(Quyển 2) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 72: Một trăm loại phương thức hiến máu(hoàn)
Mặc Linh
21/02/2022
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Hạ Di Dạ quét đến nội dung trên sách, bước nhanh tới, muốn lấy nó từ trong tay Linh Quỳnh.
"Ôi chao!"
Linh Quỳnh ôm sách, không chịu đưa cho Hạ Di Dạ, cười hì hì hỏi: "Ca ca có đọc nó không?"
". . ." Hạ Di Dạ thần sắc hơi quýnh lên như thế này 囧: "Quyển kia không phải của anh."
Thời điểm còn nhỏ ai mà chả xem qua mấy quyển sinh lý học chứ!
Nhưng quyển sách kia thật sự không phải của hắn!
Linh Quỳnh nghiêng đầu, mềm nhẹ nói: "Em hỏi là ca ca có đọc nó không chứ không hỏi nó có phải là của ca ca không."
". . ."
Tiểu cô nương cười một tiếng, "Ca ca đọc rồi?"
Hạ Di Dạ nghẹn lời: "Em mau đưa đây."
Linh Quỳnh giấu sách ra sau lưng, "Nếu ca ca đọc rồi, liền dạy em một chút đi."
Hạ Di Dạ: ". . ."
. . .
Hạ Di Dạ cầm quyển sách kia tới nơi nào, Linh Quỳnh cũng không biết, sau đó cô cũng chưa thấy qua.
Bất quá chuyện này cũng không trở ngại Linh Quỳnh quấn lấy Hạ Di Dạ, đòi hắn dạy cô, làm học sinh tốt thích nỗ lực học tập.
Hạ Di Dạ hoàn toàn không có sức chống cự đối với Linh Quỳnh, cô làm nũng, mềm giọng nhuyễn khí kêu vài tiếng ca ca, liền cái gì cũng đều nghe theo.
Huyết ma luôn luôn thừa dịp Linh Quỳnh không có ở đây, mắng hắn không có cốt khí.
Hạ Di Dạ cảm thấy ở trước mặt cô, không cần cái cốt khí gì.
Thời điểm bọn họ gặp nhau, cũng không phải là một hình ảnh đặc biệt đẹp.
Thứ hắn cần chính là cô vui vẻ.
. . .
Linh Quỳnh không đi học đủ ngày, đã một thời gian rất dài Mễ Lan chưa gặp qua Linh Quỳnh.
Đột nhiên nhìn thấy Linh Quỳnh trở về trường học, cô còn thấy kinh ngạc.
"Tiểu Phúc Tấn, cuối cùng cậu cũng tính trở lại đi học, cậu bận rộn gì sao? Lớp cũng không đến?"
". . ." Vội vàng nuôi con yêu với yêu đương!
Linh Quỳnh sờ túi xách, lấy ra một tấm vé, đưa cho Mễ Lan.
"Cái gì thế?" Mễ Lan nghi hoặc tiếp nhận, thấy rõ phía trên là cái gì, một giây sau tiếng thét chói tai vang thẳng lên xuyên thấu trần nhà.
"Tiểu Tẫn Tiểu Tẫn, đây là sự thực sao?" Vé nam thần của cô! ! Còn là hàng ghế đầu tiên! ! Trời ạ! !
Linh Quỳnh cười: "Đương nhiên là thật."
Chi nhánh nhỏ của ngân hàng muốn lấy tấm vé vô cùng đơn giản, có rất nhiều người nguyện ý đưa nó.
Đến mức vị nam thần kia, hắn cũng là huyết tộc. . . Linh Quỳnh nhìn Mễ Lan một chút, vẫn là quyết định không nói.
"Làm sao làm sao cậu có được! Má ơi, thời điểm tớ vào đoạt vé thì cả máy chủ đã bị sập, chờ vào được thì đã hết sạch!"
"Cậu còn có thể tìm anh ấy xin chữ ký."
"Làm sao có thể, nam thần xưa nay không. . ."
Linh Quỳnh ấn một cái lên vé, trên vé liền có một con dấu đặc biệt: "Đặc quyền."
Mễ Lan không biết con dấu kia có hữu dụng hay không, nhưng cũng không trở ngại cô sùng bái Linh Quỳnh.
"Ô ô ô, Tiểu Tẫn làm sao cậu có thể tốt như vậy! !"
"Trước đó không phải tớ đã đồng ý với cậu rồi sao."
"A a a. . . Quá yêu cậu rồi!"
"Khiêm tốn một chút."
Mễ Lan đè kích động xuống "Sau này tớ sẽ liền lấy thân báo đáp nha."
"Cái này không cần."
Mễ Lan tựa hồ nhớ tới cái gì: "Câu và anh trai kia phát triển như nào? Đến bước nào rồi?"
Linh Quỳnh suy nghĩ một chút, nói: "Khám phá bí ẩn về nguồn gốc của sinh mệnh."
"? ? ?" Mễ Lan kịp phản ứng, lại suýt chút nữa kêu ra tiếng.
. . .
Linh Quỳnh đi ra từ trường học, Hạ Di Dạ đã đợi ở bên ngoài trường.
Linh Quỳnh mở cửa xe đi lên, ôm túi sách thở dài.
"Ở trường học không vui?"
Tiểu cô nương quệt mồm, bĩu môi than thở: "Không gặp được ca ca, không vui."
". . ."
Cũng chỉ có mấy tiếng mà thôi, cần khoa trương như vậy không?
Hạ Di Dạ cúi người qua hôn cô "Bây giờ không phải đã gặp được rồi sao?"
Linh Quỳnh muốn hôn thêm một cái, nhưng Hạ Di Dạ lại thắt chặt dây an toàn cho cô, rồi ngồi xuống.
Linh Quỳnh: ". . ."
Hạ Di Dạ thuận miệng hỏi cô: "Em còn có thể đuổi kịp chương trình học ở trường không?"
Linh Quỳnh không quan tâm "Ừm."
Hạ Di Dạ đưa tay xoa đầu cô "Trở về cho em hôn, đừng quậy nữa a."
Linh Quỳnh 'A' một tiếng, không quấy rầy Hạ Di Dạ lái xe.
Hạ Phổ trở về lâu đài cổ bên kia ở, bây giờ chỉ có Hạ Di Dạ sống ở căn hộ của Linh Quỳnh.
Hạ Phổ muốn Hạ Di Dạ trở về ở, nhưng Hạ Di Dạ từ chối.
Đối với sự tồn tại của Linh Quỳnh, Hạ Phổ không nói gì, khả năng là ông ấy cảm thấy mình và Hạ Di Dạ có vấn đề, nếu quản nhiều, sẽ làm quan hệ giữa hai người thêm tồi tệ.
Cũng có thể là là cảm thấy nếu quản cũng sẽ không có cái tác dụng gì.
Linh Quỳnh đang làm bài tập trên bàn trà ở phòng khách, Hạ Di Dạ giặt sạch quần, ủi phẳng sau đó cất vào trong phòng thay đồ.
Hạ Di Dạ phát hiện thứ tự những bộ quần áo này lại thay đổi.
Hắn thích sắp xếp theo dài ngắn, thế nhưng Linh Quỳnh lại thích sắp xếp theo màu sắc.
Mỗi lần hắn làm xong, cô liền đi vào đổi lại.
Hạ Di Dạ kìm nén xúc động muốn đổi lại, treo xong quần áo lên liền đi ra ngoài.
"Tiểu Tẫn, bên trong có rất nhiều quần áo em cũng chưa mặc qua, muốn bỏ đi không?" Hạ Di Dạ hỏi cô.
"Không."
"Thế nhưng quần áo của anh không bỏ vào được."
". . ."
Linh Quỳnh viết hai chữ, cuối cùng nói: "Đổi nhà!"
Cuối cùng Linh Quỳnh cúi đầu với hiện thực, cô không xứng, không đổi nổi!
Sau đó Hạ Di Dạ đã nhìn thấy Linh Quỳnh một ngày thay ba bộ, đem tất cả những bộ quần áo chưa mặc đều mặc qua một lần.
Hạ Di Dạ: ". . ."
Cuối cùng thứ bị giày vò chính là quần áo của Hạ Di Dạ.
"Ca ca."
"Ừm?"
Hạ Di Dạ đi từ bên cạnh tới.
"Cái đề này làm thế nào nha?"
Hạ Di Dạ khó nghe được Linh Quỳnh hỏi vấn đề, vòng qua ghế sô pha ngồi vào bên cạnh cô, đi xem đề cô chỉ.
"Nguồn gốc của sinh mệnh. . . Bây giờ các em học cái này?" Hạ Di Dạ nói nói rồi cảm thấy không đúng lắm, hắn nhìn Linh Quỳnh một chút.
Tiểu cô nương nín cười.
Một giây sau Hạ Di Dạ trực tiếp đứng dậy, búng trán cô: "Làm bài tập thật tốt đi, đừng nghĩ loạn thất bát tao."
Linh Quỳnh cũng liền trêu chọc con yêu nhà mình.
"Ca ca như thế nào là loạn thất bát tao? Ca ca trong lòng em là quan trọng nhất."
Hạ Di Dạ nở nụ cười "Em trong lòng anh cũng là quan trọng nhất."
"Nếu em quan trọng nhất, có thể mời ca ca ban cho một chút động lực làm bài tập hay không?"
Hạ Di Dạ thở dài, khom lưng hôn cô.
Linh Quỳnh ôm lấy cổ của hắn, đẩy người lên ghế sô pha.
Hạ Di Dạ liền biết là như vậy, dở khóc dở cười: "Không phải nói một chút?"
Tiểu cô nương thật sự nói: "Bài tập rất là khó, em cảm thấy một chút không đủ, muốn nhiều một chút."
". . ."
. . .
Sau khi Linh Quỳnh rút hết các thẻ còn lại, lại ở cái phó bản này thêm ba năm.
Chuyện hai người yêu nhau làm huyên náo trong thời gian dài, dù sao cũng là một nhân loại, một Huyết tộc.
Bất quá người trong cuộc và người thân đều không để ý chút nào, tự nhiên cũng không có ai nói cái gì.
Huyết tộc cũng không có lệnh cấm rõ ràng yêu đương với nhân loại.
Nhưng mà nếu mà có đời sau. . . Vậy tất nhiên sẽ bị phân biệt đối xử.
Về sau Linh Quỳnh có gặp bố mẹ nuôi của nguyên chủ thêm một lần.
Công ty hai người vẫn phá sản, bọn họ bán quà vặt ở bên đường, nhìn qua còn như già hơn mười tuổi, đoán chừng cuộc sống cực kỳ không tốt.
Nhìn thấy Linh Quỳnh, hai người đều có chút hoảng hốt.
Sau khi kịp phản ứng, lập tức đi lên lôi kéo làm thân.
Thấy Linh Quỳnh không để ý bọn họ, liền mắng to Linh Quỳnh vong ân phụ nghĩa.
Linh Quỳnh kéo khóe miệng cười, "Hai vị, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ, các người bán tôi đi với giá cao rồi không phải sao?"
". . ." Bị nói trúng tim đen, thần sắc hai người cũng không còn tốt.
Linh Quỳnh: "Cuộc sống bây giờ là do chính các người tự chọn, như vậy thì mời hưởng thụ thật tốt."
"Mày. . ."
"Hẹn gặp lại."
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó.
Mọi người ơi!
Hôm nay tâm sự dài nha.
Nếu mọi người không thích bọn ta tâm sự ngay trong chương như này thì có thể góp ý để bọn ta làm chương tâm sự riêng nha.
Hôm nay là sinh nhật của Triệu Mộc Hạ.
Nếu mọi người theo dõi team lâu sẽ biết Hạ là người gia nhập cùng team lâu nhất, em là một phần không thể thiếu của gia đình.
Bọn ta cũng đã hứa là khi nào đủ 200 follow sẽ bão 30 chương đúng không nào?
Tuy là gom chưa đủ chương mà 200 follow đã qua lâu rồi, mọi người biết đấy, tết qua bọn ta bão khá nhiều.
Nhưng hôm nay nhân ngày vui của bé Hạ, ta cũng muốn chia sẻ với mọi người ở đây nên đăng hết vị diện này.
Niềm vui nhân đôi nha mọi người.
Còn thiếu 13 chương nữa, hứa sẽ trả vào thứ hai tuần sau *^____^*
Bởi vì chưa gom đủ chương, nên một số chương trong này còn làm khá vội, có lẽ hơi thiếu chỉn chu, mọi người tha thứ cho bọn ta nha ????????
Nhân tiện cũng gọi là công khai thành viên trong team đi nhỉ?
Tất cả mọi người đều góp công, góp sức vào. Ta cảm thấy nên liệt kê tên của mọi người trong team ra. Mong mọi người ủng hộ cả team ❤❤❤
Tuy đã ghi ở phần giới thiệu acc nhưng chắc còn nhiều người chưa biết.
@VMc259 ( Vũ rất giỏi, rất chăm chỉ, rất thân thiện ☺☺)
@Miu0002018 (Hạ cũng rất chăm chỉ, hiền lành, tâm lý ????????)
@user33446190 ( Chang là thành viên mới, rất có năng lực ????????)
@lucbachlang (Lục Bạch Lang cũng là thành viên mới, kiêm Maknae của team, tuy em chưa giỏi bằng các chị nhưng cũng chăm chỉ, lễ phép, tin là trong tương lai em sẽ thành thạo hơn ( •̀ ω •́ )✧
@tuyethabinhchi (Chi hoàn mỹ ????????)
Liệt kê ở đây như vậy là để đề cao sự đóng góp của tất cả mọi người trong team thôi ạ.
Nếu có nàng nào thấy phiền thì cứ nói thẳng, ta chắc chắn sẽ xử lý chu toàn, làm cả nhà đều vui.)
Các nàng (những độc giả thân thương) cũng là một phần trong gia đình nha.
Team luôn mở cửa đón chào thành viên mới, mong mọi người giúp đỡ.
Chúc các nàng một ngày tốt lành, cả đời an yên.
Chân thành quý mến tất cả các nàng.
Cảm ơn các nàng, vì tất cả (^///^).
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Hạ Di Dạ quét đến nội dung trên sách, bước nhanh tới, muốn lấy nó từ trong tay Linh Quỳnh.
"Ôi chao!"
Linh Quỳnh ôm sách, không chịu đưa cho Hạ Di Dạ, cười hì hì hỏi: "Ca ca có đọc nó không?"
". . ." Hạ Di Dạ thần sắc hơi quýnh lên như thế này 囧: "Quyển kia không phải của anh."
Thời điểm còn nhỏ ai mà chả xem qua mấy quyển sinh lý học chứ!
Nhưng quyển sách kia thật sự không phải của hắn!
Linh Quỳnh nghiêng đầu, mềm nhẹ nói: "Em hỏi là ca ca có đọc nó không chứ không hỏi nó có phải là của ca ca không."
". . ."
Tiểu cô nương cười một tiếng, "Ca ca đọc rồi?"
Hạ Di Dạ nghẹn lời: "Em mau đưa đây."
Linh Quỳnh giấu sách ra sau lưng, "Nếu ca ca đọc rồi, liền dạy em một chút đi."
Hạ Di Dạ: ". . ."
. . .
Hạ Di Dạ cầm quyển sách kia tới nơi nào, Linh Quỳnh cũng không biết, sau đó cô cũng chưa thấy qua.
Bất quá chuyện này cũng không trở ngại Linh Quỳnh quấn lấy Hạ Di Dạ, đòi hắn dạy cô, làm học sinh tốt thích nỗ lực học tập.
Hạ Di Dạ hoàn toàn không có sức chống cự đối với Linh Quỳnh, cô làm nũng, mềm giọng nhuyễn khí kêu vài tiếng ca ca, liền cái gì cũng đều nghe theo.
Huyết ma luôn luôn thừa dịp Linh Quỳnh không có ở đây, mắng hắn không có cốt khí.
Hạ Di Dạ cảm thấy ở trước mặt cô, không cần cái cốt khí gì.
Thời điểm bọn họ gặp nhau, cũng không phải là một hình ảnh đặc biệt đẹp.
Thứ hắn cần chính là cô vui vẻ.
. . .
Linh Quỳnh không đi học đủ ngày, đã một thời gian rất dài Mễ Lan chưa gặp qua Linh Quỳnh.
Đột nhiên nhìn thấy Linh Quỳnh trở về trường học, cô còn thấy kinh ngạc.
"Tiểu Phúc Tấn, cuối cùng cậu cũng tính trở lại đi học, cậu bận rộn gì sao? Lớp cũng không đến?"
". . ." Vội vàng nuôi con yêu với yêu đương!
Linh Quỳnh sờ túi xách, lấy ra một tấm vé, đưa cho Mễ Lan.
"Cái gì thế?" Mễ Lan nghi hoặc tiếp nhận, thấy rõ phía trên là cái gì, một giây sau tiếng thét chói tai vang thẳng lên xuyên thấu trần nhà.
"Tiểu Tẫn Tiểu Tẫn, đây là sự thực sao?" Vé nam thần của cô! ! Còn là hàng ghế đầu tiên! ! Trời ạ! !
Linh Quỳnh cười: "Đương nhiên là thật."
Chi nhánh nhỏ của ngân hàng muốn lấy tấm vé vô cùng đơn giản, có rất nhiều người nguyện ý đưa nó.
Đến mức vị nam thần kia, hắn cũng là huyết tộc. . . Linh Quỳnh nhìn Mễ Lan một chút, vẫn là quyết định không nói.
"Làm sao làm sao cậu có được! Má ơi, thời điểm tớ vào đoạt vé thì cả máy chủ đã bị sập, chờ vào được thì đã hết sạch!"
"Cậu còn có thể tìm anh ấy xin chữ ký."
"Làm sao có thể, nam thần xưa nay không. . ."
Linh Quỳnh ấn một cái lên vé, trên vé liền có một con dấu đặc biệt: "Đặc quyền."
Mễ Lan không biết con dấu kia có hữu dụng hay không, nhưng cũng không trở ngại cô sùng bái Linh Quỳnh.
"Ô ô ô, Tiểu Tẫn làm sao cậu có thể tốt như vậy! !"
"Trước đó không phải tớ đã đồng ý với cậu rồi sao."
"A a a. . . Quá yêu cậu rồi!"
"Khiêm tốn một chút."
Mễ Lan đè kích động xuống "Sau này tớ sẽ liền lấy thân báo đáp nha."
"Cái này không cần."
Mễ Lan tựa hồ nhớ tới cái gì: "Câu và anh trai kia phát triển như nào? Đến bước nào rồi?"
Linh Quỳnh suy nghĩ một chút, nói: "Khám phá bí ẩn về nguồn gốc của sinh mệnh."
"? ? ?" Mễ Lan kịp phản ứng, lại suýt chút nữa kêu ra tiếng.
. . .
Linh Quỳnh đi ra từ trường học, Hạ Di Dạ đã đợi ở bên ngoài trường.
Linh Quỳnh mở cửa xe đi lên, ôm túi sách thở dài.
"Ở trường học không vui?"
Tiểu cô nương quệt mồm, bĩu môi than thở: "Không gặp được ca ca, không vui."
". . ."
Cũng chỉ có mấy tiếng mà thôi, cần khoa trương như vậy không?
Hạ Di Dạ cúi người qua hôn cô "Bây giờ không phải đã gặp được rồi sao?"
Linh Quỳnh muốn hôn thêm một cái, nhưng Hạ Di Dạ lại thắt chặt dây an toàn cho cô, rồi ngồi xuống.
Linh Quỳnh: ". . ."
Hạ Di Dạ thuận miệng hỏi cô: "Em còn có thể đuổi kịp chương trình học ở trường không?"
Linh Quỳnh không quan tâm "Ừm."
Hạ Di Dạ đưa tay xoa đầu cô "Trở về cho em hôn, đừng quậy nữa a."
Linh Quỳnh 'A' một tiếng, không quấy rầy Hạ Di Dạ lái xe.
Hạ Phổ trở về lâu đài cổ bên kia ở, bây giờ chỉ có Hạ Di Dạ sống ở căn hộ của Linh Quỳnh.
Hạ Phổ muốn Hạ Di Dạ trở về ở, nhưng Hạ Di Dạ từ chối.
Đối với sự tồn tại của Linh Quỳnh, Hạ Phổ không nói gì, khả năng là ông ấy cảm thấy mình và Hạ Di Dạ có vấn đề, nếu quản nhiều, sẽ làm quan hệ giữa hai người thêm tồi tệ.
Cũng có thể là là cảm thấy nếu quản cũng sẽ không có cái tác dụng gì.
Linh Quỳnh đang làm bài tập trên bàn trà ở phòng khách, Hạ Di Dạ giặt sạch quần, ủi phẳng sau đó cất vào trong phòng thay đồ.
Hạ Di Dạ phát hiện thứ tự những bộ quần áo này lại thay đổi.
Hắn thích sắp xếp theo dài ngắn, thế nhưng Linh Quỳnh lại thích sắp xếp theo màu sắc.
Mỗi lần hắn làm xong, cô liền đi vào đổi lại.
Hạ Di Dạ kìm nén xúc động muốn đổi lại, treo xong quần áo lên liền đi ra ngoài.
"Tiểu Tẫn, bên trong có rất nhiều quần áo em cũng chưa mặc qua, muốn bỏ đi không?" Hạ Di Dạ hỏi cô.
"Không."
"Thế nhưng quần áo của anh không bỏ vào được."
". . ."
Linh Quỳnh viết hai chữ, cuối cùng nói: "Đổi nhà!"
Cuối cùng Linh Quỳnh cúi đầu với hiện thực, cô không xứng, không đổi nổi!
Sau đó Hạ Di Dạ đã nhìn thấy Linh Quỳnh một ngày thay ba bộ, đem tất cả những bộ quần áo chưa mặc đều mặc qua một lần.
Hạ Di Dạ: ". . ."
Cuối cùng thứ bị giày vò chính là quần áo của Hạ Di Dạ.
"Ca ca."
"Ừm?"
Hạ Di Dạ đi từ bên cạnh tới.
"Cái đề này làm thế nào nha?"
Hạ Di Dạ khó nghe được Linh Quỳnh hỏi vấn đề, vòng qua ghế sô pha ngồi vào bên cạnh cô, đi xem đề cô chỉ.
"Nguồn gốc của sinh mệnh. . . Bây giờ các em học cái này?" Hạ Di Dạ nói nói rồi cảm thấy không đúng lắm, hắn nhìn Linh Quỳnh một chút.
Tiểu cô nương nín cười.
Một giây sau Hạ Di Dạ trực tiếp đứng dậy, búng trán cô: "Làm bài tập thật tốt đi, đừng nghĩ loạn thất bát tao."
Linh Quỳnh cũng liền trêu chọc con yêu nhà mình.
"Ca ca như thế nào là loạn thất bát tao? Ca ca trong lòng em là quan trọng nhất."
Hạ Di Dạ nở nụ cười "Em trong lòng anh cũng là quan trọng nhất."
"Nếu em quan trọng nhất, có thể mời ca ca ban cho một chút động lực làm bài tập hay không?"
Hạ Di Dạ thở dài, khom lưng hôn cô.
Linh Quỳnh ôm lấy cổ của hắn, đẩy người lên ghế sô pha.
Hạ Di Dạ liền biết là như vậy, dở khóc dở cười: "Không phải nói một chút?"
Tiểu cô nương thật sự nói: "Bài tập rất là khó, em cảm thấy một chút không đủ, muốn nhiều một chút."
". . ."
. . .
Sau khi Linh Quỳnh rút hết các thẻ còn lại, lại ở cái phó bản này thêm ba năm.
Chuyện hai người yêu nhau làm huyên náo trong thời gian dài, dù sao cũng là một nhân loại, một Huyết tộc.
Bất quá người trong cuộc và người thân đều không để ý chút nào, tự nhiên cũng không có ai nói cái gì.
Huyết tộc cũng không có lệnh cấm rõ ràng yêu đương với nhân loại.
Nhưng mà nếu mà có đời sau. . . Vậy tất nhiên sẽ bị phân biệt đối xử.
Về sau Linh Quỳnh có gặp bố mẹ nuôi của nguyên chủ thêm một lần.
Công ty hai người vẫn phá sản, bọn họ bán quà vặt ở bên đường, nhìn qua còn như già hơn mười tuổi, đoán chừng cuộc sống cực kỳ không tốt.
Nhìn thấy Linh Quỳnh, hai người đều có chút hoảng hốt.
Sau khi kịp phản ứng, lập tức đi lên lôi kéo làm thân.
Thấy Linh Quỳnh không để ý bọn họ, liền mắng to Linh Quỳnh vong ân phụ nghĩa.
Linh Quỳnh kéo khóe miệng cười, "Hai vị, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ, các người bán tôi đi với giá cao rồi không phải sao?"
". . ." Bị nói trúng tim đen, thần sắc hai người cũng không còn tốt.
Linh Quỳnh: "Cuộc sống bây giờ là do chính các người tự chọn, như vậy thì mời hưởng thụ thật tốt."
"Mày. . ."
"Hẹn gặp lại."
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó.
Mọi người ơi!
Hôm nay tâm sự dài nha.
Nếu mọi người không thích bọn ta tâm sự ngay trong chương như này thì có thể góp ý để bọn ta làm chương tâm sự riêng nha.
Hôm nay là sinh nhật của Triệu Mộc Hạ.
Nếu mọi người theo dõi team lâu sẽ biết Hạ là người gia nhập cùng team lâu nhất, em là một phần không thể thiếu của gia đình.
Bọn ta cũng đã hứa là khi nào đủ 200 follow sẽ bão 30 chương đúng không nào?
Tuy là gom chưa đủ chương mà 200 follow đã qua lâu rồi, mọi người biết đấy, tết qua bọn ta bão khá nhiều.
Nhưng hôm nay nhân ngày vui của bé Hạ, ta cũng muốn chia sẻ với mọi người ở đây nên đăng hết vị diện này.
Niềm vui nhân đôi nha mọi người.
Còn thiếu 13 chương nữa, hứa sẽ trả vào thứ hai tuần sau *^____^*
Bởi vì chưa gom đủ chương, nên một số chương trong này còn làm khá vội, có lẽ hơi thiếu chỉn chu, mọi người tha thứ cho bọn ta nha ????????
Nhân tiện cũng gọi là công khai thành viên trong team đi nhỉ?
Tất cả mọi người đều góp công, góp sức vào. Ta cảm thấy nên liệt kê tên của mọi người trong team ra. Mong mọi người ủng hộ cả team ❤❤❤
Tuy đã ghi ở phần giới thiệu acc nhưng chắc còn nhiều người chưa biết.
@VMc259 ( Vũ rất giỏi, rất chăm chỉ, rất thân thiện ☺☺)
@Miu0002018 (Hạ cũng rất chăm chỉ, hiền lành, tâm lý ????????)
@user33446190 ( Chang là thành viên mới, rất có năng lực ????????)
@lucbachlang (Lục Bạch Lang cũng là thành viên mới, kiêm Maknae của team, tuy em chưa giỏi bằng các chị nhưng cũng chăm chỉ, lễ phép, tin là trong tương lai em sẽ thành thạo hơn ( •̀ ω •́ )✧
@tuyethabinhchi (Chi hoàn mỹ ????????)
Liệt kê ở đây như vậy là để đề cao sự đóng góp của tất cả mọi người trong team thôi ạ.
Nếu có nàng nào thấy phiền thì cứ nói thẳng, ta chắc chắn sẽ xử lý chu toàn, làm cả nhà đều vui.)
Các nàng (những độc giả thân thương) cũng là một phần trong gia đình nha.
Team luôn mở cửa đón chào thành viên mới, mong mọi người giúp đỡ.
Chúc các nàng một ngày tốt lành, cả đời an yên.
Chân thành quý mến tất cả các nàng.
Cảm ơn các nàng, vì tất cả (^///^).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.