[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi
Chương 113: Các cậu nghe hiểu sao?
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
11/04/2022
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Kỳ Nguyệt không ngờ người đến đầu tiên không phải Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường mà là Giang Lãng và Lăng Phong.
Trong tay hai người đến một cuốn sách cũng không có, Giang Lãng đang đảo quả bóng rổ trong tay, hai người nghênh ngang bước vào phòng, nhìn xung quanh một vòng, dường như đang tìm chỗ ngồi, sau khi thấy Cố Hoài liền bước về phía anh.
Mới đi được vài bước, Kỳ Nguyệt vừa lúc ngẩng đầu, sau khi thấy rõ người bên cạnh Cố Hoài là ai, họ lập tức thay đổi sắc mặt.
Đặc biệt là Lăng Phong, anh ta theo phản xạ mà lùi lại một bước.
"Ôi đệch! Bạn học khoai tây! Sao đi đâu cũng đụng phải cậu vậy!" Giang Lãng mở miệng.
Lăng Phong sợ hãi vỗ vỗ ngực: "Chỉ cần cô ấy đừng lại nhảy ra từ chăn của phòng của chúng ta, thì xuất hiện ở đâu cũng được."
Kỳ Nguyệt câm nín chửi thầm trong bụng, loại chuyện đó một lần trong đời là đủ rồi, sao còn có thể "lại" chứ.
"Cố Hoài, sao cậu cũng ở đây! Không phải gần đây phòng thí nghiệm rất bận à?" Giang Lãng hỏi.
"Đi học." Cố Hoài nhàn nhạt đáp.
Lăng Phong hơi nghi hoặc: "Đây là môn học tự chọn cho tất cả các ngành mà? Một tiến sĩ như cậu tới đây góp vui làm gì? Cậu đến đây để học, hay để dạy thế?"
Hai người vừa nói vừa ngồi xuống hàng ghế sau.
Kỳ Nguyệt thấy thế thì lúng túng nói: "Ặc, ngại quá, hai vị trí đó là tôi giữ cho Thu Thu và Tiểu Đường, hai cái ghế bên cạnh cũng trống, hai cậu ngồi đó được không?"
Giang Lãng kinh ngạc: "Không phải chứ? Hai người họ cũng đến? Tiết học này là cơ học lượng tử đấy! Các cậu ấy nghe hiểu sao?"
Lăng Phong cũng phụ họa: "Đúng vậy! Hai cậu ấy hiểu sao?"
Kỳ Nguyệt trầm mặc một lát, nhìn chằm chằm hai người, chậm rãi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ... các cậu hiểu sao?"
Giang Lãng: "..."
Lăng Phong: "..."
Hai người lập tức không còn gì để nói.
Cố Hoài cong môi, khẽ cười một tiếng.
Kỳ Nguyệt quan sát hai người: "Cho nên... rốt cuộc hai cậu đến đây làm gì?"
Nhìn sao cũng thấy hai người này không giống đi nghe giảng, đến sách còn không mang.
Giang Lãng dịch đến chỗ trống khác: "Tôi cũng không biết tôi đến đây làm gì nữa, đột nhiên thấy một đám người chạy về phía này, nói muốn đến lớp cơ học lượng tử ở lầu 3 khu A trong khu học cũ để xem tin tức lớn, cho nên tôi liền tới đây xem thử là tin gì hot!"
Lăng Phong kiêu ngạo: "Hai bọn tôi chạy đến đầu tiên đấy nhé! Cho nên, rốt cuộc là tin tức lớn gì? Bọn họ muốn nhìn cái gì? Các cậu thấy chưa?"
Kỳ Nguyệt: "..."
Kỳ Nguyệt thật sự không biết nên nói gì mới phải, cô kín đáo liếc sang Cố Hoài một cái: "Thấy rồi, nếu không có gì bất ngờ, thì thứ họ muốn xem chính là bạn cùng phòng của các cậu."
Giang Lãng: "Cố Hoài??? Cho nên... bọn tớ chạy mệt như chó..."
Lăng Phong: "Chỉ để nhìn cậu ta thôi à?"
Vừa dứt lời, Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường thở hồng hộc mà xuất hiện trước cửa, sau lưng hai cô có không ít người.
Kỳ Nguyệt phất tay với hai cô: "Thu Thu, Tiểu Đường! Bên này!"
Vừa nhìn thấy Kỳ Nguyệt, hai người lập tức chạy như bay qua.
Đặc biệt là Tống Thu Thu, không chỉ chạy mà còn kéo theo Tô Tiểu Đường đang thở hổn hển đi cùng.
"Các cậu ngồi sau lưng tớ đi!" Kỳ Nguyệt mở miệng.
Hai người đứng yên, nhìn Cố Hoài với đôi mắt rực lửa: "Chào đại thần!"
Cố Hoài cũng khách khí gật đầu: "Chào các cậu, đã lâu không gặp."
"Oa, Cố Hoài thật sự ở đây!" Tô Tiểu Đường kích động ghé vào tai Kỳ Nguyệt nói nhỏ.
Tống Thu Thu cũng kích động không kém: "Nguyệt bảo, cậu lợi hại quá đi! Chiếm được vị trí tốt như vậy, ở ngay bên cạnh lão đại! Cho cậu một like!"
Kỳ Nguyệt không ngờ người đến đầu tiên không phải Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường mà là Giang Lãng và Lăng Phong.
Trong tay hai người đến một cuốn sách cũng không có, Giang Lãng đang đảo quả bóng rổ trong tay, hai người nghênh ngang bước vào phòng, nhìn xung quanh một vòng, dường như đang tìm chỗ ngồi, sau khi thấy Cố Hoài liền bước về phía anh.
Mới đi được vài bước, Kỳ Nguyệt vừa lúc ngẩng đầu, sau khi thấy rõ người bên cạnh Cố Hoài là ai, họ lập tức thay đổi sắc mặt.
Đặc biệt là Lăng Phong, anh ta theo phản xạ mà lùi lại một bước.
"Ôi đệch! Bạn học khoai tây! Sao đi đâu cũng đụng phải cậu vậy!" Giang Lãng mở miệng.
Lăng Phong sợ hãi vỗ vỗ ngực: "Chỉ cần cô ấy đừng lại nhảy ra từ chăn của phòng của chúng ta, thì xuất hiện ở đâu cũng được."
Kỳ Nguyệt câm nín chửi thầm trong bụng, loại chuyện đó một lần trong đời là đủ rồi, sao còn có thể "lại" chứ.
"Cố Hoài, sao cậu cũng ở đây! Không phải gần đây phòng thí nghiệm rất bận à?" Giang Lãng hỏi.
"Đi học." Cố Hoài nhàn nhạt đáp.
Lăng Phong hơi nghi hoặc: "Đây là môn học tự chọn cho tất cả các ngành mà? Một tiến sĩ như cậu tới đây góp vui làm gì? Cậu đến đây để học, hay để dạy thế?"
Hai người vừa nói vừa ngồi xuống hàng ghế sau.
Kỳ Nguyệt thấy thế thì lúng túng nói: "Ặc, ngại quá, hai vị trí đó là tôi giữ cho Thu Thu và Tiểu Đường, hai cái ghế bên cạnh cũng trống, hai cậu ngồi đó được không?"
Giang Lãng kinh ngạc: "Không phải chứ? Hai người họ cũng đến? Tiết học này là cơ học lượng tử đấy! Các cậu ấy nghe hiểu sao?"
Lăng Phong cũng phụ họa: "Đúng vậy! Hai cậu ấy hiểu sao?"
Kỳ Nguyệt trầm mặc một lát, nhìn chằm chằm hai người, chậm rãi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ... các cậu hiểu sao?"
Giang Lãng: "..."
Lăng Phong: "..."
Hai người lập tức không còn gì để nói.
Cố Hoài cong môi, khẽ cười một tiếng.
Kỳ Nguyệt quan sát hai người: "Cho nên... rốt cuộc hai cậu đến đây làm gì?"
Nhìn sao cũng thấy hai người này không giống đi nghe giảng, đến sách còn không mang.
Giang Lãng dịch đến chỗ trống khác: "Tôi cũng không biết tôi đến đây làm gì nữa, đột nhiên thấy một đám người chạy về phía này, nói muốn đến lớp cơ học lượng tử ở lầu 3 khu A trong khu học cũ để xem tin tức lớn, cho nên tôi liền tới đây xem thử là tin gì hot!"
Lăng Phong kiêu ngạo: "Hai bọn tôi chạy đến đầu tiên đấy nhé! Cho nên, rốt cuộc là tin tức lớn gì? Bọn họ muốn nhìn cái gì? Các cậu thấy chưa?"
Kỳ Nguyệt: "..."
Kỳ Nguyệt thật sự không biết nên nói gì mới phải, cô kín đáo liếc sang Cố Hoài một cái: "Thấy rồi, nếu không có gì bất ngờ, thì thứ họ muốn xem chính là bạn cùng phòng của các cậu."
Giang Lãng: "Cố Hoài??? Cho nên... bọn tớ chạy mệt như chó..."
Lăng Phong: "Chỉ để nhìn cậu ta thôi à?"
Vừa dứt lời, Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường thở hồng hộc mà xuất hiện trước cửa, sau lưng hai cô có không ít người.
Kỳ Nguyệt phất tay với hai cô: "Thu Thu, Tiểu Đường! Bên này!"
Vừa nhìn thấy Kỳ Nguyệt, hai người lập tức chạy như bay qua.
Đặc biệt là Tống Thu Thu, không chỉ chạy mà còn kéo theo Tô Tiểu Đường đang thở hổn hển đi cùng.
"Các cậu ngồi sau lưng tớ đi!" Kỳ Nguyệt mở miệng.
Hai người đứng yên, nhìn Cố Hoài với đôi mắt rực lửa: "Chào đại thần!"
Cố Hoài cũng khách khí gật đầu: "Chào các cậu, đã lâu không gặp."
"Oa, Cố Hoài thật sự ở đây!" Tô Tiểu Đường kích động ghé vào tai Kỳ Nguyệt nói nhỏ.
Tống Thu Thu cũng kích động không kém: "Nguyệt bảo, cậu lợi hại quá đi! Chiếm được vị trí tốt như vậy, ở ngay bên cạnh lão đại! Cho cậu một like!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.