(Quyển 2) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 56: Một trăm loại phương thức hiến máu(23)
Mặc Linh
21/02/2022
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Có thể là do trước đây Linh Quỳnh luôn cố ý hay vô tình để lộ việc cô thiếu tiền.
Nên tuy rằng Tân Khắc Lai hoài nghi, nhưng cũng có chút tin tưởng.
Buổi tối hôm đó, thái độ của cô cực kỳ lạnh nhạt, không để ý sống chết của cô gái cầu cứu mình chút nào.
Đó không phải chuyện người bình thường có thể làm được......
Còn có chuyện cô bán máu thuần huyết.
Tất cả những chuyện này cộng lại đều chứng minh cô không phải một người tốt.
"Như vậy có một việc, muốn hỏi cô một chút."
"Hỏi."
"Máu thuần huyết trong tay cô từ đâu ra?"
"Chuyện này có quan trọng không?" Linh Quỳnh nghiêng đầu, dường như không rõ vấn đề này có quan hệ gì với việc cô gia nhập với bọn họ.
"Cô yên tâm, chỉ là muốn biết một chút, sẽ không xen vào chuyện của cô." Tân Khắc Lai nói.
Linh Quỳnh nhìn chằm chằm Tân Khắc Lai vài giây, nghiền ngẫm dưới đáy lòng một lát, cong môi cười một cái, "Hạ Di Dạ ."
Tân Khắc Lai nghe thấy cái tên này liền sửng sốt: "Hạ Di Dạ ?"
"Đúng vậy." Linh Quỳnh cười một cái "Tôi thích cậu ấy, các người không được đánh chủ ý lên cậu ấy, nếu không ai cũng đừng muốn sống tốt."
Giọng nói tiểu cô nương vẫn mềm mại như cũ, nhưng không biết vì sao có một cổ cảm giác âm trầm, làm lòng người phát run.
"......" Cô thích hắn còn bán máu hắn? Cô đây là thích cái gì chứ!
Tân Khắc Lai lại lần nữa cảm thấy tiểu nha đầu trước mặt này không phải loại tốt đẹp gì.
Không tốt mới tốt......
Người thiện lương, không thể làm những chuyện này của bọn họ.
"Tôi không hy vọng Hạ Di Dạ xảy ra chuyện gì, nếu cậu ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ rất tức giận, Tân Khắc Lai tiên sinh sẽ không làm tôi tức giận, đúng không?"
"...... Hứa quản sự yên tâm."
Linh Quỳnh duỗi tay: "Được, vậy hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ."
...
Tân Khắc Lai rời khỏi văn phòng, sau khi trở lại văn phòng của mình, chắc chắn không có ai, gọi điện thoại, báo cáo kết quả.
"Cô ta nói mình thích Hạ Di Dạ, nhưng mà...... Nhìn từ hành vi của cô ta mà nói cũng không thích nhiều, hình như chỉ lợi dụng máu của Hạ Di Dạ để kiếm tiền." Tân Khắc Lai suy đoán nói.
Không biết người bên kia nói gì, Tân Khắc Lai lại lên tiếng.
"Mặc kệ nói thế nào, Hạ Di Dạ hẳn cũng tính là một điểm yếu của cô ta, nếu nắm được trong tay, chúng ta cũng có thêm một lợi thế để khống chế cô ta."
"Được...... Để tôi sắp xếp một lần, mang cô ta qua xem tình hình, nếu không có vấn đề gì, chúng ta lại tiếp tục bước tiếp theo."
"Được...... Tôi sẽ cẩn thận."
Tân Khắc Lai cúp điện thoại, nhìn ra bên ngoài một cái.
Quyền lực của quản sự chi nhánh nhỏ của ngân hàng rất lớn, nếu thật sự không có vấn đề gì, đối với bọn họ mà nói là một chuyện tốt.
Quản sự đời trước dầu muối không ăn, muốn kéo xuống nước cũng kéo không được......
...
Nhà Hạ Di Dạ.
Hôm nay hắn về nhà có chút muộn, vừa vào nhà liền phát hiện bên trong là một mớ hỗn độn, giống như bị người đột nhập.
Hạ Di Dạ bước nhanh vào, thấy Hạ Phổ ngã trên mặt đất ở phòng khách.
Hắn tiến đến đỡ Hạ Phổ dậy.
"Di...... Di Dạ?" Hạ Phổ mơ màng tỉnh lại "Con đã về rồi sao??"
"Lại có người tới gây sự?"
Hiển nhiên đây cũng không phải lần đầu tiên.
Từ khi bọn họ dọn đến nơi này, lâu lâu lại có huyết tộc lợi dụng lúc hắn không ở nhà, tới cửa gây sự.
Những huyết tộc này có thể là kẻ thù trước kia, cũng có khả năng chính là mấy tên tiểu nhân bỏ đá xuống giếng.
"Ai......"
Hạ Di Dạ một bên dọn dẹp đống đồ trên mặt đất, một bên nói: "Hai ngày nữa con sẽ tìm một chỗ khác."
"Đừng lăn lộn nữa." Hạ Phổ nói: "Cho dù dọn đi, bọn chúng cũng có thể tìm được."
Hạ Di Dạ không lên tiếng, trầm mặc thu dọn đồ đạc.
Hạ Phổ nghe động tĩnh, một hồi lâu sau mới nói: "Di Dạ, con rời khỏi nơi này đi. Ta như này chỉ biết liên lụy con, con đừng quan tâm tới ta nữa."
"Con sẽ không rời đi."
Hạ Phổ thở dài: "Con còn chưa từ bỏ ý định sao?"
Hạ Di Dạ : "Nếu không phải cha lấy Thánh Khí, vậy thì trong tổng hội sẽ có người lấy, con sẽ điều tra ra là ai."
Những người từng bao vây gia tộc của hắn...... Hắn cũng sẽ diệt trừ từng người một.
Hạ Phổ trầm mặc không nói gì, một lúc lâu sau cũng chỉ lắc đầu.
Hạ Di Dạ dọn dẹp căn phòng sạch sẽ, những đồ vật chưa hư hại đều đặt lại chỗ cũ, nhìn qua giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Hắn lấy một ít đồ ăn trong tủ lạnh cho vào mâm, đưa tới tay Hạ Phổ.
Thân thể Hạ Phổ không ổn, ngày nào cũng phải ăn cơm.
Tuy rằng không nhiều nhưng mấy thứ này cũng không hề rẻ.
Đối với Hạ Di Dạ bây giờ mà nói, là một gánh nặng rất lớn.
Cốc cốc——
Hạ Phổ không nhìn thấy, nhưng vẫn quay đầu sang phía cửa.
Hạ Di Dạ lấy con dao trên ngăn tủ, đặt ở sau lưng rồi mới đi mở cửa.
Ngoài cửa là một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc đến mười phần ưu tú.
"Chào cậu." Người đàn ông trẻ tuổi có chút lúng túng "Xin hỏi cậu là Hạ Di Dạ tiên sinh sao?"
Hạ Di Dạ gật đầu.
"Chỗ này có một phần thông báo nhậm chức." Người đàn ông trẻ tuổi từ lấy ra một phần văn kiện từ trong túi tùy thân "Buổi sáng 9 giờ ngày mai, mời cậu đến đúng giờ báo danh."
"Nhậm chức?" Hạ Di Dạ nhíu mày: "Tôi hẳn là không thể làm bất kì một cái công việc bình thường nào."
Người đàn ông trẻ tuổi thẹn thùng cười cười: "Chi nhánh nhỏ của ngân hàng không bị điều ước của huyết tộc chi phối."
Chi nhánh nhỏ của ngân hàng......
"Tôi thông báo xong rồi, xin phép đi trước." Người đàn ông trẻ tuổi khom lưng, rời khỏi hành lang.
Hạ Di Dạ mở văn kiện ra, thấy chức vị ——trợ lý quản sự.
Hạ Phổ từ phòng khách sờ soạng đi tới, đứng ở bên cạnh ngăn tủ gần cửa ra vào "Vừa rồi ta nghe thấy thông báo nhậm chức, là công việc gì?"
Bọn họ bị giáng xuống thành thường dân, nhưng vẫn không giống những huyết tộc bình thường, bọn họ không thể tham gia bất kỳ công việc làm công ăn lương chính thức nào.
Hạ Di Dạ đóng cửa lại, không trả lời, trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Hạ Phổ thở dài thườn thượt.
...
9 giờ sáng là thời gian đi làm chính thức cho chi nhánh nhỏ của ngân hàng, nhưng mà 9 giờ người đến không nhiều lắm.
Chỉ cần làm xong công việc của mình, chi nhánh nhỏ của ngân hàng không quan tâm loại chuyện đến trễ về sớm này.
Năng suất làm việc của bạn quyết định bạn có quyền đến trễ về sớm hay không.
Đương nhiên bạn cũng không thể quá phận, đến trễ về sớm một giờ thì được, nhưng nửa ngày không tới thì không được.
Hạ Di Dạ đến chi nhánh nhỏ của ngân hàng đúng 9 giờ.
Hắn nhìn chi nhánh nhỏ của ngân hàng một lúc lâu, suy nghĩ phức tạp.
Hắn không nên tới nơi này......
Nhưng mà hắn vẫn tới.
Hạ Di Dạ thở ra một hơi, xoay người chuẩn bị rời đi, một người chạy ra từ bên trong "Xin chào, xin hỏi cậu là Hạ Di Dạ tiên sinh sao?"
"...... Phải."
Đối phương nói: "Tôi mang cậu đi vào làm thủ tục nhậm chức, lát nữa quản sự tới, sẽ dẫn cậu đi qua."
"......"
Đối phương rất nhiệt tình mà kéo hắn đi vào, nhanh chóng làm thủ tục nhậm chức cho hắn, lấy huy hiệu của chi nhánh nhỏ của ngân hàng cho hắn.
Tốc độ đó, cứ như sợ hắn chạy mất vậy......
"Chi nhánh nhỏ của ngân hàng không có nhiều yêu cầu với nhân viên, chỉ cần hoàn thành tốt phận sự của mình là được. Nhưng mà huy hiệu này phải đeo mọi lúc mọi nơi là điều kiện để ra vào các bộ phận khác của tòa nhà."
Huy hiệu giống như thẻ ra vào.
Chẳng qua không cần kiểm tra, những chỗ cần dùng sẽ tự động được phân biệt
"Quản sự tới rồi, tôi dẫn cậu đi lên."
Hạ Di Dạ được mang lên tầng cao nhất trong tòa nhà, bên trong không có ai, đối phương bảo hắn chờ một lát.
Hạ Di Dạ đánh giá văn phòng, cái văn phòng này không có vẻ trang trọng nghiêm túc gì, nơi nơi đều lộ ra phong cách thiếu nữ.
Bên trái tường có một dãy tủ, đồ vật trên đó rất hỗn tạp, nhưng có một điểm giống nhau —— xinh đẹp.
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Có thể là do trước đây Linh Quỳnh luôn cố ý hay vô tình để lộ việc cô thiếu tiền.
Nên tuy rằng Tân Khắc Lai hoài nghi, nhưng cũng có chút tin tưởng.
Buổi tối hôm đó, thái độ của cô cực kỳ lạnh nhạt, không để ý sống chết của cô gái cầu cứu mình chút nào.
Đó không phải chuyện người bình thường có thể làm được......
Còn có chuyện cô bán máu thuần huyết.
Tất cả những chuyện này cộng lại đều chứng minh cô không phải một người tốt.
"Như vậy có một việc, muốn hỏi cô một chút."
"Hỏi."
"Máu thuần huyết trong tay cô từ đâu ra?"
"Chuyện này có quan trọng không?" Linh Quỳnh nghiêng đầu, dường như không rõ vấn đề này có quan hệ gì với việc cô gia nhập với bọn họ.
"Cô yên tâm, chỉ là muốn biết một chút, sẽ không xen vào chuyện của cô." Tân Khắc Lai nói.
Linh Quỳnh nhìn chằm chằm Tân Khắc Lai vài giây, nghiền ngẫm dưới đáy lòng một lát, cong môi cười một cái, "Hạ Di Dạ ."
Tân Khắc Lai nghe thấy cái tên này liền sửng sốt: "Hạ Di Dạ ?"
"Đúng vậy." Linh Quỳnh cười một cái "Tôi thích cậu ấy, các người không được đánh chủ ý lên cậu ấy, nếu không ai cũng đừng muốn sống tốt."
Giọng nói tiểu cô nương vẫn mềm mại như cũ, nhưng không biết vì sao có một cổ cảm giác âm trầm, làm lòng người phát run.
"......" Cô thích hắn còn bán máu hắn? Cô đây là thích cái gì chứ!
Tân Khắc Lai lại lần nữa cảm thấy tiểu nha đầu trước mặt này không phải loại tốt đẹp gì.
Không tốt mới tốt......
Người thiện lương, không thể làm những chuyện này của bọn họ.
"Tôi không hy vọng Hạ Di Dạ xảy ra chuyện gì, nếu cậu ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ rất tức giận, Tân Khắc Lai tiên sinh sẽ không làm tôi tức giận, đúng không?"
"...... Hứa quản sự yên tâm."
Linh Quỳnh duỗi tay: "Được, vậy hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ."
...
Tân Khắc Lai rời khỏi văn phòng, sau khi trở lại văn phòng của mình, chắc chắn không có ai, gọi điện thoại, báo cáo kết quả.
"Cô ta nói mình thích Hạ Di Dạ, nhưng mà...... Nhìn từ hành vi của cô ta mà nói cũng không thích nhiều, hình như chỉ lợi dụng máu của Hạ Di Dạ để kiếm tiền." Tân Khắc Lai suy đoán nói.
Không biết người bên kia nói gì, Tân Khắc Lai lại lên tiếng.
"Mặc kệ nói thế nào, Hạ Di Dạ hẳn cũng tính là một điểm yếu của cô ta, nếu nắm được trong tay, chúng ta cũng có thêm một lợi thế để khống chế cô ta."
"Được...... Để tôi sắp xếp một lần, mang cô ta qua xem tình hình, nếu không có vấn đề gì, chúng ta lại tiếp tục bước tiếp theo."
"Được...... Tôi sẽ cẩn thận."
Tân Khắc Lai cúp điện thoại, nhìn ra bên ngoài một cái.
Quyền lực của quản sự chi nhánh nhỏ của ngân hàng rất lớn, nếu thật sự không có vấn đề gì, đối với bọn họ mà nói là một chuyện tốt.
Quản sự đời trước dầu muối không ăn, muốn kéo xuống nước cũng kéo không được......
...
Nhà Hạ Di Dạ.
Hôm nay hắn về nhà có chút muộn, vừa vào nhà liền phát hiện bên trong là một mớ hỗn độn, giống như bị người đột nhập.
Hạ Di Dạ bước nhanh vào, thấy Hạ Phổ ngã trên mặt đất ở phòng khách.
Hắn tiến đến đỡ Hạ Phổ dậy.
"Di...... Di Dạ?" Hạ Phổ mơ màng tỉnh lại "Con đã về rồi sao??"
"Lại có người tới gây sự?"
Hiển nhiên đây cũng không phải lần đầu tiên.
Từ khi bọn họ dọn đến nơi này, lâu lâu lại có huyết tộc lợi dụng lúc hắn không ở nhà, tới cửa gây sự.
Những huyết tộc này có thể là kẻ thù trước kia, cũng có khả năng chính là mấy tên tiểu nhân bỏ đá xuống giếng.
"Ai......"
Hạ Di Dạ một bên dọn dẹp đống đồ trên mặt đất, một bên nói: "Hai ngày nữa con sẽ tìm một chỗ khác."
"Đừng lăn lộn nữa." Hạ Phổ nói: "Cho dù dọn đi, bọn chúng cũng có thể tìm được."
Hạ Di Dạ không lên tiếng, trầm mặc thu dọn đồ đạc.
Hạ Phổ nghe động tĩnh, một hồi lâu sau mới nói: "Di Dạ, con rời khỏi nơi này đi. Ta như này chỉ biết liên lụy con, con đừng quan tâm tới ta nữa."
"Con sẽ không rời đi."
Hạ Phổ thở dài: "Con còn chưa từ bỏ ý định sao?"
Hạ Di Dạ : "Nếu không phải cha lấy Thánh Khí, vậy thì trong tổng hội sẽ có người lấy, con sẽ điều tra ra là ai."
Những người từng bao vây gia tộc của hắn...... Hắn cũng sẽ diệt trừ từng người một.
Hạ Phổ trầm mặc không nói gì, một lúc lâu sau cũng chỉ lắc đầu.
Hạ Di Dạ dọn dẹp căn phòng sạch sẽ, những đồ vật chưa hư hại đều đặt lại chỗ cũ, nhìn qua giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Hắn lấy một ít đồ ăn trong tủ lạnh cho vào mâm, đưa tới tay Hạ Phổ.
Thân thể Hạ Phổ không ổn, ngày nào cũng phải ăn cơm.
Tuy rằng không nhiều nhưng mấy thứ này cũng không hề rẻ.
Đối với Hạ Di Dạ bây giờ mà nói, là một gánh nặng rất lớn.
Cốc cốc——
Hạ Phổ không nhìn thấy, nhưng vẫn quay đầu sang phía cửa.
Hạ Di Dạ lấy con dao trên ngăn tủ, đặt ở sau lưng rồi mới đi mở cửa.
Ngoài cửa là một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc đến mười phần ưu tú.
"Chào cậu." Người đàn ông trẻ tuổi có chút lúng túng "Xin hỏi cậu là Hạ Di Dạ tiên sinh sao?"
Hạ Di Dạ gật đầu.
"Chỗ này có một phần thông báo nhậm chức." Người đàn ông trẻ tuổi từ lấy ra một phần văn kiện từ trong túi tùy thân "Buổi sáng 9 giờ ngày mai, mời cậu đến đúng giờ báo danh."
"Nhậm chức?" Hạ Di Dạ nhíu mày: "Tôi hẳn là không thể làm bất kì một cái công việc bình thường nào."
Người đàn ông trẻ tuổi thẹn thùng cười cười: "Chi nhánh nhỏ của ngân hàng không bị điều ước của huyết tộc chi phối."
Chi nhánh nhỏ của ngân hàng......
"Tôi thông báo xong rồi, xin phép đi trước." Người đàn ông trẻ tuổi khom lưng, rời khỏi hành lang.
Hạ Di Dạ mở văn kiện ra, thấy chức vị ——trợ lý quản sự.
Hạ Phổ từ phòng khách sờ soạng đi tới, đứng ở bên cạnh ngăn tủ gần cửa ra vào "Vừa rồi ta nghe thấy thông báo nhậm chức, là công việc gì?"
Bọn họ bị giáng xuống thành thường dân, nhưng vẫn không giống những huyết tộc bình thường, bọn họ không thể tham gia bất kỳ công việc làm công ăn lương chính thức nào.
Hạ Di Dạ đóng cửa lại, không trả lời, trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Hạ Phổ thở dài thườn thượt.
...
9 giờ sáng là thời gian đi làm chính thức cho chi nhánh nhỏ của ngân hàng, nhưng mà 9 giờ người đến không nhiều lắm.
Chỉ cần làm xong công việc của mình, chi nhánh nhỏ của ngân hàng không quan tâm loại chuyện đến trễ về sớm này.
Năng suất làm việc của bạn quyết định bạn có quyền đến trễ về sớm hay không.
Đương nhiên bạn cũng không thể quá phận, đến trễ về sớm một giờ thì được, nhưng nửa ngày không tới thì không được.
Hạ Di Dạ đến chi nhánh nhỏ của ngân hàng đúng 9 giờ.
Hắn nhìn chi nhánh nhỏ của ngân hàng một lúc lâu, suy nghĩ phức tạp.
Hắn không nên tới nơi này......
Nhưng mà hắn vẫn tới.
Hạ Di Dạ thở ra một hơi, xoay người chuẩn bị rời đi, một người chạy ra từ bên trong "Xin chào, xin hỏi cậu là Hạ Di Dạ tiên sinh sao?"
"...... Phải."
Đối phương nói: "Tôi mang cậu đi vào làm thủ tục nhậm chức, lát nữa quản sự tới, sẽ dẫn cậu đi qua."
"......"
Đối phương rất nhiệt tình mà kéo hắn đi vào, nhanh chóng làm thủ tục nhậm chức cho hắn, lấy huy hiệu của chi nhánh nhỏ của ngân hàng cho hắn.
Tốc độ đó, cứ như sợ hắn chạy mất vậy......
"Chi nhánh nhỏ của ngân hàng không có nhiều yêu cầu với nhân viên, chỉ cần hoàn thành tốt phận sự của mình là được. Nhưng mà huy hiệu này phải đeo mọi lúc mọi nơi là điều kiện để ra vào các bộ phận khác của tòa nhà."
Huy hiệu giống như thẻ ra vào.
Chẳng qua không cần kiểm tra, những chỗ cần dùng sẽ tự động được phân biệt
"Quản sự tới rồi, tôi dẫn cậu đi lên."
Hạ Di Dạ được mang lên tầng cao nhất trong tòa nhà, bên trong không có ai, đối phương bảo hắn chờ một lát.
Hạ Di Dạ đánh giá văn phòng, cái văn phòng này không có vẻ trang trọng nghiêm túc gì, nơi nơi đều lộ ra phong cách thiếu nữ.
Bên trái tường có một dãy tủ, đồ vật trên đó rất hỗn tạp, nhưng có một điểm giống nhau —— xinh đẹp.
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.