Chương 7: Mình có thai rồi
N.Dun
07/02/2024
Khi xe lên đường cao tốc hàng xe cũng tấp lập ùa về, lúc này cô mới cảm thấy trong lòng thật nhẹ nhõm.
Cả quãng đường chỉ có Vũ Khang luyên thuyên một mình, Vy Vy cũng giả bộ hưởng ứng nghe các câu chuyện xàm xí của hắn thỉnh thoảng lại gật đầu giả bộ đồng tình.
Xe lăn bánh vào thành phố thì trời cũng đã đến tối, khung cảnh nhộn nhịp đánh thức Vy Vy trong cơn buồn ngủ.
“Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về.”
“Anh cứ trở tôi tới trường Đại Học Bắc Đại là được.”
“Được!”
Vy Vy xuống xe cám ơn anh đã đưa cô về. Nhưng trước khi cô xuống xe cô có nhét lá bùa mà Phú An vẽ trước đây vào ghế phụ lái cô từng ngồi.
Dù lá bùa này không thể xua đuổi tà ma nhưng khi thấy lá bùa thì chúng cũng sẽ không dám lại gần.
Vy Vy bước vào trường, ánh mắt Vũ Khang bỗng rất giống Du Hạo. Nụ cười đặc chưng đó của hắn không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Khi Du Hạo rời khỏi Vũ Khang chính chủ mới nhận thức được ý thức “Sao mình lại ở đây???”
Vy Vy đang định về ký túc xá thì bỗng bắt gặp một chuyện khiến cô như bị chôn chân tại chỗ.
Bạn thân Tiểu Đào và bạn trai hiện tại của cô A Minh đang hôn nhau ở chiếc ghế đá cạnh hồ, nơi mà các cặp đôi thường thể hiện tình cảm của mình ở đó.
Dù trời có tối nhưng hai người họ thì cô không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Bị phản bội bất ngờ từ chính người mình tin tưởng nhất, nước mắt cô không tự chủ mà rơi xuống.
Gạt đi giọt nước mắt lăn xuống mặt, cô nhìn thấy một bóng đen đang lượn lờ ở hồ nước.
Đó chính là ma nước.
Thấy ma nước đang tiến lại gần hai người họ, cô muốn mặc kệ làm lơ nhưng lương tâm pháp sư của cô không thể làm lơ được.
Con ma nước đó tuổi đời cũng mấy chục năm nên với sức lực con coi mới tu luyện được của Vy Vy thì không thể là đối thủ của ả.
Vy Vy tiến lại gần A Minh và Tiểu Đào, thấy có người tới nên ma nước cũng không dám làm gì, vừa nhìn thấy Vy Vy cả hai bỗng vô cùng ngạc nhiên đẩy đối phương ra.
Họ ngạc nhiên nhìn đối phương, người bản thân vừa mới hôn xong.
“Sao anh lại ở đây?”
“Sao... sao cô?”
Tiểu Đào vội vã đứng dậy kéo tay Vy Vy, ánh mắt hoảng hốt “Vy Vy, cậu hãy tin mình. Mình không biết vì sao lại hôn anh ta nữa...”
“Vy Vy, nói thì cũng không tin nhưng anh cũng không biết vì sao lại ở đây lại còn làm... làm chuyện sai lầm với em nữa.”
Vy Vy quả thật không thể nghe nổi lời biện minh của hai người “Chúc hai người hạnh phúc.”
Cô quay mặt về ký túc xá, Tiểu Đào và A Minh vội vàng đuổi theo Vy Vy giải thích.
Thấy Vy Vy làm hỏng chuyện tốt của mình, ma nước đó dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Vy Vy.
Thù này tất phải báo.
A Minh thì bị cô quản lý chặt ở cửa ký túc xá, hắn ta chỉ còn cách quỳ xuống ở ngoài hét lớn xin lỗi Vy Vy.
Tiểu Đào thì vẫn mặt dày bám theo Vy Vy vào tận trong phòng.
“Vy Vy cậu tin mình đi mà.”
“Đây là phòng cậu à? Làm ơn về phòng của mình cho.” Vy Vy không thể tin tưởng người bạn trước mắt nữa.
Bị Vy Vy đuổi ra ngoài Tiểu Đào chỉ biết ở ngoài khóc lóc.
Mọi người ở phòng bên cạnh đều hóng hớt ra coi.
Cô bạn tomboy Nhược Hy cùng hỏi không hiểu chuyện gì nhưng vẫn nói giúp Tiểu Đào.
“Vy Vy à, nếu có chuyện gì thì cho cậu ta vào đây nói chuyện đi, ba mặt một lời cho xong. Để cậu ta ở ngoài khóc lóc không hay đâu.”
Mấy cô bạn cùng phòng khác cũng gật đồng đồng tình.
Vy Vy đành phải mở cửa cho Tiểu Đào vào.
Tiểu Đào ôm trầm lấy Vy Vy “Vy Vy mình xin lỗi...”
“Nói chuyện đoàng hoàng đi.” Vy Vy đẩy Tiểu Đào ra. “Hai người đã làm vậy bao lâu rồi?”
“Vy Vy... mình thích A Minh, mình muốn kết hôn với A Minh.”
Tiểu Đào vừa nói tất cả mọi người trong phòng đều sốc.
“Cậu nói sao?”
“Mình mang thai rồi.”
Mấy cô bạn cùng phòng với Vy Vy cũng không nhịn được bèn tụm năm tụm bảy lại nói lý với Tiểu Đào.
Thái đổ Tiểu Đào thay đổi 180 độ, cô ta tỏ thái độ như bản thân đã chiến thắng trong cuộc đua này.
A Minh thì vẫn ở dưới quỳ ở đường hét lớn xin lỗi Vy Vy.
Vy Vy kéo rèm cửa sổ lại để không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ đó của A Minh.
“Là con anh ta à?”
“Ừm.”
Vy Vy quả thật không biết dùng từ nào để nói nữa, cô chỉ biết im lặng nhìn vào khoảng không.
Mấy cô bạn cùng phòng thì buông lời vàng ngọc dành cho Tiểu Đào, Tiểu Đào thì vẫn tỏ vẻ dưng dưng tự đắc trông phát ghét.
Cả quãng đường chỉ có Vũ Khang luyên thuyên một mình, Vy Vy cũng giả bộ hưởng ứng nghe các câu chuyện xàm xí của hắn thỉnh thoảng lại gật đầu giả bộ đồng tình.
Xe lăn bánh vào thành phố thì trời cũng đã đến tối, khung cảnh nhộn nhịp đánh thức Vy Vy trong cơn buồn ngủ.
“Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về.”
“Anh cứ trở tôi tới trường Đại Học Bắc Đại là được.”
“Được!”
Vy Vy xuống xe cám ơn anh đã đưa cô về. Nhưng trước khi cô xuống xe cô có nhét lá bùa mà Phú An vẽ trước đây vào ghế phụ lái cô từng ngồi.
Dù lá bùa này không thể xua đuổi tà ma nhưng khi thấy lá bùa thì chúng cũng sẽ không dám lại gần.
Vy Vy bước vào trường, ánh mắt Vũ Khang bỗng rất giống Du Hạo. Nụ cười đặc chưng đó của hắn không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Khi Du Hạo rời khỏi Vũ Khang chính chủ mới nhận thức được ý thức “Sao mình lại ở đây???”
Vy Vy đang định về ký túc xá thì bỗng bắt gặp một chuyện khiến cô như bị chôn chân tại chỗ.
Bạn thân Tiểu Đào và bạn trai hiện tại của cô A Minh đang hôn nhau ở chiếc ghế đá cạnh hồ, nơi mà các cặp đôi thường thể hiện tình cảm của mình ở đó.
Dù trời có tối nhưng hai người họ thì cô không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Bị phản bội bất ngờ từ chính người mình tin tưởng nhất, nước mắt cô không tự chủ mà rơi xuống.
Gạt đi giọt nước mắt lăn xuống mặt, cô nhìn thấy một bóng đen đang lượn lờ ở hồ nước.
Đó chính là ma nước.
Thấy ma nước đang tiến lại gần hai người họ, cô muốn mặc kệ làm lơ nhưng lương tâm pháp sư của cô không thể làm lơ được.
Con ma nước đó tuổi đời cũng mấy chục năm nên với sức lực con coi mới tu luyện được của Vy Vy thì không thể là đối thủ của ả.
Vy Vy tiến lại gần A Minh và Tiểu Đào, thấy có người tới nên ma nước cũng không dám làm gì, vừa nhìn thấy Vy Vy cả hai bỗng vô cùng ngạc nhiên đẩy đối phương ra.
Họ ngạc nhiên nhìn đối phương, người bản thân vừa mới hôn xong.
“Sao anh lại ở đây?”
“Sao... sao cô?”
Tiểu Đào vội vã đứng dậy kéo tay Vy Vy, ánh mắt hoảng hốt “Vy Vy, cậu hãy tin mình. Mình không biết vì sao lại hôn anh ta nữa...”
“Vy Vy, nói thì cũng không tin nhưng anh cũng không biết vì sao lại ở đây lại còn làm... làm chuyện sai lầm với em nữa.”
Vy Vy quả thật không thể nghe nổi lời biện minh của hai người “Chúc hai người hạnh phúc.”
Cô quay mặt về ký túc xá, Tiểu Đào và A Minh vội vàng đuổi theo Vy Vy giải thích.
Thấy Vy Vy làm hỏng chuyện tốt của mình, ma nước đó dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Vy Vy.
Thù này tất phải báo.
A Minh thì bị cô quản lý chặt ở cửa ký túc xá, hắn ta chỉ còn cách quỳ xuống ở ngoài hét lớn xin lỗi Vy Vy.
Tiểu Đào thì vẫn mặt dày bám theo Vy Vy vào tận trong phòng.
“Vy Vy cậu tin mình đi mà.”
“Đây là phòng cậu à? Làm ơn về phòng của mình cho.” Vy Vy không thể tin tưởng người bạn trước mắt nữa.
Bị Vy Vy đuổi ra ngoài Tiểu Đào chỉ biết ở ngoài khóc lóc.
Mọi người ở phòng bên cạnh đều hóng hớt ra coi.
Cô bạn tomboy Nhược Hy cùng hỏi không hiểu chuyện gì nhưng vẫn nói giúp Tiểu Đào.
“Vy Vy à, nếu có chuyện gì thì cho cậu ta vào đây nói chuyện đi, ba mặt một lời cho xong. Để cậu ta ở ngoài khóc lóc không hay đâu.”
Mấy cô bạn cùng phòng khác cũng gật đồng đồng tình.
Vy Vy đành phải mở cửa cho Tiểu Đào vào.
Tiểu Đào ôm trầm lấy Vy Vy “Vy Vy mình xin lỗi...”
“Nói chuyện đoàng hoàng đi.” Vy Vy đẩy Tiểu Đào ra. “Hai người đã làm vậy bao lâu rồi?”
“Vy Vy... mình thích A Minh, mình muốn kết hôn với A Minh.”
Tiểu Đào vừa nói tất cả mọi người trong phòng đều sốc.
“Cậu nói sao?”
“Mình mang thai rồi.”
Mấy cô bạn cùng phòng với Vy Vy cũng không nhịn được bèn tụm năm tụm bảy lại nói lý với Tiểu Đào.
Thái đổ Tiểu Đào thay đổi 180 độ, cô ta tỏ thái độ như bản thân đã chiến thắng trong cuộc đua này.
A Minh thì vẫn ở dưới quỳ ở đường hét lớn xin lỗi Vy Vy.
Vy Vy kéo rèm cửa sổ lại để không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ đó của A Minh.
“Là con anh ta à?”
“Ừm.”
Vy Vy quả thật không biết dùng từ nào để nói nữa, cô chỉ biết im lặng nhìn vào khoảng không.
Mấy cô bạn cùng phòng thì buông lời vàng ngọc dành cho Tiểu Đào, Tiểu Đào thì vẫn tỏ vẻ dưng dưng tự đắc trông phát ghét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.