Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia
Chương 2: Hạ độc.
Đại Mặc
10/06/2015
Phượng Hoàng điện.
Hoàng hậu cùng tứ phi đều cao cao tại thượng trong điện, chỉ có hoàng thượng đang vi hành ở phương nam nên không có ở trong cung.
Sau khi bị chính hoàng hậu thẩm vấn, cung nữ Tiểu Thúy phụ trách đưa đồ ăn đã nhận tội.
Cái cung nữ Tiểu Thúy kia nói là Nhạc Thiên Tuyết đưa nàng ít bạc rồi kêu nàng hạ độc trong đồ ăn của Chiến Vương gia, Tiểu Thúy sớm đã bị bắt giữ, hiện tại cũng chỉ có Nhạc Thiên Tuyết quỳ gối trong điện Phượng Hoàng, kiên quyết không nhận tội.
Thế nhưng Tam Công chúa cùng Dương Nịnh đồng thời xác nhận Nhạc Thiên Tuyết đã từng tiếp xúc với tiểu Thúy, Nhạc Thiên Tuyết muốn thoát tội cũng là một chuyện khó.
Trương ma ma vén tay áo, cầm lấy một cây châm dài bên trong khay, lớn giọng nói: "Nhạc Thiên Tuyết! Hoàng hậu nương nương ở trước mặt ngươi, ngươi còn không chịu nhận tội? !"
Đã thẩm vấn nửa canh giờ rồi, Nhạc Thiên Tuyết vẫn không có nhận tội, Hoàng hậu đây là định dùng hình rồi.
Nàng khẽ quay đầu, ánh mắt dừng lại trên người Trương ma ma.
Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái châm dài, căn bản là không sợ, nàng - Đường Môn môn chủ, ngân châm đương nhiên biết rõ hơn bất kì ai, có thể dùng nó để cứu người, nhưng cũng có thể đủ để giết người trong vô hình.
"Trương ma ma! Dụng hình!" Hoàng hậu ngồi trên ghế Phượng đã không chờ được, Nhạc Thiên Tuyết quyết không chịu nhận tội, hai chân mày nàng đều một mực nhíu chặt.
Chiến Vương gia là người nào?
Chiến Vương gia mặc dù là hai chân bại liệt, thế nhưng tại đây, bên trong vương triều Thiên Long này, hắn chỉ cần phẩy nhẹ một cái, cả vương triều chỉ sợ là đã rung chuyển không ít rồi!
Trương ma ma hô một tiếng, cầm châm dài tiến lên, tức thì có hai cung nữ đem Nhạc Thiên Tuyết giữ chặt để cho Trương ma ma dụng hình.
Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới chậm chậm nói một câu: "Hoàng hậu nương nương, thần nữ không hề hạ độc, là cung nữ kia vu hại thần nữ, tại sao Hoàng hậu nương nương không đem việc này giao cho Đại Lý Tự điều tra mà lại dùng hình phạt riêng?"
Nàng nói ra một câu nói như vậy, hoàng hậu ngay lập tức đổi sắc mặt.
Nhạc Thiên Tuyết quả nhiên là càng ngày càng làm càn!
"Nhạc Thiên Tuyết! Ý ngươi là bổn cung không hiểu rõ phép tắc trong cung?!" Hoàng hậu giận đến hai tay bắt đầu run rẩy!
Đức Phi ngồi bên trong trái lại cười khúc khích, nàng nhìn hoàng hậu, nói ra: "Hoàng hậu tỷ tỷ, Nhạc tiểu thư nói cũng không sai a, vụ án như vậy, đích thật là nên giao cho Đại Lý Tự điều tra rõ ràng, hiện tại ngươi để Trương ma ma dụng hình, như này sao có thể?"
Hoàng hậu là cao quý nhất trong Quốc Chi hậu, mặc dù là đã qua tuổi bốn mươi rồi, thế nhưng vẫn còn là một mỹ nhân, nàng mặc váy dài màu xanh lam, toát lên vẻ đẹp ung dung mà cao sang.
Đức Phi thì mới vừa vào cung không lâu, tuổi còn mười tám đôi mươi, nhan sắc kiều diễm mặn mà nên lập tức đã trở thành một trong tứ phi, cùng hoàng hậu một mực đối nghịch.
Hoàng hậu khẽ liếc sang Đức Phi, có chút nổi giận nói: "Việc này căn bản không cần kinh động đến Đại Lý Tự, hiện tại chứng cứ đã xác thực! Trương ma ma! Dụng hình!"
Trương ma ma lần này không hề do dự, lập tức giơ tay lên, châm dài cầm chặt trong tay chực muốn đâm vào!
Nhạc Thiên Tuyết hơi ngước mắt, nàng quỳ gối ở đây, không phải là chờ được hình.
Nếu như là Nhạc Thiên Tuyết trước kia, khả năng còn có thể khóc lóc kêu oan, hoặc là đã sớm nhận tội rồi.
Nhưng nàng không phải!
Châm dài trong tay Trương ma ma chuẩn bị đâm xuống, thân thể Nhạc Thiên Tuyết cũng theo đó mà hơi động, sau đó liền dùng lực đem hai cung nữ kia ném qua một bên.
Nàng một tay nắm lấy tay Trương ma ma, ánh mắt đầy sát khí.
Trương ma ma ngẩn người, thấy nhạc Thiên Tuyết lớn lối như vậy, Hoàng hậu có ở trước mặt nàng, nàng cũng không sợ cái gì.
"Nhạc Thiên Tuyết! Ngươi còn không mau buông tay!? Hoàng hậu nương nương ở trước mặt mà ngươi cũng dám cả gan phản kháng? !" Trương ma ma miệng hô to, ánh mắt nhìn Nhạc Thiên Tuyết đầy xem thường!
Nhạc Thiên Tuyết cũng không thèm ngẩng lên, mạnh mẽ dùng sức, răng rắc một tiếng, xương tay Trương ma ma chính là bị nàng trực tiếp làm cho gãy đi!
Trương ma ma đau đến hét lên: "A —— Nhạc Thiên Tuyết ngươi là tạo phản! Ngươi dám động thủ với ta? Ngươi đây là bất kính đối với Hoàng hậu nương nương a!"
Trên điện cao, mọi người đều kinh ngạc nhìn.
Tuy rằng Nhạc Thiên Tuyết danh tiếng một mực không hề tốt, thế nhưng tại Phượng Hoàng điện nàng lại dám ra tay, đây đích thị là tội chết rồi!
Hoàng hậu cảm giác được uy nghiêm của mình đang bị xâm phạm, lập tức đứng lên, chỉ thẳng vào Nhạc Thiên Tuyết tức giận nói: "Nhạc Thiên Tuyết! Tính cách bất trị của ngươi quả thật là không thể dạy dỗ! Người đâu! Bắt nàng đi!"
Nhạc Thiên Tuyết tựa hồ không nghe thấy hoàng hậu nói câu đó, nàng trực tiếp đem Trương ma ma đẩy cho một cái, thân thể Trương ma ma phút chốc trở nên vô lực, lăn vài vòng trên đất, tiếp đó cũng là vô lực mà đứng lên.
Vũ vệ lâm nghe được mệnh lệnh liền vọt vào, Nhạc Thiên Tuyết giờ khắc này cũng đã đứng lên, chậm rãi nói: "Hoàng hậu nương nương không phải bức người nhận tội như thế. Thần nữ muốn gặp Chiến Vương gia, thần nữ có biện pháp giải độc cho hắn."
Nàng vốn không muốn lộ ra bản lĩnh kia, thế nhưng Hoàng hậu đã bắt nạt đến nước này đến rồi, nàng thật sự là không thể nhịn được nữa!
Hoàng hậu hừ một tiếng: "Chiến Vương gia là đích thân Hoàng thượng phong Vương gia, là trụ cột nước nhà, ngươi muốn thấy Chiến Vương gia, là muốn hạ độc giết Chiến Vương gia lần nữa!"
Nhạc Thiên Tuyết cười lạnh một tiếng, nàng đến nơi này đã ba tháng rồi, hoàn toàn hiểu rõ tính tình hoàng hậu.
Thái tử trước là do cố Hoàng hậu sinh ra, mà Chiến Vương gần đây có vẻ như đang ủng hộ Thái tử đương triều, Hoàng hậu chỉ sợ Nhị Hoàng tử mình sinh ra không đoạt được Đế vị, vì lẽ đó mà Chiến Vương gia chết đi chính là tốt nhất.
Dương Nịnh là cháu gái Dương hoàng hậu, chuyện vừa rồi, chỉ sợ là do hoàng hậu một tay bày mưu tính kế.
"Hoàng hậu nương nương sợ cái gì, trong cung có nhiều Vũ vệ lâm như vậy, nếu như thần nữ xuống tay với Chiến Vương gia, thần nữ căn bản chạy cũng không thoát." Nhạc Thiên Tuyết điềm nhiên nói.
Chỉ cần Chiến Vương gia không sao, chuyện này còn có thể sẽ chuyển biến tốt đẹp.
Hoàng thượng không ở trong cung, cha nàng lại đi tới quân doanh ở Tây Thành, lúc này nàng chỉ có thể tự lực cánh sinh mà thôi.
Có thể Hoàng hậu căn bản là không cho Nhạc Thiên Tuyết cơ hội, nói: "Không cần biện minh! Nhạc Thiên Tuyết mưu hại Chiến Vương gia, lập tức mang đi chờ đợi xét xử!"
"Chờ đã!"
Người vừa nói chính là Đức Phi.
Đức Phi lạnh lùng nhìn Hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, chuyện này chỉ dựa vào lời nói của một bên cung nữ kia thì có chút miễn cưỡng đi, lại còn nói điểm này chính là chứng cứ? Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết vẫn là con gái của Nhạc Đại tướng quân, nếu như định tội, cũng phải chờ Hoàng thượng trở lại rồi hẵng nói."
Hoàng hậu cùng tứ phi đều cao cao tại thượng trong điện, chỉ có hoàng thượng đang vi hành ở phương nam nên không có ở trong cung.
Sau khi bị chính hoàng hậu thẩm vấn, cung nữ Tiểu Thúy phụ trách đưa đồ ăn đã nhận tội.
Cái cung nữ Tiểu Thúy kia nói là Nhạc Thiên Tuyết đưa nàng ít bạc rồi kêu nàng hạ độc trong đồ ăn của Chiến Vương gia, Tiểu Thúy sớm đã bị bắt giữ, hiện tại cũng chỉ có Nhạc Thiên Tuyết quỳ gối trong điện Phượng Hoàng, kiên quyết không nhận tội.
Thế nhưng Tam Công chúa cùng Dương Nịnh đồng thời xác nhận Nhạc Thiên Tuyết đã từng tiếp xúc với tiểu Thúy, Nhạc Thiên Tuyết muốn thoát tội cũng là một chuyện khó.
Trương ma ma vén tay áo, cầm lấy một cây châm dài bên trong khay, lớn giọng nói: "Nhạc Thiên Tuyết! Hoàng hậu nương nương ở trước mặt ngươi, ngươi còn không chịu nhận tội? !"
Đã thẩm vấn nửa canh giờ rồi, Nhạc Thiên Tuyết vẫn không có nhận tội, Hoàng hậu đây là định dùng hình rồi.
Nàng khẽ quay đầu, ánh mắt dừng lại trên người Trương ma ma.
Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái châm dài, căn bản là không sợ, nàng - Đường Môn môn chủ, ngân châm đương nhiên biết rõ hơn bất kì ai, có thể dùng nó để cứu người, nhưng cũng có thể đủ để giết người trong vô hình.
"Trương ma ma! Dụng hình!" Hoàng hậu ngồi trên ghế Phượng đã không chờ được, Nhạc Thiên Tuyết quyết không chịu nhận tội, hai chân mày nàng đều một mực nhíu chặt.
Chiến Vương gia là người nào?
Chiến Vương gia mặc dù là hai chân bại liệt, thế nhưng tại đây, bên trong vương triều Thiên Long này, hắn chỉ cần phẩy nhẹ một cái, cả vương triều chỉ sợ là đã rung chuyển không ít rồi!
Trương ma ma hô một tiếng, cầm châm dài tiến lên, tức thì có hai cung nữ đem Nhạc Thiên Tuyết giữ chặt để cho Trương ma ma dụng hình.
Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới chậm chậm nói một câu: "Hoàng hậu nương nương, thần nữ không hề hạ độc, là cung nữ kia vu hại thần nữ, tại sao Hoàng hậu nương nương không đem việc này giao cho Đại Lý Tự điều tra mà lại dùng hình phạt riêng?"
Nàng nói ra một câu nói như vậy, hoàng hậu ngay lập tức đổi sắc mặt.
Nhạc Thiên Tuyết quả nhiên là càng ngày càng làm càn!
"Nhạc Thiên Tuyết! Ý ngươi là bổn cung không hiểu rõ phép tắc trong cung?!" Hoàng hậu giận đến hai tay bắt đầu run rẩy!
Đức Phi ngồi bên trong trái lại cười khúc khích, nàng nhìn hoàng hậu, nói ra: "Hoàng hậu tỷ tỷ, Nhạc tiểu thư nói cũng không sai a, vụ án như vậy, đích thật là nên giao cho Đại Lý Tự điều tra rõ ràng, hiện tại ngươi để Trương ma ma dụng hình, như này sao có thể?"
Hoàng hậu là cao quý nhất trong Quốc Chi hậu, mặc dù là đã qua tuổi bốn mươi rồi, thế nhưng vẫn còn là một mỹ nhân, nàng mặc váy dài màu xanh lam, toát lên vẻ đẹp ung dung mà cao sang.
Đức Phi thì mới vừa vào cung không lâu, tuổi còn mười tám đôi mươi, nhan sắc kiều diễm mặn mà nên lập tức đã trở thành một trong tứ phi, cùng hoàng hậu một mực đối nghịch.
Hoàng hậu khẽ liếc sang Đức Phi, có chút nổi giận nói: "Việc này căn bản không cần kinh động đến Đại Lý Tự, hiện tại chứng cứ đã xác thực! Trương ma ma! Dụng hình!"
Trương ma ma lần này không hề do dự, lập tức giơ tay lên, châm dài cầm chặt trong tay chực muốn đâm vào!
Nhạc Thiên Tuyết hơi ngước mắt, nàng quỳ gối ở đây, không phải là chờ được hình.
Nếu như là Nhạc Thiên Tuyết trước kia, khả năng còn có thể khóc lóc kêu oan, hoặc là đã sớm nhận tội rồi.
Nhưng nàng không phải!
Châm dài trong tay Trương ma ma chuẩn bị đâm xuống, thân thể Nhạc Thiên Tuyết cũng theo đó mà hơi động, sau đó liền dùng lực đem hai cung nữ kia ném qua một bên.
Nàng một tay nắm lấy tay Trương ma ma, ánh mắt đầy sát khí.
Trương ma ma ngẩn người, thấy nhạc Thiên Tuyết lớn lối như vậy, Hoàng hậu có ở trước mặt nàng, nàng cũng không sợ cái gì.
"Nhạc Thiên Tuyết! Ngươi còn không mau buông tay!? Hoàng hậu nương nương ở trước mặt mà ngươi cũng dám cả gan phản kháng? !" Trương ma ma miệng hô to, ánh mắt nhìn Nhạc Thiên Tuyết đầy xem thường!
Nhạc Thiên Tuyết cũng không thèm ngẩng lên, mạnh mẽ dùng sức, răng rắc một tiếng, xương tay Trương ma ma chính là bị nàng trực tiếp làm cho gãy đi!
Trương ma ma đau đến hét lên: "A —— Nhạc Thiên Tuyết ngươi là tạo phản! Ngươi dám động thủ với ta? Ngươi đây là bất kính đối với Hoàng hậu nương nương a!"
Trên điện cao, mọi người đều kinh ngạc nhìn.
Tuy rằng Nhạc Thiên Tuyết danh tiếng một mực không hề tốt, thế nhưng tại Phượng Hoàng điện nàng lại dám ra tay, đây đích thị là tội chết rồi!
Hoàng hậu cảm giác được uy nghiêm của mình đang bị xâm phạm, lập tức đứng lên, chỉ thẳng vào Nhạc Thiên Tuyết tức giận nói: "Nhạc Thiên Tuyết! Tính cách bất trị của ngươi quả thật là không thể dạy dỗ! Người đâu! Bắt nàng đi!"
Nhạc Thiên Tuyết tựa hồ không nghe thấy hoàng hậu nói câu đó, nàng trực tiếp đem Trương ma ma đẩy cho một cái, thân thể Trương ma ma phút chốc trở nên vô lực, lăn vài vòng trên đất, tiếp đó cũng là vô lực mà đứng lên.
Vũ vệ lâm nghe được mệnh lệnh liền vọt vào, Nhạc Thiên Tuyết giờ khắc này cũng đã đứng lên, chậm rãi nói: "Hoàng hậu nương nương không phải bức người nhận tội như thế. Thần nữ muốn gặp Chiến Vương gia, thần nữ có biện pháp giải độc cho hắn."
Nàng vốn không muốn lộ ra bản lĩnh kia, thế nhưng Hoàng hậu đã bắt nạt đến nước này đến rồi, nàng thật sự là không thể nhịn được nữa!
Hoàng hậu hừ một tiếng: "Chiến Vương gia là đích thân Hoàng thượng phong Vương gia, là trụ cột nước nhà, ngươi muốn thấy Chiến Vương gia, là muốn hạ độc giết Chiến Vương gia lần nữa!"
Nhạc Thiên Tuyết cười lạnh một tiếng, nàng đến nơi này đã ba tháng rồi, hoàn toàn hiểu rõ tính tình hoàng hậu.
Thái tử trước là do cố Hoàng hậu sinh ra, mà Chiến Vương gần đây có vẻ như đang ủng hộ Thái tử đương triều, Hoàng hậu chỉ sợ Nhị Hoàng tử mình sinh ra không đoạt được Đế vị, vì lẽ đó mà Chiến Vương gia chết đi chính là tốt nhất.
Dương Nịnh là cháu gái Dương hoàng hậu, chuyện vừa rồi, chỉ sợ là do hoàng hậu một tay bày mưu tính kế.
"Hoàng hậu nương nương sợ cái gì, trong cung có nhiều Vũ vệ lâm như vậy, nếu như thần nữ xuống tay với Chiến Vương gia, thần nữ căn bản chạy cũng không thoát." Nhạc Thiên Tuyết điềm nhiên nói.
Chỉ cần Chiến Vương gia không sao, chuyện này còn có thể sẽ chuyển biến tốt đẹp.
Hoàng thượng không ở trong cung, cha nàng lại đi tới quân doanh ở Tây Thành, lúc này nàng chỉ có thể tự lực cánh sinh mà thôi.
Có thể Hoàng hậu căn bản là không cho Nhạc Thiên Tuyết cơ hội, nói: "Không cần biện minh! Nhạc Thiên Tuyết mưu hại Chiến Vương gia, lập tức mang đi chờ đợi xét xử!"
"Chờ đã!"
Người vừa nói chính là Đức Phi.
Đức Phi lạnh lùng nhìn Hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, chuyện này chỉ dựa vào lời nói của một bên cung nữ kia thì có chút miễn cưỡng đi, lại còn nói điểm này chính là chứng cứ? Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết vẫn là con gái của Nhạc Đại tướng quân, nếu như định tội, cũng phải chờ Hoàng thượng trở lại rồi hẵng nói."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.