(Quyển 2) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 44: Một trăm loại phương thức hiến máu(11)
Mặc Linh
08/02/2022
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Linh Quỳnh sợ Mễ Lan lấy được danh sách ứng cử viên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên ban đêm vẫn ở ký túc xá.
Nhưng mà một đêm trôi qua, cũng không có chuyện gì xảy ra.
Linh Quỳnh mở diễn đàn ra, bài post kia cũng đã biến mất.
Vốn chỉ là một sự kiện mang tính xác suất, Linh Quỳnh cũng không ôm nhiều hy vọng.
Nhưng sau tiết thứ hai buổi chiều tan học, Mễ Lan đến nói với cô, thật sự có người nhận được danh sách ứng cử viên.
Tiết thứ hai bụng cô ấy không thoải mái, xin phép đi WC.
Lúc ấy cô ấy đang ở phòng toilet cuối cùng, người nói chuyện chỉ kiểm tra vài phòng đầu, chắc nghĩ bây giờ đang giờ học nên không có ai, nên không tiếp tục kiểm phía sau nữa.
Mễ Lan nghe được hình như người nọ đang gọi điện thoại nói chuyện với người khác.
Nữ sinh kia bị lựa chọn.
"Sao cậu lại đi phòng cuối?"
"Đây là trọng điểm sao?" Mễ Lan trừng mắt: "Phòng cuối rộng rãi."
Linh Quỳnh ho nhẹ một cái: "Cậu có biết nguyện vọng của cô ta là gì không?"
Mễ Lan lắc đầu.
"Tớ cảm thấy tinh thần cô ta có chút không bình thường, nói năng lộn xộn, giọng điệu kỳ quái đáng sợ, lúc ấy tớ còn bị dọa, cảm giác xung quanh đều là khí lạnh."
Mễ Lan nhớ lại tình huống lúc đó, không nhịn được mà rùng mình.
.....
Tuy Mễ Lan không biết tâm nguyện của nữ sinh kia là gì, nhưng cô biết nữ sinh kia là ai.
"Chính là cô ta, giọng của cô ta tớ nhớ rõ." Mễ Lan và Linh Quỳnh ngồi xổm phía sau bồn hoa, Mễ Lan chỉ một nữ sinh đang ngồi dưới bóng râm cách đó không xa.
Tóc nữ sinh đó rất dài, che hơn nửa khuôn mặt, cô ta nghiêng đầu, giống như đang nói chuyện với ai đó.
Hai người di chuyển đến gần hơn một chút, thì thấy miệng nữ sinh kia mở ra rồi đóng lại, không biết đang nói cái gì.
Sau đó còn mỉm cười.
Nụ cười kia rất âm trầm, làm cho đáy lòng người khác sợ hãi.
"Cô ta đang nói chuyện với ai?" Mễ Lan ôm cánh tay Linh Quỳnh.
Cô gái đó không có điện thoại di động, nhìn qua cũng không đeo tai nghe, nhưng mà cô ta đang nói chuyện, thỉnh thoảng còn làm ra vài động tác lắng nghe.
Rất quỷ dị.
"Rất nhanh rồi cô ta sẽ chết, tôi sẽ trở thành đứa bé mà ba ba và mẹ thích nhất...."
Mễ Lan khiếp sợ nhìn về phía Linh Quỳnh: "Cậu vừa nói cái gì?"
Linh Quỳnh nhìn về hướng nữ sinh xoa xoa cằm: "Cô ta nói đấy."
Mễ Lan nhìn nữ sinh, lại nhìn Linh Quỳnh, khiếp sợ không thôi.
"Thính giác của cậu tốt như vậy?" Xa như vậy mà có thể nghe thấy, lợi hại!
Linh Quỳnh chạm nhẹ vào môi dưới: "Khẩu hình"
"!!!" Cái này cũng được?
....
Ký túc xá.
Phòng 409
Mễ Lan đứng bên cạnh hết nhìn đông rồi nhìn tây, hai tay nắm chặt: "Nếu như bị người bắt được, sẽ bị phạt."
"Không bị bắt là được rồi." Linh Quỳnh lấy chìa khóa ra mở cửa, bình tĩnh.
Milan hít một hơi: "Làm sao cậu có chìa khóa?"
"Mượn." Linh Quỳnh đẩy cửa đi vào.
Mễ Lan: "???" Cái này cũng có thể mượn à?
Phòng ngủ này không khác gì phòng ngủ bên kia của bọn họ, Linh Quỳnh tìm được giường ngủ của nữ sinh kia.
Mễ Lan canh chừng ngoài cửa: "Tìm được chưa?"
"Chưa." Linh Quỳnh tìm tất cả các chỗ có thể tìm cũng không tìm được thông báo ứng cử viên.
"Cậu xác định cô ta nói cô ta lấy được tờ ứng cử viên kia?"
"Lúc đó cô ta nói năng rất lộn xộn, tớ nghe được vài chữ thông báo ứng cử viên... không chừng là trên người cô ta?"
Linh Quỳnh khôi phục nơi hỗn loạn này thành ban đầu: "Trước tiên rời khỏi nơi này đi."
....
Cao Tuệ là học sinh ngoại trú, lúc này một mình cô ta chật vật đi trên đường, xung quanh có rất ít xe cộ.
Nhưng Cao Tuệ không sợ hãi, cô ta cứ liên tục nói chuyện.
Giống như bên cạnh cô ta còn có người.
Nhưng mà bên cạnh cô ta trống không, rõ ràng chỉ có một mình cô ta.
Khi đi ngang qua một con hẻm không có người đi lại, đột nhiên Cao Tuệ bị một người che mũi, kéo vào trong góc tối.
Cao Tuệ trừng to mắt, nhìn ánh sáng trên đường bị bóng tối cắn nuốt.
"Im, không được làm ồn, sẽ không làm hại cô."
Cao Tuệ bị đẩy lên góc tường, đôi mắt bị thứ gì đó che lại, có người giữ cánh tay cô ta, không để cô ta nhúc nhích.
"Tờ thông báo không ở trên người cô?"
"Cái gì.... Tờ thông báo gì?"
"Cô biết tôi đang nói gì." Thanh âm kia nói: "Đừng để tôi tức giận, bằng không người chết sẽ là cô."
Cổ Cao Tuệ đột nhiên lạnh, thân thể cô ta cứng đờ.
Cô ta mở miệng nặn ra từng chữ: "Không... không... đừng gϊếŧ tôi... tôi không muốn chết."
"Tốt lắm, nói cho tôi biết, tờ thông báo ở chỗ nào?"
"Không ở trên người tôi, tôi không có tờ thông báo!" Cao Tuệ nói.
"Vậy ở trên người ai?"
"....Chị gái tôi, ở chỗ chị gái tôi." Cao Tuệ sợ hãi cực kỳ.
"Chị gái cô nhận được tờ thông báo, là bởi vì cô có nguyện vọng?"
"...."
Cao Tuệ không biết người đang bắt cóc mình là ai, cũng không biết tại sao đối phương lại hỏi mình điều này.
Trên cổ bị thứ gì đó đặt lên, khiến cô ta không thể không trả lời.
Cô ta không muốn chết...
"Phải...."
"Cô có nguyện vọng gì?"
"....."
Thứ lạnh lẽo đặt trên cổ lại dùng lực thêm một chút, Cao Tuệ giống như cảm nhận được làn da bị cắt ra vô cùng đau đớn.
"....Làm cho... làm cho chị của tôi biến mất." Cao Tuệ nói: "Tôi ghét chị ta, tôi muốn để chị ta biến mất, chỉ cần chị ta biến mất, tôi sẽ trở thành đứa con mà ba mẹ thích nhất, tôi mới là người mà ba mẹ thích nhất, tôi mới là... chị ta sẽ biến mất, chị ta sẽ biến mất.... ha ha ha ha, chị ta sẽ lập tức biến mất, ai cũng không cứu được chị ta, chị ta phải lập tức chết."
....
Nữ sinh tên là Cao Tuệ, cô ta có một người chị.
Người chị kia đã tốt nghiệp và đi làm, nhưng người chị đó vẫn là niềm kiêu hãnh của cha mẹ, mặc kệ cô ta làm cái gì, đều bị so sánh với người chị đó.
Bởi vì không so được với người chị, đương nhiên sẽ bị trách mắng.
Nhiều năm dồn nén, Cao Tuệ vô cùng ghen tỵ với chị mình, cảm thấy cô ấy đã lấy đi hết sự yêu thích của cha mẹ.
Người được đề cử đơn thông báo, sẽ không phải tự mình đi trả giá, mà là người khác trả.
Giống như cha mẹ nguyên chủ, nguyên chủ lại là chi phí kia.
Bởi vì nguyên vọng của Cao Tuệ là làm chị gái mình biến mất, cho nên trực tiếp để chị gái mình là chi phí cho nguyện vọng đó.
Lúc này Phong ca đang lái xe trên cầu, Linh Quỳnh ngồi trên ghế phụ, bây giờ bọn họ đi ngăn chị gái Cao Tuệ lại.
Chị gái Cao Tuệ mới vừa xuống máy bay, hiện tại đang lái xe về nhà.
"Phanh----"
Một âm thanh cực lớn ở bên kia đường vang lên.
Linh Quỳnh quay đầu nhìn, nhìn thấy một chiếc xe vừa đụng vào lan can, ngã xuống sông.
Biển số xe vụt qua, nhưng Linh Quỳnh vẫn nhìn thấy.
Đó là xe của chị gái Cao Tuệ...
Linh Quỳnh chuẩn bị xuống xe, Lấp Lánh đột nhiên xuất hiện.
[Tình yêu, xin ngài nhanh chóng khắc kim, nếu không tính mạng của nhân vật mục tiêu sẽ gặp nguy hiểm~]
"....."
Bố mi!
[Tình yêu, bố ta cũng không cứu được con yêu của ngài đâu]
"..."
Linh Quỳnh liếc mắt nhìn về phía đối diện rồi thắt dây an toàn lại: "Trở về thành phố huyết tộc."
"Phất Tẫn tiểu thư, chiếc xe kia..." Không phải chiếc cô muốn tìm sao?
"Quay về."
"....Được."
....
Elysium.
Đây là quán bar nổi tiếng nhất ở thành phố huyết tộc, tới đây chính là tới được nơi gọi là thế giới cực lạc.
Âm nhạc ồn ào và ngọn đèn mê ly tạo thành nơi tốt nhất để quần ma loạn vũ.
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
22 chương này để chào đón năm mới 2022 cùng với các nàng nè.
Happy New Year!
Năm 2022 - Chúc các nàng có 1 bầu trời sức khỏe, 1 biển cả tình thương, 1 đại dương tình bạn, 1 điệp khúc tình yêu, 1 người yêu chung thủy, 1 sự nghiệp sáng ngời, 1 gia đình thịnh vượng. Chúc cả gia đình các nàng vạn sự như ý, tỉ sự như mơ, triệu triệu bất ngờ không chờ cũng đến.
Team bọn ta sẽ nghỉ tết một tuần.
Có nghĩa là vào ngày 7/2/2022 bọn ta sẽ trở lại làm việc.
Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ ????????????????
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Linh Quỳnh sợ Mễ Lan lấy được danh sách ứng cử viên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên ban đêm vẫn ở ký túc xá.
Nhưng mà một đêm trôi qua, cũng không có chuyện gì xảy ra.
Linh Quỳnh mở diễn đàn ra, bài post kia cũng đã biến mất.
Vốn chỉ là một sự kiện mang tính xác suất, Linh Quỳnh cũng không ôm nhiều hy vọng.
Nhưng sau tiết thứ hai buổi chiều tan học, Mễ Lan đến nói với cô, thật sự có người nhận được danh sách ứng cử viên.
Tiết thứ hai bụng cô ấy không thoải mái, xin phép đi WC.
Lúc ấy cô ấy đang ở phòng toilet cuối cùng, người nói chuyện chỉ kiểm tra vài phòng đầu, chắc nghĩ bây giờ đang giờ học nên không có ai, nên không tiếp tục kiểm phía sau nữa.
Mễ Lan nghe được hình như người nọ đang gọi điện thoại nói chuyện với người khác.
Nữ sinh kia bị lựa chọn.
"Sao cậu lại đi phòng cuối?"
"Đây là trọng điểm sao?" Mễ Lan trừng mắt: "Phòng cuối rộng rãi."
Linh Quỳnh ho nhẹ một cái: "Cậu có biết nguyện vọng của cô ta là gì không?"
Mễ Lan lắc đầu.
"Tớ cảm thấy tinh thần cô ta có chút không bình thường, nói năng lộn xộn, giọng điệu kỳ quái đáng sợ, lúc ấy tớ còn bị dọa, cảm giác xung quanh đều là khí lạnh."
Mễ Lan nhớ lại tình huống lúc đó, không nhịn được mà rùng mình.
.....
Tuy Mễ Lan không biết tâm nguyện của nữ sinh kia là gì, nhưng cô biết nữ sinh kia là ai.
"Chính là cô ta, giọng của cô ta tớ nhớ rõ." Mễ Lan và Linh Quỳnh ngồi xổm phía sau bồn hoa, Mễ Lan chỉ một nữ sinh đang ngồi dưới bóng râm cách đó không xa.
Tóc nữ sinh đó rất dài, che hơn nửa khuôn mặt, cô ta nghiêng đầu, giống như đang nói chuyện với ai đó.
Hai người di chuyển đến gần hơn một chút, thì thấy miệng nữ sinh kia mở ra rồi đóng lại, không biết đang nói cái gì.
Sau đó còn mỉm cười.
Nụ cười kia rất âm trầm, làm cho đáy lòng người khác sợ hãi.
"Cô ta đang nói chuyện với ai?" Mễ Lan ôm cánh tay Linh Quỳnh.
Cô gái đó không có điện thoại di động, nhìn qua cũng không đeo tai nghe, nhưng mà cô ta đang nói chuyện, thỉnh thoảng còn làm ra vài động tác lắng nghe.
Rất quỷ dị.
"Rất nhanh rồi cô ta sẽ chết, tôi sẽ trở thành đứa bé mà ba ba và mẹ thích nhất...."
Mễ Lan khiếp sợ nhìn về phía Linh Quỳnh: "Cậu vừa nói cái gì?"
Linh Quỳnh nhìn về hướng nữ sinh xoa xoa cằm: "Cô ta nói đấy."
Mễ Lan nhìn nữ sinh, lại nhìn Linh Quỳnh, khiếp sợ không thôi.
"Thính giác của cậu tốt như vậy?" Xa như vậy mà có thể nghe thấy, lợi hại!
Linh Quỳnh chạm nhẹ vào môi dưới: "Khẩu hình"
"!!!" Cái này cũng được?
....
Ký túc xá.
Phòng 409
Mễ Lan đứng bên cạnh hết nhìn đông rồi nhìn tây, hai tay nắm chặt: "Nếu như bị người bắt được, sẽ bị phạt."
"Không bị bắt là được rồi." Linh Quỳnh lấy chìa khóa ra mở cửa, bình tĩnh.
Milan hít một hơi: "Làm sao cậu có chìa khóa?"
"Mượn." Linh Quỳnh đẩy cửa đi vào.
Mễ Lan: "???" Cái này cũng có thể mượn à?
Phòng ngủ này không khác gì phòng ngủ bên kia của bọn họ, Linh Quỳnh tìm được giường ngủ của nữ sinh kia.
Mễ Lan canh chừng ngoài cửa: "Tìm được chưa?"
"Chưa." Linh Quỳnh tìm tất cả các chỗ có thể tìm cũng không tìm được thông báo ứng cử viên.
"Cậu xác định cô ta nói cô ta lấy được tờ ứng cử viên kia?"
"Lúc đó cô ta nói năng rất lộn xộn, tớ nghe được vài chữ thông báo ứng cử viên... không chừng là trên người cô ta?"
Linh Quỳnh khôi phục nơi hỗn loạn này thành ban đầu: "Trước tiên rời khỏi nơi này đi."
....
Cao Tuệ là học sinh ngoại trú, lúc này một mình cô ta chật vật đi trên đường, xung quanh có rất ít xe cộ.
Nhưng Cao Tuệ không sợ hãi, cô ta cứ liên tục nói chuyện.
Giống như bên cạnh cô ta còn có người.
Nhưng mà bên cạnh cô ta trống không, rõ ràng chỉ có một mình cô ta.
Khi đi ngang qua một con hẻm không có người đi lại, đột nhiên Cao Tuệ bị một người che mũi, kéo vào trong góc tối.
Cao Tuệ trừng to mắt, nhìn ánh sáng trên đường bị bóng tối cắn nuốt.
"Im, không được làm ồn, sẽ không làm hại cô."
Cao Tuệ bị đẩy lên góc tường, đôi mắt bị thứ gì đó che lại, có người giữ cánh tay cô ta, không để cô ta nhúc nhích.
"Tờ thông báo không ở trên người cô?"
"Cái gì.... Tờ thông báo gì?"
"Cô biết tôi đang nói gì." Thanh âm kia nói: "Đừng để tôi tức giận, bằng không người chết sẽ là cô."
Cổ Cao Tuệ đột nhiên lạnh, thân thể cô ta cứng đờ.
Cô ta mở miệng nặn ra từng chữ: "Không... không... đừng gϊếŧ tôi... tôi không muốn chết."
"Tốt lắm, nói cho tôi biết, tờ thông báo ở chỗ nào?"
"Không ở trên người tôi, tôi không có tờ thông báo!" Cao Tuệ nói.
"Vậy ở trên người ai?"
"....Chị gái tôi, ở chỗ chị gái tôi." Cao Tuệ sợ hãi cực kỳ.
"Chị gái cô nhận được tờ thông báo, là bởi vì cô có nguyện vọng?"
"...."
Cao Tuệ không biết người đang bắt cóc mình là ai, cũng không biết tại sao đối phương lại hỏi mình điều này.
Trên cổ bị thứ gì đó đặt lên, khiến cô ta không thể không trả lời.
Cô ta không muốn chết...
"Phải...."
"Cô có nguyện vọng gì?"
"....."
Thứ lạnh lẽo đặt trên cổ lại dùng lực thêm một chút, Cao Tuệ giống như cảm nhận được làn da bị cắt ra vô cùng đau đớn.
"....Làm cho... làm cho chị của tôi biến mất." Cao Tuệ nói: "Tôi ghét chị ta, tôi muốn để chị ta biến mất, chỉ cần chị ta biến mất, tôi sẽ trở thành đứa con mà ba mẹ thích nhất, tôi mới là người mà ba mẹ thích nhất, tôi mới là... chị ta sẽ biến mất, chị ta sẽ biến mất.... ha ha ha ha, chị ta sẽ lập tức biến mất, ai cũng không cứu được chị ta, chị ta phải lập tức chết."
....
Nữ sinh tên là Cao Tuệ, cô ta có một người chị.
Người chị kia đã tốt nghiệp và đi làm, nhưng người chị đó vẫn là niềm kiêu hãnh của cha mẹ, mặc kệ cô ta làm cái gì, đều bị so sánh với người chị đó.
Bởi vì không so được với người chị, đương nhiên sẽ bị trách mắng.
Nhiều năm dồn nén, Cao Tuệ vô cùng ghen tỵ với chị mình, cảm thấy cô ấy đã lấy đi hết sự yêu thích của cha mẹ.
Người được đề cử đơn thông báo, sẽ không phải tự mình đi trả giá, mà là người khác trả.
Giống như cha mẹ nguyên chủ, nguyên chủ lại là chi phí kia.
Bởi vì nguyên vọng của Cao Tuệ là làm chị gái mình biến mất, cho nên trực tiếp để chị gái mình là chi phí cho nguyện vọng đó.
Lúc này Phong ca đang lái xe trên cầu, Linh Quỳnh ngồi trên ghế phụ, bây giờ bọn họ đi ngăn chị gái Cao Tuệ lại.
Chị gái Cao Tuệ mới vừa xuống máy bay, hiện tại đang lái xe về nhà.
"Phanh----"
Một âm thanh cực lớn ở bên kia đường vang lên.
Linh Quỳnh quay đầu nhìn, nhìn thấy một chiếc xe vừa đụng vào lan can, ngã xuống sông.
Biển số xe vụt qua, nhưng Linh Quỳnh vẫn nhìn thấy.
Đó là xe của chị gái Cao Tuệ...
Linh Quỳnh chuẩn bị xuống xe, Lấp Lánh đột nhiên xuất hiện.
[Tình yêu, xin ngài nhanh chóng khắc kim, nếu không tính mạng của nhân vật mục tiêu sẽ gặp nguy hiểm~]
"....."
Bố mi!
[Tình yêu, bố ta cũng không cứu được con yêu của ngài đâu]
"..."
Linh Quỳnh liếc mắt nhìn về phía đối diện rồi thắt dây an toàn lại: "Trở về thành phố huyết tộc."
"Phất Tẫn tiểu thư, chiếc xe kia..." Không phải chiếc cô muốn tìm sao?
"Quay về."
"....Được."
....
Elysium.
Đây là quán bar nổi tiếng nhất ở thành phố huyết tộc, tới đây chính là tới được nơi gọi là thế giới cực lạc.
Âm nhạc ồn ào và ngọn đèn mê ly tạo thành nơi tốt nhất để quần ma loạn vũ.
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
22 chương này để chào đón năm mới 2022 cùng với các nàng nè.
Happy New Year!
Năm 2022 - Chúc các nàng có 1 bầu trời sức khỏe, 1 biển cả tình thương, 1 đại dương tình bạn, 1 điệp khúc tình yêu, 1 người yêu chung thủy, 1 sự nghiệp sáng ngời, 1 gia đình thịnh vượng. Chúc cả gia đình các nàng vạn sự như ý, tỉ sự như mơ, triệu triệu bất ngờ không chờ cũng đến.
Team bọn ta sẽ nghỉ tết một tuần.
Có nghĩa là vào ngày 7/2/2022 bọn ta sẽ trở lại làm việc.
Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ ????????????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.