[Quyển 1] Hệ Thống Dưỡng Thành Hoàng Hậu
Chương 41: Hoàng Thượng bắt bẻ
Hoa Thanh Thụ
10/02/2022
Editor: Bông
Beta: Naughtycat
Vẫn luôn làm tổ ở An Bình điện, Mộc Vũ bỏ lỡ chuyện mọi người trào phúng Bạch Thanh Thanh, có điều loại chuyện này ngày thường trên TV xem cũng nhiều cho nên cũng không thấy tiếc nuối.
Nghe cung nữ báo lại ngày hôm qua Bạch Thanh Thanh đi đến cung của Quý Phi thỉnh an, trên đường trở về, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch chỉ có hốc mắt là phiếm hồng.
Hình ảnh mang lại cảm xúc mạnh như vậy, trong đầu Mộc Vũ rất nhanh xuất hiện hình ảnh như vậy, khiến nàng muốn phá lên cười vài tiếng.
Thật sự, không phải nàng không có lòng đồng tình mà là vị kia đến bây giờ vẫn ngây thơ không rõ ràng được tình hình, cũng không biết được vị trí của mình đang rất nguy hiểm giống như đang đứng trên chiến trường.
Nước mắt thì có ích lợi gì chứ ?
Làm ổ trong điện đóng cửa từ chối tiếp khách cuộc sống này tuy rằng thích ý, nhưng lại không có di động, máy tính chơi lại thật nhàm chán, cho nên Mộc Vũ tích cực kiến nghị hệ thống làm mấy trò chơi nhỏ cho nàng vui đùa một chút.
Kiến nghị này rước lấy một tiếng cười nhạo của Manh Manh, tiểu tinh linh hay nói nhiều này sau khi cười một tiếng xong lại không thấy động tĩnh gì nữa.
Nụ cười trào phúc này thật sự xúc phạm Mộc Vũ mà, thật tức quá đi!
"Đi tìm vài cuốn thoại bản khác đưa bổn cung nhìn xem, cái loại quá đứng đắn này bổn cung không muốn xem nữa ".
Phía sau Mộc Vũ ba vị hoa tỷ muội vẻ mặt ngẩn ngơ, nương nương à, người muốn xem thoại bản không đứng đắn là cái loại nào ? Nếu các nàng lấy ra sau này có thể bị lôi ra ngoài tròng lồng heo không đây?
Thời gian luôn là trôi rất nhanh, bóng đêm dần dần buông xuống, Cảnh Tuyên Đế làm lụng vất vả một ngày về tới Dưỡng Tâm điện, tâm tình thoạt nhìn không quá vui vẻ.
Tiểu thái giám vô cùng không có mắt nhìn cung kính bưng lên khay đựng thẻ bài thị tẩm, Cảnh Tuyên đế tùy ý nhìn lướt qua, cau mày nói : "Ai cho các ngươi lá gan bỏ đi thẻ bài của Mộc Tiểu Nghi!"
Giọng nói của hắn tuy không tức giận nhưng lại làm cho tiểu thái giám tuôn một đầu mồ hôi lạnh, vội vàng lập tức quỳ xuống: "Khởi bẩm Hoàng thượng, Mộc Tiểu Nghi thân mình không khỏe không tiện thị tẩm, cho nên Nội Vụ Phủ mới tạm thời loại bỏ thẻ bài của Mộc Tiểu Nghi."
"Thân mình không khỏe?" Cảnh Tuyên Đế mày nhăn càng sâu, quay sang hỏi Tiểu Lý Tử đứng bên cạnh: "Thân thể nàng ấy còn chưa khỏe à?"
Cả người Tiểu Lý Tử run lên, lâm vào trầm tư, hỏi hắn vấn đề này thì làm sao hắn biết được chứ?
Vài giây trôi qua, trong lòng Tiểu Lý Tử đã vòng vo vài lần, hắn hơi cong eo: "Cái này, nô tài liền truyền thái y đến hỏi thăm một chút?"
Cảnh Tuyên đế đột nhiên phát bệnh, vô cùng kiêu ngạo phun ra một câu : "Phát bệnh thì phát bệnh, có quan hệ gì với trẫm đâu, đều lui ra đi!"
Hoàng Thượng, dáng vẻ bây giờ của người thật sự rất ấu trĩ đấy người có biết hay không hả!
Cảnh Tuyên Đế ấu trĩ cũng không biết được cọng dây thần kinh nào của mình hoạt động không đúng, chỗ nào cũng không thoải mái, trước mắt luôn xuất hiện khuôn mặt cười tươi như hoa của Mộc Vũ, xua đi cũng không có tác dụng. Cái này làm cho hắn có một loại xúc động muốn ngay lập tức nhìn thấy Mộc Vũ.
Vừa lúc đó, Lệ Phi nương nương phong tình vạn chủng cầu kiến, loại cầu kiến vào canh giờ này khác nào tự đưa mình lên giường, Cảnh Tuyên Đế nghĩ mấy ngày nay thật sự vắng vẻ Lệ Phi, nên cho phép nàng ta tiến vào.
Nhiệt độ bên ngoài có chút lạnh nhưng Lệ phi ăn mặc cũng thật phóng khoáng. Áo lụa mỏng hờ hững làm thân mình nàng ta như ẩn như hiện, ở dưới ánh đèn càng thêm mông lung mờ ảo.
Chỉ là đáng tiếc, sau khi Cảnh Tuyên đế cảm nhận qua thân thể băng cơ ngọc cốt của Mộc Vũ, thân thể phàm nhân này rốt cuộc không lọt nổi vào mắt hắn.
Ngay cả lúc làm *** , Cảnh Tuyên Đế cũng không dậy nổi hứng thú, cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, một chút cũng không bằng cảm giác suиɠ sướиɠ khi cùng Mộc Vũ mây mưa.
Hơn nữa, Mộc Vũ còn có thể làm được nhiều tư thế, Lệ Phi căn bản là không làm được!
Còn chưa phóng xuất ra, Cảnh Tuyên Đế mất hứng trực tiếp đứng dậy, nhàn nhạt nói một câu :"Ái phi thu thập tốt liền hồi cung đi, trẫm đi tắm gội trước."
Dưỡng Tâm điện không lưu hậu phi qua đêm, điểm này Lệ Phi căn bản không để bụng, chẳng qua nàng ta không nghĩ tới Hoàng Thượng lại có thể ngay thời điểm phóng thích lại không làm.
Chẳng lẽ, Hoàng Thượng đối với nàng ta một chút hứng thú cũng không có sao?
Beta: Naughtycat
Vẫn luôn làm tổ ở An Bình điện, Mộc Vũ bỏ lỡ chuyện mọi người trào phúng Bạch Thanh Thanh, có điều loại chuyện này ngày thường trên TV xem cũng nhiều cho nên cũng không thấy tiếc nuối.
Nghe cung nữ báo lại ngày hôm qua Bạch Thanh Thanh đi đến cung của Quý Phi thỉnh an, trên đường trở về, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch chỉ có hốc mắt là phiếm hồng.
Hình ảnh mang lại cảm xúc mạnh như vậy, trong đầu Mộc Vũ rất nhanh xuất hiện hình ảnh như vậy, khiến nàng muốn phá lên cười vài tiếng.
Thật sự, không phải nàng không có lòng đồng tình mà là vị kia đến bây giờ vẫn ngây thơ không rõ ràng được tình hình, cũng không biết được vị trí của mình đang rất nguy hiểm giống như đang đứng trên chiến trường.
Nước mắt thì có ích lợi gì chứ ?
Làm ổ trong điện đóng cửa từ chối tiếp khách cuộc sống này tuy rằng thích ý, nhưng lại không có di động, máy tính chơi lại thật nhàm chán, cho nên Mộc Vũ tích cực kiến nghị hệ thống làm mấy trò chơi nhỏ cho nàng vui đùa một chút.
Kiến nghị này rước lấy một tiếng cười nhạo của Manh Manh, tiểu tinh linh hay nói nhiều này sau khi cười một tiếng xong lại không thấy động tĩnh gì nữa.
Nụ cười trào phúc này thật sự xúc phạm Mộc Vũ mà, thật tức quá đi!
"Đi tìm vài cuốn thoại bản khác đưa bổn cung nhìn xem, cái loại quá đứng đắn này bổn cung không muốn xem nữa ".
Phía sau Mộc Vũ ba vị hoa tỷ muội vẻ mặt ngẩn ngơ, nương nương à, người muốn xem thoại bản không đứng đắn là cái loại nào ? Nếu các nàng lấy ra sau này có thể bị lôi ra ngoài tròng lồng heo không đây?
Thời gian luôn là trôi rất nhanh, bóng đêm dần dần buông xuống, Cảnh Tuyên Đế làm lụng vất vả một ngày về tới Dưỡng Tâm điện, tâm tình thoạt nhìn không quá vui vẻ.
Tiểu thái giám vô cùng không có mắt nhìn cung kính bưng lên khay đựng thẻ bài thị tẩm, Cảnh Tuyên đế tùy ý nhìn lướt qua, cau mày nói : "Ai cho các ngươi lá gan bỏ đi thẻ bài của Mộc Tiểu Nghi!"
Giọng nói của hắn tuy không tức giận nhưng lại làm cho tiểu thái giám tuôn một đầu mồ hôi lạnh, vội vàng lập tức quỳ xuống: "Khởi bẩm Hoàng thượng, Mộc Tiểu Nghi thân mình không khỏe không tiện thị tẩm, cho nên Nội Vụ Phủ mới tạm thời loại bỏ thẻ bài của Mộc Tiểu Nghi."
"Thân mình không khỏe?" Cảnh Tuyên Đế mày nhăn càng sâu, quay sang hỏi Tiểu Lý Tử đứng bên cạnh: "Thân thể nàng ấy còn chưa khỏe à?"
Cả người Tiểu Lý Tử run lên, lâm vào trầm tư, hỏi hắn vấn đề này thì làm sao hắn biết được chứ?
Vài giây trôi qua, trong lòng Tiểu Lý Tử đã vòng vo vài lần, hắn hơi cong eo: "Cái này, nô tài liền truyền thái y đến hỏi thăm một chút?"
Cảnh Tuyên đế đột nhiên phát bệnh, vô cùng kiêu ngạo phun ra một câu : "Phát bệnh thì phát bệnh, có quan hệ gì với trẫm đâu, đều lui ra đi!"
Hoàng Thượng, dáng vẻ bây giờ của người thật sự rất ấu trĩ đấy người có biết hay không hả!
Cảnh Tuyên Đế ấu trĩ cũng không biết được cọng dây thần kinh nào của mình hoạt động không đúng, chỗ nào cũng không thoải mái, trước mắt luôn xuất hiện khuôn mặt cười tươi như hoa của Mộc Vũ, xua đi cũng không có tác dụng. Cái này làm cho hắn có một loại xúc động muốn ngay lập tức nhìn thấy Mộc Vũ.
Vừa lúc đó, Lệ Phi nương nương phong tình vạn chủng cầu kiến, loại cầu kiến vào canh giờ này khác nào tự đưa mình lên giường, Cảnh Tuyên Đế nghĩ mấy ngày nay thật sự vắng vẻ Lệ Phi, nên cho phép nàng ta tiến vào.
Nhiệt độ bên ngoài có chút lạnh nhưng Lệ phi ăn mặc cũng thật phóng khoáng. Áo lụa mỏng hờ hững làm thân mình nàng ta như ẩn như hiện, ở dưới ánh đèn càng thêm mông lung mờ ảo.
Chỉ là đáng tiếc, sau khi Cảnh Tuyên đế cảm nhận qua thân thể băng cơ ngọc cốt của Mộc Vũ, thân thể phàm nhân này rốt cuộc không lọt nổi vào mắt hắn.
Ngay cả lúc làm *** , Cảnh Tuyên Đế cũng không dậy nổi hứng thú, cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, một chút cũng không bằng cảm giác suиɠ sướиɠ khi cùng Mộc Vũ mây mưa.
Hơn nữa, Mộc Vũ còn có thể làm được nhiều tư thế, Lệ Phi căn bản là không làm được!
Còn chưa phóng xuất ra, Cảnh Tuyên Đế mất hứng trực tiếp đứng dậy, nhàn nhạt nói một câu :"Ái phi thu thập tốt liền hồi cung đi, trẫm đi tắm gội trước."
Dưỡng Tâm điện không lưu hậu phi qua đêm, điểm này Lệ Phi căn bản không để bụng, chẳng qua nàng ta không nghĩ tới Hoàng Thượng lại có thể ngay thời điểm phóng thích lại không làm.
Chẳng lẽ, Hoàng Thượng đối với nàng ta một chút hứng thú cũng không có sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.