện cho sinh viên xuất sắc trong buổi lễ nhập học.”
Thì ra là cô nhận nhầm người, nhưng thật sự gương mặt này quá giống Du Hạo.
“Chú chó này…” Lý Lăng Thần đáp
Vy Vy cũng nhận ra “Chú chó này là của cậu sao?”
“Dạ!”
Cô đành trả lại chú chó con xinh đẹp lại cho chủ nhân của nó.
“Vy Vy, có thể cho tôi một cơ hội kết bạn với em được không?”
“Vy Vy có thể cho mình một cơ hội kết bạn với bạn được không?” Du Hạo lúc nhỏ đã từng nói.
Cô dường như nhìn thấy bóng dáng của Du Hạo trên người Lý Lăng Thần, chẳng lẽ anh đã quay lại tìm cô hay sao.
“Cậu…” Vy Vy khẽ lùi lại không tin vào tai mình.
Lý Lăng Thần cũng mỉm cười “Có thể nói ở nơi này không đúng lẽ nhưng thật sự tôi thích em từ lần gặp đầu tiên.”
Giống như Du Hạo cũng chấp nhận thay Vy Vy về chàng trai trẻ trước mắt, trên bầu trời bỗng xuất hiện một dải cầu vồng tuyệt đẹp. Có lẽ cái kết của hai người sẽ là đủ màu sắc chứ không phải là một màu đen tối trước kia.
Vy Vy cũng nhìn được ánh sáng xinh đẹp tỏa ra xung quanh Lý Lăng Thần, ánh sáng đó thật sự rất đẹp, thật rung động.
Trái tim thiếu nữ của cô được trỗi dậy lần nữa và lần này cô cũng sẽ không phải đơn độc một mình, bởi anh đã quay lại sát cánh cùng cô suốt đường đời về sau.
______________
…Hết…
…Cám ơn các tình yêu đã yêu mến ủng hộ tác phẩm đầu tay của mình nhé, một lần nữa cám ơn các bạn ️…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.